THÁNG TƯ ĐEN NHÓM HÀ NGỌC MỸ HÂN KÍNH MỜI CHIA SẺ DÒNG THƠ NHẠC TƯỞNG NIỆM 30-4 OAN NGHIỆT
*TIẾNG THÉT LƯNG TRỜI-THÁNG TƯ HỘC MÁU**QUÝ THI NHẠC SĨ THỜI DANH GÓP MẶT SAU ĐÂY:
*TRẦN QUỐC BẢO-LÊ TUẤN-THANH THANH
ALPHAN LINH- NGUYỄN VĂN THÀNH- AN MINH YÊN SƠN– BÙI CHÍ VỊNH–LÂM HOÀI VŨ
CHƯƠNG HÀ-HỒ CÔNG TÂM-NGUYÊN TRẦN
PHẠM ĐỨC HUYẾN-MẠC PHƯƠNG ĐÌNH
HÀN THIÊN LƯƠNG– NGƯ
SĨ– LỘC NGUYỄN
TRUC DINH – NHƯ KHÔNG
– LAN PHI
HOÀI TƯỜNG PHONG–ĐỖ KIÊN MÂY
TRẦN VĂN LƯƠNG-HÀ NGỌC-VỌNG CỐ HƯƠNG
TRƯỜNG GIANG -HOÀI NAM- PHAN KHÂM
TUYẾN LÊ SYDNEY
***
Hát Cho Quê
Hương Quật Khởi:
Cùng Đứng Lên:
Trả Lại Cho Ta:
Toàn Dân Đứng Lên:
Quê Hương Ơi:
Di Chúc Người Tù - Nguyễn Văn Thành - An Minh
Rồi Mai Ta Lên Đường - Nguyễn Văn Thành - An Minh
Những Mặt Trời Tháng Tư Thơ-Nhạc Chương Hà Tiếng Hát
Vọng Cố Hương
https://youtu.be/tZ6RYAAg1YU
Bảo Bình, Tạ Tình Em - Nguyễn Văn Thành - An Minh
Vì Sao Tôi Yêu Màu Áo Lính QLVNCH
***
Em Là Nắng - Nhạc Phạm Đức Huyến -Thơ Mạc Phương Đình -
Music Video Lê Tuấn
***
KÍNH MỜI CHIA SẺ DÒNG THƠ THÁNG 4 ĐEN UẤT NGHẸN
***
Thi sĩ & Dịch giả TRẦN QUỐC BẢO
30 THÁNG 4, NỖI ĐAU ĐỨT RUỘT
Thơ Trần Quốc Bảo
30 Tháng 4, Nỗi Đau Đứt Ruột
Ôi cay đắng! Trước nỗi đau thất trận
Nước mất, nhà tan, bầm dập Quê tôi
Tổ Quốc chìm vào đêm đen u hận
Biết bao dân lành, bỏ xác ngoài khơi!
Rất đau đớn! Không ngờ mình bại trận
Tiếp liệu đã ngưng! súng hết đạn rồi !!!
Anh bạn Đồng Minh, lương tâm táng tận
Cúp ngang viện trợ, ngoảnh mặt bỏ rơi!
Thật đứt ruột! Bỗng thấy mình thua trận
Đồng đội, anh em lũ lượt vào tù
Biết bao Liệt sĩ Anh hùng tự vẫn
Vết thương này, ghi Lịch sử ngàn thu
Qúa đỗi bàng hoàng… Buông súng, vỡ trận
Khi Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng
Quân Cán Chính đã vô cùng căm phẫn
Trừng mắt nhìn…Bọn mũ cối nghênh ngang
Chuyện Miền Nam thua… nhiều người bình luận
Lỗi tại Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa
Chúng tôi cúi đầu, chúng tôi chấp nhận
Nói năng chi, giữa thế giới mù lòa
Nào ai biết rằng. sự thật phản diện
Chuyện thắng thua, quyết định tại DC
Quốc Hội Hoa Kỳ theo phe Phản chiến
Chịu thua ngay trên bàn Hội nghị Paris
Mỹ coi Việt Nam, như là “con chốt”
Thế cờ cần bỏ…thì bỏ như không!
Chuyện “thí chốt”, tính từ… Bảy mươi, Bảy mốt (1970-1971)
Khi Kissinger bí mật gặp Mao Trạch Đông
Những Quân-Cán-Chính, Miền Nam Nước Việt
Lấy thân mình, ngăn Cộng Sản Bắc Phương
Đã chiến đấu, dưới Cờ Vàng quyết liệt
Vẫn tự hào!... Dù kết quả bi thương!
Cuộc thắng bại, không ở nơi tiền tuyến
Mà âm thầm. quyết định tại hậu phương
Rồi…Khốn nan !!! Bôi đen mọi chuyện !!!
Bởi những tên hèn !!! Chính trị bất lương !!!
Nói thẳng một lần, nỗi buồn quá khứ
Những chuyện xưa - nay giải mã tỏ tường
Hãy trả “Sự Thật” lại cho “Lịch sử”
Chuyện bây giờ là: “Dựng lại Quê Hương” !!!
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
Thuyền Thúng Vu Qui
Thơ Trần Quốc Bảo
Em đi lấy chồng, gặp
tháng dầm mưa,
Mênh mông con nước…
khổ chưa!
Ngày lành tháng tốt,
vẫn đưa Dâu về…
Yêu nhau, lụt lội xá
gì!
Em ngồi thuyền thúng,
vu qui theo chồng.
Con đường ngập nước
như sông,
Anh đi sau đẩy, bập bồng
đu đưa.
Ơn Trời trút xuống như mưa,
Mênh mông con nước
cũng thua Ái Tình!
Cần chi Hôn Lễ linh
đình,
Chỉ cần Đám Cưới
chúng mình hanh thông!
Cần chi pháo đỏ, rượu
hồng,
Chỉ cần Hạnh phúc vợ
chồng bền lâu!
Cần chi: rượu bánh
cau trầu,
Một con thuyền thúng,
rước Dâu trọn tình!
Chú Rể, đẹp trai
thông minh,
Cô dâu, xinh thật là
xinh, ai bì!
Yêu nhau, lụt lội xá
gì!
Em ngồi thuyền thúng,
vu qui theo chồng.
Trời mưa bong bóng phập
phồng,
Em đi lấy chồng, gặp
tháng dầm mưa,
Trời mưa… thì mặc Trời
mưa!
Mênh mông con nước, vẫn
thua Ái Tình!
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
Câu Cá Thơ
Trần Quốc Bảo
Câu Cá
Cá ơi, đừng có đớp mồi!
Buông câu, ta chỉ muốn
ngồi nhìn mây.
Bềnh bồng trôi dạt tới
đây,
Cùng mang thân phận
lưu đầy như ta.
Chân trời góc biển
không nhà,
Hình hài vân cẩu, xót xa luân hồi.
Cá ơi, đừng có đớp mồi!
Buông câu, ta chỉ muốn
ngồi nhìn trăng.
Đường đời, xuôi ngược
lăng nhăng,
Thủy chung riêng một
bóng Hằng theo ta.
Ai xưa mài kiếm trăng
tà,
Nay mài nghiên bút,
ta hòa máu tươi.
Cá ơi, đừng có đớp mồi!
Buông câu, là để ta
ngồi ta mơ.
Từ thân lưu lạc tới
giờ,
Viết hoài chưa trọn,
bài thơ liên hoàn.
Ôm lời thề với giang
san,
Vẫn còn cúi mặt, lang
thang quê người.
Buông câu, thủ tịnh
ta ngồi nhìn ta.
Cái răng cái tóc
thăng hoa,
Cái hồn bất túc, còn
là vô danh!
Chợt nhìn đáy nước
long lanh,
Cá hay ta nhỉ, lượn
quanh cái mồi ?
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
Tờ Lịch Tháng Tư Đen
Louis Tuấn
Lê
Tháng tư gợi nhớ ngày
mất quê hương miền Nam Việt Nam. Mặc dù thời gian đã trải qua 48 năm, nhưng mỗi
khi tháng tư trở về những hình ảnh đau buồn chợt hiện như mới hôm qua.
Cứ mỗi lần đến tháng tư,
tôi lại viết thật nhiều bài thơ tưởng nhớ ngày đau buồn 30 táng 4 năm 1975. Bài
thơ đầu tiên cho tháng 4 năm nay là bài (tờ lịch tháng 4). Xin xhia sẻ
Trân trọng
Lê Tuấn
Tháng tư lệ tràn nấc nghẹn đau thương
Dòng người di tản chen nhau chạy giặc
Đại lộ kinh hoàng người chết đầy đường.
Máu chảy trên đường thây người chồng chất
Người lính chết vết đạn thủng qua tim
Xác mẹ bên đường con thơ còn bú
Tan nát lòng đau vội vã đi tìm.
Cái nón sắt nằm ngửa còn đọng nước
Soi bóng người hốt hoảng bước qua mau
Đôi giầy trận dặm trường vướng bùn đất
Mẹ con, vợ chồng, người người gọi nhau.
Từng mảnh vỡ trong tim người rướm máu
Nước mắt cạn giòng mặn chát trên môi
Chạy về nơi tránh xa bày giặc đỏ
Hướng về Nam theo vận nước nổi trôi.
Tháng tư cả nước đeo vành tang trắng
Tiếng khóc nghẹn ngào giọt lệ long lanh
Tháng tư nơi đây hoa đào vẫn nở
Cánh hồng rơi giữa đất trời cao xanh.
Nhìn tờ lịch tháng tư rơi
Ngày Đó Tháng Tư
Em hỏi tôi ngày đó tháng tư
Một thời thay đổi chuyện nắng mưa
Thời gian dịch chuyển từ hôm đó
Lịch sử còn ghi chuyện thắng thua.
Dĩ vãng qua rồi tưởng đã quên
Nào ngờ mắt lệ vẫn ưu phiền
Tình xưa như lá rơi về cội
Sông nước quê xưa, bóng mẹ hiền.
Còn nhớ con đường chung lối đi
Sài Gòn nỗi nhớ ngày chia ly
Dòng sông nước chảy chia đôi ngã
Nỗi nhớ trong lòng bao nghĩ suy.
Đã biết từ nay sẽ vấn vương
Phương trời xa vắng cõi vô thường
Chia tay cách biệt, lòng buồn lắm
Non nước rồi đây lắm đoạn trường.
Đã mất nhau rồi xa thật xa
Người xưa có nhớ bóng chiều tà
Ngày đi vĩnh biệt đầy thương nhớ
Mắt lệ chan hoà nỗi xót xa.
Còn nhớ ngày xưa đã một thời
Chiến tranh lửa khói cắt chia đôi
Cho tình xuân chết, đời ngăn cách
Từ đấy tháng Tư, nước mắt rơi.
Chung bước bên nhau cả một đời
Dặm trường đất lạ vẫn chung đôi
Ngày buồn đánh thức hồn thương nhớ
Tháng Tư vận nước đã chuyển dời.
Lê Tuấn
Tháng tư buồn
Tháng Tư Sương Khói
Chiều sương khói cánh chim gầy
Hoàng hôn bóng xế chứa đầy hương xưa
Gió lay cánh mỏng lưa thưa
Cõi hồn hiu hắt đẩy đưa đoá sầu.
Ta nghe mưa lạnh thiên thâu
Tiễn đưa nhau đến bên cầu hoa trôi
Ngày mai tình chợt lẻ loi
Dòng sông bên lở, bên bồi thương nhau.
Trước hiên rụng trắng hoa cau
Gió lùa ngọn cỏ bông lau cuối trời
Đường quê một giải xa vời
Mùi hương lúa mới gió khơi giấc nồng.
Ta nhìn về một dòng sông
Con đò bến cũ đợi mong người về
Quê Mẹ ấm áp chân quê
Đong đầy câu hát đam mê đất trời.
Nào ngờ vật đổi sao rời
Tháng tư ngày cuối, đổi dời quê hương
Chiến tranh tàn phá tan thương
Người dân chân chính, tìm đường vượt biên.
Biển xa chia cắt hai miền
Tình người biến loạn đảo điên một thời
Người chiến sĩ súng buông rơi
Nỗi buồn mất nước, lòng người quặn đau.
Tháng Tư hoa nở đoá sầu
Đoạn trường nhiều nỗi bể dâu đời người
Cánh chim khuất bóng biển khơi
Mình ta đứng giữa đất trời mênh mông.
Sài Gòn nỗi nhớ chờ mong
Phố xưa tình cũ, chờ trông người về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói lam chiều muộn, gây mê cõi hồn.
Lê Tuấn
Thơ Tháng Tư Về - Buồn
Tháng Tư
Nhân tiên xin chia sẻ bài thơ 5 chữ tôi mới viết xong Buồn tháng tư (theo dạng mì ăn liền) mới viết xong khoảng vài phút.
Xin chia sẻ
Trân trọng
Tế Luân
Thơ Tháng Tư Về
Nắng tháng tư xuyên qua từng kẽ lá
Mong manh chiều ký ức vẫn chưa quên
Em thẫn thờ ướt thêm viền mắt đỏ
Lạc mất nhau lòng buồn mãi trong đêm.
Tường hoa giấy đỏ pha thêm sắc tím
Hoa loa kèn sắc trắng nở ngôi sao
Cho nỗi nhớ phiêu du cùng ngọn gió
Tiếng chiều rơi xen kẽ tiếng lao xao.
Một nỗi buồn vừa chui qua cửa sổ
Tháng tư về nhắc nhở chuyện năm xưa
Tái tim bé nhỏ chứa đầy nỗi nhớ
Hồn quê hương nức nở khóc như mưa.
Tế Luân
Tháng tư lại về
Buồn Tháng Tư
Tháng tư buồn muốn khóc
Góp mảnh vụn thời gian
Thái bình dương mây trắng
Hồn quê buồn thênh thang.
Buồn nào của tháng tư?
Sài Gòn em đi qua
Chén ly bôi uống cạn
Lời chia ly xót xa.
Đêm trong đêm mộng mị
Tìm hương cũ xiêm y
Cuốn hồn về cố xứ
Tháng tư buồn chia ly.
Nghìn trùng nơi đất lạ
Hồn quê cũ u hoài
Thương em tình ngây dại
Bước phiêu du lạc loài.
Nén nhang màu hương khói
Khăn tang trắng tháng tư
Xa xưa tràn nỗi nhớ
Sái Gòn khóc trong mưa.
Tế Luân
Tháng tư buồn
Giọt Lê Khóc Cho Quê
hương
https://www.youtube.com/watch?v=0WNULq8-d-M
Vết Loang Đoạ Đầy
https://www.youtube.com/watch?v=xT-Ybje2U3s
Kể Chuyện Tháng Tư
Ký ức chợt dâng đầy
Sài Gòn niềm thương
nhớ
Nỗi buồn ngày chia
tay.
Tiếng đời nghe rất lạ
Lời ai oán mọi miền
Cộng sản vừa chiếm mất
Hết tự do nhân quyền.
Mùi thuốc lào khét lẹt
Hàm răng hô mỏ cầy
Cái nón cối ngồi xổm
Nói toàn chuyện trên
mây.
Chủ nghĩa là không tưởng
Cướp bóc là thực hành
Đổi tiền là chính
sách
Ba lần cướp tung
hoành.
Giải phóng rồi mới biết
Đảng bán nước hại dân
Gian manh đầy tham vọng
Tư bản đỏ vong thân.
Lòng dân đầy oán hận
Cộng cuồn muốn cầu
vinh
Đốt dân đen trên lửa
Dối trời để mưu sinh.
Bốn mươi tám năm mất
Nam Bắc còn chưa hoà
Loạn kiêu binh vẫn thế
Quê hương mắt lệ
nhoà.
Thái bình dương mây
trắng
Nhìn cố quốc phân ly
Quốc, Cộng chưa phân
định
Lòng dân còn hoài
nghi.
Tế Luân
Tháng tư buồn
04-26-23
Thơ Tháng Tư Về
Nắng tháng tư xuyên qua từng kẽ lá
Mong manh chiều ký ức
vẫn chưa quên
Em thẫn thờ ướt thêm
viền mắt đỏ
Lạc mất nhau lòng buồn
mãi trong đêm.
Tường hoa giấy đỏ pha
thêm sắc tím
Hoa loa kèn sắc trắng
nở ngôi sao
Cho nỗi nhớ phiêu du cùng
ngọn gió
Tiếng chiều rơi sen kẽ
tiếng lao xao.
Một nỗi buồn vừa chui
qua cửa sổ
Tháng tư về nhắc nhở
chuyện năm xưa
Tái tim bé nhỏ chứa đầy
nỗi nhớ
Hồn quê hương nức nở
khóc như mưa.
Tế Luân
Tháng tư lại về
Xin mời nghe ca khúc "Giọt lệ khóc cho quê hương"
Nhạc Thiên Phương -
Thơ Lê Tuấn - Ca sĩ Ngọc Quý
Music video editor lê tuấn
https://www.youtube.com/watch?v=0WNULq8-d-M
Lê Tuấn
Lâu lắm rồi tháng tư buồn ngày ấy
Không hiểu sao tôi vẫn nhớ vẫn thương
Cuối tháng Tư tôi đã mất quê hương
Rồi xa mãi trong nỗi buồn biệt xứ.
Miền Nam Tự Do trong cơn đột tử
Triệu nén nhang buồn lịch sử sang trang
Ngày Quốc Hận, cõi hồn đau vô tận
Đất Mẹ buồn, phủ trắng một màu tang.
Miền Nam biến thành nhà tù cộng sản
Giam giữ trái tim, yêu chuộng hoà bình
Bắt người yêu nước giam vào ngục tối
Để văn thơ phá vỡ những nhục hình.
Tù cải tạo giam toàn những nhà thơ
Là đêm tối ánh sao trời rực rỡ
Bài thơ thức tỉnh thế giới loài người
Thoát khỏi u mê, phá vỡ đôi bờ.
Bắt hết tự do giam vào ngục tối
Tù nhân lương tâm, xứng đáng con người
Là tình yêu biết hy sinh cống hiến
Cho quê hương, lịch sử sáng ngời.
AET Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ
Tưởng nhớ ngày 30 tháng 4, 1975
Gần 1000 tấm hình được
phân loại - Saigon 30 tháng 4/1975.........
Saigon 30 tháng 4, 1975
Gần 1000 tấm hình được phân loại ra từng Folder cho thấy Người Dân bị kẹt giữa
2 lằn đạn, trách nhiệm đầy tủi nhục đối với Lịch Sử cho những Tướng Lãnh và
Chính trị gia khi nhìn được lại những hình ảnh qua sự sụp đổ đầy oan khiên, vô
lý của 1 chế độ hoàn toàn chính đại, hoàn toàn oai hùng...
Ngậm ngùi. Chua xót... Nhưng vẫn hy vọng một Chính Nghĩa Dân Tộc sau 48 năm.
SAIGON – 30-4-1975. Đươc chia thành nhiều Album
***
Tiếp nối những vần
thơ tưởng nhớ ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Lê Tuấn
Tháng Tư Mất Quê
Hương
Lâu lắm rồi tháng tư buồn ngày ấy
Không hiểu sao tôi vẫn nhớ vẫn thương
Cuối tháng Tư tôi đã mất quê hương
Rồi xa mãi trong nỗi buồn biệt xứ.
Miền Nam Tự Do trong cơn đột tử
Triệu nén nhang buồn lịch sử sang trang
Ngày Quốc Hận, cõi hồn đau vô tận
Đất Mẹ buồn, phủ trắng một màu tang.
Miền Nam biến thành nhà tù cộng sản
Giam giữ trái tim, yêu chuộng hoà bình
Bắt người yêu nước giam vào ngục tối
Để văn thơ phá vỡ những nhục hình.
Tù cải tạo giam toàn những nhà thơ
Là đêm tối ánh sao trời rực rỡ
Bài thơ thức tỉnh thế giới loài người
Thoát khỏi u mê, phá vỡ đôi bờ.
Bắt hết tự do giam vào ngục tối
Tù nhân lương tâm, xứng đáng con người
Là tình yêu biết hy sinh cống hiến
Cho quê hương, lịch sử sáng ngời.
AET Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ
Tưởng nhớ ngày 30 tháng 4, 1975
Tháng Tư Chia tay
Tháng Tư về nắng hạ còn lưa thưa
Khói bụi hồng cơn mưa chiều rất lạ
Bóng chim hốt hoảng xa bay cuối phố
Gọi nhau về theo lối cũ em qua.
Tháng Tư nở muộn loài hoa tím dại
Chiến tranh về để lại những thương đau
Những mặt người lấp ló nơi đầu ngõ
Lo sợ điều gì? Muôn vạn nỗi sầu.
Lời nghẹn ngào bao điều chưa muốn nói
Chia cắt từ đây, nơi đất mẹ xa vời
Cho thương khóc một người đi biền biệt
Gói trọn trong tim ký ức bồi hồi.
Tháng Tư lại về gợi nhớ thêm buồn tủi
Biển chia xa đẩy lùi bóng chim bay
Ngày vĩnh biệt xa nhau là xa mãi
Sài Gòn buồn tháng Tư, ngày chia tay.
AET Lê Tuấn
***
Xa Nhau Tháng Tư
Xa nhau ngày đó tháng tư về
Lạc mất tình xuân lỗi hẹn thề
Chia cắt đôi bờ xa khuất bóng
Cõi hồn thương nhớ buồn lê thê.
Dấu đi góc khuất một hồn thơ
Tiếng nấc chưa ngưng vẫn đợi chờ
Ngôn ngữ còn tuôn đầy nỗi nhớ
Lòng như chất chứa đầy trong mơ.
Người yêu biển nhớ mối tình đầy
Biền biệt tha phương giữa chốn này
Mỏi cánh chim bay trời gió lạnh
Buồn nào day dứt ngày chia tay.
Cơn đau thân phận cũng qua mau
Số phận chia đôi cả nỗi sầu
Năm tháng vấn vương ngày ly biệt
Tháng Tư, vận nước đã thay màu.
Lê Tuấn
Tháng Tư Lại Về
Tháng Tư buồn lặng lẽ
Nắng hạ còn đơn côi
Sương mù giăng khắp lối
Lòng xao xuyến bồi hồi
Em! Một thời để nhớ
Anh! Chinh chiến tơi bời
Sài Gòn thời hoa mộng
Lưu luyến một phương trời.
Con đường lá me bay
Đợi nhau mối tình đầy
Sông Sài Gòn dòng chảy
Cánh chim mờ chân mây.
Tháng Tư về hoang mang
Chiến tranh thật kinh hoàng
Đoàn người đi vội vã
Chia ly trong ngỡ ngàng.
Tháng Tư ta mất nhau
Hồn đau thấm nỗi sầu
Từ nay “Tự Do” mất
Chia đôi hai nhịp cầu.
Thái Bình Dương xa cách
Hai bên sóng vỗ bờ
Sóng thay màu tang trắng
Quê hương vẫn đợi chờ.
Em bây giờ mong đợi
Những yêu thương một thời
Sài Gòn ngày xưa ấy
Ta lạc nhau mất rồi.
Lê Tuấn
Đường Trần Có Em -
Nghe Tiếng Đời
Xin chia sẻ cùng quý
vị Văn Thi Hữu xa gần những bài thơ tôi mới viết trong tuần, xin mời đọc cho
vui.
Tôi là kẻ lữ hành
trong tâm tưởng viết mãi những vần thơ ca tụng tình yêu.
Trân trọng
lê tuấn
Đường Trần Có Em
Tôi thấy đường trần
gió bụi
Bóng thiên đường đang
hội tụ trời xa
Thấy em rực rỡ ngọc
ngà
Tóc dài duyên dáng lụa
là thướt tha.
Đường trần chỉ có đôi
ta
Thiên thai nơi ấy
trăng tà ngậm sương
Tình yêu thánh hóa
thiên đường
Chờ nhau trong cõi vô
thường mây bay.
Tóc dài che bóng chiều
tây
Dịu dàng giáng ngọc
trao tay nụ hồng
Thơm màu son phấn môi
hồng
Bên em hồn nhập cơn đồng
thiếp mê.
Tế Luân
02-08-23
Em Là Mùa Xuân
Tóc dài suối chảy rừng hoang
Môi hồng má phần bóng
hoàng hôn trôi
Giọt sầu thấm ướt đôi
môi
Thơm màu son đỏ, xanh
đồi cỏ non.
Hoa mai vàng nở đầu
thôn
Tình xuân điểm hoá
cõi hồn mênh mông
Áo bay nắng hạ tình hồng
Lụa đào xuyên nắng
khơi dòng dung nhan.
Em cười gió đuổi mây
ngàn
Để em rực rỡ chứa
chan ân tình
Hỏi con chim đậu mái
đình
Em là hoa hậu gái
xinh nhất làng.
Lê Tuấn
Nghe Tiếng Đời
Nhịp sống bên đời cỏ vẫn xanh
Ngoài kia hoa nở thắm
trên cành
Bốn mùa rộn rã ngày
thêm mới
Mái tóc tơ trời sợi bạc
nhanh.
Phảng phất hồn xuân
má đỏ hây
Phấn son điểm dáng
nét thơ ngây
Hồn xanh lá mạ tình
mong đợi
Thơm ngát hương xuân
lộc rót đầy.
02-08-23
Buổi chiều quạnh quẽ chỉ mình em
Gió thổi tung rèm
cũng muốn xem
Nhan sắc trời cho
tình vẫn đợi
Cõi lòng ấp ủ thèm
hương đêm.
Tình còn diễm lệ màu
son phấn
Ẩn giấu bên trong ước
nguyện thầm
Nỗi nhớ thương em bừng
tỉnh mộng
Đơn phòng lặng lẽ khối
tình câm.
02-08-23
Em về vui bước ý xuân
sang
Gió mùa xuân đến vui
ngày Tết
Khoe dáng em xinh nét
dịu dàng.
Hoa cỏ vàng bay khắp
ngọn đồi
Người yêu xinh quá tựa
hoa khôi
Nhớ đừng để gió bay
tà áo
Nhiều kẻ hay nhìn ngọn
núi đôi.
Bờ ngực hồng như ánh
thái dương
Mắt em vương vấn bụi
hoa đường
Miệng cười môi đỏ
trông xinh qua
Rực rỡ trời xuân khắp
phố phường.
Nhịp bước tình xuân
tiếng gọi mời
Mai vàng, đào nở thắm
hoa tươi
Áo em nhung gấm vui
xuân mới
Tóc xoã ngang vai, đẹp
tiếng cười.
Tiên nữ đường chiều lạc
đến đây
Bước trên đồi cỏ
thoáng mây bay
Dáng em kiều diễm hồn
trinh nữ
Mang cả tình xuân đến
chốn này.
Người nghệ sĩ lang
thang trong tâm tưởng
Xuân Nhớ Quê Xưa
Mấy mùa xuân trước đã đi qua
Những độ mai rơi, gió chuyển mùa
Ngọn cỏ nghiêng theo chiều gió chướng
Ngày xuân chợt nhớ chuyện xa xưa.
Chiều buông tắt nắng bóng sương mờ
Xa vắng quê nhà, dạ ngẩn ngơ
Thăm thẳm đại dương chong ngóng đợi
Lòng buồn tha thiết nỗi bơ vơ.
Tiếng vọng tình xuân chợt nhớ nhà
Mùa này xa vắng mấy xuân qua
Mai già trước ngõ còn đơm nụ
Chào đón người về kịp nở hoa.
Ngàn dặm lìa xa hồn viễn xứ
Chim trời mỏi cánh vội di cư
Từ nơi tuyết phủ tìm hơi ấm
Tôi đứng trên đồi mộng viễn du.
Chân mỏi còn lê trọn kiếp người
Từ khi non nước đã thay dời
Thời gian cứ tưởng là quên hết
Vận nước, âm vang tiếng rụng rời.
Nhớ bóng cờ vàng bay khắp nơi
Hoa mai đua nở, một phương trời
Tự do, hạnh phúc, mừng xuân đến
Vật đổi sao rời, nước mắt rơi.
Có khóc, lòng đau hận nước non
Xin dòng nước mắt chảy vào trong
Xuân này xa xứ chưa về được
Đau buốt, hồn tan chảy lối mòn.
Thì cũng là đau cả giống nòi
Riêng gì đau đớn của mình tôi
Âm thầm gạt lệ lòng thương nhớ
Xuân nhớ tình quê, phận nổi trôi.
Lê Tuấn
Xuân nhớ thời xa xưa
Khi đất nước còn rợp bóng cờ vàng.
Đen như đang che giấu
những cơn thèm
Đêm huyền thoại bóng
lem nhem
Rượu giao tình uống
say mèm hồn phiêu.
Trời nơi đây không mưa
nhiều
Sao hôm nay gió mưa
chiều trút nước
Em tắm gội soi gương
lược
Thoa chút hương thơm bờ
ngực trắng hồng.
Không gian mưa gió
mênh mông
Mùi son phấn toả hương
nồng đợi trông
Nụ hôn tình tự vô ngôn
Lòng thật thà, thấm
vào hồn nỗi nhớ.
Tình yêu cần như hơi
thở
Cảm giác như còn dang
dở trong mơ
Bên em viết nốt vần
thơ
Hạnh phúc là nắng đợi
chờ bình minh.
Tế Luân
03-14-23
On Thu, Mar 16, 2023
at 8:56 AM Louis Tuấn Lê <louistuanle@gmail.com> wrote:
Trên vùng trời thung
lũng điện tử mưa bão không ngừng. Thung lũng hoa vàng tả tơi mưa bão, nước ngập
lụt, tuyết rơi phủ trắng nhiều nơi. Trong một đêm mưa bão tôi ngẫu hứng viết
bài thơ, rồi hôm nay đọc lại nhận thấy vui vui nên chia sẻ cùng quý vị thi
nhân.
Chúc vui và bình an
Trân trọng
lê tuấn
Đêm Mưa Bão
Đen như che giấu những
cơn thèm
Đêm huyền thoại bóng
lem nhem
Rượu giao tình uống
say mèm chăn chiếu.
Trời nơi đây không
mưa nhiều
Sao hôm nay gió mưa
chiều trút nước
Em tắm gội soi gương
lược
Thoa chút hương thơm
bờ ngực trắng hồng.
Không gian mưa gió
mênh mông
Mùi son phấn toả
hương nồng đợi trông
Nụ hôn tình tự vô
ngôn
Lòng thật thà, thấm
vào hồn nỗi nhớ.
Tình yêu cần như hơi
thở
Cảm giác như còn dang
dở trong mơ
Bên em viết nốt vần
thơ
Hạnh phúc là nắng đợi
chờ bình minh.
Tế Luân
03-14-23
Ngôn từ sũng nước cơn
mưa xuân về
Phấn son gió thổi
hương mê
Lời thơ tình tự vỗ về
bên em.
Đợi nhau mộng mị thâu
đêm
Ngọn đèn dầu cạn sáng
thêm chói loà
Anh nằm gối tựa hương
hoa
Áo em lụa mỏng màu da
trắng ngần.
Ngoài sân hoa cỏ đường
trần
Mây xanh từ bỏ non thần
rong chơi
Ngao du cuối nẻo chân
trời
Ngày mai còn nhớ bóng
người trong thơ.
Tế Luân
Cơn mưa trái mùa
03-12-23
Mảnh Vụn Ký Ức
Ký ức bị bom thủng lỗ
thật to
Làm sao cầm được trái
tim rướm máu
Giữa ao đời, chèo
thuyền vớt âu lo.
Dựa vào em ta tìm nguồn
an ủi
Chạm môi tình mùi vị
chát hương nho
Say một chút cho đời
thêm hưng phấn
Trên đỉnh phù vân,
ngôn ngữ vào thơ.
Tế Luân
Hao Anh Đào
Washington
Hoa Anh Đào trắng nở
Cánh hoa bay qua mặt hồ
Gió đưa ngang thành phố
Đáp nhẹ trên thềm ngôi đền Abraham Lincol
Ở nơi chốn nhìn ra tháp bút chì
Hoa không nói điều gì
Cho ngày lễ hội
Hoa anh đào Washington.
Cánh lá mỏng như hoa tuyết
Nhưng nó không tan như tuyết trắng
Những cánh mỏng rơi đầy trên lối đi
Được gió gom lại thành đống
Đợi chờ ngọn gió bay đi
Hay đợi chờ bàn tay em
Bốc một nắm tung lên trời
Để thấy những cánh mỏng bay lên tóc
Em mỉm cưới đôi môi nở hồng
Thay cho cánh anh đào màu trắng.
Bay lượn trong quần thể Washington
Nơi ngôi đền Abarham Lincol
Ngọn tháp bút chì
Nơi bức tường đá khắc tên người
58 ngàn chiến binh Hoa kỳ
Nắm xuống trên chiến trường Việt Nam
Nơi tưởng niệm chiến tranh Đại Hàn.
Ở ngôi đến Martin Luther king
Còn khắc ghi hàng chữ
I have a dream
Bài diễn văn xoá bỏ nô lệ.
Hơn ba trăm năm lập quốc
Nước Mỹ thật vĩ đại
Bao nhiêu vĩ nhân còn lưu lại
Chợt ngậm ngùi thời gian là vô thướng
Những con người bất tử
Không nói một lời nào
hiện thân trong bức tượng đá
lặng im trong công viên
những hạt mưa đến vội vàng
những hoa tuyết trắng nằm lại trên vai
vài cánh hoa anh đào lả lướt bay.
Những kỳ công bằng mồ hôi nước mắt
Sự sáng tạo lưu truyền
Trong tâm hồn nghệ sĩ
Cho người lữ khách ngưỡng mộ
Lặng im chết đứng
Trầm trồ khen ngợi.
Hàng trăm bức tượng nằm trong công viên
Lặng im nhìn lá rơi.
Cám ơn hoa đã vì ta nở
Cám ơn cơn gió thoảng nhẹ bay
Cánh hoa mỏng màu trong trắng
Thay cho hoa tuyết nhẹ nhẹ rơi.
Xin tạ ơn người
tạ ơn đời.
Lê Tuấn
Lạc Bước Vườn Đào
Tôi đứng giữa vườn đào cánh trắng
Thấy hoa đào lất phất bay bay
Như bông tuyết trắng mênh mông đến
Giây phút chạnh lòng tình đắm say.
Cảm nỗi thương lòng nhìn liễu rũ
Hồ thu cảnh đẹp em đi qua
Hoa đào trắng điểm trên màu áo
Vạt lụa tung bay đủ sắc màu.
Tia nắng ban mai soi bóng nước
Long lanh gợn sóng lòng bâng khuâng
Hoa rơi gió thổi bay xa mãi
Nỗi nhớ dâng đầy tình thế nhân.
Tôi đến đây như người lạc lối
Giữa vườn đào biết lối nào đi
Thi nhân đậm nét hồn du khách
Viết vội vần thơ mộng ước gì.
Lê Tuấn
Hoa Anh Đào trắng nở
Cánh hoa bay qua mặt hồ
Gió đưa ngang thành phố
Đáp nhẹ trên thềm ngôi đền Abraham Lincol
Ở nơi chốn nhìn ra tháp bút chì
Hoa không nói điều gì
Cho ngày lễ hội
Hoa anh đào Washington.
Cánh lá mỏng như hoa tuyết
Nhưng nó không tan như tuyết trắng
Những cánh mỏng rơi đầy trên lối đi
Được gió gom lại thành đống
Đợi chờ ngọn gió bay đi
Hay đợi chờ bàn tay em
Bốc một nắm tung lên trời
Để thấy những cánh mỏng bay lên tóc
Em mỉm cưới đôi môi nở hồng
Thay cho cánh anh đào màu trắng.
Bay lượn trong quần thể Washington
Nơi ngôi đền Abarham Lincol
Ngọn tháp bút chì
Nơi bức tường đá khắc tên người
58 ngàn chiến binh Hoa kỳ
Nắm xuống trên chiến trường Việt Nam
Nơi tưởng niệm chiến tranh Đại Hàn.
Ở ngôi đến Martin Luther king
Còn khắc ghi hàng chữ
I have a dream
Bài diễn văn xoá bỏ nô lệ.
Hơn ba trăm năm lập quốc
Nước Mỹ thật vĩ đại
Bao nhiêu vĩ nhân còn lưu lại
Chợt ngậm ngùi thời gian là vô thướng
Những con người bất tử
Không nói một lời nào
hiện thân trong bức tượng đá
lặng im trong công viên
những hạt mưa đến vội vàng
những hoa tuyết trắng nằm lại trên vai
vài cánh hoa anh đào lả lướt bay.
Những kỳ công bằng mồ hôi nước mắt
Sự sáng tạo lưu truyền
Trong tâm hồn nghệ sĩ
Cho người lữ khách ngưỡng mộ
Lặng im chết đứng
Trầm trồ khen ngợi.
Hàng trăm bức tượng nằm trong công viên
Lặng im nhìn lá rơi.
Cám ơn hoa đã vì ta nở
Cám ơn cơn gió thoảng nhẹ bay
Cánh hoa mỏng màu trong trắng
Thay cho hoa tuyết nhẹ nhẹ rơi.
Xin tạ ơn người
tạ ơn đời.
Lê Tuấn
Lạc Bước Vườn Đào
Tôi đứng giữa vườn đào cánh trắng
Thấy hoa đào lất phất bay bay
Như bông tuyết trắng mênh mông đến
Giây phút chạnh lòng tình đắm say.
Cảm nỗi thương lòng nhìn liễu rũ
Hồ thu cảnh đẹp em đi qua
Hoa đào trắng điểm trên màu áo
Vạt lụa tung bay đủ sắc màu.
Tia nắng ban mai soi bóng nước
Long lanh gợn sóng lòng bâng khuâng
Hoa rơi gió thổi bay xa mãi
Nỗi nhớ dâng đầy tình thế nhân.
Tôi đến đây như người lạc lối
Giữa vườn đào biết lối nào đi
Thi nhân đậm nét hồn du khách
Viết vội vần thơ mộng ước gì.
Lê Tuấn
- ***
- THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH
CHÍNH-NGHĨA
Em hỏi anh về nước Việt
quê anh,
Và gật đầu ra vẻ cảm-thông nhanh;
Nhưng anh biết: em không hề chú-trọng
Mà chỉ hiếu-kỳ vớ-vẩn chuyện xung quanh.
Anh hỏi thế này (quá đáng không nao?):
Em nghĩ thế nào về cuộc chiến hư hao
Dai-dẳng nhất và đầy mâu-thuẫn nhất
(Dân-ý ngại-ngần, hùng-chí lao-đao)?
Đừng kể gì năm-vạn-tám vong-thân!
Đừng kể gì trăm-tám tỷ phù-vân!
Sự-thể ra sao? trong ngày qua đắng xót:
Hội-chứng di-lưu về xã-hội, tinh-thần...
Em cảm nghĩ gì khi có kẻ rêu-rao:
"Thiếu Chính-Nghĩa!" Em phản-ứng ra sao?
(Trong lúc An-Ninh, Lợi-Quyền nước Mỹ
Dù ở đâu trên thế-giới cũng gồm bao!)
Mỹ tiêu-trừ Phát-Xít Đức, giúp Tây-Dương!
Mỹ chận đường Quân-Phiệt Nhật, cứu Đông-Phương!
Không để Liên-Xô lấn xâm Tây-Đức!
Và Triều-Tiên cho Hoa-Cộng nới biên-cương!
Lẽ tất-nhiên phải tốn kém phần nào
Để đạt cuối cùng Quyền Lợi Tối-Cao!
Nếu họ phân-trần là "Không Chính-Nghĩa"
Chỉ là vì họ đã lỡ-làng bỏ cuộc binh-đao!
Em hãy chờ xem! Mỹ sẽ lại lu-bù
Can-thiệp mỗi Vùng, yểm-trợ từng Khu:
Trung-Đông, Phi-Châu... có phù, có chống,
Hết "Lạ! Xa!", "Không hiểu rõ quân thù!"
Đấy! Hoa-Kỳ đang chuộc lỗi của ngày qua!
(Cương hay nhu: do chiến-thuật mà ra!)
Thế-Giới Tự-Do phải phục-hồi thể-diện
Để chứng-minh Chính-Nghĩa thuộc về ta!
JUST CAUSE
Black April 1975
And you made as if you did all understand;
But, I was aware you gave to it no priority,
Except to amuse yourself with your curiosity.
Would it be too
demanding if I asked back
Your opinion on the war that became a crack
As the longest and most controversial conflict
To bedevil and cause people to contradict?
Do not mention the
fifty-eight-thousand lost,
One-hundred-and-eighty-billion dollars cost,
And the way it happened in that painful past,
Its social and mental syndrome thence to last.
Just tell me what you
feel, think, and react
When they claimed lack of Just Cause a fact
While National Security and Interests' scope
Is asserted to include anywhere on the globe!
Why not to let Europe
for the Nazis to take,
And Asia for the Mikado militarists to invade,
And West Germany for the Soviets to fool,
And South Korea for the Red Chinese to rule?
Of course, the States
had to pay some prices
To win and gain the biggest and best slices!
Thus, they had recourse to "No Just Cause!"
Only because they came to a defamed pause!
Wait and see! I
bet, it will be taking actions
To intervene for and against certain factions.
The Middle East, Africa... the cons and pros:
No more "Far! Strange! Misjudging the foes!"
Now, you have got it:
It is remedying things!
Iron fists? velvet gloves? just tactical swings!
The Free World must win to redeem its pride
And justify that the Just Cause is on our side!
17-01-1992
CÔNG ƠN SINH DƯỠNG
Con nuôi Cha Mẹ con kể
từng ngày.
Lẽ thường đầy dẫy xưa
nay,
Buồn cho thế thái,
ngán thay nhân tình
Ơn dưỡng dục sao đành
quên lãng,
Đức sinh thành chớ mảng
thờ ơ...
Công Cha trời biển, hững
hờ ?
Nghĩa Mẹ sông núi, dại
khờ gác bên !
Ơn cúc dục chớ quên
món nợ,
Đức cù lao phải nhớ
khúc nhôi.
Biết chăng từ thuở
chào đời,
Ngày đêm Cha, Mẹ khôn
ngơi một giờ
Con đau Mẹ bơ phờ lo
lắng,
Suốt năm canh thức trắng
vì con...
Thân ve ngày một héo
hon,
Nghìn trùng ân nghĩa
con còn nhớ không?
Cha sớm tối ước mong
con giỏi,
Để ganh đua học hỏi
tinh tường.
Mai sau bia đá bảng vàng,
Đẹp lòng cha mẹ lại càng vinh thân.
Cha không quản xa gần bươn chải
Dẫu cực thân vẫn phải gắng công.
Đến ngày dựng vợ, gả chồng,
Trăm cay nghìn đắng một lòng vì con.
24/4/1997 TRƯỜNG GIANG
SÀI GÒN GIỮA LÒNG
PARIS
Tôi ôm Paris nhớ da diết Sài Gòn
Sài Gòn con gái, Sài
Gòn nét son
Sài Gòn mê say cao đầu
ngạo nghễ
Một Sài Gòn không man
rợ dã man
Những ngày Paris tôi
vẫn tưởng Sài Gòn
Tôi hành hạ mình bằng
những ví von
So sánh nào trong đớn
đau hơn thế
Sài Gòn giọt cà phê đắng
Kim Sơn
Ly cà phê nơi quán nước
hàng hiên
Vẻ dửng dưng nhìn
thiên hạ thân quen
Ôi Sài Gòn một thời
dù như thế
Ôi Sài Gòn đã đổi trắng
thay đen
Nhớ Sài Gòn giữa
Paris hôm nay
Lòng Paris tôi muốn
được dang tay
Hát tiếng hát tự do
thời đã hát
Tiếng hát không ai bắt
bớ tù đày.
Rất Sài Gòn những vĩa
hè Paris
Như trong mơ đang tưởng
tới điều gì?
Khu phố Sài Gòn ngã
năm ngã bảy
Sài Gòn ơi sao ta nhớ
cuồng si
Cám ơn người
ta gặp gỡ ở Paris
Nhịp tim Sài Gòn những
bước ta đi
Nhớ nước thương nhà
ruột cắt từng đoạn
Mong một ngày quét sạch
lũ man di…
SAIGON INSIDE PARIS
I embraced Paris but missed Saigon to shed tears:
Saigon of nymphs,
Saigon of golden years,
Saigon of passion,
Saigon of pride and popularity,
A Saigon without
inhumanity, barbarity.
During my days in
Paris I still thought in Saigon I was,
I tortured myself
with comparisons as jaws.
What similes are more
painful to liken for toffee:
Saigon with Kim Son’s
drops of bitter coffee!
Just a cup of coffee at such a verandah bar!
The indifferent look
at the familiar world up to par!
Oh, Saigon, although
once like that, quite right!
Oh Saigon has changed
black instead of white!
Missing Saigon while
inside Paris this day,
The very heart of
Paris I wanted my arms to sway,
To sing the free
songs that once I had sung:
For it no one got
arrested, imprisoned, went bung.
As in a dream what
was I thinking of, nitty-gritty?
Saigon Quarters with
five and seven crossroads:
Oh Saigon, why did I
miss You uncountable loads!
Thank you to the
people I met in Paris then;
Heartbeats of Saigon
the steps we took in our ken.
Nostalgic, my
intestines hurt as cut to pieces, desolate;
Hoping in a near
future the barbarians to eliminate.
Thanh-Thanh.com
(thơ Thanh-Thanh) CHÚ
TÂM
CHÚ TÂM
Tháng Tư Đen, trên quốc-lộ
kinh-hoàng,
Tăng cộng-sản xéo bừa dân chạy giặc.
Trong những xác nạn-nhân phường quốc-tặc
Có một bà bỏ lại ... đứa con thơ .
Chú tên Tâm, năm tuổi,
sống bơ-vơ,
Được Tỉnh-Hội nhận vào chùa bảo dưỡng.
Lòng vốn Phật mà thân lâm nghiệp-chướng;
Kẻ tan nhà, người mất nước: như nhau .
Tí tuổi đầu, an phận
với dưa rau,
Cũng bị bắt, để... điều-tra lý-lịch!
Chúng hạch-hỏi, nghi là con của ... "địch"
Khiến qúy Thầy khai hộ-khẩu khôn thông!
Rồi Công-An vào, đội
lốt nâu-sồng,
Đuổi số lớn tăng ni ra khỏi Viện.
Chánh Đại Diện thành bình-phong "đại biện":
"Thiếu-nhi" Tâm bị cấm học "nghề" tu!
Chú theo Thầy Khuôn-Hội
xuống ven khu,
Học đọc viết: phải quàng khăn đỏ máu;
Nhưng học đạo-nghĩa: Thầy khuyên dạy cháu
Sống trọn lành Bi Trí Dũng phương-châm...
"Cải-tạo" về,
sau đó mười ba năm,
Tôi đến viếng, "chú Tâm" vừa bị bắt:
Chú chống việc qua Miên làm ngoại-tặc
("Nghiã-vụ" mà! Tu-sĩ cũng không tha!)...
Nay, ở nước người,
thương nhớ quê ta,
Xem phim báo, cuộc xuống đường ở Huế*,
Thấy trong số tăng đồ (sao giống thế?)
Có một nhà sư trẻ -- Thích Từ Tâm?
*Bốn vạn Phật-tử
và lương-dân Huế biểu-tình chống VC đàn-áp tôn-giáo, vào ngày 25/5/93.
Vâng, dân mình đâu phải
điếc, mù, câm?
Đã dị-ứng, loại-trừ bao nọc độc:
Một ngàn năm không đồng
dòng Hán-tộc!
Một trăm năm không hoá giống Gô-loa!
Trùng Mác+Lê không thể nhiễm đầu ta!
Hải-nội, hải-ngoại, mọi
ngành, mọi đạo,
Đã đứng dậy, quyết trừ gian, diệt bạo,
Cho đồng-bào an+lạc -- Chú Tâm ơi !
THANH-THANH
TỰ-BẠCH
Đây là những vần thơ tha-thiết nhất
Tôi đã làm trong đáy ngục trần-gian.
Mẹ Việt-Nam càng khốn-đốn nguy-nan
Càng đau xót lòng con, dân hiếu-tử.
Ấy là lúc lương-tâm
mình tự-xử
Dù cho mình chẳng có tội-tình chi!
(Thà gian-tham, nhũng-nhiễu, bạo-tàn đi!
Hay dốt-nát, biếng-lười,
ham hưởng-lạc!)
Nhưng, đại-nghiệp đã
lâm thời mục-rạc:
Oán trách gì thì cũng đã long-đong!
Tổ-Quốc ơi! Day-dứt lẽ hưng-vong*,
Sầu hận ấy biết ngày nào rửa sạch?
"Quốc-Gia
hưng vong, thất-phu hữu-trách!"
*
Gửi về đâu, niềm
cô-trung thiết-thạch,
Khi biển trời khuất bặt bóng cờ thiêng?
Gác nợ chung, về bám níu tình riêng;
Chính tổ ấm: đường cùng, nhưng lối thoát.
Vâng! Giữa cảnh thân
tàn, đời dập nát,
May-mắn thay! tôi đạt được thiên-đường:
Một gia-đình với vợ qúy, con thương,
An-ủi, dưỡng nuôi tinh-thần, vật-chất.
Nên tôi dệt những vần
trìu-mến nhất
Dành cho con, cho vợ, cho người thân,
Để phần nào ghi nhớ mối thâm-ân
Đã nâng đỡ, nếu không thì đã qụy!
*
Trong đày-đọa, trong tận cùng thế-lụy,
Giữa đàn cừu dưới móng vuốt sài-lang,
Có những bạn tù khí-phách hiên-ngang
Đã đứng dậy, khinh lờm phường độc giống.
Họ đã chết để cho
mình được sống,
Được tự-hào mà ngửng mặt, vươn lên.
Thà ở nơi nào, không tuổi, không tên;
Chứ đã biết, làm sao quên họ được?
Nên tôi chép một đôi
lời tóm lược
Để di-lưu cho họ với gia-đình,
Và để họ dưới mồ đỡ tủi vong-linh
Đã xả thân lót đường cho mình tiến tới!
*
Thơ tôi đó: có người xưa, cảnh mới,
Từ trong tù ra đất rộng, trời cao;
Có nghiã mẹ hiền bát-ngát trăng sao;
Có tình chị qúy bao-la đất nước;
Có anh, có bạn, có em... lỡ bước
Theo đường tà rồi mới thấy sa chân;
Có chàng "đối-lập" ngưỡng-vọng thù-quân
Đợi địch đến mới vỡ lòng, sáng mắt;
Có nàng thiếu-phụ, tay bồng, tay dắt,
Tìm Tự-Do mơ ước vượt trùng-dương;
Có chú tu-hành cũng vướng tai-ương
Phải nhập-thế để giành quyền sống đạo;
Và, chế-độ, với ngu đần, ngược-bạo;
Và, đồng-bào, trong kìm kẹp, lầm-than...
*
Ở trong tù, có những lúc bầm gan:
Không chỉ giặc, mà còn do phía "bạn"!
Tôi đã dùng thơ mài gươm, đúc đạn...
(Nhưng, hiện-thời xin tạm gác sang bên)
*
Có những bài thơ mà trí lụn vùi quên
Nên tiếc mãi, khôn vãn-hồi chính-xác:
Những ý xuất-thần, những vần tuyệt-tác,
Những con yêu phiêu-lạc của tinh-thần...
*
Thơ cũng ào vào mạch máu, luồng gân
Với tin-tức về bà-con hải-ngoại:
Hoàng Cơ Minh, Võ Đại Tôn... thắp sáng lại
Ngọn đuốc soi đường giải-cứu Quê-Hương,
Và có em tôi, Lý Tống thân thương,
Với cuộc vượt ngục lừng danh thế-giới .
*
Tôi hãnh-diện là không hề động tới
Hồn Thơ mình khi ở dưới búa, trên đe .
(Sao có người đem Nghệ-Thuật ra khoe
Làm của đút dâng cho loài ghẻ gớm!)
*
"Cơn Ác-Mộng" tuy không ra mắt sớm
(Vì thiếu tiền!) song muộn vẫn hơn không.
Nó vẫn là chứng-tích của thuở gai chông
Mà Đất Nước rơi vào trong bất-hạnh.
*
Xin cầu nguyện cho trời quang, mây tạnh,
Chôn chuyện buồn theo Thế-Kỷ Hai Mươi ...
THANH-THANH
(trong “Cơn Ác-Mộng”)
Viết cho ngày
30 Tháng Tư
Bốn mươi tám năm nghĩa là xuân đã muộn. Tưởng Hạ chỉ vừa
sang sao Thu đã đến bên thềm. Nhìn lại tóc mình sương điểm xám màu đêm. Lòng
quay quắt nhớ thương quê! Ôi nghìn trùng xa cách.
Tiếng chuông bên thềm ngân buồn hiu hắt. Hoà với màn đêm
tiếng dế nỉ non. Quê hương tôi, dẫu chính nghĩa đã mất, nhưng đất nước vẫn còn.
Mong có được một ngày bừng lên trên vòm trời Đông Á. Khi thiên đường mù Cộng Sản
cùng đường, tan rã. Cho lũ con, bị đẩy ra muôn phương, hăm hở trở lại quê nhà.
Bốn mươi lăm năm, hơn bảy chục tuổi, quả thiệt đã già;
nhưng tấm lòng sắt son với quê hương không bao giờ phai nhạt. Sức lực dù đã mòn
hao, chắc không thể làm được những điều gì to tát, nhưng khi xã tắc cần cũng
nguyện hy sinh. Nhất là khi phải một sống một còn với lũ giặc Bắc phương, cũng
sẽ đồng lòng khắc sâu câu Thát Đát.
Mỗi 30 Tháng Tư về là mỗi lần xa xót. Ngó vọng quê nhà mắt
lệ, hồn đau. Bao chiến hữu vùi thây, hồn lưu lạc phương nào. Xin che chở tâm hồn
tôi mục ruỗng. Thua cuộc chiến năm xưa quả là oan uổng. Một quân đội anh hùng bị
đồng minh phản bội, trói tay. Để cho lũ sài lang ngồi xổm trên cổ, trên đầu dân
người từ ấy đến nay; còn khốn nạn quỵ luỵ Tàu để được làm thân nô thuộc. Dân tộc
Rồng Tiên quả là vô phước, sinh ra một lũ ươn hèn bán nước cầu vinh.
Bốn mươi lăm năm dân Miền Nam đã tỉnh ngộ, thất kinh. Một
cái giá quá đắt cho chiêu bài giải phóng. Nhưng có lắm người vẫn như còn mơ mộng,
một thiên đường mù sẽ le lói cuối trời xa. Nhớ bạn bè một thuở xông pha trong lửa
đạn để mong giữ gìn tự do, dân chủ. Nay không biết có ngàn thu yên ngủ, khi dân
tộc vẫn bị đoạ đày, còn đất nước vẫn mãi điêu linh!
GIỚI THIỆU TRANG NHÀ:
http://thovanyenson.com
http://www.thanphongmartialarts.com
***
CHIẾC GIÀY SAUT
TRÊN ĐỒN
PLEI-DJARENG...!
Chiếc giày sô người
lính trận năm nào.
Còn bỏ lại trên tiền
đồn hoang vắng...!
Bốn tám năm từ khi
thôi lửa đạn.
Dưới mặt trời nằm dãi
nắng dầm mưa...!
Anh ở miền nào có vợ
con chưa...?
Hay mới lớn đã vội
vàng nhập ngũ...?
Đóng quân đây đã mấy
mùa trấn thủ...?
Chiếc giày này sao để
lại không mang...?
Phải năm xưa khi trận
đánh vừa tan...!
Một chân trúng mảnh
mìn cưa bỏ lại...
Hay anh chết khi cuối
giờ di tản...?
Cái chân kia thú dữ
đã tha rồi...?
Lúc tàn hơi anh từ
giã cuộc chơi...!
Ai đó thấy báo tin
cho đồng đội...
Mẹ cha anh vượt rừng
sâu tìm tới...!
Nhặt thân anh bỏ lại
chiếc giày này...?
Bao nhiêu người đã nằm
lại nơi đây...?
Sao chỉ một chiếc
giày anh trơ trọi...!
Không di ảnh, không kệ
thờ nhang khói...!
Bên chiến hào rêu phủ
đã lên xanh...
Biết ai còn nhớ đến
tuổi tên anh...!
Người nằm xuống đáp đền
ơn sông núi...!
Gió biên cương bốn
mùa hiu hắt thổi.
Điệu nhạc buồn trên đỉnh
Plei Djareng…
(Chàng Đông Ry Nguyễn-Photo
by Thái Quang Dũng)
Đoạn Kết
Tao gói mày tạm vào
chiếc poncho
Tao phải tiếp những
việc còn dang dở
Đạn vẫn réo, một góc
rừng toạc vỡ
Quê hương mình đang
khóc giọt hờn căm.
Tao sẽ quay tìm lại
chỗ mày nằm
Kể mày nghe đoạn đường
tao đã trải
Thân chinh chiến đang
lâm vào khổ ải!
Đạn hết rồi, gươm,
súng gãy, tàn hơi…
Tiếng súng còn vọng lại
khắp nơi nơi
Những tiếng súng nghe
biết từ một phía
Ta thất thế đừng nói
dù chính nghĩa
Tao còn đây mà như đã
chết rồi!
Bạn bè ta như chim lạc
giữa trời
Manh áo trận tả tơi
trong cơn bão
Tàn cuộc chiến những
ai còn tiết tháo?
Ai công hầu khanh tướng
cũng vậy thôi.
Tao tiễn mày bằng giọt
nước mắt rơi
Giọt nào cho quê
hương ngày mạt vận
Giọt nào cho chúng
ta? Người thất trận…
Giọt nào cho phố xá?
Cảnh điêu tàn!
Thôi hết rồi bài hành
khúc dở dang
“Ta quyết chiến
không hề chiến bại…”
Hướng mặt về phía trời
xa biên ải
Bạn bè ta còn không
có nấm mồ.
Mày nằm đây, im trong
tấm poncho
Nhưng thân phận của
chúng ta là một!
LÝ TƯỞNG TỰ DO
Tháng Tư nô Hán chiếm quê hương .
Chiến hữu lưu vong thoát bạo cường .
Người chốn chân mây còn khát vọng .
Kẻ nơi góc bể vẫn tơ vương .
Một thời trai trẻ gìn sông núi .
Nay đã về già phải viễn phương .
Lý tưởng soi đường ta chiến đấu .
Chúc nhau thắng lợi vạn an khương .
Lâm Hoài Vũ
(Trích thi tập Giấc Mơ Hoa )
SAIGON SAU NGÀY QUỐC HẬN 30/4
Saigon thảm cảnh tội vô cùng .
Hàng vạn ăn xin thật não nùng.
Tàn phế lê thân mời vé số .
Gầy gò đạp xích chở gian hùng.
Trẻ thơ xuôi ngược giành cơm cặn .
Thiếu nữ tranh nhau đón khách nhung.
Qua lại nhiều xe hơi cán ngố .
Rồ ga phóng đại tợ điên khùng …
Lâm Hoài Vũ
( Trích Thi Tập Lưu Vong Trường Khúc )
HỒN VIỆT
Vinh hạnh sinh ra giống Việt này .
Cuộc đời suy ngẫm thế mà hay .
Luyện rèn chính khí hôn thăng tiến .
Mài dũa kiên trì xác mượn vay .
Vận nước trầm luân vòng bất hạnh .
Đời người luân lạc kiếp lưu đầy .
Trung trinh vẹn giữ tình dân tộc .
Nước Việt trông chờ triệu cánh tay .
+
Nước Việt trông chờ triệu cánh tay .
Toàn dân đuổi hết lũ tay sai .
Hãy xem thế giới văn minh quá !
Nhìn lại quê mình hậu tiến thay !
Lũ cộng thoát thai từ giống vượn .
Bao người tuổi trẻ đã anh tài .
Bốn ngàn năm lẻ gương anh dũng .
Hồn Việt muôn đời sáng chói ngai .
( Trích thi tập Lưu Vong Trường Khúc )
QLVNCH - TRUYỀN THỐNG KIÊU HÙNG
Quyết vẫy vùng không hổ thẹn non sông .
Dù trên đầu mái tóc đã hoa râm .
Nhưng chính khí giống Rồng Tiên kiêu dũng .
Lá cờ vàng tung bay trong gió lộng .
Chiến thắng lẫy lừng qua những địa danh :
Quảng Trị , Hạ Lào, Bình Giã , Khe
Sanh .
Kontum , Tchepon , Đồng Xoài, Đồng Tháp
.
An Lộc, Pleime , Đức cơ , Ban Hét .
Xác cộng quân gục ngã dưới cờ vàng .
Hơn hai mươi năm chiến đấu hiên ngang .
Người lính chiến Cộng Hòa không lùi bước .
Dù trải qua hàng trăm ngàn uy hiếp .
Vẫn đánh tan quân xâm lược vô thần .
Bao chiến công chiến thắng lũ cuồng nhân .
Quyết bảo vệ Tự Do cho Tổ Quốc .
+
Rồi một hôm quê hương buồn tang tóc .
Én xa đàn tung cánh khắp muôn phương .
Bao nhiều năm lưu lạc chốn tha phương .
Giờ mỏi cánh mong bay về tổ cũ .
Nhưng lạc hướng giữa giòng đời lữ thứ .
Anh hùng đâu ? Sao ẩn mặt dấu tên ?
Chiến hữu ơi ! Sao người vẫn lặng yên ?
Hay mê mải giữa mùi hương son phấn !
Hay cố say tìm vui quên trong ly đẳng !
Mà quên đi mối hận mất quê hương .
+
Hãy khơi lên đi ngọn lửa quốc hờn !
Hãy vùng dậy! Hỡi con yêu Tổ Quốc !
Hãy viết lại chính sử vàng đất nước !
Bốn ngàn năm văn hiến rạng trời Nam .
Giống Rồng Tiên kiêu dũng dựng cờ Vàng .
Giang sơn Việt sẽ muôn năm rạng rỡ .
( Trích Thi Tập Lưu Vong Trường Khúc )
***
QUỐC HẬN THÁNG TƯ
Tháng Tư đến mây trời xanh xao quá !
Những giọt buồn hiu hắt chẩy vào tim .
Nhớ cố hương ruột đau thắt từng cơn .
Bao năm tháng vẫn mù sương thiên lý .
+
Bốn mấy năm qua dài như thế kỷ .
Nỗi ưu tư trĩu nặng bước lưu vong .
Thời gian phai bao mơ ước bên lòng .
Vết thương cũ vẫn còn hoen rỉ máu .
+
Tháng Tư xưa triệu người trong giông bão .
Vành khăn tang liệm chết tuổi hoa niên .
Tháng Tư nay đất nước vẫn đảo điên .
Dân vẫn sống trong gông cùm cộng đỏ .
+
Ta mơ ước một mai về đất Tổ .
Cùng toàn dân mở hội rước cờ vàng .
Hồn núi sông sáng rực ánh đăng quang .
Như réo gọi tâm linh người ly xứ .
( Trích thi tập Lưu Vong Trường Khúc )
***
Khắp trần gian mừng đón lễ thiêng liêng.
Đàn con chiên trên mảnh đất Tây Nguyên .
Cùng cầu nguyện cho Tự Do tôn giáo .
+
Bất bạo động để giương cao chính đạo .
Vững niềm tin chính nghĩa thắng tà quyền .
Dù hiểm nguy vẫn bất khuất trung kiên .
Tử vì đạo nào tiếc chi mạng sống .
+
Bọn lang sói đã cuồng điên lồng lộng .
Dùng hơi cay , roi điện tắm máu xương .
Như sóng thần xô ngã ách bạo cường .
Người Tây Nguyên chuyển mình trong biến động .
+
Ngàn chiến sĩ lái máy cày chuyển động .
Như đoàn quân ngạo nghễ thách ma vương .
Chí hùng anh nào há sợ bạo cường .
Cuộc phản kháng đã vang lừng thế giới .
+
Đã thức tỉnh bao lương tri nhân loại .
Việt Nam bây giờ địa ngục trần gian .
Chế độ cộng nô đảng trị dã man .
Đã vi phạm nhân quyền và tôn giáo .
+
Sức phản kháng như sóng thần dâng bão .
Sẽ khơi nguồn mạch sống khắp non sông .
Bắc Trung Nam nguyện thống nhất một lòng .
Cùng Hải Ngoại đập tan quân phản quốc .
+
Đuốc Dân Chủ sẽ sáng soi khắp nước .
Hoa Tự Do trải thảm lúa đơm bông .
Cờ vàng bay rực rỡ giống Tiên Rồng .
Giang sơn Việt rạng ngời Đông Nam Á .
Lâm Hoài Vũ
( Trích thi tập Lưu Vong Trường Khúc )
Việt Nam đàn áp người Thượng Tây Nguyên theo đạo Thiên Chúa
https://www.youtube.com/watch?v=Wt8COTg8r9w
***
Anh Hùng Tử Khí Hùng Bất Tử
Xin thành tâm thắp lên nén hương lòng kính cẩn
dâng lên những tấm gương anh linh tuẫn tiết vì nước.
Từ trái qua phải:
1/ Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn. Tỉnh trưởng kiêm Tiểu
khu trưởng Tiểu khu Chương Thiện, những ngày cuối đã oai dũng tử thủ Chương Thiện.
bị bắt và bị CS xử tử tại Cần Thơ ngày 14/8/1975.
2/ Chuẩn Tướng Trần Văn Hai. Tư lệnh Sư đoàn
7 Bộ binh. Sáng ngày 1 tháng 5 ông đã dùng thuốc Optalidon uống nguyên ống 20
viên tự vẫn trong phòng làm việc tại căn cứ Đồng Tâm, Mỹ Tho.
3/ Chuẩn Tướng Lê Nguyên Vỹ. Tư Lệnh Sư Đoàn
5 BB. Dùng súng tự sát tại bộ tư lịnh Lai Khê ngày 30/4/1975.
4/ Thiếu Tướng
Nguyễn Khoa Nam. Tư Lịnh Quân Đoàn IV. Dùng súng tự sát vào sáng 6.30"
ngày 1/5/1975.
5/ Chuẩn Tướng
Lê Văn Hưng. Tư Lịnh Phó Quân Đoàn IV. Dùng súng tự sát khoảng 8.45" chiều
ngày 30/4/1975.
6/ Thiếu Tướng
Phạm Văn Phú. Tư Lịnh Quân Đoàn II và Quân khu 2. Tự vẫn bằng thuốc độc ngày
29/4/1975, và sau đó mất khoảng trưa ngày 30/4/1975 tại nhà thương Grall.
7/ Trung Tá Nguyễn
Văn Long. Cảnh Sát Quốc Gia. Dùng súng tự sát tại Công Trường Lam Sơn Sài
Gòn ngày 30/4/1975.
Anh Hùng Tử Khí Hùng
Bất Tử.
************
Khí Hùng Bất Tử
"Khí Hùng Bất
Tử" chẳng hề ngoa
Trọn đời chiến đấu
luôn gần gũi
Một phút tan hàng bỗng
cách xa
Tổ quốc ghi ơn bao
chiến tích
Quân đoàn lưu dấu những
thăng hoa
Cờ - Vàng mãi mãi hồn
sông núi
Ôm trọn anh linh
nghĩa nước nhà!
Hoàng Dũng
+
Họa CHÍNH KHÍ
CA
Chính khí kiên cường không nói ngoa .
Dũng mãnh sa trường danh chói lọi .
Uy nghi chiến thuật tiếng vang xa .
Hồi chuông báo tử rền quê mẹ .
Sông núi cạn nguồn réo sắc hoa .
Tuẫn tiết anh hùng không sống nhục .
Ngàn năm ngời sáng Việt Nam nhà !
30/6/2022
**
Nước Việt vì ai khổ
thế này ?!
Do Hồ theo Cộng chẳng
ai hay !
Cầm tiền báo Pháp cho
tin mật. (*)
Bán Bội Châu thanh
toán nợ vay.
Thủ đoạn đưa người
vào khám tối.
Mưu thâm tố giác bị
tù đày.
Việt Nam hậu thế xa
gương trước.
Diệt cộng đồng hành
thật mạnh tay.
+
Diệt cộng đồng hành
thật mạnh tay.
Đừng mong hòa hợp, giải
lầm sai.
Cộng đồng đấu đá vì
tranh chấp
Sinh hoạt bất đồng
đáng tiếc thay !
Biệt xứ cha ông nuôi
trí thức.
Lưu vong hậu duệ lắm
người tài.
Vì dân cứu nước cùng
đoàn kết.
Lật đổ tà quyền cướp
lấy ngai.
Tuyến Lê Sydney
Apr 8-2023
(*)Hồ chí Minh bán đứng
Phan Bội Châu cho thực dân Pháp, trên đất Trung Hoa năm 1925.
**
Gấm vóc giang san đượm một màu.
Mỗi lần nhớ nước quặn lòng đau.
Nhà cao , cửa rộng âu bao thuở .
Tước trọng , chức cao chẳng mấy lâu.
Chim quốc xa quê kêu lẻ bạn .
Người dân viễn xứ nhớ tình nhau .
Ai ơi ! Hải ngoại nên đoàn kết .
Giải phóng quê nhà ,trở lại mau !
Hoài Nam
+
Họa TRONG CƠN PHÁP NẠN
Máu đào tuôn đổ quá thương đau .
Giáo dân bất khuất còn vô tận !
Chế độ hung tàn có được lâu ?
Đàn áp , tác oai thêm hỗn loạn .
Quyền hành , tham nhũng cứ dành nhau .
Lửa thiêng soi sáng cơn mê muội .
Pháp nạn tới rồi , đứng dậy mau !
( Trích thi tập Giọt Sầu Trên Mắt Mẹ của Hoài Nam
)
***
THÁNG TƯ
NHƯ KHÔNG
Thanh gỗ khắc tên người
chết tù
Xác quăng lên chiếc
xe cút kít
Vùi dập rừng sâu miếng
đất chôn
Tháng tư vợ bỏ theo
người khác
Nhà ba bốn đứa tàu há
mồm
Con đói còn sá gì
danh tiết
Mẹ bán đời Mẹ nuôi
các con
Tháng tư mới biết thằng
hai mặt
Lưỡi dao phản bội cắm
sau lưng
Thằng thua trợn mắt
nhìn thằng thắng
Sớm biết mày tao cho
một băng *
Tháng tư đạn hết -
quân co cụm
Những tàn binh ngồi
thành hình tròn
Thảy vào giữa hai quả
lựu đạn
Nổ ầm thân xác tạ non
sông
Tháng năm tháng bảy
người ra biển
Sóng bạc điên cuồng nấm
mộ chôn
Người sống bốn bể
thân lưu lạc
Kẻ chết vùi thây dưới
đáy dòng
Có người đàn bà đi
bán máu
Đổi chén cơm nuôi chồng
tội tù
Tóc Mẹ bạc thêm nhiều
sợi bạc
Phận người như cây cỏ
rạ rơm
Tháng tư chiến hữu nằm
Conex
Sống không ra sống chết
cũng không
Băng A.K gõ trên đầu
gối
Đau buốt thân tù đói
áo cơm
Có buổi đêm đen người
vượt trại
Buổi sa cơ không chịu
chết hèn
Ngẩng cao đầu nhìn họng
súng bắn
Những đầu lâu nát bét
như bùn
Tháng tư ngòi bút viết
ra máu
Thương thằng chết trận
thương bạn tù
Những thằng tóc xanh
đi chiến đấu
Tan hàng để hận với
thiên thu
Tháng tư bỗng dưng ta
thèm rượu
Uống một mình mà tay
rót khan
Thằng sống nâng chén
mời thằng chết
Những thây người vùi
dập bao năm
Tháng tư đất trời
xoay lộn ngược
Chữ nghĩa rơi lả tả
trên đường
“ Thời lai đồ điếu
thành công dị “ **
Ngọn lửa Phần Thư
cháy hãi hùng
Nhắc thời chinh chiến
thuở Nguyên Phong
Sởn da gà nhớ mùi thuốc
súng
Một thời máu đổ thắm
non sông.
* Băng đạn
** Một câu trong bài
" Thuật Hoài " của Đặng Dung.
***
Còn Đó, Những
Ngày ...
THƠ Nguyễn-
Khắc Tiến-Tùng
Bướm bay lượn trên bờ
sông cũ
Như níu thời gian chẳng
trở về.
Tan trường ăn vội ra sông tắm
Biếng lười ... mơ ngủ ... cạnh bờ đê
*****
Những thằng thân thiết chia bao ngả
Chiến chinh khắp mọi nẻo lan tràn
Thằng hiền như đất thành danh tướng
Thằng người vạm vỡ hóa công nhân .
Hòan cảnh đứa nào đi học tiếp
Bằng cấp, cao sang ngút tận trời.
Gặp nhau nào dễ , trong ngoài nước.
Thời gian cứ vậy, cứ buông trôi …
*****
Lần này mọi sự thuyền xuôi gió
Mừng tủi ôm nhau tóc bạc phơ
Vẫn nhận ra nhau thời đuổi bướm
Kéo nhau đi tắm, sóng xô bờ.
Thằng ấy "đi " rồi, đi chiến trận
Tưởng ôm độc lập, tự do về *
Mấy thằng chưa rụng, trơ . .. thân Cụ
Tật bệnh, già nua nghe tái tê...
Nhớ nữa mấy chàng ham lý tưởng
Ngỡ là cống hiến hết cho đời
Tù đầy, vong quốc là ... hoa trái **
Thôi thì như thế , chúng mày ơi !
Anh chàng làm ruộng không còn ruộng
Hương hỏa dăm sào bỗng trắng tay .
"Cải cách" ra ơn làm ... “khất sĩ “ ! ***
Rồi... cò con buôn bán qua ngày . . .
Nhờ âm đức tổ may mà trụ,
Bầu đòan thê tử kéo về đây
Cố cựu... ngàn xa... mừng lụm cụm
Thèm cùng nghe nước lũ vơi đầy...
Các cụ cười vang theo cháu chắt
Men đường cỏ dại dẫn lên đê,
Chợt nghe thổn thức... lòng như thắt
Thế kỷ... , thời gian ... đã trở về ?
Nguyễn- Khắc Tiến-Tùng
Nếu có thể...
Nếu có thể, để nỗi buồn ngoài cửa
Giữ tâm an rồi hãy
bước vào nhà
Như giày dép dẫu
bao nhiêu bùn đất
Để hiên nhà sau mỗi
dặm đường xa!
Nếu có thể, đừng
giận hờn trách móc
Chuyện áo cơm cũng
đủ mệt nhọc rồi
Khi lòng thấy có
muộn phiền ấm ức
Mình nhẹ nhàng ngồi
xuống bảo nhau thôi!
Nếu có thể, đừng
than thân trách phận
Ở ngoài kia còn
bao kẻ khốn cùng
Còn sức khoẻ là
mình còn hy vọng
Đừng tự dọa mình rồi
suy nghĩ lung tung!
Nếu có thể, thương
nhau thêm một chút
Nay bên nhau mai
chưa chắc đã còn
Đời dài ngắn nào
đâu ai biết được
Trông đợi gì câu hẹn
biển thề non!
Nếu có thể, nhường
nhịn nhau một chút
Tranh phần hơn nào
được lợi ích gì
Chịu thua thiệt
không phải là nhu nhược
Chẳng truy cầu thì
hà tất phải sân si
Nếu có thể, chúng
mình cùng cố gắng
Sống bao dung, đừng
tính toán chi nhiều
Tâm rộng mở, không
gì là không thể
Hãy nhìn đời bằng
đôi mắt thương yêu!
ST.
Đỗ Kiên Mây
***
Mày lại về VN “ăn Tết”
Tao mới biết mày
luôn về “ăn Tết”,
Nhưng mày hằng trốn
biệt chẳng tìm tao,
Vì ngại tao túm áo
hỏi tại sao
Mày không nghĩ đến
đồng bào đất nước.
Hãy nhớ lại vài chục
năm về trước,
Khi Việt nam vừa
được Mỹ bang giao,
Mày đã quên lời thề
thốt đêm nao,
Vội lén lút xé rào
về “ăn Tết”.
Tao bắt gặp, mày
bèn thề sống chết,
Rằng về đây, cương
quyết chỉ một lần,
Mục đích là để
thăm viếng người thân,
Và cải táng mộ phần
cho bố mẹ.
Nhìn mắt mày rưng
lệ,
Tao phân vân rồi
khe khẽ mủi lòng,
Thầm nghĩ ai chưa
quên hẳn giống dòng,
Ắt còn có chút gì
không đến nỗi.
Sau lần đó, mỗi thằng
đi một lối,
Tưởng mày đà biết
nghĩ tới quê cha,
Có ngờ đâu những lời
nói thiết tha
Ngày xưa đó hóa ra
là dối trá!!!
Tao đau lòng được
biết,
Bấy lâu nay, hễ Tết
đến Xuân về,
Mày hầu bao rủng rỉnh
ghé “thăm quê”,
Vui đàn đúm hả hê
không biết mệt.
Tao nghe nói, có
năm gần trước Tết,
Mày lên đồ lính trận
thiệt oai phong,
Xuống Bolsa, hùng
dũng giữa đám đông,
Hô chống Cộng,
trông vô cùng lẫm liệt.
Nhưng sau đó, khi
Sài Gòn đón Tết,
Bỗng có mày về lê
lết ăn chơi,
Sáng la cà, chiều
du hí khắp nơi,
Thỉnh thoảng lại
giở trò chơi “từ thiện”.
Đám bè bạn xưa
theo mày vượt biển,
Đã lắm thằng giờ
hiện ở nơi đây,
Cùng mày luôn họp
thành lũ thành bầy,
Đêm trác táng,
ngày no say “thoải mái”.
Tao nhớ mãi, lần đầu
mày trở lại,
Mày vẫn còn ái ngại
một vài phân,
Nhưng ngày nay mày
ắt đã quen dần
Nên mặt mũi chân cẳng
càng vênh váo,
Khác hẳn lúc năm
xưa mày đã bảo,
Chỉ về đây để báo
hiếu mẹ cha,
Nhân tiện thăm bè
bạn với thăm nhà,
Trước khi phải rời
xa quê mãi mãi.
Mày xui xẻo giờ bị
tao gặp phải,
Chẳng sượng sùng,
còn lải nhải biện minh,
Nào đi xa nên nhớ
quá quê mình,
Nào tiếng gọi gia
đình không dám cãi!
Mày có biết khi
xênh xang trở lại,
Mày vô tình đã làm
hại quê hương,
Đã góp phần nuôi dưỡng
bọn bất lương,
Đưa đất nước vào
con đường hủy diệt.!!!
Chuyện quá khứ mày
đà quên hết tiệt,
Quên vợ con mày chết
ở Biển Đông,
Quên những ngày trại
tỵ nạn long đong
Khúm núm sợ mất
lòng thằng gác Thái.
Tao chỉ hỏi lần
này rồi mãi mãi
Quyết sẽ không gặp
lại bản mặt mày,
Đứa chối từ thân
phận để về đây
Đạp lên nỗi đắng
cay toàn dân Việt.
Mày có thấy thường
dân bị đánh giết,
Khách trên đường
chỉ liếc mắt rồi thôi,
Vẫn thản nhiên, vẫn
phớt tỉnh nói cười,
Nhân tính của người
thời nay là thế đó!
Mày có thấy bầy
công an cán bộ,
Bắt con dân yêu nước
bỏ vô tù.
Bao nhà nông tài sản
bị tịch thu
Chỉ còn biết ngậm
căm thù, nuốt lệ?
Mày có thấy đám đầu
xanh tuổi trẻ,
Trai rạc rài chẳng
kể đến ngày mai,
Gái bán rao trinh
tiết tận nước ngoài?
Đấy, hy vọng cùng
tương lai nước Việt!
Mày có thấy năm
nay về “ăn Tết”,
Bắc đến Nam, nhốn
nháo Chệt đầy đường,
Trong lòng mày có
thoáng chút buồn thương
Cho vận mệnh của
quê hương đất nước?
Hay mày vẫn còn
vênh vang như trước,
Kệ quê nhà, miễn
mày được vui chơi,
Được rượu chè cùng đĩ điếm thảnh
thơi,
Mặc nước mất vào tay quân dị tộc?
Thêm một lần Bắc thuộc,
Leo loét buồn ánh
đuốc giữa đêm đen.
Trần Văn Lương
|Lan Phi|
tao chôn mầy ngày nắng rát tháng ba
con tỉnh lộ hoang tàn mùa binh lửa
tiễn đưa mầy thể thân còn một nửa
nửa bầy nhầy trong tấm áo Poncho
tao chôn mầy với mắt lệ đã khô
cố vuốt mặt đôi mắt trừng rách khóe
hay mầy tiếc tuổi đời còn quá trẻ
đời lính buồn có lẽ chửa lần yêu
lấp mộ buồn ngày xuống vội liêu xiêu
rót nắp nước thay cho chung rượu nhạt
đốt điếu thuốc Bastos xanh tiễn bạn
mầy đã tròn tuổi loạn một đời trai
vĩnh biệt mầy nằm lại chẳng có ai
chỉ rừng núi làm bạn đời muôn thuở
hãy yên nghỉ chẳng còn gì trăn trở
tao đi đây...nhớ phù hộ cho tao
mấy chục thằng từng sống chết có nhau
thôi đã vậy ...đứng nghiêm chào lần cuối
đời chiến binh xem thân như hạt bụi
hôm nay mầy ...mai có lẽ tới tao
chuyện tử sinh thì ai biết thế nào
cuộc sống chết lấy chiến bào gói xác....
Biệt động quân...sát...sát...sát...sát
đường đạn đi 9 nút cũng như bù....
|Lan Phi|
Sầu Lên Mắt - Hàn
Thiên Lương
Gặp nhau đây cũng trễ quá rồi
Tóc Anh nay bạc trắng
màu vôi
Bao năm lưu xứ buồn
cay mắt
Lỡ cuộc tình xưa hận
giữa đời!
Thuở ấy chúng mình
cùng chung xóm
Hai đứa thường vui dưới
mái trường
Mỗi sáng đi học hay
chờ dợi
Sánh bước cùng qua mấy
ngã đường!
Mình đã trao nhau từng
tiếng hẹn
Lời thề vàng đá biết
bao lần
Anh nghĩ tình ta rồi
trọn vẹn
Ngờ đâu phút chốc chỉ
phù vân!
Từ độ nhà em vương
pháo đỏ
Anh đi biền biệt nẻo
trời xa
Không hề trở lại thôn
xóm cũ
Bờ bến ngày xưa đã nhạt
nhòa!
Cứ mãi dọc ngang đường
sương gió
Cố trả ơn đời nợ núi
sông
Chinh y có lúc sờn
vai áo
Cám cảnh cô đơn cũng
xót lòng !
Nói thế , không hề
dám trách ai
Coi như định mệnh chịu
đắng cay
Bao năm xuôi ngược đời
mưa nắng
Trời thương còn lại tấm
thân nầy!
Ai xui chi chúng mình
gặp lại
Khi chuyến đò xưa lỡ
bến tình
Nhìn nhau ta thấy sầu
lên mắt
Qua rồi!- tiếc
lắm mộng ngày xanh !!
Hàn Thiên Lương
***
*HÀ NGỌC
Ta cúi xuống
Nghe đất trời tan vỡ
Theo từng nhịp thở
Mộng công hầu lớp lớp
đứng xuôi tay
Chí tang bồng đã ngoảnh
mặt từ đây!
Cúi mặt đi tan nát một
trời
Ta chừ có hẹn?
Tình cờ gặp nhau.
Hình như chiêm bao.
Nụ cười méo lệch.
Chào nhau nghẹn ngào.
Người tù binh nào ánh
mắt không sôi
Có gông xiềng nào
không phai uất hận
Đất Bắc nào chôn một
thời ngang dọc
Hướng về nam trăn trối
Việt Nam ơi!
HÀ NGỌC
***
Louis Tuấn Lê
Bài mới trên Website
VTLV
Chia sẻ những vần
thơ tưởng niệm tháng Tư Đen
Trân trọng
lê tuấn
https://vantholacviet.com/nhung-van-tho-tuong-niem-thang-tu-den/
VTLV Website Tiếp nối
những vần thơ tháng tư
Chia sẻ bài mới trên
Website VTLV
Trân trọng
Tế Luân