*21-6-2020



*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN * NGUYỄN NHƠN *
* THANH THANH * VÕ ĐẠI TÔN * ĐINH TƯỜNG *
* Ý NGA * NGUYỄN CANG * ĐỖ CÔNG LUẬN *
*LÊ XUÂN CANH * CAO MỴ NHÂN * KIỀU PHONG *
* SA CHI LỆ *
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
*Thơ trường thiên Trần Quốc Bảo
Viết cho Ngày Quân Lực VNCH 19/6
-----o0o-----
CHIẾN THẮNG VŨNG-RÔ (*)
Xin nhắc lại những dòng Quân Sử
Thật lẫy lừng “Chiến Thắng Vũng-Rô”
Để Người Lính trên bước đường viễn xứ
Vẫn tự hào “Chiến sĩ dìệt Cộng nô”!
-o-
Nếu bạn đi trên Quốc lộ Số Một
Qua Khánh-Hoà, đến dãy Trường-Sơn
Gặp đèo cao nhất Nước, là Đèo-Cả
Hùng vĩ quanh năm, gió hú mây vờn
Nhìn xuống chân Đèo … Tu-Bông, Vạn-Giả
Xa xa Đại-Lãnh, xóm lá dân nghèo
Đến một vùng, vách đá cheo leo
Eo biển “Vũng-Rô” hoang vu nằm giữa (hình: A )
Thấp thoáng sườn non, vài tiều phu chặt nứa
Dăm ba dân chài, ngoài bãi biển giăng câu
Ai ngờ … nơi đây là bí mật “bến tầu”
Cộng sản Bắc Việt chuyên chở vũ khí
Tiếp tế ngầm, cho bọn Cộng phỉ miền Nam
Ngày 16 tháng 2 năm 1965
Trung úy Bowers lái trực thăng dọc bờ duyên hải (1)
Thấy một tầu khả nghi tại bãi Vũng-Rô
Liền báo Cố vấn trưởng MACV, Thiếu tá Rodgers (2)
Cùng Hải Quân Thiếu tá Hồ-Văn-Kỳ-Thoại (3)
Tư lệnh Vùng 2 Duyên hải, tại Nha-Trang
Lập tức, phi cơ thám thính phái tới hiện trường
Quan sát thấy, sườn núi nhiều địch quân ẩn nấp
Cuộc Hành quân quy mô liền được triệu tập
Phối hợp đủ thành phần: Hải Lục Không quân
Khu trục AD-1 Skyraider cấp tốc thực hiện phi tuần
Oanh kích phủ đầu, nhận chìm tầu biển địch
Thiếu tá Thoại chỉ huy cuộc Hành quân xung kích (hình: B )
Quân số tham chiến rất hạn chế trong tay
Chiến trường nơi đây, sườn núi, rừng cây
Địch chiếm cao điểm, nhiều hang sâu ẩn trốn
Lực lượng cơ hữu của ta, có Duyên đoàn 24
Và Liên đoàn Nguời Nhái, quen hoạt động biển hồ
Được Hộ tống Hạm Tụy-Động (HQ-04) chở tới Vũng-Rô
Gặp chiến địa núi rừng, vẫn xông pha dũng cảm
Đơn vị tiền kích, làm Cộng quân khiếp đảm
Là Lực lượng Đặc Biệt, do Trung úy Từ-Vấn chỉ huy (4)
Được trực thăng vận bốc đến Đại-Lãnh cấp kỳ
Lên Hải Vận hạm Tiền-Giang HQ.405 vào trận
Cuộc chiến diễn ra đã vô cùng gay cấn
Trung đoàn Cộng trên cao, xạ kích điên cuồng
Đợt xung phong đầu, hai chiến sĩ ta tử thương
Hạm đội : HQ-405, HQ-04 và Chi-Lăng II.HQ-8
Nã đại bác, liên hồi vào khu rừng rậm rạp
Khoá miệng sơn pháo , hỏi tội quân thù
Thung lũng hoang vu, khói lửa mịt mù
Thêm hỏa lực không quân, dội long trời lở đất
Lực lượng Đặc biệt nương theo địa hình địa vật
Bung vào trận địa, cận chiến với Cộng nô
Tình báo cho hay: bọn địch ở Vũng-Rô
1 Trung đoàn, thuộc Quân đoàn 5 Công sản
Nhiệm vụ tử thủ nơi đây giữ kho súng đạn
Từ Bắc chở vào cất dấu trong hang.
Những Chiến sĩ can trường “Lực Lượng Đặc Biệt”
Suốt 3 ngày quần thảo với lũ sài lang
Đến chiều 19 tháng 2 (1965), quân ta toàn thắng
Chiến lợi phẩm: Gồm 1 kho vũ khí hạng nặng
Đại bác 57 ly, 2 Đại liên, 1000 trung liên,
1 hang chứa vũ khí cá nhân còn mới nguyên
Gồm 2000 Mauser, 150 Tiểu liên Trung cộng,
300 Carbin và Tiểu liên Tiệp Khắc
Trên 1 triệu đạn súng cá nhân cùng đại bác
1 kho mìn cùng chất nổ hiệu Nga sô (hình: C )
Ta đã xóa sổ gọn một Trung đoàn Cộng nô
Thắng lợi hành quân, được ghi nhận quá ư to tát
Đại Tướng Nguyễn-Khánh đã đến tận nơi thị sát.(hình: D )
Tổng Tư Lệnh khen thưởng xứng đáng tất cả chiến binh
(hình:E & G)
Chiến thắng này, lột trần mặt nạ Hồ-Chí-Minh
Phản bội Hiệp định Genève, chủ trương xâm lăng binh biến
Ngày hôm sau, Uỷ hội Quốc-tế Kiểm-soát Đình-chiến
Đến chiến trường, xác nhận: CSBV xâm nhập Miền Nam
-o-
“Đại thắng Vũng-Rô”, Một chiến tích vẻ vang
Chói lọi muôn đời những trang Quân Sử Việt
- Bằng chứng hiển nhiên cho ngàn sau rõ biết
Lũ Bắc Cộng đội lốt Giải phóng miền Nam
Gây nên cuộc chiến tranh Nam Bắc tương tàn
Đưa trọn Việt Nam vào ao tù Cộng Sản
- Người Lính VNCH, dù trên đường di tản
Vẫn luôn tự hào với “Đại Thắng Vũng-Rô”!
Thực xứng danh: “Chiến-Sĩ diệt Cộng nô”
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
*THI SĨ TRẦM VÂN
*KÍNH MỜI NGHE CA KHÚC:
"NỢ TÌNH" thơ TRẦM VÂN, nhạc NGUYỄN HỮU TÂN
*
MỜI NGHE CA KHÚC NỢ TÌNH:
[audio mp3="https://botayvk.com/wp-content/uploads/2020/06/NO-TINH-hat.mp3"][/audio]
***
***
THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH

CÁC CON TÔI
Các con tôi, mới lên năm, lên ba,
Đã tưởng mình lớn mạnh như người ta:
Biết bao lần vấp qua rồi té lại
Khi vội rời nách mẹ với tay cha.
Các con tôi lần-lượt lớn khôn ra,
Nhưng tôi thấy chúng vẫn còn bé dại;
Vì chính mình vẫn thiệt-thòi, thất-bại,
Huống con mình tất cả mới manh-nha.
Thế-hệ tôi sinh nhầm thời nghịch-đại;
Bị tai người, ách nước; khốn thăng-hoa;
Không có gì bảo-đảm góc nhìn xa;
Các con tôi: nỗi khổ của lòng cha.
Nay… giữa đêm bỗng hốt-hoảng kêu la
Vì mộng thấy con mình toan bị hại;
Sực bật cười, nhưng nước mắt tuôn ra:
Có cái gì huyền-diệu trong lòng ta!
Các con tôi đã làm mẹ, làm cha;
Các con tôi đã lên ông, lên bà;
Nhưng trong tôi chúng vẫn còn bé dại
Như cái thời chúng mới lên năm, ba!
THANH-THANH
MY CHILDREN
My children while still only three or five years old
Thought the adults as them to be the same mould,
So they had many times to stumble or fall
Leaving Ma’s armpit or Pa’s hands too soon in all.
My children got gradually grown and sagacious
However, I felt they were still childish and fallacious,
For myself was still with disadvantage & defeat rife
Much less my kids who had just toddled into life.
My generation was born in an adverse time:
Ruined, because disasters & calamities begrime;
Nothing to promise, guarantee a perspective, goal:
My children truly were their Dad’s gnawing dole.
Now… suddenly in deep night I squealed in scare,
Seeing them going to be harmed… in a nightmare!
I woke up, almost laughed, but tears flowed out:
There is something – miracles in our heart sprout!
My children have already turned daddy mummy,
And have also become grandparents, so chummy;
But, within me they still are at the babyish stage
Like at the time they were three or five years of age
English version by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
***
*THI SĨ NGUYỄN NHƠN & THẢO CHƯƠNG (TQV)
*DÒNG ĐỜI CHÌM NỔI
Nhân Ngày Từ Phụ
Cháu Tường Vi hỏi
Cuộc đời ông ngoại ra sao?
Ông ngoại viết bằng tiếng Việt
Nhà thơ xứ Lá Phong
Thảo Chương Trần Quốc Việt
Giúp chuyển ngữ sang tiếng Anh
như vầy
Xin cám ơn Nhà Thơ
DÒNG ĐỜI CHÌM NỔI
LÀNG QUÊ BƯNG CẦU
Tôi sanh từ làng quê Bưng Cầu
Xứ Thủ, một cây dầu
Mội Chợ mội Thầy Thơ
Nước trong vắt như lọc
Cây trăm già trĩu trái
Tím ngắt vị ngọt ngào
Trường Làng vừa mới cất
Cặp đệm cũng mới tinh
Ê a học vở lòng
Cặp kè cùng chúng bạn
Vui đùa khắp thôn làng
Tuổi thơ sao vui thú
CHỢ THỦ
Chiến tranh chợt kéo tới
Theo cha về chợ Thủ
Học lấy bằng Pri me (1)
Gia cảnh gặp tai biến
Gạt nưóc mắt theo Cô
Về An Giang Châu Đốc
DÒNG AN GIANG
Trường Tiêu học Châu Phú
Tiếp tục việc học hành
Vừa dậu xong Tiểu học
Người Dượng đã tử trận
Giả biệt Dòng An Giang nước biếc
Trở về chốn quê nhà
TRUNG HỌC QUÊ NHÀ
Trường Nguyễn Trãi Bình Dương
Miệt mài việc học hành
Bằng Thành Chung cũng thích
Brơ vê thấy cũng oai (2)
Đêm nghe bài Tình ca
Tiếng nước tôi bốn ngàn năm
Thấy bùi ngùi trong dạ
Qua học chương trình Viêt
Nguyễn Du ngâm vịnh Kiểu
Đồ Chiểu Lục Vân Tiên
Lãng mạn Phút Ban Đầu Lưu Luyến
Chàng trai tuổi mười tám
Bắt đầu biết mộng mơ
TRƯỜNG QUỐC GIA HÀNH CHÁNH
Học hành lãng đãng vậy
Cũng đậu xong Tú Tài
Lo xây dựng tương lai
Vào học Trường Hành Chánh
Ý hẳn muốn làm quan
Nghe có mùi phong kiến
Bài đầu tiên Thầy giảng
TIÊN THIÊN HẠ CHI ƯU
Bỗng nghe lòng nặng trĩu
Hành chánh lo cho dân
Được An cư Lạc nghiệp
Chớ đâu phải làm quan
Ngồi xỉ tay năm ngón
VÀO ĐỜI
Tiểu Đăng khoa bất chợt
Đại Đăng khoa mừng vui
Phen nầy mặc sức vẩy vùng
Ra tài kinh bang tế thế
Bước vào đời hăm hở
Quyết lập nên sự nghiệp
HÀNH CHÁNH AN DÂN
Bước đầu lo dựng Ấp xây làng
Kế lo lập Hương Ước
Tiếp nối truyền thống Xã thôn xưa
Đình Làng ta tu bổ
Nhà Họp dân dựng lên
Thể hiện lại truyền thống “CÁI ĐÌNH”
Trước là nơi tế lễ cầu an
Sau là chỗ kỳ hào
Bàn việc làng việc nước
Sau rốt mới lễ lạc vui chơi
Rồi TỈNH ĐIỀN ta lập
Năm chục nhà qui thành một khối
Một giếng khơi dùng chung
Đất cấp cho ba mẫu mỗi nhà
Lo tài bồi sinh sống
No ấm kế dài lâu
CỘNG SẢN TÀN PHÁ
Việc làm mới khởi sắc
Cộng sản đã ào vô
Phá tan hoang tất cả
Đình Làng làm Hợp Tác xã
Nhà Họp dân trụ sở yêu ma
Người Xây dựng đày biệt mù san dã
TÙ ĐÀY
Rừng Việt Bắc xa tít mịt mùng
Núi Hoàng Liên lạnh ngắt mù sương
Sắn dui ngày hai chén đá đở dạ
Khổ sai nhọc nhằn trơ xác
Xương tù rải rác khắp núi đồi
KINH TẾ MỚI
Tù trong vừa mới mãn
Tù ngoài tiếp liền theo
Kinh Tế Mới ngặt nghèo
Máu trào hòa nước mắt
Câu Kinh Phật vỗ về
Mộng “Quy Mã” ấp ủ
QUY MÃ
Chương Trình Tù Ra Đi (3)
Như chiếc bè cứu rổi
Mười lăm năm đoạn trường chấm dứt
Thần Tự Do vẫy gọi
Đất nước Mỹ đón chào
Mở ra cuộc đời mới
CUỘC CHIẾN MỚI
Túi mật vừa cắt bỏ
Mới chập chửng đi lại
Liền xáp vô Hội Tù
Cuộc chiến ta đánh tiếp
Sát cánh cùng chiến hữu
Đánh đuổi Việt gian Việt cộng
Quyết bảo vệ Cộng Đồng
Như giữ Làng giữ Ấp ngày xưa
THINH LẶNG
Mười năm đã trôi qua
Việc làm có kết quả
Bỗng bị Quỉ ma phá
Anh em trở mặt chửi nhau
Bùi ngùi trở gót quay về lặng thinh
TÁI CHIẾN
Lại mười năm như chiếc lá bay vèo
Nỗi buồn vừa nguôi ngoai
Chuyện bất bình xãy tới
Dầu tuổi già sức yếu nhưng đâu thể làm ngơ
Lại ra tay đánh tiếp
Nay tuổi già tay run
Chỉ còn cây bút cùn
Cũng quyết đâm bọn gian tà tới số
Học đòi gương người xưa
“NGƯỜI LÍNH GIÀ” lẫm liệt
Tuổi trời còn bao lăm
Chắt chiu ta tận dụng
Đánh trận đánh cuối cùng
Dựng Cờ Vàng phất phới
Trên Quê hương mến thương
Nguyễn Nhơn
(Apr.6,2011)
1. Pri me: BằngTiểu học thời Tây
2. Brơ vê: Bằng Trung học chương trỉnh Pháp
3. Gọi HO theo chữ tắt của Humanitarian Operation (Công tác Nhân dạo)
Là sai.
Chữ đúng là: Released Detainees Orderly Departure Proggram,
Nghĩa là:Chương trình Ra đi Trật tự cho tù nhân.
THE EBB AND FLOW OF MY LIFE
I - MY BIRTH VILLAGE BUNG CAU
My Birth Village Bưng Cầu
located in Thủ Dầu Một,
Mội Chợ Mội Thầy Thơ.
Mội Chợ was at one end;
on the horse bathing beach,
kids played fun games
of shooting water at each other
with handmade bamboo pressure pipes
and bathed in the murky water.
Mội Thầy Thơ was at the other end.
Its water body was as clear as freshly filtered;
The old-growth Tram fruit tree was often laden
with its good yield
full of finger-sized fruit
in dark purple color
‘n deliciously sweet taste.
the place where kids got lots of fun.
The village’s school had just been built.
My brand-new school satchel
made from rush
still
remained
its pristine fragrance
and its virgin look.
I had tried hard
“eh!, ah!..
the “a, b, c” lesson
in my kindergarten class.
I also made lots of tiny buddies.
with whom I blissfully played
all over our village.
Oh my wonderful childhood,
how joyful ‘twas!
II- LOCAL MARKET THỦ
Alas, the war had approached
My dad and I were evacuated to Market Thủ
where, I had continued my education,
‘til my graduation,
with a “Pri me” diploma.
Then came a family catastrophe.
I wiped off my tears,
left my loved ones,
moved to An Giang Châu Đốc,
and lived with an auntie of mine.
III- RIVER AN GIANG
I attended Primary School Châu Phú,
until I obtained a certificate of graduation.
then my Auntie’s husband died at a battlefront.
Again, his death changed my life
I said good-bye
to aqua-blue water of River An Giang,
and headed back to my hometown.
IV – HIGH SCHOOL IN MY HOMETOWN
At High School Nguyễn Trãi Bình Dương,
I studied hard and got good results.
I was fond of my Certificate Thành Chung.
Also, I was proud of my Diploma Brơ Vê.
At night,
I listened to,
and felt deeply touched by,
the song “Tình Ca”
about
ups and downs,
in the lengthy journey
of my mother tongue
for four-thousand years long.
Studying Vietnam literature,
I recited
the Tale of Kiều,
the amazing masterpiece
of renown Poet Nguyễn Du,
and “Lục Vân Tiên”
the popular Achef-d'oeuvre
by famous Poet Đồ Chiểu.
Inside my heart
of a teenager at his eighteen;
it has risen an amazing feeling
from the time of romance
‘n the ever-forgotten moment
at the first glance of love
I would feel an amorous dream arising within.
V- THE NATIONAL SCHOOL OF PUBLIC ADMINISTRATION
In spite of my relaxingly studying style,
I had also passed Tu Tai
and became a high school graduate.
Planning for my future,
I attended the National School of Public Administration
for becoming a government official.
My fancy desire somewhat smelled feudalism, eh?
Listening to my professor’s first lecture
about Principle “TIÊN THIÊN HẠ CHI ƯU”,
(WORRY BEFORE THE WORRY OF THE PUBLIC
ONLY TAKE YOUR JOY AFTER THE PEOPLE TAKE THEIRS).
my heart was suddenly submerged
in a heavy feeling.
Administration really means
TAKING GOOD CARE OF
THE WELL-BEING AND STEADY EMPLOYMENT
OF THE PEOPLE, FIRST.
The behave code of a government official
mustn’t allow me
to point my five fingers,
and demand the public,
to follow my commands;
while I wouldn’t do anything else.
VI – INTO REAL LIFE
The Đại Đăng khoa,
my engagement was somewhat unseen.
yet, the Tiểu Đăng khoa,
my wedding party
was
absolutely
full of joys.
Then came the right time,
I could confidently
soar
really high
in the outside world,
to show off my skills and talents
in public administration.
I also wanted to fulfil my desire for a lifetime career.
VI – PUBLIC ADMINISTRATION FOR THE PEOPLE’S WELL BEING
Building hamlets and villages was our first step
then we assisted residents to create their Huong Uoc,
(kinda village constitution
consisting
of
local customs
and basic rights for the people).
It would help carry on ancient tradition
of the public administration for hamlets and villages.
Communal Houses were renovated,
Community Meeting Halls were built for newly established communities.
This practice has its crucial purpose
of bringing back the essence of Tradition “Cái Đình”,
the common place
where
villagers could perform rituals and ceremonies,
the local officials, village elders and scholars
had discuss and settled all issues related to their villages,
and the public could organize festivals and other social events.
Establishing TỈNH ĐIỀN,
(Safe Hamlets/Villages)
Public land was subdivided
into three-acre lots
given to each household to build their shelter
and cultivate for their livelihood.
Each group shared one common water well.
Fifty households were organized into a safe community
where they had enjoyed a steady life and well-being in the long term.
VII - DESTROYED BY COMMUNISTS
Our projects had been fruitfully blooming.
Unfortunately, Hanoi Communist Regime rushed in
and destroyed at will,
everything on its invading paths.
Communal House were converted to Coop Offices
and Community Halls became the so-called People Administrative Headquarters.
Administrators and officials of the former government
had to face their ill fates
in concentration camps
with unknown dates
o’ return.
VIII - IMPRISONMENT
Jungles and forests in remote areas of North Vietnam
were too dense
and ghostly dusky.
Mount Hoàng Liên was chilly ‘n foggy.
Two cassava cups a day had not taken away
the always-starving feelin’
in our nearly-empty stomachs.
Hard labor had transformed our bodies into skeletons.
Here and there,
everywhere,
on the hills and in the woods,
were scattered human bones of dead prisoners.
IV – THE NEW ECONOMIC ZONE
At last, I had been released
from concentration camp – a small penitentiary
and got into a much bigger prison
outside,
the New Economic Zone
of hardship,
o’ spilled blood
mixing with sweats and tears.
Buddhist Mantras helped me retain my inner peace.
I had nurtured “Mộng Quy Mã”,
my dream of moving to America for resettlement.
X - QUY MÃ
The Released Detainees Orderly Departure Program
was my rescue-raft.
Gone with wind,
my fifteen-years
of sufferings
n’ in griefs.
Waving hands of Liberty Goddess
and the Promised Land America
welcomed me to open a new chapter for my life.
XI - THE NEW BATTLE
Immediately after the gallbladder removal
still staggering on my feet
I joined in “Hội Tù”
(Former Political Prisoner Association?)
I stood side by side with my comrades
to continue our ongoing battle
fighting
against Vietcong
and Viet infiltrators
to protect the welfare of our community,
as we did,
in defense of hamlets and villages, in our motherland.
XII – DORMANCY
Ten years had passed.
Our battle was leading
to fruitful outcomes.
Out
of the blue,
devil deeds somewhat got through;
Brothers turned to face each other
Comrades became foes
Dishearten had driven me to dormancy.
XIII – BACK TO THE BATTLE AGAIN
Flew away another ten years as fallen leaves
My bitterness had just been faded;
then came intolerable discontent
too much
to be ignored.
In spite of
my age
old,
my health
frail.
I’ve had no choice but
to fight with my bare hands again.
Now, my hands are trembled.
However,
with
only a worn-out pen,
I could unswervingly stab those evils to their end.
The OLD WARRIOR has courageously
followed
excellent examples of his heroic ancestors.
Not much time in my life
I must save
whatever
left
for the last battle
to raise Cờ Vàng,
the yellow flag with three red stripes
flutteringly flying on my beloved motherland.
Nguyễn Nhơn - (Apr.6,2011)
English Version by Canadian Poet Thao Chuong Tran Quoc Viet.
***
*THI SĨ VÕ ĐẠI TÔN
*BÀI TƯỞNG NIỆM
QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA ANH HÙNG
- 1965 – 2020 -
Kính tưởng niệm những Anh Hùng QLVNCH đã hy sinh vì Tổ Quốc.
Hôm nay,
Trước bàn thờ Tổ Quốc uy danh
Những người lính già cùng thế hệ tuổi xanh
Hợp lòng chung khấn nguyện:
Bao Anh Hùng trong cõi vĩnh hằng linh hiển
Xin về đây chứng kiến Tâm Thành.
Chúng tôi,
Giữa trời lưu vong năm châu bốn biển
Dâng nén hương lòng,
trọn Nghĩa Tình đồng đội chi binh.
Chúng tôi,
Dù phai màu áo trận
Nhưng Tổ Quốc luôn hiện hữu bên mình
Và thời gian vẫn vuông tròn Trách Nhiệm.
Đứng bên này bờ đại dương,
chúng tôi hướng lòng tưởng niệm
Về Đất Tổ Quê Cha.
55 NĂM QUÂN LỰC CỘNG HÒA
NGÀY KỶ NIỆM LỪNG DANH QUÂN SỬ.
Chúng tôi,
Mang tuổi lính, và tuổi đời lênh đênh viễn xứ
Cùng vận Nước gian nan.
Từ bốn phương trời thế giới thênh thang
Vẫn còn vang bước quân hành
trên Bốn Vùng Chiến Thuật.
Theo dấu chân những Người đã khuất
Nguyện lòng son cùng với Núi Sông.
Trong ngậm ngùi chưa thỏa mộng tang bồng
Cúi xin hương linh các Anh Hùng Tử Sĩ
Phù hộ chúng tôi giữ tròn Tâm Chí
Sát cánh cùng nhau, tiếp bước kiên cường.
Từ Địa Phương Quân đến các Binh Chủng
hùng trấn biên cương,
Từ Hải Quân vượt sóng trùng dương
Đến Không Quân cánh đại bàng tung lướt gió,
Đã có bao người ngày đêm gian khổ
Vẫn bền gan, dù phải hy sinh.
Giữ yên Đất Mẹ, quên cả thân mình
Đem xương máu bảo toàn danh Tổ Quốc.
Xác thân gửi vào lòng Dân Tộc
Hồn còn sống mãi đến thiên thu.
Từ Thiên Thần Mũ Đỏ tung cánh hoa dù
Đến Cọp Rằn Mũ Nâu,
cùng bước chân âm thầm Biệt Kích.
Từ Cọp Biển Mũ Xanh,
cùng nhau tạo nên chiến tích
Lẫy lừng, Tổ Quốc Tri Ân.
Dù nổi trôi theo vận nước trong khổ nạn Toàn Dân
Chúng tôi vẫn thẳng đứng, ngay hàng, hiện diện.
Quân Lực hùng anh, lừng vang bách chiến
Thỏa chí bình sinh cho vẹn ước nguyền.
Quyết xông pha trên khắp mọi miền
Thân Lính Chiến Vì Dân luôn tiến bước.
Từ Bến Hải đến Cà Mau xuôi ngược,
Cờ Vàng bay trên Quảng Trị Cổ Thành.
Hoa Dù nghiêng đồng ruộng,
Chao bóng giữa rừng xanh.
Trên chiến địa vang dậy bước quân hành
Hay âm thầm từng đêm xuyên lòng đất địch.
“An Lộc địa, sử ghi chiến tích
Biệt Cách Dù vị Quốc vong thân!”
Trọn một đời hãnh diện áo Quân Nhân
Chung góp máu, dựng Cờ Thiêng đất Mẹ.
Chúng tôi nguyện hiến dâng đời trai trẻ
Cho Tổ Quốc tồn vinh.
Đã bao người trong khói lửa hy sinh
Không lùi bước, chắn ngang biển địch.
Thành Đinh Công Tráng vang lời truyền hịch
Đem máu xương vào chiến tích nghìn thu.
Qua Miên Lào vượt đèo núi thâm u
Reo chiến thắng, trời nung Hè Đỏ Lửa!
Tết Mậu Thân, giữ nguyên từng điểm tựa
Ngạo nghễ Cờ Vàng trên Phú Văn Lâu.
Bình Giả, Đầm Dơi, Hạ Lào,
vượt qua rừng thẳm sông sâu
Ghi tên vào Quân Sử.
Truy địch Trường Sơn, Pleime, A Lưới,
thành địa danh bất tử
Hiển hách đến muôn đời.
Hôm nay,
Chúng tôi về đây xin khấn nguyện một lời
Chung tiếp sức, không bao giờ bỏ cuộc.
Cùng thế hệ cháu con giữ nguyên cờ Tổ Quốc,
Song hành đòi lại quê hương.
Chúng tôi nguyện noi gương
Từ Chiến Sĩ Vô Danh đến Anh Hùng Tướng Lãnh
Giờ phút cuối trên miền Nam bất hạnh
Đã hiên ngang tuẫn tiết, chẳng quy hàng.
Chúng tôi nguyện làm viên gạch lót đàng
Cho Hậu Duệ ngày mai về dựng Nước.
Sát cánh, kề vai, cùng nhau tiếp bước
Cho vẹn toàn Nghĩa Khí Quân Dân.
Vì Trách Nhiệm, cuối đời mang hoài bảo góp phần
Chung truyền thống, dựng cao Cờ Chính Nghĩa.
Chúng tôi nguyện một lòng tái xây tuyến địa
Cùng Toàn Dân, Sử mới viết nghìn trang.
Một ngày mai trong ánh sáng vinh quang
Trên Đất Mẹ uy linh Cờ Tổ Quốc.
Dưới biểu tượng Tự Do giữa mùa Xuân Dân Tộc
Chúng tôi đây, luôn thẳng lối nghiêm hàng.
Cúi xin hương linh Anh Hùng một thuở dọc ngang
Về đây chứng giám.
Bao thế hệ khắc sâu vào tâm khảm
Một lời chung huyết thệ giữ lòng son.
Xin giúp chúng tôi trong Đạo Nghĩa vuông tròn
Vì Tổ Quốc thiêng liêng,
Vì hào quang Danh Dự,
Vì chu toàn Trách Nhiệm
Xin trọn đời Tâm nguyện hiến dâng!
Võ Đại Tôn
Úc Châu
***
*NỮ SĨ Ý NGA

***
***
*THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN
**THI SĨ NGUYỄN CANG
Thơ: HOA TÍM BẰNG LĂNG /
Nguyễn Cang
Xa lộ băng ngang, bằng lăng nở rộ
Hoa tím nhạt nhòa ôn kỷ niệm xưa
Năm tháng lạc loài, đất lạ gió mưa
Nhưng vẫn nhớ bóng bằng lăng hoa tím...
Trước nhà em, hoa trúc đào đỏ lịm
Cạnh bờ rào tỏa bóng mát bằng lăng
Ngày đi học chân sáo nhảy tung tăng
Em đứng đợi dưới gốc bằng lăng tím
Dáng em thơ như con chim sẻ nhỏ
Nhặt bằng lăng đem trái chín tặng tôi
Mùi thơm nồng, thấm vị ngọt trên môi
Vui hớn hở tay trong tay đến lớp
Bỗng một hôm tôi phải đành giã biệt
Xa quê nghèo xa cả bóng em thơ
Hoa tím bằng lăng khuất nẻo sương mờ
Nhưng vẫn mong có một ngày gặp lại
Mười năm lẻ, tôi trở về làng cũ
Cảnh vật tiêu điều mất dấu vết xưa
Chỉ trơ lại cây bằng lăng xơ xác
Lòng ngỡ ngàng nghe man mác giữa trưa
Tôi đứng lặng, ngậm ngùi trong thương nhớ
Bằng lăng hoa tím nay biết về đâu?
Chiều bâng khuâng tím cả cánh Rừng Dầu*
Nghe cay đắng ôm mối sầu chất ngất !
Nơi đây, xứ người, thấy bằng lăng tím
Chợt nhớ về em gái nhỏ ngày xưa...
Nguyễn Cang(22/7/2018)
Rừng Dầu*: tên một xã thuộc quận Bến Cầu tỉnh Tây Ninh.
**
*MƯA BÊN KIA SÔNG
(Tặng… người con gái bên kia sông...)
Tôi trở về đây thăm chốn cũ
Sông xưa còn đó hắt hiu buồn
Mưa chiều giăng phủ trên thôn vắng
Che khuất nhà em gió thổi tuôn
Nước lớn con đò xuôi bến đổ
Bên kia cầu ván có chờ mong?
Bên nầy anh đợi bao thương nhớ
Suốt buổi chiều đông lạnh buốt lòng
Về thăm cảnh cũ sao hoang vắng
Thấp thoáng thuyền ai tách bến xa
Xin chở tình tôi tha thiết lắm
Trao về em gái trọn tình ta
Thẫn thờ lê bước qua Cầu Đúc*
Đám lục bình bao kín bến sông
Trước ngõ nhà em, hoa nở tím
Tím dòng sông nhỏ tím mênh mông!
Dọc đường Chợ Cũ** cập bờ đông
Nắng xuống hoàng hôn khắp cánh đồng
kỷ niệm xưa giờ tìm đâu thấy?
Thôi đành khép lại hết chờ trông!!!
Nguyễn Cang (6/2/17)
Ghi chú : Cầu Đúc*: là Cầu Quan ở tỉnh lỵ Tây Ninh, bắc qua phố chợ.
Chợ Cũ**: tên gọi riêng một khu chợ cũ ở Tây Ninh.
***
* VỀ THĂM CAI LẬY
(Hồi ức “Về thăm Cai Lậy” ( thuộc tỉnh Định Tường) năm 2016, nhớ chuyện xưa gặp lại người cũ năm 1969 . NC)
Từ Chợ Gạo tôi về thăm chốn cũ
Nắng hanh vàng còn đọng mấy hàng cây
Trên đồng xanh chim sáo hót gọi bầy
Như chào đón người xưa quay trở lại
Về Cai Lậy nghe trong lòng thư thái
Con phố buồn giở trở giấc xôn xao
Nghe đâu đây tiếng ai hát ngọt ngào
Tim rung động một thời thương và nhớ
Năm sáu chín hành quân ngang phố chợ
Chợt thấy người con gái dáng như quen
Đang ôm con âu yếm, đứng bên thềm
Tôi bỡ ngỡ nhận ra người năm cũ
Người yêu đó một thời ta mất ngủ
Nhớ làm sao không viết nổi thành lời
Chôn chặt vào tim hồn lạc chơi vơi
Ôm mối tình đầu làm mờ trang sách...
Giờ, kỷ niệm chợt hiện ra trước mắt
Ta quen em trong một dịp tình cờ
Lúc tuổi em mười tám nét ngây thơ
Mang thương nhớ trao nhau tình vừa chớm
Mới quen đó mà yêu nhau thật sớm
Vội thăm em mỗi thứ bảy trưa hè
Vui mọi bề quên cả lối hàng me
Tình đã chín nhưng chưa lần ngỏ cưới
Hương yêu thắm nồng trắng màu hoa bưởi
Hẹn mai nầy khi tốt nghiệp vẻ vang
Đem trầu cau làm lễ rước rình rang
Nhưng bất chợt ta phải vào quân ngủ
Xếp nghiên bút trong lòng buồn ủ rũ
Mắt rưng rưng em hứa giữ lời nguyền
Nghe quanh đây bao hạnh phúc triền miên
Nhưng sau đó tháng dài thưa thư tín
Đang trận chiến tin nàng sang bến khác
Tôi bàng hoàng nghe cay đắng chứa chan
Đem thân gầy ném vào chốn nguy nan
Cho quên hết những ngày tràn lửa khói
Chiến trường ác liệt không còn lời nói
Khi Cẩm Sơn lúc ngược Mỹ Phước Tây
Ăn cơm gạo sấy uống nước sông đầy
Đêm trăng lạnh súng ghìm bên miệng hố
Bỗng gặp lại người xưa không đúng chỗ
Ta ngỡ ngàng đặt câu hỏi tại sao
Bỏ ra đi cho đau khổ nghẹn ngào
Nàng ấp úng nói một câu “xin lỗi”
Về Cai Lậy nhớ những ngày đen tối
Hơn nửa đời người dong ruỗi sớm trưa
Bên kia sông nghe giọng hát đò đưa
Tim lắng đọng trong chiều mưa biền biệt!
Nguyễn Cang (30/5/2020)
***
*THI SĨ LÊ XUÂN CẢNH & CAO MỴ NHÂN
Ngày 19 tháng Sáu.
Sáng nay ngồi quán cà-phê,
Thấy hai ông lão chửi thề như rươi,
Nghe qua tớ giật nẩy người,
H.O. đang hận Vẹm chơi dân mình.
Xưa, "Ngày Quân-lực", duyệt-binh,
Biểu-dương lực-lượng nhuệ tinh ngời ngời,
Nay, thằng chúa Vẹm bán trời,
Tuyên-truyền lếu láo với lời lừa sau:
"Có Ngày Quân-lực gì đâu,
19 tháng Sáu từ lâu dân chờ,
Là ngày Đầy Tháng bác Hồ•,
Hai miền Nam Bắc cùng lo ăn mừng,"
Tiên-sư bọn Vẹm nằm vùng,
Gần Ngày Quân-lực lại tung tin này,
Thật là một lũ mặt dày,
Hết dẹp Facebook lại bày Fake News.
Lê Xuân Cảnh.
USA, Mùa Đại-dịch, 06/2020.
THƠ HOẠ ĐÁP LỜI CHIẾN SĨ VNCH
LÊ XUÂN CẢNH .
Mặc dầu không tới cà phê
H.O. tôi cũng " chửi thề " lời rươi
Rằng Liêm Sỉ tạo nên người
Nên tuồng Việt cộng hận chơi bọn mình
Năm xưa huynh đệ chi binh
Mừng vui từ sớm mới tinh sương ngời
Đón tin Thánh Tử Đạo Trời
Vào Ngày Quân Lực vẹn lời mong sau
NGÀY QUÂN LỰC khắp nơi đâu
Cũng về tham dự bởi lâu mong chờ
Đập tan nát lũ giặc Hồ
Quân nhân quang phục chung lo thắng mừng
Việt cộng hèn hạ vẫy vùng
Như con rắn độc văng tưng chuyện này
Bây giờ chúng lại dạn dày
Mon men tới xía tung bày thả news
Cờ vàng chan chứa thương yêu
Quân nhân các cấp đạp xiêu lũ hèn
Ngó bầy dã thú bon chen
Muốn nhờ QUÂN LỰC ghi tên Vẹm Hồ
( Tháng 5 ngày đẻ lão Hồ
Tháng 6 - 19 khai tử bọn Hồ thẳng tay )
CAO MỴ NHÂN
H.O. 8 # 724
***
*NỖI NHỚ
Chạnh mối hoài hương thắt thẻo lòng
Quê người khắc khoải nỗi buồn đong
Canh tàn gối lẻ hồn ru mộng
Bấc lụn đèn lu lệ nhỏ dòng
Một mảnh tình thơ đau đáu đợi
Lưng bầu rượu cúc thẫn thờ mong
Trăng cài bóng liễu trời sương lạnh
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả phòng
Đinh Tường
June 19, 2020
***
*THI SĨ KIỀU PHONG

**HÀ NGỌC
PHUN ĐỘC
*Gửi đám lừa đảng thổ tả
Khi nước mắt không còn nhân tính
Thì mặt người biến dạng chân đi
Péo lô si nhe nanh phùng ghê rợn
Cả lũ lừa khoái chí vỗ tay reo
Khi đầu gối thành trò cười thiên hạ
Khắp nơi cười té ghế diễu dở hề
Biến xác chết thành thiên thần nghịch lý
Ác mưu đồ bôi bẩn hóa thành tro
Tên sa rô ngỗ ngáo diêm vượng lệnh
Ô bá ma kích động ăn ti pha
Tru tréo bày thêm giăng đíp-sì-tết
Hí hửng mừng Tập hí ói tiền ra
Quỉ cái hill ary vừa run vừa quạt
Sợ ngày nằm ấp sẽ không xa
Trò bẩn thỉu phun nhơ dội ngược
Vô tình Trump chiến thắng diệt tà ma?!
Hà NGỌC *thời quỉ dữ lộng hành.
21-6-2020
***
*
*DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA, QUÝ THI SĨ:
*BẢO TRÂM * VIỄN KHÁCH * BÌNH DƯƠNG NTN *
*DƯỢNG THƯỢNG TRÚC * NGUYÊN TRẦN * TÍM *
*NGUYỄN THỊ MỸ NGỌC * MAI XUÂN THANH * THANH DIỆP *ĐINH TƯỜNG * SÔNG THU * TRỊNH CƠ *CAO MỴ NHÂN * CAO BỒI GIÀ * THANH SONG KIM PHÚ *HỒ NGUYỄN * MAILOC * NHƯ THU * TRẦN NHƯ TÙNG *TRẦN ĐÔNG THÀNH * LÝ ĐỨC QUỲNH *
***
*NGỌN CỜ VÀNG QUỐC GIA
CỜ VÀNG
Ngày xưa quốc hận cuốn cờ vàng
Đành xếp vào tâm quyết để tang
Bọn cướp tràn vô từng góc phố
Quân thù tiến đến tận thôn làng
Tha hương vẫn trọn qua từng bậc
Chống cộng không nhường mọi nấc thang
Tranh đấu từng ngày cho chính nghĩa
Cờ vàng bền bĩ phất hiên ngang
Bảo Trâm
Họa vần:
CỜ VÀNG
Đứng ngắm cờ bay rực sắc vàng
Chạnh buồn sông núi nhuộm màu tang
Cường xâm giặc cộng vào khu phố
Lánh nạn bà con bỏ xóm làng
Đất khách dung thân đời khốn khổ
Quê người lập nghiệp bước thênh thang
Xa rồi kỷ niệm thời chinh chiến
Nhớ khúc quân hành chí dọc ngang
Viễn Khách
Bình Dương Nguyễn Thị Ngoan
30 Tháng Tư, Đốt cờ đỏ – Dựng Cờ Vàng
ĐỐT CỜ ĐỎ
Cờ chìm biển khói ngợp trời tàn
Đỏ lửa thiêu hồ tiếng hát vang
Tàn tích lưởi bò mồi ngoài biển
Tro bụi mặt heo mạc trong than
Ấm lòng dân khổ tan oan nghiệt
No cơm kẻ khó vượt cơ hàn
Độc tài đảng trị dân tống khứ
Lập lại tự do thoát hán gian
DỰNG CỜ VÀNG
Cờ dựng hồn thiêng của núi sông
Vàng da Bách Việt giống Tiên Rồng
Xuất đuốc hỏa thần thiêu bốn tốt
Hiện vòi phong quỉ cuốn ba không
Dân mừng nay thoát còng giặc ngoại
Chủ vui rày sút ách tù trong
Tự dân quyết định tô lịch sử
Do dân hành động lập thành công
Bình Dương Nguyễn Thị Ngoan
NGỌN CỜ QUỐC GIA
Có những trí thức Miền Nam hèn nhát
Tự xưng là người " Không cộng sản "
Phủ nhận ngọn cờ Vàng Quốc gia
Bảo rằng ta chẳng Cộng
Cũng không phải Quốc Gia
Vậy mi từ dâu ra
Hay là từ đất nẽ
Vọt lên thành tườu già
Vậy tườu già lắng nghe
"NGƯỜI LÍNH GIÀ" lẫm liệt
Thống Tướng Lê Văn Tỵ
Bênh vực ngọn Cờ Vàng
Hồi mới lập Đệ Nhất Cộng Hòa
Tổng Thống Ngô Đình Diệm
Muốn sửa lại Quốc Kỳ, Quốc Ca
Thống Tướng dõng dạc thưa
Xin Tổng Thống làm ơn
Giữ lại lá Cờ Vàng
Bởi vì Anh em chúng tôi
Khi sống đứng dưới lá cờ nầy chiến đấu
Khi chết lá cờ nầy bọc thây
Ngọn cờ Quốc gia là Linh Hồn Nước Việt
Thấm màu 250 ngàn anh linh tử sĩ VNCH
Vị Quốc Vong Thân
Nay các ngươi là ai
Sinh ra từ Miền Nam
Nuôi cho ngươi ăn học
Giữ cho ngươi bình an
Nay nước xưa đã mất
Phủ nhận ngọn Cờ Vàng
Phải nọc ra đét đít
Nguyễn Nhơn
***
*Bài xướng:
CHIỀU BÊN SÔNG
Nắng nhạt chiều buông trên bến sông
Đìu hiu khung cảnh sắt se lòng
Gió ru hờ hững bao cành lá
Nước cuốn bập bềnh những nhánh bông
Đêm mộng chẳng quên màu mắt biếc
Ngày mơ vẫn nhớ sắc môi hồng
Người đi, đi mãi không về nữa
Thuyền đã xa rồi, bến vắng không
Dương Thượng Trúc
LIỄU SAY MEN TÌNH
Gió lay hàng liễu rũ ven sông
Thờ thẩn bước nhẹ theo tiếng lòng
E ấp hoa soam vừa hé nụ
Thẹn thùng đóa phượng mới đơm bông
Nhẹ chân áo lụa in màu trắng
Rão bước môi son quyện sắc hồng
Hương sắc giai nhân gieo nỗi nhớ
Ngàn năm lạc lối cõi hư vô
Nguyên Trần
BẾN CŨ
Đò chiều đón khách độ qua sông,
Cô lái hò ru não cả lòng.
Dương liễu xanh bờ buông suối lá,
Lộc bình tím bãi nở đàm bông.
Ven sông lộng gió đàn cò bạc,
Thảm cỏ đơm hoa giải cát hồng.
Bến cũ thuyền đi quên trở lại,
Trăng buồn sương lệ ngập thiên không.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc
THƯƠNG VỀ ĐÀ NẴNG
Bạch Đằng bến hẹn cạnh bờ sông
Đà Nẵng quê tôi nhớ chạnh lòng
Phượng vỹ trưa Hè, đôi mái tóc
Nhành cây xế bóng một chùm bông
Hàn Giang thương cảng buồm Tây trắng
Phố xá shopping khách má hồng
Thăm lại quê nhà chơi mấy tháng
Tìm em tâm sự có hơn không !
Mai Xuân Thanh
THÈM KHÁT
Lắm lúc thất tình muốn nhảy sông
Nằm suy nghĩ lại sợ trong lòng
Đôi khi chán sống buồn đơm nụ
Một lúc sầu đời khổ trổ bông
Kép nhí ra đi phai má thắm
Bồ non chạy mất nhạt môi hồng
Mồ hôi dính gối mùi thèm khát
Đời vắng anh rồi đúng số không
Tím
CHIỀU BÊN SÔNG
Cây cầu lắc lẻo bắc ngang sông
Mẹ dắt con đi học vỡ lòng
Cuối xóm vườn cau vừa trắng nụ
Đầu thôn ruộng lúa đã vàng bông
Xuân về rực rỡ cành mai thắm
Hạ đến bâng khuâng cánh phượng hồng
Nắng nhạt chiều buông người bước vội
Trên chùa tiếng trống điểm thu không
Thanh Diệp
NHỚ QUÊ XƯA
Tủi phận chưa tròn nợ núi sông
Nhiều đêm khắc khoải nát tan lòng
Quê người bán dạ mơ nồi bánh
Đất khách giao thừa nhớ pháo bông
Viễn xứ vong gia đầu điểm bạc
Tha hương thất thổ lệ pha hồng
Đâu rồi những buổi chiều tan học
Thả cánh diều bay vút khoảng không
Viễn Khách
CHIỀU TRÊN SÔNG
Chiều tàn khói sóng quyện trên sông
Lắng tiếng đàn ai buốt cõi lòng
Áo não lời ca bài vọng cổ
Thâm trầm điệu hát lý cây bông
Thương quê mái tóc pha màu bạc
Nhớ nước bờ mi nhỏ lệ hồng
Bốn sáu năm trường xa cố quận
Ôi đời vong quốc có vui không?
Đinh Tường
***
*NỖI NHỚ
Chạnh mối hoài hương thắt thẻo lòng
Quê người khắc khoải nỗi buồn đong
Canh tàn gối lẻ hồn ru mộng
Bấc lụn đèn lu lệ nhỏ dòng
Một mảnh tình thơ đau đáu đợi
Lưng bầu rượu cúc thẫn thờ mong
Trăng cài bóng liễu trời sương lạnh
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả phòng
Đinh Tường
June 19, 2020
NHỚ QUÊ HƯƠNG
Ngóng về cố quốc xót xa lòng,
Tâm sự một trời, chẳng dễ đong.
Buồn bã ngắm mây trôi khắp nẻo;
Buâng khuâng nhìn nước giạt xuôi dòng.
Người xưa biệt dạng, luôn trông đợi;
Quê cũ mù tăm, mãi nhớ mong.
Xứ lạ lẻ loi, mời bạn cũ:
Đôi vầng nhật nguyệt ghé thăm phòng.
Thảo Chương Trần Quốc Việt
19-06-2020
Họa vần:
NỖI NHỚ (ngũ độ thanh)
Hoài hương nỗi nhớ sắt se lòng
Suối lệ tuôn tràn lấy biển đong
Mượn bút đề thơ sầu mấy đoạn
Nâng bầu cạn chén lụy đôi dòng
Bên rèm thấp thỏm hằng trông ngóng
Dưới nguyệt mơ màng luống đợi mong
Vọng hướng trời xa tìm cố quận
Sương luồn tận cửa buốt cô phòng
Viễn Khách
June 20, 2020
Số kiếp ?! (thơ cổ phong)
Nhìn về đất tổ quặn đau lòng .
Mạt lộ lìa nhà nhớ khó đong ,
Lạc lỏng quê người châu ngập chảy ,
Mình ên đất khách lệ tràn dòng ,
Cờ Vàng(*)chính nghĩa lành "quài" đợi ,
Dân Tộc Quốc Gia tốt mãi mong ,
Biển vắng Trăng treo chầm chậm bước ,
Buồn cho số kiếp chịu cô phòng ?!
Tím June/19/2020
***
*VÔ CẢM-Thơ Xướng Họa SÔNG THU và THI HỮU
VÔ CẢM
Nhiều lúc đường đời vội bước chân
Chẳng buồn để ý chuyện xa gần
Khẩu trang bịt kín như phòng vệ
Kiếng mát che mờ tựa thủ thân
Quen, lạ đâu màng...không vướng bận !
Dở, hay nào kể...khỏi phân vân !
Dần quen nếp sống thành vô cảm
Chỉ biết mình ta giữa cõi trần.
Sông Thu
( 18/06/2020 )
Thơ Họa:
TRÌ CHÍ
Trên đường có lúc kẹt đôi chân
Chẳng bước đi xa , ráng lết gần
Ý chí càng cao càng chiếm lĩnh
Tâm hồn lũng thấp lại thương thân
Nhân gian thương ghét nào lưu ý
Ngạ quỷ gian manh chuyện cẩu vân
Cuộc thế đa phần không cảm lụy
Thì ta ráng đối mặt phong trần
Paris, 18/06/2020
TRỊNH CƠ
THƯƠNG SÀI GÒN THỜI NAY !
Sài Gòn nhộn nhịp những hai chân
Trai gái khó phân dẫu tới gần...
Máy nổ ô tô đầy bụi bặm...
Honda, xe đạp cũng trần thân
Ra đường bịt mặt e đôi mắt...
Dạo phố che khăn ngại vũ vân...
Đại dịch " Cô Vi " nơi cõi thế !
Cách ly " Mặt Nạ " chốn dương trần !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 18/06/2020
PHÂN TRẦN
Một lần bước hụt, khiến sa chân
Cứ tưởng không gian đã kéo gần
Nam bắc vẫn chưa hoà hợp bạn
Đông tây e chỉ xót thương thân
Hoá ra hoài vọng toàn hư ảnh
Thành thử mộng mơ cũng huyễn vân
Thơ phú để quên sầu cảm luỵ
Trăm năm thấp thoáng lẽ phân trần ...
Hawthorne 18 - 6 – 2020
CAO MỴ NHÂN
VẪN SỐNG !
Gót hồng sỏi đá bước chai chân .
Thêm chuyện vi trùng cúm hán gần ,
Tù túng nằm nhà mà thủ phận ,
Cách ly biệt lập để phòng thân ,
Chăn đơn lộn lại mơ đằng Vũ ,
Gối chiếc lăn qua mộng hoán Vân ,
Mòn mỏi chờ qua mùa dich vật ,
Số hên vẫn sống ở dương trần !
Tím
June/18/2020
VÔ LƯƠNG…
Ruổi rong cõi tạm đã mòn chân
Ga cuối trí tri cũng sắp gần
Thấy triệu dân đen, oằn xả xác
Nhìn bao lại nhũng, lạm vinh thân
Lạnh lùng, ích kỷ say tiên giới
Ác độc, thây ai đắm ngục trần
Ngạo mạn, khinh Trời không có …mắt
Rồi ngày quả báo, rõ phù vân…
CAO BỒI GIÀ
18-06-2020
TÔI ƠI…CHỚ ĐẮM…
Đường đời gai góc xót bàn chân
Ham hố bôn ba đất đã gần
Phước đức tư lương không tích lũy
Của tiền tranh đoạt chẳng an thân
Chất chồng nghiệp quả...bao tham luyến
Mê đắm hào quang...nhất phiến vân
Một thoáng vô thường hồn phách lạc...
Xác thân rũ bỏ cõi hồng trần!
Thanh Song Kim Phú
June 18/2020
KIẾP TRẦN
Đường đời bươn trãi mỏi đôi chân,
Cao thấp bon chen chết đến gần.
Hụt hẩn hố sâu sa nõn gót,
Quạng quờ vũng bẩn khổ đau thân.
Sớm hôm sáng tối lo tranh tụng,
Năm tháng ngày qua vụt bóng vân.
Vùi dập bến bùn không trổi dậy,
Thời gian quá độ kiếp phong trần.
HỒ NGUYỄN
(19-6-2020)
TRỐN DỊCH.
Ở nhà trốn dịch đã cuồng chân,
Sáu bước cách ly chẳng dám gần.
Ngoài lộ khẩu trang đeo tránh khuẩn,
Tại gia tay rửa kỹ phòng thân.
Toàn cầu chao đảo vì Covid.
Vũ Hán côn đồ bọn cẩu vân.
Cầu khẩn Ông Trời xin cứu mạng,
Thuốc men vô hiệu dưới dương trần.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
June 18/2020.
TÂM TƯ
Con người có lúc bị sa chân
Bạn xấu lánh xa chẳng lại gần
Vương vấn cõi lòng câu luyến ái
Bâng khuâng tâm khảm chữ tình thân
Một đời dong rủi theo hình nguyệ́t
Trọn kiếp tương tư với bóng vân
Em mãi là cành hoa nở muộn
Phận anh lãng tử bụi hồng trần./.
Toronto 18/6/2020
Nguyên Trần
BỤI TRẦN
Đường về mõi mệt khách lê chân
Kẻ trước người sau đích tới gần
Xin được thứ tha vơi tội lỗi
Nguyện cầu an lạc giữ tâm thân.
Công hầu ngắn ngủi Nam Kha giấc
Khanh tướng hão huyền bạch cẩu vân.
Tay trắng hành trang đà bỏ lại
Mắt mi lem luốc bụi hồng trần.
Mailoc
6-18-2020
LÒNG GIÁ LẠNH
(Nương Vận)
Sao còn e ngại mối tình chân?
Chắc mẫm từ nay khó được gần!
Cuối nẻo đìu hiu sầu tím dạ
Bên cầu vắng lặng nghĩ buồn thân!
Trăm lời hứa hẹn nương làn khói
Đôi bóng xa rời hỏi áng vân?
Một buổi thuyền neo người ước gặp
Lòng đây giá lạnh chớ phân trần...
Như Thu
18/06/2020
TIÊN NỮ ĐỪNG QUÊN
Cô vít vô tình dạy cái chân
Đi xa hay dẫu chỉ đi gần
Cự li gắn bó yêu thương bạn
Băng khẩu hòa đồng bảo vệ thân
Diện đấy dọc ngang nền bích lộ
Nhan nàng thẫm nhạt áng thanh vân
Bao giờ hết dịch xin cho gặp
Tiên nữ đừng quên chuyện tục trần.
Trần Như Tùng
NGƯỜI VỢ ĐẢM ĐANG
Đường trần vạn lối mỏi chồn chân
Sáng tối quanh năm chỉ ruộng gần
Lội nước sìn đen dày mái tóc
Phơi thân lạnh lẽo ướt châu thân
Lao công nối tiếp vô tư lự
Số phận con người sánh bạch vân
Gánh vác gia đình dù khốn khó
Thân cò lặn lội kiếp phong trần
Trần Đông Thành
VỊ KỶ
Riêng mình muốn được thảnh thơi chân
Những chỗ phiền ưu tránh tới gần
Mất đất,đau người lê lết chợ
Tan nhà,khốn kẻ quặt quày thân
Oan kêu khắp chốn,rằng: trường mộng
Oán dậy cùng trời,bảo: huyễn vân
Bốn bức tường cao,hồn lãnh đạm
Ba không,mặc xác chuyện hồng trần.
Lý Đức Quỳnh
18/6/2020
***
*




*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN * NGUYỄN NHƠN *
* THANH THANH * VÕ ĐẠI TÔN * ĐINH TƯỜNG *
* Ý NGA * NGUYỄN CANG * ĐỖ CÔNG LUẬN *
*LÊ XUÂN CANH * CAO MỴ NHÂN * KIỀU PHONG *
* SA CHI LỆ *
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

Viết cho Ngày Quân Lực VNCH 19/6
-----o0o-----
CHIẾN THẮNG VŨNG-RÔ (*)

Xin nhắc lại những dòng Quân Sử
Thật lẫy lừng “Chiến Thắng Vũng-Rô”
Để Người Lính trên bước đường viễn xứ
Vẫn tự hào “Chiến sĩ dìệt Cộng nô”!
-o-
Nếu bạn đi trên Quốc lộ Số Một
Qua Khánh-Hoà, đến dãy Trường-Sơn
Gặp đèo cao nhất Nước, là Đèo-Cả
Hùng vĩ quanh năm, gió hú mây vờn
Nhìn xuống chân Đèo … Tu-Bông, Vạn-Giả
Xa xa Đại-Lãnh, xóm lá dân nghèo
Đến một vùng, vách đá cheo leo
Eo biển “Vũng-Rô” hoang vu nằm giữa (hình: A )
Thấp thoáng sườn non, vài tiều phu chặt nứa
Dăm ba dân chài, ngoài bãi biển giăng câu
Ai ngờ … nơi đây là bí mật “bến tầu”
Cộng sản Bắc Việt chuyên chở vũ khí
Tiếp tế ngầm, cho bọn Cộng phỉ miền Nam
Ngày 16 tháng 2 năm 1965
Trung úy Bowers lái trực thăng dọc bờ duyên hải (1)
Thấy một tầu khả nghi tại bãi Vũng-Rô
Liền báo Cố vấn trưởng MACV, Thiếu tá Rodgers (2)
Cùng Hải Quân Thiếu tá Hồ-Văn-Kỳ-Thoại (3)
Tư lệnh Vùng 2 Duyên hải, tại Nha-Trang
Lập tức, phi cơ thám thính phái tới hiện trường
Quan sát thấy, sườn núi nhiều địch quân ẩn nấp
Cuộc Hành quân quy mô liền được triệu tập
Phối hợp đủ thành phần: Hải Lục Không quân
Khu trục AD-1 Skyraider cấp tốc thực hiện phi tuần
Oanh kích phủ đầu, nhận chìm tầu biển địch
Thiếu tá Thoại chỉ huy cuộc Hành quân xung kích (hình: B )
Quân số tham chiến rất hạn chế trong tay
Chiến trường nơi đây, sườn núi, rừng cây
Địch chiếm cao điểm, nhiều hang sâu ẩn trốn
Lực lượng cơ hữu của ta, có Duyên đoàn 24
Và Liên đoàn Nguời Nhái, quen hoạt động biển hồ
Được Hộ tống Hạm Tụy-Động (HQ-04) chở tới Vũng-Rô
Gặp chiến địa núi rừng, vẫn xông pha dũng cảm
Đơn vị tiền kích, làm Cộng quân khiếp đảm
Là Lực lượng Đặc Biệt, do Trung úy Từ-Vấn chỉ huy (4)
Được trực thăng vận bốc đến Đại-Lãnh cấp kỳ
Lên Hải Vận hạm Tiền-Giang HQ.405 vào trận
Cuộc chiến diễn ra đã vô cùng gay cấn
Trung đoàn Cộng trên cao, xạ kích điên cuồng
Đợt xung phong đầu, hai chiến sĩ ta tử thương
Hạm đội : HQ-405, HQ-04 và Chi-Lăng II.HQ-8
Nã đại bác, liên hồi vào khu rừng rậm rạp
Khoá miệng sơn pháo , hỏi tội quân thù
Thung lũng hoang vu, khói lửa mịt mù
Thêm hỏa lực không quân, dội long trời lở đất
Lực lượng Đặc biệt nương theo địa hình địa vật
Bung vào trận địa, cận chiến với Cộng nô
Tình báo cho hay: bọn địch ở Vũng-Rô
1 Trung đoàn, thuộc Quân đoàn 5 Công sản
Nhiệm vụ tử thủ nơi đây giữ kho súng đạn
Từ Bắc chở vào cất dấu trong hang.
Những Chiến sĩ can trường “Lực Lượng Đặc Biệt”
Suốt 3 ngày quần thảo với lũ sài lang
Đến chiều 19 tháng 2 (1965), quân ta toàn thắng
Chiến lợi phẩm: Gồm 1 kho vũ khí hạng nặng
Đại bác 57 ly, 2 Đại liên, 1000 trung liên,
1 hang chứa vũ khí cá nhân còn mới nguyên
Gồm 2000 Mauser, 150 Tiểu liên Trung cộng,
300 Carbin và Tiểu liên Tiệp Khắc
Trên 1 triệu đạn súng cá nhân cùng đại bác
1 kho mìn cùng chất nổ hiệu Nga sô (hình: C )
Ta đã xóa sổ gọn một Trung đoàn Cộng nô
Thắng lợi hành quân, được ghi nhận quá ư to tát
Đại Tướng Nguyễn-Khánh đã đến tận nơi thị sát.(hình: D )
Tổng Tư Lệnh khen thưởng xứng đáng tất cả chiến binh
(hình:E & G)
Chiến thắng này, lột trần mặt nạ Hồ-Chí-Minh
Phản bội Hiệp định Genève, chủ trương xâm lăng binh biến
Ngày hôm sau, Uỷ hội Quốc-tế Kiểm-soát Đình-chiến
Đến chiến trường, xác nhận: CSBV xâm nhập Miền Nam
-o-
“Đại thắng Vũng-Rô”, Một chiến tích vẻ vang
Chói lọi muôn đời những trang Quân Sử Việt
- Bằng chứng hiển nhiên cho ngàn sau rõ biết
Lũ Bắc Cộng đội lốt Giải phóng miền Nam
Gây nên cuộc chiến tranh Nam Bắc tương tàn
Đưa trọn Việt Nam vào ao tù Cộng Sản
- Người Lính VNCH, dù trên đường di tản
Vẫn luôn tự hào với “Đại Thắng Vũng-Rô”!
Thực xứng danh: “Chiến-Sĩ diệt Cộng nô”
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
*THI SĨ TRẦM VÂN


"NỢ TÌNH" thơ TRẦM VÂN, nhạc NGUYỄN HỮU TÂN
*


[audio mp3="https://botayvk.com/wp-content/uploads/2020/06/NO-TINH-hat.mp3"][/audio]
***
***
THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH


CÁC CON TÔI
Các con tôi, mới lên năm, lên ba,
Đã tưởng mình lớn mạnh như người ta:
Biết bao lần vấp qua rồi té lại
Khi vội rời nách mẹ với tay cha.
Các con tôi lần-lượt lớn khôn ra,
Nhưng tôi thấy chúng vẫn còn bé dại;
Vì chính mình vẫn thiệt-thòi, thất-bại,
Huống con mình tất cả mới manh-nha.
Thế-hệ tôi sinh nhầm thời nghịch-đại;
Bị tai người, ách nước; khốn thăng-hoa;
Không có gì bảo-đảm góc nhìn xa;
Các con tôi: nỗi khổ của lòng cha.
Nay… giữa đêm bỗng hốt-hoảng kêu la
Vì mộng thấy con mình toan bị hại;
Sực bật cười, nhưng nước mắt tuôn ra:
Có cái gì huyền-diệu trong lòng ta!
Các con tôi đã làm mẹ, làm cha;
Các con tôi đã lên ông, lên bà;
Nhưng trong tôi chúng vẫn còn bé dại
Như cái thời chúng mới lên năm, ba!
THANH-THANH
MY CHILDREN
My children while still only three or five years old
Thought the adults as them to be the same mould,
So they had many times to stumble or fall
Leaving Ma’s armpit or Pa’s hands too soon in all.
My children got gradually grown and sagacious
However, I felt they were still childish and fallacious,
For myself was still with disadvantage & defeat rife
Much less my kids who had just toddled into life.
My generation was born in an adverse time:
Ruined, because disasters & calamities begrime;
Nothing to promise, guarantee a perspective, goal:
My children truly were their Dad’s gnawing dole.
Now… suddenly in deep night I squealed in scare,
Seeing them going to be harmed… in a nightmare!
I woke up, almost laughed, but tears flowed out:
There is something – miracles in our heart sprout!
My children have already turned daddy mummy,
And have also become grandparents, so chummy;
But, within me they still are at the babyish stage
Like at the time they were three or five years of age
English version by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
***
*THI SĨ NGUYỄN NHƠN & THẢO CHƯƠNG (TQV)
*DÒNG ĐỜI CHÌM NỔI
Nhân Ngày Từ Phụ
Cháu Tường Vi hỏi
Cuộc đời ông ngoại ra sao?
Ông ngoại viết bằng tiếng Việt
Nhà thơ xứ Lá Phong
Thảo Chương Trần Quốc Việt
Giúp chuyển ngữ sang tiếng Anh
như vầy
Xin cám ơn Nhà Thơ
DÒNG ĐỜI CHÌM NỔI
LÀNG QUÊ BƯNG CẦU
Tôi sanh từ làng quê Bưng Cầu
Xứ Thủ, một cây dầu
Mội Chợ mội Thầy Thơ
Nước trong vắt như lọc
Cây trăm già trĩu trái
Tím ngắt vị ngọt ngào
Trường Làng vừa mới cất
Cặp đệm cũng mới tinh
Ê a học vở lòng
Cặp kè cùng chúng bạn
Vui đùa khắp thôn làng
Tuổi thơ sao vui thú
CHỢ THỦ
Chiến tranh chợt kéo tới
Theo cha về chợ Thủ
Học lấy bằng Pri me (1)
Gia cảnh gặp tai biến
Gạt nưóc mắt theo Cô
Về An Giang Châu Đốc
DÒNG AN GIANG
Trường Tiêu học Châu Phú
Tiếp tục việc học hành
Vừa dậu xong Tiểu học
Người Dượng đã tử trận
Giả biệt Dòng An Giang nước biếc
Trở về chốn quê nhà
TRUNG HỌC QUÊ NHÀ
Trường Nguyễn Trãi Bình Dương
Miệt mài việc học hành
Bằng Thành Chung cũng thích
Brơ vê thấy cũng oai (2)
Đêm nghe bài Tình ca
Tiếng nước tôi bốn ngàn năm
Thấy bùi ngùi trong dạ
Qua học chương trình Viêt
Nguyễn Du ngâm vịnh Kiểu
Đồ Chiểu Lục Vân Tiên
Lãng mạn Phút Ban Đầu Lưu Luyến
Chàng trai tuổi mười tám
Bắt đầu biết mộng mơ
TRƯỜNG QUỐC GIA HÀNH CHÁNH
Học hành lãng đãng vậy
Cũng đậu xong Tú Tài
Lo xây dựng tương lai
Vào học Trường Hành Chánh
Ý hẳn muốn làm quan
Nghe có mùi phong kiến
Bài đầu tiên Thầy giảng
TIÊN THIÊN HẠ CHI ƯU
Bỗng nghe lòng nặng trĩu
Hành chánh lo cho dân
Được An cư Lạc nghiệp
Chớ đâu phải làm quan
Ngồi xỉ tay năm ngón
VÀO ĐỜI
Tiểu Đăng khoa bất chợt
Đại Đăng khoa mừng vui
Phen nầy mặc sức vẩy vùng
Ra tài kinh bang tế thế
Bước vào đời hăm hở
Quyết lập nên sự nghiệp
HÀNH CHÁNH AN DÂN
Bước đầu lo dựng Ấp xây làng
Kế lo lập Hương Ước
Tiếp nối truyền thống Xã thôn xưa
Đình Làng ta tu bổ
Nhà Họp dân dựng lên
Thể hiện lại truyền thống “CÁI ĐÌNH”
Trước là nơi tế lễ cầu an
Sau là chỗ kỳ hào
Bàn việc làng việc nước
Sau rốt mới lễ lạc vui chơi
Rồi TỈNH ĐIỀN ta lập
Năm chục nhà qui thành một khối
Một giếng khơi dùng chung
Đất cấp cho ba mẫu mỗi nhà
Lo tài bồi sinh sống
No ấm kế dài lâu
CỘNG SẢN TÀN PHÁ
Việc làm mới khởi sắc
Cộng sản đã ào vô
Phá tan hoang tất cả
Đình Làng làm Hợp Tác xã
Nhà Họp dân trụ sở yêu ma
Người Xây dựng đày biệt mù san dã
TÙ ĐÀY
Rừng Việt Bắc xa tít mịt mùng
Núi Hoàng Liên lạnh ngắt mù sương
Sắn dui ngày hai chén đá đở dạ
Khổ sai nhọc nhằn trơ xác
Xương tù rải rác khắp núi đồi
KINH TẾ MỚI
Tù trong vừa mới mãn
Tù ngoài tiếp liền theo
Kinh Tế Mới ngặt nghèo
Máu trào hòa nước mắt
Câu Kinh Phật vỗ về
Mộng “Quy Mã” ấp ủ
QUY MÃ
Chương Trình Tù Ra Đi (3)
Như chiếc bè cứu rổi
Mười lăm năm đoạn trường chấm dứt
Thần Tự Do vẫy gọi
Đất nước Mỹ đón chào
Mở ra cuộc đời mới
CUỘC CHIẾN MỚI
Túi mật vừa cắt bỏ
Mới chập chửng đi lại
Liền xáp vô Hội Tù
Cuộc chiến ta đánh tiếp
Sát cánh cùng chiến hữu
Đánh đuổi Việt gian Việt cộng
Quyết bảo vệ Cộng Đồng
Như giữ Làng giữ Ấp ngày xưa
THINH LẶNG
Mười năm đã trôi qua
Việc làm có kết quả
Bỗng bị Quỉ ma phá
Anh em trở mặt chửi nhau
Bùi ngùi trở gót quay về lặng thinh
TÁI CHIẾN
Lại mười năm như chiếc lá bay vèo
Nỗi buồn vừa nguôi ngoai
Chuyện bất bình xãy tới
Dầu tuổi già sức yếu nhưng đâu thể làm ngơ
Lại ra tay đánh tiếp
Nay tuổi già tay run
Chỉ còn cây bút cùn
Cũng quyết đâm bọn gian tà tới số
Học đòi gương người xưa
“NGƯỜI LÍNH GIÀ” lẫm liệt
Tuổi trời còn bao lăm
Chắt chiu ta tận dụng
Đánh trận đánh cuối cùng
Dựng Cờ Vàng phất phới
Trên Quê hương mến thương
Nguyễn Nhơn
(Apr.6,2011)
1. Pri me: BằngTiểu học thời Tây
2. Brơ vê: Bằng Trung học chương trỉnh Pháp
3. Gọi HO theo chữ tắt của Humanitarian Operation (Công tác Nhân dạo)
Là sai.
Chữ đúng là: Released Detainees Orderly Departure Proggram,
Nghĩa là:Chương trình Ra đi Trật tự cho tù nhân.
THE EBB AND FLOW OF MY LIFE
I - MY BIRTH VILLAGE BUNG CAU
My Birth Village Bưng Cầu
located in Thủ Dầu Một,
Mội Chợ Mội Thầy Thơ.
Mội Chợ was at one end;
on the horse bathing beach,
kids played fun games
of shooting water at each other
with handmade bamboo pressure pipes
and bathed in the murky water.
Mội Thầy Thơ was at the other end.
Its water body was as clear as freshly filtered;
The old-growth Tram fruit tree was often laden
with its good yield
full of finger-sized fruit
in dark purple color
‘n deliciously sweet taste.
the place where kids got lots of fun.
The village’s school had just been built.
My brand-new school satchel
made from rush
still
remained
its pristine fragrance
and its virgin look.
I had tried hard
“eh!, ah!..
the “a, b, c” lesson
in my kindergarten class.
I also made lots of tiny buddies.
with whom I blissfully played
all over our village.
Oh my wonderful childhood,
how joyful ‘twas!
II- LOCAL MARKET THỦ
Alas, the war had approached
My dad and I were evacuated to Market Thủ
where, I had continued my education,
‘til my graduation,
with a “Pri me” diploma.
Then came a family catastrophe.
I wiped off my tears,
left my loved ones,
moved to An Giang Châu Đốc,
and lived with an auntie of mine.
III- RIVER AN GIANG
I attended Primary School Châu Phú,
until I obtained a certificate of graduation.
then my Auntie’s husband died at a battlefront.
Again, his death changed my life
I said good-bye
to aqua-blue water of River An Giang,
and headed back to my hometown.
IV – HIGH SCHOOL IN MY HOMETOWN
At High School Nguyễn Trãi Bình Dương,
I studied hard and got good results.
I was fond of my Certificate Thành Chung.
Also, I was proud of my Diploma Brơ Vê.
At night,
I listened to,
and felt deeply touched by,
the song “Tình Ca”
about
ups and downs,
in the lengthy journey
of my mother tongue
for four-thousand years long.
Studying Vietnam literature,
I recited
the Tale of Kiều,
the amazing masterpiece
of renown Poet Nguyễn Du,
and “Lục Vân Tiên”
the popular Achef-d'oeuvre
by famous Poet Đồ Chiểu.
Inside my heart
of a teenager at his eighteen;
it has risen an amazing feeling
from the time of romance
‘n the ever-forgotten moment
at the first glance of love
I would feel an amorous dream arising within.
V- THE NATIONAL SCHOOL OF PUBLIC ADMINISTRATION
In spite of my relaxingly studying style,
I had also passed Tu Tai
and became a high school graduate.
Planning for my future,
I attended the National School of Public Administration
for becoming a government official.
My fancy desire somewhat smelled feudalism, eh?
Listening to my professor’s first lecture
about Principle “TIÊN THIÊN HẠ CHI ƯU”,
(WORRY BEFORE THE WORRY OF THE PUBLIC
ONLY TAKE YOUR JOY AFTER THE PEOPLE TAKE THEIRS).
my heart was suddenly submerged
in a heavy feeling.
Administration really means
TAKING GOOD CARE OF
THE WELL-BEING AND STEADY EMPLOYMENT
OF THE PEOPLE, FIRST.
The behave code of a government official
mustn’t allow me
to point my five fingers,
and demand the public,
to follow my commands;
while I wouldn’t do anything else.
VI – INTO REAL LIFE
The Đại Đăng khoa,
my engagement was somewhat unseen.
yet, the Tiểu Đăng khoa,
my wedding party
was
absolutely
full of joys.
Then came the right time,
I could confidently
soar
really high
in the outside world,
to show off my skills and talents
in public administration.
I also wanted to fulfil my desire for a lifetime career.
VI – PUBLIC ADMINISTRATION FOR THE PEOPLE’S WELL BEING
Building hamlets and villages was our first step
then we assisted residents to create their Huong Uoc,
(kinda village constitution
consisting
of
local customs
and basic rights for the people).
It would help carry on ancient tradition
of the public administration for hamlets and villages.
Communal Houses were renovated,
Community Meeting Halls were built for newly established communities.
This practice has its crucial purpose
of bringing back the essence of Tradition “Cái Đình”,
the common place
where
villagers could perform rituals and ceremonies,
the local officials, village elders and scholars
had discuss and settled all issues related to their villages,
and the public could organize festivals and other social events.
Establishing TỈNH ĐIỀN,
(Safe Hamlets/Villages)
Public land was subdivided
into three-acre lots
given to each household to build their shelter
and cultivate for their livelihood.
Each group shared one common water well.
Fifty households were organized into a safe community
where they had enjoyed a steady life and well-being in the long term.
VII - DESTROYED BY COMMUNISTS
Our projects had been fruitfully blooming.
Unfortunately, Hanoi Communist Regime rushed in
and destroyed at will,
everything on its invading paths.
Communal House were converted to Coop Offices
and Community Halls became the so-called People Administrative Headquarters.
Administrators and officials of the former government
had to face their ill fates
in concentration camps
with unknown dates
o’ return.
VIII - IMPRISONMENT
Jungles and forests in remote areas of North Vietnam
were too dense
and ghostly dusky.
Mount Hoàng Liên was chilly ‘n foggy.
Two cassava cups a day had not taken away
the always-starving feelin’
in our nearly-empty stomachs.
Hard labor had transformed our bodies into skeletons.
Here and there,
everywhere,
on the hills and in the woods,
were scattered human bones of dead prisoners.
IV – THE NEW ECONOMIC ZONE
At last, I had been released
from concentration camp – a small penitentiary
and got into a much bigger prison
outside,
the New Economic Zone
of hardship,
o’ spilled blood
mixing with sweats and tears.
Buddhist Mantras helped me retain my inner peace.
I had nurtured “Mộng Quy Mã”,
my dream of moving to America for resettlement.
X - QUY MÃ
The Released Detainees Orderly Departure Program
was my rescue-raft.
Gone with wind,
my fifteen-years
of sufferings
n’ in griefs.
Waving hands of Liberty Goddess
and the Promised Land America
welcomed me to open a new chapter for my life.
XI - THE NEW BATTLE
Immediately after the gallbladder removal
still staggering on my feet
I joined in “Hội Tù”
(Former Political Prisoner Association?)
I stood side by side with my comrades
to continue our ongoing battle
fighting
against Vietcong
and Viet infiltrators
to protect the welfare of our community,
as we did,
in defense of hamlets and villages, in our motherland.
XII – DORMANCY
Ten years had passed.
Our battle was leading
to fruitful outcomes.
Out
of the blue,
devil deeds somewhat got through;
Brothers turned to face each other
Comrades became foes
Dishearten had driven me to dormancy.
XIII – BACK TO THE BATTLE AGAIN
Flew away another ten years as fallen leaves
My bitterness had just been faded;
then came intolerable discontent
too much
to be ignored.
In spite of
my age
old,
my health
frail.
I’ve had no choice but
to fight with my bare hands again.
Now, my hands are trembled.
However,
with
only a worn-out pen,
I could unswervingly stab those evils to their end.
The OLD WARRIOR has courageously
followed
excellent examples of his heroic ancestors.
Not much time in my life
I must save
whatever
left
for the last battle
to raise Cờ Vàng,
the yellow flag with three red stripes
flutteringly flying on my beloved motherland.
Nguyễn Nhơn - (Apr.6,2011)
English Version by Canadian Poet Thao Chuong Tran Quoc Viet.
***
*THI SĨ VÕ ĐẠI TÔN

*BÀI TƯỞNG NIỆM
QUÂN LỰC VIỆT NAM CỘNG HÒA ANH HÙNG
- 1965 – 2020 -

Kính tưởng niệm những Anh Hùng QLVNCH đã hy sinh vì Tổ Quốc.
Hôm nay,
Trước bàn thờ Tổ Quốc uy danh
Những người lính già cùng thế hệ tuổi xanh
Hợp lòng chung khấn nguyện:
Bao Anh Hùng trong cõi vĩnh hằng linh hiển
Xin về đây chứng kiến Tâm Thành.
Chúng tôi,
Giữa trời lưu vong năm châu bốn biển
Dâng nén hương lòng,
trọn Nghĩa Tình đồng đội chi binh.
Chúng tôi,
Dù phai màu áo trận
Nhưng Tổ Quốc luôn hiện hữu bên mình
Và thời gian vẫn vuông tròn Trách Nhiệm.
Đứng bên này bờ đại dương,
chúng tôi hướng lòng tưởng niệm
Về Đất Tổ Quê Cha.
55 NĂM QUÂN LỰC CỘNG HÒA
NGÀY KỶ NIỆM LỪNG DANH QUÂN SỬ.
Chúng tôi,
Mang tuổi lính, và tuổi đời lênh đênh viễn xứ
Cùng vận Nước gian nan.
Từ bốn phương trời thế giới thênh thang
Vẫn còn vang bước quân hành
trên Bốn Vùng Chiến Thuật.
Theo dấu chân những Người đã khuất
Nguyện lòng son cùng với Núi Sông.
Trong ngậm ngùi chưa thỏa mộng tang bồng
Cúi xin hương linh các Anh Hùng Tử Sĩ
Phù hộ chúng tôi giữ tròn Tâm Chí
Sát cánh cùng nhau, tiếp bước kiên cường.
Từ Địa Phương Quân đến các Binh Chủng
hùng trấn biên cương,
Từ Hải Quân vượt sóng trùng dương
Đến Không Quân cánh đại bàng tung lướt gió,
Đã có bao người ngày đêm gian khổ
Vẫn bền gan, dù phải hy sinh.
Giữ yên Đất Mẹ, quên cả thân mình
Đem xương máu bảo toàn danh Tổ Quốc.
Xác thân gửi vào lòng Dân Tộc
Hồn còn sống mãi đến thiên thu.
Từ Thiên Thần Mũ Đỏ tung cánh hoa dù
Đến Cọp Rằn Mũ Nâu,
cùng bước chân âm thầm Biệt Kích.
Từ Cọp Biển Mũ Xanh,
cùng nhau tạo nên chiến tích
Lẫy lừng, Tổ Quốc Tri Ân.
Dù nổi trôi theo vận nước trong khổ nạn Toàn Dân
Chúng tôi vẫn thẳng đứng, ngay hàng, hiện diện.
Quân Lực hùng anh, lừng vang bách chiến
Thỏa chí bình sinh cho vẹn ước nguyền.
Quyết xông pha trên khắp mọi miền
Thân Lính Chiến Vì Dân luôn tiến bước.
Từ Bến Hải đến Cà Mau xuôi ngược,
Cờ Vàng bay trên Quảng Trị Cổ Thành.
Hoa Dù nghiêng đồng ruộng,
Chao bóng giữa rừng xanh.
Trên chiến địa vang dậy bước quân hành
Hay âm thầm từng đêm xuyên lòng đất địch.
“An Lộc địa, sử ghi chiến tích
Biệt Cách Dù vị Quốc vong thân!”
Trọn một đời hãnh diện áo Quân Nhân
Chung góp máu, dựng Cờ Thiêng đất Mẹ.
Chúng tôi nguyện hiến dâng đời trai trẻ
Cho Tổ Quốc tồn vinh.
Đã bao người trong khói lửa hy sinh
Không lùi bước, chắn ngang biển địch.
Thành Đinh Công Tráng vang lời truyền hịch
Đem máu xương vào chiến tích nghìn thu.
Qua Miên Lào vượt đèo núi thâm u
Reo chiến thắng, trời nung Hè Đỏ Lửa!
Tết Mậu Thân, giữ nguyên từng điểm tựa
Ngạo nghễ Cờ Vàng trên Phú Văn Lâu.
Bình Giả, Đầm Dơi, Hạ Lào,
vượt qua rừng thẳm sông sâu
Ghi tên vào Quân Sử.
Truy địch Trường Sơn, Pleime, A Lưới,
thành địa danh bất tử
Hiển hách đến muôn đời.
Hôm nay,
Chúng tôi về đây xin khấn nguyện một lời
Chung tiếp sức, không bao giờ bỏ cuộc.
Cùng thế hệ cháu con giữ nguyên cờ Tổ Quốc,
Song hành đòi lại quê hương.
Chúng tôi nguyện noi gương
Từ Chiến Sĩ Vô Danh đến Anh Hùng Tướng Lãnh
Giờ phút cuối trên miền Nam bất hạnh
Đã hiên ngang tuẫn tiết, chẳng quy hàng.
Chúng tôi nguyện làm viên gạch lót đàng
Cho Hậu Duệ ngày mai về dựng Nước.
Sát cánh, kề vai, cùng nhau tiếp bước
Cho vẹn toàn Nghĩa Khí Quân Dân.
Vì Trách Nhiệm, cuối đời mang hoài bảo góp phần
Chung truyền thống, dựng cao Cờ Chính Nghĩa.
Chúng tôi nguyện một lòng tái xây tuyến địa
Cùng Toàn Dân, Sử mới viết nghìn trang.
Một ngày mai trong ánh sáng vinh quang
Trên Đất Mẹ uy linh Cờ Tổ Quốc.
Dưới biểu tượng Tự Do giữa mùa Xuân Dân Tộc
Chúng tôi đây, luôn thẳng lối nghiêm hàng.
Cúi xin hương linh Anh Hùng một thuở dọc ngang
Về đây chứng giám.
Bao thế hệ khắc sâu vào tâm khảm
Một lời chung huyết thệ giữ lòng son.
Xin giúp chúng tôi trong Đạo Nghĩa vuông tròn
Vì Tổ Quốc thiêng liêng,
Vì hào quang Danh Dự,
Vì chu toàn Trách Nhiệm
Xin trọn đời Tâm nguyện hiến dâng!
Võ Đại Tôn
Úc Châu
***
*NỮ SĨ Ý NGA




***
*THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN

Thơ: HOA TÍM BẰNG LĂNG /

Xa lộ băng ngang, bằng lăng nở rộ
Hoa tím nhạt nhòa ôn kỷ niệm xưa
Năm tháng lạc loài, đất lạ gió mưa
Nhưng vẫn nhớ bóng bằng lăng hoa tím...
Trước nhà em, hoa trúc đào đỏ lịm
Cạnh bờ rào tỏa bóng mát bằng lăng
Ngày đi học chân sáo nhảy tung tăng
Em đứng đợi dưới gốc bằng lăng tím
Dáng em thơ như con chim sẻ nhỏ
Nhặt bằng lăng đem trái chín tặng tôi
Mùi thơm nồng, thấm vị ngọt trên môi
Vui hớn hở tay trong tay đến lớp
Bỗng một hôm tôi phải đành giã biệt
Xa quê nghèo xa cả bóng em thơ
Hoa tím bằng lăng khuất nẻo sương mờ
Nhưng vẫn mong có một ngày gặp lại
Mười năm lẻ, tôi trở về làng cũ
Cảnh vật tiêu điều mất dấu vết xưa
Chỉ trơ lại cây bằng lăng xơ xác
Lòng ngỡ ngàng nghe man mác giữa trưa
Tôi đứng lặng, ngậm ngùi trong thương nhớ
Bằng lăng hoa tím nay biết về đâu?
Chiều bâng khuâng tím cả cánh Rừng Dầu*
Nghe cay đắng ôm mối sầu chất ngất !
Nơi đây, xứ người, thấy bằng lăng tím
Chợt nhớ về em gái nhỏ ngày xưa...
Nguyễn Cang(22/7/2018)
Rừng Dầu*: tên một xã thuộc quận Bến Cầu tỉnh Tây Ninh.
**
*MƯA BÊN KIA SÔNG
(Tặng… người con gái bên kia sông...)
Tôi trở về đây thăm chốn cũ
Sông xưa còn đó hắt hiu buồn
Mưa chiều giăng phủ trên thôn vắng
Che khuất nhà em gió thổi tuôn
Nước lớn con đò xuôi bến đổ
Bên kia cầu ván có chờ mong?
Bên nầy anh đợi bao thương nhớ
Suốt buổi chiều đông lạnh buốt lòng
Về thăm cảnh cũ sao hoang vắng
Thấp thoáng thuyền ai tách bến xa
Xin chở tình tôi tha thiết lắm
Trao về em gái trọn tình ta
Thẫn thờ lê bước qua Cầu Đúc*
Đám lục bình bao kín bến sông
Trước ngõ nhà em, hoa nở tím
Tím dòng sông nhỏ tím mênh mông!
Dọc đường Chợ Cũ** cập bờ đông
Nắng xuống hoàng hôn khắp cánh đồng
kỷ niệm xưa giờ tìm đâu thấy?
Thôi đành khép lại hết chờ trông!!!
Nguyễn Cang (6/2/17)
Ghi chú : Cầu Đúc*: là Cầu Quan ở tỉnh lỵ Tây Ninh, bắc qua phố chợ.
Chợ Cũ**: tên gọi riêng một khu chợ cũ ở Tây Ninh.
***
* VỀ THĂM CAI LẬY

(Hồi ức “Về thăm Cai Lậy” ( thuộc tỉnh Định Tường) năm 2016, nhớ chuyện xưa gặp lại người cũ năm 1969 . NC)
Từ Chợ Gạo tôi về thăm chốn cũ
Nắng hanh vàng còn đọng mấy hàng cây
Trên đồng xanh chim sáo hót gọi bầy
Như chào đón người xưa quay trở lại
Về Cai Lậy nghe trong lòng thư thái
Con phố buồn giở trở giấc xôn xao
Nghe đâu đây tiếng ai hát ngọt ngào
Tim rung động một thời thương và nhớ
Năm sáu chín hành quân ngang phố chợ
Chợt thấy người con gái dáng như quen
Đang ôm con âu yếm, đứng bên thềm
Tôi bỡ ngỡ nhận ra người năm cũ
Người yêu đó một thời ta mất ngủ
Nhớ làm sao không viết nổi thành lời
Chôn chặt vào tim hồn lạc chơi vơi
Ôm mối tình đầu làm mờ trang sách...
Giờ, kỷ niệm chợt hiện ra trước mắt
Ta quen em trong một dịp tình cờ
Lúc tuổi em mười tám nét ngây thơ
Mang thương nhớ trao nhau tình vừa chớm
Mới quen đó mà yêu nhau thật sớm
Vội thăm em mỗi thứ bảy trưa hè
Vui mọi bề quên cả lối hàng me
Tình đã chín nhưng chưa lần ngỏ cưới
Hương yêu thắm nồng trắng màu hoa bưởi
Hẹn mai nầy khi tốt nghiệp vẻ vang
Đem trầu cau làm lễ rước rình rang
Nhưng bất chợt ta phải vào quân ngủ
Xếp nghiên bút trong lòng buồn ủ rũ
Mắt rưng rưng em hứa giữ lời nguyền
Nghe quanh đây bao hạnh phúc triền miên
Nhưng sau đó tháng dài thưa thư tín
Đang trận chiến tin nàng sang bến khác
Tôi bàng hoàng nghe cay đắng chứa chan
Đem thân gầy ném vào chốn nguy nan
Cho quên hết những ngày tràn lửa khói
Chiến trường ác liệt không còn lời nói
Khi Cẩm Sơn lúc ngược Mỹ Phước Tây
Ăn cơm gạo sấy uống nước sông đầy
Đêm trăng lạnh súng ghìm bên miệng hố
Bỗng gặp lại người xưa không đúng chỗ
Ta ngỡ ngàng đặt câu hỏi tại sao
Bỏ ra đi cho đau khổ nghẹn ngào
Nàng ấp úng nói một câu “xin lỗi”
Về Cai Lậy nhớ những ngày đen tối
Hơn nửa đời người dong ruỗi sớm trưa
Bên kia sông nghe giọng hát đò đưa
Tim lắng đọng trong chiều mưa biền biệt!
Nguyễn Cang (30/5/2020)
***
*THI SĨ LÊ XUÂN CẢNH & CAO MỴ NHÂN
Ngày 19 tháng Sáu.
Sáng nay ngồi quán cà-phê,
Thấy hai ông lão chửi thề như rươi,
Nghe qua tớ giật nẩy người,
H.O. đang hận Vẹm chơi dân mình.
Xưa, "Ngày Quân-lực", duyệt-binh,
Biểu-dương lực-lượng nhuệ tinh ngời ngời,
Nay, thằng chúa Vẹm bán trời,
Tuyên-truyền lếu láo với lời lừa sau:
"Có Ngày Quân-lực gì đâu,
19 tháng Sáu từ lâu dân chờ,
Là ngày Đầy Tháng bác Hồ•,
Hai miền Nam Bắc cùng lo ăn mừng,"
Tiên-sư bọn Vẹm nằm vùng,
Gần Ngày Quân-lực lại tung tin này,
Thật là một lũ mặt dày,
Hết dẹp Facebook lại bày Fake News.
Lê Xuân Cảnh.
USA, Mùa Đại-dịch, 06/2020.
THƠ HOẠ ĐÁP LỜI CHIẾN SĨ VNCH
LÊ XUÂN CẢNH .
Mặc dầu không tới cà phê
H.O. tôi cũng " chửi thề " lời rươi
Rằng Liêm Sỉ tạo nên người
Nên tuồng Việt cộng hận chơi bọn mình
Năm xưa huynh đệ chi binh
Mừng vui từ sớm mới tinh sương ngời
Đón tin Thánh Tử Đạo Trời
Vào Ngày Quân Lực vẹn lời mong sau
NGÀY QUÂN LỰC khắp nơi đâu
Cũng về tham dự bởi lâu mong chờ
Đập tan nát lũ giặc Hồ
Quân nhân quang phục chung lo thắng mừng
Việt cộng hèn hạ vẫy vùng
Như con rắn độc văng tưng chuyện này
Bây giờ chúng lại dạn dày
Mon men tới xía tung bày thả news
Cờ vàng chan chứa thương yêu
Quân nhân các cấp đạp xiêu lũ hèn
Ngó bầy dã thú bon chen
Muốn nhờ QUÂN LỰC ghi tên Vẹm Hồ
( Tháng 5 ngày đẻ lão Hồ
Tháng 6 - 19 khai tử bọn Hồ thẳng tay )
CAO MỴ NHÂN
H.O. 8 # 724
***
*NỖI NHỚ
Chạnh mối hoài hương thắt thẻo lòng
Quê người khắc khoải nỗi buồn đong
Canh tàn gối lẻ hồn ru mộng
Bấc lụn đèn lu lệ nhỏ dòng
Một mảnh tình thơ đau đáu đợi
Lưng bầu rượu cúc thẫn thờ mong
Trăng cài bóng liễu trời sương lạnh
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả phòng
Đinh Tường
June 19, 2020
***
*THI SĨ KIỀU PHONG



**HÀ NGỌC
PHUN ĐỘC
*Gửi đám lừa đảng thổ tả

Khi nước mắt không còn nhân tính
Thì mặt người biến dạng chân đi
Péo lô si nhe nanh phùng ghê rợn
Cả lũ lừa khoái chí vỗ tay reo
Khi đầu gối thành trò cười thiên hạ
Khắp nơi cười té ghế diễu dở hề
Biến xác chết thành thiên thần nghịch lý
Ác mưu đồ bôi bẩn hóa thành tro
Tên sa rô ngỗ ngáo diêm vượng lệnh
Ô bá ma kích động ăn ti pha
Tru tréo bày thêm giăng đíp-sì-tết
Hí hửng mừng Tập hí ói tiền ra
Quỉ cái hill ary vừa run vừa quạt
Sợ ngày nằm ấp sẽ không xa
Trò bẩn thỉu phun nhơ dội ngược
Vô tình Trump chiến thắng diệt tà ma?!
Hà NGỌC *thời quỉ dữ lộng hành.
21-6-2020
***
*

*DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA, QUÝ THI SĨ:
*BẢO TRÂM * VIỄN KHÁCH * BÌNH DƯƠNG NTN *
*DƯỢNG THƯỢNG TRÚC * NGUYÊN TRẦN * TÍM *
*NGUYỄN THỊ MỸ NGỌC * MAI XUÂN THANH * THANH DIỆP *ĐINH TƯỜNG * SÔNG THU * TRỊNH CƠ *CAO MỴ NHÂN * CAO BỒI GIÀ * THANH SONG KIM PHÚ *HỒ NGUYỄN * MAILOC * NHƯ THU * TRẦN NHƯ TÙNG *TRẦN ĐÔNG THÀNH * LÝ ĐỨC QUỲNH *
***
*NGỌN CỜ VÀNG QUỐC GIA
CỜ VÀNG
Ngày xưa quốc hận cuốn cờ vàng
Đành xếp vào tâm quyết để tang
Bọn cướp tràn vô từng góc phố
Quân thù tiến đến tận thôn làng
Tha hương vẫn trọn qua từng bậc
Chống cộng không nhường mọi nấc thang
Tranh đấu từng ngày cho chính nghĩa
Cờ vàng bền bĩ phất hiên ngang
Bảo Trâm
Họa vần:
CỜ VÀNG
Đứng ngắm cờ bay rực sắc vàng
Chạnh buồn sông núi nhuộm màu tang
Cường xâm giặc cộng vào khu phố
Lánh nạn bà con bỏ xóm làng
Đất khách dung thân đời khốn khổ
Quê người lập nghiệp bước thênh thang
Xa rồi kỷ niệm thời chinh chiến
Nhớ khúc quân hành chí dọc ngang
Viễn Khách
Bình Dương Nguyễn Thị Ngoan
30 Tháng Tư, Đốt cờ đỏ – Dựng Cờ Vàng
ĐỐT CỜ ĐỎ
Cờ chìm biển khói ngợp trời tàn
Đỏ lửa thiêu hồ tiếng hát vang
Tàn tích lưởi bò mồi ngoài biển
Tro bụi mặt heo mạc trong than
Ấm lòng dân khổ tan oan nghiệt
No cơm kẻ khó vượt cơ hàn
Độc tài đảng trị dân tống khứ
Lập lại tự do thoát hán gian
DỰNG CỜ VÀNG
Cờ dựng hồn thiêng của núi sông
Vàng da Bách Việt giống Tiên Rồng
Xuất đuốc hỏa thần thiêu bốn tốt
Hiện vòi phong quỉ cuốn ba không
Dân mừng nay thoát còng giặc ngoại
Chủ vui rày sút ách tù trong
Tự dân quyết định tô lịch sử
Do dân hành động lập thành công
Bình Dương Nguyễn Thị Ngoan
NGỌN CỜ QUỐC GIA
Có những trí thức Miền Nam hèn nhát
Tự xưng là người " Không cộng sản "
Phủ nhận ngọn cờ Vàng Quốc gia
Bảo rằng ta chẳng Cộng
Cũng không phải Quốc Gia
Vậy mi từ dâu ra
Hay là từ đất nẽ
Vọt lên thành tườu già
Vậy tườu già lắng nghe
"NGƯỜI LÍNH GIÀ" lẫm liệt
Thống Tướng Lê Văn Tỵ
Bênh vực ngọn Cờ Vàng
Hồi mới lập Đệ Nhất Cộng Hòa
Tổng Thống Ngô Đình Diệm
Muốn sửa lại Quốc Kỳ, Quốc Ca
Thống Tướng dõng dạc thưa
Xin Tổng Thống làm ơn
Giữ lại lá Cờ Vàng
Bởi vì Anh em chúng tôi
Khi sống đứng dưới lá cờ nầy chiến đấu
Khi chết lá cờ nầy bọc thây
Ngọn cờ Quốc gia là Linh Hồn Nước Việt
Thấm màu 250 ngàn anh linh tử sĩ VNCH
Vị Quốc Vong Thân
Nay các ngươi là ai
Sinh ra từ Miền Nam
Nuôi cho ngươi ăn học
Giữ cho ngươi bình an
Nay nước xưa đã mất
Phủ nhận ngọn Cờ Vàng
Phải nọc ra đét đít
Nguyễn Nhơn
***
*Bài xướng:
CHIỀU BÊN SÔNG
Nắng nhạt chiều buông trên bến sông
Đìu hiu khung cảnh sắt se lòng
Gió ru hờ hững bao cành lá
Nước cuốn bập bềnh những nhánh bông
Đêm mộng chẳng quên màu mắt biếc
Ngày mơ vẫn nhớ sắc môi hồng
Người đi, đi mãi không về nữa
Thuyền đã xa rồi, bến vắng không
Dương Thượng Trúc
LIỄU SAY MEN TÌNH
Gió lay hàng liễu rũ ven sông
Thờ thẩn bước nhẹ theo tiếng lòng
E ấp hoa soam vừa hé nụ
Thẹn thùng đóa phượng mới đơm bông
Nhẹ chân áo lụa in màu trắng
Rão bước môi son quyện sắc hồng
Hương sắc giai nhân gieo nỗi nhớ
Ngàn năm lạc lối cõi hư vô
Nguyên Trần
BẾN CŨ
Đò chiều đón khách độ qua sông,
Cô lái hò ru não cả lòng.
Dương liễu xanh bờ buông suối lá,
Lộc bình tím bãi nở đàm bông.
Ven sông lộng gió đàn cò bạc,
Thảm cỏ đơm hoa giải cát hồng.
Bến cũ thuyền đi quên trở lại,
Trăng buồn sương lệ ngập thiên không.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc
THƯƠNG VỀ ĐÀ NẴNG
Bạch Đằng bến hẹn cạnh bờ sông
Đà Nẵng quê tôi nhớ chạnh lòng
Phượng vỹ trưa Hè, đôi mái tóc
Nhành cây xế bóng một chùm bông
Hàn Giang thương cảng buồm Tây trắng
Phố xá shopping khách má hồng
Thăm lại quê nhà chơi mấy tháng
Tìm em tâm sự có hơn không !
Mai Xuân Thanh
THÈM KHÁT
Lắm lúc thất tình muốn nhảy sông
Nằm suy nghĩ lại sợ trong lòng
Đôi khi chán sống buồn đơm nụ
Một lúc sầu đời khổ trổ bông
Kép nhí ra đi phai má thắm
Bồ non chạy mất nhạt môi hồng
Mồ hôi dính gối mùi thèm khát
Đời vắng anh rồi đúng số không
Tím
CHIỀU BÊN SÔNG
Cây cầu lắc lẻo bắc ngang sông
Mẹ dắt con đi học vỡ lòng
Cuối xóm vườn cau vừa trắng nụ
Đầu thôn ruộng lúa đã vàng bông
Xuân về rực rỡ cành mai thắm
Hạ đến bâng khuâng cánh phượng hồng
Nắng nhạt chiều buông người bước vội
Trên chùa tiếng trống điểm thu không
Thanh Diệp
NHỚ QUÊ XƯA
Tủi phận chưa tròn nợ núi sông
Nhiều đêm khắc khoải nát tan lòng
Quê người bán dạ mơ nồi bánh
Đất khách giao thừa nhớ pháo bông
Viễn xứ vong gia đầu điểm bạc
Tha hương thất thổ lệ pha hồng
Đâu rồi những buổi chiều tan học
Thả cánh diều bay vút khoảng không
Viễn Khách
CHIỀU TRÊN SÔNG
Chiều tàn khói sóng quyện trên sông
Lắng tiếng đàn ai buốt cõi lòng
Áo não lời ca bài vọng cổ
Thâm trầm điệu hát lý cây bông
Thương quê mái tóc pha màu bạc
Nhớ nước bờ mi nhỏ lệ hồng
Bốn sáu năm trường xa cố quận
Ôi đời vong quốc có vui không?
Đinh Tường
***
*NỖI NHỚ
Chạnh mối hoài hương thắt thẻo lòng
Quê người khắc khoải nỗi buồn đong
Canh tàn gối lẻ hồn ru mộng
Bấc lụn đèn lu lệ nhỏ dòng
Một mảnh tình thơ đau đáu đợi
Lưng bầu rượu cúc thẫn thờ mong
Trăng cài bóng liễu trời sương lạnh
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả phòng
Đinh Tường
June 19, 2020
NHỚ QUÊ HƯƠNG
Ngóng về cố quốc xót xa lòng,
Tâm sự một trời, chẳng dễ đong.
Buồn bã ngắm mây trôi khắp nẻo;
Buâng khuâng nhìn nước giạt xuôi dòng.
Người xưa biệt dạng, luôn trông đợi;
Quê cũ mù tăm, mãi nhớ mong.
Xứ lạ lẻ loi, mời bạn cũ:
Đôi vầng nhật nguyệt ghé thăm phòng.
Thảo Chương Trần Quốc Việt
19-06-2020
Họa vần:
NỖI NHỚ (ngũ độ thanh)
Hoài hương nỗi nhớ sắt se lòng
Suối lệ tuôn tràn lấy biển đong
Mượn bút đề thơ sầu mấy đoạn
Nâng bầu cạn chén lụy đôi dòng
Bên rèm thấp thỏm hằng trông ngóng
Dưới nguyệt mơ màng luống đợi mong
Vọng hướng trời xa tìm cố quận
Sương luồn tận cửa buốt cô phòng
Viễn Khách
June 20, 2020
Số kiếp ?! (thơ cổ phong)
Nhìn về đất tổ quặn đau lòng .
Mạt lộ lìa nhà nhớ khó đong ,
Lạc lỏng quê người châu ngập chảy ,
Mình ên đất khách lệ tràn dòng ,
Cờ Vàng(*)chính nghĩa lành "quài" đợi ,
Dân Tộc Quốc Gia tốt mãi mong ,
Biển vắng Trăng treo chầm chậm bước ,
Buồn cho số kiếp chịu cô phòng ?!
Tím June/19/2020
***
*VÔ CẢM-Thơ Xướng Họa SÔNG THU và THI HỮU

VÔ CẢM
Nhiều lúc đường đời vội bước chân
Chẳng buồn để ý chuyện xa gần
Khẩu trang bịt kín như phòng vệ
Kiếng mát che mờ tựa thủ thân
Quen, lạ đâu màng...không vướng bận !
Dở, hay nào kể...khỏi phân vân !
Dần quen nếp sống thành vô cảm
Chỉ biết mình ta giữa cõi trần.
Sông Thu
( 18/06/2020 )
Thơ Họa:
TRÌ CHÍ
Trên đường có lúc kẹt đôi chân
Chẳng bước đi xa , ráng lết gần
Ý chí càng cao càng chiếm lĩnh
Tâm hồn lũng thấp lại thương thân
Nhân gian thương ghét nào lưu ý
Ngạ quỷ gian manh chuyện cẩu vân
Cuộc thế đa phần không cảm lụy
Thì ta ráng đối mặt phong trần
Paris, 18/06/2020
TRỊNH CƠ
THƯƠNG SÀI GÒN THỜI NAY !
Sài Gòn nhộn nhịp những hai chân
Trai gái khó phân dẫu tới gần...
Máy nổ ô tô đầy bụi bặm...
Honda, xe đạp cũng trần thân
Ra đường bịt mặt e đôi mắt...
Dạo phố che khăn ngại vũ vân...
Đại dịch " Cô Vi " nơi cõi thế !
Cách ly " Mặt Nạ " chốn dương trần !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 18/06/2020
PHÂN TRẦN
Một lần bước hụt, khiến sa chân
Cứ tưởng không gian đã kéo gần
Nam bắc vẫn chưa hoà hợp bạn
Đông tây e chỉ xót thương thân
Hoá ra hoài vọng toàn hư ảnh
Thành thử mộng mơ cũng huyễn vân
Thơ phú để quên sầu cảm luỵ
Trăm năm thấp thoáng lẽ phân trần ...
Hawthorne 18 - 6 – 2020
CAO MỴ NHÂN
VẪN SỐNG !
Gót hồng sỏi đá bước chai chân .
Thêm chuyện vi trùng cúm hán gần ,
Tù túng nằm nhà mà thủ phận ,
Cách ly biệt lập để phòng thân ,
Chăn đơn lộn lại mơ đằng Vũ ,
Gối chiếc lăn qua mộng hoán Vân ,
Mòn mỏi chờ qua mùa dich vật ,
Số hên vẫn sống ở dương trần !
Tím
June/18/2020
VÔ LƯƠNG…
Ruổi rong cõi tạm đã mòn chân
Ga cuối trí tri cũng sắp gần
Thấy triệu dân đen, oằn xả xác
Nhìn bao lại nhũng, lạm vinh thân
Lạnh lùng, ích kỷ say tiên giới
Ác độc, thây ai đắm ngục trần
Ngạo mạn, khinh Trời không có …mắt
Rồi ngày quả báo, rõ phù vân…
CAO BỒI GIÀ
18-06-2020
TÔI ƠI…CHỚ ĐẮM…
Đường đời gai góc xót bàn chân
Ham hố bôn ba đất đã gần
Phước đức tư lương không tích lũy
Của tiền tranh đoạt chẳng an thân
Chất chồng nghiệp quả...bao tham luyến
Mê đắm hào quang...nhất phiến vân
Một thoáng vô thường hồn phách lạc...
Xác thân rũ bỏ cõi hồng trần!
Thanh Song Kim Phú
June 18/2020
KIẾP TRẦN
Đường đời bươn trãi mỏi đôi chân,
Cao thấp bon chen chết đến gần.
Hụt hẩn hố sâu sa nõn gót,
Quạng quờ vũng bẩn khổ đau thân.
Sớm hôm sáng tối lo tranh tụng,
Năm tháng ngày qua vụt bóng vân.
Vùi dập bến bùn không trổi dậy,
Thời gian quá độ kiếp phong trần.
HỒ NGUYỄN
(19-6-2020)
TRỐN DỊCH.
Ở nhà trốn dịch đã cuồng chân,
Sáu bước cách ly chẳng dám gần.
Ngoài lộ khẩu trang đeo tránh khuẩn,
Tại gia tay rửa kỹ phòng thân.
Toàn cầu chao đảo vì Covid.
Vũ Hán côn đồ bọn cẩu vân.
Cầu khẩn Ông Trời xin cứu mạng,
Thuốc men vô hiệu dưới dương trần.
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.
June 18/2020.
TÂM TƯ
Con người có lúc bị sa chân
Bạn xấu lánh xa chẳng lại gần
Vương vấn cõi lòng câu luyến ái
Bâng khuâng tâm khảm chữ tình thân
Một đời dong rủi theo hình nguyệ́t
Trọn kiếp tương tư với bóng vân
Em mãi là cành hoa nở muộn
Phận anh lãng tử bụi hồng trần./.
Toronto 18/6/2020
Nguyên Trần
BỤI TRẦN
Đường về mõi mệt khách lê chân
Kẻ trước người sau đích tới gần
Xin được thứ tha vơi tội lỗi
Nguyện cầu an lạc giữ tâm thân.
Công hầu ngắn ngủi Nam Kha giấc
Khanh tướng hão huyền bạch cẩu vân.
Tay trắng hành trang đà bỏ lại
Mắt mi lem luốc bụi hồng trần.
Mailoc
6-18-2020
LÒNG GIÁ LẠNH
(Nương Vận)
Sao còn e ngại mối tình chân?
Chắc mẫm từ nay khó được gần!
Cuối nẻo đìu hiu sầu tím dạ
Bên cầu vắng lặng nghĩ buồn thân!
Trăm lời hứa hẹn nương làn khói
Đôi bóng xa rời hỏi áng vân?
Một buổi thuyền neo người ước gặp
Lòng đây giá lạnh chớ phân trần...
Như Thu
18/06/2020
TIÊN NỮ ĐỪNG QUÊN
Cô vít vô tình dạy cái chân
Đi xa hay dẫu chỉ đi gần
Cự li gắn bó yêu thương bạn
Băng khẩu hòa đồng bảo vệ thân
Diện đấy dọc ngang nền bích lộ
Nhan nàng thẫm nhạt áng thanh vân
Bao giờ hết dịch xin cho gặp
Tiên nữ đừng quên chuyện tục trần.
Trần Như Tùng
NGƯỜI VỢ ĐẢM ĐANG
Đường trần vạn lối mỏi chồn chân
Sáng tối quanh năm chỉ ruộng gần
Lội nước sìn đen dày mái tóc
Phơi thân lạnh lẽo ướt châu thân
Lao công nối tiếp vô tư lự
Số phận con người sánh bạch vân
Gánh vác gia đình dù khốn khó
Thân cò lặn lội kiếp phong trần
Trần Đông Thành
VỊ KỶ
Riêng mình muốn được thảnh thơi chân
Những chỗ phiền ưu tránh tới gần
Mất đất,đau người lê lết chợ
Tan nhà,khốn kẻ quặt quày thân
Oan kêu khắp chốn,rằng: trường mộng
Oán dậy cùng trời,bảo: huyễn vân
Bốn bức tường cao,hồn lãnh đạm
Ba không,mặc xác chuyện hồng trần.
Lý Đức Quỳnh
18/6/2020
***
*
