NHÓM HÀ NGỌC MỸ HÂN KÍNH MỜI CHIA SẺ SÁNGTÁC THƠ NHẠC MÙA LỄ PHẬT ĐẢN 2023
*QUÝ THI NHẠC SĨ GÓP MẶT:
*TRẦN QUỐC BẢO-THANH THANH-LÊ TUẤN
*TRẦN GÒ CÔNG-LÃO MÃ SƠN-PHẠM PHAN LANG
*VÕ TÁ HÂN-MAI PHẠM-BANG HỒ
ĐỖ QUYÊN-PHAN KHÂM-NGUYỄN PHÚ LONG
*HOÀNG MAI NHẤT-CHƯƠNG HÀ-MINH THÚY
*TUỆ TÂM-THU BUỒN-LÂM HOÀI VŨ
*NGUYỄN MINH THANH-HẠNH NGỌC-MINH LỘC
*PHƯƠNG HOA-MINH NGUYỆT-TRẦN TỐ NGỌC
*VŨ ĐÌNH TRƯỜNG-Kha Oanh (Oanh Nguyễn)
*HƯƠNG GIANG-THÍCH THIÊN LÝ-TUỆ KIÊN
*KHẮC DŨNG-NGUYỄN VĂN THÀNH-AN MINH
*NGUYỄN KHẮC TIẾNG TÙNG-BÙI PHẠM THÀNH
*LĂNG KIM THANH-PHẠM VĂN NGOẠN-SA CHI LỆ
*PHẠM PHÚC ĐINH-MAMI VAM-DƯƠNG TUẤN
BÙI PHẠM THÀNH-MINH THÚY (TN)-ĐỖ QUYÊN
*HÀN THIÊN LƯƠNG-PHAN KHÂM-TUYẾN LÊ
*NGUYỄN PHÚ LONG-NGUYỄN HUY KHÔI
*DIỆU HƯƠNG-YANN DELTA
***
*Thi sĩ & Dịch Giả TRẦN QUỐC BẢO
Quốc Tổ Hùng Vương Thơ Trần Quốc Bảo
Mộ Tổ Hùng Vương – Phủ Lâm Thao
Dù ai lưu lạc đường xa,
Nhớ ngày Giỗ Tổ, tháng Ba, mùng Mười
Tổ Hùng Vương, mười tám đời,
Trường tồn thiên địa, rạng ngời trăng sao.
Đền Hùng ở phủ Lâm Thao,
Trên sườn Nghĩa Lĩnh, non cao chập chùng,
Giữa sông Lô và sông Hồng,
Giang sơn cẩm tú, một vùng địa linh.
Giống nòi Quốc Tổ khai sinh,
Công ơn lập quốc, định hình núi sông.
Chim có Tổ, người có Tông,
Việt Nam nguồn gốc con Rồng, cháu Tiên.
Toàn dân ở khắp mọi miền,
Một lòng thờ kính Tổ Tiên muôn đời.
Dù ai đi ngược về xuôi (ca dao),
Nhớ ngày giỗ Tổ, mùng Mười, tháng Ba./.
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
Mẹ Thánh Têrêsa
Calcutta
(1910-1997}
Nữ tu Têrêsa
Calcutta,
Cả thế giới, gọi Bà
là “Mẹ
Mẹ của người nghèo”,
của trẻ mồi côi
Trọn đời Bà, là ngọn
đuốc sáng ngời
Ánh sáng Tình Thương
khắp nơi cần tới
Bà đích thực, danh
nhân trên thế giới
Bởi các hoạt động bác
ái từ bi
Chính tên Bà là
Agnès, người Albani
Têrêsa là tên Dòng,
quan thày bảo hộ
Dòng Nữ Tu phái Bà
qua Ấn Độ
Phục vụ tại Calcutta,
thành phố nghèo nàn
Sống giữa đám người cực
khổ lầm than
Nghe tiếng khóc, trái
tim bà thắt lại
Tưởng như tiếng Chúa
Giêsu mặc khải
Bà liền sáng lập một
Dòng Tu riêng
“Thừa sai Bác ái”,
nhiệm vụ thiêng liêng
“Phụng sự Thiên Chúa
qua người nghèo khó”
Bà Têrêsa rảo khắp
nơi đây đó
Ủi an nâng đỡ quả phụ
cô nhi
Thiết lập làng cùi,
giảm bớt sầu bi
Cứu người hoạn nạn, đầu
đường xó chợ
Bà quên thân mình, sống
đời tạm bợ
Bên người nghèo và những
kẻ không nhà
Có lần thấy một em nhỏ
thối tha
Nằm hấp hối giữa bãi
xình dơ bẩn
Bà quì xuống bồng em
lên cẩn thận
Đưa về Dòng khẩn cấp
cứu hồi sinh
Rồi nuôi nấng cho ăn
học thông minh
Em nhỏ đó sau này
thành bác sĩ.
Dòng Bác Áí đã phát
triển hùng vĩ
Chi Dòng tràn lan 300
quốc gia
Số nữ tu vượt trên
sáu ngàn Bà
Muôn vạn trẻ, được
tái sinh đẹp đẽ
Không chỉ các em, gọi
Bà là “Mẹ”
Mà cả thế giới ngưỡng
phục tôn vinh
Mẹ Têrêsa được giải
Nobel Hòa Bình
Đức Giáo Hoàng Gioan
23 tặng Mẹ
Huy Chương Giáo Hội tối
cao danh dự
Thủ Tướng Ấn Độ
(Gujral) gọi Mẹ là Thiên Sứ
Từ trời cao, Chúa sai
xuống phàm trần
Lòng Mẹ từ bi bao phủ
thế nhân
Gương sáng hào quang
vô cùng lộng lẫy
Chúa gọi Mẹ về vào tháng 9/1997
Khắp hoàn cầu đã nhỏ
lệ tiếc thương
Tuy Thân Mẹ rời khỏi
cõi vô thường
Song Hồn Mẹ vẫn muôn
đời ở lại
Các nữ tu Dòng Thừa
Sai Bác Ái
Cánh tay nối dài của
Mẹ Têrêsa
Vẫn mở rộng tình
thương ấp ủ thiết tha
Người bất hạnh và trẻ
em côi cút
Không hề phân biệt
tôn giáo, tổ quốc
Tất cả là người, “Người
Phải Yêu Nhau”
Mẹ Têrêsa Calcutta, Đấng
Thánh Nhiệm Mầu
Kính chào Mẹ Hiền,
- Chúng con yêu Mẹ!
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
Memerial Day - Kính mời
Quí Thân Hữu đọc: "Chiến Sĩ Vô Danh" - Thơ Trần Quốc Bảo
Nếu em hỏi, ai đi đầu tuyến lửa,
Trên Quê Hương, nửa
thế kỷ đấu tranh?
Xin trả lời:
“Người Chiến Sĩ Vô
Danh”
Chiếc nón sắt, cây súng trường là bạn.
Người kiêu hùng trước
hòn tên mũi đạn!
Nhưng lu mờ hình ảnh ở
hậu phương.
Khói lửa tạm ngưng,
cuộc chiến dở dang,
Những người ấy giờ
đây nơi nao nhỉ?
Xin trả lời:
Đã một phần yên nghỉ,
Xác tan hòa vào sông
núi Việt Nam!
Những kẻ còn sống,
buông súng tan hàng,
Ôm niềm quốc nhục chờ
ngày phục hận.
Sẽ một ngày, lại hàng
hàng vào trận,
Ào ạt xung phong, tiến
chiếm mục tiêu!
Dựng Cờ Vàng trên Đất
Nước thân yêu,
Đem sự sống về cho bà
con lối xóm.
Trải tin yêu khắp
làng thôn phường khóm,
Cùng toàn dân viết
trang sử vàng son.
Nước mất nhà tan, Tổ
Quốc vẫn còn,
Còn rực sáng trong
tim người chiến sĩ!
Ôi ! Quê Hương ta, non sông hùng vĩ!
Dân tộc ta, dòng máu
hùng anh !
Hàng triệu người là
Chiến Sĩ Vô Danh,
Hồn linh hiển trên Quốc
Kỳ phấp phới!
Lịch sử Việt Nam ngàn
năm nhớ tới:
Người Anh Hùng:
“Người Chiến Sĩ Vô
Danh” !
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
Nhân ngày HIỂN MẪU ;
Mời Quí Thân Hữu đọc: "Mint Chalida, Kim Cương Trong Đống Rác" - Thơ
Trần Quốc Bảo
Mint Chalida
Kim Cương Trong Đống
Rác
Thơ Trần Quốc Bảo
Mint Chalida
Kim Cương Trong Đống
Rác
Cuộc thi Hoa-Hậu, ở bên nước Thái
Đoạt Vương-Miện là cô
gái rất nghèo
Mười bảy tuổi hoa,
nhan sắc mỹ miều,
Mint Chalida, chuyên
nghề nhặt rác!
Lễ Đăng Quang, giữa
tưng bừng hoan lạc
Phỏng vấn em; Em thẳng
thắn trả lời:
- “Lượm đồ phế thải,
là nghề của tôi,
Tôi giúp mẹ, hàng
ngày đi nhặt rác
Hai mẹ con tôi, sống
đời đạm bạc
Bán ve chai nhưng
lương thiện cuộc đời!”
Lại hỏi em: - Nay
Vương-Miện đoạt rồi
Liệu Hoa-Hậu, có bỏ
nghề nhặt rác?
Em thưa rằng: - “Chưa
hề nghĩ gì khác,
Vẫn trở về nghề cũ,
giúp mẹ tôi
Nếu kiếm thêm tiền,
thì cũng tốt thôi!
Tôi mong ước được vào
trường Đại Học
(rồi em cười...) nhặt
rác tuy khó nhọc,
Nhưng sống tử tế, có
gì xấu đâu!”
Em lại cười rạng rỡ,
chẳng ưu sầu
Khiến mọi người yêu
em đều cảm động!
Chalida... gương mặt
hoa lồng lộng!
Tâm hồn em... Ôi! đẹp
biết bao nhiêu !!!
Lễ Đăng Quang bế mạc,
vào buổi chiều
“Nữ Hoàng Sắc Đẹp” trở
về khu rác
Bà Mẹ nghèo, nhìn sững
con... kinh ngạc!
Chalida sụp xuống, lạy
Mẹ Hiền
“ Thân xác này, nhờ
ơn Mẹ mà nên
Tạ ơn Mẹ, Mẹ hiền...
Con lạy Mẹ! ”
Hai Mẹ con ôm nhau, mừng
rơi lệ (*)
Cả bầu Trời Hạnh
Phúc, phủ chung quanh !
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
Em Ơi... Hè Đã Về Rồi! Thơ
Trần Quốc Bảo
Em Ơi... Hè Đã Về Rồi!
Em ơi... Hè đã về rồi!
Ánh hồng rực rỡ khung
trời bao la,
Chim đàn ríu rít vui
ca,
Bướm vàng khiêu vũ
bên hoa muôn mầu.
Gió ve vuốt ngọn trúc
đào,
Hai con chim nhỏ hôn
nhau trên cành,
Đóa hồng mỉm nụ cười
xinh.
Nắng ươm biếc cỏ lung
linh ven đồi.
Về đây nghe biển hát
lời yêu thương,
Dạo trên bờ Đại tây
dương,
Tưởng như... bãi cát
Quê hương Vũng Tàu!
Trườn lên con sóng bạc
đầu,
Để cho... nước cuốn u
sầu ra khơi!
Nắng Hè tỏa ấm khắp
nơi.
Yêu thương tràn ngập
tình người Virginia!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
Thơ Trần Quốc Bảo
Đời “hai không không
ba” (2003)
Em tròn hai chục tuổi,
Sao coi bộ quá già
(?) !
Rệu rạo xương bọc da.
Xe đầu đuôi sắt thép,
Mình thua em rất xa!
Accord kiểu còn sang,
Hai mắt đèn sáng
choang!
Bốn bánh đều thay mới,
Bu-gi thẳng một hàng.
Xăng nhớt luôn đàng
hoàng,
Cứ… cà rịch cà
tang!
Vừa đem đi tune up,
Hôm qua lại đứng
đàng!
Than: quá đát, quá khổ!
Tính kéo vào nghĩa
trang.
Nhưng tôi thích đồ cổ,
Nên tiếp tục cưu
mang.
Thật chẳng dám nói
khoe,
So tuổi tôi với xe,
Tôi hơn em bảy bó!
Vẫn thấy mình khỏe
re!
Rồi cũng “sụm” nay
mai!
Thế mà hôm… họp lão,
Có bà khen…
“đep giai” !
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
ĐỖ QUYÊN-NGUYỄN PHÚ LONG-PHAN KHÂM
-
***
*PHƯƠNG HOA
***
*MINH NGUYỆT
***
*TRẦN GÒ CÔNG LÃO MÃ SƠN
***
*PHẠM PHAN LANG
***
***
*THI SĨ HOÀNG MAI NHẤT
Thứ bảy này (14/5/23)
là ngày Mother’s Day.
Tôi lại vừa mất Mẹ hai tháng rưởi nay rồi (28/2/23).
Nỗi đau nhớ thương còn đầy; không biết viết thế nào đây về ngày Vĩ Đại này; nên
đành gởi mấy bài thơ thương tiếc nhớ Mẹ tôi đến Quý Vị cùng chia sẻ. Rất mong cảm
thông đừng trách HMN. Thành thật cảm ơn nhiều.
Thân kính
Hoàng Mai Nhất
Seattle, WA 5/10/23
THƯƠNG TIỄN MÁ (1)
Ước gì giúp cho…………….Má được khỏe
Để mắt dịu hiền…………….nhìn con trẻ
Như những ngày xưa……….không đơn lẻ
Bao la tình Mẹ……………...đẹp muôn vẻ
Giây phút êm đềm…………..đời suôn sẻ
Một trời hạnh phúc chẳng…..buồn tẻ
Tiễn má chầm chậm….,bước đời qua
Rời miền dương thế…...để đi xa
Bỏ hẳn trần gian………đến bên ba
Một đôi tài sắc………...tình thiết tha
Như lúc sinh thời……...vẫn Má Ba
Bên đàn con trẻ………..vui tiếng ca
Thương quá Má ơi!
Con nhớ má…nhớ Má!!!
Con
Lê Anh Thượng
(Hoàng
Mai Nhất)
Seattle,
WA 28/2/23 (ngày Má mất)
THƯƠNG TIỄN MÁ (2)
Má ơi nắm lấy tay con
Má nghe con nói…con thương Má nhiều
Nụ hôn gởi gắm tình yêu
Gởi lòng ơn Má biển trời cho con
Nhớ thương nấc nghẹn từng cơn
Con quỳ khấn nguyện Má thương…về trời
Xót đau dòng lệ tuôn rơi
Bao nhiêu con trẻ bao lời nhớ thương
Con
Dâu Lê Thị Thanh Bình
(Hoàng
Mai Nhì)
Seattle,
WA 28/2/2023 THUƠNG NHỚ
MÁ
Gần Tám Chục giờ mồ
côi Má
Giữa chợ đời Má bỏ con côi
Nơi xứ lạ…con…người còn gốc*
Má đi rồi tựa cánh bèo trôi
Con nhớ lại hồi con còn nhỏ
Má lo ăn, lo học, lo đau
Khi con lớn con vào cuộc chiến
Má hằng đêm niệm Phật xin cầu
Cho con trẻ bình yên trở lại
Để Má còn gặp mặt con trai
Chiến tranh dứt khổ
đau dàn trải
Con trở về thân xác tàn phai…
Vui sum họp nào đâu được mấy
Con vào “tù” trả nợ trần ai
Sáu, bảy năm đọa đày mút chỉ
Con trở về Má lại lo toan
Lo cho con làm sao sống được
Lặp gia đình cuộc sống yên nơi
Lo cháu Nội…tuổi mình sức yếu
Làm sao chăm cho Cháu nên người
…………….
Má lo hết chín mười mươi
Hoàng Mai Nhất
Seattle, WA 10/5/23
* Bảo lãnh được
Mẹ tôi qua Mỹ sống với tôi…tôi thấy mình đã không còn là người trôi sông lạc chợ,
không Cha không Mẹ nơi xứ người. Nào ngờ…Mẹ bỏ đi rồi…đi thật xa…
***
THUƠNG NHỚ MÁ
Gần Tám Chục giờ mồ
côi Má
Giữa chợ đời Má bỏ con côi
Nơi xứ lạ…con…người còn gốc*
Má đi rồi tựa cánh bèo trôi
Con nhớ lại hồi con
còn nhỏ
Má lo ăn, lo học, lo
đau
Khi con lớn con vào cuộc chiến
Má hằng đêm niệm Phật xin cầu
Cho con trẻ bình yên trở lại
Để Má còn gặp mặt con trai
Chiến tranh dứt khổ đau dàn trải
Con trở về thân xác tàn phai…
Vui sum họp nào đâu
được mấy
Con vào “tù” trả nợ trần ai
Sáu, bảy năm đọa đày mút chỉ
Con trở về Má lại lo toan
Lo cho con làm sao sống được
Lặp gia đình cuộc sống yên nơi
Lo cháu Nội…tuổi mình sức yếu
Làm sao chăm cho Cháu nên người
…………….
Má lo hết chín mười mươi
Má đi ai sẽ là người thương con
Hoàng Mai Nhất
Seattle, WA 10/5/2023
Trân trọng
Hoàng Mai Nhất
CHIỀU HÔM NHỚ MẸ
Gió thu về xao xác lá vàng rơi
Nhói lòng đau, ai cất
tiếng ru hời?!
Đời như lá, úa tàn
cùng năm tháng,
Níu cành khô ôm ấp
búp chồi non.
Bến sông buồn hiu hắt
bóng Mẹ quê.
Những bước chân ai sớm
tối đi về.
Mòn quang gánh, áo
vai sờn gió lạnh.
Tuổi hoàng hôn như lá
sắp xa cành.
Cuộc đời Mẹ tôi, chuỗi
ngày vất vả
Nặng gánh mưu sinh,
quê người xứ lạ
Tuổi xuân trôi mau,
hao gầy thân lá.
Lặng lẽ nuôi con, lặng
lẽ bên đời…
Nhọc nhằn tấm thân,
thương quá Mẹ ơi!
Một đời gió sương
chưa phút an nhàn.
Mẹ vì chúng con hy
sinh tất cả
Tình Mẹ bao la con khắc
ghi lòng.
Gió đông về nghe tê
tái bờ môi
Nước mắt rơi, rơi ướt
áo con rồi!
Còn đâu nữa dáng Mẹ
hiền trước ngõ
Mỗi hoàng hôn trông
ngóng bước con về.
Bến Tre, 9/11/2022
MẸ ƠI! HÃY THÔI LO LẮNG
Mẹ ơi! hãy thôi lo lắng!
Nhà mình bây giờ
không còn sợ nắng mưa.
Một đời gian truân vất
vả nói sao vừa!
Thương đôi dép mòn
cung đường buôn gánh.
Thương áo bà ba mong
manh trời khuya lạnh
Bữa cơm nghèo thường
chan mặn vị mồ hôi.
Đã qua rồi những đêm
vắng đơn côi
Mẹ ngồi khâu cho con
từng manh áo.
Đã qua rồi những bữa
cơm thiếu gạo
Hiu hẩm cháo rau mà gắng
gượng qua ngày.
Đã qua rồi những gian
khổ đắng cay
Trời lại sáng, sau
cơn mưa dài thế kỷ.
Vất vả nhiều rồi!
Mẹ ơi đừng lo nghĩ
Phước đức mẹ gieo nay
trổ quả ngọt bùi.
Nhà mình bây giờ rộn
rã tiếng cười vui
Bầy con cháu luôn
ngoan hiền hiếu thảo.
Đã không còn những
khó khăn phiền não.
Quẳng gánh lo đi và
vui sống an nhàn.
Tuệ Tâm
NẮNG HẠ RU BUỒN
Tuệ Tâm
Nắng nghiêng vần câu
hát
Khói đốt đồng thơm
ngát tuổi thơ tôi.
Võng đong đưa nhớ dáng
mẹ hay ngồi
Cho con nhổ tóc sâu
Lùa ký ức…
Mây tóc mẹ
Bồng bềnh hương bồ kết
Tay con đan
Những loang lổ phận
người.
Gánh nhọc nhằn trên
suốt chặng xuân tươi
Vai áo bạc nhuộm mồ
hôi chát đắng
Mẹ gánh con
Qua cánh đồng chan nắng
Có cánh cò chấp chới phía
trời xa…
Thời gian trôi
Ngày thơ ấu dần xa.
Trưa nắng hạ có ai ngồi
chải tóc?
Thoáng cơn mưa
Hay mắt buồn con khóc
Nhớ ngày xưa
Nghe nắng hạ ru buồn./.
25/4/2023
Nắng sau hè còn gay gắt
ban trưa?
Mái tranh cũ lâu ngày
còn dột nát?
Chiếc cầu tre lắc lẻo
những chiều mưa?
Đã lâu rồi con vắng
tiếng dạ thưa.
Quên dáng Mẹ bên hàng
dừa râm bóng.
Mỗi chiều hôm Mẹ ra
ngồi trông ngóng,
Con ham chơi mê bắt dế
chưa về.
Nắng ban chiều
nghiêng đổ phía triền đê
Con rủ bạn ra bờ sông
tắm mát
Mẹ réo gọi trong gió
chiều xao xác
Mắt đượm buồn, trách
phạt những lằn roi.
Tuổi thơ nào không vụng
dại Mẹ ơi!
Con nhớ mãi những
tháng ngày bên Mẹ.
Nồi canh chua Mẹ nấu
bằng cơm mẻ,
Sao ngọt ngào thấm đượm
đến nồng say?
Đêm xa nhà nghe khóe
mắt cay cay.
Con nhớ Mẹ trở trăn
hoài không ngủ
Thương dáng gầy cả một
đời lam lũ,
Chỉ mong con mau khôn
lớn nên người.
Lớn khôn rồi con xa Mẹ,
ngược xuôi.
Đời nghiệt ngã lắm
thăng trầm dâu bể.
Cơm của người, Mẹ ơi!
nào đâu dễ,
Như cơm nhà chỉ ngồi
xuống mà ăn…
Bước phong trần còn lận
đận trôi lăn.
Con nhớ Mẹ mà chưa về
thăm đặng.
Tháng Vu Lan cũng
trôi qua thầm lặng.
Nuốt lệ sầu con khẽ gọi:
Mẹ ơi!
Nơi xứ người, đêm nay
quá chơi vơi.
Vầng trăng khuyết nơi
quê nhà có tỏ?
Bão ngoài kia đang
phũ phàng giông gió,
Con nhớ Mẹ hiền, lệ
nhỏ trong tim./.
Tuệ Tâm
NGÀY CỦA MẸ
Trần Tố Ngọc
Kính tặng các bà Mẹ bất
hạnh!!!
Ngày của Mẹ. Mẹ ngồi
nhìn bóng Mẹ
Cả đàn con khôn lớn
đã đi xa
Nhà im ắng. MẸ nghẹn
ngào rơi lệ!
Chiếc lá vàng rụng khẽ…sợ
Mẹ đau!
Ngày của Mẹ. Không tiếng
con gọi Mẹ
Giọng cười giòn đầy ắp
biết tìm đâu?
Lòng Mẹ vẫn nồng nàn
yêu con trẻ
Trắng thời gian nhuộm
tóc Mẹ hoa Cau!
Ngày của Mẹ. Trời chợt
mưa rắm rứt
Mẹ âm thầm ôn kỷ niệm
ngày qua…
Mới hôm nào bên đàn
con chen chúc
Ngồi quây quần. Mẹ kể
chuyện Hằng Nga
NGÀY CỦA MẸ hoa trong
vườn rạng rỡ
Đoá Hồng nào hái tặng
Mẹ hôm nay???
Chim bỏ rừng còn
thương cây nhớ tổ
Con vô tình… chăn chiếu
Mẹ buồn lây! ./.
***
MINH THUY TN
Tháng tư luống những
ngậm ngùi
Tháng tư sao chẳng thấy
vui trong lòng
Tháng tư phận số long
đong
Tháng tư bạn đã hết
mong trở về
Tháng tư bôi xóa lời
thề
Tháng tư hoãn loạn cận
kề nỗi đau
Tháng tư mình đã mất nhau
Tháng tư trí nhớ in
sâu chẳng mờ
Tháng tư bóng phượng
thôi mơ
Tháng tư hụt hẫng thờ
ơ cuộc đời
Tháng tư nghẹn uất
bao lời
Tháng tư vận nước đổi
dời điêu linh
Tháng tư tướng lãnh
hy sinh
Tháng tư tự sát buông
mình thiên thu
Tháng tư lính phải tội
tù
Tháng tư hứng chịu
đòn thù Bắc phương
Tháng tư bỏ lại
quê hương
Tháng tư suối lệ
không lường bể dâu
Tháng tư nay lại u sầu
Tháng tư tưởng nhớ
canh thâu khóc cười
Tháng tư tờ lịch ba
mươi
Tháng tư nghĩ mãi
chuyện người ra đi
Minh Thúy Thành Nội
Tháng 4/30/2023
Ngày cuối, thứ hai của tháng năm
Dân tình xứ Mỹ đến mồ thăm
Hoa, cờ tưởng niệm bia người chết
Lính trận hy sinh đất phủ nằm
Lại nghĩ anh hùng buông, uất nghẹn
Và buồn chiến sĩ mất, hờn căm
Việt Nam vận nước đà xoay trở
Gởi nén hương lòng nhớ bảy lăm
Minh
Thúy Thành Nội
Tháng
5/ 29/3023
|
LÒNG MẸ
Lòng Mẹ trăng rằm ngự đỉnh khơi
Thiên thu tình cảm chẳng hề vơi
Khi còn thơ ấu lo nhiều thứ
Lúc đã trưởng thành dõi mọi nơi
Mong mỏi bóng chim bay góc biển
Nhớ nhung tăm cá lội chân trời
Loay hoay nghĩ ngợi không ngơi nghỉ
Tận tụy vì con suốt cuộc đời...!!
Nguyễn Minh Thanh
Áo Dài Em
Bóng Quê Nhà
Tha phương lận đận Tết gần kề
Em mặc Áo Dài thương hướng quê
Màu lụa Tân Châu thơm lúa chín
Sắc hoa Phượng Vĩ nhớ Hè về
Bãi trường bịn rịn... bờ môi mộng
Xa lớp bâng khuâng... mái tóc thề
Gío lộng tà bay lòng khắc khoải
Cửu Long sông nhớ sóng lê thê...!!
Nguyễn Minh Thanh
***
*THI SĨ CHƯƠNG HÀ
NHỮNG NGƯỜI LÍNH ĐẦU HÀNG
Cuối cùng cũng có
được những người lính Nga trẻ mới bị bắt làm lính
Không khù khờ biết
mình bị gạt gẫm
Đem thân hy sinh cho
kẻ độc tài khát máu
Xâm lăng xứ người
vô nhân nghĩa, vô đạo
Dù bỏ vũ khí
hàng địch cũng không hèn
Biết phải trái,
biết suy nghĩ
Phân biệt con người
với ác quỷ
Vẫn còn những
người có lương tri
Nhứt định không
làm chuyện trái với lương tâm, mất lý trí
Đánh chiếm xứ
người, giết người vô tội
Tội ác thiên cổ,
suốt đời bị phỉ nhổ
Lảnh đạo ác nhân,
đầy tham vọng
Chiếm chút đất
của người ta mà tàn hại cả dân mình
Những người mới
lớn lên buộc phải hy sinh
Chết mà tủi nhục
Lòng người Ukraine
không hề khuất phục
Họ sẽ chống lại
suốt đời mãn kiếp
Dù Nga có cai trị
được trên hoang tàn đổ nát
Họ cũng vẫn quật
khởi từng hồi, giết từng người xâm lược
Dù chỉ một bước
trên quê hương họ cho được
Chương Hà
SẦU NHÂN GIAN
Lòng ta vương vấn nỗi
sầu nhân gian
Bước đời chừng dã muộn
màng
Đàn tình nay cũng lỡ
làng ngang cung!
Quê hương xa biệt mịt
mùng
Đâu còn có dịp tao
phùng cố tri
Đau thương sau một lần
đi
Chờ trông mắt lệ còn
gì nữa đâu!
Biết sao? – vì cuộc bể
dâu
Người đi người ở dãi
dầu nắng mưa
Đồng xanh cũng chẳng
được mùa
Bát cơm lưng chén
không vừa bụng no!
Bước đời vạn nỗi âu
lo
Tìm đâu được chữ tự
do bây giờ!
Tương lai ôi thật mịt
mờ
Dân đen cúi mặt giả
đò điếc câm !
Ngẩn ngơ từng
bườc ăm thầm
Mặc cho thế sư thăng
trầm ra sao
Cớ chi cùng chữ đồng
bào
Kẻ vui biệt phủ người
vào truân chuyên!
Ta nay vỡ giấc mơ hiền
Nên đành lưu lạc suốt
miền viễn phương !
Nghĩ mà thương thật
là thương
Nước non tang chế bốn
phương trời sầu!!
HÀN THIÊN LƯƠNG
26-5-2023
Đất Nước Tôi
Đất nước tôi, tên gọi “Việt Nam,”
Số năm thành lập, gần năm ngàn
Nhưng thời tự chủ, thì không tới
Bởi có nhiều điều, nước lớn ham.
Đất nước tôi, dài dọc Biển Đông,
Vùng “Đông Nam Á”, bao cung vòng
Vô cùng tiện lợi cho tầu ghé
Thương thuyết nhiều nơi, luôn ước mong.
Lịch sử nước tôi, cũng rất hùng,
Nhiều lần, chống ngoại xâm tàn hung,
Dựng Nền Độc Lập cho dân, nước
Không được bao lâu, bị cáo chung
Đất nước tôi, hai lần cắt đôi,
Lần đầu, được nối lại, lâu rồi,(1)
Lần hai, bị nữa không sao nối
Bởi Hiệp Định Geneve đó thôi.(2)
Hai phía, Bắc và Nam Việt Nam,
Hai miền, hai chế độ, tương tàn
Bắc, theo Chủ Nghĩa Karl Marx, Đức
Nam, Cộng Hòa, từ Đế Chế tan.(3)
Tổng Thống, hai ông trước với sau,(4)
Giỏi điều hành, Nước Mạnh Dân Giầu
Singapore ước được như thế(5)
Đáng tiếc thay, không vững được lâu.
Vì Việt Cộng luôn có ý đồ,
Sáp hai miền, của Việt Nam vô
Cùng khuôn với, chế độ miền Bắc
Theo gót Cộng Tầu với Cộng Xô(6)
Len lỏi vào thành thị, chốn quê,
Vừa tuyên truyền, khuyến dụ vô phe,
Vừa dùng súng đạn, hại đồng chủng
Đang sống trong, đầy đủ phủ phê.
Quân đội Miền Nam, cũng rất hùng
Khi cần, vào cuộc thật là sung
Như lần đánh, trận Mậu Thân, Huế
Chúng ký rồi, mà vẫn tấn công.(7)
Cuộc sống Miền Nam đang tốt lành,
Bỗng nhiên, bị tụt dốc hơi nhanh
Phải chăng, Đảng Mạnh, Nước to muốn
Xa lánh chúng tôi? sao nỡ đành!
Tháng Bốn, Ba Mươi, đến quá mau,
Quý hai Ất Mão, mang thương đau
Hoa Kỳ ngưng lại, không còn giúp
Việt Cộng, kết thân Nga với Tầu.
Vũ Khí giúp nhau, được chuyển giao,
Nội ra, Ngoại lấn, Bắc xông vào(8)
Không cân sức lực, nên thua đậm
Dân Việt miền Nam hận... máu trào.
Hận đấy, nhưng không mang mãi đâu,
Lòng dân, khiến nó phải trôi mau
Chúng con, quyết lấy lại Quê Mẹ
Đất Nước ơi! ngày đó chẳng lâu!
Kha Oanh (Oanh Nguyễn)
(1) Năm 1627- Thời Trịnh Nguyễn phân tranh.
(2) Năm 1954- Bởi Hiệp Định Geneve.
(3) Đế Chế = Chế độ Quân Chủ.
(4)TT. Ngô Đình Diệm và Nguyễn văn Thiệu.
(5) Lời nói của ông
Lý Quang Diệu khi mới làm Thủ Tướng.
(6) Cộng Xô= Liên Xô Cộng Sản, Chế Độ Chính Trị
nước Nga trước kia.
(7) Quân Miền Bắc và Nam cùng giao kết
ngưng chiến vào dịp.
8) Nội ra=Một số quân Bắc Việt vào Nam trước,
chúng lẩn trốn trong hầm bí mật, khi vào cuộc, xông ra để
đồng loạt tấn công.
Ngoại lấn= Nước cùng phe vào giúp.
Bắc xông vào=Việt Cộng miền Bắc.
Giữa vùng Tinh đẩu nhớ về Cực Lạc
Gửi TÙNG QUÂN, Nnớ nhưng ngày xum họp
Ở đây cũng Cực lạc rồi ,
Lâm râm khấn nguyện, ai người uổng công ?
Nhạc trời * đâu đó chờ trông
Đây rồi rộn rã nhạc công Ta Bà,
Gác lầu bảy báu * bao la
Năm sao lữ quán ** sa hoa vạn đời.
Ngập tràn hạnh phúc khôn vơi
- Trăm năm vĩnh cửu ?- Cõi đời phù vân ?
Nhân sinh ai chẳng một lần
Tang thương vùi dập hồng trần đắng cay ?
Vạn niên phúc đức đong đầy
Rời cơn Mê muội lần tay kiếm t́ìm..
Hoàng hôn nối tiếp bình minh
Hoài mong rung cảm nối t́ình đạo giao:
Lực mình non trẻ đón chào
Đại Tâm Đại Nguyện dẫn vào Phẩm thiêng ***
Rồi TA ,- BỒ TÁT triền miền ?
- Hay về mãi mãi tới miền THÊNH THANG ? ***
Nguyễn-Khắc Tiến-Tùng
Gran Canaria, mùng 7-8 tháng Giêng năm 2022
***
Cú Và Châu Chấu
Cú là loài thú săn
đêm
Ban ngày thì lại triền
miên ngủ vùi
Khi màn đêm phủ xuống
rồi
Cú mới thức dậy săn mồi
kiếm ăn.
Một con Cú già khó
khăn
Càng già càng khó vừa
lòng cô ta
Sống trong hốc cây Sồi
già
Ngày Hè yên giấc thật
là bình yên
Bỗng đâu tiếng hát
vang lên
Của con Châu Chấu làm
phiền cô ta
Cô Cú mới thò đầu ra
"Làm ơn khe
khẽ chút mà bạn ơi
Bạn hãy để yên cho
tôi
Được êm giấc ngủ,
tuổi tôi rất cần."
Châu Chấu hỗn xược
nói rằng
Quyền của Châu Chấu
cũng bằng Cú thôi
Quyền Cú ngủ trong
cây Sồi
Quyền Châu Chấu hát
bên ngoài ngang nhau
Thế rồi chẳng thêm một
câu
Cất cao tiếng hát điệu
sầu to hơn.
Cú khôn ngoan, hiểu
nguồn cơn
Cãi với Chấu Chấu chẳng
hơn được gì
Nhìn nó chẳng rõ bởi
vì
Ban ngày mắt Cú lại
thì chẳng tinh
Cú là loài thú thông
minh
Nên mới dịu giọng, hạ
mình ngợi khen:
"Bạn có giọng
hát dịu êm
Nếu tôi phải thức
nghe liền chẳng sao
Tôi đây có chút rượu
đào
Thần thánh dùng nó
uống vào hát hay
Bạn hãy ghé nơi
tôi đây
Bạn uống thì sẽ
hát hay như thần."
Ngu dại Chấu chẳng ngại
ngần
Nhảy ngay vào tổ đến
gần Cú hơn
Bây giờ Cú nhìn rõ
hơn
Chộp ngay Châu Chấu bỏ
mồm ăn tươi.
Mới hay "Mật
ngọt chết ruồi"
Nghe lời xu nịnh uổng
đời có khi.
Bùi Phạm Thành
(ngày 10 tháng 5
năm 2021)
Friday, May 12, 2023 Bùi Phạm Thành , ĐSLV , Ngụ Ngôn
Chính Đạo không khó bởi
là nguyên nhiên.
Luôn luôn so sánh đôi
bề đúng sai.
Xá gì cái vẻ bên
ngoài
So sánh đem đến cho đời
khó khăn
Chính Đạo ở trên đường
trần
Tuyệt đối, duy nhất,
ta cần nhận ra
Giả thiết là điều đặt
ra...
Chính Đạo không khó bởi
là nguyên nhiên.
Bùi Phạm Thành
SA CHI LỆ
VÓI KHÌU VÔ
MINH
Gió nói nhân gian đáng sợ?
Ai vươn lên từ hạt bụi nẩy mầm uyên nguyên
Lớn dần hóa thân thành hạt ngọc
Nguyên lý mang màu sắc vô nghĩa man man
Tạo chữ nghĩa bón phân đâm chồi ươm lộc
Tô hình hài điểm
trang diện mạo ngu ngơ
Cất giọng hát nhọn như dao giữa hồn nhiên hỗn tạp
Lầm lũi đi thách thức thị phi vô thường
Súng đạn bủa vây trần gian khắc nghiệt
Nhìn quanh thấy toàn mặt nạ dối trá mưu sâu
Trăn trở cõng ta vượt trăm ngàn u mê ma quỉ
Nhẫm tính con số nhăn mặt cười hả hê
Rung chuông nhiệm mầu phong sương tóc bạc
Nỗi cô đơn bám chặt không buông
Thử hỏi tiền kiếp sao mãi xâm soi thân phận
Đày đọa ta truy niệm luân hồi
Mưa bão thiên đường mang tên tủi hỗ.
Gọi tên em kêu ngạo xoay quanh từng hơi thở.
Vói khìu sự bất động
xem điều huyền diệu xảy ra.
Nhưng không vô minh đứng ngắm gật gù kỳ lạ
Ta hài lòng bật quỳ xuống tạ ơn vô hình
Sự đáng sợ đã vuột khỏi tầm
tay chạy trốn!
SA CHI LỆ
***