728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

    THƠ SONG NGỮ THANH THANH-ĐỖ QUYÊN-NGUYỄN PHÚ LONG-PHAN KHÂM

     THƠ SONG NGỮ THANH THANH-ĐỖ QUYÊN-NGUYỄN PHÚ LONG-PHAN KHÂM

    VŨ ĐÌNH TRƯỜNG

    THI SĨ THANH THANH

    MẸ MỘT ĐỜI NÓI DỐI

    BỞI THƯƠNG CON

     Cả cuộc đời mẹ giản dị thương con

    Chỉ cho đi ,sống vẹn tròn sớm tối

    Mẹ thương con nên mẹ toàn nói dối

    Nhận thiệt thua đắp đổi hết tháng ngày

    Bữa cơm xưa nghèo mẹ bảo thích ăn khoai

    Chút mắm, rau dưa chẳng đoái hoài thịt cá

    Áo mới cho con nhưng mẹ toàn áo vá

    Mẹ bảo rườm rà ,vướng víu mẹ không quen

    Cả đông dài mẹ chỉ chiếc áo len

    Con nai nịt chặt lèn trong áo ấm

    Mẹ lại bảo thích cái chăn cũ mỏng

    Nhường cho con chăn dạ độn bông dầy

    Con học xa nhà mẹ xuôi ngược mượn vay

    Gửi cho con rồi cuốc cày trả nợ

    Mẹ bảo cứ lo học hành thi cử

    Mẹ ở nhà vẫn ổn vẫn không sao

    Con trưởng thành tuổi mẹ đã dần cao

    Vết chân chim lệch xô về cuối mắt

    Vẫn cặm cụi vẫn lần hồi cóp nhặt

    Bảo: bọn trẻ về cho chúng nó mang đi

    Đứa mẹ đẻ ngày nào giờ như cánh thiên di

    Mê mải bon chen chẳng mấy khi về được

    Nước mắt chảy xuôi...có bao giờ chảy ngược

    Mẹ âm thầm nơi cuối rặng hoàng hôn

    Mẹ già rồi đồng nghĩa với cô đơn

    Nhưng vẫn thương con và vẫn còn nói dối

    Trái gió, trở trời hoặc ốm đau nhức mỏi

    Con lo, gọi về mẹ bảo : mẹ bình an...

    Có giọt lệ vừa rơi xuống đất vỡ tan

    Con bật khóc giữa trăm ngàn lối rẽ

    Nhưng chỉ có lối đi về phía mẹ

    Là bao dung thanh thản đến nghẹn ngào

    Mẹ nói dối một đời con mới được bay cao

    Mới thỏa ước mơ ngày nào từng ấp ủ

    Biết tận hiếu, đáp đền nhiêu cho đủ

    Tình mẹ thương con...xin tạc dạ muôn đời

    Con thương mẹ nhiều, mẹ nói dối của con ơi

     ĐỖ QUYÊN

     MOM LIED ALL HER LIFE

    BECAUSE SHE LOVED HER CHILD

     All her life Mom simply loved her child,

    Just giving, lived life to the fullest, temper mild.

    She loved me so she lied all the time,

    Accepting losses, made up for it all in chime.

    In old poor meals Mom said potatoes she preferred,

    Eating some vegetables, to take meat not spurred.

    New shirts for me but Mom were all patches,

    She said a new one is cumbersome, not matches.

    All winter long Mom only wore a sweater,

    While I was tight-fitting in warm coats better.

    She said the thin blanket she was accustomed to,

    Giving me the quilt full of cotton not to me due.

    I studied away from home, Mom hustled to borrow,

    Sent me gadgets, then plowed thro the debt to owe.

    She told me to take care of my studies, each exam,

    Mom at home was still fine, ok, there was no jam…

    As I grew up, Mom’s age had gradually increased,

    The crow’s feet in her eyes, she worried the least,

    Still working hard, still storing things for my sake,

    Saying for her child when coming back to take.

    The child Mom gave birth to is now an exodus wing,

    I’ve been so busy that at return I can’t have a fling.

    Tears flow down, but to flow backwards: never.

    Mom silently lives at the end of the sunset forever.

    An old mother is synonymous with loneliness,

    But she still loves me and still lies, her onliness.

    On climate change, when Mom got tired, sick,

    Worriedly I called, she said she was safe, so slick.

    There were tears just fallen broken to the ground,

    I cried in-between thousand crossroads bound.

    But there is only one way towards Mother,

    It is tolerance and choking serenity to smother.

    Mom has lied for a lifetime for me to fly high,

    To just fulfill the dream I once wished to try.

    I must know how to be filial, how much to repay

    Mother’s love for me I will sculpt my inmost way.

    I love You so much, my dear lying Mom fay!

     Translation by THANH-THANH

    PoetFromVietNam

     **

    MOTHER'S DAY

     Mẹ còn tất bật quê nhà,

    "Ngày Tôn Vinh Mẹ" cũng là ngày thôi!

     

    Tinh mơ lục đục thức rồi,

    Mẹ trông ngõ trước, mẹ ngồi vườn sau.

    Lót lòng bỏm bẻm miếng trầu,

    Thăm giàn bông bí, trái bầu xinh xinh.


    Gái trai ngòai ruộng bên đình,

    Mải làm ăn cũng vô tình đâu hay.

    Nào ai kính mẹ hôm nay,

    Tặng hoa, cầu chúc, tỏ bầy gần xa...

     

    Mẹ ơi! Phong tục người ta,

    Ơn Thầy, Nghĩa Mẹ, Công Cha một ngày.

    Quê hương mây trắng bay bay,

    Ca dao theo gió lất lây bời bời,

     

    Âm thầm góc bể chơi vơi

    Con luôn tưởng nhớ, cầu trời bình an,

    Đời đời cho mẹ Việt Nam.

    Giang sơn tươi đẹp, chứa chan thanh bình.

     NGUYỄN PHÚ LONG

    MOTHER'S DAY

     Mom is still laborious in her native land to stay;

    The Mother's Day is therefore a merely trivial day.

     

    She usually gropingly wakes up early at dawn

    To look after the front gate, take care of the rear lawn.

    For breakfast she munches slowly a quid of betel.

    She tends each pumpkin bud, each squash petal.


    Her sons and daughters are busy working in the field,

    So absorbed, nonchalant, unaware of it to wield.

    Whoever to respect, love, honor her on this day;

    Flowers to offer, gratitude to express, wishes to say?

     

    Oh mom, that is the nice tradition of people overseas;

    Mother's value, Father's merit, Teacher's deed to please.

    Back there in your village white clouds fly, profuse,

    Folk-songs though aplenty gone with the wind, diffuse.

     

    Away from home, silently in exile, wandering in dole,

    I always miss and think of you, pray for your whole,

    And for Mother Vietnam, for an eternal good increase,

    Our beloved motherland, bright, blooming in peace.

     Translation by THANH-THANH

    *** 

    TẠ ƠN MẸ

     Tạ ơn Mẹ, người không cùng huyết thống

    Tóc mẹ vàng, da mẹ trắng như mây

    Mẹ vớt con từ vực thẳm lưu đày

    Nuôi con lớn bằng tình thương máu mủ

     

    Tạ ơn Mẹ vì con mà lam lũ

    Ngày qua ngày trong xưởng máy, nhà kho

    Làm thêm giờ cho con được ấm no

    Đêm lại thức dạy con từng tiếng Mỹ

     

    Khác ngôn ngữ như ngăn thành, cách lũy

    Mẹ dỗ con bằng ánh mắt, vòng tay

    Mẹ gốc Âu, con gốc Á, khổ thay

    Con là nợ, vì đâu mà mẹ gánh!

     

    Mẹ biết con từ quê hương bất hạnh

    Có lũ người hung ác tựa sài lang

    Nuốt miền Nam bằng nanh vuốt bạo tàn

    Đưa cả nước trở lại thời trung cổ

     

    Cũng từ đó con như chim mất tổ

    Tuổi còn thơ đã bỏ mẹ, lìa cha

    Xuống thuyền đi trong nước mắt nhạt nhòa

    Đem tính mạng gửi trên đầu ngọn sóng

     

    Nhờ ơn Mẹ như trời cao biển rộng

    Con mới còn sống sót đến ngày nay

    Được nên người trên đất nước thứ hai

    Niềm hãnh diện cho cả hai dân tộc

     

    Trong hồn con mẹ rạng ngời ánh đuốc

    Sáng bập bùng soi mỗi bước con đi

    Lời Mẹ hiền con sẽ mãi còn ghi:

    “Là dân Mỹ, nhưng đừng quên gốc Việt!”

     

    Dâng lên Mẹ đóa hồng tươi thắm thiết

    Chứa tình con từng cánh đỏ yêu thương

    Mai con về quì hôn đất quê hương

    Càng nhớ đến ngàn công ơn của Mẹ.

    VŨ ĐÌNH TRƯỜNG

      THANK YOU, MOTHER!

     Thank you, my white-skinned golden-haired mother

    Who are not of the same bloodline as me or the other

    But you fished me out of the abyss a refugee errant,

    Adopted and fostered me with the love of a parent.

     

    Thank you for having taken such painstaking jobs

    Days after days in warehouses and workshops,

    Toiled and moiled extra hours to make me undeterred,

    And stayed up late to teach me each English word.

     

    Pushing language difference as a bad barrier aside,

    You soothed me with your look warm and arms wide.

    You are an Westerner and I an Easterner, how rare,

    I was such a heavy debt, you volunteered to bear!

     

    You knew well that I came from that unhappy land

    Where there were many a ferocious and fiendish band

    Who invaded the South and confined people to cages,

    Brought the whole nation back to the Middle Ages.

     

    Since then I had become a nestless nestling in qualm

    In childhood to leave Dad and separate from Mom,

    I got into the fleeing boat with hot tears dripping wet

    Risking my life entrusted to wave crests full of threat.

     

    Thanks to your high-sky and vast-ocean love, my fay,

    That I could survive until I can achieve success today

    And become a dignified human in this second home,

    A pride for both our peoples under the azure dome.

     

    You are so shining in my soul the glittering torchlight

    To enlighten each of my steps scintillating in the night.

    Your virtuous advice I will always remember of course:

    “Be American but don’t forget your Vietnamese source!”

     

    I respectfully offer you this fresh gorgeous bright rose

    Suffused with my affection in each red petal to enclose.

    On my repatriation kneeling to kiss my native soil soon

    I will bear in mind thousandfold your precious boon.

     Translation by THANH-THANH

     ***

     MẸ MỘT ĐỜI NÓI DỐI

    BỞI THƯƠNG CON

    Cả cuộc đời mẹ giản dị thương con

    Chỉ cho đi ,sống vẹn tròn sớm tối

    Mẹ thương con nên mẹ toàn nói dối

    Nhận thiệt thua đắp đổi hết tháng ngày

    Bữa cơm xưa nghèo mẹ bảo thích ăn khoai

    Chút mắm, rau dưa chẳng đoái hoài thịt cá

    Áo mới cho con nhưng mẹ toàn áo vá

    Mẹ bảo rườm rà ,vướng víu mẹ không quen

    Cả đông dài mẹ chỉ chiếc áo len

    Con nai nịt chặt lèn trong áo ấm

    Mẹ lại bảo thích cái chăn cũ mỏng

    Nhường cho con chăn dạ độn bông dầy

    Con học xa nhà mẹ xuôi ngược mượn vay

    Gửi cho con rồi cuốc cày trả nợ

    Mẹ bảo cứ lo học hành thi cử

    Mẹ ở nhà vẫn ổn vẫn không sao

    Con trưởng thành tuổi mẹ đã dần cao

    Vết chân chim lệch xô về cuối mắt

    Vẫn cặm cụi vẫn lần hồi cóp nhặt

    Bảo: bọn trẻ về cho chúng nó mang đi

    Đứa mẹ đẻ ngày nào giờ như cánh thiên di

    Mê mải bon chen chẳng mấy khi về được

    Nước mắt chảy xuôi...có bao giờ chảy ngược

    Mẹ âm thầm nơi cuối rặng hoàng hôn

    Mẹ già rồi đồng nghĩa với cô đơn

    Nhưng vẫn thương con và vẫn còn nói dối

    Trái gió, trở trời hoặc ốm đau nhức mỏi

    Con lo, gọi về mẹ bảo : mẹ bình an...

    Có giọt lệ vừa rơi xuống đất vỡ tan

    Con bật khóc giữa trăm ngàn lối rẽ

    Nhưng chỉ có lối đi về phía mẹ

    Là bao dung thanh thản đến nghẹn ngào

    Mẹ nói dối một đời con mới được bay cao

    Mới thỏa ước mơ ngày nào từng ấp ủ

    Biết tận hiếu, đáp đền nhiêu cho đủ

    Tình mẹ thương con...xin tạc dạ muôn đời

    Con thương mẹ nhiều, mẹ nói dối của con ơi

     Đỗ Quyên

     MOM LIED ALL HER LIFE

    BECAUSE SHE LOVED HER CHILD

     All her life Mom simply loved her child,

    Just giving, lived life to the fullest, temper mild.

    She loved me so she lied all the time,

    Accepting losses, made up for it all in chime.

    In old poor meals Mom said potatoes she preferred,

    Eating some vegetables, to take meat not spurred.

    New shirts for me but Mom were all patches,

    She said a new one is cumbersome, not matches.

    All winter long Mom only wore a sweater,

    While I was tight-fitting in warm coats better.

    She said the thin blanket she was accustomed to,

    Giving me the quilt full of cotton not to me due.

    I studied away from home, Mom hustled to borrow,

    Sent me gadgets, then plowed thro the debt to owe.

    She told me to take care of my studies, each exam,

    Mom at home was still fine, ok, there was no jam…

    As I grew up, Mom’s age had gradually increased,

    The crow’s feet in her eyes, she worried the least,

    Still working hard, still storing things for my sake,

    Saying for her child when coming back to take.

    The child Mom gave birth to is now an exodus wing,

    I’ve been so busy that at return I can’t have a fling.

    Tears flow down, but to flow backwards: never.

    Mom silently lives at the end of the sunset forever.

    An old mother is synonymous with loneliness,

    But she still loves me and still lies, her onliness.

    On climate change, when Mom got tired, sick,

    Worriedly I called, she said she was safe, so slick.

    There were tears just fallen broken to the ground,

    I cried in-between thousand crossroads bound.

    But there is only one way towards Mother,

    It is tolerance and choking serenity to smother.

    Mom has lied for a lifetime for me to fly high,

    To just fulfill the dream I once wished to try.

    I must know how to be filial, how much to repay

    Mother’s love for me I will sculpt my inmost way.

    I love you so much, my dear lying Mom fay!

    Translation by THANH-THANH

    Thanh-Thanh.com

    • ***

    CHUYỆN DÒNG SÔNG

     Dòng đời là chuyện của dòng sông

    Xuống thác lên ghềnh tới biển đông

    Như nước có nguồn cây có cội

    Dòng đời là chuyện của dòng sông

     

    Cứ sống theo nhau những nhịp cầu

    Biết rằng còn lắm nỗi thương đau

    Bao nhiêu hệ lụy đang ràng buộc

    Cứ sống theo nhau những nhịp cầu

     

    Hàng vạn dòng sông giữa cuộc đời

    Bọt bèo phiêu bạt, nước đang trôi

    Vẫn mang thân phận thời lưu lạc

    Hàng vạn dòng sông giữa cuộc đời.

     

    Ngày nào không nói chuyện dòng sông

    Ngày đó hoang vu giữa cánh đồng

    Hiu quạnh, đồng không, không tất cả

    Ngày nào không nói chuyện dòng sông …

     PHAN KHÂM

    THE RIVER’S STORY

    The flow of life is the story of the river:

    Down falls, up rapids, to sea: its attributes.

    Like water has a source, trees have roots,

    The flow of life is the story of the river.

     

    Let’s live together like spans of a bridge,

    Knowing that there is still a lot of pain.

    So many consequences are to constrain:

    Let’s live together like spans of a bridge.

     

    There are thousands of rivers in life.

    Duckweeds drift, the water is flowing on.

    Still bearing an exile’s status though bygone:

    There are thousands of rivers in life.

     

    A day without talking about the river

    Must be a wild day in the middle of the field.

    Loneliness, nothingness, all unhealed:

    A day without talking about the river.

     Translation by THANH-THANH

    Thanh-Thanh.com

     ***

    TẠ ƠN MẸ

     Tạ ơn Mẹ, người không cùng huyết thống

    Tóc mẹ vàng, da mẹ trắng như mây

    Mẹ vớt con từ vực thẳm lưu đày

    Nuôi con lớn bằng tình thương máu mủ

     

    Tạ ơn Mẹ vì con mà lam lũ

    Ngày qua ngày trong xưởng máy, nhà kho

    Làm thêm giờ cho con được ấm no

    Đêm lại thức dạy con từng tiếng Mỹ

     

    Khác ngôn ngữ như ngăn thành, cách lũy

    Mẹ dỗ con bằng ánh mắt, vòng tay

    Mẹ gốc Âu, con gốc Á, khổ thay

    Con là nợ, vì đâu mà mẹ gánh!

     

    Mẹ biết con từ quê hương bất hạnh

    Có lũ người hung ác tựa sài lang

    Nuốt miền Nam bằng nanh vuốt bạo tàn

    Đưa cả nước trở lại thời trung cổ

     

    Cũng từ đó con như chim mất tổ

    Tuổi còn thơ đã bỏ mẹ, lìa cha

    Xuống thuyền đi trong nước mắt nhạt nhòa

    Đem tính mạng gửi trên đầu ngọn sóng

     

    Nhờ ơn Mẹ như trời cao biển rộng

    Con mới còn sống sót đến ngày nay

    Được nên người trên đất nước thứ hai

    Niềm hãnh diện cho cả hai dân tộc

     

    Trong hồn con mẹ rạng ngời ánh đuốc

    Sáng bập bùng soi mỗi bước con đi

    Lời Mẹ hiền con sẽ mãi còn ghi:

    “Là dân Mỹ, nhưng đừng quên gốc Việt!”

     

    Dâng lên Mẹ đóa hồng tươi thắm thiết

    Chứa tình con từng cánh đỏ yêu thương

    Mai con về quì hôn đất quê hương

    Càng nhớ đến ngàn công ơn của Mẹ.

     

    VŨ ĐÌNH TRƯỜNG

     THANK YOU, MOTHER!

     Thank you, my white-skinned golden-haired mother

    Who are not of the same bloodline as me or the other

    But you fished me out of the abyss a refugee errant,

    Adopted and fostered me with the love of a parent.

     

    Thank you for having taken such painstaking jobs

    Days after days in warehouses and workshops,

    Toiled and moiled extra hours to make me undeterred,

    And stayed up late to teach me each English word.

     

    Pushing language difference as a bad barrier aside,

    You soothed me with your look warm and arms wide.

    You are an Westerner and I an Easterner, how rare,

    I was such a heavy debt, you volunteered to bear!

     

    You knew well that I came from that unhappy land

    Where there were many a ferocious and fiendish band

    Who invaded the South and confined people to cages,

    Brought the whole nation back to the Middle Ages.

     

    Since then I had become a nestless nestling in qualm

    In childhood to leave Dad and separate from Mom,

    I got into the fleeing boat with hot tears dripping wet

    Risking my life entrusted to wave crests full of threat.

     

    Thanks to your high-sky and vast-ocean love, my fay,

    That I could survive until I can achieve success today

    And become a dignified human in this second home,

    A pride for both our peoples under the azure dome.

     

    You are so shining in my soul the glittering torchlight

    To enlighten each of my steps scintillating in the night.

    Your virtuous advice I will always remember of course:

    “Be American but don’t forget your Vietnamese source!”

     

    I respectfully offer you this fresh gorgeous bright rose

    Suffused with my affection in each red petal to enclose.

    On my repatriation kneeling to kiss my native soil soon

    I will bear in mind thousandfold your precious boon.

    Translation by THANH-THANH

    *** 



    -

    • Blogger Comments
    • Facebook Comments
    Item Reviewed: THƠ SONG NGỮ THANH THANH-ĐỖ QUYÊN-NGUYỄN PHÚ LONG-PHAN KHÂM Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ
    Scroll to Top