VĂN THƠ LẠC VIỆT BẮC CALI 50 NĂM TƯỞNG NIỆM THÁNG TƯ ĐEN TẠI QUẬN HẠT SANTA CLARA
LỄ THƯỢNG KỲ 50 NĂM TƯỞNG NIỆM THÁNG TƯ ĐEN TẠI TIỀN ĐÌNH QUẬN HẠT SANTA CLARA PHẦN 1
https://www.youtube.com/watch?v=_7lMyifsxtc
Tưởng Niệm 50 Năm tại San Jose Thủ Phủ Của Người Việt Tỵ Nạn
https://www.youtube.com/watch?v=_7lMyifsxtchttps://www.youtube.com/watch?v=R5dFPrA1-Fc
Tuần Này: Giới Thiệu
Sinh Hoạt Tưởng Niệm Năm Mươi Năm (50) Tháng Tư Đen!
Bằng Giây Phút Này: Tưởng Niệm Năm Mươi Năm (50) Tháng Tư Đen!
Tháng Tư Đen lại về!
Đối với những người Việt Tị Nạn CS, thì đây là một thời điểm rất quan trọng, để
tưởng niệm những anh hùng đã tử tiết ngay trong biến cố 30 Tháng Tư, cũng để tưởng
niệm các đồng bào đã tử nạn trên đường đi tìm tự do, và cũng để nhìn lại con đường
đấu tranh, chống độc tài CS đã qua.
Năm mươi năm qua, dù
qua nửa thế kỷ, tập thể người Việt tị nạn cộng sản đều ghi nhớ ngày đen tối
này, đó là ngày đau thương của cả dân tộc, ngày đánh dấu hàng triệu đồng bào bỏ
nước ra đi, gần nửa triệu người bỏ xác trong rừng sâu núi thẳm, trên đại dương
mênh mông và cũng là ngày để chúng ta tưởng nhớ sự hy sinh, tử tiết, oai hùng của
quân, dân, cán, chính VNCH. Các gương tiết tháo “thà chết chứ không hàng giặc!”
của các vị ấy, đã để cho thế hệ đi sau hiểu được giá trị của sự đấu tranh cho
lý tưởng tự do như thế nào. Nên năm mươi năm qua, cộng đồng người Việt khắp
nơi, vẫn giữ được căn cước tị nạn tại xứ người, Cờ Vàng vẫn tung bay khắp nơi.
Tên Sài Gòn vẫn còn gọi bất cứ nơi nào, có người Việt định cư! “Quốc gia hưng thịnh, tùy thuộc vào người
dân có lòng với đất nước.” Nếu một ngày chúng ta vẫn còn tranh đấu, thì ngày đó,
chúng ta vẫn có quyền hy vọng, thấy đất nước Việt Nam sẽ có tự do, dân chủ và
nhân quyền trong tương lai.
Ngay bây giờ, nếu
chúng ta không làm gì, trong tương lai, đất nước của chúng ta, người dân càng
đói khổ, và sẽ mất nước dần về tay Tàu Cộng. Qua tập đoàn độc tài cai trị bán
nước “còn Đảng còn mình!” Ý thức được nguy cơ đó, có một cơ duyên đã nổi lên
trong những năm vừa qua là, chưa bao giờ ngay trong nước, hàng trăm, người trẻ,
bị tù tội, vì đã cất lên tiếng nói đòi công lý, đòi tư do dân chủ! Nhờ những
phương tiện truyền thông hiện đại, chưa bao giờ trong nước và hải ngoại bắt tay
nỗ lực trong công tác đấu tranh. Điều này cho thấy “ánh sáng đã bắt đầu lóe
lên…cuối đường hầm!”
Lịch sử Việt Nam chứng
minh, Việt Nam không thiếu anh hùng, và tương lai Việt Nam, không thể để CS độc
chiếm cai trị, Trung Cộng xâm chiếm. Cùng nhau lật đổ chế độ CS bạo tàn, giữ lấy
quê hương. chúng ta tin tưởng như vậy. Tương lai Việt Nam sẽ tươi sáng. Bình
minh, nắng ấm lại trở về trên đất Mẹ!
Nên ngày nào còn CS
ngự trị, Tháng Tư Đen vẫn còn là một nhắc nhở cần thiết, cho công cuộc đấu
tranh dân chủ, đòi lại tự do cho người dân Việt Nam, cho dù đường dài đến đâu
đi chăng nữa!
Mong lắm thay.
Bắc Cali, Tuần Này, Bằng Giây phút Này, Bước Qua Niềm Đau “Tháng Ba Gãy Súng!” Để Vào Không Khí Tang Tóc Của Đất Nước, Tưởng Niệm Tháng Tư Đen!
Mở Đầu Cho Sinh Hoạt
Nhớ Về Nửa Thế Kỷ Đau Thương, Với 2 Buổi Đều Có Tên “Sài Gòn!”
-Thứ Bảy, ngày 5
tháng 4/2025. Buổi Sinh Hoạt Gây Quỹ Bảng Hiệu, Để Tiểu Bang California Đầu
Tiên, Có Xa Lộ Mang Tên Little Saigon! Tham Dự Xin Ủng Hộ 40 Đô La, trả tại bàn.
-Chủ Nhật, ngày 6
tháng 4/2025: Chiều Nhạc Tưởng Niệm “50 Năm Sài Gòn Mất Tên!” (Phải mang
tên…xác người!) Vào Cửa, Nước Uống Tự Do!
-Chúc Mừng Niềm Chiến Thắng Chung! Thêm Một Thành Quả Đoàn Kết Đấu Tranh Sáng Ngời, Trong Tháng Tư Đen!
Chào mừng tên Xa Lộ
“Little Saigon Freeway!” lần đầu tiên trong lịch sử tị nạn! Sự thành công vinh
quang này, là một niềm tự hào chung cho toàn thể cộng đồng tỵ nạn cộng sản Việt
Nam. Vì đó là biểu tượng, nhằm ghi nhận sự hiện diện và đóng góp của cộng đồng
người Việt trên toàn California, cũng như tại hải ngoại. Đặc biệt là vào thời
điểm đánh dấu 50 năm ngày người Việt tỵ nạn cộng sản rời xa quê hương vào tháng
4 đen, năm 1975. Cú tát vào mặt CSVN, chúng tước tên, nhưng Sài Gòn không bao
giờ mất tên!
Sự thành công cho việc
đổi tên xa lộ này, là là niềm tự hào, hãnh diện chung của người Việt Nam tại khắp
nơi! Đặc biệt Miền Bắc và Nam California, nơi có hai cộng đồng người Việt tỵ nạn
cộng sản lớn nhất tại Hoa Kỳ, cũng như tại hải ngoại, cùng bền bỉ tranh đấu
chung, mới có một kết quả tốt đẹp như thế!
Tháng Tư 75, Sài Gòn
mất tên! 50 năm sau, một Xa Lộ có tên “Little Saigon Freeway!” trên đất Mỹ!
Kính gởi:
- Quý thân hào nhân
sĩ
- Quý Hội Đoàn,Đoàn
Thể Người Việt Quốc Gia Tị Nạn CS
- Quý cơ quan Truyền
Thông Báo Chí
- Quý Thanh Niên Sinh
viên , Hậu duệ VNCH
Kính thưa quý vị,
Nhằm gìn giữ căn cước
tỵ nạn CS và sự hiện diện của Cộng Đồng Người Việt trên đất nước Hoa Kỳ,
Dân biểu Tiểu Bang Cali Tạ Đức Trí đã đệ trình dự luật AB 2698 đặt tên 1 đoạn
xa lộ dẫn vào Little Sài Gòn trên Freeway 405 là Little Sài Gòn Freeway và cũng
được Cộng Đồng Việt Mỹ miền Bắc Cali đệ trình thỉnh nguyện Thư tới Thượng Nghị
Sĩ Dave Cortese, đặc trách Trưởng Ban giao thông của California và cũng là nhân
chứng của Dự Luật AB 2698. Kết quả đã được Tiểu Bang Cali chuẩn thuận. Ngoài
ra, DB Trí đã tranh đấu để có Bảng tên và sẽ khánh thành trước ngày Đại Lễ Tưởng
Niệm 50 năm Tháng Tư Đen, Do đó, bảng tên sẽ được gắn vào ngày 18/4/2025 tới
đây.
- Vì kinh phí công
tác này, không nằm trong ngân sách của Tiểu Bang mà do Cộng Đồng Người Việt
đóng góp, do đó Cộng Đồng Bắc Cali hưởng ứng sự kêu gọi của DB Trí sẽ tổ chức 1
buổi gây quỹ
Địa điểm : Bloom
USA-3233 De La Cruz #D Santa Clara, CA 95054
Thời gian: Từ 11:00
Am đến 15:00 Pm. Ngày Thứ Bảy 5/4/2025
Vì muốn bảo trì tên
“Little SaiGon” cho mai sau và mãi mãi, chúng tôi mong quý vị góp một bàn tay
trong công tác này;
Kính mời quý vị tham
dự buổi gây quỹ này hoặc giúp đỡ. Sự hiện của Quý vị là 1 vinh dự cho Ban Tổ Chức:
a/ Xin Ủng Hộ $40.00
mỗi người tham dự. Không có bán vé, trả tại bàn.
b/ Giúp đỡ viết
Check, xin đề “Quảng Trị Victory Foundation”, phần memo: Donation Freeway 405,
Gửi về 9141 Bolsa Ave Suite 303, Westminster, CA 92683.
c/ Nếu tham dự được,
vui lòng cho biết để chúng tôi giới thiệu.
d/ Nếu có lòng đóng
góp hỗ trợ, vui lòng cho biết để chúng tôi mời phát biểu.
Trân Trọng Kính mời,
San Jose, Ngày 22
tháng 3 năm 2025
Trưởng Ban Tổ Chức
KQ Lê Văn Hải
- Cố Vấn: Triệu Hà
408-646-8752
Các thành viên
trong tổ chức:
Huỳnh Lương Thiện
415-720-5247
Đặng Long
408-886-0178
Nghệ Lữ
408-677-1482
Văn Nghệ: Sơn Loan
408-605-8314
******
Sài Gòn sau tháng
4/1975, qua con mắt của 1 thanh niên miền bắc, người sau này trở thành nhà văn
nổi tiếng Nguyễn Quang Lập!
-Mãi tới ngày 30 tháng 4 năm 1975 tôi mới biết thế nào là ngày sinh nhật. Quê tôi người ta chỉ quan tâm tới ngày chết, ngày sinh nhật là cái gì rất phù phiếm. Ngày sinh của tôi ngủ yên trong học bạ, chỉ được nhắc đến mỗi kỳ chuyển cấp. Từ thuở bé con đến năm 19 tuổi chẳng có ai nhắc tôi ngày sinh nhật, tôi cũng chẳng quan tâm. Đúng ngày “non sông thu về một mối!” tôi đang học Bách Khoa Hà Nội, cô giáo dạy toán xác suất đã cho hay, đó cũng là ngày sinh nhật của tôi. Thật không ngờ. Tôi vui mừng đến độ muốn bay vào Sài Gòn ngay lập tức, để cùng Sài Gòn tận hưởng “Ngày trọng đại!”.
Kẹt nỗi tôi đang học,
ba tôi không cho đi. Sau ngày 30 tháng 4, cả nhà tôi đều vào Sài Gòn, trừ tôi.
Ông bác của tôi dinh tê vào Sài Gòn năm 1953, làm ba tôi luôn ghi vào lý lịch của
ông và các con ông hai chữ “đã chết”, giờ đây là triệu phú số một Sài Gòn. Ba
tôi quá mừng, vì ông bác tôi còn sống, mừng hơn nữa là “triệu phú số một Sài
Gòn”. Ông bác tôi cũng mừng ba tôi hãy còn sống, mừng hơn nữa là “gia đình bảy
đảng viên cộng sản”. Cuộc đoàn tụ vàng ròng và nước mắt. Ông bác tôi nhận
nước mắt đoàn viên bảy đảng viên cộng sản, ba tôi nhận hơn hai chục cây vàng
đem ra Bắc trả hết nợ nần, còn xây được ngôi nhà ngói ba gian hai chái. Sự đổi
đời diệu kỳ!
Dù chưa được vào Sài
Gòn, nhưng tôi đã thấy Sài Gòn qua ba vật phẩm lạ lùng, đó là bút bi, mì tôm và
cassette của thằng Minh cùng lớp, ba nó là nhà thơ Viễn Phương ở Sài Gòn gửi ra
cho nó. Chúng tôi xúm lại quanh thằng Minh, xem nó thao tác viết bút bi, hồi đó
gọi là bút nguyên tử. Nó bấm đít bút cái tách, đầu bút nhô ra, và nó viết. Nét
mực đều tăm tắp, không cần chấm mực, không cần bơm mực, cứ thế là viết. Chúng
tôi ai nấy há hốc mồm không thể tin nổi, Sài Gòn lại có thể sản xuất được cái
bút tài tình thế kia.
Tối hôm đó thằng Mình
bóc gói mì tôm bỏ vào bát. Tưởng đó là lương khô chúng tôi không chú ý lắm. Khi
thằng Minh đổ nước sôi vào bát, một mùi thơm rất lạ bốc lên, hết thảy chúng tôi
đều nuốt nước bọt, đứa nào đứa nấy bỗng đói cồn cào. Thằng Minh túc tắc ăn,
chúng tôi vừa nuốt nước bọt vừa cãi nhau. Không đứa nào tin Sài Gòn lại có thể
sản xuất được đồ ăn cao cấp thế kia. Có đứa còn bảo đồ ăn đổ nước sôi vào là ăn
được ngay, thơm ngon thế kia, chỉ giành cho các du hành vũ trụ, người thường
không bao giờ có.
Thằng Minh khoe cái
cassete ba nó gửi cho nó để nó học ngoại ngữ. Tới đây thì tôi bị sốc, không ngờ
nhà nó giàu thế. Với tôi cassete là tài sản lớn, chỉ những người giàu mới có.
Năm 1973 quê tôi lần đầu xuất hiện một cái cassete của một người du học Đông Đức
trở về. Cả làng chạy đến xem máy ghi âm, mà ai cũng đinh ninh đó là công cụ hoạt
động tình báo, người thường không thể có. Suốt mấy ngày liền, dân làng tôi say
sưa nói vào máy ghi âm, rồi bật máy nghe tiếng của mình. Tôi cũng được nói vào
máy ghi âm và thật vọng vô cùng không ngờ, tiếng của tôi lại tệ đến thế.
Một ngày tôi thấy tài sản lớn ấy trong tay một sinh viên, không còn tin vào mắt
mình nữa. Thằng Minh nói, rẻ không à. Thứ này chỉ ghi âm, không có radio, giá
hơn chục đồng thôi, bán đầy chợ Bến Thành. Không ai tin thằng Minh cả. Tôi bỉu
môi nói với nó, cứt! Rứa Sài Gòn là tây à? Thằng Minh tủm tỉm cười không nói
gì, nó mở casete, lần đầu tiên chúng tôi được nghe nhạc Sài Gòn, tất cả chết lặng
trước giọng ca của Khánh Ly, trong Sơn Ca số 7. Kết thúc Sơn ca số 7, thằng
Hoan bỗng thở hắt một tiếng thật to và kêu lên, đúng là tây thật bay ơi!
Sài Gòn là tây, điều
đó hấp dẫn tôi đến nỗi, đêm nào tôi cũng mơ tới Sài Gon. Kỳ nghỉ hè năm
sau, tháng 8 năm 1976, tôi mới được vào Sài Gòn. Ba tôi vẫn bắt tôi không được
đi đâu, “ở nhà học hành cho tử tế”, nhưng tôi đủ lớn để bác bỏ sự ngăn cấm của
ông. Hơn nữa cô họ tôi rất yêu tôi, đã cho người ra Hà Nội đón tôi vào. Xe chạy
ba ngày ba đêm tôi được gặp Sài Gòn.
Tôi sẽ không kể những
gì lần đầu tôi thấy trong biệt thự của ông bác tôi, từ máy điều hòa, tủ lạnh,
ti vi tới xe máy, ô tô, cầu thang máy và bà giúp việc tuổi năm mươi, một mực lễ
phép gọi tôi bằng cậu. Ngay mấy cục đá lạnh cần lúc nào có ngay, lúc đó cũng đã
làm tôi thán phục lắm rồi. Thán phục chứ không ngạc nhiên, vì đó là nhà của ông
triệu phú. Xin kể những gì buổi sáng đầu tiên tôi thực sự gặp gỡ Sài Gòn.
Khấp khởi và hồi hộp,
rụt rè và cảnh giác, tôi bước xuống lòng đường thành phố Sài Gòn và gặp
ngay tiếng dạ ngọt như mía lùi của bà bán hàng tạp hóa, đáng tuổi mạ tôi. Không
nghĩ tiếng dạ ấy giành cho mình, tôi ngoảnh lại sau xem bà chủ dạ ai. Không có
ai. Thì ra bà chủ dạ khách hàng, điều mà tôi chưa từng thấy. Quay lại thấy nụ
cười bà chủ, nụ cười khá giả tạo. Cả tiếng dạ cũng giả tạo, nhưng với tôi là
trên cả tuyệt vời. Từ bé cho đến giờ tôi toàn thấy những bộ mặt lạnh lùng khinh
khỉnh, của các mậu dịch viên, luôn coi khách hàng như những kẻ làm phiền họ.
Lâu ngày rồi chính khách hàng cũng tự thấy mình có lỗi và chịu ơn các mậu dịch
viên. Nghe một tiếng dạ, thấy một nụ cười của các mậu dịch viên, dù là giả
tạo cũng là điều không tưởng, thậm chí là phi lý.
Tôi mua ba chục cái
bút bi về làm quà cho bạn bè. Bà chủ lấy dây chun bó bút bi và cho vào túi
nilon, chăm chút cẩn thận, cứ như bà đang gói hàng cho bà chứ không phải cho
tôi. Không một mậu dịch viên nào, cả những bà hàng xén quê tôi, phục vụ khách
hàng được như thế, cái túi nilon gói hàng càng không thể có. Ai đòi hỏi khách
hàng dây chun buộc hàng và túi nilon đựng hang, sẽ bắt gặp cái nhìn khinh bỉ,
vì đó là đòi hỏi của một kẻ không hâm hấp, cũng ngu xuẩn. Giờ đây bà chủ tạp
hóa Sài Gòn làm điều đó hồn hậu, như một niềm vui của chính bà, khiến tôi sửng
sốt.
Cách đó chưa đầy một
tuần, ở Hà Nội tôi đi sắp hàng mua thịt cho anh cả. Cô mậu dịch viên hất hàm hỏi
tôi, hết thịt, có đổi thịt sang sườn không? Dù thấy cả một rổ thịt tươi dưới
chân cô mậu dịch viên, tôi vẫn đáp, dạ có! Tranh cãi với các mậu dịch viên, là
điều dại dột nhất trần đời. Cô mậu dịch viên ném miếng sườn heo cho tôi. Cô ném
mạnh quá, miếng sườn văng vào tôi. Tất nhiên tôi không hề tức giận, tôi cảm ơn
cô đã bán sườn cho tôi và vui mừng đã chụp được miếng sườn, không để nó rơi xuống
đất.
Kể vậy để biết, vì
sao bà chủ tạp hóa Sài Gòn đã làm tôi sửng sốt.
Rời quầy tạp hóa tôi
tìm tới một quán cà phê vườn. Uống cà phê để biết, cũng là để ra dáng ta đây
dân Sài Gòn. Ở Hà Nội tôi chỉ quen chè chén, không dám uống cà phê, vì nó rất đắt.
Tôi ngồi vắt chân chữ ngũ, nhâm nhi cốc cà phê đen đá pha sẵn, hút điếu thuốc
Capstan, tự thấy mình lên hẳn mấy chân kính. Không may tôi vô ý quờ tay làm đổ
vỡ ly cà phê. Biết mình sắp bị ăn chửi và phải đền tiền ly cà phê, mặt cậu bé
hai mươi tuổi đỏ lựng. Cô bé phục vụ chạy tới vội vã lau chùi, nhặt nhạnh mảnh
vỡ thủy tinh với một thái độ như chính cô là người có lỗi. Cô thay cho tôi một
ly cà phê mới, nhẹ nhàng như một lẽ đương nhiên. Tôi thêm một lần sửng sốt.
Một giờ sau tôi quay
về nhà ông bác, phát hiện sau nhà là một con hẻm đầy sách. Con hẻm ngắn, rộng
rãi. Tôi không nhớ nó có tên đường hay không, chỉ nhớ rất nhiều cây cổ thụ tỏa
bóng sum sê, hai vỉa hè đầy sách. Suốt buổi sáng hôm đó tôi tha thẩn ở đây. Quá
nhiều sách hay, tôi không biết nên bỏ cuốn gì mua cuốn gì. Muốn mua hết phải chất
đầy vài xe tải. Giữa hai vỉa hè mênh mông sách đó, có cả những cuốn
sách Mác – Lê. Cuốn Tư Bản Luận của Châu Tâm Luân và Hành trình trí thức của
Karl Marx của Nguyễn Văn Trung, cùng nhiều sách khác. Thoạt đầu tôi tưởng sách
từ Hà Nôi chuyển vào, sau mới biết sách của Sài Gòn xuất bản từ những năm sáu
mươi. Tôi hỏi ông chủ bán sách, ở đây người ta cũng cho in sách Mác - Lê à? Ông
chủ quán vui vẻ nói, dạ chú. Sinh viên trong này học cả Mác - Lê. Tôi ngẩn ngơ
cười không biết nói gì hơn.
Chuyện quá nhỏ, với
nhiều người là không đáng kể, với tôi lúc đó thật khác thường, nếu không muốn
nói thật lớn lao. Tôi không cắt nghĩa được đó là gì, trong buổi sáng hôm ấy.
Tôi còn ở lại Sài Gòn thêm 30 buổi sáng nữa, vẫn không cắt nghĩa được đó là gì.
Nhưng khi quay ra Hà Nội tôi bỗng sống khác đi, nghĩ khác đi, đọc khác đi, nói khác
đi. Bạn bè tôi ngày đó gọi tôi là thằng hâm, thằng lập dị. Tôi thì rất vui, vì
biết mình đã được giải phóng. (Nguồn FB Nguyễn Quang Lập).
Thư Mời Chiều Nhạc Hát Cho Thành Phố Mất Tên!
Mở Đầu Sinh Hoạt Tưởng Niệm Tháng Tư Đen 2025!
Dù Nửa Thế Kỷ Qua,
Ngày Nào Quê Hương Còn Đảng Độc Tài Cộng Sản Thống Trị, Ngày Đó, Vẫn Còn…Tháng
Tư Đen!
Trân Trọng Giới Thiệu
Chiều Nhạc Tưởng Niệm:
50 Năm, Ngày Sài Gòn
Mất Tên! (Phải mang tên…xác người!)
Do Nhóm Thân Hữu Sài Gòn và Nhóm Văn Nghệ Sài Gòn Nhớ, Lần Đầu Tiên Phối Hợp Tổ Chức!
Lúc 3 giờ chiều, Chủ
Nhật, ngày 6 tháng 4, năm 2025
Tại Cà Phê Lovers,
1855 Aborn Rd, San Jose, Ca 95121.
*Nước uống và vào cửa
tự do!
-Phần văn nghệ đặc sắc,
do những giọng ca được yêu mến miền Thung Lũng Hoa Vàng đảm trách: Thúy Nga,
Thanh Trúc, Khôi Nguyên, Ngọc Hoa, Văn Khoa, Hoàng Minh, Trung Kiên, Thu
Phương, MC: Thanh Loan, Hạnh Thảo, Duy Hải, Nguyễn Hồng Dũng….
*Hoạt cảnh 30 Tháng
Tư, nhiều nước mắt!
Trân Trọng Kính Mời.
Thay Mặt BTC: Lê
Văn Hải
LL (408) 480-4656
-Nguyễn Cao Thăng
-Trần Chánh Tùy
-Hoàng Thưởng
*****
Sinh Hoạt Tưởng Niệm
San Jose: Lễ Thượng Kỳ Và Treo Cờ Rũ và Chiều Nhạc Tưởng Niệm 50 Năm Tháng Tư
Đen
Bắc Cali: Lễ Thượng Kỳ Và Treo Cờ Rũ Trước Tiền Đình Quận Hạt Santa Clara, Nhằm Tưởng Niệm 50 Năm Tháng Tư Đen! Rất Đông Các Cựu Quân Nhân VNCH, Tham Dự!
Bắc Cali: Lễ Thượng Kỳ Và Treo Cờ Rũ Trước Tiền Đình Quận Hạt Santa Clara, Nhằm Tưởng Niệm 50 Năm Tháng Tư Đen! Rất Đông Các Cựu Quân Nhân VNCH, Tham Dự!
-Trưa Thứ Hai vừa qua, ngày 7 tháng 4 năm 2025, tại tiền đình Quận hạt Santa Clara, Thay mặt Hạt Santa Clara, Giám Sát Viên Betty Dương, đại diện Khu Vực 2 và Chủ Tịch Hội Đồng Giám Sát Otto Lee, đã đề xướng cùng Cộng Đồng Việt Mỹ Bắc Cali, phối hợp với Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị Tây Bắc Hoa Kỳ, tổ chức buổi Thượng kỳ và treo Cờ rũ VNCH, đánh dấu khởi đầu cho những chương trình tưởng niệm trong suốt tháng Tư, nhằm ghi nhớ và tưởng niệm một phần lịch sử chung của chúng ta. Trong suốt tháng Tư năm nay, Hạt Santa Clara sẽ long trọng tưởng niệm Tháng Tư Đen, để tri ân những đóng góp bền bỉ và đầy hy sinh của cộng đồng người Mỹ gốc Việt.
Buổi Lễ đã được long
trong khai mạc, với hàng trăm các cựu quân nhân VNCH, Các cựu chiến binh
Hoa Kỳ và đồng hương Việt Nam tham dự và theo dự kiến trong suốt Tháng Tư, lá cờ
Việt Nam Cộng Hòa, sẽ tung bay tại trụ sở Hành Chánh của Quận Hạt, như một biểu
tượng tưởng niệm những người đã hy sinh, và như một ánh sáng dẫn đường cho hành
trình tiếp tục gìn giữ các giá trị về tự do, dân chủ và nhân quyền.
Sau đây là một vài
hình ảnh, xin được chia xẻ đến Quý Vị và Các Bạn.
(mpd)
Clip video của quy
tran:
https://youtu.be/0oDpfPifrJY?si=dPkQcwN1_I-Kn4_V
P
Trong Không Khí Tưởng
Niệm, Giới Thiệu Chiều Nhạc Xứng Đáng Tham Dự Nhất, Cuối Tuần Này!
Bước vào những tháng
ngày, buồn thảm, đau thương nhất của Quê Hương!
Giới thiệu sinh hoạt,
ý nghĩa nhất, nhiều công phu, thời gian sửa soạn nhất, cho Tháng Tư Đen năm nay
tại San Jose:
Chiều Nhạc Tưởng Niệm 50 Năm Tháng Tư Đen!
Lúc 3 giờ chiều Chủ
Nhật, ngày 13 tháng 4 năm 2025.
Tại Hội trường Hạt
Santa Clara (Isaac Newton Center Auditorium) 70 West Hedding, San Jose, Ca
95110
-Chương trình nhạc Tưởng
Niệm truyền thống, do Người Lính KQ LVHải (hội trưởng VTLV) tổ chức hằng năm,
vào mỗi Tháng Tư Buồn! với trên, hàng chục ca nhạc sĩ hay nhất, với những giọng
ca truyền cảm nhất, hát với tất cả trái tim của Thung Lũng Hoa Vàng trình diễn.
-Gồm: Đồng Thảo,
Hoàng Kim, Văn Khoa, Ngọc Hoa, Thanh Trúc, Trung Kiên, Hạnh Thảo, Cindy Mỹ
Dung, Hiếu Hạnh, Thu Phượng, Khôi Nguyên, Hoàng Minh… MC: Thanh Loan, Duy Hải,
Nguyễn Hồng Dũng và Đoàn Du Ca Bắc Cali.
-Được tổ chức truyền
thống hàng năm, với sự yểm trợ của rất nhiều Hội đoàn và các Anh Chị Em Nghệ
Sĩ, lần này là lần thứ 6! Những năm khác, tổ chức tại Câu Lạc Bộ Mây Bốn Phương,
Cà phê Lover… Quý Khách ủng hộ đông đảo, nên không đủ chỗ ngồi! Năm nay, hội
trường nơi diễn, khang trang, lớn hơn gấp 3 lần!
-Vào cửa tự do, cũng
như có phục vụ nước giải khát, thức ăn nhẹ, hoàn toàn miễn phí! Tin giờ chót, một
ân nhân tặng 20 món quà giá trị, cho mục rút thăm!
-Đặc biệt, bảo trợ bởi:
Tân Giám Sát Viên Đầu Tiên Của Người Việt Hạt Santa Clara, Betty Dương!
-Nếu có thể được, xin
mặc y phục mầu đen, hay trắng.
*Mọi chi tiết, xin
liên lạc: (408) 613-9142, (408) 335-3862
Chân thành cảm tạ
và Trân trọng kính mời.
Thay Mặt Ban Tổ Chức
LVHải
******
Giới Thiệu Vài Sinh
Hoạt Tưởng Niệm 50 Năm Tháng Tư Đen
Gợi Ý: Lời Phút Mặc Niệm, Trong Các Buổi Lễ Thượng Kỳ, 50 Năm Tưởng Niệm Tháng Tư Đen! Hay Quốc Hận Thứ 50!
-Bằng giây phút này,
50 năm về trước, Sài Gòn, Thủ đô miền Nam Việt Nam, sắp thoi thóp thở những
phút giây cuối cùng! Vĩnh biệt tự do, dân chủ, no ấm, hạnhphúc trên 20 năm!
-Trước giây phút hấp
hối, trong hành trình đi vào cõi chết, bắt đầu với Cuộc Triệt Thoái Cao Nguyên,
quân dân di tản, kẹt cứng trên Tỉnh Lộ 7B, Cộng Sản pháo kích vào đoàn người di
tản, hàng ngàn người chết, Tỉnh Lộ 7B đi vào lịch sử với tên mới: Tỉnh Lộ Máu!
-Bằng giây phút này,
các tỉnh Miền Trung dần dần thất thủ, quân dân chạy về phía Nam, Cộng sản đuổi
theo bắn giết, xác phơi xếp như cá hộp trên Đại Lộ Kinh Hoàng, trên Đèo Hải Vân
và các cửa biển Miền Trung.
-Bằng giây phút này,
5 vị tướng và hàng trăm người Lính VNCH, đã dùng súng bắn vào đầu mình, trái
tim mình, hay dùng lựu đạn nổ tan thân xác, vì không chịu nổi cái nhục đầu
hàng, và thế giới đều biết, ngậm ngùi, chua xót, kẻ Ác đã thắng cuộc chiến!
-Bằng giây phút này,
hàng trăm ngàn, hàng triệu người Con Đất Việt, sắp sửa phải rời nơi
“chôn nhau cắt rốn,” bỏ Nước ra đi. Sau đó hàng nửa triệu người, các Thuyền
Nhân đã lấy đại dương làm mồ chôn, trên đường chạy trốn độc tài Cộng Sản.
Tháng Tư Đen lại về!
lần thứ 50! Xin cúi đầu, nghiêng mình, thắp nén nhang tưởng niệm, những cái chết
trong ngày tang thương, đen tối nhất trong lịch sử của Người Dân Việt. Mất Quê
Hương là mất tất cả! Còn Quê Hương là còn tất cả những gì mình Dấu Yêu!
* Viết cho Quốc Hận
30/4/1975
50 NĂM QUỐC HẬN
Giữa Tháng Ba lệnh bỏ Vùng Hai*
Rút quân về bảo vệ Duyên Hải
Dân hốt hoảng chạy theo sau lính
Cảnh đau thương chết chóc thật kinh
Địch nã pháo đoàn người di tản
Nổ súng giết bất kể là dân
Tiếng la hét kêu gào tuyệt vọng
Tấn thãm kịch tan nát cõi lòng
Bao thi thể không còn nguyên vẹn
Địa ngục trần gian chính nơi này!?
Cuối Tháng Ba thêm lệnh
bỏ Huế **
Tử thủ Huế…rồi Rút…nhập nhằng
Dân theo lính…lòng người náo loạn
Quảng Trị có Đại Lộ Kinh Hoàng
Phú Yên bỗng thành Hành Lang Máu
Đà Nẳng đang hấp hối nháo nhào
Dân, Lính không thể nào tách biệt
Vận “Nước” đã đến hồi cáo chung
Dù Tướng Đảo với Sư Đoàn 18,
Lữ Đoàn Dù và Biệt Động Quân,
Địa Phương Quân, Kỵ Binh chống giữ
Vẫn không sao giải thoát hiểm nguy
Lịch Sử sang trang…Miền Nam mất
Cả “Nước” chia nhau niềm khóc hận
Cuộc trả thù tắm Máu oan khiên
Trại”cải tạo”…rừng sâu ổ kiến
Quân Cán Chính đón nhận đòn thù
Trong đớn đau xiết
bao hận nhục
Dân vượt biên, vượt biển tìm đường
Mong chạy thoát “thiên đường cộng sản”
Máu, thịt, xương đẫm cõi ta bà
Thây bón núi rừng, vào bụng cá
Bị hải tặc hãm hiếp, chặt đầu
Đó chính nhờ công ơn “giải phóng”
Của bạo tàn cộng sản tạo nên
Xin hãy nhớ…hãy nhớ… đừng quên!!!
Hoàng Mai Nhất
17/3/2025
* 16/3/1975 triệt thoái Cao Nguyên, Vùng 2
** 25/3/1975 bỏ Huế, Vùng 1
Đặc Biệt Năm Nay, Quốc
Hận 2025! Tưởng Niệm 50 Năm Tháng Tư Đen!
P 12-4-2025
KQ LÊ VĂN HẢI
-Bằng giây phút này
50 năm về trước, cả đất nước Việt Nam rơi vào tay Cộng Sản, 30 tháng 4 năm
1975, mãi mãi là vết thương đau đớn trong lòng hàng triệu người dân trong nước
và ngoài nước.
“Bên chiến thắng” là
phe ác, chỉ biết quyền lợi của mình, của Đảng, đã nửa thế kỷ, đã đưa dân tộc Việt
xuống tận đáy bùn đen, và còn có nguy cơ mất nước vào tay ngoại bang.
Ngày nào khi quê
hương chưa có tự do dân chủ, ngày ấy, vẫn còn là Tháng Tư đau thương! Người Việt
vẫn còn trách nhiệm đấu tranh, để quê hương chóng có thay đổi, để tương lai Việt
Nam được tươi sáng hơn, sánh vai với những quốc gia văn minh trên thế giới hiện
nay.
Ngày đó, bình minh lại
trở về trên quê hương yêu dấu!
Cùng nhau xác định lời
thề đấu tranh trong:
Chiều Nhạc Tưởng Niệm
50 Năm Tháng Tư Đen!
Lúc 3 giờ chiều Chủ
Nhật, tuần này! ngày 13 tháng 4 năm 2025.
Tại Hội trường Hạt
Santa Clara (Isaac Newton Center Auditorium) 70 West Hedding, San Jose, Ca
95110
Mong lắm thay.
Bước vào những tháng ngày, buồn thảm, đau thương nhất của Quê Hương!
Giới thiệu sinh hoạt,
ý nghĩa nhất, nhiều công phu, thời gian sửa soạn nhất, cho Tháng Tư Đen năm nay
tại San Jose:
Lúc 3 giờ chiều Chủ
Nhật, ngày 13 tháng 4 năm 2025.
Tại Hội trường Hạt
Santa Clara (Isaac Newton Center Auditorium) 70 West Hedding, San Jose, Ca
95110
-Chương trình nhạc Tưởng
Niệm truyền thống, do Người Lính KQ LVHải (hội trưởng VTLV) tổ chức hằng năm,
vào mỗi Tháng Tư Buồn! với trên, hàng chục ca nhạc sĩ hay nhất, với những giọng
ca truyền cảm nhất, hát với tất cả trái tim của Thung Lũng Hoa Vàng trình diễn.
-Gồm: Đồng Thảo,
Hoàng Kim, Văn Khoa, Ngọc Hoa, Thanh Trúc, Trung Kiên, Hạnh Thảo, Cindy Mỹ
Dung, Hiếu Hạnh, Thu Phượng, Khôi Nguyên, Hoàng Minh… MC: Thanh Loan, Duy Hải,
Nguyễn Hồng Dũng và Đoàn Du Ca Bắc Cali.
-Được tổ chức truyền
thống hàng năm, với sự yểm trợ của rất nhiều Hội đoàn và các Anh Chị Em Nghệ
Sĩ, lần này là lần thứ 6! Những năm khác, tổ chức tại Câu Lạc Bộ Mây Bốn
Phương, Cà phê Lover… Quý Khách ủng hộ đông đảo, nên không đủ chỗ ngồi! Năm
nay, hội trường nơi diễn, khang trang, lớn hơn gấp 3 lần!
-Vào cửa tự do, cũng
như có phục vụ nước giải khát, thức ăn nhẹ, hoàn toàn miễn phí! Tin giờ chót, một
ân nhân bảo trợ 10 món quà giá trị trong mục rút thăm!
-Đặc biệt, bảo trợ bởi:
Giám Sát Viên Hạt Santa Clara, Betty Dương.
-Nếu có thể được, xin
mặc y phục mầu đen, hay trắng
*Mọi chi tiết, xin
liên lạc: (408) 613-9142, (408) 335-3862
Chân thành cảm tạ
và Trân trọng kính mời.
Thay Mặt Ban Tổ Chức
Lê Văn Hải
QUỐC HẬN 50 NHỚ HAY QUÊN
(Ngô Quốc Sĩ)
-Lại thêm một lần dân
Việt ngậm ngùi tưởng niệm Quốc Hận 30 tháng 4! Thật buồn đến nghẹn lời, nhức buốt
tâm can như Lương Trần đã thốt lên “ Hận lũ con hoang hận ngút trời. Hận này
sao viết hết thành lời!”
Có người nghĩ rằng, nên quên quá khứ để hướng về tương lai. Thậm chí, có người còn lớn tiếng ca ngợi những thành quả của bên thắng cuộc trong nỗ lực dành lại độc lập và thống nhất đất nước. Thật mỉa mai! Xin hỏi Việt nam hôm nay có thật sự độc lập và thống nhất không? Ngày 30 tháng Tư có thật sự là ngày giải phóng, hay chỉ là ngày quốc nhục khi tự do rẫy chết và dân chủ bị nhận chìm trong địa ngục đỏ?
“Tôi khóc ngày 30
tháng Tư 1975 vì thấy nền văn minh đã thua chế độ man rợ”
Năm mươi năm trôi qua, lịch sử vẫn chưa sang trang. Việt Nam tuy bên ngoài có vẻ hoành tráng với cao ốc, biệt phủ và những khu du lịch sang trọng hoa đèn rực sáng tại Đà Nẵng, Nha Trang, Phú Quốc.. Nhưng bên trong, tiếng nói dân chủ vẫn bị bóp nghẹt, lòng dân oán hận chất ngất trước những hành động đàn áp tự do và cướp đoạt tài sản của bạo quyền. Đất nước thống nhất mà lòng dân chia rẽ tột cùng. Chia rẽ Bắc Nam, chia rẽ giàu nghèo, chia rẽ giữa người dân bị trị xơ xác, đối lại với tập đoàn “con cháu Bác” ngồi mát ăn bát vàng, hưởng thụ trên xương máu mẹ già và thân xác những thiếu nữ trinh bạch! (Bùi Minh Quốc). Chế độ vẫn được gọi là chế độ của dân nghèo, nay nghiễm nhiên là chế độ của thiểu số tư bản đỏ, sống trên xương máu dân lành! Có thể nói Việt nam hôm nay tuy bên ngoài hoành tráng, nhưng bên trong đã thật sự bé lại trong tư duy và khí phách, như cô giáo Trần Thị Lam đã thổ lộ:
“Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn
còn bú mớm
Trước những bất công
vẫn không biết kêu đòi..
Không phải chỉ có người
dân bất mãn uất ức, mà chính những người cộng sản thức tỉnh cũng phải lên tiếng
kết án chế độ bất nhân, như Bùi Tín, Trần Vàng Sao, Trần Đức Thạch:
Mới ngớ ra “Quân ta
đánh dân mình!“
Miền nam giàu và dân
sống văn minh
Không đói khát vật vờ
như dân miền bắc…
Hận ngút trời đứa nào
lừa tuổi xuân tôi coi dân mình là giặc!
Bây giờ miền Nam ta
đã hiểu.
Người là xứ đất của Tự
Do.
Chính ta mới kẻ cần
giải phóng.
Ra khỏi xích xiềng họng
Cộng nô !
Đặc biệt là Bùi Minh
Quốc, thẳng thắn kêu gọi bộ đội cộng sản quay mũi súng chống lại bọn phản bội:
Các anh đâu rồi?
Những người tháng Tám
Chẳng nhẽ khoanh tay
nhìn tấn trò bội phản
Dân tộc này bị vỡ nợ
Tự Do?
Riêng những khuôn mặt trí thức thiên tả miền Nam đã phản bội chinh nghĩa quốc gia, “ăm cơm quốc gia thờ ma cộng sản” thì một số về cuối đã tỉnh ngộ, thú nhận mình đã lầm đường như Đoàn Văn Toại, Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Hiếu Đằng, chỉ tiếc cho Lý Chánh Trung, Trịnh Công Sơn, âm thầm ôm hận xuống tuyền đài..
Trong bối cảnh không mấy thuận lợi đó, công cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ của dân Việt càng khó khăn hơn, đòi hỏi nhiều quyết tâm và nghị lực hơn. Đối đầu với thù trong giặc ngoài, thiết tưởng sức mạnh dân tộc là yếu tố quyết định trong cuộc vận động dân chủ hóa Việt Nam.
Câu hỏi căn bản là dân Việt phải làm gì? Hẳn nhiên, chúng ta không thể trông chờ người cộng sản thay đổi bản chất, hay hy vọng ngoại bang giúp đỡ giải thể chế độ cộng sản hiện nay. Dân Việt phải tự cứu lấy mình, phải tự đứng vững trên đôi chân của mình và vươn lên xứng với uy danh “Việt” là trổi vượt và vượt thắng không ngừng. Dân Việt đã chiến thắng kẻ thù phương Bắc với Trưng Triệu, Hưng Đạo Lê lợi Quang Trung. Dân Việt đã thắng kẻ thù phương Tây với Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh, Cường Để, Nguyễn Trường Tộ..Dân Việt cũng đã kiên cường chống lại kẻ nội thù là cộng sản Việt Nam với bao xương máu và tim óc với chính nghĩa sáng chói và tinh thần bất khuất, nhưng đã bị đồng minh bán đứng một cách oan uổng!
Ngô Quốc Sĩ
******
Chủ Nhật Ngày Mai! Nhớ
Tham Dự Chiều Nhạc Tưởng Niệm 50 Năm Tháng Tư Đen!
Lúc 3 giờ chiều Chủ
Nhật, ngày 13 tháng 4 năm 2025.
Tại Hội trường Hạt
Santa Clara (Isaac Newton Center Auditorium) 70 West Hedding, San Jose, Ca
95110
LVH
Mỹ không tham dự kỷ
niệm 50 năm chiến tranh Việt Nam
Ta mất nhau rồi lòng vấn vương
Sài gòn phố xá người thân thương
Tháng tư ôm mảnh tình tan vỡ
Người cũng cúi đầu ôm vết thương.
Ta biết rồi đây em sẽ đau
Mối tình đính ước thuở vàng thau
Tháng tư đốt cháy bao cuồng vọng
Cho lũ điên cuồng giết hại nhau.
Cờ đỏ sao vàng ngọn gió bay
Lệ rơi ướt mặt khóc trên tay
Thăng trầm mặc khách hờn vong quốc
Lịch sử tồn vong giới tuyến này.
Lưu dấu nơi đây mối hận nhà
Thiên thu vọng tiếng hận sơn hà
Cờ vàng phất phới phương trời lạ
Người Việt trời tây giữ nước nhà.
Trời cũng cúi đầu để chịu tang
Thiên thu tiếng gọi thấu mây ngàn
Đường trần lữ khách buồn ly biệt
Lưu dấu ngàn năm giấc mộng tràn.
Tế Luân
Hãy đọc bài viết và Những vần thơ Tháng Tư Đen
https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/04/nhung-van-tho-khoc-thang-tu-sai-gon-ta.html
NYT: Mỹ yêu cầu các nhà ngoại giao của mình tại Việt Nam tránh các sự kiện kỷ niệm chiến tranh Việt Nam
– Cù Tuấn biên dịch
phóng sự của New York Times.
Mỹ Không tham dự kỷ niệm 50 năm chiến tranh VN
Tóm tắt: Cú quay xe này là một đòn giáng mạnh nữa của chính quyền Trump vào nỗ
lực hòa giải đã kéo dài hàng thập kỷ giữa hai nước.
Chính quyền Trump đã yêu cầu các nhà ngoại giao cấp cao của mình tại Việt Nam
không tham gia các sự kiện kỷ niệm 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam. Bốn
quan chức Mỹ, yêu cầu giấu tên để nói về quá trình ra quyết định ngoại giao nhạy
cảm, cho biết Washington gần đây đã chỉ đạo các nhà ngoại giao cấp cao — bao gồm
Marc Knapper, đại sứ Mỹ tại Việt Nam — tránh xa các hoạt động liên quan đến lễ
kỷ niệm vào ngày 30 tháng 4.
Các hoạt động này bao gồm tiệc chiêu đãi tại khách sạn vào ngày 29 tháng 4 với
các nhà lãnh đạo chính phủ cấp cao và một cuộc diễu hành công phu vào ngày hôm
sau — các cuộc tụ họp do Việt Nam tổ chức tại Thành phố Hồ Chí Minh, còn được gọi
là Sài Gòn, nơi chiến tranh kết thúc với sự đầu hàng của Việt Nam Cộng hòa.
Các cựu chiến binh Mỹ trở về từ Việt Nam cũng được thông báo rằng việc họ tổ chức
các cuộc thảo luận công khai về chiến tranh và hòa giải, cũng như các sự kiện kỷ
niệm, chỉ là việc của riêng họ. Đối với nhiều người, đây là một sự quay xe đột
ngột sau nhiều tháng mong đợi.
Bất kể lý do nào khiến Washington rút lui khỏi các sự kiện kỷ niệm 50 năm, thì
động thái này cũng giáng thêm một đòn nữa vào nhiều thập kỷ ngoại giao gian nan
của các chính quyền Cộng hòa và Dân chủ, những người đã tìm cách chữa lành vết
thương chiến tranh và xây dựng quan hệ đối tác chiến lược với Việt Nam để chống
lại Trung Quốc.
Ông Trump đã đóng băng tiền của U.S.A.I.D. được phân bổ để giải quyết các hậu
quả của cuộc chiến. Ngay cả sau khi các quan chức khôi phục một số khoản tiền,
nhiều chương trình — chẳng hạn như tìm kiếm những người lính mất tích và rà phá
bom mìn trên các chiến trường cũ — vẫn đang phải vật lộn với tình trạng sa thải
và bất ổn.
Nền tảng của mối quan hệ song phương, được xây dựng bởi các cựu chiến binh của
cả hai bên, về cơ bản đã bị suy yếu.
Chính sự chăm chỉ về mặt tình cảm và thể chất của họ, với các chuyến thăm và
quan hệ đối tác với xã hội dân sự tại Việt Nam, đã thuyết phục các chính phủ cựu
thù giải quyết các vấn đề phức tạp như bom mìn chưa nổ, binh lính mất tích
trong chiến đấu và di sản độc hại của Chất độc da cam và các loại thuốc diệt cỏ
khác của Mỹ.
Động lực gắn kết sau chiến tranh đã dẫn đến một cấp độ quan hệ đối tác chiến lược
mới giữa hai quốc gia vào năm 2023. Và công việc đã đi đúng hướng để mở rộng,
cho đến khi cách tiếp cận thế giới của ông Trump, hiếu chiến và dị ứng với việc
thừa nhận sai lầm, làm căng thẳng mối quan hệ.
“Phải mất nhiều thập kỷ để xây dựng được mức độ tin tưởng và hợp tác lẫn nhau
hiện tại giữa Mỹ và Việt Nam“, George Black, tác giả của “The Long Reckoning”,
một nghiên cứu về mối quan hệ Mỹ-Việt Nam sau chiến tranh, cho biết. “Và toàn bộ
quá trình này đã được củng cố bởi sự sẵn sàng của chúng tôi trong việc giải quyết
những di sản nhân đạo tồi tệ nhất”.
Ông Knapper, con trai của một cựu chiến binh Việt Nam, người đã tuyên thệ nhậm
chức đại sứ Mỹ vào năm 2022, đã chấp nhận sứ mệnh ngoại giao của mình. Vài tuần
trước, ông dự kiến sẽ tham dự các sự kiện kỷ niệm chính vào ngày 29 và 30 tháng
4 cùng với các phái đoàn từ các quốc gia khác, bao gồm Úc và Hà Lan.
Tuy nhiên, mức thuế quan của ông Trump đã tạo thêm một lớp phiền toái nữa. Với
mức thuế được đặt ở mức 46 phần trăm đối với Việt Nam — cao hơn hầu hết mọi quốc
gia khác — một số quan chức Mỹ nghĩ rằng Việt Nam có thể hủy lời mời các nhà
ngoại giao đến các sự kiện kỷ niệm.
Điều đó đã không xảy ra. Mức thuế quan hiện đã tạm dừng và hai nước đang trong
quá trình đàm phán, với việc Việt Nam mong đợi việc tạm hoãn thuế quan, và các
quan chức Mỹ thúc đẩy Hà Nội sớm tách khỏi Trung Quốc.
Việt Nam thường nói rõ rằng họ muốn tìm kiếm khả năng độc lập mạnh mẽ và theo
đuổi sự thịnh vượng của mình.
Nhà lãnh đạo Trung Quốc, Tập Cận Bình, gần đây đã đến thăm Hà Nội. Các sự kiện
kỷ niệm có thể đã tạo cơ hội để Mỹ và Việt Nam thể hiện rằng, bất chấp một cuộc
chiến tranh tàn khốc trong quá khứ, họ vẫn là đối tác chiến lược thân thiết.
Thay vào đó, Việt Nam phải tự hỏi rằng họ sẽ phải chịu đựng bao nhiêu từ cựu
thù của mình.
Ông Terzano cho biết trong một quốc gia luôn tự hào và quan tâm sâu sắc đến các
biểu tượng như Việt Nam, quyết định tránh né các sự kiện kỷ niệm của Mỹ có vẻ
“nhỏ nhen và vô nghĩa”.
Ông lập luận rằng sự vắng mặt này sẽ làm gia tăng thêm cơn bão nghi ngờ đang
dâng lên của thế giới về nước Mỹ.
“Bạn hãy nhìn vào sự hỗn loạn đang xảy ra“, ông nói. “Các quốc gia trên toàn cầu
đều đang đặt câu hỏi:
‘Nước Mỹ đang đi về
đâu? Điều đó có ý nghĩa gì?'”
Cuộc Sống Thi Ca
https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/04/nhung-van-tho-khoc-thang-tu-sai-gon-ta.html