THÁNG TƯ ĐEN DÒNG THƠ UẤT NGHẸN
TƯỞNG NIỆM NGÀY QUỐC HẬN 30-4-1975
TRANG THƠ ĐONG ĐẦY UẤT NGHỆN BI THƯƠNG!
***
Quốc Tổ Hùng Vương
Thơ Trần Quốc Bảo
Mộ Tổ Hùng Vương – Phủ Lâm Thao
Quốc Tổ Hùng Vương
Dù ai lưu lạc đường xa,
Nhớ ngày Giỗ Tổ, tháng Ba, mùng Mười
Tổ Hùng Vương, mười tám đời,
Trường tồn thiên địa, rạng ngời trăng sao.
Đền Hùng ở phủ Lâm Thao,
Trên sườn Nghĩa Lĩnh, non cao chập chùng,
Giữa sông Lô và sông Hồng,
Giang sơn cẩm tú, một vùng địa linh.
Giống nòi Quốc Tổ khai sinh,
Công ơn lập quốc, định hình núi sông.
Chim có Tổ, người có Tông,
Việt Nam nguồn gốc con Rồng, cháu Tiên.
Toàn dân ở khắp mọi miền,
Một lòng thờ kính Tổ Tiên muôn đời.
Dù ai đi ngược về xuôi (ca dao),
Nhớ ngày giỗ Tổ, mùng Mười, tháng Ba./.
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.co***
30/4 - NGÀY QUỐC HẬN Thơ Trần Quốc Bảo
***
30/4 - NGÀY QUỐC HẬN
30 Tháng 4 – Xóa bàn cờ tướng
Thí chốt, phủi tay … Thế là hết chơi!
Đại Sứ Martin hạ cờ Mỹ xuống
Trực thăng SeaKing bốc thẳng ra khơi!
30 Tháng 4 - Miền Nam thất thủ
Quân Lực Việt Nam tan rã đau
thương
Máu lệ quân dân đẫm đầy trang sử
Quốc Hận này đau thấm tận tủy xương!
30 Tháng 4 – Cờ máu xuất hiện
Nón cối dép râu, kéo vào Sài-gòn
Dân chúng ùn ùn trốn chạy ra biền
Đi tìm Tự do. Xa lũ ác ôn !
30 Tháng 4 - Hải Quân bất mãn
Tài liệu Tham mưu thiêu hủy sạch trơn
Toàn Bộ Tư Lệnh âm thầm di tản
Chiến hạm, Giang đoàn … trực chỉ Côn Sơn.
30 Tháng 4 – Vùng 4 còn vững
Mười rưỡi nghe tin, Minh-Cồ đầu hàng
Như ngọn giáo đâm ngay tim!... chết
sững!
Một tiếng súng “!”. Trời! - Tướng
Nguyễn Khoa Nam !
Tướng Ng.Khoa Nam
30 Tháng 4 – buông súng… phi lý!
Sư Đoàn 5 , phòng tuyến vẫn y nguyên
Tư Lệnh Sư Đoàn - Tướng Lê Nguyên Vỹ
Chào biệt anh em. Tuẫn tiết oai nghiêm!
Tướng Lê Nguyên Vỹ
30 Tháng 4 – Đoàn quân thất thủ
Đang khi chiến binh, khí tiết bừng bừng!
“Vị Quốc Vong Thân” : - Tướng Phạm Văn Phú
- Tướng Trần Văn Hai, - Tướng Lê Văn Hưng …
30 Tháng 4 – Trước đài Thủy Quân Lục Chiến
Có đám đông mặc niệm, nước mắt lưng
tròng
Xác một Cảnh Sát Quốc Gia nằm tuẫn tiết
Vị anh hùng: Trung Tá Nguyễn Văn Long
Tr.Tá Ng.V.Long
30 Tháng 4 – Người không tự vận
Tỉnh Trưởng Chương Thiện chiến đấu tới cùng
Vị “Liệt Sĩ” : Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn
Giặc đem ra bắn! Ông chết bi hùng!
ĐạiTá HồNgọc Cẩn
30 Tháng 4 –Rã ngũ gần hết
Còn lại Vũng Tầu, Trường Thiếu sinh Quân
Vẫn kềm chặt súng, coi thường cái chết
Rốt cuộc, các em ngồi khóc giữa sân !!!
30 Tháng 4 – Hai tay hai súng
Anh lính hiên ngang đi giữa Sài-gòn
Trái lựu đạn móc tòn ten trước bụng
“Mẹ đời! Cộng phỉ !… cùng chết nghe
con”!
Người Lính cuối cùng đi giữa Sàigon
30 Tháng 4 – tổng số tuẫn tiết
Quân Dân Cán Chính, khoảng trên hai trăm
Sau này kiểm kê, nhiều không kẻ xiết!
Trang “Hận Huyết Sử”, lưu lại ngàn năm!
30 Tháng 4 – Cộng nô tàn bạo
Qủy quyệt, gian manh, vào cướp Miền Nam
Ngục tù khổ sai, gọi là “cải tạo”
“Vùng kinh tế mới”đầy ải lầm than!
30 Tháng 4 – Hận đau khôn xiết!
Hơn bốn chục năm … núi sông u sầu
Cương quyết vùng lên! Toàn dân nước
Việt!
Giữ Giang Sơn cho con cháu ngàn sau!
30 Tháng 4 – Ước mong chờ đợi !
Hồn thiêng sông núi “Việt Nam Cộng Hoà”
Cờ Vàng uy linh, bay khắp Thế giới
Sẽ về Quê hương ! Một ngày không xa!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
quocbao_30@yahoo.com
**
Niềm Đau Năm Ngón Thơ Trần Quốc Bảo
Niềm Đau Năm Ngón
Tôi nhìn vào bàn tay,
Bao nhiêu tủi nhục hôm nay hiện hình!
Ô hay, có phải tay mình?
Bán tay khói lửa chiến chinh thuở nào!
Tay này đã vượt núi cao,
Băng rừng lội suối, tiến vào chiến khu.
Ngón này nổ súng diệt thù,
Ngón này nghiên cứu bản đồ hành quân,
Ngón này gọi máy truyền tin,
Ngón này âu yếm anh dành cho em.
Ngón này đốt thuốc thâu đêm,
Cho bao phiền lụy bay lên mây trời!
Hiểm nguy là trọn một đời,
Con đường sinh mệnh, rối bời như tơ.
Công danh sự nghiệp mờ mờ,
Bao nhiêu đứt đoạn bên bờ nhân duyên.
Hồng hoa lên đỉnh kim tinh,
Cuộc đời bảy nổi ba chìm gian nan!
Bàn tay phạt bắc bình nam,
Bây giờ cầm cái mỏ hàn quơ quơ!
Bàn tay dựng Nước dựng Cờ,
Bây giờ khoanh cánh đứng chờ xin cơm.
Sượng sùng chẳng giám soi gương!
Nhìn mây phiêu bạt mà thương thân mình!
Đã coi thường lẽ tử sinh,
Mà sao Nước mất, thân mình còn đây?
Ngâm hồn vào đáy men say,
Vẫn không quên được chuỗi ngày thê lương!
Cúi đầu người nhớ Quê Hương,
Còn tôi úp mặt vào lương tâm mình!
Cách sông hát khúc hậu đình,
Ở đây cách biển, mặc tình xướng ca!
Đã đành, mất Nước, tan nhà,
Nhưng hồn Tổ Quốc trong ta vẫn còn!
Bàn tay nắm lại sắt son,
Một ngày còn sống là còn vùng lên!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***