TRANG THƠ THÁNG 7-2023 GIỚI THIỆU SÁNG TÁC QUÝ THI SI & XƯỚNG HỌA
GỬI GIÓ THEO MÂY NGÀN BAY...
THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
ANH HÙNG TÝ
HON Thơ Trần Quốc Bảo
Anh Hùng Tý Hon
Đang vui chơi với em
gái tuổi lên ba.
Ở ngoài sân, sát đường
phố, trước nhà,
Bỗng đâu có con chó
hoang chạy lại.
Nó dữ dằn, tấn công đứa
em gái,
Chồm ngược lên đầu,
há mõm nhe răng!
Xòe móng nhọn cào,
gào sủa hung hăng!
Tai họa kinh hoàng, mọi
người nhìn sững!
Thì Walker liền nhào
tới trước em!
Giang hai tay, ngăn
chặn con thú điên,
Lấy thân mình, chở
che cho em gái.
Vì lòng thương em, cậu
không sợ hãi,
Thoáng phút giây, biểu
lộ hết can trường!
Walker bị chó dữ cắn
trọng thương,
Mặt mũi bé, máu tuôn
ra xối xả!
Bé vẫn đứng nguyên!... Cực kỳ gan dạ!
Cho đến khi, được người
tới giải nguy.
Chở Walker vào bịnh
viện cấp kỳ!
Bé đã phải qua, hai
giờ phẫu thuật,
Với chín mươi mũi
khâu, vùng da mặt.
Sức khỏe em, đã lần lữa
phục hồi.
Tiểu bang Wyoming gọi
em: Hero Boy!
Và bé được Hội Đồng
Quyền Anh Thế Giới,
Tặng "Đai Vô Địch”
với lời khen ngợi:
“Walker, Vị Anh Hùng
Trẻ Nhất Hoàn Cầu"!
Có Nhà báo hỏi em: “Bởi
vì đâu,
Mà em can đảm, liều
mình như vậy?
Em trả lời: “Vì lòng
thương em gái...
Nếu phải chết, Walker
sẽ chết thay em" !!!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
NHỚ BÁC ĐÔNG ANH THƠ
XƯỚNG HỌA
Nhớ Bác Đông Anh!
Mới chợt nhớ ra là
mình có XH cùng bác Đông Anh và Cụ Trường Giang và Cụ Mặc Lan Đình, nên mới lục
lạo tìm được các bài XH này. Xin gửi đến chia sẻ cùng các bác, các bạn. Âu cũng
là kỷ niệm khó quên của một thời XH cùng bác Đông Anh, Cụ Trường Giang, Bác Mặc
Lan Đình.
Trân trọng.
https://dongthientriet.com/2023/07/vbxh-cop-den-nam-dan/
Cọp Đến Năm Dần
BÀI XƯỚNG
Một bước lên ngôi lạnh núi rừng
Cọp về vật vã ở sau lưng
Dê kia heo nọ cần canh giữ
Bò đó trâu đây phải ngó chừng
Móng vuốt ba mươi đang hiểm độc
Dân oan bốn cõi vẫn vang lừng
Hoàng hôn đỏ ối loang màu máu
Gió hú tru trăng bất chợt ngừng
Xào xạc cành khô
tiếng lá rừng
Trâu đi hùm đến lạnh bên lưng
Lấy ai hôm sớm nhờ chăm sóc
Phiền bạn canh khuya phải nhớ chừng
Một miếng da khô trăm kẻ tụng
Vài đôi móng nhọn mấy ai lừng
Đầu làng hổ miếu nhang tàn lụi
Bóng dáng ba mươi bỗng ngập ngừng
ĐÔNG ANH
BÀI HỌA 1
Oai phong ngự trị khắp miền rừng,
Cầm thú ngày đêm phải uốn lưng.
Dê cỏn hiến dâng, dường bất tận,
Bò già triều cống, quả vô chừng.
Uy nghi bốn Bể danh vang động,
Lẫm liệt năm Châu tiếng lẫy lừng.
Gầm thét kinh hồn khi giận dữ,
Hung hăng bồ tượng cũng còn ngừng.
Bạch Hổ đăng quang
chốn núi rừng,
Trâu già mãn nhiệm phải quay lưng.
Cọp lên ngôi báu, oai phong thật,
Trâu xuống dân đen, khổ quá chừng.
Lẫm liệt phi thường gây chấn động,
Uy nghi khủng khiếp tạo vang lừng,
Xưa nay bồ tượng còn run sợ,
Thấy cọp đằng xa đã phải ngừng…
Mồng Năm Tết Canh Dần, 18-02-2010
Trường Giang
BÀI HỌA 2
Ác hổ đêm khuya cạnh
mé rừng,
Nhập thành quậy phá, sợ tê lưng.
Phập phồng thao thức, tim co dãn,
Hồi hộp trở trăn, mắt liếc chừng.
Thấy chó sủa trăng, e tiếng dữ,
Nghe gà gáy sáng, sợ danh lừng.
Bởi từng chứng kiến hùm vồ xác,
Cắn cổ dân đen, chẳng phút ngừng.
Lũ cọp nhập thành,
bỏ núi rừng,
Ba Mươi Sáu vuốt giắt trên lưng.
Dân oan sợ hãi, ngày kêu nhắc,
Làng xóm âu lo, tối réo chừng.
Hút máu người lương, hơi hám dữ,
Nhai xương kẻ thiện, tiếng vang lừng.
Đêm về cửa đóng then cài chắc,
Kẻo bị hổ lôi nhịp thở ngừng.
Mồng Sáu Tết Canh Dần,
19-02-2010
Đông Thiên Triết
Hùm thiêng gầm
thét bạt khu rừng,
Bốn cõi vang rền lạnh gáy lưng.
Lũ mển nai kia luôn thấp thỏm,
Bầy hươu thỏ nọ phải coi chừng.
Vuốt nanh dã thú không che dấu,
Tâm địa sài lang vốn lẫy lừng.
Mỗi bước chân đi là mỗi bước,
Núi non trầm thống cỏ cây ngừng.
Hoang vắng về đêm lạnh cõi rừng,
Đỏ lòm đôi mắt phía sau lưng.
Mũi xì gió đẩy hôi cùng khắp,
Miệng ngáp hơi bay thúi quá chừng.
Cứ bảo hùm thiêng luôn lẫm liệt,
Thì ra hổ phách kém vang lừng.
Sa chân cọp dữ đành ôm hận,
Bị chó đồng quê đuổi chẳng ngừng.
San Jose ngày
20/2/10
Mặc Lan Đình.
Quần thảo lâm
môn lạnh buốt rừng,
Cọp về, trâu bỏ lại sau lưng.
Dàn dê trại chủ lo gìn giữ,
Bầy nghé người chăn phải gác chừng.
Múa vuốt mười phương danh chấn động,
Nhe nanh bốn cõi tiếng vang lừng
Hô phong hóan vũ oai cùng khắp,
Một bước đăng quang vũ trụ ngừng.
Xuống nội, hùm
thiêng bỏ chốn rừng,
Khinh khi, bầy chó đuổi sau lưng.
Nghé con giỡn mặt buồn khôn tả,
Heo sữa sờ râu khổ quá chừng.
Múa mép ba hoa chim biển hổn,
Trề môi hoạnh họe khỉ non lừng.
Oai phong lẫm liệt đâu còn nữa,
Hùng khí sơn lâm bỗng chợt ngừng.
San Jose ngày
21/2/10
Mặc Lan Đình
Oai chi Cọp ?
Tiếng Cọp cà um
chuyển động rừng
Cáo ,chồn chân cẳng vắt lên lưng…
Chạy mau vậy chứ luôn nhòm lại
Chuồn lẹ xong đâu vẫn liếc chừng
Dữ tợn xưa nay thời nức tiếng
Oai phong tự thuở đã danh lừng
Canh Dần lại tới sao chừ nhỉ ?
Đoàn kết Cọp kia tất phải ngưng…
Oai chi quanh quẩn
sống trong rừng !
Mượn áo ngụy trang lốm đốm lưng
Ngổ ngáo một bầy đừng tưởng bở
Giam tham cả lũ hay coi chừng !
Ai mà chẳng biết ma ranh mãnh
Thẩy cũng đều hay quỷ lẫy lừng
Nhưng chớ cho vầy mà hống hách
Hành dân, bán nước hãy mau ngừng!
Từ Thanh Hà
TẤM HÌNH
“ Em biết em chẳng đẹp
xinh
Chỉ là em thích đăng hình thế thôi”
…………
Thế thôi đủ chết người rồi
Thân hình bốc lữa ai thời ngó lơ
Đem về tơ tưởng trong mơ
Nằm kề bên vợ ơ thờ chẳng ham…
Làm sao dỗ giấc ươm tầm
Cho anh kết mối duyên thầm với em
Bỏ công sống thọ được thêm
Bên em tươi mát dịu êm cuối đời
Người xinh diễm tuyệt mớm lời
Thất Tuần tuổi đáng gợi mời để trao
Để không uổng phí hàng rao
Anh đây nhất quỵết nhào vô tới cùng
Yên tâm đừng có dè chừng
Ngại ngần chi nữa lừng khừng bỏ ngang
Thử tài thử sức…không bằng
Đưa nhau vào mộng cân phân rõ mười
Hoàng
Mai Nhất
(21/7/2023)
HOÀNG MAI NHẤT
Thơ Vui: Quên Tuổi Già
Đi Nhé ..!??
Các bạn hưu gặp nhau
Không việc gì phải xoắn
Ra biển - Thì cứ lặn
Lên rừng - Thì cứ leo
Thích cao - Thì cứ trèo
Thích thấp - Thì cứ ngụp
Răng yếu - Thì ăn súp
Răng khoẻ - Thì nhai xương
Còn sức - Chơi bốn phương
Yếu mệt - Thì nằm nghỉ
Không bận tâm suy nghĩ
Danh vọng với tiền tài
Con cái - Đúng hay sai
Tự nó - Rồi sẽ hiểu
Không đợi con báo hiếu
Không buộc người trả ơn
Không thù hận căm hờn
Không chi ly tính toán
Sống vô tư, đơn giản
Giúp được ai thì làm
Không chắt bóp, tham lam
Không so bì, ích kỷ
Để cho đầu óc nghỉ
Luyện cho sức dẻo dai
Luyện giấc ngủ sâu, dài
Luyện ăn, uống ngon miệng
Vui đâu - Thì cứ đến
Cho thư thái tâm hồn
Sức khoẻ - Phải bảo tồn
Khám định kỳ- Nên nhớ
Nhỡ có bệnh - Không sợ
Tìm ra cách - Dung hoà
Trong vũ trụ - Bao la
Con người luôn nhỏ bé
Hãy sống - Cho vui vẻ
Được nhiều, ít - Tuỳ thiên
Về Giời... lẽ tự nhiên
Cũng không cần phải xoắn.
Ai rồi cũng sẽ già
Việc gì mà phải xoắn?
Đời cũng đâu phải ngắn
Cứ vui vẻ sống thôi
Còn khoẻ mạnh cứ chơi
Quên tuổi già đi nhé
Miễn làm sao ta khỏe
Con cháu đỡ phải lo
Giờ thằng bé thằng to
Về hưu bằng nhau hết
Tiền nhiều nhưng khi chết
Có mang đi được đâu
Nên giờ có nghèo giàu
Đều là không quan trọng
Giờ chẳng ham danh vọng
Chẳng mơ chức mơ quyền
Miễn sao có ít tiền
Không phải nhờ con cháu
Gặp nhau thì tán gẫu
Còn khoẻ đi chơi xa
Yếu thì ở lại nhà
Buôn dưa và chém gió
Con cái _ kệ chúng nó...!!!??
* HMN cũng đóng góp
thêm hai bài Thơ vui cho tuổi gìa.
THẤT TUẦN
Trắng đêm không ngủ
làm gì?
Thức
đêm đâu thể đi vào trong mơ
Không mơ đâu thể làm thơ
Không mơ đâu sống tới giờ
phải không!
Thất tuần thiên hạ hằng
mong…
Thọ thêm vài chục để
không uổng đời
Bảy mươi
là tuổi vui chơi
Đừng thức suy nghỉ…nghĩ ngơi là cần
Cứ xem vẫn tuổi
thanh xuân
Đùa vui đấu hót_thế gian tuyệt
vời
Hoàng Mai Nhất
THẤT TUẦN
Bảy mươi tuổi…già chưa hở “bé”
Bé chưa già còn trẻ trong tim
Người còn đeo đuổi kiếm tìm
Mùa Xuân trở lại ngập chìm trong tim
Bé vẫn thế an tâm bước tới
Vui miệng cười, tiếng mới…chào
“cô"
Chuyện bình thường thiên hạ xưng hô
Lòng thanh thản dạo quanh tản bộ
Mặc cho đời nhí nhố bi bô
Cứ tận hưởng những gì đang có
Hoàng Mai Nhất
Hoa Hồng Và Bướm
Chuyện xưa Bướm và Hoa Hồng
Cả hai cùng có một
lòng thương yêu
Ái ân trìu mến đã nhiều
Thề non hẹn biển nói
điều thuỷ chung.
Thế rồi cho đến một
hôm
Bướm tung cánh bỏ hoa
hồng bay xa
Lâu sau Bướm mới ghé
qua
Hồng lên tiếng
trách "Hứa là thuỷ chung
Mà sao bay lượn
lung tung
Nay đây mai đó vời
cùng nhiều hoa
Có khi bị ong đuổi
ra
Tôi mong Ong chích
cho mà biết thân."
Bướm rằng "Nói
chuyện thuỷ chung
Tôi xin kể rõ chuyện
từng xảy ra
Bạn hôn cơn gió
thoảng qua
Với Ong, bạn vẫn mặn
mà đấy thôi
Luôn có lũ bọ bên
người
Hỏi sao tôi chẳng
giữ lời hứa kia."
Đòi hỏi chung thủy
mà chi
Khi chính mình chẳng
chút gì thuỷ chung.
Bùi Phạm Thành
(ngày 11 tháng 5
năm 2021)
HÀ NGOC
THỜI DỊ ỨNG
Khi nước mắt không còn nhân tính
Thì mặt người biến
dạng chân đi
Péo lô si nhe nanh phùng
ghê rợn
Cả lũ lừa khoái chí
vỗ tay reo
Khi đầu gối thành
trò cười thiên hạ
Khắp nơi cười té ghế
diễu dở hề
Biến xác chết thành
thiên thần nghịch lý
Ác mưu đồ bôi bẩn
hóa thành tro
Tên sa rô ngỗ ngáo
diêm vượng lệnh
Ô bá ma kích động
ăn ti pha
Tru tréo bày thêm giăng
đíp-sì-tết
Hí hửng mừng Tập hí
ói tiền ra
Quỉ cái hill ary vừa
run vừa quạt
Sợ ngày nằm ấp sẽ
không xa
Trò bẩn thỉu phun nhơ
dội ngược
Vô tình Trump chiến
thắng diệt tà ma?!
Hà NGỌC *thời quỉ dữ lộng hành.
***
SA CHI LỆ
DÒNG THƠ CẢM HỨNG
Em khấn nguyện trăm ước mơ hé nụ
Nghìn dòng sông tìm theo dấu xuôi nguồn
Con đường về dù trăm ngàn trắc trở
Làm sao bằng tiến mẹ gọi Quê Hương…
Suối ngọc tuyền chôn cả một trời thu
Gom thương nhớ đốt thành mây du mục
Tiếng chim trời tắt nghẹn ngất quanh mi
Ánh mắt gợn niềm đau tràn sương khói
Em vén mây chiều bềnh bồng chết lặng
Dáng nghiêng thành ngây ngất thẹn Ngu Cơ
Muốn bước đi không đành tình quay lại
Hóa thành ong bướm rũ cánh dại khờ
Ta phóng bút ngại ngùng thành vô nghĩa
Đôi tay tròn mộng mị ngợp trăng sao
Ôi! Hoa cỏ dường như cũng nín thở
Bởi mùi hương tỏa nắng một trời thơ…
SA CHI LE