TRANG THƠ ĐẶC BIỆT THÁNG 8-2023 SA CHI LỆ GIỚI THIỆU
***
THƠ SONG NGỮ
THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH & HUỲNH MAI HOA
THANH THANHCÂY MÙA THU VỚI NGƯỜI
Cây đã sống qua mùa đông rét mướt
Hứng tuyết sương nuôi
cành mới đâm chồi
Trong âm thầm nắn nót
nụ hoa tươi
chờ dâng hiến cho đời
bao sắc thắm
Cây đã sống qua muà
xuân êm ấm
Ðón nắng hồng tô màu
lá thêm xanh
Ðón gió đưa nhè nhẹ
lá ru cành
Cành với lá nâng niu
chùm hoa nở
Cây đã sống qua muà
hè nắng đổ
Chở hạ vàng trên thân
nám da khô
Vẫn hoài mong cho
trái chín ai chờ
Trái ngọt mát dù thân
cây cằn cỗi
Cây đã sống qua mấy
muà thay đổi
Xuân có vui và Ðông
có lạnh lùng
Giữa hạ nồng cây có
khát hay không?
Khi đã vắt cho đời
bao giọt nước
Cây có mỏi, nên khi
hè vừa bước
Thu vội về để nhận lá
vàng rơi
Thu ru cây ngủ giấc
chết bên đời
Tìm nhựa sống mong
ngày hồi sinh mới
Người nhìn cây có bao
giờ tự hỏi
Cây với người ai gian
khổ hơn ai?
Lá trên cây còn có những
lần thay
Người trọn kiếp được
mấy lần ngơi nghỉ
Nếu người được muà
thu ru giấc ngủ
Rũ nhọc nhằn năm
tháng bám trên vai
Người sẽ đi không ngại
quãng đường dài
Ðể làm lại những gì
còn đổ vỡ.
AUTUMN TREES AND
HUMANS
Trees have passed through the cold winter,
To nourish budding
branches, receiving mist and snow.
In silence they
create fresh flowers
To offer life so many
beautiful colors to glow.
Trees have
experienced the warm spring,
Welcoming rosy
sunlight greener leaves to render,
Hosting the wind to
softly lull the boughs
As twigs and blades
cosset the blooms’ splendor.
Trees have subsisted
through the sand season,
Bearing summer on
trunks tanned and barks dry,
Still waiting for
ripe fruits so long longed for,
The fresh sweet
produce, being stunted to defy.
Trees have survived
so many changing periods,
Feeling merry in
spring and numbed in cold.
Do trees suffer
thirst in sultry summer
After dripping for
life so many drops of water gold?
Do trees sense
fatigue so when summer just left
Autumn hurries back
to accept falling yellow leaves?
Autumn lulls trees to
a deadly sleep on the sidelines,
Awaited
resuscitation, to seek for sap that achieves.
Have humans, looking
at trees, ever wondered:
Trees or humans are
to endure more displeasure?
Leaves on trees can
be changed many times;
How many times may
humans all life rest at leisure?
If humans were lulled
by autumn to sleep
To cast off their shoulders
what has been downbeat,
They would advance up
in spite of long distances
To perfect everything
that is still incomplete.
Translation by
THANH-THANH
DƯỚI GIÀN HOA GIẤY
TÍM
“Hôm nay chợt nhớ thương người
chợt nhớ môi người
tiếng ve ngày cũ rụng
rời môi em...”
(trong nhạc-phẩm
“Nụ Hôn Ðầu”)
Dưới giàn hoa giấy
tím
Lần đầu anh hôn em
Lũ ve sầu lên tiếng
Mảnh trăng khuya bên
thềm
Rồi thời gian qua mau
Anh theo học lên cao
Bỏ giàn hoa giấy tím
Với cuộc tình trăng
sao
Từng lá thư viết về
Anh vẫn nhớ thôn quê
Nhớ giàn hoa giấy tím
Có em nghiêng tóc thề
Mỗi ngày một lần đến
Bên giàn hoa giấy xưa
Tiếng ve sầu nức nở
Nghe nỗi buồn vu vơ
Bây giờ mùa hạ về
Ôm một mảnh tình quê
Dưới giàn hoa giấy
tím
Em hóa thành cây si
NGÔ BÍCH LAN
(France)
UNDER THE PURPLE FLOWERS
“I suddenly remember and miss
I suddenly
reminisce about his kiss
My lips bewitched
with the old cicadas’ carol...”
(from the song
“The First Kiss”)
In the purple
flowers' shade
You kissed me the
first kiss.
The moon lit its
light of jade;
The cicadas sang their
song of bliss.
Then, time passed
fast and blind;
You went to your
studies above
Leaving the purple
flowers behind
With such a dreamlike
love.
In each letter sent
to the old place
You said you still
missed this start
With the purple flowers
of grace
And this young and
true heart.
I have come back each
day alone
To see the old
flowers obsess
And hear the cicadas
groan;
I feel such a vague
distress.
I have nurtured my
pastoral love
Now that summer is
back to see
With the purple
flowers above
I’ve become an
amorous banian tree.
Translation by
THANH-THANH
BẾN YÊU THƯƠNG
Thả lỏng ước mơ Trên
bờ chính giác
Bến trược bãi âm Ngã
tỉnh đường mê vang vọng sóng nhiễu…
Em trăng khuya soi vườn
hoa mộng dẫn bước sông hồ…
Ta tâm linh gì nguồn
thi ca càng bung tủa!!
Tạ ơn tình siêu nhiên
thắp ánh mặt trời
Ta phục sinh ta náo động
kiếp kiếp!!
Em ơi có thấy chăng tảng
băng mùa đông tan chảy??
Rực lửa hồng trên bếp
yêu thương
Mọi bể dâu chừng như
trang giấy trắng!!
Tố chất nguyên sinh từ
tay em nở ngát hồ sen!!
Chúa đã thấy gì từ
thòng lọng trên cổ con??
Tạ ơn mặc khải nơi
Ngài !!
Ơi con hồ hết đời nằm trong cũi
sắt!!
Đôi mắt vẫn sáng quắc
nhìn mưa dầm nhiều sấm chớp!! Tưởng bóng con chiến mã với nước rút trên đường
hành canh
Ta, em từ đâu mà cành
khô bỗng chốc cũng nở hoa??
Ơi cung bậc của lộ
trình âm giai!!
Đã đưa ta gặp đền đài
có M ngự trị!!
Ta sẽ vượt hết mọi sợ
hãi!!
Và ta hy vọng bất tử
ta
Em của mọi mạch nguồn
đưa nhau ra biển!!
Hải đăng tình cùng
trăng sáng rực bến yêu thương!!
HÀ NGUYỄN DU 7h33’
Aug 02/23
( gửi M/Y)
***
NỮ SĨ ĐA TÀI MINH THÚY THÀNH NỘI
Nhớ Người Thương Binh VNCH ( họa )
1
Non sông gấm vóc con
giòng giống
Chẳng thể vì đời sống
đẹp êm
Chiến trường gối súng
từng đêm
Ngăn thù diệt giặc dù
thêm mệt nhằn
2
Còn ai để ý băn khăn
khổ
Dẫu phải mồ hôi đổ ướt
rơi
Lăn thân lửa đạn rực
trời
Hy sinh tuổi trẻ cho
đời về sau
3
Than ôi ngẫm dạ đau
thầm cắt
Thế sự xoay cờ thắt
cuộn mươi
Cảm anh thương phế hư
người
Nghẹn ngào đất nước nụ
cười tắt ôi
4
Đàn chim vượt biển đồi
lay cánh
Tổ ấm đà tan gánh tại
đây
Nhìn xem kẻ cụt hai
tay
Mưu sinh cơm áo nặng
đầy đôi vai
5
Nhìn về tổ quốc trai
nào vẹn
Én Nhạn phu thê nén
thảm thương
Bầy con giáo dục đứt
đường
Đành chôn chữ nghĩa mộng
thường giữa đêm
6
Thân di chuyển lại
thêm cuồng vả
Lúc khó khăn cùng ngã
chẳng nâng
Nghẹn ôi thảm cảnh cầm
bằng
Thương binh tủi nhục
vết hằn hận ai
7
Từng ngày độn bữa
khoai cùng sắn
Lệ nhỏ đầy trôi đặng
thế canh
Đêm nằm đắp chiếc chiếu
manh
Nhìn quanh đều khổ
cũng đành lơ cho
8
Lời than tựa sóng gào
ngoài biển
Bệnh hoạn đành xoay
biến bóp xoa
Có đau cũng chỉ hít
hà
Mười phương bốn bể
ngàn xa bùi ngùi
9
Khi xưa bạn hữu chung
trà quế
Kỷ niệm huynh cùng đệ
chiến binh
Hành quân lội suối
băng gềnh
Gian lao nếm đủ lặng
tênh trên giường
10
Ra đi nhớ cố hương
quê ngoại
Khó thể quên dùng
trái nhớ cây
Thương binh lăn lộn từng
ngày
Đầu đường xó chợ khốn
đầy từ lâu
11
Rao mời vé số hay
hàng xén
Chịu nhọc nhằn đè nén
tủi thay
Tình thương thể hiện
nhanh ngay
Giúp người lính trận
không may thải đào
12
Từ bi bác ái cao đầy
lượng
Nghĩa nặng dù nghìn
trượng khó đo
Còn thương còn nghĩ
tiền đồ
Ra tay cứu giúp ban
cho bao người
13
Phù du của cải thời
hành đạo
Tạo nghiệp lành hoà hảo
túc tri
Nêu cao tổ quốc nhớ
ghi
Hy sinh tánh mạng bao
vì biết không
14
Thời sung túc chẳng
ai cần hám
Lúc đắng cay thau cám
quý mê
Bên nay cuộc sống dư
trề
Có đâu quên được tình
quê dạo nào
15
Nghĩ về đất nước ruột
bào
Chim bay xa tổ thể
nào lướt sông
Gom mây kết nắng tan
giông
Cùng nhau hành thiện
của công đầy mình
Ơn sâu đáp trả phế
binh
Con tim máu chảy
nghĩa tình nước non
Minh Thuý Thành Nội
***
NỮ SĨ KIM HOA: MƯA VÀ EM
Gió vờn lao xao lá
Lưng trời mây xám
trôi
Võ vàng từng sợi nắng
Rì rào tiếng mưa rơi
Ly cà phê đơn côi
Lặng thầm bên góc nhỏ
Giọt đắng chạm bờ môi
Quay tìm về dĩ vãng
Lệ lòng như đã cạn
Hớp nhẹ ngụm thời
gian
Muộn màng thương ánh
mắt
Nghe bước chân lỡ
làng
Sài Gòn đón mùa sang
Cây vươn chồi hoa thắm
Niềm riêng đến ngập
tràn
Mưa cùng em ....! Thầm
lặng
Kim Hoa
25/7/2023
***
Người Chăn Cừu Và Con
Sư Tử
Nhận ra rằng đã mất
đi mấy cừu
Giận dữ anh tuyên bố
rằng
Bắt được kẻ trộm sẽ
trừng trị ngay.
Chắc có chó sói gần
đây
Anh đến hang động ở
ngay vùng đồi
Cầu thánh thần: "Hãy
giúp tôi
Tìm được kẻ trộm tôi
thời hiến dâng
Một con bê béo
ngon lành
Thần hãy chứng
giám lòng thành của tôi."
Thời lâu mỏi mắt tìm
tòi
Sói đâu chẳng có những
nơi hang này
Qua một hang lớn gần
ngay
Thấy con Sư Tử ngồi
đây đang chờ
Cạnh nó một con cừu
tơ
Bị Sư Tử bắt đang chờ
để ăn
Người hoảng kinh, quỳ
khấn rằng:
"Sẽ cúng bò đực
cho lần hiến dâng
Đuổi Sư Tử, cầu
xin thần
Bắt kẻ cắp đó chẳng
cần nữa đâu."
Người đời vẫn có nói
câu:
"Hãy nên cẩn
thận khi cầu thần linh."
***
Người Chăn Cừu Và Con
Sư Tử
Nhận ra rằng đã mất
đi mấy cừu
Giận dữ anh tuyên bố
rằng
Bắt được kẻ trộm sẽ
trừng trị ngay.
Chắc có chó sói gần
đây
Anh đến hang động ở
ngay vùng đồi
Cầu thánh thần: "Hãy
giúp tôi
Tìm được kẻ trộm tôi
thời hiến dâng
Một con bê béo
ngon lành
Thần hãy chứng
giám lòng thành của tôi."
Thời lâu mỏi mắt tìm
tòi
Sói đâu chẳng có những
nơi hang này
Qua một hang lớn gần
ngay
Thấy con Sư Tử ngồi
đây đang chờ
Cạnh nó một con cừu
tơ
Bị Sư Tử bắt đang chờ
để ăn
Người hoảng kinh, quỳ
khấn rằng:
"Sẽ cúng bò đực
cho lần hiến dâng
Đuổi Sư Tử, cầu
xin thần
Bắt kẻ cắp đó chẳng
cần nữa đâu."
Người đời vẫn có nói
câu:
"Hãy nên cẩn
thận khi cầu thần linh."
Bùi Phạm Thành
(ngày 13 tháng 5 năm 2021)
***
*THI SĨ NGUYỄN MINH THANH
Đi " Lấy Cốt
" Chồng
Giữa Núi Rừng
Việt Bắc
( Chị Trần Thiên Thọ Hải - năm 1980 )
Soỉ đá ngùi xa " lấy cốt " chồng
Rừng đêm bốc mộ dưới mùa Đông
Mưa phùn đèn bão tia mờ sáng
Thiếu phụ áo tang lệ ngấn tròng
Rượu nhạt rửa xương đau đớn dạ
Bao bàng sắp cốt xót xa lòng
Nghẹn ngào lá trúc thân thui thủi
Khấp khểnh đường đêm"ẳm cốt" chồng !!
Nguyễn Minh Thanh cẩn tác
( Theo truyện của Đoàn Trọng Hiếu. GA, 2023 - 8 - 11 )
***
THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH
Quán trọ ven đường
Em chẳng phải bản thân là quán trọ
Anh không là lữ khách
mãi tìm vui
Chuyện tình ái nơi chốn
xa vui thú
Rồi đột nhiên dừng
chân nơi quán trọ
Em một thuở tự lo chuyện to nhỏ
Được hay không em chẳng chút đắn đo
Tàu cặp bến khi ngoài khơi sóng gió
Ngựa buông cương chân mõi bước quay về
Chuyện tình yêu chẳng có chút ê chề
Người tìm đến hay ngược xuôi mặc kệ
Đời thong dong đời phủ kín màu hồng
Có gia đình làm chi cho vướng bận
Anh lữ khách đường xa vai gánh nặng
Nợ gia đình nợ sông núi vai mang
Dừng chân nghỉ để ngày mai tiếp bước
Vui hay không em chẳng chi chấp trước
Rồi rạng đông anh cũng sẽ lên đường
Lòng chẳng vui anh cứ mãi vấn vương
Em cũng thế lòng cứ mãi tưởng thương
Ôi !... quán trọ, ôi !... tình người lữ khách
...
***
Điều bất khả ... (*)
của bóng tối
(Hình của Nguyễn Khánh Duy
https://phaphoan.com/)
Kìa ai đó lấy thiền
làm công án
Kiệm lời nói chữ
nghĩa nào tả hết
Ngộ cảnh đời chỉ chốc
lát thoáng qua
Đời nhị nguyên tìm
đâu ra tuyệt đối
Lặng lẽ tìm sẽ đưa lời
nói dối
Tự dối mình hay dối cả
tha nhân
Bóng tối của ai một
màu nguyên bản
Thánh đường nào để
nghe lời bất khả
Điều bất khả điều gì
trong tâm khảm
Lòng đại dương đen kịt
của lòng mình
Biển rộng sâu biển chứa
trái tim mình
Không biển nào cùng một
tấm chân tình
Không biển nào có
cùng một bình minh
Đừng mổ xẻ quan sát
chi cho mệt
Ai giả vờ ai dối gạt
riêng ai
Nguyên bản anh và của
tôi nguyên bản
Nếu là khác đó cũng
là công án
Giúp cho đời biết lẽ
nhất, nhị nguyên
Tim máu đỏ nhưng chắc
chi một nhịp
Biển đen ngòm biển vẫn
của riêng ta !...
***
THỜI DỊ SỬ
Mưa phố cổ trổ hoa thiên huyền sử
Núi vút cao chói sáng
sóng biển khơi
Đêm ấp trứng thần
linh vào quỳ phục
Gió mưa giông cuồn cuộn
bốn phương trời
Thuở cát bụi mịt mờ
chương mặc khải
Trang tư duy buông thả
dốc hoang sơ
Bày cuộc cờ dọn đường
về du mục
Lắm bể dâu sương khói
tỏa chen bờ
Ngững mặt giang tay xuân reo mở hội
Gió yêu trăng ve vuốt
bóng san hà
Vẳng tiếng ru ngọt
ngào dòng sữa mẹ
Kiệu rồng xưa luân vũ
điệu hoàng phi
Chữ nghĩa thiên di biến
dạng lạ kỳ
Thổi bão táp réo người
muôn năm cũ
Chút dư âm còn vọng lạc xứ người
Đếm từng ngày chất nỗi
hờn sa mạc
Biết về đâu tuyết phủ
đá hong đời
Gót lầm lũi cát đau mây viễn khách
Nhặt tình người đong
đếm mảnh trăng vơi
Còn lại chút hương
xuân mùa dị sử
*SA CHI LỆ THỜI DỊ SỬ
SA CHI LỆ
XIN LÀM CÂY CỎ
Ta hành khất bỗng điên quỳ sám hối
Xin trở về cát bụi
cũng không yên
Áo rách nát ngỡ ngàng
thời loạn thế
Những tên hề đắc chí
bán lương tâm
Khi trời đất phong
vân cuồn cuộn thổi
Đêm côn trùng nín thở
bảy mặt trời
Ma quái lên ngôi mang
toàn mặt nạ
Tranh ngôi đoạt vị diễn
kịch tình người
Lúc chân lý quay lưng
đi khập khiễng
Người bốn chân vênh
váo mượn oai hùm
Khoác áo nhân danh
phơi bày sự thật
Chỉ toàn dối trá mua
bán máu xương
Ta lặng lẽ thắp đèn
cơn cuồng mộng
Đang sói mòn hiện tượng
phá ngũ âm
Thời phải thế hay nghịch
đùa thiên mệnh
Xua âm binh khiêu vũ loạn
hí trường
Dường như trong ta nhịp
tim thoi thóp
Mắt đã nhòa chữ nghĩa
rớt rơi đau
Thèm hét lên vỡ tung thời
loạn thế
Chỉ xin làm cây cỏ gọi
tên nhau…