728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

    TRẦN QUỐC BẢO

    GIỚI THIỆU THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
                        Tâm thư kính gửi quí Độc giả Thân Hữu
                                 Giới thiệu và mời mua Sách Mới
                    

                                             Kính thưa quí Thân hữu,
    Sau 7 năm sưu tầm các bài thơ hay của Tiền nhân và chuyển dịch qua thơ Việt, nay tôi vừa hoàn thành một tác phẩm văn học rất công phu. tựa đề: “HÀN THI ĐƯỜNG THI TUYỂN DỊCH”, sách dày trên 300 trang.
    Trân trọng mời quí vị chiếu cố  - Trước là để thưởng thức những áng thơ bất hủ của các danh sĩ Tiền bối, như: Lý Thường Kiệt, Trần Quang Khải,  Phạm Ngũ Lão, Nguyễn Trãi, Mạc Đĩnh Chi, Chu Văn An, Lê Thánh Tôn,  Nguyễn Du, Nguyễn Bỉnh Khiêm v.v...; cùng cả trăm bài thơ, của các thi hào lừng danh đời Đường, như: Thôi Hiệu, Lý Bạch, Đỗ Mục, Bạch Cư Dị, Tô Đông Pha v.v... -  Sau là xin giúp tôi để có phương tiện và phấn khởi tinh thần, in ấn các tác phẩm Văn học kế tiếp.     
                             Xin tri ân và chân thành cảm tạ      
      Giá sách $30 (kể cả cước phí Bưu Điện)  - (vì bưu phí quá cao, không gửi Sách ra ngoài nước Mỹ được – Xin cáo lỗi).
    Địa chỉ order sách: Mr. Trần Quốc Bảo  - 1912 Rolfe Way, Henrico, VA 23238
    - ------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- -
    Kính mời mua Sách Mới, để làm “Quả Tặng” trang nhã, trong dịp cuối Năm                              ..................................................................................................................................


    VINH DANH THIÊN THẦN ÁO TRẮNG   

                                       Thơ: Trần Quốc Bảo
              Bản dịch Pháp Văn: Châu Thanh Thủy
              Bản dich Anh Văn : Nguyễn Văn Thông

                                                      -----o0o-----

    VINH DANH THIÊN THẦN ÁO TRẮNG  

    Tôi xúc động viết bài thơ ca tụng,
    Những “Thiên Thần Áo Trắng”, những Lương Y.
    Giờ này đây, đang hoạt động cứu nguy,
    Xả thân săn sóc những người bệnh Dịch.

    Như chiến sĩ, ở tuyến đầu xung kích,
    Đánh bạt Tử thần, cứu sống tha nhân!
    Các Bác Sĩ đã quên cả bản thân,
    Thương “Con bệnh”, như “Lương Y Từ Mẫu”.

    Qua khẩu trang, nói những lời hiền hậu.
    Khám bịnh, phát thuốc, an ủi bệnh nhân,
    Hướng dẫn điều trị, động viên tinh thần,
    Hết giường bịnh này, đến giường bịnh khác.

    Quên giờ giấc, quên ngủ ăn... phờ phạc!
    Đôi ba lần, kiệt sức, bước lao đao.
    Đối diện Dịch trùng nguy hiểm xiết bao!
    Chẳng khác lính trận, cận kề cái chết!

    Nỗi đau của Lương Y, nào ai biết,
    Chính là khi Vị (nam/nữ) Bác Sĩ về nhà,
    Sợ trong mình lan nhiễm  Virus China,
    Đành đứng xa, nhìn vợ/chồng  con, ứa lệ!

    “TẠ ƠN NGƯỜI !!!” , lời Tạ Ơn vô kể!
    Gửi các “Thiên Thần Áo Trắng” mến yêu,
    Bác Sĩ, Y Tá, Y Công... thật nhiều ...!
    Các Vị là Người của Trời ban xuống.

    Thiên chức, Trách nhiệm, vô cùng cao thượng!
    Với Lời Thề Hippocrates, rực trong tâm .
    Có nhiều Vị, lây bịnh... đã chết... âm thầm!
    Nhân loại cúi đầu, vinh danh, tưởng niệm!

    Trong Bịnh Viện,  còn những người Tình Nguyện
    Xung phong vào trợ giúp các Lương Y.
    Lòng hy sinh ngời sáng, Đức Từ bi,
    Hồn trắng đẹp, như “Thiên Thần Áo Trắng”

    Cuộc chiến đấu này, chúng ta phải thắng!
    Quyết dẹp tan loài quỉ Virus China,
    “Vương Miện Tạ Ơn”, kết những vòng hoa,
    Xin vinh hạnh, trao “Thiên Thần Áo Trắng”! (*)

             Trần Quốc Bảo
                   Richmond, Virginia
             Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
              quocbao_30@yahoo.com

    (*) Kính nhờ quí Độc Giả chuyển giùm “Lời Vinh Danh & Tạ Ơn” này, đến toàn thể Chuyên viên Ngành Y và các Thiện Nguyện viên trên khắp Thế giới. 
    Xin đa tạ.   TQB

    ~ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ~

    Bản dịch Pháp văn của CHÂU THANH THỦY, Ph.D (Glen Allen, VA)


    ODE AUX ANGES EN BLANC
                   (Poème de Trần Quốc Bảo)

    Avec beaucoup d’émotion je compose ce poème
    Louant “Les Anges En Blanc”, les médecins
    Qui, jour après jour, contre cette pandémie,
    Mènent une guerre incessante pour sauver les vies

    Ces guerriers de l’avant garde, sans penser aux dangers
    Repoussent les assauts de la Mort,
    Vague après vague, soignant avec amour
    Les malheureux touchés par la maladie.

    A travers le masque anonyme, leurs paroles viennent du coeur,
    Ils dispensent des mots encourageants et soins médicaux
    Ils soignent le corps et en même temps, de lit en lit,
    Ils remontent le moral et calme l’esprit des malades

    Oubliant l’heure, oubliant la faim, sans dormir,
    Assommés par la fatigue, trébuchant, à peine debout,
    Ils doivent faire face à un ennemi virulent, si dangereux,
    Comme des guerriers au champ de bataille, face à la mort.

    La souffrance des médecins, qui peut le deviner?
    De retour à la famille, ramenant chaque jour avec eux
    Cette peur qu’ils sont déjà contaminés.
    Et se tenant de loin, ils laissent les larmes couler.

    Avec notre coeur rempli de gratitude
    Nous envoyons a nos Anges en Blanc bien aimés
    Medecins, corps médical, mille mercis bien sincères
    Vous êtes Les Anges que Dieu nous a envoyés.

    Devoir, Responsabilité, Noble Dévotion,
    Le serment d’ Hippocrates résonne encore dans votre coeur
    Certains, silencieusement nous ont quitté, victimes eux aussi
    Baissant la tête, respectueusement, nous leur disons adieu.

    N’oublions pas les volontaires qui, malgré le danger,
    Sont venus de loin et de près, aider dans les hopitaux.
    Bénie soit leur générosité, leur sacrifice ainsi reconnu
    Leur âme aussi pure, comme Les Anges en Blanc.

    Cette guerre, ensemble nous devons la vaincre
    Pour toujours nous devons détruire ce ‘Virus China’.
    Et pour notre éternelle reconnaissance, du fond du coeur,
    Nous présentons une belle couronne de fleurs à nos Anges en Blanc.

                                                    CHÂU THANH THỦY

    ~ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ~

    Bản dịch Anh văn của NGUYỄN VĂN THÔNG, MEd. (Henrico, VA)

    HONORS TO THE ANGELS IN WHITE GOWNS

    Being moved I write this poem of praises,
    To the Angels in white gowns,
    Who are presently on a rescue mission, 
    To save the infected pandemic patients. 

    Like battlefield warriors on the front line, 
    To protect lives, to the death they fight! 
    Physicians forget themselves, 
    As loving mothers caring for their sick children.

    They say kind words under masks,
    Check up, give medicine, and provide comfort.
    Always with understanding and encouragement,
    As mothers proceed from one bed to another. 

    They forget about time, sleep, and food,
    Many a time exhausted, they unsteadily walk,
    Confronting the deadly virus,
    They are warriors facing death!

    No one knows their inner pains, 
    Coming home when they can.
    Fearing being infected with the China virus, 
    Sobbing from afar, looking at their spouses and children!

    "THANK YOU !!!" My words of heartful gratitude,
    To the Angels in white gowns. 
    First responders, policemen, doctors, and nurses,
    You were sent by God during these trying times.

    Heavenly vocations and extremely blessed, 
    With the Hippocratic oaths burning within their hearts.
    Many infected has fallen with the virus,
    Bowing our heads, mankind pays tributes.

    In hospitals, other volunteers and workers,
    Helping out where and when they can. 
    With their benevolent compassion, 
    Their hearts shine like the Angels in white gowns. 

    In this war, we are in it to win! 
    The virus from China must be vanquished!
    To the wreaths of Victory, 
    They go to the Angels in white gowns!

                 By Trần Quốc Bảo
        Translated by Nguyen Van Thong
                 ***
    thơ thời sự “Chuyện Con Vi Rút Corona”

    của Nhà Thơ Trần Quốc Bảo (Richmond, Va.).

    CHUYỆN CON VI RÚT CORONA  
    Thơ Trần Quốc Bảo 

    Con trùng độc Corona Virus,
    Được ké tên, trong văn bút thi ca
    Nó xổng chuồng, từ Vũ Hán, China
    Sẵn liềm búa, “hớt” muôn ngàn mạng sống!


    Quậy tanh bành giang sơn anh Tầu Cộng,
    Rồi vượt biên, đi gây sự năm Châu
    Tuy vô hình, song đổ bộ tới đâu,
    Hạ độc thủ, đến cực kỳ mãnh liệt!

    Rớ tới nó, là con người phải chết!
    Nó uy quyền hết biết!  -  mới lạ kỳ !!!
    Ham hố trường đời, những tham sân si,
    Thấy bóng nó, nhân sinh buông bỏ hết!


    Kiếp nghiệp con người, chất đầy oan nghiệt,
    Cứ mãi trường kỳ, chinh phạt can qua!
    Thế mà đụng con virus Corona
    Vùng trận mạc, phải lui binh đình chiến!

    Bọn “Ác phụ” theo phong trào cấp tiến,
    Dã tâm phá thai, giết chính con mình”,
    Đụng con Corona hỏi tội, thất kinh!
    Hiểu ra rằng: Người có “Quyền Được Sống”

    Nhân loại hiện nay, hăng say vọng động,
    Quên bản thân, quên hết cả gia đình
    Nhờ con Trùng, đổi quan niệm nhân sinh,
    Đóng cửa lại: Sống gia đình hạnh phúc.


    Trùng nhiễm phổi đưa con người thoát tục,
    Bất kể: nam, nữ, da trắng, da mầu
    Hành khất hay tỷ phú cũng ngang nhau
    Bài học lớn: “Con Người Là Tro Bụi” !
                             -o-
    Nữa một mai... con Corona tàn lụi,
    Bà con ta, hết dịch, thở cái phào!
    - Trật tự Thế Giới, rồi sẽ ra sao?
    Ắt tương lai, có nhiều thay đổi lớn !!!

             Trần Quốc Bảo      
                   Richmond, Virginia
               Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
               quocbao_30@yahoo.com
     ***

    QUÊ HƯƠNG TÔI BÂYGIỜ 

    Thơ Trần Quốc Bảo

                 ----------o0o----------

    Quê Hương Tôi Bây Giờ

    Quê hương tôi bây giờ, lớp cán gộc
    Một lũ lưu manh tàn độc vô cùng
    Đàn áp dân, đến cực ác cùng hung
    Không cho dân, tỏ bày lòng ái quốc!

    Quê hương tôi bây giờ, bọn cầm quyền bạo ngược
    Ham bạc tiền, đem bán cả non sông
    Bọn phản quốc: Hồ chí Minh, Phạm văn Đồng
    Ký công hàm, dâng biển Đông cho giặc

    Quê hương tôi bây giờ, từ Nam chí Bắc
    Bọn Tầu phủ, mặc sức chiếm đặc khu
    Việt cộng, hèn với giặc, có mắt như mù
    Không nhìn thấy bảng:  [Cấm Việt Nam lai vãng]

    Quê hương tôi bây giờ, yêu Nước là yêu đảng
    Mà “đảng” là tư tưởng Mao trạch Đông
    Hồ chí Minh, tên Tầu chệt lộn sòng
    Đảng bịp bợm, xây lăng Ba đình sùng bái

    Quê hương tôi bây giờ, tinh thần hủ bại
    Phụ nữ lột truồng, đem bán như cá tôm
    Trong trường học, thày trò “tục tĩu...” luôn mồm!
    Bọn cầm quyền, hối lộ, lưu manh … làm lẽ sống!

    Quê hương tôi bây giờ, vẫn núi cao, biển rộng
    Nhưng núi tàn, biển chết, ruộng đất khô cằn!
    Bày trẻ thơ, lang thang, rách rưới, thiếu ăn
    Những Mẹ già sống như oan hồn vất vưởng

    Quê hương bây giờ, chỉ còn trong tâm tưởng
    Tôi yêu Quê Hương ! yêu đến trọn đời !!!
    Nhưng thực tế: Việt Nam đâu còn là quê tôi
    Mành đất ấy, hiện nay quỉ ma ngự trị !
                 Trần Quốc Bảo
                    Richmond, Virginia
              Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
                 quocbao_30@yahoo.com

      ***


    Tạ Ơn Đất Mẹ  

          
    Thơ Trần Quốc Bảo

    Tạ ơn mảnh đất thân yêu                               
    Cho tôi ấp ủ bao nhiêu tình đời
    Kể từ bụi đất thành người
    Chôn nhau cắt rốn ở nơi quê nhà
    Tuổi nào bò đất lê la
    Tuổi nào chân đất đi ra trường đời
    Đất lành nuôi sống đời tôi
    Hai mùa lúa chín, vàng tươi cánh đồng
    Đất là mồ mả Cha Ông
    Đất ôm biển cả mênh mông ngút ngàn
    Đất là Tổ quốc Giang san
    Một mai về đất thanh nhàn nghỉ ngơi
    Tôi qùi hôn đất Quê tôi
    Tạ ơn Đất Mẹ, bụi đời thân con


              Trần Quốc Bảo
                    Richmond, Virginia
             Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
              quocbao_30@yahoo.com
    ***

    ĐƯA THU VÀO MỘNG
       
    Thơ Trần Quốc Bảo. 

                                  

    Trăng trắng ngà, giữa ngàn sao lấp lánh,

    Sương mơ màng, trên đỉnh núi xa xa

    Cúc nở nụ cười chúm chím vàng hoa

    Tường vi đỏ, như môi cô hàng xóm.  

     Nắng hồng trên cỏ, chớp lia đom đóm,

     Ấy là Thu!… Thu đã tới trước nhà!

    Chào đón Nàng, có giọng hát sơn ca

    Đàn bướm nhỏ, bay chập chờn khiêu vũ.





    Cả rừng phong, áo muôn mầu quyến rũ,

    Liễu nghiêng đầu, hong mái tóc xanh lơ

    Mây lưng trời, bỗng dừng lại ngẩn ngơ

    Gió mơn trớn đa tình hôn trên má.     



    Chao ôi! Thu dịu hiền… yêu Thu quá!

    Một trời Thu… hay tất cả là Thơ?

    Ánh trăng thanh, nhuộm vũ trụ huyền mơ

    Đêm buông xuống, ta đưa Thu vào mộng.



    Đành đã biết, Thu ôm tròn lẽ sống,

    Nhưng xá gì… lá rụng với mây bay!

    "Thu ẩm hoàng hoa tửu" (*) ngất ngây say

    Há phải đợi Đông về ngâm Bạch tuyết!



    Rót tự trái tim, những dòng trác tuyệt,

    Đưa tình Thu, lên cung Nguyệt mơ màng

    Xa chốn trần ai, ô nhiễm, hỗn mang

    Thu nhập hồn Thơ… lênh đênh trời mộng!



    Trần Quốc Bảo
                    Richmond, Virginia
          Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
             quocbao_30@yahoo.com
    ***
     





                          
     
    • Blogger Comments
    • Facebook Comments
    Item Reviewed: TRẦN QUỐC BẢO Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ
    Scroll to Top