THI SĨ ĐINH TƯỜNG
***
HẾT VÀO LẠI RA
Tại thằng phải gió Rô
Na
Nên ta cứ phải đi ra
đi vào
Bà con thất nghiệp ào
ào
Ở nhà đóng cửa đi vào
đi ra
Bây giờ mới hết tháng
ba
Lệnh trên đóng cửa đi
ra đi vào
In Tờ Nét
loạn cào cào
Xem xong phát chán đi
vào đi ra
Đầu trên xóm dưới Rô
Na
Phố phường vắng ngắt
cấm ra cấm vào
Chung qui bỡi tại Tập
Tàu
Khiến ta cứ phải đi
vào đi ra
Vũ Hán ổ dịch Rô Na
Vũ khí sinh học phát
ra từ Tàu
Bây giờ thế giới lo rầu
"Cách ly" cứ
phải đi vào đi ra
Tình trạng nhân mãn
chẳng xa
Tăng phần nhân khẩu bỡi
ra rồi vào
Nợ "bill"
lo bạc mái đầu ...!
Không tiền thất nghiệp
cứ vào lại ra
Ông vào bà lại cứ ra
Vào ra gặp mặt không
ra thì vào......
Cũng vì con quỷ Cô Na
Bây giờ thất nghiệp
đi ra đi vào
Muốn chơi chẳng có chỗ
nào
Ăn xong chỉ biết đi
vào đi ra
Tưởng rằng qua hết
tháng ba
Thì mình không phải
đi ra đi vào
Ai ngờ nhiễm bệnh ào
ào
Cho nên lại phải đi
vào đi ra
Cầu mong cho dịch
chóng qua
Bà con hết phải đi ra
đi vào
Ai ơi hưởng ứng phong
trào
Ở nhà đóng cửa...đi
vào đi ra
ĐINH TƯỜNG
***
***
BIỆT LY
Đôi mình ai bắt phải
xa nhau
Nỗi nhở đêm ngày mắt
trũng sâu
Phú quý khôn ngăn
dòng lệ tủi
Vinh hoa khó lấp cuộc
tình sầu
Thu nhìn lá úa muôn
niềm nhớ
Hạ lắng ve buồn vạn nỗi
đau
Định số an bài ta lỗi
hẹn
Bờ mi lóng lánh đọng
đôi châu
Đinh Tường
October 13, 2019
***
NHỚ QUÊ
Đất khách muôn trùng xa đất mẹ
Quê người thiếu bóng những bờ tre
Đàn cò trắng đậu khi trưa vắng
Rỉa cánh ung dung dưới nắng hè
Thôn xóm miền nam lắm rạch sông
Năm nào cũng cứ đến mùa rong
Tháng mười gió chướng mơn man thổi
Nước lớn dâng tràn ngập mé sông
Rộn rã canh gà báo rạng đông
Bà con chuẩn bị để ra đồng
Xa xa có tiếng tù và thổi
Gợi trí ta về thuở muội mông
Nấm mồ của mẹ cỏ lên xanh
Gốc nhãn vườn xưa trái trĩu cành
Viễn xứ bùi ngùi rưng ngấn lệ
Đâu rồi khói quyện mái nhà tranh
Bao nhiêu kỷ niệm bấy niềm thương
Nhớ nước xa quê lắm đoạn trường
Đêm vắng trông vời nơi cố lý
Mịt mùng chỉ thấy một màu sương
Thu về gió cuốn lá bay đâu
Lác đác trong sân cỏ úa màu
Chiều xuống quê nhà đâu chẳng thấy
Chân mây khói trắng nhớ quê sầu
Đinh Tường
***
HỒN HUẾ
Nước gợn dòng Hương sóng dạt dào
Câu hò xứ Huế nhớ nao nao
Nghiêm Lăng mộ cổ cây im lắng
Thiên Mụ chùa xưa cỏ dãi dầu
Chợ sớm Đông Ba sương lác đác
Đêm tàn Bến Ngự gió lao xao
Hồn trăm năm cũ còn vương vấn
Trải bấy thời gian cảnh úa màu
Đinh Tường
***
TIẾNG THÉT DÂN NGHÈO
Hạn mặn vườn cây chết
trụi rồi
Cam đành cắt củi bán
mà thôi
Niềm đau thét lớn
không thành tiếng
Nỗi khổ gào to chẳng
trọn lời
Ruột thắt từng cơn
nhà nước hỡi
Gan bào mấy đoạn xóm
làng ơi
Thiên tai địa ách ai
xui khiến
Để kiếp người dân khổ
cả đời
Đinh Tường
***