KÍNH GIỚI THIỆU DÒNG THƠ THÁNG TƯ ĐEN CỦA THI SĨ ĐA TÀI LÊ TUẤN
Happy Easter To
Everyone
Chức Mừng Lễ Phục
Sinh. Chúc toàn thể Anh Chị Em
Tràn đầy niềm vui và Bình An.
Hồng Ân Chúa Phục Sinh
Tin mừng Chúa đã phục sinh
Tay chân đinh đóng, nhục hình vượt qua
Trời rực sáng ngày thứ ba
Hang sâu mộ địa chan hoà nắng xuân.
Chúa bước ra khỏi mộ phần
Hào quang rực rỡ trong thân xác người
Thiên Chúa nở một nụ cười
Phước cho ai không thấy người mà tin.
Hãy đón nhận đức thánh linh
Chúa tha thứ hết tội tình thế gian
Muôn người hưởng phúc bình an
Tình yêu Thiên Chúa ngập tràn hương hoa.
Lê Tuấn
Mừng Thiên Chúa Phục Sinh
Sunday 04-17-2022
Hoa Xuân Tháng Tư
Hoa xuân vẫn nở dưới trời xuân
Một cánh chim bay bỗng ngại ngần
Em về áo lụa bay trong gió
Mảnh áo tơ trời ngắm hở hang.
Viền mắt tô màu tim tím lệ
Như buồn ly biệt một ngày đi
Em không tô điểm màu son thắm
Cho cõi lòng tôi vẫn nghĩ suy.
Mưa gió chiều nay xám bụi mờ
Má hồng phơn phớt lẳng lơ chờ
Thân gầy mảnh khảnh, hơi sương lạnh
Sao mắt em buồn tím ngẩn ngơ.
Đôi mắt thấm buồn lệ tháng tư
Khóc vì sao rụng, bóng chân như
Niềm tin đã mất vào tay giặc
Chia cách nhau rồi gió bụi mù.
Lê Tuấn
Hoa xuân tháng tư buồn
Chúc Bình An
Lê Tuấn
Như dòng sông, sáng sớm mù sương
Nắng vừa lên, trời âm u tan biến
Bí ẩn em đi nhón gót qua đường.
Bí ẩn tuổi thơ lén lút ăn vụng
Góc tối cạnh giường lục lạo lung tung
Cánh cửa phòng bí ẩn kêu cọt kẹt
Riêng tuổi thơ, biết cánh cửa lạ lùng.
Có những kỳ quan làm em nhớ mãi
Như quả bóng màu chỉ muốn bay cao
Có hai người yêu nhau nơi ấy
Làm say mê nghe lạ tiếng xôn xao.
Đôi trai gái chìm vào trong bí ẩn
Áp sát bên nhau khe khẽ thầm thì
Tay chạm tay loé lên luồng điện giật
Vội rụt rè, sức nóng hơn mọi khi.
Thế rồi tuổi dậy thì vụt lao đến
Áo cũ chưa thay, đã rách còn đâu
Như đôi đũa, hoá phép màu phù thuỷ
Bí ẩn đời em, tiên nữ muộn sầu.
Đời sống đơn sơ cũng cần bí ẩn
Ít hay nhiều vẫn còn ở bên ta
Bí ẩn lặng im, rụt rè nhút nhát
Như gót chân trần len lén đi xa.
Lê Tuấn...
Đường Trần Có Gì?
Đường trần có gì lạ không em?
Có hoa cỏ dại, gió mưa chen
Có em bẽn lẽn bên thềm vắng
Một buổi chiều buông, mưa ướt mềm.
Đường trần có gì yêu không em?
Mảnh trăng bối rối, vội nhìn xem
Trần gian đã ngủ mê từ đó
Nhan sắc em, duyên dáng gợi thèm.
Trăm nhớ ngàn thương tưởng đã quên
Từ mùa thu trước lá đè lên
Tình như nụ hạt cây khô rụng
Như nước sông, tràn khắp mọi miền.
Cảm giác yêu đương đã chất đầy
Đường tình lấp ló cuối chân mây
Trần gian quán trọ sao yêu thế
Bẽn lẽn làm cho má đỏ hây.
Đường trần là những tháng năm trôi
Nụ hôn phảng phất ngọt bờ môi
Em còn luyến tiếc tình xưa cũ
Hãy đã quên rồi chỉ thế thôi.
Đường trần hai đứa trốn vào nhau
Hai trái tim yêu vò nát nhàu
Nếu biết ngắn, ta còn yêu tí nữa
Để mai sau tiếc nhớ tình đầu.
Trần gian nhắn gửi chuyện trên mây
Sương lạnh bờ vai ướt dáng gầy
Hai đứa ngẩn ngơ, đời ngắn quá
Lòng buồn xin cạn chén men say.
Lê Tuấn
Đường trần sao ngắn thế
Yêu Em
Yêu em từ những đường cong
Yêu em suối tóc môi hồng dễ thương
Yêu em, yêu cả con đường
Cánh đồng lúa chín mảnh vườn nhà em.
Yêu làn khói bếp chiều lên
Xám màu mái lá trước hiên nắng vàng
Yêu em duyên dáng nhẹ nhàng
Gương soi son phấn điểm trang má hồng.
Môi nào thơm ngát tình nồng
Tóc mây buộc dải đôi dòng nơ xanh
Đôi chim sẻ đậu trên cành
Nhởn nhơ tiếng hót một nhành đôi mươi.
Yêu em nhìn ngắm mây trời
Em về hoa nở, môi cười thêm duyên
Vai nghiêng suối tóc tơ huyền
Vươn bờ ngực nở trên miền gió xuân.
Hạt mưa rơi rụng tần ngần
Hoa thơm lan tỏa dưới chân điệu đàng
Vườn xuân nghiêng cánh bướm vàng
Cổng hoa hé mở trên ngàn tương tư.
Động thiên thai bóng thiền sư
Cõi hồn khép lại tâm hư vội tràn
Đèn khuya lửa hắt hiu vàng
Câu kinh vừa chạm đôi hàng lệ sa.
Lòng còn hoài niệm thương hoa
Câu thơ vướng áo đường tà nhẹ bay
Yêu em nắm lấy bàn tay
Trao nhau nồng ấm nhớ ngày xa xưa.
Yêu em tình vẫn đẩy đưa
Đong đầy nỗi nhớ, còn chừa mai sau
Yêu em chẳng ngại mưa mau
Cùng đưa nhau đến bên cầu hoa trôi.
Lê Tuấn
Bài thơ viết cho tình yêu
Tháng Tư Đạn Lạc
Tháng Tư đạn lạc cánh chim bay
Thê thảm ngày buồn chuyện đổi thay
Phố xá tình thân đành đứt đoạn
Ngày dài tháng muộn mấy ai hay.
Thương đau ngày cuối
tháng tư về
Chia mối tình riêng đã hẹn thề
Đêm cúi mặt tuôn rơi lệ khóc
Nỗi buồn thổn thức dài lê thê.
Bóng chinh nhân huyền ảo trong mơ
Chiến sĩ hành quân giữ cõi bờ
Chinh chiến mịt mù bom lửa đạn
Lời thề xưa vẫn đợi mong chờ.
Tháng Tư vận nước đeo tang trắng
Đau nhói hồn ta vạn nỗi sầu
Chia cắt đời nhau trong góc khuất
Đôi bờ đôi hướng chạy về đâu.
Bờ yêu biển nhớ sóng vun đầy
Thấm nỗi lưu vong rượu uống say
Đã quá xa rồi ngày tháng cũ
Bây giờ nhớ lại buổi chia tay.
Nước non ngàn dặm vẫn chờ nhau
Số phận chia hai nối nhịp cầu
Vận nước bao giờ thay đổi mới
Ta về xây lại buổi ban đầu.
AET Lê Tuấn
Nỗi buồn tháng Tư
Tháng Tư Mất Quê
Hương
Lâu lắm rồi tháng tư buồn ngày ấy
Không hiểu sao tôi vẫn nhớ vẫn thương
Cuối tháng Tư tôi đã mất quê hương
Rồi xa mãi trong nỗi buồn biệt xứ.
Miền Nam Tự Do trong cơn đột tử
Triệu nén nhang buồn lịch sử sang trang
Ngày Quốc Hận, cõi hồn đau vô tận
Đất Mẹ buồn, phủ trắng một màu tang.
Miền Nam biến thành nhà tù cộng sản
Giam giữ trái tim, yêu chuộng hoà bình
Bắt người yêu nước giam vào ngục tối
Để văn thơ phá vỡ những nhục hình.
Tù cải tạo giam toàn những nhà thơ
Là đêm tối ánh sao trời rực rỡ
Bài thơ thức tỉnh thế giới loài người
Thoát khỏi u mê, phá vỡ đôi bờ.
Bắt hết tự do giam vào ngục tối
Tù nhân lương tâm, xứng đáng con người
Là tình yêu biết hy sinh cống hiến
Cho quê hương, lịch sử sáng ngời.
AET Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ
Tưởng nhớ ngày 30 tháng 4, 1975
Tháng Tư Chia tay
Tháng Tư về nắng hạ
còn lưa thưa
Khói bụi hồng cơn mưa chiều rất lạ
Bóng chim hốt hoảng xa bay cuối phố
Gọi nhau về theo lối cũ em qua.
Tháng Tư nở muộn loài hoa tím dại
Chiến tranh về để lại những thương đau
Những mặt người lấp ló nơi đầu ngõ
Lo sợ điều gì? Muôn vạn nỗi sầu.
Lời nghẹn ngào bao điều chưa muốn nói
Chia cắt từ đây, nơi đất mẹ xa vời
Cho thương khóc một người đi biền biệt
Gói trọn trong tim ký ức bồi hồi.
Tháng Tư lại về gợi nhớ thêm buồn tủi
Biển chia xa đẩy lùi bóng chim bay
Ngày vĩnh biệt xa nhau là xa mãi
Sài Gòn buồn tháng Tư, ngày chia tay.
AET Lê Tuấn
Nỗi buồn Tháng Tư 2022
Xa Nhau Tháng Tư
Xa nhau ngày đó tháng tư về
Lạc mất tình xuân lỗi hẹn thề
Chia cắt đôi bờ xa khuất bóng
Cõi hồn thương nhớ buồn lê thê.
Dấu đi góc khuất một hồn thơ
Tiếng nấc chưa ngưng vẫn đợi chờ
Ngôn ngữ còn tuôn đầy nỗi nhớ
Lòng như chất chứa đầy trong mơ.
Người yêu biển nhớ mối tình đầy
Biền biệt tha phương giữa chốn này
Mỏi cánh chim bay trời gió lạnh
Buồn nào day dứt ngày chia tay.
Cơn đau thân phận cũng qua mau
Số phận chia đôi cả nỗi sầu
Năm tháng vấn vương ngày ly biệt
Tháng Tư, vận nước đã thay màu.
Lê Tuấn
Tháng Tư Lại Về
Tháng Tư buồn lặng lẽ
Nắng hạ còn đơn côi
Sương mù giăng khắp lối
Lòng xao xuyến bồi hồi.
Em! Một thời để nhớ
Anh! Chinh chiến tơi bời
Sài Gòn thời hoa mộng
Lưu luyến một phương trời.
Con đường lá me bay
Đợi nhau mối tình đầy
Sông Sài Gòn dòng chảy
Cánh chim mờ chân mây.
Tháng Tư về hoang mang
Chiến tranh thật kinh hoàng
Đoàn người đi vội vã
Chia ly trong ngỡ ngàng.
Tháng Tư ta mất nhau
Hồn đau thấm nỗi sầu
Từ nay “Tự Do” mất
Chia đôi hai nhịp cầu.
Thái Bình Dương xa cách
Hai bên sóng vỗ bờ
Sóng thay màu tang trắng
Quê hương vẫn đợi chờ.
Em bây giờ mong đợi
Những yêu thương một thời
Sài Gòn ngày xưa ấy
Ta lạc nhau mất rồi.
Lê Tuấn
Những Vần Thơ Tháng
Tư Đen
photoshop by lê tuấn
Khóc Tháng 4 Đen
Trời buồn tháng Tư, khóc từ đâu
Giữa miền đất lạ gợi thêm sầu
Tiếc thương chiến sĩ hờn vong quốc
Giải khăn sô trắng quấn ngang đầu.
Đau lắm tháng Tư, trời để tang
Hàng triệu người đi bỏ xóm làng
Con đường quốc lộ thây người chết
Xác chồng chất đống, nỗi kinh hoàng.
Tay súng đã buông ngày mất nước
Cho dòng lệ khóc, gió mưa tuôn.
Khói hương thắp sáng, bao trường hận
Lịch sử viết lên toàn chuyện buồn.
Chưa hết tơ duyên đã muộn phiền
Cõi hồn chết lịm tuổi hoa niên
Rời xa quê Mẹ từ ngày đó
Còn nhớ hay quên, đời ngả nghiêng.
Khóc thương vận nước vẫn nổi trôi
Tháng Tư ngày đó bỗng bồi hồi
Lá cờ cuốn lại Tự Do mất
Thắp nén nhang buồn, nước mắt rơi.
AET. Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ
hình minh hoạ Google image
Bóng Người Xưa
Hồn Đá Vẫn Tôn Thờ.
Bước khẽ thôi cho đất nằm yên nghỉ
Để rừng hoang che khuất bóng trong mưa
Hồn phế tích, ngả nghiêng trong thành cổ
Bom đạn thu tàn phá chiến tranh xưa.
Chiều phố núi ta về thăm chốn cũ
Rừng hoang vu thoáng hiện bóng chinh nhân.
Chiến trường đó nơi địa đầu giới tuyến
Nén nhang buồn lan tỏa ngọn phong vân.
Chiều giới tuyến, sau bao năm cách biệt
Ta về thăm, bia mộ đá hoang sơ
Đất im lặng, cỏ buồn phơi sắc úa
Bóng người xưa, hồn đá vẫn tôn thờ.
Người nằm đó, nghe hồn thiêng sông núi
Chợt bồi hồi, ngọn gió núi khóc than.
Người lính chiến, người trai hùng bất diệt
Sáng muôn đời. Hồn Vị Quốc Vong Thân.
AET. Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ.
Ta Về
Đứng Giữa Dặm
Trường
Ta về rừng hỏi han cùng
Núi vang tiếng gọi nghìn trùng xa xăm
Hoang sơ phiến đá nghiêng nằm
Mộ bia nghiêng đổ, vết tăm tích người.
Hồn chinh nhân đứng giữa trời
Bóng ai thoáng hiện dấu đời đi nhanh
Từ trong hốc đá lạnh tanh
Gió như than khóc, cao xanh nghẹn ngào.
Ta về thăm những chiến hào
Hồn thiêng sông núi còn cao trí hùng.
Rừng xưa che bóng chân dung
Khói hương lan tỏa một vùng đau thương.
Mầu hoa sim tím lạ thường
Kiếp nhân sinh loạn, vô thường mộ xưa
Dòng tâm thức chảy như mưa
Khóc cho thân phận dư thừa lãng quên.
Ta về theo dấu chân quen
Tiếng đêm động vỡ, ngọn đèn soi thân.
Thiên thu mờ mịt xa gần
Đất xa xuống vực, tần ngần khóc thương.
Ta về đứng giữa dặm trường
Hai vai gánh cõi vô thường mà đi.
AET. Lê Tuấn
Người lính già chưa giải ngũ.
***
Chiều sương khói cánh chim gầy
Hoàng hôn bóng xế chứa đầy hương xưa
Gió lay cánh mỏng lưa thưa
Cõi hồn hiu hắt đẩy đưa đóa sầu.
Ta nghe mưa lạnh thiên thâu
Tiễn đưa nhau đến bên cầu hoa trôi
Ngày mai tình chợt lẻ loi
Dòng sông bên lở, bên bồi thương nhau.
Trước hiên rụng trắng hoa cau
Gió lùa ngọn cỏ bông lau cuối trời
Đường quê một giải xa vời
Mùi hương lúa mới gió khơi giấc nồng.
Ta nhìn về một dòng sông
Con đò bến cũ đợi mong người về
Quê Mẹ ấm áp chân quê
Đong đầy câu hát đam mê đất trời.
Nào ngờ vật đổi sao rời
Tháng tư ngày cuối, đổi dời quê hương
Chiến tranh tàn phá tan thương
Người dân chân chính, tìm đường vượt biên.
Biển xa chia cắt hai miền
Tình người biến loạn đảo điên một thời
Người chiến sĩ súng buông rơi
Nỗi buồn mất nước, lòng người quặn đau.
Tháng Tư hoa nở đoá sầu
Đoạn trường nhiều nỗi bể dâu đời người
Cánh chim khuất bóng biển khơi
Mình ta đứng giữa đất trời mênh mông.
Sài Gòn nỗi nhớ chờ mong
Phố xưa tình cũ, chờ trông người về
Bình yên một buổi chiều quê
Khói lam chiều muộn, gây mê cõi hồn.
Tế Luân
03-26-22
Tập thơ ngắn (Tháng
Tư Gãy Cánh Chim Bay)
Xin chia sẻ cùng quý vị. Một tập thơ ngắn tôi mới hoàn tất, đặc biệt để tưởng niệm ngày Quốc Hận tháng tư đen.
Tập thơ bao gồm 28
trang trình bày hình màu, tất cả là những bài thơ viết cho tháng tư đen và một
câu chuyện ngắn. Theo dạng PDF quý vị open và kéo mouse xuống từ từ như lật từng
trang để đọc.
Chúc Bình An
Lê Tuấn
Hoa Xuân Tháng Tư
Hoa xuân vẫn nở dưới trời xuân
Một cánh chim bay bỗng ngại ngần
Em về áo lụa bay trong gió
Mảnh áo tơ trời ngắm hở hang.
Viền mắt tô màu tim tím lệ
Như buồn ly biệt một ngày đi
Em không tô điểm màu son thắm
Cho cõi lòng tôi vẫn nghĩ suy.
Mưa gió chiều nay xám bụi mờ
Má hồng phơn phớt lẳng lơ chờ
Thân gầy mảnh khảnh, hơi sương lạnh
Sao mắt em buồn tím ngẩn ngơ.
Đôi mắt thấm buồn lệ tháng tư
Khóc vì sao rụng, bóng chân như
Niềm tin đã mất vào tay giặc
Chia cách nhau rồi gió bụi mù.
Lê Tuấn
Hoa xuân tháng tư buồnNgày Đó Tháng Tư
Ngày Đó Tháng Tư
Em hỏi tôi ngày đó tháng tư
Một thời thay đổi chuyện nắng mưa
Thời gian dịch chuyển từ hôm đó
Lịch sử còn ghi chuyện thắng thua.
Dĩ vãng qua rồi tưởng
đã quên
Nào ngờ mắt lệ vẫn ưu phiền
Tình xưa như lá rơi về cội
Sông nước quê xưa, bóng mẹ hiền.
Còn nhớ con đường chung lối đi
Sài Gòn nỗi nhớ ngày chia ly
Dòng sông nước chảy chia đôi ngã
Nỗi nhớ trong lòng bao nghĩ suy.
Đã biết từ nay sẽ vấn vương
Phương trời xa vắng cõi vô thường
Chia tay cách biệt, lòng buồn lắm
Non nước rồi đây lắm đoạn trường.
Đã mất nhau rồi xa thật xa
Người xưa có nhớ bóng chiều tà
Ngày đi vĩnh biệt đầy thương nhớ
Mắt lệ chan hòa nỗi xót xa.
Còn nhớ ngày xưa đã một thời
Chiến tranh lửa khói cắt chia đôi
Cho tình xuân chết, đời ngăn cách
Từ đấy tháng Tư, nước mắt rơi.
Chung bước bên nhau cả một đời
Dặm trường đất lạ vẫn chung đôi
Ngày buồn đánh thức hồn thương nhớ
Tháng Tư vận nước đã chuyển dời.
Lê Tuấn