728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

    NHÓM HÀ NGỌC MỸ HÂN KÍNH MỜI CHIA SẺ NHỮNG SÁNG TÁC THƠ NHẠC VỚI QUÝ THI VĂN NHẠC SĨ THỜI DANH

      NHÓM HÀ NGỌC MỸ HÂN KÍNH MỜI CHIA SẺ NHỮNG SÁNG TÁC THƠ NHẠC VỚI QUÝ THI VĂN NHẠC SĨ THỜI DANH

    *QUÝ VĂN THI NHẠC SĨ GÓP MẶT:

    -TRẦN QUỐC BẢO - PHẠM ĐỨC HUYẾN-VÕ TÁ HÂN

    -LÊ TUẤN - BÙI PHẠM THÀNH

    -NGUYỄN MINH THANH - NGUYỄN NGỌC HOA - TRẦN NGỌC

    -TRÀM CÀ MAU-TUỆ TÂM - HOÀI PHONG-TRỊNH LAM

    -THANH HOÀI-NGUYỄN HỒNG ÂN- QUÁCH PHỤNG ANH

    -ĐẠI DƯƠNG - BÔNG HUYỀN-MAI BÍCH DUNG

    -SƯƠNG LAM-SA CHI LỆ

    ***

    *THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

    Rằm Xưa

    Đêm nay, có phải đêm rằm?

    Trăng tròn vành vạnh, Trăng nằm ngọn cây.

    Êm đềm theo gió heo may,

    Trôi về đây, những cánh mây lưng trời.

     

    Mang theo kỷ niệm xa vời,

    “Ngày xưa còn bé”… một thời mộng hoa!

    Có cô bạn gái bên nhà,

    Trung Thu thường tới, ăn quà ngắm Trăng.

     

    Đêm nay, có phải đêm rằm?

    Nhớ ơi là nhớ, bóng Trăng trắng ngà!

    Nhớ cô bé, giống… Hằng Nga,

    Và tôi, là… chú Cuội già mộng mơ!

     

    Giấc mơ thuở ấy, ngây thơ,

    Ước gì, hai đứa… được đưa lên Trời

    Đêm Trung Thu, bé và tôi,

    Rước đèn sao sáng, dạo chơi cung Hằng!

    Đêm nay, có phải đêm rằm?

    Góc trời lữ thứ, Trăng nằm đơn côi?

    Lạc loài, mấy cụm mây trôi!

    Tàn theo ký ức, một thời… rất xa!

     

    Bao giờ trở lại cùng ta…

    Trăng xưa, trên ngọn cây đa đầu làng?

    Bao giờ gặp lại cô nàng,

    Rằm xưa, mơ ước… bắc thang lên Trời ?

     Trần Quốc Bảo

    Richmond, Virginia

    Địa chỉ điện thư của tác giả:

    quocbao_30@yahoo.com

    ***

    Lời Chúc Tết Trung Thu 2023!
    Kính Chúc Quý Vị và Gia Quyến, Một Tết Trung Thu rực rỡ dưới ánh trăng rằm. Tràn đầy Hạnh Phúc trong mái ấm gia đình, âm vang tiếng cười đùa của trẻ con. Ngắm ánh trăng rằm thưởng thức nét đẹp tiên nga dịu dàng của Chị Hắng Nga.

    Đêm Rằm Trung Thu

     Trăng tháng tám vầng trăng tròn rất đẹp

    Chú cuội già ngơ ngẩn dưới gốc đa

    Mối tình si chờ mãi bóng Hằng Nga

    Chờ tình yêu, ôm mộng đến tuổi già.

     

    Huyền thoại ngày xưa trăng rằm đưa lối

    Đợi tình yêu muôn thủa bóng chị Hằng

    Đốt đèn trời thả thơ tình thắm hỏi

    Đêm trung thu đẹp mãi một bóng trăng.

     

    Ngày xưa nhớ vầng trăng thu sáng tỏ

    Đêm hẹn hò e thẹn dáng ngây thơ

    Ngọn đèn treo rực rỡ đêm trăng sáng

    Em hồn nhiên tiên nữ của đêm mơ.

     

    Ngoài sân sáng tiếng cười vang tiếng nói

    Gái trai làng hội ngộ hát trống quân

    Tà áo bay phất phơ theo ngọn gió

    Liếc mắt trao duyên hò hẹn tình nhân.

     

    Ngồi lặng lẽ ông lão già tưởng nhớ

    Thả đèn trời uống rượu ngắm trăng trôi

    Đầu lân múa ngả nghiêng theo nhịp trống

    Trăng trung thu lòng ta bỗng bồi hồi.

     

    Trăng đã già chị Hằng bao nhiêu tuổi

    Để trung thu còn mãi đến bây giờ

    Trong trí nhớ tuổi già còn mơ mộng

    Cho niềm vui trọn vẹn tuổi ngây thơ.

    Tê Luân

    Viết cho Tết Trung thu 2023
    *** 

    Trời mưa thu

    Em bước chân về nhạt bóng trong mưa

    Sương giăng ngõ vắng gió lùa tóc mây

    Nắng chưa đủ ngất ngây làn môi đỏ

    Cơn mưa chiều lay động tóc em bay.

     

    Cõi lòng em còn nhớ đến ai không?

    Lòng bâng khuâng ngây ngất tuổi xuân hồng

    Bao nỗi nhớ chơi vơi dòng ký ức

    Hỏi con tim ôm ấp mối tình nồng.

     

    Giọt mưa thu thấm lạnh ướt trên vai

    Em nhẹ bước lá vàng xao xuyến đợi

    Cuối đường chiều gợi thêm lòng thương nhớ

    Lạnh vai gầy áo ướt thấm mưa rơi.

      

    Lá thu bay trải thêm màu tri kỷ

    Gió thổi về lất phất giọt mưa bay

    Em chợt đến tặng nhau lần hội ngộ

    Nụ hôn nồng men rượu choáng cơn say.

     

    Uống cạn ly ta lại rót thêm đầy

    Hồn say khướt quên nỗi buồn bơ vơ

    Có ai hỏi nỗi niềm đau thân phận

    Nợ duyên tình sao em lại thờ ơ.

     

    Giọt mưa thu màu sương khói phủ mờ

    Tình thôi thúc để vần thơ thắp lửa

    Hồn viễn xứ nỗi lòng người tri kỷ

    Mưa thu buồn chia sẻ nợ duyên xưa.

    Tế Luân

    ***


    Mùa Thu Dĩ Vãng

     Nhặt dĩ vãng mùa thu trong chiếc lá

    Em lặng im hong khô hết ưu phiền

    Thấy nỗi nhớ hiện về theo năm tháng

    Hỏi lòng em còn nhớ tuổi hoa niên.

     

    Chuyện yêu đương vần thơ đầy trang giấy

    Tiếng lá rơi chen lẫn tiếng thở dài

    Thời mơ mộng hoa cài trên mái tóc

    Đỏ môi son mấy lượt nét u hoài.

     

    Người có nhớ tặng nhau lần hội ngộ

    Nụ hôn tình vội vã ướt môi trơn

    Đoạn thơ cuối viết thêm lời hẹn ước

    Mùa thu qua ai còn nhớ nhiều hơn.

     

    Lá thu rơi hỏi người sao lơ đễnh

    Để tình nồng khô héo dáng bơ vơ

    Mưa thu ướt tan đi màu định mênh

    Dĩ vãng tìm về tiếc nuối tuổi thơ.

    Tế Luân

     ***

    Những bài thơ viết  mùa thu trên trang Blogspot cuộc sống thi ca.

    Xin mời

    Lê Tuấn

    ***

    Mùa Thu Dĩ Vãng

     Nhặt dĩ vãng mùa thu trong chiếc lá

    Em lặng im hong khô hết ưu phiền

    Thấy nỗi nhớ hiện về theo năm tháng

    Hỏi lòng em còn nhớ tuổi hoa niên.

     

    Chuyện yêu đương vần thơ đầy trang giấy

    Tiếng lá rơi chen lẫn tiếng thở dài

    Thời mơ mộng hoa cài trên mái tóc

    Đỏ môi son mấy lượt nét u hoài.

     

    Người có nhớ tặng nhau lần hội ngộ

    Nụ hôn tình vội vã ướt môi trơn

    Đoạn thơ cuối viết thêm lời hẹn ước

    Mùa thu qua ai còn nhớ nhiều hơn.

     

    Lá thu rơi hỏi người sao lơ đễnh

    Để tình nồng khô héo dáng bơ vơ

    Mưa thu ướt tan đi màu định mênh

    Dĩ vãng tìm về tiếc nuối tuổi thơ.

    Tế Luân

    ***

    thi sĩ LÊ TUẤN

    Lời chúc mừng Tết Trung Thu 2023 - những bài thơ mùa thu - liên kết Long Hồ Vĩnh Long

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2023/09/loi-chuc-tet-trung-thu-2023-kinh-chuc.html

     ***

    chuyện ngắn - Bóng đổ tình yêu và chiến tranh.

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2023/09/chuyen-ngan-bong-o-tinh-yeu-va-chien.html

    Những bức tranh nghê thuật - rất nhiều tranh đẹp

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2023/09/buc-tranh-thieu-nu-khoa-than-that-ep.

     Tranh vẽ chân dung thật đẹp.

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2023/09/nhung-buc-tranh-ve-chan-dung-ep-hon.html

     ***

     Những tác phầm mới nhất của VBVNHNDBHK

     &

    Cuộc Sống Và Thi Ca. Blogspot.com. Xin tiếp nối VBVNHNVDBHK.Blogspot.com.

    Chia sẻ toàn bộ bài viết trên trang blogspot.

    Xin mời bấm vào đường link đính kèm.

    Trân trọng

    lê tuấn

    *** 

    Chia sẻ những bài hay trên trang Blogspot.com

    https://cuocsongthica.blogspot.com/2023/10/chia-se-nhung-bai-hay-tren-trang.html

     Happy Birthday Cháu ngoại 3 tuổi

    October 1, 2023. Hôm nay là ngày sinh nhật tròn ba tuổi của cháu ngoại Jacoby.

    Gia đình chúng tôi đã tổ chức mừng sinh nhật cho cháu vào cuối tuần qua. Tại khu giải trí công viên nước trong tòa nhà lớn.

    Great Wolf Lodge in Stockton North California.

    Xin mời qúy vị xem phim rất ngắn 3 phút 40 giây. Do tôi quay phim bằng cell phone by editor lê tuấn.

    Lê Tuấn


     https://www.youtube.com/watch?v=fmf970_1ZP8

     ***

    Sử thi

    Thanh Nguyen

    Hùm Thiêng Yên Thế
    Ông Hoàng Hoa Thám
    Ba mươi năm huyết chiến kiêu hùng
    Khốn nỗi cao xanh đã phụ lòng
    Chí cả coi thường bao đại bác
    Tâm cao xem nhẹ những tàu đồng
    Nằm gai thực hiện điều mong ước
    Nếm mật mưu cầu chuyện Núi Sông
    Lẫm liệt đương đầu xâm lược Pháp
    Bắc Giang muôn thuở nhớ anh hùng
                     Nguyễn Minh Thanh kính bút
    * Ông Hoàng Hoa Thám (1858 – 1913), Đề Thám, Hùm Thiêng Yên Thế. Người lãnh đạo cuộc khởi nghĩa Yên Thế chống thực dân Pháp (1885 – 1913). Ông bị bọn Lương Tam Kỳ ám sát khi đang ngủ.


    Tây Hồ Phan Chu Trinh


    Cả đời vì nước với vì dân
    Ra Bắc vào Nam đã lắm lần
    Côn - Đảo lao tù : - vì cứu quốc
    Săn - Tê khổ ngục: - chẳng tòng quân
    Giác Thư tố cáo vua hôn muội
    Tân Hội đấu tranh giặc bạo tàn
    Mộng sự chưa thành thân dĩ táng
    Vạn người thương tiếc quấn khăn tang
                               Nguyễn Minh Thanh kính bút
        * Ông Phan Châu Trinh ( 1872 - 1926 ) người làng Tây Lộc, huyện Tiên Phước, phủ Tam Kỳ, tỉnh Quảng Nam, hiệu là Tây Hồ, Hy Mã, học vị Phó bảng.
    -   Ra Bắc vào Nam diễn thuyết: Đạo đức và luân lý Đông Tây, Quân trị chủ nghĩa và dân trị chủ nghĩa...
    -  1908 tù Côn Đảo, v/v chống thuế Trung Kỳ
    -  1914 - 1915  thọ ngục Santé, v/v Ông nhứt quyết không đi lính cho Pháp  đánh  Đức
    -   1922 Giác Thư ( Thất điều thư  ) gởi cho vua Khải Định
    -   Trong Duy Tân hội. Chủ trương Khai dân trí, Chấn dân khí, Hậu dân sinh.  
        Ông mất trẻ 55 tuổi. Hàng vạn người đã về Sài Gòn để đưa linh cữu Ông đến nghĩa trang của hội Gò Công tương tế lúc 6 giờ sáng ngày 4 tháng 4 năm 1926.

    ***

    Công Án Thiền: 36 - Sáu Mươi Roi -

    Để học, người ta phải biết nhận thức.



    Sáu Mươi Roi

    Động Sơn đến gặp Vân Môn

    Để mà tìm hiểu học thêm về Thiền.

    Lần đầu Vân Môn hỏi liền

    Rằng “Anh đã đến từ miền nào đây?"

     

    “Từ làng Tra Độ, thưa thầy."

     

    Vân Môn lại hỏi thêm ngay một lời

    “Còn mùa Kiết Hạ vừa rồi?”

     

    Động Sơn đáp “Ở một nơi gần hồ

    Ngôi chùa tên là Bảo Từ"

     

    Hỏi “Rời nơi đó đã từ bao lâu?”

     

    “Hai lăm tháng tám ngay sau."

    Động Sơn vẫn cứ đáp mau với thầy.

     

    Vân Môn liền nói câu này

    “Đáng ra anh sẽ bị ngay trận đòn

    Sáu mươi roi chẳng ít hơn

    Nhưng anh mới đến ta còn tha cho."

     

    Động Sơn chẳng hiểu nguyên do

    Hôm sau lại đến hỏi cho tỏ tường

    “Hôm qua thầy ngỏ lòng thương

    Tha cho roi vọt vẫn thường dạy khuyên

    Xin thầy hãy cho biết thêm

    Cá nhân tôi đã làm nên tội gì?"

     

    Rằng “Anh chẳng có ích chi

    Nay ở chùa nọ mai thì chùa kia ..."

     

    Vân Môn chưa dứt lời thì

    Động Sơn giác ngộ ngay vì lời kia.

     

    Câu hỏi đặt ra chỉ vì

    Thầy xem trò đã hiểu gì hay chưa

    Hay là chỉ đi viếng chùa

    Gặp thầy này nọ cũng chưa hiểu Thiền

    Tốn thời gian chỉ thêm phiền

    Đó là cái tội đáng nên bị đòn.

     

    Bùi Phạm Thành

    36. Sáu Mươi Roi

    **

    Động Sơn đến gặp Vân Môn, Vân Môn hỏi Động Sơn từ đâu đến. Động Sơn nói: “Từ làng Tra Độ.”

    Vân Môn hỏi: "Anh đã ở lại ngôi chùa nào trong mùa kiết hạ?"

     Động Sơn đáp: “Chùa Bảo Từ, ở phía nam một cái hồ.”

     Vân Môn hỏi: "Anh rời khỏi đó khi nào?", và tự hỏi Đông Sơn sẽ tiếp tục với những câu trả lời thực tế như vậy trong bao lâu.

    “Ngày hai mươi lăm tháng tám,” Đông Sơn trả lời.

    Vân Môn nói: "Ta nên nện cho anh sáu mươi roi, nhưng hôm nay ta tha thứ cho anh."

     Ngày hôm sau, Đông Sơn đến cúi đầu trước Vân Môn và nói: "Hôm qua thầy đã tha cho tôi sáu mươi roi. Xin thầy cho tôi biết tôi đã sai ở điểm nào?"

     Vân Môn quở trách những câu trả lời vô hồn của Đông Sơn, nói: "Anh chẳng có ích lợi gì. Anh chỉ lang thang từ tu viện này sang tu viện khác."

    Trước khi Vân Môn dứt lời, Đông Sơn đã giác ngộ.

     Vì là lần gặp gỡ đầu tiên giữa Đông Sơn và thầy Vân Môn, Đông Sơn đã trả lời các câu hỏi rất ngây thơ, và anh ta không hiểu tại sao mình lại đáng bị sáu mươi roi.

     Khi anh ta hỏi về chuyện đó vào ngày hôm sau, Vân Môn nói, thực tế là,

    "Thật là đồ ngu xuẩn! Chẳng làm được gì có ích! Chỉ lãng phí thời gian!"

    Câu hỏi đặt ra là liệu những câu trả lời thực tế, vô hồn của Đông Sơn, kết quả của sự thiếu nhận thức của anh ta, có đáng bị sáu mươi roi hay không.

    Một truyền thuyết kể rằng sư tử mẹ đẩy đàn con của nó xuống vách đá ba ngày sau khi chúng được sinh ra; nó sẽ nuôi những đứa con nào quay trở lại. Bài học thực sự của cuộc sống là nghiêm khắc.

     Để học, người ta phải biết nhận thức

     ***

    NỮ SĨ SƯƠNG LAM

    ***

    CHỚP MẮT CHIÊM BAO

     Em nghiêng vành nón gọi mời

    Áng mây sao nỡ chen lời hờn ghen?

    Búp măng thanh thiết mon men

    Cắn vào mi ngọc tan hồn đi hoang

     

    Khát khao cung phiếm lướt mòn

    Rộn ràng luyến sợi tơ tuyền chiêm bao

    Sen giao thoa ngợp mưa mau

    Thiên thai chết đứng giữa đào nguyên chao

     

    Thôi rồi ly tách xôn xao

    Hẹn cùng nhật nguyệt cúi chào ngẩn ngơ.

    Ta bà bốn cõi bơ phờ

    Trắng đêm đốt lửa cạnh bờ giác mê.

     

    Làm sao đốt hết lời thề

    Để ta mua hết tứ bề trồng sen

    Ầu ơ nhớ tiếng chim quyên

    Bỗng dưng mềm nhũng bên triền hư hao.

     

    Giận hờn chớp mắt chiêm bao

    Gió theo năn nỉ ôm ghì gót chân.

    Nàng về phơi bóng phân vân

    Làm sao uống cạn  trăng ngàn huyền sinh…

    SA CHI LỆ

     ***

    Liên Ca Khúc Chuỗi Ngọc Mân Côi - Cs. Nguyễn Hồng Ân + Chuỗi Ngọc Vàng Kinh - Cs. Thanh Hoài

    Kính quý Đức Tổng, quý Đức Cha, quý Cha, quý Tu sĩ Nam Nữ và những người con yêu của Chúa và Mẹ Maria.

    Xin cùng con cất tiếng hát ca tụng Mẹ Mân Côi qua 2 Liên Ca Khúc:

    *** 

    1.Liên Ca Khúc CHUỖI NGỌC MÂN CÔI - Phạm Đức Huyến | Ca sĩ Nguyễn Hồng Ân


    https://www.youtube.com/watch?v=WXsrNA7KtT0&t=1574s

    https://app.box.com/s/v8en7fgjo36bgswatweu6p3wwl20l52e

    *** 

    2.Liên Ca Khúc CHUỖI NGỌC VÀNG KINH - Phạm Đức Huyến | Ca sĩ Thanh Hoài

    https://app.box.com/s/ua22kf8u5vcjdleq1x85o6fhoicjy315

    Quí mến

    Phạm Đức Huyến

    www.phamduchuyen.net

    Follow on Facebook @gsnsphamduchuyen

    Follow for Youtube Music @gsnsphamduchuyen

     ***



    Gửi hương theo gió mây ngàn bay

    Yêu em trong cõi vô thường | Thơ: Tuệ Tâm (Hoài Phong) | Diễn ngâm: Bông Huyền

    https://youtu.be/HxUPLn2Psls?si=HomM9QImpH9nhJiq

     ***

    Hồng Ân Cuộc Đời - Thanh Hoài | Nhạc Thánh Ca Tuyển Chọn Hay Nhất - Nhạc & Lời: Đại Dương


    https://youtu.be/NkHVMeNPezc?si=W_9FrHrPkuCDEcCI

     Hạnh phúc đâu xa | Tiếng hát hải ngoại ca sĩ Quách Phụng Anh


    https://youtu.be/ah5ck5SWAVQ?si=95JooBz_uIhfP0uw

     SÀI GÒN NIỀM THƯƠNG NỖI NHỚ - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Trần Ngọc - Ca sĩ Trịnh Lam


    https://youtu.be/HQ3SXNIVS4M?si=8emhhtxOPGv9ipCR

    Linh hồn tượng đá | Sáng tác: Mai Bích Dung | Cover: Hoài Phong


    https://youtu.be/n78gJH8cMoY?si=Ya1ae28jyO56az3j

     ***

    @myhanchannel Chống tay đứng dậy | Truyện ngắn hay của nhà văn Tràm Cà Mau | Giọng đọc Nguyên Hà


    https://youtu.be/c7jXWNBBEiA?si=xP3x913m-hJCZLcz

    ***



    Truyện ngắn mới: "Bao La Như Biển Thái Bình" (Tháng Bảy 2023) -- Nguyễn Ngọc Hoa

     Mời đọc truyện ngắn thứ chín

    trong

    loạt truyện "Ra Đứng Ngõ Sau," hay Tập Truyện Nguyễn Ngọc Hoa X.

    Xin đọc bản text dưới đây hay bản .pdf đính kèm.

    Để đọc các truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Hoa đã phổ biến trước đây và một số bài viết khác, mời quý thân hữu vào Trang "Tác phẩm Nguyễn văn Hoa" ở trong Trang Nhà "Thân hữu Điện lực":

     https://dconnect.co.jp/friend/tacbut/nv-hoa.html

    https://dconnect.co.jp/friend/

     Xin chúc quý thân hữu và quý quyến một cuối tuần vui vẻ và thân tâm thường an lạc

    9. Bao La Như Biển Thái Bình

    Truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Hoa

    Gia đình tôi tổ chức họp mặt nhân dịp lễ Độc lập, mồng 4 tháng Bảy, và gặp nhau đông đủ lần đầu sau ngày cha mất hơn bốn năm trước.  Tôi và các em lái xe đường xa đưa gia đình đến Fort Collins, Colorado; trước hết gặp nhau ở nhà chú út Trọng.  Fort Collins là thành phố đại học cỡ trung cách Denver thủ phủ tiểu bang không tới 40 dặm Anh về phía bắc.  Tấn vợ Trọng đang mang bầu con đầu lòng, và mẹ ở đây sửa soạn giúp nuôi cháu sắp ra đời.  Nghỉ lưng ở nhà Trọng một đêm, sáng hôm sau chúng tôi mang đồ tế nhuyễn, nồi niêu soong chảo, và thức ăn tươi để nấu ăn, và lái xe khoảng 40 dặm Anh đường đèo đến thành phố nghỉ mát mùa hè Estes Park.  Đó là nơi đặt trụ sở Công viên Quốc gia Rocky Mountain.  Trọng đã đặt thuê một căn nhà lớn có phòng ngủ cho mẹ và sáu gia đình, nhà bếp nấu nướng, và nhà bàn rộng ngồi ăn.  Người ngoài gia đình, chúng tôi chỉ mời ông bảo trợ Gardner và mua vé cho ông bay từ North Dakota xuống Estes Park chung vui hai ngày với toàn thể gia đình tỵ nạn ông đã hết lòng giúp đỡ.

    Lần đầu tiên trong đời, chúng tôi tự do trò chuyện, sung sướng hồ hởi, mà không phải e dè ái ngại vì sợ cha nghe thấy rồi chửi mắng.  Mẹ, Tấn, và Liên (vợ Sang em kế tôi) tình nguyện lo bếp núc, đám còn lại chỉ việc ăn và đi chơi:  chia thành từng nhóm đi bộ đường dài trong núi hay dọc theo bờ sông, đi mua đồ kỷ niệm, và dẫn trẻ em đi câu cá trong nhà.  Nhà câu cá bán vé vào cửa, cho thuê cần và dụng cụ câu, và dẫn ra câu ở hồ nuôi cá.  Cá câu được, sau khi được chụp hình với khách bằng máy hình Polaroid, đem cân tính tiền rồi làm sạch cho khách mang về; hình Polaroid cũng tính tiền với giá không phải chăng.  Buổi tối lễ Độc lập, chúng tôi lái xe ra bãi sông Big Thompson xem bắn pháo bông đến khuya.

    Ngày cuối cùng ở Estes Park, tôi dẫn đầu đoàn xe sáu chiếc đi du ngoạn trên đường Trail Ridge nổi tiếng nhất Colorado, mang danh hiệu đáng nể là con đường nhựa cao nhất Bắc Mỹ, và lên cao tới 12,000 bộ.  Đường này xuyên qua trung tâm Công viên Rocky Mountain và chạy qua những cảnh trí vô cùng ngoạn mục.  Khi lên đến hẻm núi Forest Canyon gần đỉnh, sức mạnh của băng hà hằn vào lớp địa tầng, và tuyết trắng xuất hiện ở những khoảng trống hai bên đường.  Chúng tôi ghé lại cho trẻ em, phần lớn sinh ở miền nam chưa bao giờ thấy tuyết, xuống xe nắm tuyết liệng chơi.  Nhưng khi lên tới đỉnh núi, đoàn xe chỉ còn lại có ba chiếc, ba chiếc kia đã quay trở về.  Về lại Estes Park tôi mới biết tại sao.

    Mẹ ngồi ở xe thứ tư của Sang.  Trông thấy tuyết, Liên làm điệu cô nương, la hoảng, và lấy khăn trùm kín mặt khiến mẹ phát khiếp theo, “Đi về, đi về, nguy hiểm như ri mà thằng Ba Hoa dẫn cả nhà lên để mà chết à?”  Mẹ quên bẵng rằng đối với những người từng sống mùa đông North Dakota như mẹ và anh em tôi và cả Liên, tuyết lai rai bên đường như thế chỉ là chuyện lẻ tẻ.  Hai xe đi sau riu ríu theo lệnh mẹ, nhưng ba xe đi trước không hay biết cứ tiếp tục đi.  Do đó, chỉ một nửa gia đình được dịp đứng trên đỉnh núi nhìn quanh toàn cảnh Công viên Rocky Mountain và sau này có quyền khoe khoang đã lên tận cuối đường Trail Ridge.

    Trong bữa cơm chia tay tối hôm đó, mẹ và anh em tôi bịn rịn với nhau vì không biết ngày nào mới gặp lại.  Sáng hôm sau, tôi và Trọng sẽ lái xe trở lại Fort Collins, bốn em kia sẽ đi từ Estes Park về nhà hay tiếp tục nghỉ hè, và tôi sẽ ở nhà Trọng một đêm trước khi về lại North Dakota.  Khi bia vào đủ đô (dose), Sang tức cảnh sinh tình đứng lên uốn éo hát bài “Lòng Mẹ” của Y Vân,

    Lòng mẹ bao la như biển Thái bình dạt dào,

    Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào,

    Lời mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào.

    Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu.

    Mẹ cảm động rơm rớm nước mắt.  Như mọi lần, mẹ nghĩ ngay đến người chồng đã khuất,

    “Bữa ni anh em bây sum vầy mà cha bây không còn để chứng kiến cho thỏa dạ.”

    “Ngày còn sống, cha có triệu triệu cơ hội để anh em con vui vẻ sum vầy, nhưng cha chỉ nghĩ đến một mình cha, không đếm xỉa tới con cái.  Mẹ nhắc làm gì cho thêm buồn?” Triết em kế Sang cố nói với giọng nhỏ nhẹ nhất.

    “Dù chi đi nữa, ôông cũng đẻ ra bây,” mẹ buồn dàu dàu rồi quay sang tôi tỏ dấu trách móc, “Trước đây vài tháng, mẹ gặp mụ Hoài người Tuy Hòa.  Mụ nớ với thằng con vượt biên qua Fort Collins đây hơn bốn năm ni, tội lắm bây ơI!  Mẹ muốn kêu thằng nhỏ tới gặp anh em bây, máu mủ mà bỏ răng đành.  Mà thằng Ba Hoa gạt phắt đi, làm eng làm  không ngả mặt lên cho em tam nhờ!”

    “Bà Hoài là ai, sao con chưa hề nghe nói?” Hồng Phúc vợ Triết nhanh nhẩu hỏi mẹ.

    “Là cô bồ của cha ở Tuy Hòa, người ta đồn có con với cha.  Cũng do vụ đó mà đời anh Sang te tua như cái mền rách, anh phải bỏ Tuy Hòa vào Sài gòn ở với anh Ba Hoa,” Triết trả lời.

    Ngày đó, Sang học đệ nhất (lớp 12) và qua lời đồn đại tỉnh lẻ, biết cha đang bồ bịch với cô Hoài thư ký tòa Hành chánh tỉnh Phú Yên.  Nó giận dữ đi tìm cô, định bụng mắng cô một trận, như thể đi “đánh ghen” giùm mẹ.  Nhưng khi xáp mặt người đàn bà đẹp, chững chạc, và lớn hơn nó chín, mười tuổi, nó đâm ra vụng về buông ra lời chọc ghẹo không đâu vào đâu.  Cô đem chuyện mách lại với cha.  Cho rằng Sang gặp cô để ve vãn, cha giận điên người bắt nó quỳ xuống để cha xởn tóc, cạo trọc đầu, và lấy ba-toong đánh tới tấp và dộng bốt nhà binh lên người, đến khi nó gục ngã bất tỉnh nhân sự.  Sau đó, mẹ gửi nó vào Sài gòn ở với tôi.

    Dù chưa bao giờ thương yêu hay thực tình kính trọng cha, tôi phải công nhận cha là nhà quân sự có tài và nhà hành chánh có khả năng.  Ngoài nhiệm vụ cầm đầu tỉnh và tiểu khu Phú Yên, cha được ủy nhiệm làm tư lệnh lực lượng Đồng minh gồm căn cứ không quân Đông Tác của Hoa kỳ gần Tuy Hòa và sư đoàn Bạch Mã của Đại Hàn đóng trong vùng.  Trong sáu năm giữ chức vụ này, cha khai thông và giữ vững đèo Cả ở biên giới Phú Yên và Khánh Hòa để duy trì an ninh cho miền Duyên hải vì đèo Cả là cuống họng chiến lược của miền Trung.  Cha yêu cầu Công binh Hoa kỳ xây lại phần Quốc lộ 1 xuyên qua tỉnh nhà theo tiêu chuẩn mới nhất và xây thêm cây cầu mới bắc qua sông Ba, tức sông Đà Rằng.  Cầu Đà Rằng của Tuy Hòa là cây cầu dài nhất miền Nam.  Nhờ vậy, kinh tế tỉnh nhà phát triển, và dân chúng an bình.

    Cha cai quản Phú Yên thành công và diệt Cộng tận rễ khiến Việt Cộng (“VC”) oán hận cha đến tận xương tủy.  Đến giữa thập niên 2010, mặc dù nửa thế kỷ đã đi qua từ ngày cha rời Tuy Hòa, lòng căm thù của chúng còn sôi sục, và trang web tuyên truyền của chính quyền VC ở Phú Yên còn post bài viết láo khoét phỉ báng cha là “tên Việt gian tay sai của đế quốc Mỹ tham lam tàn ác và dâm dục nhất trong lịch sử của tỉnh nhà, nó đã hút bao nhiêu máu mủ của nhân dân và hãm hiếp vô số gái tơ vô tội.”  Bài viết không những ghi họ cha sai mà còn bịa chuyện kể rằng trong trận Tết Mậu Thân (1968), cha thua to, phải đem quân chạy, và trốn chui trốn nhủi.  Thực sự, ngày đó không những cha bằng chân như vại mà còn tiêu diệt nguyên một trung đoàn bộ đội chính quy VC từ ngoài Bắc vào.

    * * *

    Ngày cha mất, trong lúc bận rộn tối tăm mặt mày lo việc tang lễ, tôi nhận được thư Mẫn con bà Hoài gửi cho cha.  Cậu bé 16 tuổi cho biết mẹ con cậu vừa vượt biên sang đến Fort Collins và chỉ “viết vài hàng kính thăm bác.”  Sẵn có tờ cáo phó bằng tiếng Anh, tôi cho vào bì thư gửi cho Mẫn mà không viết thêm chữ nào, và không nói cho ai biết.

    Cuối năm sau, tôi đi công tác ở Denver và tình cờ gặp lại Thiên bạn học lớp đệ nhất ở Ban Mê Thuột.  Thiên người Phú Yên, lớn hơn tôi bảy, tám tuổi, và gắn bó với quê nhà hầu như cả đời.  Thiên và gia đình vượt biên cùng một đợt thuyền ra đi từ Tuy Hòa với mẹ con bà Hoài.  Bạn tôi nói về bà Hoài,

    Nẫu quê làng Phú Thứ như tao.  Tụi tao học tiểu học trường làng với nhau, cùng về Tuy Hòa học trường trung học Nguyễn Huệ, và đậu Trung học Đệ nhất cấp một lượt.  Nẫu vô làm thư ký tòa Hành chánh tỉnh, tao tiếp tục học và có một năm phiêu lưu về Ban Mê Thuột học chung với mày.”

    “Thiên thấy bà ấy có đẹp không?” tôi vờ chọc quê bạn.

    Nẫu đẹp theo kiểu hoa đồng nội quê mùa mộc mạc dịu dàng, không đẹp nẩy lửa gợi tình như mấy bà mấy cô Sài gòn ông già mày từng nếm mùi mây mưa,” Thiên cười tủm tỉm.

    “Thiên cũng biết vụ ông già tôi tù ti tút tít với bà ấy à?” nhưng tôi không ngạc nhiên.

    “Hồi đó, con nít ngoài phố Tuy Hòa cũng biết chuyện đó.  Sau năm 1975, tao ở Tuy Hòa thêm mấy năm nên biết thêm chuyện bí mật mà trước đây tụi Vi-Xi dấu như dấu cứt,” Thiên gật gù kể tiếp.

    Bà Hoài có người anh lớn ra Bắc tập kết năm 1954 lúc anh ta mới 17 tuổi.  Mùa hè 1968, anh ta bỗng bí mật xuất hiện ở Tuy Hòa, sau khi bà đã làm thư ký trong văn phòng cha hơn hai năm, và chuyển lệnh “trên” cho người thiếu nữ nhu mì phải quyến rủ “thằng tỉnh trưởng đa dâm hiếu sắc.”  Mỡ tới miệng mèo, họa chăng trời sập cha mới từ chối, và đêm đêm hai người gặp nhau tình tự.  Chú Minh trung sĩ vừa là tài xế vừa là cận vệ trung tín của cha kín đáo đưa cha đến nhà bà, kiên nhẫn ngồi đợi đến khi cha xong chuyện, và im lặng đưa cha về.  Chú hiền lành mà chịu chơi – chiều chuộng anh em tôi rất mực – và được gọi là “Minh Mập” vì vóc dáng to lớn mập mạp của chú.

    VC ngu ngơ tin rằng mỹ nhân kế trước sau gì cũng sẽ thành công, và cha sẽ đồng ý với thỏa hiệp ngầm “có lợi cho cả đôi bên”:  Nếu cha ngó lơ cho chúng đưa quân chiếm đóng các quận miền núi Phú Yên, chúng sẽ nép mình nằm yên không tấn công các đồn bót quốc gia trong tỉnh, và nhờ đó cha sẽ có thành tích “bình định” hoàn hảo để báo cáo với thượng cấp.  Chúng tự giăng bẫy cho mình mà không biết!  Một thiếu phụ chất phác như bà Hoài làm sao đủ bản lãnh để mà mắt một sĩ quan cao cấp nửa đời kinh nghiệm phản gián như cha?  Bà không khai thác được gì nơi cha mà ngược lại, bị cha khôn khéo dọ hỏi và phăn lần ra tin tức để Ban 2 (ban Tình báo) của tiểu khu theo dõi tông tích những tên VC nằm vùng.  Cuối năm đó, hai tiểu đoàn VC nằm im ở quận Sơn Hòa và quận Đồng Xuân bị diệt trọn ổ, và tổ đặc công Tuy Hòa bị tóm trọn gói.

    Tôi còn câu hỏi cuối cùng,

    “Thằng Mẫn là con ông già tôi, phải không?”

    “Mày lầm to lò tâm.  Sau một thời gian ngắn trai gái với ông già mày, nẫu lấy thằng Minh và đẻ ra thằng nhỏ.  Con thằng Minh chớ không phải em cùng cha khác mẹ với mày,” Thiên cười hỉnh.

    “Hay ông già ‘đúc cốt,’ và chú Minh ‘tráng men’?” tôi làm bộ chưa tin.

    “Mày là nhà khoa học mà ăn nói lèm bèm như thằng bợm nhậu!  Đứa con được tạo thành do tinh trùng của một – và chỉ một – người đàn ông kết hợp với noãn bào hay trứng của người đàn bà.  Dù trước sau có bao nhiêu đực rựa đi ra đi dzô đi nữa, anh pháo thủ bắn trúng cái trứng là tác giả bào thai,” Thiên mắng nhẹ.

    “Có chắc con chú Minh không?” tôi hỏi vớt vát.

    “Chính miệng nẫu nói với tao và tất cả dân Tuy Hòa ở Denver đây mà sao không chắc?  Hơn nữa tao sẽ cho mày thấy bằng cớ rõ ràng.”

    Kể lời tường thuật của Thiên đến đây, để trả lời câu nói trách móc của mẹ, tôi lấy ra tấm hình màu cỡ 3 x 5 inch,

    “Mẹ coi đây.  Ngó thì biết thằng Mẫn con ai liền.”

    “Ờ ờ . . .” mẹ chuyền tấm hình cho Triết và các em khác, “Cái mặt nớ in hệt mặt thằng Minh Mập, còn ai vô đó nữa!”

    Tôi vừa cất đi một gánh nặng âu lo trong lòng mẹ.  Và nhận ra lòng chung thủy của mẹ đối với cha cũng bao la như biển Thái bình.

    Nguyễn Ngọc Hoa

    Ngày 12 tháng Bảy, 2023

    ***

     "Tự Do là món quà quý nhất" - Linh Mục / Võ Sư Phạm Quang Hồng | Lịch Sử Qua Chuyện Kể | VHM


    https://youtu.be/7LP0LxP91Y8?si=YQP-kTdWAaNmKNWy

     ***

    BÀI THƠ HỎI NGÃ.

    ( cách dạy Tiếng Việt thời VN Cộng hoà)

    MŨM MĨM béo, MỦM MỈM cười.

    CỦ quả dành để biếu người CŨ xưa.

    KIỄNG chân, chậu KIỂNG đu đưa.

    KẺO hết, KẼO kẹt đêm mưa võng buồn.

    HỔ thẹn chưa HỖ trợ lương.

    GÃ kia GẢ bán người thương vì tiền.

    HẢO tâm lo chuyện HÃO huyền.

    Đi buôn LỖ vốn, nước màu LỔ loang.

    PHỦ phê chừ mới PHŨ phàng.

    Nửa đường GÃY gánh, GẢY đàn tìm vui.

    GÃI đầu tính ngược, tính xuôi.

    Còn lưng NỬA vốn NỮA thời tính sao.

    GIÃI bày GIẢI nghĩa dễ đâu.

    Chưa kịp ẩu ĐẢ qua cầu ĐÃ xong.

    Run RẨY phát RẪY dọn nương.

    GỠ rối điềm GỞ rộng đường nhân sinh.

    Chú RỂ bứt RỄ cây quỳnh

    Ra sức BỬA củi cho mình BỮA ăn.

    BẨM thưa, bụ BẪM con người.

    Nói năng tao NHÃ, chim kia NHẢ mồi.

    MÃ ngoài mồ MẢ xinh tươi.

    Nhường cơm SẺ áo cho người SẼ vui.

    Linh CỮU vĩnh CỬU ai ơi.

    CỮ kiêng CỬ động bệnh thời sẽ qua.

    TẺ nhạt, gạo TẺ của ta.

    Gần mà giữ KẼ thà ra KẺ thù.

    KHẺ mỏ, nói KHẼ như ru.

    CỖ bàn, CỔ kính công phu phụng thờ.

    BỖNG dưng trầm BỔNG bất ngờ.

    BĨU môi dè BỈU ai chờ đợi ai.

    Bắt BẺ, BẼ mặt tía tai.

    LẺ loi lý LẼ gạt ngoài chẳng nghe.

    Ngoài vườn CHỎNG gọng CHÕNG tre.

    CẢI thiện, CÃI lại khó mà hoà nhau.

    CHĨNH (hũ) tương nghiêng, CHỈNH sửa mau.

    CỦNG cố lời nói cho nhau CŨNG đành.

    CỞI trói CỠI (cưỡi) ngựa phi nhanh.

    Xem ai cứng CỎI được dành CÕI tiên.

    BẢO ban, BÃO tố khắp miền.

    HẢNH nắng, HÃNH diện tuỳ duyên tuỳ thời.

    Hồ đầy XẢ nước cho vơi.

    Giữ gìn XÃ tắc kẻo thời suy vong.

    Chèo BẺO, bạc BẼO dài dòng.

    Quê hương rất ĐỖI, ĐỔI thay phố phường.

    NGHĨ mình ngơi NGHỈ dưỡng thương.

    TĨNH tâm TỈNH ngộ tìm đường ẩn cư.

    TIỂU đội còn bận TIỄU trừ.

    Ngỡ rằng bảnh TẺN thành dư TẼN tò.

    SẢI tay chú SÃI thập thò.

    Nhân sự thừa THÃI bị toà THẢI ra.

    Đứng SỮNG, SỬNG sốt sợ ma.

    Trẻ thơ nói SÕI nhặt SỎI đá trôi.

    TRẢ nợ bằng một TRÃ xôi.

    NÃY giờ còn đợi hạt thôi NẢY mầm.

    Ẩn SĨ, SỈ nhục giận căm.

    GIẢ dại GIÃ gạo thăng trầm cho qua.

    QUẪN trí nghĩ QUẨN sa đà.

    Chấp nhận xúi QUẨY hơn là QUẪY đuôi.

    Đâm THỦNG, THŨNG xuống thấp rồi.

    Đòn BẨY được dịp lên đồi BẪY chim.

    Đội NGŨ giấc NGỦ lim dim.

    Ân SỦNG ướt SŨNG nằm im chờ thời.

    TỦM tỉm, đánh TŨM không lời

    VĨ cầm, VĨ tuyến... VỈ ruồi giúp ta.

    Rác RƯỞI gấp RƯỠI hôm qua.

    ĐẨY xe, ĐẪY giấc người ta chối từ.

    ĐẢNG phái, ĐÃNG trí ưu tư.

    DỞ hơi, DỞ thói tật hư DỠ nhà.

    LẨN quẩn, LẪN lộn tuổi già.

    ĐỈNH chung, ĐĨNH đạc cũng là ĐỈNH cao.

    ĐỂ dành, hiếu ĐỄ về sau.

    Cô bé tròn trịa thật là DỄ thương.

    DỎNG tai, DÕNG dạc khiêm nhường.

    RẢNH rỗi san lấp RÃNH mương trước nhà.

    Qua NGÕ, NGỎ lời hát ca.

    QUẢNG cáo - thực tế cách ba QUÃNG đường.

    RỦ rê quyến RŨ nhiễu nhương.

    RỔ sảo, RỖ mặt vấn vương một thời.

    CHỬA đẻ, CHỮA bệnh ai ơi.

    Trường hợp HÃN hữu xin thời bỏ qua.

    Phá CŨI làm CỦI bếp nhà.

    Xén bớt công QUĨ, QUỈ ma chẳng từ.

    Hạt DẺ, đất DẼ suy tư.

    Sàng SẢY ít gạo đến giờ chưa xong.

    RỬA nhục thối RỮA mặc lòng.

    Hen SUYỄN, suy SUYỂN đợi mong bao ngày.

    CƯỠNG đoạt chim CƯỞNG trong tay.

    Xin đừng cà RỠN... RỞN gai ốc rồi.

    SỬA chữa, SỮA mẹ em ơi.

    SẪM màu, SẨM tối xin mời ghé thăm.

    MẨU bánh dành biếu MẪU thân.

    Đắt RẺ, ngã RẼ bao lần em qua.

    SỖ sàng, SỔ toẹt chẳng tha.

    GIẢ thật, GIÃ gạo cho qua tháng ngày.

    Gây GỔ, cây GỖ chuyền tay.

    Cánh HẨU chầu HẪU ngồi chờ đổi ngôi.

    Mưa rỉ RẢ mệt RÃ người.

    RÃO gân cốt, RẢO bước thời đi nhanh.

    Cây SẢ, suồng SÃ là anh.

    TẢ thực, TÃ lót để dành trẻ con.

    Chàng HẢNG ai mở HÃNG buôn.

    KỶ luật KỸ xảo mình luôn ghi lòng.

    HỦ tục, HŨ gạo ngày đông.

    Hỏi NGÃ khó, chớ NGÃ lòng NGẢ nghiêng...

    AChi st trên Net.

     

     

     



    • Blogger Comments
    • Facebook Comments
    Item Reviewed: NHÓM HÀ NGỌC MỸ HÂN KÍNH MỜI CHIA SẺ NHỮNG SÁNG TÁC THƠ NHẠC VỚI QUÝ THI VĂN NHẠC SĨ THỜI DANH Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ
    Scroll to Top