SỐ ĐẶC BIỆT GIÁNG SINH 2025 & TẾT-TORONTO MÙA TUYẾT KHIÊU VŨ-KÍNH MỜI GHÉ THĂM DÒNG THƠ & NHẠC PHỔ THƠ SA CHI LỆ
Bóng ơi! thương quá tội
tình, thơ: Sa Chi Lệ, nhạc: Tuệ Tâm, ca sĩ: Giáng Hương
https://www.youtube.com/watch?v=ER3f58N9rEY
TẠ ƠN CANADA XỨ LẠNH
TÌNH NỒNG | Thơ: Sa Chi Lệ | Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
https://www.youtube.com/watch?v=-K4kfrSOCeo
Đời Như chiếc lá vô minh - Thơ: Sa Chi Lệ - Nhạc: Tuệ Tâm -
Tunee trình bày
https://www.youtube.com/watch?v=4NEFhiRSlTc
*********
Đoá Vô Thường - Kha Mộc
Lan || Thơ: Sa Chi Lệ
https://www.youtube.com/watch?v=8oQ2EkVd6Xw
********
Thu Trong Mắt Em - Ca
Khúc Về Mùa Thu Cực Hay || Thơ: Sa Chi Lệ - Nhạc: Tuệ Tâm
https://youtu.be/v9KBEMMidgM?si=8tiafeZditI5aygt
**************
Nước mắt rơi từ đâu -
Kha Mộc Lan - Thơ: Sa Chi Lệ
https://www.youtube.com/watch?v=R-aeD6d4HHM
20-12-2025
**********
Em trong ta mùa thu |
Thơ: Sa Chi Lệ | Nhạc: Tuệ Tâm || Ca sĩ: Minh Đạt
https://www.youtube.com/watch?v=4gIeMRGIMtg
Tình Thu | Một ca khúc mới Tuệ Tâm phổ thơ Sa Chi Lệ | Giọng hát ca sĩ hải ngoại Quách Phụng Anh
https://www.youtube.com/watch?v=vlHOg9M-qIw
https://www.youtube.com/watch?v=I_XBbWYrUD0
Thu về gãy cánh | Thơ: Sa Chi Lệ | Nhạc: Đỗ Hải | Tiếng hát ca sĩ Minh Đạt
https://www.youtube.com/watch?v=ib6XEZpiD9o
Dáng thu xưa, thơ Sa Chi Lệ, nhạc Tuệ Tâm, tiếng hát ca sĩ Kana Ngọc Thuý
https://youtu.be/G5ncj7FDBEI?si=HmST7LWINxdOglUB
*********
https://www.youtube.com/watch?v=VQ2mhgCSfu0
****************
https://youtu.be/SIJWq2K5Hvw?si=scaj1B4LLDuGtYSc
**********
BƯỚC CHÂN MINH TUỆ ||
thơ Sa chi Lê || nhạc Tuệ Tâm || TB QUÁCH PHỤNG ANH ( Texas 2024)
https://youtu.be/VJP2D3O2kZw?si=6yloJaEjTEjel_RB
https://youtu.be/VltbucgfGcY?si=fSVbIXgLda4J536_
https://youtu.be/AWKmEkPwzSM?si=-okeO7d-04O6VvwM
https://youtu.be/KLiZmKNLQTw?si=ZOOyTW2UwrViktsY
BUỒN BIẾT ĐẶT TÊN
Khi nỗi buồn biết đặt
tên định mệnh
Thì em xa rồi khuất
bóng ven mây
Cơn sóng vỗ vào hồn
khuya mắt đỏ
Lạc bước về gõ nhịp
phố trăng say
Khi kỷ niệm chen nhau
trong giấc ngủ
Men chiêm bao thức trắng
nở hoa đời
Thắp trong tim con đường
tràn mộng mị
Em kiêu sa buông tóc
rối chân trời
Từ lúc nào hoa tuyết
đọng như sương
Mãi thấy hơi em quyến
rủ lạ thường
Áo em mỏng đùa gió
đông quấn chặt
Chợt mưa tình phủ ấm tuổi
vàng phai
Làm sao biết tình yêu
là mật đắng
Khi tình đời bỗng gió
ngược buồn nhau
Trách chi em ơi hay
bàn tay trắng
Bám víu vách đời
không có trăng sao
Đừng gọi tên nhau
nghe như xa lạ
Khi nỗi buồn cũng biết
đặt tên
Anh sẽ gọi em con đường
tình sử
Biêt đâu kiếp nào ta
lại hữu duyên…
SA CHI LỆ
********
VÉN TÓC MÂY THU
Em vén tóc suối mây rừng
lá rối
Tóc chen nhau cười tỏa
nắng ngũ hồ
Lao xao sóng tình mon
men xuống phố
Nhớ mồ côi thấm lạnh
bóng thuyền mơ
Em chớp mắt tìm ngõ về
lạc lối
Gió mê thu ôm vạt áo
thần tiên
Em diễm tuyệt dáng xô
đồi mộng mị
Trói hồn ta trong mắt
biếc nhân gian
Gió Giật mình vẳng
chuông chùa sâu lắng
Ngón tay thon e ấp lạnh
cuối trời
Dáng em nghiêng như rừng
reo mời gọi
Em kiêu sa góp nhặt
lá thu phơi
Cỏ sương mai hương
quen lan hờ hững
Nắng ngũ hồ khát vọng
gót thơi gian
Ôi! Chữ nghĩa vịn vai
chiều lạc phố
Gọi mây về ta phóng
bút đề thơ
Em vén tóc mây trời
vàng sắc nắng
Làm ta say rơi rớt
bóng hoàng hôn
Mưa tương tư thấm buồn
thương cố xứ
Ta về đâu gõ nhịp giữa
đêm trường
Em lênh đênh gối mộng
thoáng kiếp người
Thả chiêm bao vây
quanh đời du mục
Ta trôi theo ảo giác
vọng xa vời
Chờ mãi gọi tìm nhau
buồn sương khói
Bước chân em chạm niềm
đau thế kỷ
Sau lưng ta hằn vết
chém đời hư
Mấy mươi năm nếm cay
chua ngọt đắng
Trả về không …lưu luyến
lá thu rơi…
EM TRÓI ANH
Em trói anh bằng những sợi tóc mềm của em
Em
giam anh trong nhà tù mắt biếc
Em tra khảo anh với đôi tay nhánh mộng
Rồi
nhìn mình thấy đã chết từng đêm
Nhiều
khi thấy em ngủ trong thơ anh
Bất giác
ngạc nhiên không thể ngờ được
Niềm
sung sướng lạc về như giông tố
Anh đứng
hát triền miên giữa kinh thành
Anh xin hôn em bằng thơ anh
Thơm ngát quỳnh lan mùi hoang
dại
Có tiếng ca dao rơi rụng môi mềm
Sao ngây ngất buông rèm phơi mộng
mị
Em
hãy hát đi đêm nào không trăng sao
Anh sẽ
dìu em qua thế giới đèn màu
Em
nũng nịu không thèm mua áo cưới
Đòi
anh hôn bên phố lạ lao xao…
********
TINH
YÊU KHÔNG MẶC ẤO NHÂN GIAN
1
Lạ
sao thơ chưa tròn mà ý đã bay xa
Thú
sao uống nguyệt lưng lưng nửa bầu thở dốc…
Ngất
ngưỡng vỗ tay mời gọi tri âm bất đắc
Cố mỉm
cười xô lệch bóng cô đơn bạc đầu…
Những
dòng chữ gợn sóng hương xưa diễm tuyệt
Nhược
mộng phù hề rót hết vào xứ Vĩnh phù sa.
Nàng
bước vào đời ta ôm thiên đường bất trắc
Bởi
tình yêu không mặc áo nhân gian…
Cả đời
ta diễn kịch
Không
một tiếng vỗ tay!
Em
hiện hữu như mây
Bềnh
bồng nhưng miên viễn
Trời sinh ta đày làm thi sỹ
Còn em suốt đời làm tình nhân
Mỏi gối chùn chân nơi địa ngục
Tình yêu dậy mãi kiếp thi nhân!
EM
CÓ BIẾT NỖI BUỒN CON THẦN ĐIỂU?
ĐÔI
CÁNH KIA CHỰC VÚT THẲNG LÊN TRỜI
TA
TUỐT GƯƠM THỀ SUỐT ĐỜI THÚC NGỰA
DẪU
CHIẾN TRƯỜNG BÔI XÓA TUỔI TÊN AI!
Thuở hỗn độn trĩu hoằng trái đất
Bầu không gian ứ sữa diệu sinh
Nhắp thời gian cuồng say kinh ngạc
Thú dữ con người giống yêu tinh
2-
Ta sứ giả phá tan trời bí mật
Tuyết huyền trân bay trắng xóa triều nghi
triệu mộng mị thần linh về quỳ phục
Ta ân cần mời em bước lên ngai
Xóm tinh tú ồn ào đi dự hội
Nhịp cầu ô dựng thánh lễ thiên đình
Ta lẫm liệt lật từng trang dã sử
Hãnh diện một thời quá khứ chiến chinh!
Xới giấc ngủ khói hồng loang khắp xứ
Ngợp giường mây gối gió ấp chăn sao
Tay chim lạc theo dấu chân cỏ rối
Đâu bến bờ trăng ướt đẫm thanh tao
Mưa tinh khôi rơi chập chùng trinh tiết
Ta dìu em xuống mấy nẻo luân hồi
Suối thiêng liêng soi bóng nai nhả nhạc
Ôi bốn mùa bất chợt rụng thiên cơ
Ta nhìn em cuộc đời run bám chặt
Em nhìn ta tỏa hằng vạn kiếp thu
Cùng lắng nghe tiếng rộn ràng nhân thế
Chúc cho nhau nghìn danh vọng sương mù!...
Từ thuở nào mắt em
mây lãng đãng
Dệt thành tranh biêng
biếc đẫm hương xuân
Chênh chếch bóng nghiêng
vai chiều mộng mị
Ngọt ngào mời kẻ lang
bạt bâng khuâng
Ta nếm mãi hương đời
đong mặn đắng
Đốt ưu tư đèn sắp cạn
như không
Tìm định nghĩa yêu
đương năm tháng mỏi
Dường như tình không
mặc áo nhân gian?
Đêm mộng rớt vào hồn
thơm tóc rủ
Lời thì thầm ru ngủ giấc
thiên thần
Dáng em nằm tình sử
mê điên dại
Khua khói sương cuồn
cuộn sóng đại dương
Tiếng bước nhẹ con
đương xưa nín thở
Nghe thời gian ngừng
đọng giọt kỳ duyên
Mười ngón mon men lên
đồi ngơ ngác
Trở về đâu khi tên tuổi
đi hoang
Từng sợi tóc quấn đêm xa
biền biệt
Đưa hồn đi xây thành
lũy ngu ngơ
Lỡ uống cạn môi em say
chưa tỉnh
Ta yêu em đổi cả một
đời chờ…
Sa chi lệ
YÊU EM & QUÊ HƯƠNG
Nước mắt đã
nhiều rồi
Xin mưa ngừng
rơi!
Sao em còn đứng
ngóng
Bên cầu nhớ
thương ai?
Nước mắt đã
nhiều rồi
Từ quê hương
đau khổ
Từ sóng gầm
hải tặc
Từ nét run bờ
môi!
Nước mắt đã
nhiều rồi
Sikiew ơi!
Xin mở còng quá khứ
Cho cơn đau vơi
đi
Cho dáng em
sáng ngời!
Ôi! Một đời
lầm lỡ
Dân tộc ta
bây giờ chết dở
Xin em đừng
nín thở
Khi kỷ niệm
bối rối dạ thưa
Khi tương
lai sẵn sàng quật ngã!
Ta yêu em
như người điên chợt tỉnh
Đứng trầm tư
nghe nhát búa trong đầu
Ôi! Quê
hương đang nhục nhằn trầm thống!
Lời thét gào
giãy giụa thúc vó câu…
Ta yêu em
hay người say chưa tỉnh
Trong cơn
hãi hùng chuyến vượt trùng dương
Tình Sikiew
nồng nàn nhưng chua chát
Cố gượng cười
trước cay đắng tro than!
Người nhìn
em bằng đôi mắt khác
Ta nhìn em
qua cái khác của người
Một mai nắng
có cài tóc bạc
Gác kiếm chờ
trăng hỏi có ai?
Người nhìn
em đôi mắt Á Đông
Quên một đời cúi mặt lưu vong!
Ta nhìn em
trăm ngàn trắc trở
Cảm thông
xanh biếc tự cỗi nguồn.
Ta yêu em vô
cùng phẫn nộ
Lũ người mọi
rợ hay ân nhân?
Hãy ngước mặt
ngăn dòng nước mắt
Giấu hãi
hùng trong mớ hành trang!
Hồn oan ma
Việt chiều đất Thái
Rền rỉ đâu
đây réo căm hờn
Mười ngón
vói cao chìm sóng nộ
Tiếng cười
ác quỉ ám trắng đêm!
Tóc em rối
mùi tang hải tặc
Bóng người
thân tức tửi kêu thương
Ta chết lặng
cùng em nhìn biển cả
Mà thấy đau
ngùn ngụt trong lòng!
Ta còn gì
đâu em
Và em còn gì
đâu?
Nơi xứ lạ
quê người
Với trái tim
nóng bỏng
Yêu em và
quê hương!
SA CHI LỆ
********
THU TRONG MẮT EM
Thu trải lá vàng
trong mắt em
Ngỡ ngàng chớp mắt
gió thu mềm
Sương lay mi ngộp len
lén đợi
Tiếng thở vô minh nhẹ
bên thềm
Ta cúi đầu nắng rơi
buồn lãng đãng
Xanh xao gầy gõ nhịp
rớt bên sông
Em chớp mắt tình xưa
đang vẫy gọi
Hồn ta say tóc rối nở
môi hồng
Mở cửa tương tư đổ
bóng chiều
Lá vàng bẽn lẽn vương
vương nhớ
Mắt em chiều lịm dáng
nghiêng nghiêng
Ta níu hồn thu đang lạc
bước
Ái luyến ngân buông
lướt cung đàn
Gieo mầm tiếc nuối
quanh tà áo
Em về đâu mỗi khắc lạnh
thu tan…
SA CHI LỆ THU TORONTO
30-9-2025
*********
NƯỚC MẮT RƠI TỪ ĐÂU?
Nước mắt rơi từ đâu
Từ vô ngàn lượng kiếp
Nhân duyên kết nghiệp
núi sông Hồng
Dòng máu giao thoa cửu
long
Xuôi dòng biển đông
Ôi một đời mẹ khốn khổ
ẩn lệ nghẹn đau
Nhớ cha một đời gian
nan
Lấp núi xẻ sông san
phẳng Trường sơn
Nước mắt rơi từ đâu
Từ nụ cười của mẹ khi
con khóc chào đời
Cha ngẩn đầu cầu nguyện
Con đường khai sáng
chân tâm
Bời con sẽ bước đi từ
cõi vô hinh
Đời sẽ dạy cho con
muôn ngàn cạm bẫy
Tràn đây dối gian
Đôi khi đánh mất
chính mình
Con sẽ mù lòa trong
thương đau tình ái
Đến khi nào tỉnh ngộ
Tự hỏi mình, nước mắt
rơi từ đâu?
Từ vô mình của chính
ta…
Chính ta là vô mình
Từ những đêm dài quặn
thắt
Hay từ một góc trời nứt
vỡ
Khi niềm tin không đủ
để níu người ở lại?
Nước mắt rơi từ đâu,
Từ những yêu thương từng
xanh như lá
Nay khô giòn giữa tiếng
thở dài
Của những ngày ta
chưa kịp lớn?
Có giọt rơi từ nỗi nhớ
Lăn qua bờ mi thương
bóng trăng xưa
Có giọt rơi tròn
thành nụ cười
Đã hóa thân như ngọc
Nhưng cũng có giọt
rơi
Không vì đau, không vì
buồn,
Chỉ vì trái tim còn
biết rung lên
Giữa dòng đời quá nhiều
gian trá lọc lừa
Để ta biết mình vẫn
đang sống.
Nước mắt rơi từ đâu?
Có lẽ từ chính nơi ta
vẫn giấu,
Từ vùng sâu lặng nhất
của linh hồn
Nơi mỗi vết thương
Lại nở thành một bông
hoa của ngày mai.
*****
NƯỚC MẮT RƠI TỪ ĐÂU
Nước mắt rơi từ đâu…
Từ vô ngàn lượng kiếp,
Nhân duyên kết nghiệp
núi sông Hồng,
Dòng máu giao thoa Cửu
Long giang
Xuôi mãi ra biển
Đông.
Ôi, một đời mẹ khốn
khổ
Ẩn lệ nghẹn trong
lòng,
Nhớ cha một đời gian
nan vất vả
Lấp núi, xẻ sông, san
phẳng Trường Sơn.
Nước mắt rơi từ đâu…
Từ nụ cười của mẹ
Khi con cất tiếng
khóc chào đời,
Từ ánh mắt cha ngẩng
lên cầu nguyện
Cho con đường sáng tỏ
chân tâm.
Rồi con sẽ bước đi từ
vô minh,
Đời sẽ dạy con muôn
ngàn cạm bẫy—
Những nỗi khổ tràn đầy
Làm con đánh mất
chính mình.
Con sẽ mù lòa trong
thương đau tình ái,
Cho đến một ngày bỗng
tỉnh ngộ,
Tự hỏi mình: Nước mắt
rơi từ đâu?
Từ vô minh của chính
ta…
Bởi chính ta là vô
minh.
********
Nước mắt rơi từ đâu…
Từ vô ngàn lượng kiếp
trôi qua,
Nơi nhân duyên kết
thành nghiệp đá,
Núi sông Hồng hun đúc
dáng con người.
Dòng máu giao hòa Cửu
Long giang
Chảy miết ra biển
Đông mặn gió.
Ôi, một đời mẹ âm thầm
chịu đựng,
Giọt lệ giấu trong
lòng khôn khuây.
Nhớ cha gánh cả trời
gian khó,
Lấp núi, xẻ sông, mở
lối Trường Sơn
Để ngày sau con còn
chốn trở về.
Nước mắt rơi từ đâu…
Từ nụ cười của mẹ
ngày con cất tiếng,
Từ ánh mắt cha hướng
lên trời cao,
Cầu cho con một con
đường chánh niệm,
Con đường khai mở
sáng nguồn chân tâm.
Rồi con sẽ bước ra từ
vô minh,
Đời sẽ vẽ trước con
muôn trùng cạm bẫy,
Những khổ đau giăng
kín lối nhân tình,
Đẩy con lạc giữa bao
điều giả tạm,
Đến mức đánh mất bóng
hình chính mình.
Con sẽ mù lòa trong
thương yêu lỡ dở,
Cho đến ngày bất chợt
tỉnh ra,
Tự hỏi: Nước mắt rơi
từ đâu…?
Từ chính vô minh
trong lòng ta thuở trước—
Bởi hóa ra, kẻ tạo vô
minh
Chỉ có… chính ta.
NƯỚC MẮT RƠI TỪ ĐÂU
Nước mắt rơi từ đâu…
Từ vô ngàn lượng kiếp
mịt mù,
Nơi nhân duyên hun
đúc hồn dân tộc,
Núi sông Hồng vọng tiếng
ru nghìn đời.
Dòng máu chảy từ Cửu
Long giang
Theo sóng lớn mà xuôi
về biển cả—
Như tình mẹ cha dạt
dào không bến.
Ôi mẹ ơi… cả một đời
lầm lũi,
Giọt lệ nuốt vào tim
để con được bình yên.
Bao đêm thức trắng,
lưng còng gió táp,
Vẫn sợ con buồn dù chỉ
một đường tơ.
Mẹ khổ đến cháy lòng
mà nào than thở,
Chỉ mong con nên người…
là đủ.
Cha ơi… dáng cha như
cánh rừng già,
Mà gió thời gian chẳng
gãy nổi tấm lòng.
Một đời cha băng núi,
vượt sông,
Gánh nặng chẳng bao
giờ rơi khỏi vai gầy,
Xẻ đá mở đường như
Trường Sơn mở lối,
Để con đi mà khỏi lạc
vào đêm tối cuộc đời.
Nước mắt rơi từ đâu…
Từ nụ cười của mẹ khi
con cất tiếng khóc đầu tiên,
Từ giây phút cha chắp
tay cầu nguyện
Cho con một đường đời
bớt lầm than.
Cha mẹ đã dạy con ánh
sáng của chân tâm
Ngay cả khi con chưa
hiểu thế nào là vô minh.
Rồi con lớn lên giữa
trăm ngàn cạm bẫy,
Vấp ngã, mù lòa trong
những nỗi thương đau,
Đánh mất chính mình
giữa vòng đời dâu bể—
Mới thấm thía công ơn
trời biển của mẹ cha.
Và khi lệ rơi… con chợt tự hỏi:
Nước mắt rơi từ đâu?
Từ vô minh của chính ta năm tháng,
Nhưng cũng từ nỗi nhớ
ơn sâu thẳm—
Mẹ cha ơi, mỗi giọt lệ
này
Là một lần con trở về
trong tim mình.
SA CHI LỆ
10-12-2025
NHÌN HẮN TỪ ĐẦU DỐC
Hắn đó! Cái tên gắn
liền cuộc sống
Gian truân khi chưa
biết thơ là gì
Mãi ân hận phạm tội học
dăm ba công thức nhà trường
Bỏ học đi hoang vừa
tròn mười một
Tù ngục vây quanh
Bám chặt nhục nhã, ôm
mộng mộng vỡ
Nuôi chí chí tan, hy
vọng là máu
Hy vọng nổi loạn
Thần kinh ung thư thường
xuyên
Sự chết nhiễm độc trí
óc
Dấn thân con đường
tàn khốc
Bất mãn, bầm nát tín
điều trần gian
Nói ngôn ngữ của xác
chết
Bóp cổ quá khứ, phỉ
nhổ hiện tại, đá tung tường lai
Tụng kinh dối trá
Lừa phỉnh bản ngã
Đêm mơ biến thành quỷ
dữ
Nhảy nhót trần truồng
lồng lộng
La hét như cơn phung
núi lửa
Đòi giết hết loài người,
bôi xóa vũ trụ
Chỉ một mình lắc lư
ngoài thế giới
Triệu tập thiên thần
& truyền lệnh
Tất cả hãy tự tử! Hãy
nhận cực hình suốt kiếp!...
Hắn đó! Ta bắt gặp hắn
chạy trốn tìm
Vòng sinh mệnh đeo
bám như cái bóng
Cái bóng là giọt nước
mắt tội tình
Sẽ biến thành hư
không
Hắn khóc như trẻ sơ
sinh khát sửa…
Khi tình đời gõ nhịp
xuống nấc cuối thu rơi….
SA CHI LỆ
THU NHỚ
Thu chải tóc lá vàng
chen cuối phố
Cuối chân trời em ẩn
hiện như mơ
Khi nuối tiếc cuộn
tròn thành phế tích
Hẹn hò xưa ôm phiến
đá trăng mờ
Mưa hy vọng thấm mềm
câu niệm Phật
Sao hồn ta nước mắt
chợt lên men
Thu đọng lại suy tư
cười như khóc
Mộ chiêm bao rêu mốc nhớ
muộn màng…
Hy vọng đời xoay nghiền
lời giác ngộ
Tâm chân như lơ lửng
nở miên man
Ta thầm nhặt nỗi buồn
trong hơi thở
Từ lời ru văng vẳng lịm
tịch dương
Kỷ niệm mòn rơi nhẹ dội
gót khuya
Dường như còn vướng víu
tiếc thu xưa
Chớp mi áo quê hương trời
ray rứt
Chờ thăm em chan chứa
ướt bóng dừa
Chút hy vọng chập chờn
hôn sợi tóc
Lòa xòa hương huỳnh ngọc
đẫm hơi sương
Níu tiếc nuối lang
thang buồn ngơ ngác
Vỗ cánh về núi nhạn thắp
nhớ bi thương
SA CHI LỆ tháng chín
mưa giăng 2025
YÊU NỒNG NÀN
Mộng rớt xuống đời
thơm gối trăng
Khuya sương thở nhẹ
giấc thơm nồng
Dáng nằm tình sử mê
điên dại
Trở giấc giật mình khói
mênh mông
Lạc bước sao hồng lên
đôi má
Mắt em len lén nở hoa
hồng
Mười ngón tay khuya
thèm muốn đậu
Thuyền mê gờn gợn sóng
mênh mông
Chập chùng mây ngủ
sau làn tóc
Yêu thương nhỏ giọt
ngất ngây say
Môi em ngọt lịm hồn nguyệt bạch
Ta hóa sao rơi rớt
bên trời…
SA CHI LỆ












