DÒNG THƠ SA CHI LỆ
XUÂN KHỎA THÂN (thơ phổ nhạc)
DÒNG THƠ SA CHI LỆ
Mai vẫn nở
trăng treo sương vuốt tóc
Nắng vẫn mơ núi
Ngự chớp long lanh
Tiếng hát ước mơ chạnh nồng khóe mắt
Nụ cười dòn xúng xính nụ tầm xuân
Con đường Hàm Nghi mạ vàng sự thật
Người chen vai phố trang điểm rộn ràng
Em uốn éo khoe đường cong tuyệt mỹ
Gió lòa xòa khiêu gợi nét môi cong
Ánh mắt liêu trai mê hoặc ngây thơ
Lời thủ thỉ mềm lòng cây trần trụi
Phố bàng hoàng run rẩy vuốt ve em
Bốn năm cộng lại thành oằn sử sách
Chứng tích đen ngòm hóa thành vôi
Gác bút đầu xanh thành mây trắng
Bay vời nấc nghẹn gọi mẹ ơi!
Làm sao lẻn đốt thiên cơ ngữ?
Xóa đi hai chữ ngọng dã man
Viết lại trăm năm quê lối ngọc
Khép vành tơi tả rực phương đông
Em thơm ngát hương xuân nồng lan tỏa…
SA
CHI LỆ Cuối năm cảm thán
**
Hoa
tuyết kết vòng trên mi
Mắt em chớp muộn vai gầy chợt rung
Tháng mấy lăn tròn trong mắt
Hóa thành chữ nghĩa vô tâm
Đứng nhìn thăm thẳm thời gian nấc cục
Ròng rã mùa xuân ngủ gục trên tay
Ta cứ gọi đánh thức em nỗi nhớ
Phương đông trổ bông
mùa hỏa ngục
Người ta cày bừa
trong não thơ ngây
Tư duy biến thành suối
khô cạn dòng
Nằm phơi những hòn đá
cuội lăn lóc
Ngủ quên lạnh buốt trăm năm
Hỏi bên kia bờ đại dương ai đang khóc
Quần áo rách tươm la liệt vỉa hè
Gào thét kêu than giữa
muôn trùng câm điếc
Cả mùa bão tuyết nổi lên
trong ta
Cầu cứu thiên đường tan vào
biệt tích
Hay nàng ngủ vùi bên nấm mộ tương lai
Những con robot đang tìm ma quỉ
Chúng hiện diện nhỡn nhơ ngoài đường
Bóp méo dối trá trả treo cái lưỡi tật nguyền
Ta ụa mửa những thằng mang danh trí thức
Cái đầu bị vòi đục khoét tanh hôi
Phá nát hương xuân vòm trời lưu xứ.
SA CHI LỆ cảm thán đầu năm 2020
**
MƠ VỀ TÂY NINH
Nhẫm con số mươi năm
Chai sạn dấu giày lưu khách
tiếng Hời văng vẳng
Những cánh chim kỷ niệm bay về từ xa xăm
Thèm phơi nắng con đường em xanh tóc
Áo học trò thơm phức nắng Cảm Giang
Làm tương tư rơi xuống thư hò hẹn
Mưa chợt rớt đẫm môi
em nguyệt thẹn
Lời thập thò đỏ mặt phố Gia Long
Em đánh thức Tây Biên lùa gió nhẹ
Guốc ai khua gõ nhịp lạnh sông Vàm
Bóng Cầu Quan vắt vẻo nhớ bâng khuâng
Lên Bến Sỏi thưởng thức trà Cao Xá
Nếp thời gian soi ẩn tích ngại ngần
Thành Nguyễn Huệ mịt mờ trong ký ức
Xua mây bay ta thắp lại trăng xưa
Rờ trán nhăn từng đám mây che khuất
Thuở trăng đầy nồng ấm núi đồi mê
Trưa Mít Một ngóng mòn mây Bến Kéo
Gió đong đưa réo gọi nắng Giang Tân
Thôi thì đi nhưng em đừng ngoái lại
Kẻo dư hương phai nhạt bóng thiên thần
Nhở một lần bỗng dỗi hờn thẹn đỏ
Hái đem về ve vuốt tháng ngày mong
Thả giấc mơ mây nghìn trùng mệt mỏi
Đớp không gian thoi thóp tóc bạc đầu
Trong giấc ngủ dường như em đang khóc
Nũng nịu đòi ôm ấp thắp
hương xưa
Nắng cuốn quít Gò Dầu mưa biên giới
Tuần An Giang soi bóng lạnh đôi bờ
Đêm Trảng Bàng thôi thúc sáng Khiêm Hanh
Tay mân mê tuổi mù u Sỏi Đá
Ngược đường về Tòa Thánh nhặt hương kinh
Chợt tỉnh giấc toát mồ hôi lưu khách.
SA CHI LỆ THANG 10 - 2019
**
VÓI
KHÌU VÔ MINH
Gió nói nhân gian đáng sợ?
Ai vươn lên từ hạt bụi nẩy mầm uyên nguyên
Lớn dần hóa thân thành hạt ngọc
Nguyên lý mang màu sắc vô nghĩa man man
Tạo chữ nghĩa bón phân đâm chồi ươm lộc
Tô hình hài điểm trang diện mạo ngu ngơ
Cất giọng hát nhọn như dao giữa hồn nhiên hỗn tạp
Lầm lũi đi thách thức thị phi vô thường
Súng đạn bủa vây trần gian khắc nghiệt
Nhìn quanh thấy toàn mặt nạ dối trá mưu sâu
Trăn trở cõng ta vượt trăm ngàn u mê ma quỉ
Nhẫm tính con số nhăn mặt cười hả hê
Rung chuông nhiệm mầu phong sương tóc bạc
Nỗi cô đơn bám chặt không buông
Thử hỏi tiền kiếp sao mãi xâm soi thân phận
Đày đọa ta truy niệm luân hồi
Mưa bão thiên đường mang tên tủi hỗ.
Gọi tên em kêu ngạo xoay quanh từng hơi thở.
Vói khìu sự bất động xem điều huyền diệu xảy ra.
Nhưng không vô minh đứng ngắm gật gù kỳ lạ
Ta hài lòng bật quỳ xuống tạ ơn vô hình
Sự đáng sợ đã vuột khỏi tầm tay chạy trốn!
SA CHI LỆ
*Cảm hứng viết nhanh sáng 30-11-2019
Toronto, MÙA HOA TUYẾT 2019
**
**
sachilchannel:
DÒNG THƠ SA CHI LỆ