728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

    GIỚI THIỆU NHỮNG THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY



    *GIỚI THIỆU NHỮNG THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
    *TRẦM VÂN *THANH THANH *ĐỖ CÔNG LUẬN *
    *HÀN THIÊN LƯƠNG *NGUYỄN NHƠN * NGUYỄN CANG *THẢO CHƯƠNG TQV *Ý NGA *THÁI HUY *NGỌC QUYÊN *ĐẶNG QUANG CHÍNH * KIỀU PHONG ***
    *THI SĨ TRẦM VÂN**

    *THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH
    *BÀI THƠ CUỐI CÙNG
    gửi THANH-THANH
    Lòng buồn như một chiều mưa
    Run run viết một bài thơ ... cuối cùng...
    Không hiểu vì sao tôi cũng viết
    Những giòng thơ lạnh giữa chiều nay.
    Lòng cô đơn quá, sầu không hết;
    Nắng loãng chiều tang phủ gót giày ...
    Ðọc mãi vần thơ tự xứ Trung,
    Những vần thơ giá buốt như đông:
    Chao ôi! sâu kín là rung động
    Im lặng trong hồn, ai biết không?
    Muốn viết bao nhiêu, muốn nói nhiều;
    Hỡi ơi! tình-cảm đã hoang-liêu!
    Cuộc đời hơn một lần đi vắng,
    Lặng-lẽ trong tim mấy vạn chiều ...
    Tôi thấy lòng tôi: ôi! xuyến-xao
    Từng niềm rưng-rức, ý nao nao ...
    Từng cơn giông-tố, từng nhung-nhớ,
    Chất mãi trong tim tự kiếp nào ...
    Nhưng viết làm sao ? tàn-nhẫn lắm!
    Mộng vàng là mộng bấy nhiêu thôi!
    Mà viết làm chi ? đau-khổ lắm!
    Hai kẻ hai phương trọn kiếp rồi!
    Tôi muốn lần nào trong giấc mơ
    Cầm tay khẽ đọc một bài thơ ...
    Hoa mai rũ nhẹ trên đôi tóc,
    Lưu-luyến bừng trong ánh mắt chờ...
    Nào phải vô-tình qua trước cửa,
    Lảng-lơ như một kẻ qua đường!
    Ðã có nhiều đêm nghe thắc-mắc...
    Nhưng đành... đành vậy! phủi mùi hương.
    Thanh ạ! lòng tôi là thế đấy,
    Tình tôi nhỏ quá! biết làm sao ?
    Người xa hun-hút, xa-xôi quá!
    Muốn nối đường tim, chẳng chịu vào!
    Tôi ở nơi đây với mẹ già,
    Chợ ngày hai buổi, tháng năm qua ...
    Ði trong sa-mạc, trong hiu-quạnh!
    Thơ viết rồi thôi, mộng chẳng hoa!
    Không biết bao nhiêu những lá thư
    Mà tôi đã đọc tự ngày xưa ...
    Tâm-tình gửi mãi vào trang giấy,
    Nhưng chẳng bao giờ tôi biết mơ ...
    Những bóng người qua đến lỡ-làng,
    Lòng tôi vẫn chỉ một muà hoang!
    Bao nhiêu bến nước tôi không cắm,
    Không đợi, không chờ, không cả sang...
    Nhưng đến hôm nay, nhận của người
    Một bài thơ máu, một tình côi!
    Tôi nghe xao-xuyến tràn trên mắt;
    Nhưng, biết làm sao, hỡi cuộc đời!
    Chỉ mộng mà thôi, mộng đấy thôi!
    Hai ta xa cách, có trăm lời
    Cũng không nối được hai phương ấy,
    Cột được linh-hồn cho cả đôi!
    Rồi sáng hôm nào, trời hửng nắng,
    Chất đầy xao-xuyến ở trong tim,
    Tôi đi thơ-thẩn, đi xa vắng...
    Ðọc nhỏ tên người giữa vắng im...
    Muốn đốt làm gì trang giấy bé?
    Những phong thư lạnh gửi ngày xưa ...
    Không! tôi muốn giữ trong tâm-tưởng
    Một bóng vời xa, dẫu đã mờ ...
    Tôi viết lòng tôi bằng máu mực,
    Miền Trung xa vắng, hỡi Miền Trung!
    Chiều nay rên-siết căng trong mắt,
    Gửi một bài thơ ... cho ... cố-nhân...
    Sài-Gòn, Hè 1953
    HUYỀN CHI
    (thư gửi Thanh-Thanh ngày 10-6)
    In trong tập thơ “Ánh Trời Mai” của
    Thanh-Thanh, tập mới, do Xây-Dựng tái-bản năm 1954
    **
    MY LAST POEM
    to THANH-THANH
    While my soul is sad as in a rainy eve,
    Writing this last poem I tremble to conceive…
    It seems to be unknown why I also write
    These wintry rhymes in this evening so trite.
    My heart is too lonely, endlessly in blues;
    The mourning setting sun shadows my shoes.
    I have read and read from the Central Clime
    The verses so chilling as in the chilly time.
    Alas! How deep is his feelings’ command:
    Silence in the soul, whoever would understand?
    Although I want to write, say so much;
    Oh! My emotion has turned uncouth to touch;
    More than once life seems to be deserted:
    Quiet in the mind myriad evenings introverted.
    How my innermost flutters as I can sense
    Each sentiment stung, feeling upset, so tense;
    Storm slashing, remembrance racking, manifold
    Have cumulated in my breast since lives of old…
    But how to write? it is so ruthless, how to fit?
    Golden dreams remain dreams, such a tiny bit!
    And why to write? What a forlorn fate!
    The two are to go their ways all life separate!
    I wished, in my dreams, there is a certain time
    We hold our hands, gently reading a rhyme…
    Apricot flowers softly hang down on our hair;
    Attachment shines in my eyes with a waiting air.
    You are not just impassible like some strange guy
    As inattentive as any kind of vague passer-by!
    I have experienced queries many a night…
    Well, I am fain… to dispel of fancy that flight.
    Yes, Thanh my dear! Thus is my impression;
    My affection is too little to answer the question.
    You are so far, far-away, at a distance blear!
    To link a love, down to the South you do not near!
    I live here with my aged beloved mother;
    Twice daily marketing, time passes as a souther;
    Walking in the desert, hermitage to gloom;
    Poems have been written, dreams not to bloom!
    I do not remember how many letters to amaze
    I have received and read since the old days,
    The paper conveyed their heart-to-heart theme
    But I have never known of anything to dream.
    The figures past and past at all inconclusive;
    My heart is still in a pristine season, elusive!
    So many river wharfs I did not moor anywhere,
    Neither await, nor tarry for, much less dare…
    But today I have just received from you
    Such a confidential poem, what a solitary cue!
    I do feel my heart flutters and my tears flow;
    Yet, my dear, how should I react now, hillo!
    Only in dreams; yes, that is only in a dream
    Because we are separated, against the stream;
    Even hundreds of words could not unite
    The two domains, bind the two souls alright!
    Then, a certain morning, the sun begins to shine
    Piling my heart with perturbation, full of brine,
    I will be walking loungingly, vacantly, hurt,
    Pronouncing vaguely your name in the desert…
    Why you want me to burn the small pages,
    The lonely letters sent me since… the ages?
    No! I wish to keep them – in my innermost
    A remote outline, even not of a shadow a ghost.
    I have written my feelings out with all my heart,
    Oh! the Central Region that still stays apart!
    This evening with eyes that tears overcame,
    I am sending my last poem to my… old flame…
    Saigon, in 1953 summer
    HUYỀN CHI
    (sent to Thanh-Thanh on June 10)
    Translated by Thanh-Thanh and published in his
    “Ánh Trời Mai” new edition, republished by Xây Dựng in 1954
    ***
    *THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN**THI SĨ HÀN THIÊN LƯƠNG**THI SĨ NGUYỄN NHƠN & THẢO CHƯƠNG (TQV)
    *Thời Gian Chửa Lành
    Thời kỳ xáo trộn đã vượt qua
    Đã tới lúc cùng nhau chửa lành
    Vết thương xã hội vì bất bình
    Đã qua rồi những ngày chống báng
    Hãy cùng nhau chung tay hàn gắn
    Những đổ vở vì phân biệt màu da
    Bất cứ mang màu da gì
    Chúng ta vẫn là con người
    Chung sống trên mãnh đất
    Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ
    “ Vùng Đất của Tự Do
    Nhà của con người can trường “
    Quê hương chung của các sắc dân
    Con dân của Đại Mỹ Châu
    Công dân già Hoa Kỳ
    Nguyễn Nhơn
    The Healing Time
    No more chaos
    It’s time to heal
    our social wounds
    from discontent.
    Let’s put our hostility aside
    and join our hands
    to mend social values
    ruined
    by racial discriminstion.
    Regardless skin color,
    we’re human beings
    living in the United States of America:
    the Land of Freedom,
    the Home of the Brave,
    and the Nation of All Races.
    We're all proud citizens of Great America.
    Senior US Citizen Nhon Nguyen
    Thảo Chương Trần Quốc Việt chuyển ngữ
    ***
    *THI SĨ NGUYỄN CANG
    VỀ THĂM CAI LẬY
    (Hồi ức “Về thăm Cai Lậy” (thuộc tỉnh Định Tường) năm 2016,
    nhớ chuyện xưa gặp lại người cũ năm 1969 . NC)
    Từ Chợ Gạo tôi về thăm chốn cũ
    Nắng hanh vàng còn đọng mấy hàng cây
    Trên đồng xanh chim sáo hót gọi bầy
    Như chào đón người xưa quay trở lại
    Về Cai Lậy nghe trong lòng thư thái
    Con phố buồn giở trở giấc xôn xao
    Nghe đâu đây tiếng ai hát ngọt ngào
    Tim rung động một thời thương và nhớ
    Năm sáu chín hành quân ngang phố chợ
    Chợt thấy người con gái dáng như quen
    Đang ôm con âu yếm, đứng bên thềm
    Tôi bỡ ngỡ nhận ra người năm cũ
    Người yêu đó một thời ta mất ngủ
    Nhớ làm sao không viết nổi thành lời
    Chôn chặt vào tim hồn lạc chơi vơi
    Ôm mối tình đầu làm mờ trang sách...
    Giờ, kỷ niệm chợt hiện ra trước mắt
    Ta quen em trong một dịp tình cờ
    Lúc tuổi em mười tám nét ngây thơ
    Mang thương nhớ trao nhau tình vừa chớm
    Mới quen đó mà yêu nhau thật sớm
    Vội thăm em mỗi thứ bảy trưa hè
    Vui mọi bề quên cả lối hàng me
    Tình đã chín nhưng chưa lần ngỏ cưới
    Hương yêu thắm nồng trắng màu hoa bưởi
    Hẹn mai nầy khi tốt nghiệp vẻ vang
    Đem trầu cau làm lễ rước rình rang
    Nhưng bất chợt ta phải vào quân ngủ
    Xếp nghiên bút trong lòng buồn ủ rũ
    Mắt rưng rưng em hứa giữ lời nguyền
    Nghe quanh đây bao hạnh phúc triền miên
    Nhưng sau đó tháng dài thưa thư tín
    Đang trận chiến tin nàng sang bến khác
    Tôi bàng hoàng nghe cay đắng chứa chan
    Đem thân gầy ném vào chốn nguy nan
    Cho quên hết những ngày tràn lửa khói
    Chiến trường ác liệt không còn lời nói
    Khi Cẩm Sơn lúc ngược Mỹ Phước Tây
    Ăn cơm gạo sấy uống nước sông đầy
    Đêm trăng lạnh súng ghìm bên miệng hố
    Bỗng gặp lại người xưa không đúng chỗ
    Ta ngỡ ngàng đặt câu hỏi tại sao
    Bỏ ra đi cho đau khổ nghẹn ngào
    Nàng ấp úng nói một câu “xin lỗi”
    Về Cai Lậy nhớ những ngày đen tối
    Hơn nửa đời người dong ruỗi sớm trưa
    Bên kia sông nghe giọng hát đò đưa
    Tim lắng đọng trong chiều mưa biền biệt!
    Nguyễn Cang (28/5/2020)
    ***
    *MỮ SĨ Ý NGA

    **
    CHƯA KỊP CHÀO NHAU
    *
    Tưởng niệm những CHIẾN SĨ VNCH đã hy sinh trên các chiến trường,
    bỏ lại những người vợ mới cưới.
    Thương tặng những người vợ Lính đã thờ chồng và nuôi con nên người.
    *
    Chưa Kịp Chào Nhau
    Anh được một tuần phép
    Khoe: “Về hưởng thái bình,
    Đóng cho em giàn bếp
    Tạm nghỉ ngơi chiến binh”
    Sáng nâng cao giàn mướp,
    Chiều buộc phên rào thưa,
    Đêm thay xong cán bừa
    Vừa trăng lên rạng rỡ.
    Theo bập bùng ánh lửaGIỚI THIỆU NHỮNG THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY
    Bóng lung linh, lung linh
    Em nghiêng vai anh, tựa
    Đẹp tuyệt hai đứa mình!
    Hoa đêm hương thoang thoảng,
    Lửa quyến rủ ngọt ngào,
    Anh ngâm thơ, hớn hở
    Trong phiến lá lao xao.
    Tứ thơ nghe bóng bảy
    Vần ráp vần thong dong
    Anh ngân nga thỏa thích
    Hoảng hốt bầy muỗi mòng…
    💕
    Giấc mơ chợt bay bổng
    Chẳng còn hương ruộng đồng,
    Mất cả đôi guốc vông
    Chàng mới vừa thay đế…
    Sao chàng đi chi vội?
    Lại bỏ em đơn côi
    Mới mà nhớ anh rồi!
    Phép nào là phép tới?
    Guốc nào đi tìm anh?
    Á Nghi, 6.6.2020
    ĐẦU AI BÙ, AI NHỨC?
    *
    Kính tặng những CHIẾN SĨ VNCH vẫn đang âm thầm giữ Lửa cùng Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại
    *
    -Anh bận đến bù đầu
    Đâu như em rảnh rỗi
    Ung dung ngồi vá, khâu
    Vừa nấu ăn vừa hát.
    💕
    -Tóc bóng mượt toàn keo*
    Ruồi đậu đâu trợt đó
    “Bù” sao không bèo nhèo?
    Nói dối không chớp mắt!
    Ngày lễ gì cũng quên,
    Kỷ niệm cưới: không nhớ,
    Sinh nhật? Em mình ên
    Ôm những điều khó hiểu.
    Nhớ thời khu gia binh
    Mỗi lần nghe hiệu lệnh
    Tập họp sao mà nhanh?
    Chẳng cần kêu Quân Cảnh.
    💕
    -Lệnh bây giờ: “âm thoại”
    Phải túc trực đêm ngày
    Nằm vùng càng phá hoại
    Thấy “đỏ” càng đánh ngay!
    Anh không hề “than vắn”
    Sao em cứ “thở dài”?
    Vợ lính đừng nhõng nhẽo
    Kẻo nhụt chí làm trai!
    Á Nghi, 6.6.2020
    *Keo tóc: “gel” nhớt
    CHIA CHỮ
    *Tặng những người yêu Lính VNCH ở tuổi 20
    -Ai ngơ ngác nhận chữ “E” vỏn vẹn
    Soi dưới đèn nét nắn nót đáng khen!
    Muốn làm quen kiểu không ngọt đường phèn?
    Mài bút bén hay nam nhi “e thẹn”?
    💜
    -Không e thẹn! Chỉ bẻ đôi, len lén
    Chữ “E, M” chia, bối rối uốn mềm
    Ẩn nỗi niềm nhen nhúm, gửi em xem
    “E” em giữ. Nửa “M” còn: tôi cất!
    Lính nhút nhát nhưng thư từ thành thật
    Cứ gặp em là líu lưỡi lạ ghê!
    Không gác đồn mà chẳng thể ngủ nghê
    Mai ra Huế, hẹn phép về giạm hỏi.
    💕
    Nghe anh nói mà lòng như mở hội
    Thật tuyệt vời những ngây ngất người ơi!
    EM: bẻ đôi, ANH: ai bẻ được trời?
    Thôi thì giữ! Cưới xong, cùng nhau trả!
    Á Nghi, 6.6.2020
    ***
    *NỮ SĨ NGỌC QUYÊN***
    **THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH*Chiếc lá xuân tình
    Tôi yêu câu chuyện của nhà văn Mỹ
    "Chiếc lá cuối cùng" chiếc lá của ai ...?
    Của cô gái nhỏ tôi quen một thuở …?
    Của người nào tôi mới gặp tình cờ …?
    Lá cây rụng báo mùa thu vàng tới
    Chim nỉ non tiếc mùa hạ qua nhanh
    Mây đi trốn đợi mùa đông sẽ đến
    Người nhớ người héo úa cả tim gan ...!
    Nhìn lá rụng lòng người tê tái lắm
    Nghe chim kêu buồn lại chợt lên ngôi
    Mây ủ dột lòng người vui sao được
    Bạn ta đâu ... ngày vui ấy xa rồi …!
    Người con gái nằm bên trong phòng bệnh
    Nhìn lá rơi chợt gắn chặt đời mình
    Chiếc lá cuối rơi … đời mình kết thúc
    Thật điên rồ!... trời cướp tuổi thanh xuân…!
    Nhưng ô kìa!... chiếc lá tình ngoài cửa
    Người quay về thật quay quắt niềm thương
    Đông chưa đến nhưng xuân tràn khắp chốn
    Tình xuân về trời trỗi khúc hoan ca ...!
    Đặng Quang Chính
    ***
    *HIỆP Ý CẦU
    Xin được hiệp thông cùng đức cha
    Chúa ban hạnh phúc tới muôn nhà
    Hướng về sự thiện gieo thương mến
    Xây dựng tình yêu lánh ác tà
    Đất nước phú cường và phát triển
    Con dân an lạc với thăng hoa
    Dẹp tan cái ác từ ma quỉ
    Xin đượcc hiệp thông cùng đức cha
    Thái Huy 6/8/20
    CẦU BÌNH AN
    Lời thư(*) trình thuật rất khôn ngoan
    Đây chính chủ chiên chẳng bỏ đàn
    Dám nói điều ngay trong xã hội
    Không che cái dở giữa nhân gian
    Đừng vì lợi lộc quên công chính
    Chẳng bởi hư danh nựng bạo tàn
    Càng khiến cái hư tăng xấu xí
    Hãy chung tạo dựng sự bình an.
    (*) Thư của đức tổng giám mục Carlo Maria Vigano
    Thái Huy 6/8/20
    ***
    *THI SĨ KIỀU PHONG DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA, QUÝ THI SĨ:
    *NGUYỄN TRỌNG HIỀN *LÝ ĐỨC QUỲNH *LIÊU XUYÊN *DUY ANH *THAMDUONG THI TẬP*DIỆP THANH *TÍM *ĐINH TƯỜNG *THÁI HUY *HỒ NGUYỄN *MINH THÚY *NHƯ THU *SONGQUANG *MAILOC *NHẬT HỒNG NGUYỄN THANH VÂN *PHAN THƯỢNG HẢI *HƯƠNG LỆ OANH *CAO MỴ NHÂN *UYÊN QUANG *
    **
    *HỌC TIẾNG TÀU-Thơ Nguyễn Trọng Hiền và Thơ Họa
    HỌC TIẾNG TÀU
    Cố gắng chăm lo học tiếng tàu
    Trông nhà chủ mới chẳng còn lâu
    Vài âm thiết yếu nên rèn kĩ
    Mấy chữ căn cơ ráng thuộc làu
    Lúc nịnh đừng quên tru hảo hảo
    Khi mừng hãy tránh sủa gâu gâu
    Ra đường phải né bầy ngao tạng
    Phận chó lao đao nghĩ phát rầu
    Nguyễn Trọng Hiền
    06/06/2020
    Bài Họa:
    LŨ KHUYỂN NÔ
    Khuyển nô một lũ học thờ tàu
    Cấp tốc thế thời chẳng đợi lâu
    Mấy chữ bưng bô lòng nhớ kỹ
    Từng câu nịnh chủ dạ thông làu
    Bản năng cẩu tặc còn kêu ẳng
    Thú tính chó cuồng vẫn sủa gâu
    Hớn hở gập mình khi thượng đội
    Anh em cắn xé,ngó thêm rầu !
    Lý Đức Quỳnh
    6/6/2020
    KHÔNG HỌC TIẾNG TÀU
    Dân ta mau học tiếng ba Tàu,
    Vì nước mình theo chẳng có lâu.
    Tộc Việt bốn ngàn năm vất bỏ,
    Thiên triều chữ nghĩa Hán làu làu !
    Hùng Vương Quốc Tổ ai còn nhớ ?
    Hưng Đạo Quang Trung mặt ủ rầu !
    Mẹ hỡi chúng con thề chống trả…
    Không làm thân chó sủa gầu gâu !
    Liêu Xuyên
    LỜI CHA DẠY
    Nghe Cha, con hãy tẩy chay Tàu
    Đuổi quách chúng đi, chớ để lâu
    Tức nước vùng lên, thông suốt suốt
    Tràn bờ chống lại, thuộc làu làu
    Xem kìa, chúng tựa hùm gào rống
    Thấy đấy, bây như chó sủa gâu
    Bắc thuộc ngàn năm còn nhớ chứ?
    Thức thời cho Mẹ hết phiền rầu
    DUY ANH
    06-06-2020
    ***
    TA THẤY TRONG TA! (Thể Cô Nhạn)
    Thơ Thamduong Thi Tập và Thơ Họa
    TA THẤY TRONG TA!
    Sóng ở nơi đâu lại vỗ về
    Ngọn nguồn của biển tựa cơn mê
    Bọt tung trắng xóa hoa như mộng
    Đâu dấu chân xưa vết hẹn thề
    Cơn gió lênh đênh chiều cố quận
    Chân trời lãng mạn tối sơn khê
    Riêng xem hạnh ngộ hương trời đất
    Ta thấy trong ta! Có mọi người.*
    Thamduong Thi Tập
    * Thể thơ này là thể cô nhạn.Ở dưới có 1 con nhạn bay vào đàn nên gọi là cô nhạn nhập quần. Nếu ở trên khác các vận còn lại thì con nhạn ấy lẻ bầy.Gọi là cô nhạn xuất quần.Về cơ bản gọi là thể cô nhạn cho cả 2 trường hợp.Nhưng tên gọi cụ thể có thể có khác biệt.
    Thơ Họa:
    GIỮA CÕI NHÂN GIAN
    Đi tới nơi nao sẽ trở về ?
    Thân hoài lóng ngóng buộc đam mê
    Trăng như vĩnh cửu,còn quên hẹn
    Biển vẫn bao la,có giữ thề ?
    Nẻo ý phiêu hồn xanh khoáng đãng
    Chân đời ruổi bước bạc nhiêu khê
    Hình dung lý tưởng so đo mãi
    Giữa cõi nhân gian bắt bóng người…
    Lý Đức Quỳnh
    ***
    Bài xướng:
    TRONG KHÁM CHÍ HÒA
    Thấm thoát vào đây tháng đã tròn,
    Lông hồng gieo xuống nhẹ như non.
    Một manh chiếu nát, thân tơi tả,
    Nửa bát cơm hôi, xác mỏi mòn.
    Ngày đến bữa ăn thường nhớ vợ,
    Đêm về giấc ngủ lại thương con.
    Dẫu bao nước chảy qua cầu nữa,
    Hồ dễ gì phai được tấc son !
    Vũ Hoàng Chương (1976)
    Bài họa 1:
    TRONG TRẠI TÙ TÂN LẬP
    Liên miên chuyển trại chin năm tròn
    Vẫn trả chưa rồi nợ nước non
    Nửa chén khoai sùng thân mệt lã
    Lưng tô sắn hẩm xác hao mòn
    Xuân về tết đến thương thầy mẹ
    Khắc lụn canh tàn nhớ vợ con
    Nắng lửa mưa dầu manh áo rách
    Không sờn chẳng vợi tấc lòng son
    Diệp Thanh
    Bài họa 2:
    SỐ PHẬN
    Chí Hòa bị nhốt bốn tuần tròn,
    Yêu nước tấm lòng nặng tựa non,
    Chiếu đất đau lòng tâm mỏi mệt,
    Màn trời khổ dạ trí hao mòn,
    Chiều về muổi chích thương bà vợ
    Tối đến rệp châm nhớ đứa con,
    Số phận tù đày Trời đả định ?!
    Sơn hà Phật pháp một lòng son.
    Tím
    Bài họa 3:
    TRONG KHÁM CHÍ HÒA
    Thấm thoát vầng trăng khuyết lại tròn
    Ơn nhà nợ nước sánh tày non
    Lao tù xích quyện thân còm cõi
    Ngục thất xiềng gông sức héo mòn
    Bắp chẳng no lòng thương bố mẹ
    Rau không đỡ dạ nhớ bầy con
    Bao lần tháng lụn năm tàn nữa
    Vẫn giữ tâm nầy đỏ tựa son
    Đinh Tường
    ***
    TRONG KHÁM CHÍ HÒA-Thơ Vũ Hoàng Chương
    TRONG KHÁM CHÍ HÒA
    Thấm thoắt vào đây tháng đã tròn,
    Lông hồng gieo xuống nhẹ như non.
    Một manh chiếu nát, thân tơi tả,
    Nửa bát cơm hôi, xác mỏi mòn.
    Ngày đến bữa ăn thường nhớ vợ,
    Đêm về giấc ngủ lại thương con.
    Dẫu bao nước chảy qua cầu nữa,
    Hồ dễ gì phai được tấc son !
    VŨ HOÀNG CHƯƠNG
    (1976)
    Thơ Cẩn Họa:
    THƠ HỒN THẤM ĐẠO
    Đọc Xuôi:
    Thơ hồn thấm đạo nghĩa vuông tròn,
    Tiết khí cao đầy thương nước non.
    Nhơ bẩn chi đành tâm chí vững,
    Tả tơi đâu kể xác thân mòn.
    Cơ thời khổ hận chồng thương vợ,
    Thế cuộc lầm than bố nhớ con.
    Thờ thẩn nỗi đau lòng vận bỉ,
    Mơ đời đổi cũ nét vàng son.
    Đọc Ngược:
    Son vàng nét cũ đổi đời mơ,
    Bỉ vận lòng đau nỗi thẩn thờ.
    Con nhớ bố than lầm cuộc thế,
    Vợ thương chồng hận khổ thời cơ.
    Mòn thân xác kể đâu tơi tả,
    Vững chí tâm đành chi bẩn nhơ.
    Non nước thương đầy cao khí tiết,
    Tròn vuông nghĩa đạo thấm hồn thơ !
    Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
    NGỤC GIAM
    Trần gian địa ngục đã lăn tròn
    Tánh mạng xem thường cảnh nước non
    Áo rách cơm tù tâm ý mãn
    Mền thưa chiếu ngục xác thân mòn
    Ngăn từng tối khóc lòng thương vợ
    Nén mỗi đêm sầu dạ nhớ con
    Thế thái nhân tình xoay số phận
    Nay thời đã hết cảnh vàng son
    Minh Thuý
    Tháng 6/3/2020
    HOÀNG CHƯƠNG
    Hoàng chương công nghiệp há chưa tròn
    Thời thế đồng cam phận nước non
    Phật đạo thành tâm, tâm vẫn vững
    Văn thơ múa bút, bút không mòn
    Lao lung tàn xác thân quân tử
    Lao thất thâm tình nghĩa vợ con
    Quốc biến sơn hà đa hữu trách
    Thi hào tự tại tấm lòng son.
    Phan Thượng Hải
    6/7/20
    SỰ ĐỜI
    Sự đời xoay chuyển mấy khi tròn
    Thế sự thăng trầm vận nước non
    Biến đổi bình an thành đói rách
    Ra tay phù thủy khiến hao mòn
    Chạnh lòng nhớ vợ dằn cơn đói
    Đau xót thương nhà nghĩ đến con
    Thử thách cam go luôn vững chí
    Quyết tâm bền vững giữ lòng son
    Hương Lệ Oanh VA
    TÌNH GIÀ
    Trong mắt của anh, em hãy son
    Vợ chồng luống tuổi vẫn vuông tròn
    Tâm tư thuở trước đầy linh hoạt
    Vóc dáng ngày nay chút héo mòn
    Lúc trẻ thân thương tình tựa núi
    Giờ già khắn khít nghĩa như non
    Đường đời chung thủy ta cùng bước
    Tri túc thời nhàn, thỏa mộng con...
    DUY ANH
    06-07-2020
    CUỘC TANG THƯƠNG
    Bóng khuyết cuồng quay mãi chẳng tròn
    Đau quằn nước chảy lạc đường non
    Đò xưa khắc khoải nhìn sông cạn
    Bến cũ trơ vơ ngậm đá mòn
    Biển cả bao thời ươm mộng lớn
    Ao tù một đận nhốt mơ con
    Mai sau chuyển cuộc tang thương ấy
    Khí tiết ai người giữ sắt son ?
    Lý Đức Quỳnh
    NGƯỜI SĂN VÀ LŨ THÚ RỪNG
    Mơ hồ trái đất tưởng không tròn
    Một lũ thú rừng vượt núi non
    Chúng tới hang hùm thương hổ mệt
    Chân luồn cũi báo sợ cây mòn
    Nai, cừu cũng ngán thân hao sức
    Thỏ, gấu càng lo chuyện lạc con
    Chỉ có người săn là phẫn cảm
    Buồn tình ngắm bắn mặt trời son ...
    Hawthorne 7 - 6 – 2020
    CAO MỴ NHÂN
    KHỐI TÌNH SON
    Gần năm thập kỷ đã vo tròn,
    Gương sáng vẫn ngời với núi non.
    Gió táp mưa sa trong vận nước,
    Ý cương bút thép cứng không sờn.
    Thân già bệnh hoạn đau hoàn cảnh,
    Lòng chỉ ngậm ngùi xót vợ con.
    Một đấng tài hoa nhiều lận đận,
    Lừng danh Thi Sĩ khối tình son !
    Uyên Quang
    June 7,2020.
    XÓT THÂN TÙ TỘI
    Tù giam một tháng đã vừa tròn,
    Đau xót cơ đồ quẩn nước non.
    Bến phận đẩy đưa thương số kiếp,
    Hồn riêng đày đọa mõn tim mòn.
    Đêm nằm thao thức luôn về vợ,
    Ngày lụy quây quần mãi nhớ con.
    Ngục thất sớm hôm thân quản thúc,
    Chẳng nguôi ái quốc tấm lòng son.
    HỒ NGUYỄN
    (08-6-2020)
    ***
    *TRONG KHÁM CHÍ HÒA
    Thấm thoắt vào đây tháng đã tròn,
    Lông hồng gieo xuống nhẹ như non.
    Một manh chiếu nát, thân tơi tả,
    Nửa bát cơm hôi, xác mỏi mòn.
    Ngày đến bữa ăn thường nhớ vợ,
    Đêm về giấc ngủ lại thương con.
    Dẫu bao nước chảy qua cầu nữa,
    Hồ dễ gì phai được tấc son !
    VŨ HOÀNG CHƯƠNG (1976)
    Số phận ! (thơ cổ phong)
    Chí Hòa bị nhốt bốn tuần tròn,
    Yêu nước tấm lòng nặng tựa non,
    Chiếu đất đau lòng tâm mỏi mệt,
    Màn trời khổ dạ trí hao mòn,
    Chiều về muổi chích thương bà vợ
    Tối đến rệp châm nhớ đứa con,
    Số phận tù đày Trời đả định ?!
    Sơn hà Phật pháp một lòng son.
    Tím June/07/2020
    Duy Anh xin tùy duyên kính cẩn họa bài thơ của thi tài Vũ Hoàng Chương:
    TÌNH GIÀ
    Trong mắt của anh, em hãy son
    Vợ chồng luống tuổi vẫn vuông tròn
    Tâm tư thuở trước đầy linh hoạt
    Vóc dáng ngày nay chút héo mòn
    Lúc trẻ thân thương tình tựa núi
    Giờ già khắn khít nghĩa như non
    Đường đời chung thủy ta cùng bước
    Tri túc thời nhàn, thỏa mộng con...
    DUY ANH
    06-07-2020
    Hải xin kính họa
    HOÀNG CHƯƠNG
    Hoàng chương công nghiệp há chưa tròn
    Thời thế đồng cam phận nước non
    Phật đạo thành tâm, tâm vẫn vững
    Văn thơ múa bút, bút không mòn
    Lao lung tàn xác thân quân tử
    Lao thất thâm tình nghĩa vợ con
    Quốc biến sơn hà đa hữu trách
    Thi hào tự tại tấm lòng son.
    (Phan Thượng Hải)
    6/7/20
    Thân kính
    Hải
    ________________________________________
    Thơ Vũ Hong Chương
    Xin có bài cẩn họa cùng Thi Hòa VŨ HOÀNG CHƯƠNG.
    CUỘC TANG THƯƠNG
    Bóng khuyết cuồng quay mãi chẳng tròn
    Đau quằn nước chảy lạc đường non
    Đò xưa khắc khoải nhìn sông cạn
    Bến cũ trơ vơ ngậm đá mòn
    Biển cả bao thời ươm mộng lớn
    Ao tù một đận nhốt mơ con
    Mai sau chuyển cuộc tang thương ấy
    Khí tiết ai người giữ sắt son ?
    Lý Đức Quỳnh
    ***
    THU…KÌA-Thơ Xướng Họa THÁI HUY và THI HỮU
    THU…KÌA
    Lá thu lại rụng,rụng rồi kìa
    Phượng ở Việt Nam,Phượng Úc kia
    Vẫn thắm chung màu không xé lẻ
    Vẫn tươi một sắc chẳng phân chia
    Kim Oanh chắc lộn khi lồng nhạc
    Thái mỗ đâu say lúc uống bia
    Nghe mãi nhìn hoài đâu muốn dứt
    Lá thu lại rụng,rụng rồi kìa …
    Thái Huy
    Thơ Họa:
    THU ĐẾN!
    Lá rụng! Nay thu lại đến kìa!
    Chim trời cá nước giỡn ngoài kia.
    Hồng lam mây lãng xa mờ đón,
    Cúc thắm bướm vờn cận ấm chia.
    Bạn hữu vui mừng hò hát xướng,
    Thân bằng phẩn khởi cốc nâng bia.
    Mừng thu vạn vật chung tình tự,
    Lá rụng! Nay thu lại đến kìa!
    HỒ NGUYỄN
    (02-6-2020)
    ĐẮM THU
    Đắm đuối hồn Thu lá rụng kìa
    Loan mờ khói trắng tỏa ngoài kia
    Làn mây ủ tím cùng chung quyện
    Ánh nắng đan hồng chẳng tách chia
    Lũ bướm khoe màu bay luẩn quẩn
    Đàn chim trải cánh vút xa lìa
    Cung đàn tiếng hát vang hoà nhịp
    Đắm đuối hồn Thu lá rụng kìa
    Minh Thuý
    Tháng 6/1/2020
    CƠN GIÓ HEO MAY
    Cơn gió heo may lất phất kìa,
    Mùa Thu đã đến núi rừng kia.
    Nơi đây lá rụng rơi lưu luyến,
    Chốn ấy bạn còn chịu cách chia.
    Đất nước xa rồi bao kỹ niệm,
    Non sông còn chắc những văn bia ?!
    Thu làm lữ khách buồn thân quá…
    Cơn gió heo may lất phất kìa !
    Liêu Xuyên
    THU VỀ...
    Lạc lối rừng phong sắc đỏ kìa!
    Ngỡ ngàng khách lạ đến rồi kia
    Bướm cười khúc khích vì hoa ngủ
    Lá rụng lào xào bởi gió chia!
    Giữa chốn êm đềm mơ họa cảnh
    Trong lòng hăm hở muốn mời bia
    Thu về ngơ ngẩn hồn ai đó...
    Lạc lối rừng phong sắc đỏ kìa!
    Như Thu
    06/02/2020
    TÁM VẦN THU
    Thu đến ,ô hay ! Đến nữa kìa
    Lá Thu rơi rụng sắc vàng kia
    Việt Nam hoặc Úc Thu đâu xẽ
    Mỹ Quốc hay Anh Thu chẳng chia
    Thời khắc Thu xoay bền tựa núi
    Đất trời Thu chuyển vững như bia
    Mấy mùa Thu trước khơi niềm nhớ
    Nay đến ,ô hay ! Thu nữa kìa ...
    Songquang
    20200602
    VƯỜN THU
    Em thấy không em cánh bướm kìa
    Chập chờn trong nắng ở đàng kia.
    Bên hoa âu yếm tình chan chứa
    Trên cánh dịu dàng phấn sẻ chia.
    Cảm khái chiều tàn thơ ngập ý
    Mơ màng ly rót cốc tràn bia.
    Vườn thu hiu hắt lòng xao xuyến
    Vương vấn hồn ta cánh bướm kìa!
    MaiLoc
    6-2-2020
    XÀO XẠC RỪNG XƯA
    Xào xạc rừng xưa,gió lộng kìa
    Thu vàng nắng úa rụng ngoài kia
    Thuyền đang ngược bến chiều ly biệt
    Nước vẫn xuôi dòng phía cách chia
    Đất khách thầm mơ vui gặp bạn
    Quê nhà lặng ước thỏa khui bia
    Đoàn viên giấc mộng hoài dang dở
    Xào xạc rừng xưa,gió lộng kìa
    Lý Đức Quỳnh
    3/6/2020
    • Blogger Comments
    • Facebook Comments
    Item Reviewed: GIỚI THIỆU NHỮNG THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ
    Scroll to Top