CÔNG TRƯỜNG CHIẾN SĨ
THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
CÔNG TRƯỜNG CHIẾN SĨ
*Thơ
Trần Quốc Bảo
CÔNG TRƯỜNG CHIẾN SĨ
Tôi đang đứng, giữa Côngtrường Chiến sĩ,
Những bạn bè xưa, giờ đã không còn.
Một nơi nào đó, Người đangyên nghỉ,
Góc nghĩa trang, hay…đáybiển, sườn non.
Khẩu súng, lưỡi lê, chắcnay hoen rỉ,
Cái nón sắt, lũng vài lỗ đạntròn,
Bình bi-đông, làm sao mà bẹpdí?
Đôi giầy saut há mõm, đế vẹtmòn.
Tấm thẻ bài nhuộm máu,nhìn cũ kỹ,
Nhưng số quân hiện rõ, vẫncòn ngon !
Chiếc poncho đâu rồi ?không thấy nhỉ!
Chắc quấn thân anh, tan rãchẳng còn.
Tôi đang đứng trước Côngtrường Chiến sĩ,
Nước mắt chảy dài, nghĩ đếnNước non...
Ôi! Việt Nam ! Quê hươngtôi yêu qúi!
Mà bây giờ, sao … tan náthéo hon!
Tôi từng sống, trong đôiquân hùng vĩ,
Vào sinh ra tử, mấy chụcnăm tròn!
Rồi cuối cùng, vào vòngquay thế kỷ,
Mất Quê hương … tôi mất cảSài gòn!
Tôi chăm chú, nhìn tượngNgười Chiến sĩ
Chợt hiển linh, mặt vẫnnét sắt son!
Ánh mắt Người bỗng bừng bừngdũng khí,
Như thuở nào, xung trận giữGiang sơn!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa
chỉ điện thư của Tác Giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
HÈ VỀ Thơ Trần Quốc Bảo
HÈ VỀ
Hè đã về rồi, nắng đã lên!
Trời cao lồng lộng, sắc thanh thiên,
Mây ôm đỉnh núi xa lưu luyến,
Ngọn gió đùa trên thảm cỏ êm.
Hè về, cho sức sống vươn lên!
Huệ, Đào, Mai, nhí nhảnh trước hiên,
Cành liễu xanh, nghiêng mình lả lướt,
Đóa hồng, chúm chím nụ cười duyên!
Mùa Hè rực rỡ, đã về đây!
Ríu rít cành cao, chim gọi bầy,
Thấp thoáng muôn mầu, đàn bướm lượn,
Nắng hồng tươi, vạn vật vui say!
Hè về vang nhạc khúc thân yêu!
Vi vút đồng xanh tiếng sáo diều,
Trầm bổng đại dương, lời biển hát,
Tình Hè đằm thắm biết bao nhiêu!
Hè đã về rồi, nắng nở hoa!
Ánh hồng xua “Đại dịch” mau qua
Đón Hè, ta đón “Mùa Vui Mới”!
Hạnh phúc bừng lên ấm mọi nhà!
Trần
Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa
chỉ điện thư của tác giả:
***
SÚP DƠI Thơ Trần Quốc Bảo
SÚP
DƠI
Coi kìa! Vũ Hán hoa khôi,
Đang ngồi ăn món“Súp dơi” ngon lành!
Con dơi trợn mắt, nhe nanh
Da đen thui, ruột tanh bành lòi ra
Hai chân co quắp như ma!
Món ngon “hẩu xực”, China tửu lầu
Dơi nguyên con, ướp xì dầu
Tẩm thêm ngũ vị, hầm lâu ba giờ
Dơi tiềm, bổ dưỡng vô bờ!
Ăn vào, kích dục như cờ vươn lên!
Chuyện bá láp! ... mà chệt tin
Nam thanh nữ tú, đi tìm “Súp dơi”
Món ăn khủng khiếp! ... Chao ôi!
Hình thù tởm lợm! rụng rời ruột gan!
Lại mang vi khuẩn bạo tàn!
Covid-Wuhan vô vàn trong dơi
Miếng ăn mang khổ một đời!
Giết mình, giết cả bao người sao cam?
Súp dơi, xẩm, chệt đều ham!
Quên lời Khổng Tử: “Ăn phàm mạng vong”! (*)
(*)
“Tham thực vong” 貪 食
亡 Ăn tầm bậy thì chết!
Trần
Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
***