*TRANG THƠ 26-6-2020 NHIỀU THI SĨ





*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN * Ý NGA *
ĐỖ CÔNG LUẬN * HÀN THIÊN LƯƠNG *THANH PHONG * LÝ ĐỨC QUỲNH * ĐÀO T BÍCH TRÂN * CHẨM TÁ NHÂN * THY LỆ TRANG * THU TÂM *KIỀU PHONG * SA CHI LỆ *
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
*TÌNH CHIẾN HỮU Thơ Trần Quốc Bảo
TÌNH CHIẾN HỮU
La-de, đu đủ, bò khô...
Nơi đây vắng bạn, tôi “dzô” một mình!
Nhớ hồi xưa, thuở chiến chinh,
Tiền đồn “huynh-đệ-chi-binh” rất nhiều.
Lương tiền, tuy chẳng bao nhiêu,
Đụng nhau, là nhậu, thiếu điều ngất ngư!
“Tình-Lính-Chiến” lúc bấy giờ
Vào sinh ra tử, dưới cờ có nhau!
Trận tiền, kẻ trước, người sau
Xuây lưng đỡ đạn, là câu chuyện thường!
Cũng khi, “túy ngọa sa trường” (*)
Cá khô, xị đế, tiền phương la đà!
Từng phen đánh giáp lá cà!
Cái tăng, cái pháo, chỉ là trò chơi!
Thế rồi,... sau cuộc đổi đời
Người tù, Người chết, lại Người thương binh...
Hôm nay uống rượu một mình,
Nhớ về đồng đội chiến chinh thuở nào,
Nâng ly lòng những nghẹn ngào
Lính già độc ẩm, lệ trào men say!
--@-
Bạn hiền ơi! nếu hôm nay
Tình cờ đọc mấy dòng này thơ tôi
Nhận đây, tâm sự đôi lời:
“Tử sinh Chiến hữu, suốt đời nhớ nhau!”
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
(*) Trích trong "Lương Châu Từ", của Vương Hàn:
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu, Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi !
醉 卧 沙 場 君 莫 笑, 古 來 征 戰 幾 人 回 (TQB dịch:)
Say nằm chiến địa chớ cười, Xưa nay trận mạc mấy người về đâu!
***
*THI SĨ TRẦM VÂN


***
*THI SĨ LÊ MAI & THANH THANH
*Thi sĩ đa tài THANH THANH
(thơ SONG NGỮ )
Tình cờ trước cổng trường xưa
Ngang trường chẳng nhớ là trường
Bỗng dưng tiếng trống giữa đường vang vang
Giật mình trước cổng vôi vàng
Phất phơ áo trắng đôi hàng bay bay
Ngày xưa ta học trường này
Tóc thề vai nhỏ thơ ngây má hồng
Bạn bè trường lớp nhớ không?
Cây bàng già đứng cuối sân gọi mùa...
Mỗi năm một tuổi về qua
Tóc thầy cô bạc cho ta lớn dần...
Bục xưa bảng cũ bâng khuâng
Còn nghe bụi phấn bay trong chiều tà
Con ve cánh phượng rồi xa
Trang lưu bút tím mực pha một thời
Bao năm cơm áo ta ơi!
Lãng quên đi có góc trời bình yên
Bao nhiêu kỷ niệm hồn nhiên
Âm vang tiếng trống dịu êm quay về.
LÊ MAI
Past the Old School by Chance
I went past the school without remembering it
Until the drum suddenly resounded as to admit.
Startled I then noticed about the suite gate
Some white-clad girls with flapping laps blate.
I attended this very school in times of old:
Short hair, slim shoulders, rose cheeks, good mould.
Do classmates of those days still recollect hard
The secular almendron at the end of the courtyard?
Time has elapsed gradually each and every year
Teachers’ hair turned grey, we got grown in veer.
Oh! The old platform, antiquated blackboard
Still sense the chalk powder in evenings ignored?
Cicadas’ sound & flamboyants’ petals then faded,
Once violet-inked souvenir albums now degraded.
How long has it taken for me to earn my living?
Is there any peaceful corner reserved for forgiving?
Such a lot of simple-hearted recollections
With the drum returned mildly from all directions.
Translation by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
***
*THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN
*THI SĨ HÀN THIÊN LƯƠNG
***
*NỮ SĨ Ý NGA

***
*THI SĨ THANH PHONG
DỰ TÍNH-Thơ Thanh Phong và Thơ Họa
DỰ TÍNH
Cuộc sống thành đô lắm bộn bề
Mai này thất nghiệp sẽ về quê
Ngày buôn chổi đót đầu tư việc
Tối chạy xe ôm phát triển nghề
Học cách quan bày dân nể phục
Theo đường bạn xúi họ cười chê
Mần ăn mấy chốc nên giàu sụ
Dựng cái thôn trang, biệt phủ kề
Dựng cái thôn trang, biệt phủ kề
An nhàn hưởng thụ khối người mê
Trồng cây thuốc phiện nuôi gà đá
Nắm chủ đường dây cược số đề
Sáng dậy gom tiền cho bạc nóng
Chiều ngồi tréo cẳng nhấp cà phê
Quên thời vất vưởng còn lăn lộn
Giữa chốn thành đô lắm bộn bề
Thanh Phong
**
*THI SĨ LÝ ĐỨC QUỲNH
Bài Họa:
XU THỜI
Ở phố vô thân khổ mọi bề
Bầu đoàn thê tử gánh hồi quê
Đất rừng chiếm hữu chăn nuôi lợn
Chổi đót đầu tư phổ biến nghề
Mực thước theo sau,thành luật định
Đồng tiền đi trước,dám ai chê
Lỏi khôn trí đỉnh ngàn phương cách
Bị bạc vai mang thủ hạ kề
Bị bạc vai mang thủ hạ kề
Tung trời thánh,bụt sướng đê mê
Sau lưng lực bẫy còn trung cẩu
Trước mặt tay sai có huyện đề
Lạc giới chân dài thân xác đã
Thiên đường thuốc lú trí hồn phê
Thất thời phải chịu khôn làm dại
Sống kiếp dân đen khổ mọi bề
Lý Đức Quỳnh
***
*NỮ SĨ ĐÀO THỊ BÍCH TRÂN
***
*THI SĨ CHẨM TÁ NHÂN
LỜI NÓI DỐI CỦA CHA
GIa đình nghèo, mẹ cha lớn tuổi
Mới cưới nhau, không hỏi, không xin.
Suốt cuộc đời bẩy nổi ba chìm,
Tần tảo nuôi bầy con bốn đứa.
Cuộc sống là một chuỗi gian khổ.
Thường cơm rau, ba bữa lót lòng.
Nhà ven sông, nhưng cá cũng không.
Vì cha yếu, mẹ thường bệnh hoạn.
Có cá ăn, kể là thịnh soạn.
Nhưng luôn luôn tôi nhận thấy rằng
Cha chỉ dành ăn đầu và xương.
Tôi thắc mắc hỏi ông sao vậy.
Cha nghiêm nghị, nói như răn dậy:
"Cha già rồi, thường thấy nhức đầu.
Các Cụ dậy hễ đau ở đâu
Thì cứ ăn thật nhiều thứ đó.
Cha lại còn bị đau xương nữa.
Nên xương, đầu phải cố mà ăn.
Cốt là để bồi dưỡng bản thân!"
Chúng tôi nghe, đinh ninh là thật.
Năm mẹ con chia nhau phần thịt,
Còn xương, đầu dồn hết cho cha.
Một đôi lúc tôi cũng nghi ngờ,
Phân vân hỏi, thì cha cười bảo:
"Lúc trước đây, khi Cha còn nhỏ,
Nội cho ăn thịt đã đời luôn,
Đến bây giờ còn ớn tởn thần!
Khi các con lớn khôn sẽ hiểu!"
Rồi sau này qua thời niên thiếu,
Anh em tôi có thể thay cha
Mò cua, bắt cá, lội sông hồ.
Cuộc sống đỡ vất vơ, vất vưởng.
Cha cũng có thịt ăn thỉnh thoảng,
Nhưng vẫn dành từng mảng xương, đầu.
Có lẽ muốn chứng tỏ trước sau
Ông không hề tào lao, nói dối.
Tháng ngày qua, vật dời, sao đổi,
Cha ra đi, về cõi vĩnh hằng.
Còn phần tôi, theo với tháng năm
Đã ổn định, không giầu sang lắm,
Cũng gọi là dư dả, êm ấm.
Vợ con hiền, thảo, chẳng thua ai.
Những bữa ăn, thỉnh thoảng đôi ngày
Có món cá, vợ tôi sửa soạn.
Tôi nhớ lại những ngày cay đắng
Dặn vợ giữ những mảng đầu, xương
Cho riêng tôi. Nàng rất cảm thông
Nên đầu, xương xẻ riêng một chỗ.
Con gái tôi, ngạc nhiên, hỏi bố:
"Sao Bố ăn lạ thế, Bố ơi?"
Tôi mỉm cười: "Bố lớn tuổi rồi
Đầu thường đau, xương hay nhức nhối!
Ăn đầu, xương tốt thôi, con gái!
Sẽ giúp Bố khỏe lại mấy hồi!"
Nói vậy rồi, nhớ đến cha tôi,
Nước mắt bỗng tuôn rơi trên má!
CHẨM TÁ NHÂN
(phóng tác)
***
*NỮ SĨ THU TÂM
*NỮ SĨ THY LỆ TRANG & LÝ ĐỨC QUỲNH
VUI HÈ(Thể Tam điệp thức)-Thy Lệ Trang và Thơ Họa
VUI HÈ
Thể Tam điệp thức
Rực rỡ hè sang,rực rỡ hè
Xoe tròn ánh mắt, mắt tròn xoe
Tay em vẫy nhẹ, tay em vẫy
Nón lá che hờ, nón lá che
Bạn với lời ca,ca với bạn
Ve cùng tiếng hát, hát cùng ve
Chờ nhau đấy nhé, chờ nhau nhé
Dưới lũy tre làng, dưới lũy tre
Thy Lệ Trang
Thơ Họa:
HÈ KHÔNG PHƯỢNG ĐỎ
(Thể Tam điệp thức)
Phượng đỏ hè đâu ?Phượng đỏ hè
Xoe tàng mát rợp,rợp tàng xoe
Trường đang chặt dở,trường đang chặt
Bóng hết che rồi,bóng hết che
Nắng bỏng tràn sân,sân bỏng nắng
Ve không tấu hạ,hạ không ve
Hồn quê sẽ chết,hồn quê chết
Đốn sạch tre làng,đốn sạch tre…*
Lý Đức Quỳnh
21/6/2020
Chú thích:
Một cây phượng ngã ở sân trường THCS Bạch Đằng,Sài Gòn.Các trường khác khắp nước cùng đốn hạ các cây phượng trong sân trường,nhằm tránh tai họa.Đã chọn cách làm khá tiêu cực.Nếu cây tre là biểu tượng tâm hồn của làng quê Việt,thì cây phượng là cái hồn của mùa hè,của sân trường,của con đường tuổi học trò.Nếu một ngày nào đó làng quê Việt không còn tre,các sân trường không còn sắc hoa phượng đỏ đón hè,đâu chỉ là mất cái đẹp về cảnh quan.Tâm hồn Việt sẽ thế nào?
***
*THI SĨ KIỀU PHONG

***
SA CHI LỆ

***
https://hangoc2020.blogspot.com/
https://www.facebook.com/1sachile
https://www.facebook.com/Sachile-561905583845573/
sachilchannel:
https://www.youtube.com/channel/UCB2ncWMzJ2-URzgn3wnIfTQ?view_as=subscriber





*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN * Ý NGA *
ĐỖ CÔNG LUẬN * HÀN THIÊN LƯƠNG *THANH PHONG * LÝ ĐỨC QUỲNH * ĐÀO T BÍCH TRÂN * CHẨM TÁ NHÂN * THY LỆ TRANG * THU TÂM *KIỀU PHONG * SA CHI LỆ *
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

*TÌNH CHIẾN HỮU Thơ Trần Quốc Bảo
TÌNH CHIẾN HỮU

La-de, đu đủ, bò khô...
Nơi đây vắng bạn, tôi “dzô” một mình!
Nhớ hồi xưa, thuở chiến chinh,
Tiền đồn “huynh-đệ-chi-binh” rất nhiều.
Lương tiền, tuy chẳng bao nhiêu,
Đụng nhau, là nhậu, thiếu điều ngất ngư!
“Tình-Lính-Chiến” lúc bấy giờ
Vào sinh ra tử, dưới cờ có nhau!

Trận tiền, kẻ trước, người sau
Xuây lưng đỡ đạn, là câu chuyện thường!
Cũng khi, “túy ngọa sa trường” (*)
Cá khô, xị đế, tiền phương la đà!
Từng phen đánh giáp lá cà!
Cái tăng, cái pháo, chỉ là trò chơi!
Thế rồi,... sau cuộc đổi đời
Người tù, Người chết, lại Người thương binh...

Hôm nay uống rượu một mình,
Nhớ về đồng đội chiến chinh thuở nào,
Nâng ly lòng những nghẹn ngào
Lính già độc ẩm, lệ trào men say!
--@-
Bạn hiền ơi! nếu hôm nay
Tình cờ đọc mấy dòng này thơ tôi
Nhận đây, tâm sự đôi lời:
“Tử sinh Chiến hữu, suốt đời nhớ nhau!”
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
(*) Trích trong "Lương Châu Từ", của Vương Hàn:
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu, Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi !
醉 卧 沙 場 君 莫 笑, 古 來 征 戰 幾 人 回 (TQB dịch:)
Say nằm chiến địa chớ cười, Xưa nay trận mạc mấy người về đâu!
***
*THI SĨ TRẦM VÂN





*THI SĨ LÊ MAI & THANH THANH

*Thi sĩ đa tài THANH THANH

Tình cờ trước cổng trường xưa
Ngang trường chẳng nhớ là trường
Bỗng dưng tiếng trống giữa đường vang vang
Giật mình trước cổng vôi vàng
Phất phơ áo trắng đôi hàng bay bay
Ngày xưa ta học trường này
Tóc thề vai nhỏ thơ ngây má hồng
Bạn bè trường lớp nhớ không?
Cây bàng già đứng cuối sân gọi mùa...
Mỗi năm một tuổi về qua
Tóc thầy cô bạc cho ta lớn dần...
Bục xưa bảng cũ bâng khuâng
Còn nghe bụi phấn bay trong chiều tà
Con ve cánh phượng rồi xa
Trang lưu bút tím mực pha một thời
Bao năm cơm áo ta ơi!
Lãng quên đi có góc trời bình yên
Bao nhiêu kỷ niệm hồn nhiên
Âm vang tiếng trống dịu êm quay về.
LÊ MAI
Past the Old School by Chance
I went past the school without remembering it
Until the drum suddenly resounded as to admit.
Startled I then noticed about the suite gate
Some white-clad girls with flapping laps blate.
I attended this very school in times of old:
Short hair, slim shoulders, rose cheeks, good mould.
Do classmates of those days still recollect hard
The secular almendron at the end of the courtyard?
Time has elapsed gradually each and every year
Teachers’ hair turned grey, we got grown in veer.
Oh! The old platform, antiquated blackboard
Still sense the chalk powder in evenings ignored?
Cicadas’ sound & flamboyants’ petals then faded,
Once violet-inked souvenir albums now degraded.
How long has it taken for me to earn my living?
Is there any peaceful corner reserved for forgiving?
Such a lot of simple-hearted recollections
With the drum returned mildly from all directions.
Translation by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
***
*THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN




*NỮ SĨ Ý NGA



*THI SĨ THANH PHONG
DỰ TÍNH-Thơ Thanh Phong và Thơ Họa

DỰ TÍNH
Cuộc sống thành đô lắm bộn bề
Mai này thất nghiệp sẽ về quê
Ngày buôn chổi đót đầu tư việc
Tối chạy xe ôm phát triển nghề
Học cách quan bày dân nể phục
Theo đường bạn xúi họ cười chê
Mần ăn mấy chốc nên giàu sụ
Dựng cái thôn trang, biệt phủ kề
Dựng cái thôn trang, biệt phủ kề
An nhàn hưởng thụ khối người mê
Trồng cây thuốc phiện nuôi gà đá
Nắm chủ đường dây cược số đề
Sáng dậy gom tiền cho bạc nóng
Chiều ngồi tréo cẳng nhấp cà phê
Quên thời vất vưởng còn lăn lộn
Giữa chốn thành đô lắm bộn bề
Thanh Phong
**
*THI SĨ LÝ ĐỨC QUỲNH
Bài Họa:
XU THỜI
Ở phố vô thân khổ mọi bề
Bầu đoàn thê tử gánh hồi quê
Đất rừng chiếm hữu chăn nuôi lợn
Chổi đót đầu tư phổ biến nghề
Mực thước theo sau,thành luật định
Đồng tiền đi trước,dám ai chê
Lỏi khôn trí đỉnh ngàn phương cách
Bị bạc vai mang thủ hạ kề
Bị bạc vai mang thủ hạ kề
Tung trời thánh,bụt sướng đê mê
Sau lưng lực bẫy còn trung cẩu
Trước mặt tay sai có huyện đề
Lạc giới chân dài thân xác đã
Thiên đường thuốc lú trí hồn phê
Thất thời phải chịu khôn làm dại
Sống kiếp dân đen khổ mọi bề
Lý Đức Quỳnh
***
*NỮ SĨ ĐÀO THỊ BÍCH TRÂN


***
*THI SĨ CHẨM TÁ NHÂN
LỜI NÓI DỐI CỦA CHA
GIa đình nghèo, mẹ cha lớn tuổi
Mới cưới nhau, không hỏi, không xin.
Suốt cuộc đời bẩy nổi ba chìm,
Tần tảo nuôi bầy con bốn đứa.
Cuộc sống là một chuỗi gian khổ.
Thường cơm rau, ba bữa lót lòng.
Nhà ven sông, nhưng cá cũng không.
Vì cha yếu, mẹ thường bệnh hoạn.
Có cá ăn, kể là thịnh soạn.
Nhưng luôn luôn tôi nhận thấy rằng
Cha chỉ dành ăn đầu và xương.
Tôi thắc mắc hỏi ông sao vậy.
Cha nghiêm nghị, nói như răn dậy:
"Cha già rồi, thường thấy nhức đầu.
Các Cụ dậy hễ đau ở đâu
Thì cứ ăn thật nhiều thứ đó.
Cha lại còn bị đau xương nữa.
Nên xương, đầu phải cố mà ăn.
Cốt là để bồi dưỡng bản thân!"
Chúng tôi nghe, đinh ninh là thật.
Năm mẹ con chia nhau phần thịt,
Còn xương, đầu dồn hết cho cha.
Một đôi lúc tôi cũng nghi ngờ,
Phân vân hỏi, thì cha cười bảo:
"Lúc trước đây, khi Cha còn nhỏ,
Nội cho ăn thịt đã đời luôn,
Đến bây giờ còn ớn tởn thần!
Khi các con lớn khôn sẽ hiểu!"
Rồi sau này qua thời niên thiếu,
Anh em tôi có thể thay cha
Mò cua, bắt cá, lội sông hồ.
Cuộc sống đỡ vất vơ, vất vưởng.
Cha cũng có thịt ăn thỉnh thoảng,
Nhưng vẫn dành từng mảng xương, đầu.
Có lẽ muốn chứng tỏ trước sau
Ông không hề tào lao, nói dối.
Tháng ngày qua, vật dời, sao đổi,
Cha ra đi, về cõi vĩnh hằng.
Còn phần tôi, theo với tháng năm
Đã ổn định, không giầu sang lắm,
Cũng gọi là dư dả, êm ấm.
Vợ con hiền, thảo, chẳng thua ai.
Những bữa ăn, thỉnh thoảng đôi ngày
Có món cá, vợ tôi sửa soạn.
Tôi nhớ lại những ngày cay đắng
Dặn vợ giữ những mảng đầu, xương
Cho riêng tôi. Nàng rất cảm thông
Nên đầu, xương xẻ riêng một chỗ.
Con gái tôi, ngạc nhiên, hỏi bố:
"Sao Bố ăn lạ thế, Bố ơi?"
Tôi mỉm cười: "Bố lớn tuổi rồi
Đầu thường đau, xương hay nhức nhối!
Ăn đầu, xương tốt thôi, con gái!
Sẽ giúp Bố khỏe lại mấy hồi!"
Nói vậy rồi, nhớ đến cha tôi,
Nước mắt bỗng tuôn rơi trên má!
CHẨM TÁ NHÂN
(phóng tác)
***
*NỮ SĨ THU TÂM

*NỮ SĨ THY LỆ TRANG & LÝ ĐỨC QUỲNH
VUI HÈ(Thể Tam điệp thức)-Thy Lệ Trang và Thơ Họa

VUI HÈ
Thể Tam điệp thức
Rực rỡ hè sang,rực rỡ hè
Xoe tròn ánh mắt, mắt tròn xoe
Tay em vẫy nhẹ, tay em vẫy
Nón lá che hờ, nón lá che
Bạn với lời ca,ca với bạn
Ve cùng tiếng hát, hát cùng ve
Chờ nhau đấy nhé, chờ nhau nhé
Dưới lũy tre làng, dưới lũy tre
Thy Lệ Trang
Thơ Họa:
HÈ KHÔNG PHƯỢNG ĐỎ
(Thể Tam điệp thức)
Phượng đỏ hè đâu ?Phượng đỏ hè
Xoe tàng mát rợp,rợp tàng xoe
Trường đang chặt dở,trường đang chặt
Bóng hết che rồi,bóng hết che
Nắng bỏng tràn sân,sân bỏng nắng
Ve không tấu hạ,hạ không ve
Hồn quê sẽ chết,hồn quê chết
Đốn sạch tre làng,đốn sạch tre…*
Lý Đức Quỳnh
21/6/2020
Chú thích:
Một cây phượng ngã ở sân trường THCS Bạch Đằng,Sài Gòn.Các trường khác khắp nước cùng đốn hạ các cây phượng trong sân trường,nhằm tránh tai họa.Đã chọn cách làm khá tiêu cực.Nếu cây tre là biểu tượng tâm hồn của làng quê Việt,thì cây phượng là cái hồn của mùa hè,của sân trường,của con đường tuổi học trò.Nếu một ngày nào đó làng quê Việt không còn tre,các sân trường không còn sắc hoa phượng đỏ đón hè,đâu chỉ là mất cái đẹp về cảnh quan.Tâm hồn Việt sẽ thế nào?
***
*THI SĨ KIỀU PHONG



***
SA CHI LỆ



https://hangoc2020.blogspot.com/
https://www.facebook.com/1sachile
https://www.facebook.com/Sachile-561905583845573/
sachilchannel:
https://www.youtube.com/channel/UCB2ncWMzJ2-URzgn3wnIfTQ?view_as=subscriber