728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

      TRANG ĐẠC BIỆT DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA QUÝ THI SĨ

       TRANG ĐẠC BIỆT DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA QUÝ THI SĨ



      ĐÓN GIÓ SINH NHẬT THỨ 75...

      -Thơ Mai Xuân Thanh


      ĐÓN GIÓ SINH NHẬT THỨ 75...

       

      Bảy mươi lăm tuổi tới đây rồi...!

      Thoáng chốc thời gian lặng lẽ trôi

      Sinh nhật ngày hai nơi hẻo lánh

      Tháng ba năm ấy chốn luân hồi

      Ngũ Hành Sơn, biển xanh, thơ dại

      Ấu Học Bình Khuê trẻ nhỏ thôi

      Nhớ thuở măng non rời xóm cũ

      Vỗ về giấc ngủ mẫu thân ngồi...!

      Mai Xuân Thanh

      Ngày 24/01/2021

       

      Thơ Họa:

       

      CHÚC MỪNG SINH NHẬT 75

       

      Đã qua “thất thập cổ lai” rồi

      Chắc thấy đời người tựa nước trôi

      Kính chúc thọ tăng trăm tuổi đến

      Cầu mong tài phát mấy mươi hồi

      Xa quê thương Mẹ thương nhiều quá

      Ly xứ nhớ trường nhớ mãi thôi

      Cảm phục tâm từ vì Đạo cả

      Xuân Thanh sau sẽ đặng...ngai ngồi!

       Phương Hoa

      JAN 24th 2021

       

      SINH NHẬT MAI XUÂN THANH

       

      Đủ bảy lăm sinh nhật đến rồi

      Từng ngày sức khỏe vẫn đều trôi

      Vần dương hái nắng say nhiều bận

      Bóng nguyệt phơi sương đắm những hồi

      Bút vẫy vần thơ vui dạ vậy

      Câu cài điệu phú thỏa lòng thôi

      Hôm nay bạn hữu mừng hoa bánh

      Cụng rượu nâng ly nhập tiệc ngồi

           Minh Thuý Thành Nội

      Tháng 1/24/2021

       

      SINH NHẬT XA XỨ

      -/-

      Bảy lăm sinh nhật, đến nơi rồi

      Vui thú điền viên, khoảnh khắc trôi

      Non Nước em chờ đà mấy lúc

      Mỹ Khê bạn đợi cũng bao hồi

      Sông Hàn sóng gợn, sao xinh thế

      Núi Chúa mây mù, mãi đẹp thôi

      Ghế đá công viên nơi xứ lạ

      Chiều nay lặng lẻ, thẩn thơ ngồi

      Thanh Trương

      ** 

      SINH NHẬT,NHỚ MẸ

       

      Năm nay,tuổi đã bẩy lăm rồi

      Vùn vụt dòng đời thoáng chốc trôi...

      Bỏ xứ,hôm nao lòng não nuột,

      Xa quê,sớm đó dạ bồi hồi

      Niềm thương xóm cũ luôn nung nấu

      Nỗi nhớ làng xưa mãi thúc thôi

      Tha thiết lời ru thời nhỏ dại,

      Ôm con,từ ái...mẫu thân ngồi.

      Thanh Hoà.

       

      NHỚ NƠI SINH TRƯỞNG

       

      Ba phần bốn của trăm năm rồi

      Ngày tháng như là bóng nắng trôi

      Non Nước bên trời thương mấy thủa

      Bình Khê cạnh biển nhớ đôi hồi

      Biển mây Mỹ Thị sương mờ lắm

      Vũng gió Nam Ô sóng quá thôi

      Cẩm Lệ rời xa từ buổi đó

      Bảy lăm từ tạ chỗ quen ngồi ...

      Utah  2 - 3 – 2021

      CAO MỴ NHÂN

       

      CHÚC SINH NHẬT MAI XUÂN THANH

       

      Xuân bảy mươi lăm đã đến rồi,

      Chúc mừng sinh nhật đẹp đời trôi.

      Bể trần kia lội sầu bao lối,

      Sóng gió này qua trãi mấy hồi.

      Đà Nẵng quê lành mang nỗi nhớ,

      Đất trời xứ lạ ẩn mình thôi.

      Tuổi già thư thả thơ đầy túi…

      Xướng hoạ ca ngâm với bạn ngồi !

      Liêu Xuyên

       

      MỪNG SINH NHẬT 75

       

      Nhị nhật tháng ba đã đến rồi,

      Bảy mươi lăm tuổi đã vèo trôi !

      Đời người ngắn ngủi khôn cầm giữ,

      Cuộc thế phù du khó vãn hồi !

      Thất thập ngũ dư nên hỉ hạ,

      Lão đương ích tráng hãy vui thôi !*

      Cháu con dâu rể đầy dòng tộc,

      Nội ngoại vuốt râu, chễm chệ ngồi !

      Đỗ Chiêu Đức

       03-02-2021

      * LÃO ĐƯƠNG ÍCH TRÁNG 老當益壯 : Già mà còn mạnh khỏe. Đây là một vế trong câu văn Biền Ngẫu Tứ Lục nổi tiếng của người đứng đầu TỨ KIỆT ở buổi Sơ Đường là VƯƠNG TỬ AN (Vương Bột) trong bài Đằng Vương Các Tự.  Cả câu như sau :

      老當益壯,寧移白首之心?Lão đương ích tráng, ninh di bạch thủ chi tâm;

      窮且益堅,不墜青雲之志。Cùng thả ích kiên, bất trụy thanh vân chi chí!

      Có nghĩa :

      Già mà còn khỏe mạnh, có thể bỏ đi cái tâm lý bạc đầu;

      Nghèo mà kiên cường, sẽ không làm nhục cái chí thanh vân!

       

      ĐOÁN LẦM

       

      Nhập thế năm ba, đoán trật rồi

      Bẩy lăm tuổi hạc đã lần trôi!

      Tháng ba sinh nhật, ngày hai đó

      Bính tuất lịch âm, thứ bẩy hồi

      Đà Nẵng miền trung bờ cát trắng

      Bình Khuê ấu học chốn thường thôi

      Cha nuôi khôn lớn thân bay nhảy

      Đau yếu mẹ trông thấp thỏm ngồi!

      Lộc Bắc

       Fev21

       

      ĐÓN GÍO NGÀY SINH NHẬT

       

      Sinh nhật Xuân Thanh biết trễ rồi

      Nhưng không thể để đó êm trôi

      Chỉ mong Đẳng ấy luôn vui nhận

      Đâu muốn tui đây được đáp hồi

      Nguyện chúc nhà thơ-gieo tiếp mãi

      Xin mừng Bác Nguyễn-họa đều thôi

      Góp thêm hưng phấn cho bằng hữu

      Chung chiếu rượu châm ngất ngưởng ngồi.

      Thái Huy

        2/3/21

       

      SINH NHẬT NHỚ QUÊ MẸ

       

      Sinh Nhật bảy lăm đã đến rồi,

      Tuổi đời một thoáng tựa mây trôi.

      Tha phương lạc bước qua bao nẻo,

      Viễn xứ bôn ba khổ mấy hồi.

      Đất Quảng Nam huynh lưu luyến mãi,

      Ngũ Hành Sơn khách vấn vương thôi.

      Xuân Thanh tưởng nhớ thời còn nhỏ,

      Thuở bé đứng nhìn thân mẫu ngồi.

      Ngô Văn Giai

       

      CHÚC THẦY LUÔN UNG DUNG TỰ TẠI

       

      Lại một mùa Xuân nữa đến rồi

      Lướt nhanh như gió thoảng mây trôi

      Đường Thi xướng họa cùng qua lại

      Lục Bát hò khoan vẫn phản hồi

      Đợi lúc nghe lơ mơ mới... tốp

      Chờ khi đọc hết nổi đành ... thôi

      Bao giờ mệt chẳng làm thơ nữa

      Tới chốn Thiền Môn yên lặng ...ngồi

      Nông gia hai lúa NJ

       

      SINH NHẬT VUI VẺ

       

      Trăm mấy thời nay vượt dễ rồi

      Mong đầy an lạc chẳng chi trôi

      Bà Nà dạo cảnh chờ bao lúc

      Núi Chúa rong chơi đợi mấy hồi

      Non Nước ngàn mây xinh khỏi nói

      Ngũ Hành lắm vẻ đẹp thì thôi

      Chúc Huynh tuổi hạc bên con cháu

      Hưởng phúc trời cho thảnh thới ngồi...

      Chu Hà

       

      NHỚ SINH NHẬT XƯA

       

      Hằng năm sinh nhật quá vui rồi!

      Kỷ niệm quay về khó thể trôi

      Ổ bánh người trao lời cảm động

      Vần thơ khách gởi dạ bồi hồi

      Bình Dương thắng cảnh nào quên được

      Đà Lạt sương mù mãi luyến thôi

      Kể chuyện giòn tan tình thắm thiết

      Trà sen mời bạn chúng ta ngồi...

       Như Thu

      03/02/2021

       

      MỪNG TUỔI BẢY LĂM

       

      Từng trải bảy lăm,tuyệt quá rồi

      Nhìn đời như ngắm áng mây trôi

      Vút,trầm với gió thường luân chuyển

      Tròn,khuyết theo trăng vẫn tái hồi

      Trước đã nước non cùng kiến thiết

      Nay còn nhà cửa giữ gìn thôi

      Vàng thu chạnh nỗi niềm xa xứ

      Trở giấc đêm khuya lặng lẽ ngồi…!

      Lý Đức Quỳnh

          3/3/2021

       ***

      "THUYỀN TÌNH" Kính Họa Bài " THUYỀN TRĂNG"

      Của Nữ Sĩ Sông Thu

      Kính Họa Bài THUYỀN TRĂNG của 

      Nữ Sĩ Sông Thu

       

      Thuyền Tình

       

      Như thuyền không bến biết về đâu

      Lẻ bóng trăng thâu vẫn nguyện cầu

      Có bạn tâm đầu hầu xẻ đắng

      Gặp ai ý hiệp để chia sầu

      Nên duyên, má ấp người chung dạ

      Thành nghĩa, môi kề kẻ hợp nhau

      Nếu phải trung nhân xin thệ ước

      Một đời son sắt chẳng phai màu

       

      Nhất Hùng

       

      THUYỀN TRĂNG

       

      Thuyền chở trăng vàng đi đến đâu ?

      Về nhà ta nhé, ở bên cầu

      Giường đôi quạnh quẽ sương pha lạnh

      Gối chiếc chơ vơ lệ thấm sầu

      Ánh nguyệt lung linh làm hiện bóng

      Chung trà thoang thoảng rót mời nhau

      Tựa vai âu yếm, cùng im lặng

      Trăng lặn, thuyền trôi, ảnh nhạt màu...

         Sông Thu

      (Rằm tháng giêng Tân Sửu 2021)

       

      Thơ Họa:

       

      NGUYỆT NỮ TỈ TÊ

       

      Hằng Nga khuya lãng, viễn nơi đâu??

      Sắc vẹn huyền linh, rạng dưới cầu…

      Vạn thuở hồng nhan sao quả tú?

      Ngàn năm lẻ bóng , hẳn cô sầu?

      Dát vàng, quanh tớ hòa chung bóng

      Rót rượu,  chan niềm ẩm với nhau

      Lúc khuyết, khi tròn ai kẻ thấu…  

      Tỉ tê vơi dạ, ánh nghiêng màu……

      CAO BỒI GIÀ

        26-02-2021

       

      NGUYÊN TIÊU VẮNG NGUYỆT

       

      Đại lễ rằm Giêng,Nguyệt trốn đâu?

      Tơ duyên đằm thắm thoắt phai màu

      Đêm nào nhớ quá,trăng đầu ngọn...

      Thuyền nọ thương nhiều, tóc chụm nhau

      Trông ngóng đà lâu sương lạnh giá

      Đơị chờ đã mỏi,mắt u sầu

      Canh tàn,trống điểm,nghe rời rạc

      Đêm trắng,ngày lên,tắt nguyện cầu...

      Thanh Hoà

       

      THUYỀN TÌNH 

       

      Thuyền trôi ,trôi mãi sẽ về đâu ?

      Hãy ghé nhà tôi sát mé cầu

      Ôm ấp gối chăn tìm mộng ấm

      Đượm nồng hương lửa giải cơn sầu

      Tiện đây vầng Nguyệt soi làn nước 

      Sẵn có  mái chèo khỏa bóng nhau

      Mười bốn đèn trăng treo lấp lánh

      Sóng tình loang loáng tỏa muôn màu

      Songquang 

       20210226

       

      CÁCH MỘT NHỊP CẦU

       

      Chia tay ngày ấy biết về đâu !?

      Bến Hải, Hiền Lương mấy nhịp cầu?!

      Phúc Xá, Hồng Hà... bờ cát mịn,

      Tây Hồ, Trúc Bạch... ánh trăng sầu.

      Anh trai Hà Nội còn mơ tưởng!

      Em gái Sài Gòn có nhớ nhau?

      Nam Bắc vì sao mà cách trở,

      Giang sơn một dải lụa phai màu 

       Texas, February 26th 2021

      Hồ Công Tâm

       

      ĐỢI TRĂNG 

       

      Hỏi xem trăng ngọc thượng nguyên đâu

      Mà ánh lung linh sáng vạt cầu

      Khiến khách chung tình ngồi đợi mãi

      Thành người vẹn nghĩa phải buồn sâu

      Bao năm đỉnh núi quên trông nguyệt

      Mấy thủa đầu sông cạn nhớ nhau

      Sóng bạc Quảng Hàn vương sắc tuyết

      Sang mùa hoa quế đẹp tươi màu ...

      Utah  26 - 2 – 2021

      CAO MỴ NHÂN 

       

      THUYỀN SAY…

       

      Đêm này thuyền biết hướng về đâu

      Còn nhớ chiều xưa hẹn dưới cầu

      Cô phụ chờ ai phòng vắng ngắt

      Chinh nhân hoài vọng chốn u sầu

      Trời trưa đối diện mời trà ấm

      Đêm tối bên bàn chuốc rượu nhau

      Nồng thắm kề vai đưa chén ngọc

      Lên môi …say vội dưới đèn màu…

      ĐIỀN KHUÔN GIA

       

      TRĂNG ĐÃ PHAI MÀU

       

      Đây dòng tâm sự gửi về đâu ?

      Từ độ rời xa nửa địa cầu

      Một bóng lênh đênh vời vợi nhớ

      Từng đêm thao thức chứa chan sầu

      Người ơi chẳng dễ mong tìm lại

      Ta cũng thôi đành để mất nhau

      Thương chiếc thuyền tình không bến đỗ

      Vầng trăng thệ nguyện đã phai màu

      Nguyễn Kinh Bắc

       

      GHẸO TRĂNG

       

      Tháng giêng rằm hỡi trăng về đâu ?

      Sáng toả mênh mông đẹp bến cầu.

      Sông nước in hình Nga quạnh quẽ,

      Gió mây vờn bóng Nguyệt thêm sầu !

      Quảng hằng cung thẩm nàng xây mộng,

      Nhân thế đời vui phố rực màu !

      Hãy xuống trần gian ta gặp gỡ…

      Câu thơ tiếng hát quyện cùng nhau !

      Liêu Xuyên

       

      BÊN SONG

       

      Trăng tà lãng đãng trốn nơi đâu

      Chẳng đến cùng ta chung nhịp cầu

      Bóng chiếc lao chao theo bướm lượn

      Thân đơn tĩnh lặng nhắp trà sầu

      Tuyết rơi tuyệt cạn bao hy vọng

      Gió chở niềm mơ sẽ có nhau

      Đêm trắng lệ trào thêm nỗi nhớ

      Bên song mòn đợi tóc phai màu

       Kiều Mộng Hà 

      Austin 26-2-2021

       

      VÀNG PHAI 

       

      Trăng chở vàng gieo rải tận đâu

      Mà sao tăm tối phủ quanh cầu

      Sương sa đầu ngõ mờ tâm sự

      Buồn rớt thềm trung chảy giọt sầu

      Nhớ thuở chung trường đùa với phượng

      Mơ thời đối bóng bỡn cùng nhau

      Chừ xa nghìn dặm hồn tê tái

      Mây gió sầu bi nguyệt đổi màu 

       Phương Hoa 

      FEB 26th 2021

       

      THUYỀN TRĂNG

       

      Bốn sáu năm dài cố quận đâu

      Hờn thay tạo hóa khéo cơ cầu

      Người xa xóm cũ tâm hồn khổ

      Kẻ bỏ làng xưa trí não sầu

      Mấy thuở tình thâm còn cách trở

      Bao giờ mẫu tử được gần nhau

      Thuyền trăng chở nặng niềm thương nhớ

      Ánh nguyệt buồn ai cũng úa màu

            Thanh Song Kim Phú

      CA Feb/26/2021

       

      TRĂNG RẰM THÁNG GIÊNG

       

      Đêm rằm tháng một nghĩ về đâu 

      Thắp nến lung linh khởi nguyện cầu

      Cửa dưỡng cơm ngon nhiều chặng nhớ

      Dòng nuôi sữa ngọt lắm thời sầu 

      Loanh quanh bám mẹ lo công với 

      Luẩn quẩn đeo người phụ việc nhau

      Kỷ niệm miên man nhoà cảm xúc 

      Vầng trăng chiếu xuống tỏa thanh màu 

           Minh Thuý Thành Nội 

      Tháng 2/25/2021

       

      LỜI NGUYỆN CẦU 

      TRONG ĐÊM NGUYÊN TIÊU

       

      Nguyên Tiêu tục ấy có từ đâu?

      Giải hạn cúng sao bá tánh cầu

      Xứ Mỹ mưa phùn trăng trốn biệt

      Quê nhà nguyệt rạng khách vương sầu

      Tương tư mộ khúc vô hình bóng

      Đạo pháp vô biên có thấu nhau

      Ví phỏng lời van vào cữa Phật

      Cầu cho tín hữu đạt y màu...

      Chu Hà

       

      THUYỀN TRĂNG

       

      Thuyền trăng ấy thể chẳng trôi đâu

      Đứng sát bên em vịn mống cầu

      Suối tóc tung bay gom nỗi nhớ

      Con tim rộn đập thải u sầu

      Tự nhiên thấy khỏe-không quên  hẹn

      Rồi thật cảm vui-đã có nhau

      Cứ thế mây đưa đi khắp nẻo

      Tham quan đất nước rực tươi màu…

      Thái Huy 

       26/2/21

       

      TRĂNG BUỒN

       

      Trời cao biển rộng trăng từ đâu

      Óng ả sóng vàng giữa cõi sầu

      Cám cảnh cô đơn nghe quạnh vắng

      Xót đời lang bạt tái tê màu

      Một lần đưa tiễn người biền biệt

      Ngàn nỗi thương đau kẻ mất nhau

      Vằng vặc ngoài song tranh muốn vẽ

      Sắc tô ánh nguyệt lặn trên cầu…

      Hải Rừng

      Trăng Nguyên Tiêu Tân Sửu 2021…

       

      TAN TÁC 

       

      Em vẫn chưa về em ở đâu 

      Để anh thơ thẩn mãi bên cầu 

      Ngày buồn đau xót hồn pha lụy 

      Đêm nhớ quạnh hiu dạ nhuốm sầu 

      Hạnh phúc chỉ khi mình kết hợp 

      Bẽ bàng là lúc ta xa nhau 

      Tấm thân cô lữ lòng xao xuyến 

      Duyên nợ từ nay phai sắc màu./. 

      Toronto 26/2/2021

         Nguyên Trần 

       

      ĐÊM NGUYÊN TIÊU

       

      Thuyền trăng đầy khẳm chở về đâu ?

      Có ghé nhà ai phía dốc cầu

      Thục nữ yêu kiều duyên đậm sắc

      Thi nhân tuấn nhã áo phai màu 

      Trên lầu rãi gió cùng chung nguyệt

      Dưới bến trao tình mãi nhớ nhau 

      Nguyện ước kề vai lời gắn bó

      Nguyên tiêu rực rỡ giải cơn sầu 

      Chung Văn

       

      CÔ ĐƠN

       

      Chiều hôm nắng quái buồn sao đâu

      Chút phận bèo mây lỡ nhịp cầu

      Xuân đến cỏ hoa khoe sắc thắm

      Rèm buông tơ phím lặng cung sầu

      Uyên ương chắp cánh người đâu tá

      Hạnh ngộ chưa từng để luyến nhau

      Lơ lửng thuyền hồn neo bến vắng

      Phù dung nở muộn chóng phai màu

      Yên Nhiên

       

      TRĂNG NƯỚC NGUYÊN TIÊU

      -/-

      Ai đã đưa thuyền đến tận đâu..!

      Trăng buồn lặng lẽ rớt bên cầu

      Trường Giang sông cũ, vần thơ vịnh

      Tróc Nguyệt lầu xưa, giọt lệ sầu

      Một phút yêu thương dù bất chợt

      Ngàn năm luyến nhớ mãi cùng nhau

      Nguyên Tiêu, chị Nguyệt sao phai nhạt

      Phiền muộn đêm xuân lại đậm màu.

      Thanh Trương

       

      ĐÀNH THÔI ...!

       

      Trăng vàng từ đó dạt về đâu?

      Để chiếc thuyền con lặng lẽ sầu 

      Mây xám hững hờ quanh ngọn núi

      Dòng xanh lơ lững dưới chân cầu

      Thương sao ánh mắt ngày xa bến

      Nhớ lắm vòng tay thuở gặp nhau

      Mới biết cuộc đời luôn biến đổi

      Đành thôi...vách đá cũng phai màu !

      Thy Lệ Trang

       

      NGUYÊN TIÊU BUỒN

       

      Mưa lạnh thuyền đây trăng náu đâu

      Để mây thờ thẫn đợi trên cầu

      Dưới trần giường rộng bao điều muốn

      Bên gối thân đơn một cõi sầu

      Cảm hứng câu vần luôn ngóng bạn

      Tâm tình thi nguyệt khó rời nhau

      Đêm nay ngơ ngẩn như rơi bạc

      Bài viết Nguyên Tiêu nhạt sắc màu.

      Trần Như Tùng 

       

      NỬA VẦNG TRĂNG 

       

      Cho dù nguyệt khuyết chẳng vờ đâu!

      Chứng giám tình nhân đã nguyện cầu

      Mơ ước thành duyên nào ngại khổ 

      Chờ trông hợp ý sẽ thôi sầu

      Mai nầy mắc nợ tương phùng nữa 

      Thủa ấy xiêu lòng quấn quýt nhau

      Một nửa vầng trăng vừa nối lại 

      Dường như tạo hoá vẽ thêm màu! 

        Như Thu

      02/26/2021

       

      SẦU...

       

      Gió đừng thổi mãi...biết về đâu?

      Trăng đến vì sao rụng dưới cầu?

      Lờ lững đò ngang con nước đổ

      Lênh đênh thuyền dọc, bóng đêm sầu

      Người đi xa khuất còn chăng nữa

      Kẻ đợi thẫn thờ...đã mất nhau

      Ngày tháng phôi pha... tình vẹn giữ

      Thời gian...dẫu bạc tóc phai màu...!

         Bạc Liêu/27/2/2021

      Hồng Vân

       

      TRĂNG NGUYÊN TIÊU ...

       

      Rủ xuống ngàn sao luẩn quẩn đâu

      Nhà ai thấp thoáng dưới chân cầu

      Ngoài song lặng lẽ đèn phai úa

      Trước cổng vờn lan gió buốt sâu

      Dịu ngọt Hằng Nga tuôn ánh rạng

      Say mơ Chú Cuội ửng màu châu

      Trăng ngời tháng một long lanh quá

      Đón Tết Nguyên Tiêu tỏa sắc mầu ...

      Tuyết Phan  

       

      CÕI NHỚ

       

      Trăng hẹn trăng thề,cõi nhớ đâu ?

      Quỳnh hoa,ánh nguyệt mộng tương cầu

      Gió đàn quyện với mây phiêu lộng

      Sông hát hòa theo nước lãng sầu

      Loáng thoáng ngày trôi đời lẻ bóng

      Âm thầm chốn đợi bước không nhau

      Quê xưa khắc khoải niềm ly biệt

      Lặng đóa quỳnh khuya nở trắng màu…

      Lý Đức Quỳnh 

         27/2/2021

       

      THUYỀN KHÔNG BẾN ĐỖ

       

      Đêm trăng lạc lõng biết về đâu

      Không bến ,thuyền neo dưới dạ cầu  

      Biển bắc ,người còn ôm gối chiếc 

      Trời tây ,kẻ mãi nắn cung sầu 

      Câu thơ tiếng nhạc mong hòa điệu

      Hương rượu vị trà ước nhớ nhau 

      Sào cắm gió vờn lay bóng nguyệt

      Cành đa sóng gợn vỡ tan màu .

      LHN

       

      THUYỀN TRĂNG

       

      Nhỏ bé thuyền kia biết tới đâu

      Đừng quên đón nhé bạn trên cầu?

      Tay như đang vẫy trong cô quạnh

      Mắt thể mở to giữa thảm sầu

      Chớ lách buông xuôi rồi mất dấu

      Hãy mau ghé lại để gần nhau

      Hầu làm tươi mát khung trời mộng

      Trăng thệ xưa xa mãi thắm màu

      Thái Huy 

       27/2/21

       

      CỨ NGỠ

       

      Ngồi ngắm sông trôi chợt nghĩ đâu

      Bao nhiêu nhung nhớ vút qua cầu

      Cô đơn nuối tiếc còn tê mộng

      Lẻ bóng buồn tênh mãi nặng sầu

      Cứ ngỡ lâu dài cùng sánh bước

      Nào ngờ phút chốc bỗng xa nhau

      Gió chiều đùa giỡn trên môi má

      Lòng xót đau nhiều mắt úa màu

      PHƯỢNG HỒNG

       

      THUYỀN TRĂNG   (2)

       

      Đò đời trôi giạt đến nơi đâu

      Trăng tủi bơ vơ dưới dạ cầu

      Thệ ước thuyền quên câu thệ cũ

      Sầu bi nguyệt nhớ mốí tình sầu

      Đầu xuân hớn hở tròn duyên mộng

      Cuối hạ đau buồn dứt nợ nhau

      Dẫu biết vô thường anh tử biệt

      Tình em trọn kiếp chẳng phai màu

            Thanh Song Kim Phú

      CA Feb/26/2021

       

      TRĂNG NƯỚC

       

      Trăng tròn trăng khuyết bởi vì đâu?

      Vạn cổ trăng soi bóng dưới cầu

      Sóng bạc xô nhau ngàn sắc ánh

      Trăng vàng treo chếch rạng muôn màu

      Nước-trăng quấn quít ngàn duyên nợ

      Hình-bóng quện nhau một nỗi sầu

      Nước đấy trăng đây tình gắn bó

      Người xưa chốn cũ có còn nhau?

      Thúy M

      2/27/21

       

      TRĂNG NGUYÊN TIÊU

       

      Trăng bước xuống thuyền, muốn ghé đâu?

      Trăng về nhà nhé, cạnh chân cầu

      Trăng với tớ đây đừng ngại khổ

      Trăng là nàng đấy hãy quên sầu

      Trăng gấp vòng tay, giường chiếu lệch

      Trăng cuồng nhịp thở, gối chăn nhầu

      Trăng tha tội chứ, lòng phàm tục

      Trăng tối Nguyên Tiêu đẹp nhiệm mầu

      DUY ANH

      02/26/2021

       

       VỪNG ĐÔNG HÉ RẠNG...

       

      Thuyền trăng chở mộng sẽ về đâu ?

      Ghé lại nhà tôi ở Bến Cầu...

      Chỗ rộng giường đôi hiu quạnh tủi

      Lầu cao bóng chiếc vấn vương sầu...

      Duyên xưa đó đỡ nâng hình ảnh...

      Nợ cũ còn nương tựa bóng nhau

      Đối ẩm đêm tàn sương lấp lánh

      Vừng ô hé rạng nắng lên màu...

      Mai Xuân Thanh

      Ngày 26/02/2021

       

      NGƯỜI VỀ

       

      Người về, trăng cũ của ta đâu?

      Chỉ thấy lung linh bóng chiếc cầu.

      Lau lách đìu hiu chiều lặng lẽ

      Hàng cây u ẩn dạ tương sầu.

      Mênh mông sông nước dòng đôi ngả

      Loang loáng thuyền mây núi một màu.

      Khoang trống nguyệt đầy đêm tối ấy

      Ngậm ngùi giây phút tiễn đưa nhau!

        Mailoc

      02-27-2021

       

      VỀ QUÊ ĐÀ NẴNG...?

       

      Thuyền mộng Hằng Nga chạy tới đâu ?

      Về quê Đà Nẵng sống cơ cầu

      Cố nhân đi mãi nên buồn tủi...!

      Người cũ hoài mong mới thảm sầu

      Bạn gái xa xăm mờ ảo ảnh

      Tình ta cách trở ước gần nhau

      Nằm co ngủ thiếp còn vương vấn

      Nắng xế chiều hôm cỏ úa màu...!

      Mai Xuân Thanh

      Ngày 26/02/2021

      TÌNH TRĂNG NƯỚC.

       

      Con thuyền tuy nhỏ chẳng sao đâu,

      Đợi trở trăng khuya ở mé cầu.

      Lấp lánh trầm mình vàng đáy lạnh,

      Lăn tăn đuổi sóng trắng sông sầu.

      Tao nhân nguyệt nữ thường kề cận,

      Nghệ sĩ hằng nga dễ luyến nhau.

      Than thở buồn vui thương nhớ hận,

      Sương đêm bàng bạc họa thêm màu.

        Mỹ Ngọc.

      Feb.27/2021.

       

      THUYỀN ĐỢI TRĂNG

       

      Trăng vàng lạc lỏng chiếu nơi đâu,

      Thảm cảnh thuyền nan đợi bến cầu.

      Bờ cách mé sông chờ mỏn mỏi,

      Người xa kẻ ngóng biết ai sầu?

      Gió mưa là chuyện trời thay đổi,

      Tơ Nguyệt đó lời lứa kết nhau.

      Âu yếm nhớ nhung hồn dạ ngẩn,

      Trăng chờ thuyền chở thấy gì đâu!

      HỒ NGUYỄN 

        (27-2-2021)

       

      THUYỀN TRĂNG KỶ NIỆM

       

      Vầng trăng theo nước mãi về đâu

      Mòn mỏi ai kia đợi dưới cầu

      Thuyền lướt mái khua lòng dã dượi

      Tình vương sóng động dạ tương sầu

      Bến Xuân hiu quạnh, rồi riêng bóng

      Chén rượu canh tàn, chợt nhớ nhau

      Giọng nói tiếng cười trong dĩ vãng

      « Thuyền Trăng » kỷ niệm đã phai màu.

            Paris, 28/02/2021

      TRỊNH CƠ

      ***


      GÓC BIỂN NHẠT NHÒA

       

      -Thơ Chung Văn và Thơ Họa

       

      GÓC BIỂN NHẠT NHÒA

       Ta gã lãng du cuối cuộc đời

      Ẩn nơi góc vắng đảo chơi vơi

      Thấy em trôi nổi thuyền đơn chiếc

      Xót phận độc hành thân lẻ loi

      Nắng gió nung da nàng sắc mận

      Thời gian nhuộm tóc gã mây trời

      Thương nhau xin hãy chào lên tiếng

      Ngư phủ đồng chèo ấm biển khơi ..

      Chung Văn

       Thơ Họa:

       CÔ ĐƠN

       Độc hành riêng bóng giữa dường đời

      Hy vọng, niềm tin sớm cạn vơi

      Lối mộng vương đầy gai lởm chởm

      Vườn tình phủ ngập cỏ choi loi

      Bôn ba, vất vả nào qua số

      Lận đận, gian nan cũng bởi trời

      Thui thủi một mình trên cõi thế

      Khác nào chiếc bách lạc trùng khơi

        Sông Thu

      ( 13/03/2021 )

      DỪNG CHÂN QUÁN VẮNG

      Gặp gỡ nhau đây quán trọ đời

      Rưng rưng tâm sự nỗi đầy vơi

      Đa đoan dâu bể tình duyên lỡ

      Hẹn cũ thề xưa lỗi nhịp rồi

      Ước mộng chập chờn nương cánh gió

      Thuyền hồn lãng đãng lướt trùng khơi

      Chiều hôm tựa cửa buồn vai áo

      Lặng ngắm mây trôi tận cuối trời

      Yên Nhiên

      THUYỀN KHÔNG BẾN ĐỖ 

      Thuyền không bến đỗ,vất vơ đời

      Dựa dẫm qua ngày,ngỡ lệ vơi

      Xót kiếp chồng chung,đành chịu đấm

      Thương mình bóng lẻ,phải ăn loi*

      Bọt bèo phận rã,trôi đầu sóng

      Hoa bướm tình xa,lạc cuối trời

      Hương lửa đợi nồng,ôi gió chướng !

      Đêm sầu khản giọng gọi trùng khơi…

      Lý Đức Quỳnh

         14/3/2021

      *Loi:phương ngữ,có nghĩa là đấm.

      Họa vận thì phải giữ bộ vận của bài xướng,mà vần"LOI" thật khó cho một bài thơ tình khi họa.Rất mong quý Anh Chị thông cảm cho bài họa hơi có chút "vũ lực" khi phải dùng động từ đồng âm.

       ***

      XUÂN THA HƯƠNG

      -Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

          

      BỀN TÂM

      Tâm buồn cảnh hổng có vui đâu

      Kiếp sống tha hương nhớ nước sầu

      Thất thế lìa quê đau dấm dẳng

      Sa cơ biệt xứ khổ dài lâu

      CỜ VÀNG(*)bảo vệ CỜ VÀNG bảnh

      VIỆT TỘC giử gìn VIỆT TỘC ngầu

      Mấy chục năm bền tâm vững chí

      Sá gì bảo táp với mưa ngâu

       

      Tím March/16/2021

      (*)

       

      XUÂN THA HƯƠNG

       

      -Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

       

      XUÂN THA HƯƠNG

       

      Xuân đã về ư ? Xuân ở đâu ?

      Sao nghe dường chỉ gió đông sầu !

      Tuyết se sắt lạnh hồn cô lữ,

      Buồn kiếp tha hương bạc mái đầu.

       

      Rượu uống vài chung nửa tỉnh say,

      Ngoảnh nhìn cố quốc lệ sầu cay !

      Chao ôi ! thế sự buồn bao độ,

      Nươc mất, nhà tan, chịu đọa đày…

       

      Ta cũng một thời ôm thép súng,

      Giữ gìn quê… tấc đất ngọn rau.

      Đường ta đi sáng ngời chí dũng,

      Cũng đành theo vận nước… rưng sầu !

       

      Để giờ đây làm chim trời bạt gió,

      Tuổi xế chiều mòn mõi bước lưu vong.

      Nhớ làm sao từng bờ lau ngọn cỏ,

      Mảnh ao bèo nắng nhạt chiếu ngoài song.

       

      Nhớ làm sao buổi chiều Xuân man mác,

      Bếp hoàng hôn… còn tỏa ngát hồn quê.

      Nhớ làm sao người dân hiền mộc mạc,

      Con trâu già gặm cỏ cạnh bờ đê.

       

      Lắt lẻo cầu tre… mẹ dìu con bước,

      Đến trường làng con học chữ.. ê..a.

      Là lúc đó… mẹ tảo tần xuôi ngược…

      Giữa chợ đời nặng trĩu gánh phong ba !

       

      Rồi con lớn… đi làm trai thế hệ,

      Đời chiến chinh dày dạn với phong sương.

      Súng trận, rừng sâu, mưa nguồn chớp bể…

      Diệt quân thù, gìn giữ đất quê hương.

       

      Nào ai biết cuộc đời luôn biến đổi,

      Cải tạo trong tù, thương mẹ già nua.

      Thương đàn con chịu đói nghèo bao nỗi,

      Thương vợ hiền cằn cỗi nét xuân xưa !

       

      Mẹ héo hắt thân gầy thêm tức tưởi,

      Con trong tù lệ máu viết thành thơ !

      Đàn trẻ kia… yếu gầy ốm đói…

      Vợ hao mòn hơi sức gánh chợ trưa !

       

      Giờ cơm áo xứ người luôn nhắc nhở,

      Mảnh tình quê còn đó, mẹ hiền thương.

      Xuân ở nơi đây lạnh lùng muôn thưở,

      Mang trọn nỗi buồn… kẻ mất quê hương !

      Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

       

      Thơ Họa:

       

      NỖI LÒNG NGƯỜI XA XỨ

       

      Đường về quê cũ biết nơi đâu?

      Xuân đến lòng đau, vạn nỗi sầu

      Thuở ấy ra đi vì chí cả

      Giờ đây sương tuyết...nhạt phai đầu

       

      Bao lần rượu chuốc chẳng còn say

      Buốt giá môi mềm nỗi đắng cay

      Thắm lạnh tâm tư hồn lữ thứ

      Mình ta trọn kiếp... cảnh lưu đày

       

      Hiên ngang thuở ấy tay ôm súng

      Oanh liệt một thời giữ núi sông

      Vận nước, buồn thay cơn bão loạn

      Lòng ta khắc khoải khối tim sầu...!

       

      Rồi những buổi hoàng hôn trời lộng gió

      Nhớ quê nhà thuở đó buổi ly, vong

      Bước chân đi mà lòng như trĩu nặng

      Thương mẹ già mòn mỏi đứng bên song

       

      Muốn buông bỏ đời binh đao, giáo, mác

      Sống một đời bình thản giữa hồn quê

      Để được nghe sáo diều đêm trăng tỏ

      Ngắm mây chiều thơ thẩn quãng đường đê

       

      Nhìn em dại tan trường nhanh chân bước

      Nghe con thơ bập bẹ đánh vần a

      Hạnh phúc đó ôi! bao giờ có được?

      Bên vợ hiền...con trẻ gọi ba ba

       

      Dẫu vật chất xa hoa lòng chẳng hệ

      Chiều trên đồng lúa trĩu ngậm giọt sương

      Mái tranh nghèo, bên nồi cơm gạo mới

      Theo gió đưa thoang thoảng một mùi hương

       

      Ai có ngờ đâu sao dời vật đổi

      Phải đành theo số phận đã đẩy đưa

      Thương mẹ già mắt nhòa không ráo lệ

      Tội vợ hiền phai nhạt chẳng như xưa

       

      Mẹ thương con lòng quặn đau nghẹn tưởi

      Đêm từng đêm uất hận trút vào thơ

      Đàn con dại không ai người dìu dắt

      Thương  vợ hiền vất vã ruộng đồng trưa

       

      Đời ly xứ mấy mươi năm chợt nhớ

      Đất quê người muôn thuở vẫn còn thương

      Xuân đất khách lạnh lùng sương tuyết đổ

      Xót xa lòng người lữ thứ ly hương...!

      Bạc Liêu/10/3/2021

            Hồng Vân

       

      NHỚ XUÂN XƯA

       

      Xuân nay Covid chẳng về đâu...

      Gió lạnh mưa giăng mới thảm sầu !

      Hội chợ mừng Tân Niên vắng bóng

      Tiệc tùng hội ngộ miễn, đau đầu...

       

      Gia đình đón Tết nhỏ mà say

      Ngoãnh lại quê nhà mắt lệ cay

      Nước mất, dân buồn đi tứ tán

      Nhà tan cửa nát, chạy lưu đày

       

      Bao phen thắng trận lê đầu súng

      Gìn giữ quê hương tấc đất rau

      Cố quận tang thương, người chí khí

      Mà sao vận nước nổi trôi sầu !

       

      Giờ đây bão táp mưa trong gió

      Tóc bạc da mồi sớm muộn vong

      Nhớ xóm làng quê xưa lúa tốt

      Thương ao bèo khế ổi bên song

       

      Nhớ lại mùa xuân xưa ấm áp

      Khói lam chái bếp tỏa tình quê

      Làm sao quên được, buồn man mác

      Nghé ngọ đàn trâu gặm cỏ đê...

       

      Cầu tre lắt lẻo con theo mẹ

      Đến mái trường cô dạy chữ...A

      Cúc dục nuôi con bầu sửa ngọt

      Cù lao dưỡng trẻ đậm tình Ba

       

      Rồi con nhập ngũ, trai thời loạn

      Dày dạn chiến trường với gió sương

      Thắp sáng hỏa châu ngoài chiến tuyến

      Sài Gòn thất thủ kiếp ly hương

       

      Dân lành cực khổ nhiều thay đổi

      Tiền mới, mẹ già mắt kém xa

      Hết gạo sắn khoai ăn đỡ đói

      Thương người vợ trẻ tuổi xuân qua...

       

      Mẹ buồn, cải tạo, con tù tội

      Má nhớ thương hoài chép lại thơ

      Cơm độn qua ngày thân ốm yếu

      Mỏi mòn trông đợi ánh trăng mờ

       

      Tạm dung đất khách dư cơm áo

      Một mảnh tình quê mẹ mến thương

      Covid Xuân này sao ảm đạm

      Không về viếng mộ thắp cây hương...?

      Mai Xuân Thanh

      Ngày 09/03/2021

       

      MÙA XUÂN LƯU XỨ.

       

      Ta vẫn đi tìm Xuân mãi đâu…

      Ở ngay bên cạnh, dáng Xuân sầu

      Gió đùa trước ngõ lòng cô quạnh

      Đã mấy mùa qua tóc bạc đầu.

       

      Nửa giấc tang bồng ta cứ say

      Bên chai rượu đắng choáng men cay

      Người đi biền biệt hồn hoang vắng

      Thương kiếp tha hương chốn lụy đày

       

      Một thuở lừng vang bên khói súng

       Cận vườn nhà kế liếp bờ rau

      Thân trai khổ nhọc mong vì nước

      Phải chịu nương theo kiếp vận sầu

       

      Anh giống chim nương theo từng loạt gió

      Buổi hoàng hôn thờ thẫn kiếp thương vong

      Buồn lướt qua khắp bờ cây đám cỏ

      Dưới trời chiều gió nhẹ thoảng qua song.

       

      Nhớ lần qua buổi trăng thanh gió mát

      Tâm hồn ta ngơ ngác cảnh đồng quê

      Đẹp làm sao như bức tranh thủy mạc

      Kìa đoàn người thong thả bước trên đê

       

       Trên chiếc cầu tre mẹ con dìu bước

      Đề đến trường học vài chữ b, a….

      Bỗng cơn gió lồng lên và thổi ngược

      Làm bung lên những chiếc áo bà ba

       

      Sau con lớn đảm đương điều trọng hệ

      Giữa chiến trường thân rủ áo dầm sương

      Như thủy thủ can trường trên sông bể

      Tận diệt quân thù, bảo vệ làng thôn  

       

      Điều đoan chắc đời con nhiều thay đổi

      Nếu tù đày thương mẹ cảnh sớm trưa

      Lo bầy con qua khỏi cơn tình tội

      Người vợ hiền còn đâu nét trẻ xưa !

       

      Mẹ con khổ héo hắt trong buồn tủi

      Viết cho con bằng những huyết lệ thơ

      Mấy đứa bé hao mòn và gầy đói

      Vợ không còn gánh nổi giữa trời trưa !

       

      Nay thong thả xứ người nên ráng nhớ

      Quê vẫn còn lòng mẹ khổ vẫn thương

      Xuân lưu xứ từ lâu lạnh tang khó

      Ôi trọn đời..nỗi buồn nhớ quê hương !

      Paris, 10 Mar. 2021

          TRỊNH CƠ

       

      CHƯA THẤY XUÂN

       

      Nghe tiếng Xuân về,chẳng thấy đâu !

      Tha phương lạc lõng ngập trong sầu

      Trườn thân cố thoát,càng thêm lún

      Tuế nguyệt chơi vơi nuối mộng đầu

       

      Thẩm thấu men đời lệ đắng say

      Nhân tình tráo trở lắm mùi cay

      Vũng lầy thân phận còn nan giải

      Thêm nạn quyền uy hiểm ác đày

       

      Ta bút thư sinh nào phải súng

      Quê nghèo sáng ruộng,tối nương rau

      Mồ hôi cha mẹ nuôi hồn lớn

      Đất nước loạn ly…cộng hưởng sầu.

       

      Biển trầm luân,sóng cuồng xô bão tố

      Xót lìa quê mang theo nỗi gia vong

      Kiếp tha hương,nhũn mềm thân lá cỏ

      Hun hút nhìn đường sắt chạy song song

       

      Ám ảnh hoài,cảnh gió mưa tan tác

      Nấm mộ sầu,trẻ khóc dội trời quê

      Gà hoảng loạn,tiếng gọi đàn oang oác

      Trâu sổng chuồng gặm cỏ dưới chân đê

       

      Trời viễn phương,bóng lặng thầm đưa bước

      Tiếng ai hò ngân vọng gió i…a…

      Chút êm đềm thoảng rơi triền sóng ngược

      Thời cơm áo nhằn nhọc đuối bôn ba

       

      Qua đạn bom,vướng tròng ý thức hệ

      Mặt trời mù sâu thẳm vực khói sương

      Nhân họa,thiên tai dập vùi dâu bể

      Lửa thiêng tắt,lạnh tro bụi trầm hương

       

      Lòng ngậm ngùi nhìn trăng sao thay đổi

      Bóng thời gian hoang phế dấu yêu xưa

      Xuân chưa đến,hay là Xuân lạc lối

      Tết chất chồng,khắc khoải tuổi già nua

       

      Xuân dân tộc,đất nước chờ Xuân tới

      Lịch sử nở hoa,xương máu thành thơ

      Mẹ hát ru,ca dao lời nguồn cội

      Chiếc nôi lòng,ủ chín mộng ban sơ

       

      Trăm trứng chung bào,chung dòng máu mũ

      Chung sống làm người,chung sống yêu thương

      Quê của chung,xót xa dân quyền chủ

      Mãi lưu vong trên mảnh đất cố hương !!!

      Lý Đức Quỳnh

         10/3/2021

      ***

      TÁM BA TỰ KIỂM

       

      Mới đây tám bó lẻ ba rồi,

      Bể khổ đời người sóng cuốn trôi

      Đất khách giai nhân nan tái ngộ !

      Quê nhà chiến tướng khó quy hồi?

      Sáu năm cải tạo bao gian khổ,

      Băm bảy niên qua nhẹ nhõm thôi.

      Giải trí mần thơ vui chúng bạn,

      Làng Văn trải chiếu mấy ai ngồi ?!

       

      March 3rd, 2021

      Hồ Công Tâm

       

      *********************

      HỌA 1

       THƠ CHÚC PHÚC

       

      Tám bó lẻ ba nhất bác rồi,

      Rượu bầu thơ túi mặc đời trôi.

      Giai nhân còn tưởng ngày tương ngộ,

      Chiến tướng vẫn mơ buổi đáo hồi.

      Khi hứng đờn ca phê hết biết,

      Lúc vui xướng họa đã thì thôi.

      Được như thế kém chi tiên nhỉ,

      Trải chiếu mời xem khối kẻ ngồi

       

      Nhất Hùng

       

      *******************

      HỌA 2

       AN PHẬN TUỔI GIÀ

       

      Nhanh quá thời gian vút thoát rồi,

      Mặc đời trầm bổng cứ dần trôi.

      Nhớ ngày bé bỏng môi xinh thắm,

      Nay thấy già mi xệ mấy hồi.

      Đắm đuối tuổi yêu thương nhẹ bước,

      Bơ thờ mắt lệch kéo dừng thôi.

      Bên thơ vận cú tình thân thiết,

      Bạn với thời gian máy gõ ngồi!

       

      Chỉ thế thôi!

      Tuổi già tôi.

      HỒ NGUYỄN (04-3-2021)

      ***

      Thơ Chu Hà và Thơ họa-

      Ho Cong Tam 

      Thơ Chu Hà và Thơ họa


      ĐÊM TÀN BẾN NGỰ

       

      Trục đã xoay rồi chú Tập ơi

      Đêm tàn bến Ngự hát nghe chơi

      Tình vui mấy lúc trong sương gió

      Nghiệp trả muôn đời hãy đợi coi

      Khắp chốn Âu châu duyên lạt lẽo

      Tràn đầy Mỹ, Úc  thuyền xa khơi

      Con đường tơ lụa tìm trăng khuất

      Đếm bước cô liêu mộng rã rời...

       

      Chu Hà

      ---

      BẾT LẮM ƠI!

       

      Bảy chín, Trẩm đây "bết" lắm ơi!

      Chuyện "chăn gối" tưởng dễ như chơi

      Còn gân, hưởng lạc không hoang kiếp

      Có sức, giao hoan chẳng uổng đời

      Buồm cột chưa dương, chờ nổi gió

      Mái chèo chửa khuấy, đợi ra khơi

      Sáng ngày đáp chuyến bay công tác

      Vấp té cầu thang, gối rạc rời!

       

      DUY ANH

      03/25/2021

      ---

       TÂM SỰ NÀNG HA DZỊT

       

      Em đang nứng quá, Bảy Đần ơi,

      Chăn gối sẵn sàng chửa chịu chơi.

      Cẩu... thượng mã phong vui mãn kiếp,

      Gà... đồng mèo mả sướng tàn đời.

      Nhọ Nồi những tưởng buồm xuôi gió,

      Ri Nị hằng ngờ... cọc vọc khơi.

      Nước ngập lưng quần chưa chịu rút,

      Ngâm tôm, bố khỉ "đã" (!)... không rời.

      Texas, March 25th 2021

      Hồ Công Tâm

      ***

      Sat., Mar. 20 at 12:07 p.m.

      Họa vần

      BẬC THẦY

      (Thơ cổ phong)

      Tuyên truyền xảo trá đúng là thầy

      Thức giả đăng đàn chửi quá tay

      Giặc Phú Lang Sa ăn cướp đó

      Điệp viên Tả Đạo điếm gian nầy

      Xưng thần phong thánh làm như giỏi

      Gạt thế lừa đời giả bộ hay

      Trần Lục ngày xưa loài thổ phỉ

      Tội mi hỏa ngục đốt nhiều ngày

      Đinh Ba

      March/20/2021

      Khôi hài đen (thơ cổ phong)

      "Ngủ" thông vận

      (*_~)

      Trung ngôn nghịch nhĩ !

          BẬC THẦY

      Bài viết y chang đúng bậc thầy

      Văn phong ý tưởng chỉ vài tay

      Nhìn ra láo cá dương oai đó

      Nhận rỏ lưu manh diệu vỏ nầy

      Khéo gạt tao nhơn làm bộ giỏi

      Khôn lừa mặc khách giả vờ hay

      Giấu đầu hổng kỷ lòi đuôi cáo

      Mất hết lương tâm chết có ngày

      Tím March/20/2021

      Họa vần

      THẾ THÁI

      (Thơ cổ phong)

      Năm nao cứ đến tháng tư buồn

      Ngẫm cuộc thăng trầm nước mắt tuôn

      Chồng bị đày đi tù cải tạo

      Vợ ôm cán ngố Thoại Lâm cuồng

      Làm thơ nịnh Đảng không ngưng nghỉ

      Tay bợ hinh Hồ chẳng bỏ buông

      Xúi giục con mình đi tố bố

      Cái thói đời lang tâm trắc nết

      Năm nao cứ đến tháng tư buồn

      Đinh Ba

      March/20/2021

      (Tề Thiên có Thiết Bảng, Bát Giới có Đinh Ba)

      BUỒN QUÁ

       Sắp đến Tháng Tư lại nhuốm buồn

      Nghĩ về cố quốc lệ sầu tuôn

      Non sông lụn bại vì thằng lú

      Đất nước tan hoang bởi bọn cuồng

      Một lũ tham tàn đang đục khoét

      Nguyên bầy cẩu trệ quyết không buông

      Cuối đời mà vẫn chưa yên dạ

      Sắp đến Tháng Tư lại nhuốm buồn

       

      Trương Trọng Kiên (Mar 20 2021)

       

      Khôi hài đen (thơ cổ phong)

      Thất ngôn CỬU cú

      (*_~)

      Trung ngôn nghịch nhĩ, hư cấu riêng tặng :

       Ông Thầy & bố TQĐ & HQĐU NH & Tr/U BĐQ TK

          DÀY VÒ ?!

      Tháng Tư bỏ súng nhớ hoài buồn ?!

      Trách nhiệm dày vò lệ tủi tuôn ?!

      Thất thế ly hương HÙM hóa dại ?!

      Sa cơ viễn xứ Ó thành cuồng ?!

      Cụt đuôi luộm thuộm thù còn giử ?!

      Gẩy cánh lê thê hận chửa buông ?!

      Mấy chục năm hơn hờn hổng dứt ?!

      Cố quốc ngày về phai hụt hẩng ?!

      Tháng Tư bỏ súng nhớ hoài buồn ?! 

      Tím March/20/2021


       

       

       

       

      • Blogger Comments
      • Facebook Comments
      Item Reviewed: TRANG ĐẠC BIỆT DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA QUÝ THI SĨ Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ