THỬ NHÌN PUTIN QUA LĂNG KÍNH PHÂN TÂM HỌC
người lính già oregon
Thưa quý vị, quý bạn,
Bàn về phân tâm học
(psychanalyse, psychoanalysis), người ta nghĩ ngay đến chữ mặc cảm
(complexe, complex). Đại khái, theo Freud, tổ sư về phân tâm học, đó là một chuỗi
tình cảm và kỷ niệm, một phần hay trọn vẹn, bị dồn nén lâu ngày trong tiềm thức
và khi có dịp bung ra, liền chi phối cá tính và hành vi của một người.
Quả vậy, từ ngày Putin xua quân tiến đánh Ukraine một cách vô cớ, tiện nhân thấy rất bất mãn và phẫn nộ, cũng như dân chúng khắp cùng thế giới. Bèn viết một bài mọn, sau đây, để tìm hiểu con người của y cũng như của những nhân sự dính líu đến cuộc chiến. Tiện nhân phải thú nhận trước rằng văn phong trong bài này rất ư là bựa, thẳng thừng, nếu không muốn nói sống sượng, với những lập luận rất chủ quan, không giống ai, và khác xa những bài bình luận, tường thuật về cuộc chiến Nga-Ukraine, vô cùng lịch sự, từ tốn, có dẫn chứng đường hoàng ‒mà quý vị đã đọc trong hai tuần lễ nay. Nếu có điều gì không phải, xin quý vị bỏ quá cho...
Bài này, tiện nhân muốn tặng riêng cho đại
tỷ muội, tên Thanh Hương, của tiện nội LMN (Loan Mắt Nhung). Chị là người vốn
dĩ ghét “cực kỳ” cái bản mặt của Putin, không hiểu sao, kể cả trước khi y xâm
lược Ukraine, đến độ mỗi lần thấy y xuất hiện là chị muốn đập vỡ cái Tivi,
nhưng tiếc tiền, lại thôi...
b) Về lý lịch: Putain
là cựu trung tá KGB (Tình báo) của Liên Bang Xô Viết, trước khi đế chế này bị bức
tử, vào tháng 11 năm 1989, do công lớn của Ronald Reagan (Mỹ), Margaret
Thatcher (Anh), Đức Thánh Giáo Hoàng (Ba-Lan) John-Paul II, với sự tiếp tay vô
tình của lãnh tụ Xô Viết lúc ấy là Mikhail Gorbachev. Sau đó, Putain lên nắm
quyền, cho đến bây giờ, dùng nhiều thủ đoạn gian manh và với bản chất hung ác
và bàn tay sắt máu. Như triệt hạ, thủ tiêu những kẻ chống đối, ví dụ gần nhất
là Navalny, một nhà bất đồng chính kiến rất trẻ và đối thủ chính trị nguy hiểm
nhất của Putain, từng bị y giết hụt bởi độc dược và đang ngồi bóc lịch trong
tù, và mới đây được thấy xuất hiện qua song sắt nhà giam, kêu gọi dân Nga chống
đối và lật đổ Putain. Như trên mười ngàn người Nga trong những cuộc xuống đường
biểu tình tại Moscou, từ ngày 24/2/2022, phản đối cuộc chiến phi nghĩa, bị hốt
lên xe đưa vô tù. Như mới đây, y ký sắc lệnh, do Hạ viện bù nhìn Nga đệ trình,
xử phạt 15 năm tù giam cho những nhà báo nào, kể cả ngoại quốc, nói xấu hoặc
xuyên tạc về cuộc xâm lược Ukraine của y. Dùng mưu kế, Putain đã hai lần giữ chức
thủ tướng, hai lần đắc cử tổng thống, với sự từ chức của Tổng thống tiên khởi
Nga lâm bệnh nặng Boris Yeltsin vào ngày 31/12/1999, và sự đồng lõa, lộ liễu, bỉ
ổi của tên cựu tổng thống và thủ tướng Dmitry Medvedev (hai tên này luân phiên
bổ nhiệm cho nhau làm thủ tướng, nếu một tên đắc cử tổng thống, cf. năm 2008,
và 2012). Putain cũng đã sửa đổi hiến pháp Nga cho phép y ra ứng cử dài dài để ẵm
cái ghế tổng thống béo bở, thơm hơn múi mít, quyền uy cho đến mãn kiếp.
b) Về ngoại hình: Trông tướng mạo bên ngoài,
tiện nhân nhận thấy Putain có cặp mắt ti hí mắt lươn (so với người
Âu Châu) trên khuôn mặt xí trai, tai tái, càng ngày càng phì nộn thêm. Không
khác chi cặp mắt và khuôn mặt của một thằng Cộng sản độc tài xí trai khác: đó
là Tập Cận Bình, còn mắt lươn hơn Putain. Cặp mắt lom lom, láo liêng
của những thằng ăn trộm gà. Miệng của Putain túm lại, khi nói hoặc cười, cộng với
vẻ mặt nham hiểm, hung ác của một tên cựu gián điệp KGB chuyên nghiệp, nghĩa là
giết hại người không gớm tay, khiến y trở thành dễ sợ, khó ưa chi lạ.
Tiện nhân không rõ y cao mấy inches,
mà đứng với tất cả các lãnh tụ thế giới, y trông lùn nhất đám. Tới nách Donald
Trump, tới cổ Joe Bi-Đen, tới trán Justin Trudeau, chỉ xấp xỉ ngang cơ với tên
Vi Xi Phúc Niểng (nickname “niểng” có nghĩa “hơi lé”, còn gọi là “lé mạy”
hay “lé kim”) Má Dzề in China. VN ta có câu châm ngôn nghe rất hay “nhất
lé nhì lùn...”, nhưng tiện nhân không biết nó đúng bao nhiêu phần trăm, và
câu “đừng chơi với thằng lé, đừng ghé nhà thằng lùn”. Diễn nôm, cho dễ
hiểu, chúng ta phải đề phòng hai loại thằng này: chúng rất lưu manh, xảo quyệt.
Vì lùn, và xí trai, Putain có mặc cảm tự
ty, và bù lại, đã tỏ ra mình là một người hùng, từ le Moi (Ego,
cái Tôi) tầm thường biến thành le Surmoi (Superego, cái Siêu Tôi) vĩ đại trong Freud. Và theo ngu ý,
xâm lược Ukraine cũng bắt nguồn từ mặc cảm vừa tự ty vừa tự tôn đó chăng?
c) Vấn đề tâm sinh lý: Chưa kể, và tiện nhân xin
phép quý vị được nêu ra một giả thuyết (mà nếu viết bằng ngoại ngữ, tiện nhân sẽ
dùng “điều kiện cách”, tức conditional mode, mode conditionnel),
có tính chủ quan, hoàn toàn dựa trên suy đoán, về cá nhân, tức đời tư của
Putain: y đang
có vấn đề tâm sinh lý. Quả vậy, không cần là chuyên viên tài ba về phân tâm học,
ai cũng biết rằng đời tư thường rất có ảnh hưởng trên hành vi của một người,
thường dân hay quyền thế, nhất là quyền thế, trong lịch sử, ví dụ Henri VIII
(Anh, thế kỷ 16, có 6 bà vợ, chặt đầu 2 bà, xin Giáo hoàng Clément VII cho phép
ly dị một bà không được, bèn bỏ Công giáo lập ra Anh giáo), Hitler (Đức), hay
trong những vở kịch của Shakespeare (Hamlet, King Lear...). Như sau:
c1. Năm 1914, Putain và vợ, tên Lyudmila Shkrebnewa,
nguyên là một tiếp viên hàng không (sinh năm 1957, có hai con gái trên 30 tuổi
với Putain) đồng ý ly dị, và bà này, chưa đầy một năm sau (sao lẹ quá vậy?), đã
tái hôn với một tỷ phú đồng hương Nga tên Artur Ochnetny, và cả hai đang sống hạnh
phúc trong một biệt thự tại Pháp (mới đây, sau khi Putain bắt đầu tấn công
Ukraine, biệt thự bị ai đó, có thể một người Pháp phản chiến, hoặc, biết đâu,
có thể là một bộ hạ của Putain, vẽ bậy lên tường?). Làm sao mà y ta không tự
ái, không tức, không tiếc, cho được?
Bằng chứng về mặc cảm này đầy dẫy trong đời
thường và lịch sử. Một trường hợp tương tự, mà nhiều người được biết, là có một
cô VN rất đẹp, ở Mỹ, ly dị chồng đã tám năm, mà anh chồng vẫn ghen tức, một
cách công khai, và điên khùng, bỏ cả công ăn việc làm, để ngày đêm rình rập cô,
và dọa bắn bỏ những ai mon men cặp bồ với vợ cũ. Chính một anh bạn thân của tôi
kể rằng, một lần, đã tình cờ gặp cô trong một party, và tuy quen biết,
cũng không dám mời cô nhảy (“múa đôi”), sợ bị bắn, và chết oan lảng xẹt.
c2. Nói chi Putain, là người đầy quyền thế, lại gian
ác. Y “trả thù” vợ cũ bằng cách sống chung (mà không chịu cưới) với một em Nga
nhí, Alina Kabaeva, một vận động viên thể thao, 38 tuổi (y năm nay đã 70), có bốn
mặt con với y, tất cả đều lấy quốc tịch Thụy Sĩ, và theo tin trên Mạng, trước
khi chiến sự bùng nổ, để họ được an toàn, y đã cho về trốn tại thành phố Lugano
của Thụy Sĩ. Ngoài ra, y có một đứa con riêng (do cưỡng hiếp? dùng quyền uy? hoặc
đè ẩu trong một cơn động cỡn “đột xuất”, không người lái?) với một em lao công
(được xem là giai cấp cùng đinh, so với tước vị của y, trong bất cứ xã hội
nào), quét dọn, lau chùi nhà cửa. Em này sau trở thành triệu phú, mà truyền
thông không nói do đâu, nhưng có thể y đã mua sự im lặng của em (he would
have bought her silence... il aurait acheté son silence...) bằng tiền
bạc? Dám lắm.
c3. Nét mặt, lời nói, cử chỉ, thái độ, và hành động
của y, trước và trong cuộc xâm lược, tỏ ra rất bất thường (có người cho y
“điên”), nhưng chưa được ai mang ra, để mổ xẻ, giải thích một cách thấu đáo,
thuyết phục. Theo tiện nhân, chắc chắn y phải có, không nhiều thì ít, một mặc cảm
nào đó, về người vợ đầu tiên và duy nhất, cưới hỏi hợp pháp, đã ly dị và (vội)
lấy chồng khác chỉ một năm sau. Loại mặc cảm này rất khó che đậy và phải có ảnh
hưởng phần nào trên suy nghĩ, cử chỉ và phản
ứng của một người. Còn nữa. Nếu chẳng may vợ cũ Lyudmila là người Nga gốc
Ukraine thì Zalenskyy và nước này càng lãnh đủ. Về gốc gác của bà, tiện nhân
chưa có tin tức hoặc tài liệu chính xác.
Nếu quý vị phản bác, lập luận rằng bà
Lyudmila già và xấu rồi, thì y còn tức và tiếc làm chi nữa? OK. Về chuyện này,
xin quý vị cứ hỏi ông thái tử Charles của Anh quốc, người đã mê như điếu đổ, kể
cả trong thời gian sống với Diana, và nhất quyết cưới cho bằng được, bà Camilla
Parker Bowles, vừa già vừa xấu vừa có một đời chồng, nếu so sánh với mỹ nhân
Diana Spencer, thấy khác xa một trời một vực. Hoặc hỏi anh tổng thống Pháp
Emmanuel Macron, 45, đẹp trai, có bố là bác sĩ, nhưng lúc nhỏ không chịu học lại
đi mê, và sau này cưới, cô giáo, Brigitte, lớn hơn mình 25 tuổi (tức năm nay
đúng 70), có chồng còn sống nhăn, và mẹ của ba đứa con ‒đều
là bạn học cùng lớp với dượng ghẻ Emmanuel. “Con tim có những lý lẽ mà lý trí
không biết”, triết gia Pháp Pascal đã viết như vậy, ắt không sai. Ngoài ra, đọc
tiểu sử của một tên điên và độc tài khác, Hitler, người đã gây ra thế chiến thứ
II, tiện nhân còn nhớ mang máng (sorry, không có giờ ra garage
tìm trong một rừng sách) rằng sở dĩ hắn ghét, thù và giết người Do Thái là vì bị
một cô Do Thái chê, hoặc bội phản.
Khác với gia đình hạnh phúc, bình thường,
biểu hiện rõ nét, của Zalensky, vợ và hai đứa còn nhỏ. Trong thâm tâm,
hay tiềm thức (inconscient, subconscient) theo đúng ngôn từ phân tâm học và
Freud đã dùng, Putain trước hạnh phúc trêu ngươi của cặp vợ chồng Volodymyr và
Olena Zelenskyy, không khỏi thấy ghen tức, khó chịu, và có thể (lại would
have) rít lên, “ông đem quân xơi tái chúng mày vì cái tội dám có hạnh phúc
hơn ông”.
c4. Dư
luận Mỹ, nhất là Sleepy Joe, và các nước Âu Châu Thỏ Đế, đều nêu lên giả thuyết
rằng Putain, khi xua quân tấn công Ukraine, một nước láng giềng “anh em” nhỏ
con, một thời cùng nằm trong khối Xô Viết, là vì y muốn xây dựng lại đế chế
Liên Xô. Tiện nhân không nghĩ như vậy. Nhờ thời thế (chó nhảy bàn độc), và
trong tư thế tổng thống (hầu như trọn đời, không đối thủ, đầy quyền lực, và độc
tài, hét ra lửa mửa ra khói, ai cũng phải ớn), sướng quá trời, của một siêu cường
quốc về kinh tế, quân sự, vũ khí hạch nhân... thì y còn thèm cái chi nữa từ một
Liên Bang Xô Viết chết tiệt (nghĩa bóng và đen) đã hơn ba thập niên rồi, mà đến
nỗi phải trả một giá quá đắt cho việc vực dậy cái thây ma thối rữa của nó, để
làm gì cơ chứ? Để lại được tiếp tục phục vụ, lần này, sau bao năm gián đoạn,
như một ông trùm, hay một ông tướng KGB quèn, hay một tổng bí thư đảng Cộng sản
Liên Xô, đổi lại với chức tổng thống muôn năm ư? Tuy điên, nhưng y không dại
như rứa. Trái lại, Putain có óc thực tế hơn nhiều so với một số lãnh tụ Âu Mỹ,
lúc nào cũng lãng mạn, viễn vông, hoặc nằm mơ giữa ban ngày, hoặc quá lo sợ về
chiến tranh, mà phải nêu ra giả thuyết này. Để biện minh, che đậy sự hèn nhát của
mình.
d) Cuộc xâm lăng Ukraine: Putain đã chuẩn bị, và
nghiên cứu (VC gọi là “điều nghiên”) rất kỹ lưỡng, và theo tiết lộ của báo chí
Âu Mỹ, tên Tàu Cộng Tập Cận Bình đã đề nghị với y rằng, nếu muốn đánh Ukraine,
thì nị hãy chờ cho đến ngày Olympic của ngộ chấm dứt tại Bắc Kinh
trước đã. Để ngộ pắt chước tánh cái con Tài Pắc. Mặc dù có chứng cớ rõ
ràng từ báo chí và truyền thông quốc tế, tên Tàu Tập vẫn chối bai bải về tin
này.
d1. Sau
khi đơn phương, và bất chấp luật pháp quốc tế, Putain ngang ngược phong hai vùng
ly khai Donetsk và Luhansk của nước Ukraine, thành hai quốc gia tự trị có chủ
quyền, và ôm hôn thắm thiết lão già Alexander Lukasenko, tên tổng thống hắc ám
của nước láng giềng Belarus vốn thù nghịch với Ukraine ‒đã
đàn áp dã man chính dân của mình trong những cuộc xuống đường biểu tình chống đối
hắn dài dài. Đọc những tin tức trên, tiện nhân linh cảm rằng sớm muộn gì Putain
cũng sẽ tiến đánh Ukraine bằng cách mượn đường của ba “nước” này làm bàn đạp xuất
và tiến quân. Y như rằng. Đồng thời, tiện nhân còn nhận được một cú điện thoại
từ Bonn (Đức quốc) của cô bạn học cũ, Irina, tại Đại Học Grenoble, xinh đẹp, gốc
Ukraine, nói qua nước mắt sụt sùi: “Anh đoán rất đúng. Em còn bố mẹ và các em tại
Kiev, không biết làm sao bây giờ...”
d2. Về cuộc xâm lược (invasion) này, tiện
nhân có thắc mắc: Tại sao báo chí Âu Mỹ, nhất là hai thằng Tàu Cộng và Việt Cộng,
sợ cái quái gì mà né tránh không dám sử dụng từ ngữ chính xác này, đến nỗi phải
hiếp dâm chữ nghĩa bằng cách thay chúng bằng cụm chữ “chiến dịch hành quân đặc
biệt”, special military operation, do Putain bắt gọi –nghe
rất lố bịch và sai sự thật? Thêm nữa, ai cũng nghĩ rằng, so sánh cán cân lực lượng
quân sự giữa đôi bên Nga và Ukraine, người ta thấy một sự chênh lệch quá lớn về
quân số và vũ khí, máy bay, xe tăng, thiết giáp, hỏa tiễn v.v... Và đoán chắc
Kiev chỉ cầm cự giỏi lắm không quá hai ngày. Nhưng không ai có thể ngờ, đã qua
hai tuần lễ rồi, mà Nga vẫn không thể chiếm được thủ đô của Ukraine. Chưa kể tổn
thất của Nga khá lớn về quân sĩ, phi cơ, quân dụng. Chưa kể thời tiết mùa đông
bất ngờ quá khắc nghiệt tại Ukraine, lạnh đến nỗi các quân xa Nga trở thành những
tủ lạnh, phải mở máy suốt ngày đêm, quá tốn hao nhiên liệu, và nằm ụ đó, làm mồi
cho những tay súng Ukraine. Khiến Putain nổi điên lên, ra lệnh dùng hết toàn lực
bắn vào người dân, bệnh viện, trường học, siêu thị, nhà máy điện, đài TV, ví dụ
thành phố Mariupol, và những hạ tầng cơ sở, bằng
những vũ khí bị cấm, như bom chùm, bom hạ nhiệt, làm chết bao nhiêu thường dân,
gồm phụ nữ, trẻ em, người già. Bắn vào dân, Putain quả là súc vật, không còn là
người nữa. Bởi vì trở ngại thời tiết là do Trời cứu Ukraine. Cũng như Trời đã
hai lần cứu Moscou trong hai thế kỷ qua: trước cái lạnh mùa đông kinh hồn, danh
tướng Napoléon và tên độc tài Hitler đã phải ra lệnh lui binh.
d3. Ngoài ra, y còn muối mặt đề
nghị cuộc hòa đàm thứ tư, sau thất bại trong ba lần trước, với điều kiện tiên
quyết, khó ngửi, là Ukraine phải buông súng trước. Đúng là giọng điệu của một
thằng điên muốn làm cha thiên hạ: xua quân đánh người ta, rồi bảo người ta bỏ
súng, nếu muốn hòa binh. Tuy nhiên, trước sự chống trả mãnh liệt và dũng cảm của
Ukraine, người ta lại nhớ đến câu ca dao VN quen thuộc, rất chí lý:
Nực cười châu chấu đá xe
Tưởng rằng chấu ngã ai
dè xe nghiêng
Châu chấu Ukraine đã không ngã vì đang có một lãnh tụ tuyệt vời: đó là đương kim tổng thống Zelenskyy, 44 tuổi, đẹp trai, vẻ ngoài phúc hậu, xuất thân là một danh hài. Tiện nhân xin bàn thêm một chút xíu về nghề nghiệp cũ của ông. Trên Mạng Ảo, từ hai tuần nay, tiện nhân đã đọc được một số bài báo, mà không hiểu sao các tác giả Mỹ gốc An Nam Mít (không phải người Âu-Mỹ chính cống đâu nhé), và báo chí VC quốc nội, nhất nhất đều gọi ông là “thằng hề”, nghe ra có vẻ khinh miệt. Tiện nhân suy nghĩ, và tự nêu giả thuyết rằng, có thể (1) họ lười, hay vội quá, không cố đi tìm một danh từ lịch sự hơn, (2) họ thực sự coi thường cái nghề này, (3) họ (báo VC) được lệnh bênh Nga, chống Ukraine, và (4) họ quên rằng làm nghề “chọc cười” thiên hạ không phải dễ đâu, phải có thực tài, và thiên tài, nghĩa là phải rất thông minh, và ăn nói có duyên. Nghề “xướng ca” cũng vậy, phải có giọng hát trời cho. Khác với những “nghề” khác, như bác sĩ, nha sĩ, dược sĩ, giáo sư, kỹ sư, tiến sĩ... học lâu, như sống lâu, cũng phải ra lão làng thôi. Trừ luật sư, phải có tài ăn nói, đối đáp nhanh.
Trở lại với Zelenskyy. Ngoài tước hiệu
“danh hài”, ông còn có bằng về luật, và đã đắc cử tổng thống với 75% số phiếu,
bỏ xa các đối thủ. Chứ không phải là tổng thống, hoặc lãnh tụ, tự phong, hoặc
ăn gian phiếu. Ông rất quả cảm, như một anh hùng thực sự, hiếm quý vào thời đại
chúng ta đang sống, thời đại mà sự thỏa hiệp với kẻ thù, mà sự hèn nhát và khiếp
sợ lên ngôi và được cho là một cách xử thế khôn ngoan, thích đáng. Ông đã thề ở lại với Kiev, nhân dân và quân sĩ
Ukraine, để chiến đấu cho đến giây phút cuối, đã xuất hiện trong bộ quân phục,
áo giáp, và khẩu súng, cùng với vợ Olena, đệ nhất phu nhân Ukraine, cũng trang
bị như vậy, giống như các phụ nữ Ukraine trẻ đẹp khác, trong tư thế một nữ
chiến binh quyết hy sinh bảo vệ đất nước.
Thực
vậy, Zelenskyy đã tuyên bố, trong những ngày đầu, với Liên Minh Châu Âu và
NATO, đại khái (tiện nhân không nhớ nguyên văn) rằng: “Ukraine chưa cần sự chế
tài Nga về kinh tế. Hiện tại, chúng tôi chỉ cần được trợ giúp về vũ
khí.” Hoặc khi Sleepy Joe Bi-Đen muốn đưa ông đi trốn, ông đã từ chối, một cách
khẳng khái, pha với một chút mỉa mai, cay đắng: “Tôi không cần một chuyến quá
giang xe (I don't need a ride). Tôi chỉ cần vũ khí, phi cơ, hỏa tiễn.” Làm tiện
nhân chợt nhớ đến sự từ chối can trường của cố Tổng thống Ngô Đình Diệm trước
lời mời đi ngoại quốc của Cabot Lodge, trong giờ phút tuyệt vọng, năm 1963,
cách đây hơn nửa thế kỷ. Từ cổ chí kim, từ đông sang tây, tất cả những anh hùng
thực sự đều hành động tương tự, dù hoàn cảnh, không gian, thời gian, và cách
thức rất khác nhau, từ Hạng Võ đến Napoléon, đến Phạm Lãi, đến Hai Bà Trưng,
đến Trần Hưng Đạo, đến Lý Thường Kiệt, đến Trần Bình Trọng, đến Lê Lợi, đến Ngô
Đình Diệm, đến Nguyễn Khoa Nam, đến Hồ Ngọc Cẩn... và, hôm nay, đến Zelenskyy.
III. Liên Hiệp Quốc:
Xin nhắc lại chuyện cũ. Năm 1979, VC bị
Tàu Cộng xua quân vào biên giới phía Bắc đánh cho te tua. Lúc ấy, tiện nhân và
các đồng tù đang bị nhốt tại trại cải tạo Sơn La (Mường La). Toàn trại được lệnh
“di tản” xuống Vĩnh Phú để lánh nạn. Tại đây, suốt ngày cả đám phải nghe những
tên quản giáo VC ra rả chửi bới, nguyền rủa thằng Tàu Cộng, gọi chúng nào là
“lũ xâm lược”, nào là “chủ nghĩa sô-vanh nước lớn” (không hiểu tại sao ở
đây VC lại dùng tiếng Pháp chauvin, khi trong Việt ngữ đã có cụm chữ
“yêu nước cực đoan” rồi, khiến nhiều người dân nông thôn chả hiểu gì sốt), nào
là “tội của tên khát máu Đặng Tiểu Bình (lúc ấy là Tổng bí thư đảng CS Tàu) trời
không dung, đất không tha” (câu nói mà cai tù dành riêng cho sĩ quan ngụy cải tạo,
nghĩa là chúng xếp tên này ngang hàng với các cải tạo viên. Sướng nhé!). Hết rồi
những câu nâng bi “cực kỳ” thằng Tàu Cộng quá cỡ, trơ trẽn, chẳng hạn “Tình hữu
nghị Việt-Trung thắm thiết hơn tình anh em, môi hở răng lạnh, đời đời bền vững”
hoặc “Trăng Trung Quốc sáng hơn trăng Mỹ” / “Đồng hồ Trung Quốc tốt hơn đồng hồ
Thụy Sĩ”... Nghe tởm quá. Y chang tên thi nô Tố Hữu, trước đó, đã làm thơ nâng
bi Liên Xô và khóc thằng bố Staline của nó vừa ngỏm củ tỏi.
Thời gian ấy, Ukraine còn nằm trong Liên
Bang Xô Viết ‒đã theo Nga ủng hộ VC trong cuộc chiến 1979 vùng biên giới với
Tàu Cộng. Cho nên, đại sứ Ukraine tại Hà Nội, Nataliya Zhynkina, mới đây, trước
việc VN bỏ phiếu trắng, đã lên tiếng than phiền, trách móc rằng VN “vô ơn”. Và
tiện nhân đã nghe trên Mạng, cô ả Lê Thị Thu Hằng, phát ngôn viên của VC trả lời,
giải thích, một cách vòng vo tam quốc, tại vì thì là mà rằng, bla bla bla... đến
nỗi chính tiện nhân là người An Nam thứ thiệt, đã phải nghe đi nghe lại đến ba
lần, mà vẫn chẳng hiểu ả ta muốn nói cái gì. Chưa kể tên Nguyễn Minh Chính, cựu
tướng hay cựu bộ trưởng VC gì đó, đã phát biểu vừa bênh Zelensky vừa ca Putain,
kiểu ba phải, huề vốn của những thằng
“khôn lỏi”.
Quả
vậy, bản chất thằng VC nói riêng, và thằng Cộng Sản nói chung, có bao giờ biết
nhớ ơn ai.
Trong phạm vi nội bộ VN, người ta còn nhớ
cuộc đấu tố địa chủ kinh hoàng năm 1953-1954, tại Miền Bắc, do Hồ Chí Minh khởi
xướng và trực tiếp theo dõi, qua đó một nạn nhân điển hình là bà Nguyễn Thị
Năm ‒được xem
là mẹ nuôi của ba tên tặc Lê Đức Thọ, Phạm Văn Đồng,
Trường Chinh‒ có con
là một trung đoàn trưởng, đã từng ủng hộ “Cách Mạng” 100 lạng vàng... mà cũng bị
lôi đi bắn bỏ. Ngoài ra, sau 1975, những bà mẹ miền Nam nằm vùng đã có công
nuôi và giấu cán bộ, và du kích dưới hầm nhà mình khi còn chiến tranh, cũng bị
“kẻ thắng cuộc” VC chiếm đất, chiếm nhà, đến nỗi, ức quá, các “mẹ nuôi” này phải
kéo nhau xuống đường, có mẹ phải cởi cả áo quần, để phản đối, và đòi lại. Ân
nhân cùng một chủng tộc máu đỏ, da vàng, mũi tẹt, mà còn bị phản bội như thế,
thì nói chi “người dưng” Ukraine, dù nước này đã cưu mang hàng trăm, hàng ngàn
người An Nam tha phương cầu thực, dưới mỹ từ bố láo của VC, “hợp tác lao động”.
Chữ hợp tác hàm ý hành động có qua có lại giữa đôi bên Việt Nam-Ukraine.
Ở đây, hai bên hợp tác cái gì, vì xin hỏi, có người Ukraine nào qua VN
làm cu li kiếm sống chưa?
Trong đám An Nam này, nhiều thanh niên
mang quốc tịch Ukraine, còn trẻ, hoặc giàu có, có người là tỷ phú, nhưng khi quốc
gia thứ hai của mình gặp nạn, đều co giò chạy trốn qua Ba-Lan hay Roumanie mất
tiêu, không có lấy một mống chịu ở lại cầm súng chống giặc ngoại xâm Nga hoặc,
ít ra, góp bàn tay, hay tiền bạc, để giúp đỡ phụ nữ, trẻ em, người già, tàn tật.
Và nhà nước VC còn cho máy bay đến rước về hết, và khỏi nói, đối với bọn VC,
làm gì có chuyện được đón đưa miễn phí? Trong khi tại Ukraine đã có sự hiện diện
của một số thanh niên “Việt kiều”, tất cả là cựu chiến binh Mỹ trên các chiến
trường Iraq, Afghanistan, và là con cháu của những người tỵ nạn Cộng sản, đã
tình nguyện đến Ukraine chiến đấu...
Về việc bỏ phiếu trắng, tiện nhân nghĩ
thêm, VC sợ Tàu Cộng quá, nghe nói đến tên TC là VC muốn vãi cả ra quần, cho
nên không dám cãi lời. Thằng TC bảo sao, thằng VC phải răm rắp tuân theo, dù biết
đó là một hành vi rất khốn nạn, ngớ ngẩn, và ngu xuẩn. Bởi vì VC đã quên trận
đánh biên giới với TC năm 1979, và những bài học lịch sử về sự chiến đấu tuyệt
vời, hào hùng của cha ông ta chống quân xâm lược phương Bắc. Chúng cũng quên rằng
thằng Tàu Phong Kiến (Tô Định, Thoát Hoan hay Tôn Sĩ Nghị v.v...), hay thằng
Tàu Cộng Sản (Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình hay Tập Cận Bình), tất cả chúng nó
cũng đều là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc ta.
Do bà Ursula von der Leyen làm chủ tịch, gồm 28 nước, mới đây, đã nhóm họp tại Versailles (Pháp), để bàn về việc có nên cho Ukraine gia nhập theo đơn xin trước đây. Theo điều lệ của Liên Minh, muốn được gia nhập, phải có sự đồng ý của tất cả 28 nước thành viên.
Tiện nhân không biết họ thảo luận như thế
nào. Nhưng tiện nhân tiên đoán, là Ukraine bị bác liền một khi. Họ viện cớ nước
này đang có chiến tranh. Ô hay, có chiến tranh, người ta mới cần vào Liên Minh
để được yểm trợ chứ, ít ra về tinh thần.
Chẳng qua vì họ sợ dính líu với, và sự trả
thù của, tên Putain. Tuy nhiên, tiện nhân phải công tâm mà nói rằng, trên thực
tế, để bù đắp lại, các nước Liên Minh Âu Châu đã gửi nhiều tiền bạc, lương thực,
vũ khí để giúp đỡ tận tình nước này, lại còn hoan hỉ tiếp nhận người tỵ nạn
Ukraine. Cũng OK.
Tổng thư ký NATO Jens Stoltenberg là một anh thỏ đế, và NATO là một tổ chức quân sự cọp giấy, gồm 30 thành viên, hữu danh vô thực, và vô tích sự. Năm 2017, đã bị Tổng thống Trump bắt đóng góp thêm tiền bạc, gọi là “niên liễm”, tùy theo lợi tức của từng nước, nếu không, ông dọa, Mỹ sẽ rút quân ra. Mỹ rút thì NATO có mà húp cháo, đánh đấm ai. Ngoài ra, Trump còn lớn tiếng chỉ trích mụ già giết giặc, Angela Merkel, chơi trò bắt cá ba tay, nghĩa là vừa cần đô la và lính Mỹ, vừa thuê ống dẫn dầu của Nga bắt thẳng qua Berlin, vừa giao thương “vô tư” với Tàu Cộng.
Tân thủ tướng Đức Olaf Scholz tỏ ra lương
thiện và chịu chơi. Ông nói, ông dẹp bỏ chủ trương trung lập, đứng giữa, của
Đức, bằng cách xung phong đi trước, và hô hào các thành viên NATO khác yểm trợ
tiền bạc, vũ khí, hỏa tiễn cho Ukraine, và tiếp nhận dễ dàng người dân nước này
muốn đến định cư tại Đức (chỉ cần cho xem cái passport là đủ).
Trong khi đó, Ba-Lan, một thành viên NATO
sát nách Nga, và chia biên giới với Ukraine, đã tiếp nhận và giúp đỡ tận tình
hơn một triệu người di cư từ nước này đến, trong số có cả người VN mang quốc tịch
Ukraine. Ngoài ra, Ba-Lan còn chuyển giao những máy bay Mig cũ cho Ukraine qua
các phi trường quân sự Đức. Mới đây, ông thủ tướng Ba-Lan, cùng với hai thủ tướng
của hai nước láng giềng khác, gần Nga, đã đích thân đến viếng thăm Ukraine. Một
hành động rất quả cảm. Trong khi lãnh tụ các nước khác, kể cả Mỹ (khỏi nói!),
không thấy một trự nào. Sợ cái chi mà sợ
dữ rứa hè?
Còn riêng Pháp thì không tuyên bố đã viện
trợ Ukraine những gì. Nhưng người ta thấy anh chàng Macron cứ lăng xăng chạy tới
chạy lui, lúc thì gặp trực diện Putain, lúc thì điện thoại nói chuyện với y, cả
hàng giờ, làm ra vẻ tha thiết lắm với Ukraine. Putain, tuy điên, mà không ngu,
nên lần đầu gặp gỡ, chắc quý vị còn nhớ, đã xì-nẹc chàng ta và dọa đánh luôn
Pháp quốc. Cũng như tiện nhân, Putain biết rõ rằng nước Pháp đang trong mùa bầu
cử tổng thống và Macron có nhu cầu hốt phiếu. Nên y coi anh ta, và ý kiến của
anh, không có ký lô nào hết.
Trong cái đám NATO tạp nhạp này, có
Hungary là nước cà chớn nhất. Tên tổng thống János Ader vừa tuyên bố là nước của
hắn ta không lên án sự xâm lược của Nga, lại còn đóng sầm cửa biên giới không
cho dân tỵ nạn Ukraine vào. Chưa biết phản ứng và biện pháp trừng trị của những
nước NATO khác như thế nào đối với Ader. Chắc cũng chỉ cười trừ thôi, bởi anh
nào cũng sợ Putain nổi cơn điên nả đại pháo vào nước mình.
Quả thật, các anh NATO nhát hơn cáy. Mới
nghe Putain hù chơi bom nguyên tử, cả đám, trong số có Sleepy Joe Bi-Đen, đều
rét hết, và từ chối yêu cầu chính yếu và chính đáng của Zelenskyy, xin đặt ra
vùng cấm bay (no fly zone), không cho những phi cơ Nga bén mảng trên không phận
Ukraine. Không cấm thì Nga cứ bay dội bom hoài, chịu sao thấu. Để bào chữa cho
sự hèn nhát của mình, NATO lấy cớ rất khôi hài rằng, cấm như thế, sẽ có thể xảy
ra thế chiến thứ ba. Thì đã sao? So what? Et alors? Hu hu. Tội
nghiệp.
Đến nỗi Zelenskyy, quá chán ngán, đã cay
đắng tuyên bố không còn hứng thú xin nhập vào NATO hay Liên Minh Âu Châu nữa.
Một điều quan trọng cần nêu ra, để thông
cảm cho Liên Minh Âu Châu và NATO là nước nào cũng phải nhập cảng, và lệ thuộc
vào, dầu và khí đốt của Nga. Thủ lãnh các nước Âu Mỹ đều do dân bầu. Anh nào tỏ
ra quá cứng rắn đối với Putain và Nga, làm dân khốn đốn, sẽ có nguy cơ thất cử,
cho nên anh nào cũng vừa đ...[đánh] vừa run. Riêng Joe Cả Lẫn chơi ngon, ngay từ
đầu, đã cấm nhập cảng dầu, khí đốt của Nga. Mặc dù Mỹ có mỏ dầu lớn nhất thế giới,
nhưng vì sợ khai thác sẽ làm ô uế môi trường, và sợ quả địa cầu (đã có hàng triệu
triệu năm rồi) bị hâm nóng (global warming), sẽ nổ tung bất tử, dựa trên lý
thuyết bịa đặt bởi những tên bảo vệ môi trường bá láp, đứng đầu là Al Gore, một
gã đạo đức giả, Joe nhà ta đã cho người đến Caracas gặp riêng tên độc tài, cựu
thù của Mỹ, Maduro, năn nỉ xin mua dầu của Venezuela. Maduro mừng húm, cười toe
toét, trả lời si (yes) liền.
Boris Johnson của Anh quốc thì hẹn cuối
năm nay, sẽ bắt chước Mỹ cấm nhập cảng dầu của Nga. Ta hãy chờ xem hành động của
các nước khác.
NLGO