NGUYỄN NHƯ THÀNH: 47 NĂM NHÌN LẠI
47 NĂM NHÌN LẠI
17/3/1975 VNCH mất Kon Tum & Pleiku
-19/3/1975
Quảng Trị
bị giặc chiếm
-23/3/1975
Quảng Ngãi mất
-26/3/1975
Huế rơi vào tay giặc
-1/4/2975
Tuy
Hoả Nha Trang không còn
nữa
- 10/4/1975 ở
Xuân Lộc Lữ Đoàn
2 Dù & Sư
Đoàn
18 chận được VC
- 16/4/1975 mất Phan Rang
- 21/4/1975 Xuân Lộc thất thủ
- 28/4/1975 Phi
trường Tân Sơn
Nhất bị pháo kích
- 30/4/1975 Tổng
Thống Dương
Văn Minh tuyên bố đầu
hàng lúc 10h45 trong tủi
nhục…
Từ đó đã 47 năm với bao bi kịch:
-
hơn 1 triệu tù nhân cải tạo,
với hơn 200 ngàn tù nhân bị bức
tử với nhiều
lý
do…
- thảm trạng
thuyền nhân với gần 500 ngàn người đã chết trên đường tìm Tự Do với nhiều lý do
- Cải Tạo Công
Thương nghiệp chỉ là hình thức
cướp của bần cùng hoá nhân dân miền Nam
cho nghèo như miền Bắc…..
- Đất nước miền Nam đã nghèo đi….không
còn là Hòn Ngọc Viễn Đông...
Và 100 năm sau sẽ có
những người gốc
Việt muốn biết vì sao tổ tiên
của
họ đã đồ máu và nước mắt dón đau đến mức nào
chỉ
vì 2 chữ Tự Do ….?
Cuộc chiến bức tử Miền Nam VNCH….bi lụy
LỊCH SỬ CHIẾN TRANH
VN:
Chúng ta hãy thắp một nén hương lòng cho QLVNCH,
các Chiến Sĩ vô danh đã đi
vào lịch Sử vì đã hy sinh đời mình cho Tổ Quốc và Lý Tưởng
Tự Do.
Nhà Văn gốc Binh Chủng Nhảy Dù Phan Nhật
Nam
đã viết:
Trận chiến mất Nước 52 ngày của VNCH được khởi
đầu bằng cuộc rút quân Tại
Cao
Nguyên và
Huế thật hỗn loạn…Các vị Tướng
Tá
mặt trận trong ngày 30/4/1975 đã chọn cái chết sau lệnh
đầu
hàng của Tướng Dương Văn Minh là quyết định anh hùng, đáng kính: Tướng Phạm Văn Phú,
Tướng Nguyễn Khoa Nam, Tướng Lê Văn
Hưng, Tướng
Trần văn Hai, Tướng Lê Nguyên Vỹ, Đại
tá Nguyển Hữu Thông, Trung
tá Cảnh Sát Quốc
Gia Nguyễn Văn Long….
Chúng ta phải ngả đầu ngưỡng
phục
và dành ngôi vị anh hùng cho những Người Lính, những Cán Bộ cấp nhỏ trong Chính Quyền và những
Sĩ
Quan từ cấp Trung Đoàn Trưởng, Lữ Đoàn Trưởng
trở xuống…
Nhân cuộc Chiến đấu Bi Hùng ca của Quân Dân
Ukraina
….
- Tổng
Thống
Nguyễn Văn Thiệu & Đại Tướng Trần Thiện Khiêm đã bằng lòng để nhân viên Toà Đại Sư Mỹ
lo chuyện di tản…mặc dù trong ngày
từ chức Tổng
Thống đã nói: Tôi từ chức Tổng Thống nhưng Quân Lực VNCH còn Trung
Tướng Nguyễn Văn Thiệu…”. Ông mang xuống tuyền
đài câu nói này! Ông hành
động:
- Khác với Thủ Tướng của Cao Miên
Sirik
Matat. Ông này nói: “Tôi
ở và Chết ở đây.
Chỉ trách chúng tôi đã quá tin người Mỹ….”.
- Khác với Tổng Thống Ukraina
Volodymyr Zelensky khi ông được người
Mỹ
đề nghị cho di tản; ông nói: “I need more ammunition, I don’t
need a ride” (
Tôi cần
thêm đạn, tôi không cần phương
tiện để chạy).
VNCH
- Là
47 năm dài tủi nhục
- Là
những năm tháng dài thảm hại trong
các
trại tù cải tạo …
- Là
bỏ xác trên đường vượt biên, vượt biển
…
- Là
một kết cục bán nước của tập đoàn tư
bản đỏ Mafia Cộng Sản VN
- Là
một chế độ độc tài Đảng trị Hèn với
Giặc, Ác với Dân…..
- Là
lao động bị bóc lột, bán mồ hôi của công nhân Việt…
-
Là Người con gái VN phải bán thân….
…..Chỉ vì chúng ta bị nằm vùng và phong trào của
các
Thành phần Thứ 3, Các chính khách, Trí
thức Sa lông, Tôn
Giáo Ru ngủ
không có lập
trường rõ ràng…
Chúng
ta khác với Ukraina, vì họ đã có kinh
nghiệm với hơn 4 triệu người đã chết vì nạn đói do Cộng Sản Xô
Viết thời Stalin gây ra.
Tay Em Ôm
Súng Mà Mắt Em Thật Buồn
Không hận thù nhưng em phải ra trận
Viên đạn bay ra khỏi nòng em không thật nhắm
vào
ai,
Những
anh lính Nga chúng ta đã từng là bạn
Sao lại
xâm lăng tàn phá quê em?
Chẳng đặng đừng em phải siết tay vào cò
súng
Đạn trúng tim
anh em buồn não nuột Tình thật
trong lòng em có muốn thế đâu Chiến tranh nào phải để
cho nhau
Và
em tin cả anh cũng đâu
muốn thế
Trời đang xanh, tuyết tan và hoa hướng dương sắp mọc
Sao chúng
ta lại hướng mũi súng vào nhau
Viên
đạn bay ra lòng em quặn thắt
Em nào
đâu có muốn bắn nhau
Lại môt mùa Quốc
Hận với Quân Cán Chính và
Người dân VNCH nói
riêng và cả
nước VN đang sống không có quyền làm Người, thiếu Tự Do với dảng CSVN độc tài đảng trị, Hèn với Giặc,
Ác với Dân:
Tôi
viễn xứ..người
biển sâu
Chung hồn lưu lạc, chung
sầu quê hương
Người trên
sóng nước trùng dương
Tôi
khung cửa hẹp, gió sương
bốn mùa
Bóc tờ lịch lại Tháng
Tư
Đem tình sông núi làm Thơ khóc người
Người vùi xương trắng
biển
khơi
Còn Tôi sống
kiếp
dân Hời vì Ai
( trích thơ Ngô Minh Hằng)
47 lại về,
ray rứt
lòng
Quân Cán Chính và Người
Dân VNCH.
Viết cho Tôi,
viết
cho những Ai còn nghĩ đến tiền
đồ Dân Việt…
Nghĩ đến 4000 năm Cha Ông gìn giữ
bờ cõi, nòi giống Tiên Rồng
Vẫn mơ thành
Người
Quang Trung,
Hai
Bà
Trưng, Triệu Ẩu, Trần Hưng Đạo, Ngô Quyền, Lê
Lợi…..sử sách
còn
ghi……..
Độc lập, Tự Do chỉ
là Bánh vẽ
Hạnh phúc Quê Hương sao
thấy
khôi hài
Em đừng về, ngõ cũ
chẳng
thân quen Cả nước đang tù, quê hương đói
khổ Hãy đốt lên đi ngọn
lửa xuống đường Mưa buồn,
bụi đỏ vào mùa tranh đấu Chút nào ấm nóng quê hương
giữ
lửa Hét vang xa rung chuyển thế gian này Tha phương
đất khách, thương trời
cũ Quốc hận muộn đời, giấc Nam
Kha
Sài Gòn chợt
nắng, chợt mưa
Bốn mươi bẩy năm, Trời Buồn
ray rứt…….
Nguyễn như Thành
CTNCT
Khu Hội Canada
Tổng thống
Volodimir Zelensky