728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

    SỐ ĐẶC BIỆT GIÁNG SINH 2025 & TÊT CỔ TRUYỀN VN GIỚI THIỆU DÒNG THƠ NHẠC LÊ TUẤN MỘT THI VĂN NHAC SĨ TÀI HOA

     SỐ ĐẶC BIỆT GIÁNG SINH 2025 & TÊT CỔ TRUYỀN VN GIỚI THIỆU DÒNG THƠ NHẠC LÊ TUẤN MỘT THI VĂN NHAC SĨ TÀI HOA





    ********************************

    Em Đi Lễ Nửa Đêm Giáng Sinh - Ca Khúc Mừng Noel - Tế Luân

    Lời Tựa Cho Ca Khúc Mừng Noel.

     


    Em Đi Lễ Nửa Đêm Giáng Sinh

    “Em Đi Lễ Nửa Đêm Giáng Sinh” là một khúc ca nhẹ nhàng, mang hơi thở của mùa đông thánh thiện, nơi ánh đèn Noel hòa cùng tiếng chuông giáo đường ngân vang trong đêm hiển thánh.

     Bài thơ kể lại khoảnh khắc rất đỗi đời thường nhưng đầy thiêng liêng: bước chân nhẹ nhàng của thiếu nữ bước vào thánh đường, giữa giá lạnh tháng Mười Hai, mang theo sự e ấp, hồn nhiên và lòng tin yêu chân thành.

    Ca khúc được phổ nhạc mang âm hưởng dân ca, từng câu chữ như tan vào giai điệu, trở thành lời nguyện êm đềm dâng lên Thiên Chúa, gửi gắm ước mong bình an, chữa lành và yêu thương cho nhân loại trong một thế giới còn nhiều gian nan.

     “Em Đi Lễ Nửa Đêm Giáng Sinh” được viết như một lời nguyện thì thầm trong đêm thánh, khi đất trời lắng đọng trước mầu nhiệm Con Thiên Chúa giáng trần.

    Hình ảnh em đi lễ nửa đêm không chỉ là hình ảnh của một thiếu nữ giữa mùa đông, mà còn là biểu tượng cho tâm hồn con người tìm về ánh sáng đức tin, giữa giá lạnh, sương mờ và những băn khoăn trần thế.

     Bài thơ được phổ nhạc, tác phẩm đã trở thành bài thánh ca êm ái, gợi mở niềm tin, lòng khiêm nhường và khát vọng bình an cho từng tâm hồn đang hướng về đêm Giáng Sinh nhiệm mầu.

     Trong không khí linh thiêng của đêm Noel, ca khúc

     “Em Đi Lễ Nửa Đêm Giáng Sinh” vang lên như một lời kể dịu dàng về hành trình tâm hồn trở về với Chúa.

     Giữa ánh đèn lung linh, tiếng chuông ngân và hoa tuyết rơi bên thềm giáo đường, hình ảnh “em” hiện lên e ấp, trong trẻo, mang theo niềm tin và lời cầu nguyện chân thành cho thế giới được bình an.

     Giai điệu của bài hát không ồn ào, không phô trương, mà lắng sâu, đưa người nghe bước chậm lại để cảm nhận trọn vẹn ý nghĩa thiêng liêng của đêm Giáng Sinh.

    Tế Luân

    12-18-25

    **** 

    Xin mời ghé thăm trang Blospost

     

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/12/em-i-le-nua-em-giang-sinh-ca-khuc-mung.html

    *********** 


    https://www.youtube.com/watch?v=hT1TBFSDQBk

    ************

    Kính Chúc Quý Vị Tràn đầy niềm vui trong mùa lễ hội cuối năm.

    Tế Luân



     Giáng Sinh – Mùa Của Ánh Sáng

    Tình Thương Và Đoàn Tụ

    Giáng Sinh không chỉ là ngày kỷ niệm Chúa Giáng Thế trong truyền thống Kitô giáo, mà còn trở thành một mùa lễ hội mang ý nghĩa

     nhân văn sâu sắc đối với hàng triệu người trên khắp thế giới. Đây là thời khắc để con người tìm lại sự bình yên trong tâm hồn,

    nuôi dưỡng lòng bao dung, và trao gửi yêu thương qua những nghĩa cử nhỏ bé nhưng ấm áp đầy tình người.

    Tại Hoa Kỳ, Giáng Sinh là một trong những lễ hội lớn nhất trong năm, được chuẩn bị từ rất sớm và đón mừng với nhiều phong tục đa dạng.

    Ngoài ra Giáng Sinh Còn là ngày quan trong trong mùa lễ hội cuối năm vì chuẩn bị đón mừng năm mới.

    Christmas và New Year gần kề bên nhau.

    Những con phố rực sáng đèn màu, cây thông Noel được trang trí trong mỗi gia đình, và các bản nhạc Giáng Sinh ngân vang khắp nơi,

    từ siêu thị, quán cà phê đến quảng trường công cộng. Người dân thường trao nhau thiệp chúc, chia sẻ quà tặng,

    và quây quần bên bàn tiệc vào đêm Giáng Sinh, như một cách thắt chặt tình thân và tri ân cuộc sống.

     Những bài thánh ca vang vọng trong không gian, giữa đêm bắng giá nghe như ngọn lửa tâm linh đang sưởi ấm lòng người

     

    Một nét đẹp khác trong truyền thống Mỹ là tinh thần thiện nguyện. Nhiều gia đình, hội đoàn và nhà thờ tổ chức các chương trình tặng quà,

    phát thức ăn cho người vô gia cư, hoặc quyên góp cho những hoàn cảnh khó khăn.

     Điều này làm nổi bật ý nghĩa nhân bản của mùa Giáng Sinh: Sống vì nhau và gìn giữ cái thiện trong mỗi con người.

    Giáng Sinh vì thế không chỉ là một ngày lễ, mà là mùa của ánh sáng, hy vọng và tình người,

    nơi mọi trái tim cùng hướng về sự ấm áp và lòng yêu thương giữa mùa đông giá lạnh.

     

    Lê Tuấn

     

    Ánh Sáng Mùa Giáng Sinh

     

    Đông giá buốt, đèn trời soi lối nhỏ,

    Phố lên đèn rực rỡ một mùa vui.

    Tiếng chuông đêm, ngân vọng giữa ngàn khơi,

     

    Lửa tâm linh, ấm hồn người mỏi mệt.

     

    Cây thông thắp sáng, mọi nhà thân thiết,

    Gói quà xinh trao gửi chút tình người.

    Giáng Sinh về, hy vọng lại lên khơi,

    Như ngọn lửa, cháy trong lòng nhân ái.

     

    Người lương thiện, dang vòng tay chia sẻ

     

    Bữa ăn ngon, dành tặng kẻ không nhà.

    Hơi ấm lan từ những trái tim xa,

    Gói tụ lại thành niềm tin dịu ngọt.

     

    Giữa đất trời tuyết trắng như bao phủ

    Vẫn sáng ngời, lòng nhân ái bao dung

    Sống vì nhau, giữ lửa trái tim trầm,

    Mừng Giáng Sinh, cùng mùa vui bất tận.

     

    Tế Luân

     

    Mùa Giáng Sinh 2025

     

    Hoa Tuyết Bay

     

    Tôi muốn làm hoa tuyết

    Phủ trắng trời mưa bay

    Tôi muốn làm ngọn gió

    Thổi tuyết bay trên tay.

     

    Tuyết trắng trời mênh mông

    Nghe lạnh buốt chiều đông

    Tôi tìm trong trí nhớ

    Thơ ai đầy nhớ mong.

     

    Tình tan theo ánh mắt

    Người lặng lẽ phương xa

    Theo dấu chân người bước

    Qua lối mòn hôm qua.

     

    Trải hồn tôi băng giá

    Lang thang giữa thị thành

    Tôi tìm đời đã mất

    Trên môi người mỏng manh.

     

    Tôi đốt ngọn lửa hồng

    Sưởi ấm buồn không tên

    Dù tan vào hư ảo

    Cũng một lần dịu êm.

     

    Tế Luân



    Cảm Xúc Mùa Đông

     

    Đông về se sắt ngõ xưa,

    Lá vàng sót lại còn chưa lìa cành.

    Trời nghiêng sương phủ mong manh,

    Hàng cây đứng lặng nắng hanh sương mờ.

     

    Đồi tây sao vẫn hững hờ

    Chữ xưa cất giữ bây giờ về đâu

     Tuyết đang rơi rụng đêm thâu

     Còn nghe hoa tuyết đơm sầu lòng đau.


    Ngắm nhìn hoa tuyết mưa mau

     Bên em chiều muộn trái sầu rụng rơi

     Câu thơ lặng lẽ chơi vơi

     Đợi nhau cuối phố mây trời sang xuân.

     

    Tế Luân

    Em Đi Lễ Nửa Đêm

     

    Tháng mười hai giáng sinh

    Lòng vương vấn chân tình

    Ngoài kia trời gió lạnh

    Ánh đèn màu lung linh.


    Em mặc áo len hồng

    Khăn quàng cổ quấn vòng

    Giầy cổ cao nhung ấm

     Em đi vào mùa đông.

     

    Mọi người vẫn nhìn trông

     Em thấy thẹn trong lòng

     Tiếng người khen xinh quá

     Gió lay nhẹ lá thông.

     

    Mẹ cười nghe lời khen

     Em nhìn theo ánh đèn

     Những sắc màu lóng lánh

     Giáo dân mừng Noel.

     

    Thánh đường tiếng chuông ngân

     Vinh danh Chúa giáng trần

    Bình an nơi trần thế

    Xoá tan lòng phân vân.

     

    Hôm nay đến nhà thờ

     Màn sương trắng che mờ

     Chúa đóng đinh! Thập giá

     Giang tay như đón chờ.

      

    Dải sương trắng lững lờ

     Đẹp như là trong mơ

     Em làm dấu thánh giá

     Lòng hân hoan đợi chờ.

     

    Giáo đường lễ nửa đêm

     Mỗi lúc một đông thêm

    Trang nghiêm vào thánh lễ

     Hoa tuyết rơi bên thềm.

     

    Đêm hiển thánh vô cùng

     Lòng người hoà nhịp chung

     Ca đoàn vang tiếng hát

     Rực sáng cả vương cung.

     

    Cây thông mừng giáng sinh

     Ánh đèn sáng lung linh

    Quả châu treo rực rỡ

    Em chụp vài tấm hình.


    Em chắp tay nguyện cầu

    Chúa giáng sinh nhiệm mầu

     Xuống trần gian cứu chuộc

     Loài người mối tội đầu.

     

    Xin Chúa ban bình an

    Những ân tình chứa chan

     Thoát bao cơn dịch bệnh

    Loài người hết gian nan.


    Em đi lễ nửa đêm

     Tâm hồn em yếu mền

    Xin Chúa ban sức mạnh

    Vượt qua những nỗi niềm.

      

    Tế Luân

    Xin mời vào thăm trang Blogspot, Đọc bài viết và xem nhiều hình ảnh.

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/12/giang-sinh-mua-cua-anh-sang-tinh-thuong.html.

     Vội Chi Rồi Mình Cũng Già

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/12/voi-chi-roi-minh-cung-gia-tinh-khuc-te.html

     ************

    Vội Chi – Rồi Mình Cũng Già


    Trăm năm một kiếp con người, chúng ta đều nhận ra tuổi thọ con người nằm trong vòng của chu kỳ một trăm năm,

    có người vội vàng ra đi sớm hơn, hưởng dương ngắn hơn, nhưng vào thời đại hiện nay khi khoa học kỹ thuật tiến bộ tột đỉnh,

    tuổi thọ con người kéo dài hơn, đại đa số có thể hưởng đại thọ trên 90 tuổi, rất ít con người may mắn sống lâu hơn 100 tuổi.

    Chúng ta phải thừa nhận. Cuộc đời vốn không dài như ta tưởng, nhưng con người lại thường sống như thể mình còn rất nhiều thời gian

    để sửa sai, để nhận lỗi, để biết yêu lại, để nói một lời chân thật đã từng bỏ lỡ.

     Vội Chi Rồi Mình Cũng Già không có ý trách móc cuộc đời qua nhanh, cũng không trách người chóng đổi thay,

    mà chỉ nhẹ nhàng đặt xuống một câu hỏi: vì sao ta cứ vội vàng, khi cuối cùng tất cả đều chậm lại?

    Khi nhận biết tuổi già đã vừa đến.

    Sống chậm để nhận biết tình yêu sâu đậm, không có nghĩa là rút lui khỏi đời sống, mà là hãy thôi vội vã,

    hời hợt chạy theo những cảm xúc nhất thời.

     Khi sống chậm, ta bắt đầu nghe rõ hơn nhịp tim của người bên cạnh, nhìn kỹ hơn ánh mắt đang chờ đợi mình.

    Tình yêu, trong tinh thần của bài thơ, không cần vội vàng chiếm hữu, không cần cuống quýt giữ gìn.

    Yêu sâu là yêu đủ đầy từng khoảnh khắc nhỏ: một cái nắm tay khi gió lạnh, một ánh nhìn khi tóc đã điểm sương.

     Chỉ khi chậm lại, ta mới hiểu rằng yêu thương không nằm ở độ dài thời gian, mà ở độ sâu của rung động đang hiện diện trong tâm hồn.

     Sống lặng để hiểu đời là bước tiếp theo của hành trình tỉnh thức. Lặng không phải là im tiếng, mà là buông bớt ồn ào trong tâm. Giữa những hơn thua, được mất, con người dễ đánh mất khả năng lắng nghe chính mình.

     Trong bài thơ, hình ảnh tiếng chuông thiền, nắng sớm, chim hót… không chỉ là cảnh vật, mà là biểu tượng của một nội tâm đã lắng đọng. Khi sống lặng, ta hiểu rằng đời sống vốn vô thường, buồn vui chỉ là những đợt sóng thoáng qua.

     Hiểu đời không phải để lạnh lùng, mà để nhẹ lòng, để biết cúi đầu trước những gì không thể cưỡng cầu

    và mỉm cười với những gì đã đến rồi đi.

    Sống hiền lành vị tha, để không nuối tiếc khi thời gian gõ nhịp là điểm đến cuối cùng của tư tưởng.

    Hiền không phải là yếu, mà là không còn cần làm tổn thương ai để chứng minh mình tồn tại.

    Một đời sống hiền lành là một đời ít oán giận, ít cay nghiệt, ít lời nói làm đau người khác, và làm đau chính mình. Khi tóc đã trắng, khi tay đã run, điều khiến con người thanh thản không phải là thành công hay thất bại, mà là ký ức rằng mình đã từng sống tử tế.

    Thời gian rồi sẽ gõ nhịp rất khẽ, nhưng dứt khoát. Và nếu ta đã sống hiền, ta sẽ mở cửa đón nhận nó không sợ hãi, không tiếc nuối.

    Vội Chi Rồi Mình Cũng Già vì thế không chỉ là một ca khúc, mà là một lời mời gọi trở về.

    Hãy trở về với nhịp sống chậm hơn, với nội tâm tĩnh lặng hơn, với trái tim hiền hơn. Để khi xuân bước rời, ta không buồn;

    khi tuổi già ghé thăm, ta không hốt hoảng; và khi thời gian khép lại một vòng đời, ta có thể mỉm cười mà nói rằng: mình đã sống trọn vẹn.

    Lời thơ trong ca khúc, mang những hình ảnh rất đời.

     

    Như: Xuân bước rời, thân xác rã rời, tóc trắng, tách trà ấm, tiếng chuông thiền….

    Tác giả mở ra một không gian để chúng ta chiêm nghiệm, nơi con người học cách buông bớt lo âu,

    chậm lại để sống sâu hơn, để yêu thương trọn vẹn hơn khi còn có thể. Sự “vội” trong bài thơ dần tan biến đi,

    nhường chỗ cho một tâm thế an nhiên: yêu không hấp tấp, nhớ không khổ đau, già đi nhưng không lạnh lẽo.

     

    Tư tưởng trọng tâm của ca khúc là sự hòa giải giữa thời gian và con người. Dù tuổi đời trôi qua, dù xuân có rời đi,

    tình người vẫn có thể ở lại, nếu ta biết sống chậm, biết lắng nghe, biết trân quý phút giây hiện hữu.

     

    Đó cũng chính là vẻ đẹp nhân bản sâu lắng mà bài thơ, và ca khúc muốn gửi trao.


    HÌNH 

    Hình minh họa, hai chùng tôi đều đã già (Lê Tuấn & Thúy Dung)

     

    Vội Chi

    Rồi Mình Cũng Già

     

    Vội chi! Xuân bước qua rồi

    Vội chi già đến, một đời xót xa

    Tiếc chi lời nói thật thà

    Vội chi sương khói thoáng qua phận người.

     

    Vội chi thân xác rã rời

    Tay run, gối mỏi, gót đời thương đau

    Vội thương, vội nhớ bên nhau

    Thì xin tình cũng cúi đầu vấn vương.

     

    Chào em nắng sớm nghê thường

    Lắng nghe chim hót, vô thường an nhiên

    Tâm nghe tiếng vọng chuông thiền

    Buồn vương tóc trắng, thản nhiên cuối đời.

     

    Vội chi! Xuân mới bước rời

    Nhẹ như hơi thở, không lời thở than

    Tâm vui phút chốc bình an

    Hương thơm hơi ấm tỏa lan tách trà.

     

    Đôi ta tình vẫn mặn mà

    Du cho xuân mới bước qua tuổi đời

    Vọi chi! Dạo khúc yêu người

    Thời gian gõ nhịp nói lời thương nhau.

     

    Tế Luân

    Cảm Nhận Về triết lý

    Nhận biết sự Vội Vã cũng không đến đâu.

    Mời vào trang blogspot đọc thêm

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/12/voi-chi-roi-minh-cung-gia-tinh-khuc-te.html

    ****** 

    Xin mời Thưởng thức ca khúc

    trên Youtube

     


    https://youtu.be/MrguWohWTeU

    ******************

    Tư tưởng “Ta chỉ là hạt bụi vô thường”

    Con người sinh ra giữa cuộc đời này chỉ như một hạt bụi nhỏ nhoi trong vũ trụ bao la. Thân phận ấy mong manh như sương khói,

    hợp tan theo vòng luân chuyển của thời gian. Mỗi hơi thở là một lần sinh diệt, mỗi ánh mắt, nụ cười hay giọt nước mắt

    đều chỉ tồn tại trong khoảnh khắc rồi tan biến. Có đó, rồi mất đó, như sương tan trong nắng sớm, như lá rơi trong chiều gió thu.

    Nhận ra điều ấy, ta mới thấy lòng mình lắng đọng lại, bớt bon chen, bớt khát vọng chiếm hữu, để sống trọn vẹn hơn trong từng phút giây hiện tại.

     

    “Thân ta hạt bụi vô thường,

    bay trong gió thoảng giữa đường nhân gian”

     

    Câu thơ như một lời thức tỉnh nhẹ nhàng, nhắc ta về kiếp người phù du. Mọi vui buồn, được mất, yêu ghét...

    rốt cuộc chỉ là những đợt sóng nổi trên mặt biển vô tận của đời sống. Khi hiểu vô thường, ta không còn sợ mất mát, không còn oán trách,

    vì biết rằng tất cả đều chỉ là duyên hợp rồi tan.

    Điều quan trọng không phải là ta giữ được bao nhiêu, mà là ta đã sống ra sao trong từng khoảnh khắc ấy.

     

    Và trong vô thường, vẫn có một điều không đổi, đó là tình thương và lòng nhân ái, từ bi.

    Khi biết thương nhau, biết nhìn người bằng ánh mắt cảm thông, thì cát bụi cũng hóa thơm,

    và đời sống dẫu ngắn ngủi vẫn tràn đầy ý nghĩa. Người đi, người ở, ai rồi cũng tan vào hư không,

    nhưng dư âm của một tấm lòng nhân hậu sẽ còn ngân dài trong gió, như tiếng chuông chùa buổi sớm mai.

     

    Hiểu được rằng ta chỉ là hạt bụi vô thường, con người sẽ biết cúi đầu khiêm nhường, biết sống giản dị,

    thanh thản hơn giữa bao thăng trầm thế sự. Sống để yêu, để buông xả, để mỉm cười giữa dòng đời hợp tan,

    đó chính là an nhiên, là hạnh phúc đích thực.

    Và khi đến lúc trở về với cát bụi, ta có thể khẽ nói với đời rằng:

    “Xin tan giữa cõi, vô thường nhẹ bay.”

     

    Tế Luân

    THÂN TA HẠT BỤI VÔ THƯỜNG

    (Thơ lục bát – phong vị thiền ca)

     

    Thân ta hạt bụi vô thường,

    Bay trong gió thoảng, giữa đường nhân gian.

    Có rồi, lại mất, mơ màng,

    Như sương tan giữa mênh mang cõi đời.

     

    Buồn vui mấy kiếp rong chơi,

    Thoáng qua như bóng mặt trời sớm thu.

    Người đi, người đến, trông như

    Cánh hoa rơi nhẹ, lạc vào hư không.

     

    Trăm năm thoáng chốc mây hồng,

    Hóa thân cát bụi, gửi lòng khói hương.

    Thương chi hạt bụi vô thường,

    Chỉ xin giữ lại, dặm trường gió bay.

     

    Thân ta hạt bụi vô thường,

    Bay trong gió thoảng, giữa đường nhân gian.

    Có rồi, lại mất, mơ màng,

    Như sương tan giữa mênh mang cõi đời.

     

    Buồn vui mấy kiếp rong chơi,

    Thoáng qua như bóng mặt trời sớm thu.

    Người đi, người đến, trông như

    Cánh hoa rơi nhẹ, lạc vào hư không.

     

    Trăm năm thoáng chốc mây hồng,

    Hóa thân cát bụi, gửi lòng khói hương.

    Thương chi hạt bụi vô thường,

    Chỉ xin giữ lại, dặm trường gió bay.

     

    Bên sông, nước chảy tháng ngày,

    Nghe như tiếng gọi bàn tay nhiệm mầu.

    Cỏ non mọc giữa bãi sầu,

    Cũng xanh như thể lần đầu tái sinh.

     

    Đời người như giấc vô minh,

    Tỉnh ra chỉ thấy bóng mình mỏng manh.

    Ngẩng đầu hỏi gió ngọn ngành

    Ai gieo một hạt tâm thành giữa không?

     

    Ta đi về phía hư không,

    Gió ru lá rụng, trăng lồng bóng hoa.

    Biển đời muôn sóng xô xa,

    Vẫn nghe trong gió tiếng ta nhiệm mầu.

     

    Nếu ai biết đủ thương nhau,

    Thì trong cát bụi, hoa màu vẫn thơm.

    Một mai khói trắng quyện sương,

    Xin tan giữa cõi, vô thường nhẹ bay.

    Tế Luân

     

    Xin mời đọc trong trang Blogspot

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/11/than-ta-hat-bui-vo-thuong-thien-khuc-te.html

    ***** 

    Xin mời thưởng thức âm nhạc, Thiền Khúc Thân Ta Hạt Bụi Vô Thường

    với những hình ảnh sống động 4K, âm thanh Stereo tuyệt vời

    https://www.youtube.com/watch?v=58GA9MPYM8c

     

    13-11-2025

    **********************

    Dường Như Em Đến Thăm Tôi - Tình Khúc Tế Luân

    Chia sẻ cùng quý vị một tình khúc, mới nhất phổ nhạc từ bài thơ của Tế Luân.

    Dường Như Em Đến Thăm Tôi. Music Video do Lê Tuấn thực hiện.

    Thân Chúc qu1y vị một mùa lễ cuối năm tar2n đầy niềm vui.

    Lê Tuấn

     

    DƯỜNG NHƯ EM ĐẾN

     

    Dường như lá cũng theo chân em,

    Một cõi vàng phai, sương ướt mềm.

    Tà áo nhẹ bay theo chiều gió,

    Gửi buồn theo lá rớt bên thềm.

     

    Em buồn ngồi ngắm mây trôi mãi,

    Giọt sương thu ướt lối tóc mây.

    Đêm xuống dài thêm bao nỗi nhớ,

    Nhớ người, nên mượn chút men say.

     

    Dường như trăng sáng màu cô tịch,

    Má ửng hồng e ấp vết môi.

    Ánh mắt thẹn thùng như gọi khẽ:

    Ai chờ, ai đợi chút tình tôi?

     

    Ngoài kia ngọn gió đùa khe khẽ,

    Vuốt nhẹ môi em xoá ngậm ngùi.

    Cho hết u buồn tan theo gió,

    Chờ ngày trở lại với tin vui.

     

    Dường như lời nhắn hòa trong gió,

    Ngôn ngữ tình riêng thoảng vụt bay.

    Lá rụng che đi dòng lệ ướt,

    Em còn giữ trọn mối tình say.

     

    Hồ thu ngỡ bóng sen mờ sương,

    Đợi hạt mưa rơi ướt đoạn trường.

    Xa vắng lâu rồi, thương và nhớ,

    Buồn như biến hoá cõi vô thường.

     

    Tế Luân

    ***** 

    Video Hình ảnh rất đẹp.


    https://www.youtube.com/watch?v=gJ12vjEXMS0

    ******************

    Dường Như Em Đến Thăm Tôi - Tình Khúc Tế Luân

     

    Chia sẻ cùng quý vị một tình khúc, mới nhất phổ nhạc từ bài thơ của Tế Luân.

    Dường Như Em Đến Thăm Tôi. Music Video do Lê Tuấn thực hiện.

    Thân Chúc qu1y vị một mùa lễ cuối năm tar2n đầy niềm vui.

    Lê Tuấn

     

    DƯỜNG NHƯ EM ĐẾN

     

    Dường như lá cũng theo chân em,

    Một cõi vàng phai, sương ướt mềm.

    Tà áo nhẹ bay theo chiều gió,

    Gửi buồn theo lá rớt bên thềm.

     

    Em buồn ngồi ngắm mây trôi mãi,

    Giọt sương thu ướt lối tóc mây.

    Đêm xuống dài thêm bao nỗi nhớ,

    Nhớ người, nên mượn chút men say.

     

    Dường như trăng sáng màu cô tịch,

    Má ửng hồng e ấp vết môi.

    Ánh mắt thẹn thùng như gọi khẽ:

    Ai chờ, ai đợi chút tình tôi?

     

    Ngoài kia ngọn gió đùa khe khẽ,

    Vuốt nhẹ môi em xoá ngậm ngùi.

    Cho hết u buồn tan theo gió,

    Chờ ngày trở lại với tin vui.

     

    Dường như lời nhắn hòa trong gió,

    Ngôn ngữ tình riêng thoảng vụt bay.

    Lá rụng che đi dòng lệ ướt,

    Em còn giữ trọn mối tình say.

     

    Hồ thu ngỡ bóng sen mờ sương,

    Đợi hạt mưa rơi ướt đoạn trường.

    Xa vắng lâu rồi, thương và nhớ,

    Buồn như biến hoá cõi vô thường.

     

    Tế Luân

     ****

    Video Hình ảnh rất đẹp.


    https://www.youtube.com/watch?v=gJ12vjEXMS0

    ******************

    Đi Tìm Chiếc Lá Thu Rơi - Tình Khúc Tế Luân

     

    Chia sẻ bài thơ Đi Tìm Chiếc Lá Thu Rơi.

    Bài thơ này tôi đã phổ nhạc giai điệu ballad tango. Thực hiện Video với âm thanh tuyệt vời Stereo, hình ảnh sống động rõ nét 4K.

    Xin mời thưởng thức.

    Lê Tuấn

     

    Đi Tìm Chiếc Lá Thu Rơi

     

    Sáng nay sương trắng bay,

    Lá vàng rơi trên tay.

    Tiếng chim trong nắng mới,

    Ngủ quên giấc mơ say.

     

    Chợt nghe mùa thu gọi,

    Du dương tự thuở nào.

    Tiếng nhạc buồn len lỏi,

    Dắt hồn vào chiêm bao.

     

    Mơ em thời con gái,

    Tóc thả gió đong đưa.

    Tôi bâng khuâng chết dại,

    Nhặt chiếc lá đêm mưa,

    Viết lời thơ trao đưa.

     

    Bài thơ buồn man mác,

    Lá vàng rụng ven sông.

    Em còn chưa lấy chồng,

    Lối xưa hoa cúc nở,

    Bướm trắng lượn thong dong.

     

    Chiều nay mây xuống thấp,

    Che nửa cội thông già.

    Nhìn em say đắm mãi,

    Dáng ngọc ngà thiết tha.

     

    Áo em màu thu tím,

    Một đời chẳng phai nhoà.

    Cỏ thơm hồn hoa dại,

    Tình yêu chợt nở hoa.

     

    Thương em thời thiếu nữ,

    Tôi tìm lá thu rơi.

    Nhớ em ngày xưa ấy,

     Trông xinh quá đi thôi.

      

    Cả đời tôi đi kiếm,

    Chiếc lá rụng ven đường.

    Nơi em vừa dừng bước,

    Còn vương chút dư hương.

     

    Tế Luân

    https://www.youtube.com/watch?v=ZGImILNa-4Q

     ****

    Đi Tìm Chiếc Lá Thu Rơi - Tình Khúc Tế Luân


    https://youtu.be/ZGImILNa-4Q?si=7f6Ne63eNeftv0D-

    *******************


      

      

      

      

     

     

     

     


    • Blogger Comments
    • Facebook Comments
    Item Reviewed: SỐ ĐẶC BIỆT GIÁNG SINH 2025 & TÊT CỔ TRUYỀN VN GIỚI THIỆU DÒNG THƠ NHẠC LÊ TUẤN MỘT THI VĂN NHAC SĨ TÀI HOA Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ
    Scroll to Top