*TRANG THƠ NHIỀU THI SĨ GÓP MẶT 10-8-2020

*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*PHẠM THIÊN THƯ *TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN *
*KIỀU PHONG * TÍM * NGUYỄN MINH THANH *
* ĐẶNG QUANG CHÍNH * NGỌC QUYÊN * KIỀU PHONG *TUYẾT PHAN * MINH THÚY THÀNH NỘI * CHU HÀ * NGÔ MINH HẰNG * Ý NGA * HÀ MAI NGUYÊN *DAVID TÈO * SA CHI LỆ *
***
*THI SĨ PHẬM THIÊN THƯ

PHẠM THIÊN THƯ
Mây hào quang về hội
Hoa suối cũng yên nghe
Con chim thu cõi tịnh
Cũng về hội Ta bà
Trùng trùng mây mây biếc
Hoa trải cúng dường hoa
Trong khu vườn mai trắng
Sương đọng mấy tần hoa
Sao tụ nước Xá Vệ
Hương ngát mười cõi xa
Trên trụ đá mây đỏ
Trải chiều cõi lưu ly
Phật kết kim cương tọa
Chim tụng pháp diệu kỳ
Hai ngàn năm trăm vị
Tỳ kheo rực pháp y
Dưới thềm đá mây nổi
Dưới thềm đá uy nghi
Giữa thềm hoa tịch mặc
Thoảng tiếng suối thần rơi
*Thiện hiện khải kinh
(PHẠM THIÊN THƯ- KINH NGỌC)
(còn tiếp)
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
Chiêm Ngưỡng Thiên Nhiên
Thơ Trần Quốc Bảo
Nàng hiện ra giữa cảnh rừng thanh vắng,
Những cây cành, minh họa dáng thanh xuân
Căp mắt đăm chiêu, tư lự xuất thần
Vành môi gợi nét trầm ngâm u mặc
Mây ngọc ngà, phô mỹ miều hương sắc
Đàn chim trời về tô điểm dung nhan
Có phải chăng Ngọc Nữ xuống trần gian?
Hay Tiên Nương từ Thiên Thai xuất hiện?
Cả vũ trụ bỗng lung linh xao xuyến,
Vẻ tuyệt vời kiều diễm, đẹp như mơ!
Cõi hoang vu bừng sức sống tình cờ,
Phối hợp diệu huyền, trời mây cây lá.
Nàng xuống trần, như kỳ duyên, phép lạ,
Một thoáng mong manh, diện mạo con người
Dáng thần tiên lồng lộng giữa khung trời,
Sự mầu nhiệm hiển linh miền hoang dã.
Bất chợt thấy Nàng, bàng hoàng khó tả,
Kẻ phàm nhân, lòng đắm đuối mê say.
Trước “Thiên Nhiên Ngẫu Cảnh”, hồn ngất ngây,
Tôi kính cẩn viết bài Thơ Chiêm Ngưỡng!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
*THI SĨ TRẦM VÂN

***
*THI SĨ NGUYỄN MINH THANH
*Ly Khách Hành
*Tặng: Ngô Nguyên Nghiễm, Nhà Biên Khảo Văn Học
Cất bước nghe lòng tươm đắng cay
Cực lòng phải nói chuyện chia tay
Song, đi là để tìm sinh lộ
Xót thấy Mẫu Từ tóc trắng bay...!!
Chị buồn ủ rũ tựa bên hiên
Ánh mắt thu mưa chứa nỗi niềm
Em, cháu... quẩn quanh tình quyến luyến
Bàn thờ huyền ảo khoí... thiêng liêng
Đâu biết tương lai sẽ thế nào
Ngại ngùng xứ Mỹ lắm xôn xao
Ra đi rồi có ngày quay lại
Hay bến hoàng hôn một chuyến tàu...!!
Ngoài sân cội khế cũng sầu vương
Rũ lá xơ rơ đứng lịm buồn
Chim sẻ trên cành lời bịn rịn...
Mờ xa Bẩy Núi mịt mù sương
Biệt ly! ÔI đêm dài nhân thế
Ta chạnh niềm riêng trước cảnh quê
Cổ Tự, Tam Giang, Lăng Đức Cố...
Trùng dương diệu vợi... gởi thương về
Lục Bình theo nước trôi phiêu lãng
Biển rộng trời hồng vẫn nhớ sông
Cố Quốc hẹn ngày vui mỹ mãn...
Cao vời đỉnh núi... nỗi hoài mong...!!
Rồi đây đất khách đùn mây trắng
Đêm lạnh ai còn đứng dưới trăng
Thao thức tình quê... lòng chát đắng
Ru hời... tiếng Mẹ ngọt hương âm...
Nguyễn Minh Thanh
**
Tình Quê Về Hạ
Nhịp võng khẽ đòng đưa
Ngọt giấc nồng ban trưa
Ơ hời bà ru cháu
Nhặt khoan mát bóng dừa
Lùm cây gà gáy lẻ
Xào xạc gió lùa tre
Lật dế vài cu bé
Đội nắng tóc vàng hoe
Chú bò mơ cỏ non
Đủng đỉnh ven đường mòn
Cánh đồng xanh bát ngát
Cánh cò điểm vài con...
Bềnh bồng chùm mây trắng
Trong vắt khung trời xanh
Không gian tràn hoa nắng
Chim cu gáy trên cành...
***
Lá vàng bay... cơn gió thổi
Việt Nam ơi xa lắm rồi...!!
Chiều hoang sương ngùi... trôi nổi...
Ta hận cuộc đời nổi trôi...
Mẹ già trông đứng trông ngồi
Cánh chim phiêu bạt cuối trời đăm đăm...
Nguyễn Minh Thanh
***
*THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH
Về quê cũ
Em xa quê đã bao lâu rồi nhỉ ...?
Mỹ Khê đó chung cư sừng sững đứng
Bãi Non Nước có còn chùa cổ kính …?
Sóng tình yêu có còn mãi du dương …?
Bãi biển đó trước nhà khi còn nhỏ
Bãi biển yêu thương sóng vỗ rì rào
Lời mẹ ru con ru tình xanh thẵm
Thuyền ra khơi cứ muốn sớm quay về
Em lớn lên tình yêu nồng thắm lắm
Yêu người tình như dâu kén yêu tằm
Như chim bay mơ về nơi tổ ấm
Như ngư dân yêu tấm lưới tay chèo
Anh chợt xa chợt gần không hẹn trước
Tình yêu anh như mây trắng lững lờ
Như gió thổi dạt vào bờ biển nóng
Như trùng dương lúc cuồng nộ lúc êm
Em sẽ về thăm quê hương yêu dấu
Anh hãy thử một lần thăm nơi đó
Như thuyền kia nhớ bến cũ quay về
Nghe tiếng sóng có còn du dương mãi !...
Đặng Quang Chính
**
*Mưa ước vọng
Mưa Sài Gòn khi xưa người người nhớ Hà Nội (*)
Nhớ Hồ gươm, nhớ liễu rũ bờ hồ
Nhớ em gái hiền hòa, mặc áo màu ngà
Nhớ hai người, chung nón, chung đường, bờ vai ướt buốt ...!
Năm cửa ô như trong ngục tù, làm bao người tủi thân
Mưa trên sông Hồng, mưa như nước mắt ngậm ngùi
Tháp rùa trong bóng mờ như tương lai đất nước âm u
Người vào Nam mang bao thê lương trên đôi vai gầy ...!
Mưa Sài Gòn sau bảy lăm như cười như khóc
Mất tự do vì bọn người rẻo gọi nhau Đồng Khởi
Tiêu công lý vì bị đổi tên thành Nam Kỳ Khởi Nghĩa
Đạo nghĩa suy vong, đồng tiền trở thành Tiên thành Phật
Mưa Sài Gòn bây giờ mưa xóa nhòa tội ác bọn gian tham
Mưa cao ốc đổ xối xả lên những nhà trong khu ổ chuột
Mưa ngập tràn thành hồ, sông của một thành phố họ Hồ
Mưa lênh láng làm cuộc đời dân đen càng thêm lầy lội
Mưa sẽ trở thành những cơn giông bão phá tan xiềng xích
Mưa sẽ trở thành những cơn địa chấn phá tan ngục tù tăm tối
Mưa sẽ trở thành những cơn lụt lội trôi đi bọn gian tham, bán nước
Mưa Sài Gòn trong tương lai mưa ước vọng đổi đời của toàn dân tộc
Đặng Quang Chính
***
*Tiếng cười người dân Việt
Tôi không đợi đến già rồi mới khóc
Từ lúc sinh ra tôi đã khóc òa
Thương thân tôi lạc vào đời bể khổ
Thương cho người chẳng biết cảnh lầm than!
Rồi lớn lên có lần tôi cười lớn
Lúc chia tay người yêu không quay lại
Bạn thấy lạ hỏi sao cười lớn thế
Có biết đâu tiếng cười khô không lệ
Một ngày kia tôi không cười không khóc
Lúc mẹ cha đã lặng lẽ ra đi
Còn giọt lệ nào khi đã phân ly
Khi đã biết đời có sinh có tử
Làm sao tôi còn khóc cười hơn nữa
Kể từ khi tôi yêu tiếng nước tôi
Rồi khóc cười theo vận nước nổi trôi
Ấy thân phận một người con dân Việt
Nhưng có lẽ một lần cười rồi dứt
Thấy nước nhà thoát khỏi cảnh vong nô
Thấy mọi người sống vui tình thân ái
Thấy cõi kia dang rộng cánh tay mừng ...!
Đặng Quang Chính
***
*NỮ SĨ Ý NGA
KHÔN RA!
Thương về quý Trưởng Canadian.
*
Được quý trưởng huấn luyện
Vào rừng Canada
Học sinh tồn với tuyết
Băng giá chẳng nề hà.
Mím chặt môi, phùng má,
Áo nặng thân, phì da
Chàng khen: -Tiên xứ lạ
Môi, mặt ửng hồng nha!
Leo chồn chân, mỏi gối
Núi sưởi ấm thân rồi
Lăn tròn, không lấm láp
Tuyết trắng đẹp áo thôi!
Lạnh gì? Ngày leo núi,
Anh em rộn tiếng ca;
Đêm dài vây quanh lửa
Đuổi gấu, sói thật xa!
Ai cũng tự rèn luyện
Học đắp tuyết, xây nhà
Xứ nhiều phong, lắm lạ
Nhờ hướng Đạo, khôn ra!
Ý Nga, 9.8.2020
***
*NỮ SĨ NHÀ GIÁO HÀ MAI NGUYÊN
GIẤC NAM KHA
Một giấc Nam Kha đã thoáng qua,
Thực hư, còn mất thấy không mà.
Trăng trong lạnh lẽo buồn vô hạn,
Phòng trống mơ hồ chán tối đa.
Thu cúc, tuyết đông đều biến sạch,
Dù cho gắng sức kiếm đâu ra.
MAI-HUYỀN-NGA
***
KHẮC KHOẢI
Chuyện cũ đôi khi tưởng nát nhàu
Dòng đời trôi mãi sẽ về đâu
Anh hùng thế cuộc thành tan tác
Tuấn kiệt con cờ hoá bể dâu
Đất nước điêu tàn bao oán hận
Quê nhà khốn khổ lắm buồn đau
Thù trong giặc ngoại làm điêu đứng
Tuổi lão chờ con trẻ nối cầu
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 8/4/2020
**
THUYỀN TÌNH ...
Hoàng hôn lặng bóng ngả qua đây
Dạo bước ven sông nắng phủ đầy
Nước cuốn mưa rơi về chốn ấy
Mây trôi gió thổi đến nơi này
Ta còn luyến nhớ tình xưa thắm
Người cứ yêu hoài mộng cũ lay
Mỏi gối chồn chân quay trở lại
Thuyền tình bến đợi xót xa thay...
Tuyết Phan
Hoài bảo (thơ cổ phong)
Lê bước chiều tàn bóng ngã đây
Gót hồng sỏi đá cứng chai đầy
Trùng dương gió thổi lăn tăn sóng
Biển vắng mây bay chậm chạp này
Mạt lộ quê người lòng chẳng đổi
Cùng đường đất khách dạ không lay
Cờ Vàng (*) gắng giử ôm hoài bảo
"Tức nước vỡ bờ" chế độ thay ...
Tím August/07/2020
***
THI SĨ CHU HÀ
PHỞ
Phở là đặc sản của quê hương
Danh tiếng vang lừng khắp bốn phương
Trong đục tự nơi lần luộc thịt
Dở ngon tùy ở cách hầm xương
Ớt, chanh khoe mẻ nhìn duyên dáng
Ngò, quế khép mình thấy dễ thương
Nam, nữ, trẻ, già, sang, quý, tục
Một lần nếm thử vị hoài vương
Một lần nếm thử vị hoài vương
Vắng phở lâu ngày sẽ nhớ thương
Tái nạm, tái ngầu, chưa tái giá
Nhừ gân, nhừ thịt, chửa nhừ xương
Sụn, gầu mát dạ người xa xứ
Béo, ngọt thơm lòng khách viễn phương
Quốc túy, quốc hồn danh bất hủ
Phở là đặc sản của quê hương!
Chu Hà
***
*LƯƠNG TÂM ĐÃ CHẾT ...
Có những con người chết được người thương
Người tưởng tiếc và luôn luôn nhắc nhớ
Là những người vì quê hương giữ lửa
Chẳng ngại ngần dù lắm nỗi gian nan
*
Là những người đem tổ quốc giang san
Đặt lên trước cả bản thân, giòng tộc
Mặc đôi kẻ đã cho rằng ngu ngốc
Nỗi đau quê sao ôm lấy riêng mình !
*
Là những người tự khoác áo chiến chinh
Khi đất nước đã vào tay qủy dữ
Họ dùng bút, đấu tranh bằng con chữ
Chỉ mặt quốc thù, vạch tội cộng nô !
*
Họ xem thường bầy tuyên vận của Hồ
(Bọn bôi mặt để thành bày nhân cẩu !)
Quê đã mất, vì quê mà chiến đấu
Thì chút thân danh có nghĩa lý gì !?
*
Có những con người dù đã chết đi
Nhưng vẫn sống muôn đời cùng sông núi
Vì họ đã chia trăm điều hận tủi
Và chung niềm kiêu hãnh với quê hương
*
Có những con người thủ đoạn, bất lương
Đang sống đấy mà như người đã chết
Họ bỏ quê, chạy theo Hồ, theo Chệt
Không trái tim, không đạo lý, luân thường ...
*
Ăn trái rồi, cây phá nát, không thương
Không tưới bón và không rào, không giữ
Hỏi trái có còn cho mình ăn chứ
Hỡi những con người đã chết lương tâm ?...
Ngô Minh Hằng
***
*NỮ SĨ NGỌC QUYÊN
Tình Muộn

(Tình Khúc mưa số 59)
Có cơn giông bảo qua đây
Nghe tim giá lạnh , vũng lầy thế gian
Giọt mưa trong vắt lệ tràn
Tinh cầu chớp bể mưa ngàn dặm xa .
Người dưng xa cách quan hà
Có nghe trong gió mặn mà lời thương
Gởi tình trên bến muôn phương
Sóng ru lời gió , khóc hờn thiên thu .
Bóng ai trong cõi xa mù
Ảo tình như lá mùa thu rơi tàn
Vào đời nhau nỗi muộn màng
Heo may cỏ úa hoa tàn còn đâu.
Thanh xuân cho đến bạc đầu
Tim đơn hồn vỡ nát nhàu thời gian
Tình cầm em hát anh đàn
Thơ em tan chảy ngút ngàn lời ca.
Trăm năm trong bóng chiều tà
Đường về bến mộng dần xa chân người
Khi còn nhịp thở chơi vơi
Mưa trên ngày tháng , rã rời nhớ nhau .
Ngọc Quyên
***
*SAIGON MƯA NGẬP RỐN

THI SĨ David Tèo
Có cô em gái chưa chồng
Quen anh Bình Thạnh thấy lòng xót xa
Nhà em thì ở quận Ba
Muốn qua bên ấy thật là gian nan
Thăm anh phải lội ao làng
Xe hư người ướt bàng hoàng thất kinh
Nên em nói tiếng phụ tình
Hết duyên vì lũ chúng mình chia tay
Chàng ngồi ôm nỗi đắng cay
Nhìn em hò hẹn với tay quận Mười
Quận Mười chỉ ngập vài nơi
Mưa to ít sợ em thời yên tâm
Lấy chồng em chọn trung tâm
Bỏ anh Bình Thạnh âm thầm cô đơn
Ngày xưa truyền thuyết vẫn còn
Thủy Tinh kém thế ăn đòn Sơn Tinh
Ngày nay tích cũ hết linh
Bê tông khắp chốn Thuỷ Tinh lộng hành
Chiều nay lũ lại tung hoành
Bà con cô bác Sài thành long đong
Sài Gòn đất chật người đông
Mỗi lần mưa lớn mênh mông nỗi sầu.
***TRANG THƠ NHIỀU THI SĨ GÓP MẶT 10-8-2020
*THI SĨ KIỀU PHONG


*SA CHI LỆ

PHỤC KÍCH Ở AN KHƯƠNG
Trần gian quảy gánh miên sương
Ta cong lưng cõng miệt buồn trăm năm
Gai chông ủ giấc mơ thầm
Đạn ru dệt lối mù tăm chuyến đời
Thân này cứ xé ra phơi
Dỗ dành cho quạ mấy lời thở than
Hỏa châu nấu chín điêu tàn
Bên kia bí ẩn theo ngàn phù sinh
Nằm đây nghiến ngấu nhục vinh
Ngón tay co duỗi bãi mìn tình-tang...
SA CHI LỆ (Trảng bàng-TN)
LỜI TRẺ
Xin được ngày yên lặng
Tế trời nổi lửa đốt trần gian
Chiến tranh còn ai thắng?
QUỲ XUỐNG
Một mặt trời hồng
Một bầu trời trong
Cánh đồng ruộng lúa
Nụ cười nhà nông
Khẩn cầu Thượng Đế
Thà làm thằng điên
Trái mìn bật hỏi
Bạn bè còn không?
Một mặt trời ngông
Nhảy nhót khệnh khạng
Tuổi trẻ chống nạng
Đi tìm vợ con!
Là thời quỷ dữ
Lên ngôi thiên đường
Ta quỳ xuống thét
Còn gì mà mong!
**
NGƯỜI LÃNG TRÍ
Ta cắn nát hòa bình
Bằng hàm răng bén ngọt
Bằng quỷ quái hiện hình
Lưng lằn roi bom đạn
Thoát thai làm sói hoang
Chạy trốn rừng thuốc độc
Dù bỏ lại đàn con
Trái phá nằm khả ố
Suối không còn ngã ngớn
Trăng không còn phơi thân
Nai tơ về thành phố
Nước mắt nồng phân vân
Ta muốn giết loài người
Và đốt cả vũ trụ
Bôi xóa sổ cuộc đời
Nghêu ngao trong hoang tưởng
Tra khảo từng cỏ cây
Ôm mặt trời múa hát
Đá tung bầy thiên thai
Và cuối cùng quỳ lạy!
*SA CHI LỆ (Trảng Bàng-Viết Ngoài Mặt Trận)
***
Đá bổng mà chơi, đá bổng chơi
Tục thanh, thanh tục... ghẹo trêu đời
Vác cày qua núi thăm Chiêm Nữ
Dẫn nghé xông truông ghẹo Gái Hời
Rót rượu mời hoa, tu dưỡng sức
Pha trà thưởng nguyệt, nhắp cầm hơi
Khi vui dí, thá... lùa trâu tới
Lúc hứng, nghiêng bình... đá bổng chơi...
Chẳng tin cứ hỏi ông trời!


*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*PHẠM THIÊN THƯ *TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN *
*KIỀU PHONG * TÍM * NGUYỄN MINH THANH *
* ĐẶNG QUANG CHÍNH * NGỌC QUYÊN * KIỀU PHONG *TUYẾT PHAN * MINH THÚY THÀNH NỘI * CHU HÀ * NGÔ MINH HẰNG * Ý NGA * HÀ MAI NGUYÊN *DAVID TÈO * SA CHI LỆ *
***
*THI SĨ PHẬM THIÊN THƯ

PHẠM THIÊN THƯ
Mây hào quang về hội
Hoa suối cũng yên nghe
Con chim thu cõi tịnh
Cũng về hội Ta bà
Trùng trùng mây mây biếc
Hoa trải cúng dường hoa
Trong khu vườn mai trắng
Sương đọng mấy tần hoa
Sao tụ nước Xá Vệ
Hương ngát mười cõi xa
Trên trụ đá mây đỏ
Trải chiều cõi lưu ly
Phật kết kim cương tọa
Chim tụng pháp diệu kỳ
Hai ngàn năm trăm vị
Tỳ kheo rực pháp y
Dưới thềm đá mây nổi
Dưới thềm đá uy nghi
Giữa thềm hoa tịch mặc
Thoảng tiếng suối thần rơi
*Thiện hiện khải kinh
(PHẠM THIÊN THƯ- KINH NGỌC)
(còn tiếp)
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

Chiêm Ngưỡng Thiên Nhiên

Thơ Trần Quốc Bảo
Nàng hiện ra giữa cảnh rừng thanh vắng,
Những cây cành, minh họa dáng thanh xuân
Căp mắt đăm chiêu, tư lự xuất thần
Vành môi gợi nét trầm ngâm u mặc
Mây ngọc ngà, phô mỹ miều hương sắc
Đàn chim trời về tô điểm dung nhan
Có phải chăng Ngọc Nữ xuống trần gian?
Hay Tiên Nương từ Thiên Thai xuất hiện?
Cả vũ trụ bỗng lung linh xao xuyến,
Vẻ tuyệt vời kiều diễm, đẹp như mơ!
Cõi hoang vu bừng sức sống tình cờ,
Phối hợp diệu huyền, trời mây cây lá.
Nàng xuống trần, như kỳ duyên, phép lạ,
Một thoáng mong manh, diện mạo con người
Dáng thần tiên lồng lộng giữa khung trời,
Sự mầu nhiệm hiển linh miền hoang dã.
Bất chợt thấy Nàng, bàng hoàng khó tả,
Kẻ phàm nhân, lòng đắm đuối mê say.
Trước “Thiên Nhiên Ngẫu Cảnh”, hồn ngất ngây,
Tôi kính cẩn viết bài Thơ Chiêm Ngưỡng!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
*THI SĨ TRẦM VÂN



***
*THI SĨ NGUYỄN MINH THANH
*Ly Khách Hành
*Tặng: Ngô Nguyên Nghiễm, Nhà Biên Khảo Văn Học
Cất bước nghe lòng tươm đắng cay
Cực lòng phải nói chuyện chia tay
Song, đi là để tìm sinh lộ
Xót thấy Mẫu Từ tóc trắng bay...!!
Chị buồn ủ rũ tựa bên hiên
Ánh mắt thu mưa chứa nỗi niềm
Em, cháu... quẩn quanh tình quyến luyến
Bàn thờ huyền ảo khoí... thiêng liêng
Đâu biết tương lai sẽ thế nào
Ngại ngùng xứ Mỹ lắm xôn xao
Ra đi rồi có ngày quay lại
Hay bến hoàng hôn một chuyến tàu...!!
Ngoài sân cội khế cũng sầu vương
Rũ lá xơ rơ đứng lịm buồn
Chim sẻ trên cành lời bịn rịn...
Mờ xa Bẩy Núi mịt mù sương
Biệt ly! ÔI đêm dài nhân thế
Ta chạnh niềm riêng trước cảnh quê
Cổ Tự, Tam Giang, Lăng Đức Cố...
Trùng dương diệu vợi... gởi thương về
Lục Bình theo nước trôi phiêu lãng
Biển rộng trời hồng vẫn nhớ sông
Cố Quốc hẹn ngày vui mỹ mãn...
Cao vời đỉnh núi... nỗi hoài mong...!!
Rồi đây đất khách đùn mây trắng
Đêm lạnh ai còn đứng dưới trăng
Thao thức tình quê... lòng chát đắng
Ru hời... tiếng Mẹ ngọt hương âm...
Nguyễn Minh Thanh
**
Tình Quê Về Hạ
Nhịp võng khẽ đòng đưa
Ngọt giấc nồng ban trưa
Ơ hời bà ru cháu
Nhặt khoan mát bóng dừa
Lùm cây gà gáy lẻ
Xào xạc gió lùa tre
Lật dế vài cu bé
Đội nắng tóc vàng hoe
Chú bò mơ cỏ non
Đủng đỉnh ven đường mòn
Cánh đồng xanh bát ngát
Cánh cò điểm vài con...
Bềnh bồng chùm mây trắng
Trong vắt khung trời xanh
Không gian tràn hoa nắng
Chim cu gáy trên cành...
***
Lá vàng bay... cơn gió thổi
Việt Nam ơi xa lắm rồi...!!
Chiều hoang sương ngùi... trôi nổi...
Ta hận cuộc đời nổi trôi...
Mẹ già trông đứng trông ngồi
Cánh chim phiêu bạt cuối trời đăm đăm...
Nguyễn Minh Thanh
***
*THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH
Về quê cũ
Em xa quê đã bao lâu rồi nhỉ ...?
Mỹ Khê đó chung cư sừng sững đứng
Bãi Non Nước có còn chùa cổ kính …?
Sóng tình yêu có còn mãi du dương …?

Bãi biển đó trước nhà khi còn nhỏ
Bãi biển yêu thương sóng vỗ rì rào
Lời mẹ ru con ru tình xanh thẵm
Thuyền ra khơi cứ muốn sớm quay về
Em lớn lên tình yêu nồng thắm lắm
Yêu người tình như dâu kén yêu tằm
Như chim bay mơ về nơi tổ ấm
Như ngư dân yêu tấm lưới tay chèo
Anh chợt xa chợt gần không hẹn trước
Tình yêu anh như mây trắng lững lờ
Như gió thổi dạt vào bờ biển nóng
Như trùng dương lúc cuồng nộ lúc êm

Em sẽ về thăm quê hương yêu dấu
Anh hãy thử một lần thăm nơi đó
Như thuyền kia nhớ bến cũ quay về
Nghe tiếng sóng có còn du dương mãi !...
Đặng Quang Chính
**
*Mưa ước vọng
Mưa Sài Gòn khi xưa người người nhớ Hà Nội (*)
Nhớ Hồ gươm, nhớ liễu rũ bờ hồ
Nhớ em gái hiền hòa, mặc áo màu ngà
Nhớ hai người, chung nón, chung đường, bờ vai ướt buốt ...!
Năm cửa ô như trong ngục tù, làm bao người tủi thân
Mưa trên sông Hồng, mưa như nước mắt ngậm ngùi
Tháp rùa trong bóng mờ như tương lai đất nước âm u
Người vào Nam mang bao thê lương trên đôi vai gầy ...!
Mưa Sài Gòn sau bảy lăm như cười như khóc
Mất tự do vì bọn người rẻo gọi nhau Đồng Khởi
Tiêu công lý vì bị đổi tên thành Nam Kỳ Khởi Nghĩa
Đạo nghĩa suy vong, đồng tiền trở thành Tiên thành Phật
Mưa Sài Gòn bây giờ mưa xóa nhòa tội ác bọn gian tham
Mưa cao ốc đổ xối xả lên những nhà trong khu ổ chuột
Mưa ngập tràn thành hồ, sông của một thành phố họ Hồ
Mưa lênh láng làm cuộc đời dân đen càng thêm lầy lội
Mưa sẽ trở thành những cơn giông bão phá tan xiềng xích
Mưa sẽ trở thành những cơn địa chấn phá tan ngục tù tăm tối
Mưa sẽ trở thành những cơn lụt lội trôi đi bọn gian tham, bán nước
Mưa Sài Gòn trong tương lai mưa ước vọng đổi đời của toàn dân tộc
Đặng Quang Chính
***
*Tiếng cười người dân Việt
Tôi không đợi đến già rồi mới khóc
Từ lúc sinh ra tôi đã khóc òa
Thương thân tôi lạc vào đời bể khổ
Thương cho người chẳng biết cảnh lầm than!
Rồi lớn lên có lần tôi cười lớn
Lúc chia tay người yêu không quay lại
Bạn thấy lạ hỏi sao cười lớn thế
Có biết đâu tiếng cười khô không lệ
Một ngày kia tôi không cười không khóc
Lúc mẹ cha đã lặng lẽ ra đi
Còn giọt lệ nào khi đã phân ly
Khi đã biết đời có sinh có tử

Làm sao tôi còn khóc cười hơn nữa
Kể từ khi tôi yêu tiếng nước tôi
Rồi khóc cười theo vận nước nổi trôi
Ấy thân phận một người con dân Việt
Nhưng có lẽ một lần cười rồi dứt
Thấy nước nhà thoát khỏi cảnh vong nô
Thấy mọi người sống vui tình thân ái
Thấy cõi kia dang rộng cánh tay mừng ...!
Đặng Quang Chính
***
*NỮ SĨ Ý NGA





Thương về quý Trưởng Canadian.
*
Được quý trưởng huấn luyện
Vào rừng Canada
Học sinh tồn với tuyết
Băng giá chẳng nề hà.
Mím chặt môi, phùng má,
Áo nặng thân, phì da
Chàng khen: -Tiên xứ lạ
Môi, mặt ửng hồng nha!
Leo chồn chân, mỏi gối
Núi sưởi ấm thân rồi
Lăn tròn, không lấm láp
Tuyết trắng đẹp áo thôi!
Lạnh gì? Ngày leo núi,
Anh em rộn tiếng ca;
Đêm dài vây quanh lửa
Đuổi gấu, sói thật xa!
Ai cũng tự rèn luyện
Học đắp tuyết, xây nhà
Xứ nhiều phong, lắm lạ
Nhờ hướng Đạo, khôn ra!
Ý Nga, 9.8.2020
***
*NỮ SĨ NHÀ GIÁO HÀ MAI NGUYÊN
GIẤC NAM KHA
Một giấc Nam Kha đã thoáng qua,
Thực hư, còn mất thấy không mà.
Trăng trong lạnh lẽo buồn vô hạn,
Phòng trống mơ hồ chán tối đa.
Thu cúc, tuyết đông đều biến sạch,
Dù cho gắng sức kiếm đâu ra.
MAI-HUYỀN-NGA
***
KHẮC KHOẢI
Chuyện cũ đôi khi tưởng nát nhàu
Dòng đời trôi mãi sẽ về đâu
Anh hùng thế cuộc thành tan tác
Tuấn kiệt con cờ hoá bể dâu
Đất nước điêu tàn bao oán hận
Quê nhà khốn khổ lắm buồn đau
Thù trong giặc ngoại làm điêu đứng
Tuổi lão chờ con trẻ nối cầu
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 8/4/2020
**
THUYỀN TÌNH ...
Hoàng hôn lặng bóng ngả qua đây
Dạo bước ven sông nắng phủ đầy
Nước cuốn mưa rơi về chốn ấy
Mây trôi gió thổi đến nơi này
Ta còn luyến nhớ tình xưa thắm
Người cứ yêu hoài mộng cũ lay
Mỏi gối chồn chân quay trở lại
Thuyền tình bến đợi xót xa thay...
Tuyết Phan
Hoài bảo (thơ cổ phong)
Lê bước chiều tàn bóng ngã đây
Gót hồng sỏi đá cứng chai đầy
Trùng dương gió thổi lăn tăn sóng
Biển vắng mây bay chậm chạp này
Mạt lộ quê người lòng chẳng đổi
Cùng đường đất khách dạ không lay
Cờ Vàng (*) gắng giử ôm hoài bảo
"Tức nước vỡ bờ" chế độ thay ...
Tím August/07/2020
***
THI SĨ CHU HÀ
PHỞ
Phở là đặc sản của quê hương
Danh tiếng vang lừng khắp bốn phương
Trong đục tự nơi lần luộc thịt
Dở ngon tùy ở cách hầm xương
Ớt, chanh khoe mẻ nhìn duyên dáng
Ngò, quế khép mình thấy dễ thương
Nam, nữ, trẻ, già, sang, quý, tục
Một lần nếm thử vị hoài vương
Một lần nếm thử vị hoài vương
Vắng phở lâu ngày sẽ nhớ thương
Tái nạm, tái ngầu, chưa tái giá
Nhừ gân, nhừ thịt, chửa nhừ xương
Sụn, gầu mát dạ người xa xứ
Béo, ngọt thơm lòng khách viễn phương
Quốc túy, quốc hồn danh bất hủ
Phở là đặc sản của quê hương!
Chu Hà
***
*LƯƠNG TÂM ĐÃ CHẾT ...

Có những con người chết được người thương
Người tưởng tiếc và luôn luôn nhắc nhớ
Là những người vì quê hương giữ lửa
Chẳng ngại ngần dù lắm nỗi gian nan
*
Là những người đem tổ quốc giang san
Đặt lên trước cả bản thân, giòng tộc
Mặc đôi kẻ đã cho rằng ngu ngốc
Nỗi đau quê sao ôm lấy riêng mình !
*
Là những người tự khoác áo chiến chinh
Khi đất nước đã vào tay qủy dữ
Họ dùng bút, đấu tranh bằng con chữ
Chỉ mặt quốc thù, vạch tội cộng nô !
*
Họ xem thường bầy tuyên vận của Hồ
(Bọn bôi mặt để thành bày nhân cẩu !)
Quê đã mất, vì quê mà chiến đấu
Thì chút thân danh có nghĩa lý gì !?
*
Có những con người dù đã chết đi
Nhưng vẫn sống muôn đời cùng sông núi
Vì họ đã chia trăm điều hận tủi
Và chung niềm kiêu hãnh với quê hương
*
Có những con người thủ đoạn, bất lương
Đang sống đấy mà như người đã chết
Họ bỏ quê, chạy theo Hồ, theo Chệt
Không trái tim, không đạo lý, luân thường ...
*
Ăn trái rồi, cây phá nát, không thương
Không tưới bón và không rào, không giữ
Hỏi trái có còn cho mình ăn chứ
Hỡi những con người đã chết lương tâm ?...
Ngô Minh Hằng
***
*NỮ SĨ NGỌC QUYÊN

Tình Muộn

(Tình Khúc mưa số 59)
Có cơn giông bảo qua đây
Nghe tim giá lạnh , vũng lầy thế gian
Giọt mưa trong vắt lệ tràn
Tinh cầu chớp bể mưa ngàn dặm xa .
Người dưng xa cách quan hà
Có nghe trong gió mặn mà lời thương
Gởi tình trên bến muôn phương
Sóng ru lời gió , khóc hờn thiên thu .
Bóng ai trong cõi xa mù
Ảo tình như lá mùa thu rơi tàn
Vào đời nhau nỗi muộn màng
Heo may cỏ úa hoa tàn còn đâu.
Thanh xuân cho đến bạc đầu
Tim đơn hồn vỡ nát nhàu thời gian
Tình cầm em hát anh đàn
Thơ em tan chảy ngút ngàn lời ca.
Trăm năm trong bóng chiều tà
Đường về bến mộng dần xa chân người
Khi còn nhịp thở chơi vơi
Mưa trên ngày tháng , rã rời nhớ nhau .
Ngọc Quyên
***
*SAIGON MƯA NGẬP RỐN


THI SĨ David Tèo
Có cô em gái chưa chồng
Quen anh Bình Thạnh thấy lòng xót xa
Nhà em thì ở quận Ba
Muốn qua bên ấy thật là gian nan
Thăm anh phải lội ao làng
Xe hư người ướt bàng hoàng thất kinh
Nên em nói tiếng phụ tình
Hết duyên vì lũ chúng mình chia tay
Chàng ngồi ôm nỗi đắng cay
Nhìn em hò hẹn với tay quận Mười
Quận Mười chỉ ngập vài nơi
Mưa to ít sợ em thời yên tâm
Lấy chồng em chọn trung tâm
Bỏ anh Bình Thạnh âm thầm cô đơn
Ngày xưa truyền thuyết vẫn còn
Thủy Tinh kém thế ăn đòn Sơn Tinh
Ngày nay tích cũ hết linh
Bê tông khắp chốn Thuỷ Tinh lộng hành
Chiều nay lũ lại tung hoành
Bà con cô bác Sài thành long đong
Sài Gòn đất chật người đông
Mỗi lần mưa lớn mênh mông nỗi sầu.


*THI SĨ KIỀU PHONG







*SA CHI LỆ

PHỤC KÍCH Ở AN KHƯƠNG
Trần gian quảy gánh miên sương
Ta cong lưng cõng miệt buồn trăm năm
Gai chông ủ giấc mơ thầm
Đạn ru dệt lối mù tăm chuyến đời
Thân này cứ xé ra phơi
Dỗ dành cho quạ mấy lời thở than
Hỏa châu nấu chín điêu tàn
Bên kia bí ẩn theo ngàn phù sinh
Nằm đây nghiến ngấu nhục vinh
Ngón tay co duỗi bãi mìn tình-tang...
SA CHI LỆ (Trảng bàng-TN)
LỜI TRẺ
Xin được ngày yên lặng
Tế trời nổi lửa đốt trần gian
Chiến tranh còn ai thắng?
QUỲ XUỐNG
Một mặt trời hồng
Một bầu trời trong
Cánh đồng ruộng lúa
Nụ cười nhà nông
Khẩn cầu Thượng Đế
Thà làm thằng điên
Trái mìn bật hỏi
Bạn bè còn không?
Một mặt trời ngông
Nhảy nhót khệnh khạng
Tuổi trẻ chống nạng
Đi tìm vợ con!
Là thời quỷ dữ
Lên ngôi thiên đường
Ta quỳ xuống thét
Còn gì mà mong!
**
NGƯỜI LÃNG TRÍ
Ta cắn nát hòa bình
Bằng hàm răng bén ngọt
Bằng quỷ quái hiện hình
Lưng lằn roi bom đạn
Thoát thai làm sói hoang
Chạy trốn rừng thuốc độc
Dù bỏ lại đàn con
Trái phá nằm khả ố
Suối không còn ngã ngớn
Trăng không còn phơi thân
Nai tơ về thành phố
Nước mắt nồng phân vân
Ta muốn giết loài người
Và đốt cả vũ trụ
Bôi xóa sổ cuộc đời
Nghêu ngao trong hoang tưởng
Tra khảo từng cỏ cây
Ôm mặt trời múa hát
Đá tung bầy thiên thai
Và cuối cùng quỳ lạy!
*SA CHI LỆ (Trảng Bàng-Viết Ngoài Mặt Trận)
***
*DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA, QUÝ THI SĨ:
* TÍM * SÔNG THU * PHƯƠNG THẾ NGỌC
*
* MỸ NGỌC * BÚT CHẲNG TÀ * ANH NGUYÊN
*
* SONGQUANG * THANH SONG KIM PHÚ *
*GIA CÁT MỖ * NGUYÊN TRẦN * THÚY M
*
*ÔNG ĐỊA NÚI TÀ LƠN * BA NẾP * NĂM
XÀ TÓN *
* TƯ CÀ NHỔNG * MINH THÚY THÀNH NỘI
*
* TUYẾT PHAN* CHU HÀ * TRỊNH CƠ *
DU PHONG * CAO MỴ NHÂN *
***
BẾN ĐỢI
Khách cũ quay về bến cũ đây
Thuyền ai neo mặt nước sông đầy
Trò đời biến đổi đời tan tác
Cuộc sống thăng trầm sống lất lây
Tạo hóa đành gieo niềm khổ ấy
Cao xanh nỡ đọa nỗi đau nầy
Con đó đã vội sang bờ khác
Rẽ mối duyên tình, ngán ngẩm thay!
Phương Thế Ngọc
Aug. 7/2020
BẾN ĐỢI
Con thuyền bỏ bến khiến nơi đây
Sông vắng bèo trôi nước cạn đầy
Bãi sậy còn yêu duyên phận ấy
Bờ lau vẫn tiếc cuộc tình này
Phải chăng sóng gió làm tan vỡ
Hay tại bão bùng đã chuyển lay
Đợi mãi đò đi không trở lại
Chiều về sương khói phủ buồn thay!
Mỹ Ngọc
Aug. 7/2020
Bài họa:
MỘT CHUYẾN ĐÒ TÌNH
Mười năm cải tạo mãn rồi đây
Trở lại nhà xưa vắng thế nầy
Mái lá hoang tàn mưa lất phất
Hàng cây rũ rượi gió lung lay
Người im tiếng bặt đường đi đổi
Cửa đóng then cài ổ khóa thay
Lối xóm cho hay rằng chủ vắng
Cay cay khóe mắt lệ vơi đầy
Bút Chẳng Tà
20200807
* HOÀNG HÔN TRÊN BIỂN
PANAMA CITY
Sóng biển như hòa quyện sắc mây
Hoàng hôn cảm thán nhớ nhung đầy
Đàn tan nghé sẩy đời vinh nhục
Quốc phá gia tàn cuộc tỉnh say
Bãi cát thênh thang bờ thẳng tắp
Đồi thông bát ngát bóng nghiêng dài
Bầu thơ túi rượu, tình lai láng
Bất đắc ta làm lữ khách Tây
Anh Nguyen
USA 08/07/2020
HOÀNG HÔN TRÊN BIỂN
Mặt trời mấp mé cuối chân mây
Phản chiếu vầng dương mặt nước đầy
Sóng biển nhấp nhô như rắn lượn
Tàu thuyền chao đảo tựa người say
Dã tràng chui rúc ghềnh rêu thẫm
Lữ khách nhàn du bãi cát dài
Thấm thoát một ngày vui sắp hết
Nghe lòng nặng trĩu nỗi niềm tây
Songquang
20200805
Bé Phú xin kính họa bài
HOÀNG HÔN TRÊN BIỂN
của huynh SONG QUANG
HOÀNG HÔN TRÊN VỊNH
SAN FRANCISCO
Hoàng hôn dần khuất giữa màn mây
Sóng bạc lô nhô lấp loáng đầy
Ráng đỏ buông lơi nhìn thật đẹp
Mảng vàng chao đảo ngắm càng say
Con đòi đoạn nhớ lòng đau buốt
Mẹ mỏi mòn trông lệ chảy dài
Biền biệt Quê Hương tình cố quận
Người đông khắc khoải, kẻ trời tây…
Thanh Song Kim
Phú
CA 08/07/2020
* MỘT CHUYẾN ĐÒ TÌNH
Người ơi có biết trở về đây !
Ta đã bên nhau một thuở nầy
Bến cũ thôi đừng vương dạ xót
Thuyền xưa đâu dễ bỏ lòng lay
Quê người thương nhớ hoài khôn chuyển
Đất mẹ thầm mong mãi chẳng thay
Mình lỡ chia tay từ dạo ấy
Đò tình mộng ước cứ dâng đầy !
songquang
20200807
Bài họa:
MỘT CHUYẾN ĐÒ TÌNH
Mười năm cải tạo mãn rồi đây
Trở lại nhà xưa vắng thế nầy
Mái lá hoang tàn mưa lất phất
Hàng cây rũ rượi gió lung lay
Người im tiếng bặt đường đi đổi
Cửa đóng then cài ổ khóa thay
Lối xóm cho hay rằng chủ vắng
Cay cay khóe mắt lệ vơi đầy
Bút Chẳng Tà
20200807
* Bài họa:
Tình buồn
Anh về xứa Nẫu bỏ em đây
Tháng bấc trời đông gió lạnh đầy
Phố xá Quy Nhơn lầu các đó
Làng quê Rạch Giá mái tranh này
Đồng khuya ruộng sớm đời cơ cực
Cháo sáng rau chiều sống lắt lay
Con giáp thôi nôi nghèo thiếu sửa
Đời như nguyệt xế não nùng thay
Alabama 8/8/2020
Gia Cát Mỗ
Tình buồn
Trời chiều vạt
nắng vẫn còn đây
Lá úa bên
hiên mãi ngập
đầy
Cuối ngỏ giò
lan tươi góc đó
Đầu song bụi
cúc nở bên này
Tay ôm gối mộng
tâm tư giục
Mắt liếc người
mơ cảm xúc lay
Một chút tình
xưa cơn gió thoảng
Đèn khuya leo
lét thấy buồn thay
Toronto 8/8/2020
Nguyên Trần
* Tội nghiệp
Cây lao đả phóng lỡ theo chi
Tội nghiệp chèn ơi khối kẻ đì
Khéo bỏ phun dơ hay đậu ủ
Khôn buông nhả bẫn tốt làm đi
Kiêu căng vất hết ôm còn dở
Tự đại quăng luôn giử dại gì
Thức tĩnh thay đề tài khác mới
Vợ mừng xuống bếp nấu cà ri
Tím August/06/2020
LÊN MẠNG...XẢ
HƠI
Thơ Đường rắc rối, chớ làm chi
Luật đối vần niêm, giống bị đì
Hạc tất phong yêu quăng bỏ quách
Làm xuôi đọc ngược vất ngay đi
Tung hoành trục khoán đồ chơi đấy
Bát vĩ đồng âm cái thá gì
Lướt mạng sơ qua toàn dị hợm
Như là trọ trẹ… rứa răng ri
Ông Địa Núi Tà Lơn
6-08-2020
XUÂN THẮM
Xuân đến trăm hoa rực rỡ màu
Anh đào hồng nhạt mỏng manh sao
Búp xinh Tulip vươn thân rướn
Nụ chúm hoàng mai nhoẻn miệng chào
Iris giang tay mời Khuất sĩ (*)
Mẫu đơn vươn cánh đón Ly Tao
Tử đằng e ấp cười trong nắng
Vũ trụ hòa vui bất kể đâu
Thúy M
8/6/2020
VUI XƯỚNG HỌA
Nở nụ cười tươi thắm một màu
Làm thơ giải muộn sướng vui sao
Bồi Già chủ xị tung thần chưởng
Phong Lãng cầm cân ngỏ ý chào
Xuất cước anh Cao chơi vận hiểm
Huơi quyền bác Lãng bí vần tao
Làm cho Miss Thúy luôn suy nghĩ
Ba bốn ngày nay nhức cái đầu
Ba Nếp Louisiana
8/6/2020
Một mình
Cắt cỏ trưa hè nắng cháy da
Nhà đơn bóng chiếc chẳng đàn bà
Không người nấu nước đun lò điện
Chẳng kẻ pha trà bật bếp gas
Lối xóm râm ran tràng pháo chuột
Chòm riềng cốc chẻng tiếng phèng la
Lui cui đẩy máy mồ hôi đổ
Chuẩn bị cơm chiều chỉ một ta
Năm Xà Tón
Dạ cô thầy nào cho mình đạo hạnh dầy phù thì nên dừng tai
đây vì có hình(XXX) phía dưới á :
Một mình
Nằm nhà dưởng bịnh bướm khô da
Thiếu phện từng đêm nhớ thấy bà
Trí mộng bờ môi hôn bếp điện
Tâm mơ chót lưỡi liếm bình gas
Tay quàu bụng hẫy vui nhiều rống
Cẵng quíu mông sàng sướng quá la
Nóng hỗi toàn thân đành tự xữ(*)
Vu sơn tới đĩnh một mình ta
Tím August/06/2019
**
BÁN THUỐC NHÀU
Mấy lão làng băm bán thuốc nhàu
Rao hàng quảng cáo xạo gì đâu
Đau lưng thấp khớp lừa anh rể
Nhức mỏi cao đường gạt chị dâu
Lắm cụ vì mua nhiều tiền mất hết
Nhiều bà uống đậm bệnh còn đau
Kỳ Duyên Ngọc Ngạn làm môi giơi
Hát mãi tuồng trăng rụng xuống cầu
Tư Cà Nhổng
6/8/2020
KHẮC
KHOẢI
Chuyện
cũ đôi khi tưởng nát nhàu
Dòng đời
trôi mãi sẽ về đâu
Anh
hùng thế cuộc thành tan tác
Tuấn kiệt
con cờ hoá bể dâu
Đất nước
điêu tàn bao oán hận
Quê nhà
khốn khổ lắm buồn đau
Thù
trong giặc ngoại làm điêu đứng
Tuổi
lão chờ con trẻ nối cầu
Minh
Thuý Thành Nội
Tháng
8/4/2020
**
THUYỀN
TÌNH ...
Hoàng
hôn lặng bóng ngả qua đây
Dạo bước
ven sông nắng phủ đầy
Nước cuốn
mưa rơi về chốn ấy
Mây
trôi gió thổi đến nơi này
Ta còn
luyến nhớ tình xưa thắm
Người cứ
yêu hoài mộng cũ lay
Mỏi gối
chồn chân quay trở lại
Thuyền
tình bến đợi xót xa thay...
Tuyết
Phan
Hoài
bảo (thơ cổ phong)
Lê
bước chiều tàn bóng ngã đây
Gót hồng
sỏi đá cứng chai đầy
Trùng
dương gió thổi lăn tăn sóng
Biển
vắng mây bay chậm chạp này
Mạt
lộ quê người lòng chẳng đổi
Cùng
đường đất khách dạ không lay
Cờ
Vàng (*) gắng giử ôm hoài bảo
"Tức
nước vỡ bờ" chế độ thay ...
Tím August/07/2020
* Tục thi
(Hát nói)
Đá bổng mà chơi, đá bổng chơi
Tục thanh, thanh tục... ghẹo trêu đời
Vác cày qua núi thăm Chiêm Nữ
Dẫn nghé xông truông ghẹo Gái Hời
Rót rượu mời hoa, tu dưỡng sức
Pha trà thưởng nguyệt, nhắp cầm hơi
Khi vui dí, thá... lùa trâu tới
Lúc hứng, nghiêng bình... đá bổng chơi...
Du hồn quá hải tầm Long Nữ
Ký mộng xuyên vân thám Lão Thiên
Rằng đây vốn cảnh thần tiên
Trần gian đệ nhất xóa phiền người ơi!
Ký mộng xuyên vân thám Lão Thiên
Rằng đây vốn cảnh thần tiên
Trần gian đệ nhất xóa phiền người ơi!
Chẳng tin cứ hỏi ông trời!
Chu Hà
Khôi hài đen (thơ cổ phong)
Khẩn cầu
Lạc thủy bầy hầy bẫn gối nhàu
Mồ hôi dính chiếu chửa khô đâu
Sắc cầm hảo hiệp hồng đôi bưởi
Loan phụng hòa minh đỏ bãi dâu
Tấm mẳn tình thâm vui quá đả
Tào khang nghĩa nặng sướng hơn đau
"Vác cày qua núi" thâu đêm khỏe
Quỳ gối chổng mông nửa khẩn cầu
Tím August/06/2020
* XUÂN THẮM
Xuân đến trăm hoa rực rỡ màu
Anh đào hồng nhạt mỏng manh sao
Búp xinh Tulip vươn thân rướn
Nụ chúm hoàng mai nhoẻn miệng chào
Iris giang tay mời Khuất sĩ (*)
Mẫu đơn vươn cánh đón Ly Tao
Tử đằng e ấp cười trong nắng
Vũ trụ hòa vui bất kể đâu
Thúy M
8/6/2020
VUI XƯỚNG HỌA
Nở nụ cười tươi thắm một màu
Làm thơ giải muộn sướng vui sao
Bồi Già chủ xị tung thần chưởng
Phong Lãng cầm cân ngỏ ý chào
Xuất cước anh Cao chơi vận hiểm
Huơi quyền bác Lãng bí vần tao
Làm cho Miss Thúy luôn suy nghĩ
Ba bốn ngày nay nhức cái đầu
Ba Nếp Louisiana
8/6/2020
* THUYỀN TÌNH ...
Hoàng hôn lặng bóng ngả qua đây
Dạo bước ven sông nắng phủ đầy
Nước cuốn mưa rơi về chốn ấy
Mây trôi gió thổi đến nơi này
Ta còn luyến nhớ tình xưa thắm
Người cứ yêu hoài mộng cũ lay
Mỏi gối chồn chân quay trở lại
Thuyền tình bến đợi xót xa thay...
Tuyết Phan
Hoài bảo (thơ cổ phong)
Lê bước chiều tàn bóng ngã đây
Gót hồng sỏi đá cứng chai đầy
Trùng dương gió thổi lăn tăn sóng
Biển vắng mây bay chậm chạp này
Mạt lộ quê người lòng chẳng đổi
Cùng đường đất khách dạ không lay
Cờ Vàng (*) gắng giử ôm hoài bảo
"Tức nước vỡ bờ" chế độ thay ...
Tím August/07/2020
(*)
CÒN ĐÂU....
Đường trần xuôi ngược mới về đây
Lệ nén năm canh giấc ngủ đầy
Sóng bủa trùng dương từ thuở ấy
Phong ba bão táp trọn đời này
Lời xưa bên cạnh rồi thay đổi
Nghĩa cũ xa vời đã lắt lay
Nhớ bóng hình ai thời trẻ dại
Chỉ còn kỷ niệm ...lạnh lùng thay !
TRỊNH CƠ
CẢM HOÀI…
THƯƠNG NGƯỜI VỢ LÍNH…
Bao năm lưu lạc tóc tai nhàu
Biệt xứ trời đày đến tận đâu?
Trẻ tuổi ta mang tình đất nước
Già đời nàng gánh chuyện nương dâu
Băng đèo lội suối càng chua xót
Nếm mật nằm gai lắm khổ đau
Cảm khái thương em trào nước mắt
Tào khang chung thủy há mong cầu…
Thanh
Song Kim Phú
CA 04/08/2020
Về đâu (thơ cổ phong)
Một mẹ đàn gà cắn nát nhàu
Tương lai đất tổ đi về đâu
Cao niên trí đổi sông thành núi
Lớn tuổi tâm thay biển hóa dâu
Mạt lộ ly hương thù vẫn khổ ?!
Cùng đường biệt xứ hận còn đau ?!
Lìa quê bốn sáu năm đăng đẳng
Sung rụng nằm chờ Chúa, Phật cầu
Tím August/04/2020
THUẬT HOÀI CẢM TÁC
Mái tóc xanh xưa sớm bạc nhàu
Dòng sông hoài niệm chảy về đâu
Đã không cung kiếm xoay thời thế
Thì lấy tơ tằm trả nợ dâu
Huyết hận nung sôi bầu chính khi
Hồn thiêng hòa quyện khối thương đau
Gời niềm trăn trở vào non nước
Cậy mối tương liên bắc nhịp cầu.
Dòng sông hoài niệm chảy về đâu
Đã không cung kiếm xoay thời thế
Thì lấy tơ tằm trả nợ dâu
Huyết hận nung sôi bầu chính khi
Hồn thiêng hòa quyện khối thương đau
Gời niềm trăn trở vào non nước
Cậy mối tương liên bắc nhịp cầu.
DU PHONG
Kính hoạ " Thuật Hoài Cảm Tác "
của Nhà Thơ DU PHONG.
SAU CUỘC CHIẾN.
Tuổi cũng như hoa sớm nát nhàu
Bao mùa ước hẹn lập công đầu
Sa trường chẳng lẽ không binh lửa
Mặt trận sao đành lấp biển dâu
Chinh chiến tưởng như cơn nộ khí
Thắng thua còn lại nỗi buồn đau
Ngựa hồng đếm bước sầu nhân thế
Tráng sĩ vung gươm xẻ nguyệt cầu ...
Hawthorne 4 - 8 - 2020.
CAO MỴ NHÂN
CAO MỴ NHÂN
***