728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

    TÌM THI SĨ THANH THANH

    THI SĨ THANH THANH
    TÌM THI SĨ THANH THANH
    (Thơ song ngữ)


    T Ì M

    cho Lệ-Châu



    Em hỏi: -- Anh tìm ai
    Khi bên mình có đủ?
    -- Ôi, những vì vương-chủ
    Thống-ngự cả cung-đài,
    Sinh-sát cả trần-ai ...
    Nhưng tìm đâu thấy bóng thiên-thai!

    Em hỏi: -- Anh tìm chi
    Khi bên mình có sẵn?
    -- Hai tay mười ngón chẵn,
    Nắm được có tí ti,
    Xòe ra: không còn gì!
    Làm sao nắm được lẽ huyền-vi!

    -- Em hiểu chưa, em ơi !
    Anh không tìm bằng mắt!
    Như một màu không sắc,
    Như một tiếng không lời:
    Anh tìm em khắp nơi ...
    Anh tự... tìm... anh... suốt một đời ...



    Đà-Nẵng - Tam-Kỳ, 1974-75

    THANH-THANH







    M Y   Q U E S T



    You asked me, “Whom are you looking for

    While plenty are ready within your door?”

    − Oh, even the most insatiable dictator

    For whom the whole world is forced to cater

    Having the power to people’s lives sacrifice

    Can hardly find a shadow of paradise!



    You asked me, “What are you searching for

    Since everything is available to you in store?”

    − Oh, my hands with five fingers each

    Only hold a small quantity they can reach

    But when unfolded have nothing to remain!

    How to grasp mysteries in Heaven’s domain?



    − Now, my sweetheart, could you realize?

    I don't quest for my objectives with my eyes!

    As a color without a hue, tone without value,

    A mute noise, silent voice, invisible statue,

    I have been after you all over since the prime,

    I have been seeking my true Self, all lifetime!



    THANH-THANH
     **
     NƯỚC TRÔI MỒ MẸ
    (Thơ song ngữ)
    HOÀNG PHONG LINH-THANH THANH

    Nước Trôi Mồ Mẹ

    Con quỳ bên ni dòng sông
    Bên tê mồ Mẹ !
    Trời ơi, nước ngập tràn đồng
    Từng khúc xương trôi đau lòng con trẻ.
    Con mang trong người thịt xương của Mẹ
    Chừ trông nước lụt dâng về
    Con còn bên ni, Mẹ mất bên tê,
    Sóng bao la vỗ, bốn bề Mẹ mô ?


    Ngày xưa Mẹ chết, con khóc mắt khô,
    Chừ xương Mẹ trôi, hồn con nước lụt.
    Nước dâng ngùn ngụt
    Cuốn mái tranh nghèo.
    Sóng cuộn mang theo
    Ngày vàng bên Mẹ.


    Con nhớ ngày xưa tiếng con thỏ thẻ
    Đòi đi theo Mẹ nhóm buổi chợ làng.
    Mẹ dắt tay con qua xóm, hoa vàng
    Nở tươi bờ dậu.
    Con kêu : - "Mẹ ơi, tưởng đàn bướm đậu"
    Mẹ cười, bóp chặt tay con.


    Con nhớ những lối đường mòn
    Trâu bò qua lại.
    Buổi chiều đơn sơ, lũy tre nằm ôm nắng quái,

    Con đùa với bóng cau nghiêng.
    Mẹ la : - "Coi chừng tối ngủ không yên,
    Giật mình con khóc, bà Tiên bả buồn...".


    Con nhớ những mùa mưa tuôn
    Gió đông kéo về lạnh buốt.
    Trong lòng Mẹ, con nằm co rút,
    Mẹ chuyền hơi ấm tình thương
    Con mê giấc ngủ đêm trường, Mẹ vui.


    Con nhớ dòng sông êm xuôi
    Trôi về Phố Hội.
    Giặt áo bên con Mẹ ngồi mỗi tối,
    Con nhìn cá đớp trăng sao.
    Mỗi lần sao chuyển ngôi cao
    Con đưa ngực nhỏ, sao vào hồn thơ.
    Nhìn con, mắt Mẹ đầy mơ
    Con đòi Mẹ cõng, hờ ơ... Mẹ hò.


    Chừ con về : nước lũ, sóng to
    Xoáy cửa, phăng nhà,
    Xốc trôi mồ Mẹ !
    Xương theo dòng sông ngày xưa ra bể
    Vì chưng lòng Mẹ : đại dương !
    Mẹ sống lầm than cho con tình thương
    Chừ Mẹ chết đi, mồ trôi nước lụt.
    Con quỳ bên ni, linh hồn tê buốt

    Mần răng mà về bên tê chừ, Mẹ ôi !


    Quê hương nước ngập tận trời
    Hồn con khóc suốt một đời không nguôi !...



    HOÀNG PHONG LINH

    Võ Đại Tôn







    Flood Drifted Mom’s Grave



    I knelt on this of the river side,

    Mom’s grave was on the other over the tide!

    Alas! Water being submerging all the field to destroy,

    Each piece of bone floated in the flood pained this boy.

    I have got in my body some Mom’s bone and blood.

    Now having to watch the surging flood,

    I was still alive here, Mom already dead over there!

    The surf was immense, but were you anywhere?



    In the past You passed away I cried with eyes dry,

    Now Your bones were drifting, my soul the rising high.

    The water upheaved batch after batch

    Sweeping away the poor thatch;

    It also swirled away

    By-Mom’s-side so golden each day.



    I remembered the time when I supplicated

    To follow you to the village market, I duplicated;

    You took my hand leading me to the hamlet thence

    The yellow flowers bloomed freshly along the fence;

    I exclaimed, “Mom, they’re butterflies in a dreamland.”

    Mom smiled squeezing my hand.



    I remembered the pathways

    Buffaloes and cows came and went always.

    One afternoon, the bamboo rows, the sun running low,

    I played with the slant areca shadow,

    Mom lectured me, “Mind your sleep could not be eased,

    Startled you’d cry and the Fairy would be displeased.”



    I remembered the rainy seasons when

    The winter winds came back so cold wherein

    Encircled in your arms I lay cowering,

    You conveyed your warmth of love towering

    For my sleep to get sound, you satisfied in your profound.



    I remembered the smooth river to cool down

    Flowing to the renowned Hội An Town;

    You washed the clothes each evening without variations,

    I watched the fish snap the moon and constellations;

    Each time a star moved to a higher location

    I thrust out my chest so it enters my childish inspiration.

    Beholding me your eyes seemed dreaming in the sky;

    I wanted to be carried on your back, you did with a lullaby.



    At present I had returned: torrential waters, huge waves

    Swirled doors, whirled homes, swiped caves;

    The flood swept away my Mom’s grave! How to crave!

    Mom’s bones made the old stream-drifts-to-sea motion

    Because your heart itself is the ocean!

    You lived a miserable life to give me your love,

    Now you had died; I was kneeling as a mourning-dove

    On this side; your grave drifted; my nippy soul died.

    Oh Mom! How to get over to the other side!



    My Motherland is submerged — What damnation!

    My crying in my mind all life could not get alleviation!



    Translation by THANH-THANH


    **
    CHÚA PHỤC SINH
    CHÚA PHỤC SINH


    Chiều nay anh tìm về nước Chúa
    trong lễ Phục Sinh của Người .
    Có một người quen mà lạ:
    em lạc trong dàn đồng ca .

    Chúng mình không nhận ra nhau
    vì Chúa đã trị vì tất cả:
    buồng tim trản đấy nước Chúa,
    chẳng còn khoang nào cho anh.

    Anh chờ trước cổng thánh đường,
    chút hy vọng cuối cùng anh nhóm thành ngọn nến.
    Nhưng em đã tan vào cộng đoàn dân Chúa;
    cô đơn anh về với đêm...

    Chúa dạy con chiên hãy mở tim cho người
    rồi yêu thương đồng loại .
    Trái tim con chỉ đủ sức yêu nàng,
    Và trong khoảnh khắc này, nàng có yêu con?

    Chúa phục sinh, em cũng phục sinh.
    Biết ngày mai em có trở lại đời thường
    với buồn vui của cuộc đời trần thế
    để nhận ra nhau sau giấc mộng thiên đường?...

    NGUYỄN NGUYÊN THANH
    (Đức-quốc)



    JESUS RESURRECTED


    This evening I searched my way to God’s range
    Where they were celebrating Easter, his morale.
    There I found the one familiar but now strange:
    That was you who had strayed into the chorale.

    We did not recognize one another at this hour:
    Everything God had reserved the right to oversee.
    Your ventricles were saturated in God’s power,
    Not a tiny cavity in your heart was saved for me.

    I waited for you at the gate in front of the church
    With a glimmer of my hope I kindled a candle;
    But you had already dissolved in the lambs herd;
    I returned into the night my loneliness to handle.

    God has taught his disciples: thou open thy heart
    To love thy fellow humans all to live in chime.
    Well, my heart is able only to love her, how tart!
    Oh Lord, but does she love me right at this time?

    Jesus was resurrected, and you were too tonight.
    I wondered if tomorrow, to revert, you would deem
    To recognize in life, with vicissitudes though trite,
    One another, ourselves, after the paradise dream?


    Translation by THANH-THANH

    **
    BẠN TA
    SƯƠNG LAM - THANH THANH
     
    ***


    BẠN TA


    Thăm hỏi Bạn, biết rằng người còn đó
    Nỗi mừng vui tràn ngập cõi lòng tôi
    Cuộc đời này bao sóng gió, nổi trôi      
    Vui được biết, Bạn bình an vui sống

    Đời trần thế ví như là huyễn mộng
    Kiếp nhân sinh là sinh tử, tử sinh
    Quý nhau chăng chỉ ở một chữ Tình
    Tình cha mẹ, tình vợ chồng, bè bạn

    Tình cảm ấy ta không treo giá bán
    Khi con tim không đơn vị đo lường
    Bàn cân nào, cân được chữ Yêu Thương
    Thế mới biết Thương Yêu là vô giá!

    Cuộc đời dẫu đảo điên, nhiều dối trá
    Nếu chúng ta thực sự mến thương nhau
    Thì tiếc chi một lời nói, câu chào
    Hãy trao gửi, sưởi ấm tình nhân thế

    Có hơn không dù biết rằng chậm trễ
    Vì con người ai cũng thích yêu thương
    Đượcthươngngườivàcũngđượcngườithương
    Hãy bày tỏ yêu thương dù có chậm

    Bạn còn đó! Tôi còn đây! Mừng lắm!
    Vì chúng ta còn cơ hội gặp nhau
    Để trao nhau lời nói với câu chào
    Đầy thân ái, đầy yêu thương, quý mến

    Chuyện dĩ vãng, chuyện tương lai sắp đến
    Hãy quên đi, xin nhớ hiện tại thôi
    Nếu tâm bình trí lạc! Thế đủ rồi!
    Người còn đó! Tôi còn đây! Phúc lắm!

    SƯƠNG LAM

    MY FRIEND
    I called you and knew that you still are there:
    What kind of joy has filled my heart to care!
    In this world troubles and vicissitudes abound,
    How happy to know you are safe and sound.

    The subastral existence is like the daydream:
    Human bondage is life and death a mainstream.
    We do value one another on sentiment based:
    Love of parents, yokemates, friends interlaced.

    That kind of affection is not for the list price
    When the heart doesn’t fit any measuring device;
    What scale can weigh the sympathies’ weight?
    Then, feelings are not for us to assess, estimate!

    Even tho’ the earth is full of shiftiness, muddy,
    If we truly endear ourselves to each of our buddy
    Then why not to send them a greeting, pay a call?
    Do exchange news to warm human life for all.

    Is it not better than being parsimonious, late?
    Because humans prefer closeness, devotion, fête,
    To kindly love others and be beloved by them,
    Express your personal emotions my dear chum!

    You still are there! I still am here!  So pleased!
    For we still have chance to meet, converse, eased
    To give one another the words, the salutations
    Overflowing with adoration up to our expectations.

    Oh, the past and the to-come events: unpleasant.
    Let us forget them, only remember the present.
    If our mind is peaceful, our soul rosy, it is alright:
    You still are there! I still am here! What delight!

    Another translation by THANH-THANH
    **
    CHÍNH NGHĨA

    CHÍNH-NGHĨA

    Em hỏi anh về nước Việt quê anh,
    Và gật đầu ra vẻ cảm-thông nhanh;
    Nhưng anh biết: em không hề chú-trọng
    Mà chỉ hiếu-kỳ vớ-vẩn chuyện xung quanh.

    Anh hỏi thế này (quá đáng không nao?):
    Em nghĩ thế nào về cuộc chiến hư hao
    Dai-dẳng nhất và đầy mâu-thuẫn nhất
    (Dân-ý ngại-ngần, hùng-chí lao-đao)?

    Đừng kể gì năm-vạn-tám vong-thân!
    Đừng kể gì trăm-tám tỷ phù-vân!
    Sự-thể ra sao? trong ngày qua đắng xót:
    Hội-chứng di-lưu về xã-hội, tinh-thần...

    Em cảm nghĩ gì khi có kẻ rêu-rao:
    “Thiếu Chính-Nghĩa!” Em phản-ứng ra sao?
    (Trong lúc An-Ninh, Lợi-Quyền nước Mỹ
    Dù ở đâu trên thế-giới cũng gồm bao!)

    Mỹ tiêu-trừ Phát-Xít Đức, giúp Tây-Dương!
    Mỹ chận đường Quân-Phiệt Nhật, cứu Đông-Phương!
    Không để Liên-Xô lấn xâm Tây-Đức!
    Và Triều-Tiên cho Hoa-Cộng nới biên-cương!

    Lẽ tất-nhiên phải tốn kém phần nào
    Để đạt cuối cùng Quyền Lợi Tối-Cao!
    Nếu họ phân-trần là “Không Chính-Nghĩa”
    Chỉ là vì họ đã lỡ-làng bỏ cuộc binh-đao!

    Em hãy chờ xem! Mỹ sẽ lại lu-bù
    Can-thiệp mỗi Vùng, yểm-trợ từng Khu:
    Trung-Đông, Phi-Châu... có phù, có chống,
    Hết “Lạ! Xa!”, “Không hiểu rõ quân thù!”

    Đấy! Hoa-Kỳ đang chuộc lỗi của ngày qua!
    (Cương hay nhu: do chiến-thuật mà ra!)
    Thế-Giới Tự-Do phải phục-hồi thể-diện
    Để chứng-minh Chính-Nghĩa thuộc về ta!

    THANH-THANH
    1992
    ***
    LÝ TỐNG EM TÔI

    Vĩnh-Biệt  LÝ TỐNG


    5 Tháng Tư 2019

    Lý Tống thương yêu, Lý Tống ơi,
    Âm Dương hai nẻo cách nhau rồi!
    Từ nay khép lại trong hùng-sử
    Một thuở hiên-ngang giữa cuộc đời.

    Em đã tung-hoành thỏa chí trai,
    Trọn đời nợ nước trĩu hai vai,
    Xông-pha nguy-hiểm liều thân sống:
    Đảm-lược trên đời dễ mấy ai?

    Em đã hy-sinh thế mọi người
    Đối-đầu giặc dữ khắp trần-ai:
    Kẻ thù là của toàn Nhân-Loại –
    Thế-Giới chơi chung một ván bài.

    Thất-thế nhất-thời: cảnh-huống chung.
    Ai đem thành/bại luận anh-hùng?
    Em nên hãnh-diện vì em đã
    Giữ trọn lời thề với kiếm+cung.

    Em hãy nằm yên nghỉ thảnh-thơi!
    Sau em sẽ có biết bao người
    Đứng lên tiếp-nối con Đường Sáng:
    Chính-Nghĩa bao giờ cũng thắng thôi!


    adieu, LÝ TỐNG
    5 April 2019

    Oh Ly Tong, my beloved Ly Tong!
    Life and death have two ways parted far and long.
    From now on is closed the heroic page
    Of a haughty time amidst this critical stage.

    You have ruled the roost, resolute to be a man:
    Civic duties on your shoulders is all your life’s plan.
    In spite of peril, rushing into danger:
    Such courage who had been so daring a ranger?

    You have sacrificed for all human race,
    Confronting the enemy in the world anyplace:
    Hostile communism is to humanity a rival, same,
    We are playing the common sacred game.

    To temporarily lose ground is a common situation.
    To assess, success or failure is not a foundation.
    You can be proud as you were while alive
    Because you kept your words to always strive.

    Rest in peace Ly Tong, my dear brother!
    And believe that after you there are multiple other
    Compatriots to continue to follow your bright way:
    Just Cause will win on a certain Victorious Day!

    English version by THANH-THANH

     ***
    QUEN THUỘC


    QUEN-THUỘC



    Có những con đường quen thuộc cũ

    Từ ngày đôi lứa mới yêu nhau.

    Tóc nàng phủ xõa lên vai gã,

    Tiếng nói người thương quá ngọt-ngào.



    Những chuyện không đề, không đoán được,

    Ðêm này chưa hết, tiếp đêm mai.

    Cổng nhà chặng ấy quen không khép

    Lũ chó tuôn theo cứ sủa hoài.



    Mắt ngước nhìn lên trăng tháng tám,

    Nhìn trăng trong đáy mắt giai-nhân.

    Mỗi hồ nước đọng, từng mô đá,

    Thuộc hết đường đêm dưới bước chân.



    Tay nhỏ ngang mày che ánh chói,

    Có cô con gái lãng văn-bài,

    Bâng-khuâng một phút hồn trinh-nữ,

    Chừng mộng ngày mai, mộng với ai...



    Những buổi về khuya sương xuống lạnh;

    Dưới mưa bước nhỏ vẫn thư-nhàn;

    Gốc cây thủ-thỉ bên tường gạch:

    Cô+cậu vui đời nhất thế-gian!



    Ai chẳng từng ghi bao kỷ-niệm,

    Tuổi xuân dan-díu những con đường!

    Nhưng rồi... hướng chuyển, thuyền xoay lái,

    Đường cũ người xưa cách mấy phương...

    *

    Lâu lắm, hôm nay về nẻo thuộc,

    Chúng mình sống lại thuở hai mươi;

    Sau lưng tiếng chó ùa theo sủa,

    Chồng vợ nhìn nhau ngặt-nghẽo cười.



    Thuở ấy ân-tình mà gãy đổ,

    Lòng nào thanh-thản tối hôm nay:

    Ði trên đường cũ đầy quen thuộc,

    Trời rộng ghì trong bốn cánh tay...



    THANH-THANH




    FAMILIAR



    There are paths and persons known to each other

    Since the couple began to date one another.

    Her hair flowing over his shoulder used to rejoice;

    And how sweet did sound the sweetheart’s voice!



    Unexpected chats though without themes were bright

    And thus continued endlessly night after night.

    The gates usually were not shut at that section:

    Unchained dogs followed us, barking to no objection.



    Covering her sight from the dazzle with a small hand,

    There was a schoolgirl with homework gone bland;

    Stirred in her innermost virginal soul of a gal,

    She seemed to dream a moment of some future pal.



    Here tonight to this old path familiar since long ago

    We are coming back to revive our youth glow.

    Husband and wife at dogs barking and running after

    Look at one another, convulsed with laughter.



    Were our love in those green days let to disappear,

    How could we have our easy mind in this night sphere:

    We walk on the old path of familiarity permanent

    And embrace in our four arms the wide firmament...



    English version by THANH-THANH
     ***

     






    • Blogger Comments
    • Facebook Comments
    Item Reviewed: TÌM THI SĨ THANH THANH Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ
    Scroll to Top