THƠ Ý NGA TƯỞNG NIỆM NGÀY QUỐC HẬN 30-4-1975
NỖI ĐAU THUYỀN NHÂN
Bạn ơi! Khóc tháng Tư về
Bao nhiêu sương phụ ủ ê ảnh chồng
Thả hoa về biển mênh mông
Giỗ chung, cùng hướng biển Đông khóc người.
Quê hương tàn mạt tới nơi
Đua đòi, đảng vẫn thảnh thơi chơi bời
Săm soi đào bới, đổi dời
Đâu là biên giới, đất trời của dân?
*
Ai người yêu nước luận bàn
Gọi nhau bảo vệ non ngàn, biên cương,
Niềm riêng ai xót cùng thương,
Nhìn chung một hướng quê hương điêu tàn?
Ý Nga, 6.4.2021
*Sương phụ: vợ góa chồng.
MỞ CỬA SAO DỰNG RÀO?
Người “dưng”: mở cửa rước vào
Trong Nhà: xây dựng hàng rào trốn chung
Nực cười giấc mộng đại đồng
Nước nào cũng nhuộm hồng hồng giống nhau.
Rõ ra khác biệt vàng thau!
Ý Nga, 3.4.2021
GIỌT MƯA TRÊN VAI EM
*Thương kính tặng những góa phụ thuyền nhân
trên đường tìm Tự Do
*Vợ nói với chồng (đã hy sinh vì quê hương)
Anh cứ trụ trên vai em bé bỏng
Thấm áo tơ mỏng mảnh, cùng thong dong
Đường không đông, mình dạo bộ một vòng
Cho hạnh phúc về hong khô áo trắng.
Trong thinh vắng anh hát bài Gọi Nắng
Mau mau về để anh lặn vào em
Cho mỗi đêm giọt lệ ướt vai mềm
Anh được nếm giọt thủy chung rơi rụng.
Em cô phụ thờ chồng, không bất dũng
Chít khăn tang em vượt biển, đường cùng
Gánh việc chung, em tay dắt, tay bồng
Đưa cha mẹ thoát gông cùm cộng sản.
*
Chìm lòng biển, người thân đành ly tán,
Thương em tôi phải ở lại trần gian
Hoa úa tàn theo Quốc Nạn lầm than
Trong biển loạn khóc phận buồn: thất tiết!
Em lực kiệt, cơn đau hoài thê thiết,
Hải tặc kia hủy diệt cả tiếng rên,
Cho nên em thầm kín với ưu phiền,
Sống như chết cùng lời nguyền nghiệt ngã:
“Dù Âu, Á phải nuôi hoài Ngọn Lửa
Lửa phải nung! Lửa thúc giục hồn ta!
Chống gian tà, lửa phải ngời tinh hoa
Hoa dù cháy, thù Nhà không bội nghĩa!”
Anh cứ trụ trên vai em, chí cả!
Ý Nga, 22.10.2011.