TRANG THƠ HÀ NGỌC QUÝ THI SĨ 20-8-2020

*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*PHẠM THIÊN THƯ * TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN * THANH THANH * TÍM * NGUYỄN MINH THANH *
Ý NGA *ĐẶNG QUANG CHÍNH *MAI HUYỀN NGA * KIỀU PHONG * THA HƯƠNG * NGUYỄN PHƯƠNG THÚY * SA CHI LỆ * LƯU HOÀI *
**
*THI SĨ ĐA TÀI PHẠM THIÊN THƯ

Đố ai nhớ hết hoa vàng
đố ai uống cạn sương tàng canh thâu
đố ai tát cạn mạch sầu
thì ta để tóc lên cầu đón ai
Em về sương đẫm hai vai
Dấu chân là cánh lan đài nở đêm
Từ em hé nụ cười huyền
Mùa thu đi mất trên miền cỏ hoa
Guốc mòn lẫn tiếng sơn ca
sư về chống gậy trúc qua cầu nầy
ngó bờ suối lạnh hoa bay
thương sao dòng nước trôi hoài thiên thanh
Có con cá mại bờ xanh
bơi lên nguồn cội tắm nhành suối xuân
nửa dòng cá gặp phù vân
hỏi sao mây bỏ non thần xuống chơi…
*PHẠM THIÊN THƯ
( Động hoa vàng)
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

*Bài Ca Chính Sử
*TRẦN QUỐC BẢO
Này trống đồng, tượng đá
Này tiền tích hoàng kim
Tháp rùa thiêng còn lưa dấu chim
Người vào nét sử Quang Trung cũ
Tinh kỳ vần vũ máu trong tim
Ai xưa quỳ hôn đất
Tia mắt đầu nhang phực lửa long lanh
Hoàng kim, ôi! hoàng kim
Ta uống ly sầu men đắng
Cho hồn quê ảo diệu hiển linh
Ô hay, dáng dấp liêu trai quá
Cuồn cuộn thanh vân đỉnh Vọng phu
Ngàn mây đáy nước còn in dấu
Mà ta cuối trời đi lang thang
Ôm đầy ngực lời Tiền nhân thống trách
Tre vàng, ngựa sắt …
Kiếm thiêng, cung thần lạc mất về đâu?
Chỉ thấy bóng hồng kiều diễm
Mỵ Châu … Mỵ Châu!
Dáng ngọc xanh òa vỡ
Mấy chục năm rồi sầu mênh mang
Sỏi đá rêu hoang
Sương mai nhỏ lệ
Nỗi buồn thuần thục hắt hiu
Như cỏ dại liên sơn
Đóa phù dung nở trên nền tháp cổ
Nhớ gì chăng? biết gì chăng?
Chẳng lẽ đêm dài, đêm hun hút
Cuối đường lịm chết ánh dương quang
Mây biệt Lam sơn về vô định
Nước không trở lại Bạch Đằng giang
Ôm ấp yên dân, mộng lớn chưa đạt
Dông tố phũ phàng
Những lằn chớp hằn trang sử Việt
Sét lưng trời trút hận Cổ loa
Che mặt nhìn ngàn lau hổ thẹn
Đống đa mưa dăng dăng
Thấm lạnh những hồn hoang cô độc
Thôi nhé, thôi đi!
Hãy ngủ vùi mộng nhỏ
Mây trắng che đầu
Sao xanh thắp nến
Ngày mai sông núi chuyển mình
Lấp bờ oan nghiệt
Bốn phương về thắp lửa Trường sơn
Dâng đoá hoa vàng
Trên thềm Quốc Tổ
Để Người cười hoan hỉ dưới mộ hoang
Ta sẽ ca vang trong lòng Văn Miếu
“Việt Nam ơi! Lịch sử đã bừng trang!”
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
THI SĨ TRẦM VÂN






***
*THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH

HÀ-NỘI
Tôi vốn mơ đi khắp nẻo đường
Thăm từng thắng-tích của quê-hương;
Nhưng, từ giới-tuyến1 qua rào trại2,
Tôi khó mong ngày tới Bắc-phương.
1 Vĩ-tuyến 17 (1954-75) phân chia hai Miền Bắc/Nam.
2 Các trại tập-trung "cải-tạo".
Ấy thế mà tôi bỗng được đi
Ra ngay Hà-Nội – đất “Kinh-Kỳ”
Thoả niềm ao-ước từ thơ-bé,
Tận mắt trông nhìn những biến-di.
Này, chiếc phi-cơ hai quạt quay:
Nhanh năm trăm, và cao năm cây;
Ghế ngồi gọn hẹp kê liền sát;
Người Việt, người Âu, khách đủ đầy.
Chiêu-đãi hai cô nữ-tiếp-viên:
Tóc trần, ống nhựa quấn hai bên,
Vét-can màu trắng, cầu-vai ngược;
Kiến-thức nông+non, sượng dáng-duyên.
Một lát dưa leo, hai miếng ram;
Chả heo nửa lát, lát mì lam;
Chuối chưa chín tới; đường chê bánh;
Trà nhạt... mà ai cũng thoả đàm!
Những vụ An, Trung, Nha, Sơn, Bình3
Bận lòng “chiêu-đãi” lẫn “an-ninh”.
Tôi cười trong bụng: ngày xưa ấy,
Những Viết và Tân4 đã quấy mình!
3 Sau Tháng Tư Đen 1975:
*Vũ Hoàng An, nguyên đại-uý QLVNCH, cướp phi-cơ Việt-Cộng tại Đà-Nẵng, bất-thành, bị xử tử.
*Có tin đồn Nguyễn Thành Trung (cựu trung-uý phi-công VNCH, đem phi-cơ theo VC trước 30-04-75) đã cướp phi-cơ thoát khỏi Việt-Nam.
*Tiêu Khánh Nha, thiếu-tá phi-công VC, gốc Hoa, cướp phi-cơ bay thoát VC nên khỏi bị chúng thanh-trừng sau vụ Hoa-Cộng tấn-công 1979.
*Sơn và Bình là hai trung-uý phi-công VC, thuộc một tổ-chức "bạo-loạn", cướp trực-thăng bay qua Hoa-Cộng.
4 Trước 1975:
*Nguyễn Cửu Viết toan cướp phi-cơ Air Vietnam, đã nổ một chiếc Dakota tại phi-trường Phú-Bài, Huế.
*Lê Đức Tân toan cướp phi-cơ Air Vietnam, đã nổ một chiếc Boeing gần phi-trường Bửu-Sơn, Ninh-Thuận.
Cả hai chỉ là phần-tử bất-mãn, không phải VC (cf hồi-ký “Về Vùng Chiến-Tuyến” của Lê Xuân Nhuận).
Hà-Nội đây rồi: dưới nắng trưa,
Sông Hồng đỏ đục nước nguồn mưa;
Quanh nhà đất thấp, vườn ngâm nước;
Tường+mái rêu phong nét cổ xưa.
Mấy chiếc hai hay ba quạt quay
Cong đuôi nằm nghỉ cuối sân bay,
Làm như nhớ thuở chồm lưng địch
Bắt bê-năm-hai hạ xuống đây!5
5 VC tuyên-truyền: chúng bay cao hơn B-52, nhảy xuống trên lưng B-52, dùng dao-găm nạy cửa-sổ chui vào, chĩa súng-lục bắt phi-công Mỹ đáp xuống sân bay Gia-Lâm; thế là chúng đã nhiều lần "bắt sống" được cả "giặc lái" lẫn B-52 (!)
Đáp xuống Gia-Lâm, thấy bán-khai:
Tiếng Anh hai bảng cả hai sai6;
Nhà-ga cũ-kỹ từ Tây-thuộc;
Vắng xưởng, im kho, lặng-lẽ đài.
6 Xem Chương “Sân Bay Gia-Lâm” trong cuốn hồi-ký “Cảnh-Sát-Hoá, Quốc-Sách Yểu-Tử của Việt-Nam Cộng-Hoà” của Lê Xuân Nhuận.
Chẳng tiễn-đưa đi, chẳng đón về;
Phi-công, hành-khách: dép mòn lê.
Đầu đường dăm chiếc mô-tô Nhật,
“U-Oát”, “Com-Măng”, vài ba xe.
Xế trước, bên kia, khách xúm đông:
Cộng-đồng ăn-uống cửa-hàng công.
Mấy tay Tây-Cộng dùng bia lạnh:
Trộn đá trong thau, múc uống chung.
Vào phố, này đây cầu Long-Biên;
Giữa: đường xe-lửa; xe: hai bên.
Qua cầu: xe chạy đường bên trái;
Mỗi nhịp cầu rung: răng lão-niên!
Xe đẹp Miền Nam: của “ngoại-giao”!
“Công-trường”, “vận-tải”: của cần-lao!
Xích-lô, xe đạp; xe bò; ngựa;
Gánh, vác, khiêng, mang, kéo, đẩy nhau.
Không “vét”; không giày; không áo hoa,
Dây chuyền, vòng, nhẫn, nơ, trâm, thoa!
Mọi người tất-tả lo làm-lụng;
Sự sống... gian-nan... hiển-hiện ra.
Chẳng khải-hoàn-môn, kỷ-niêm-đài,
Cờ, hoa, tranh, ảnh, tượng, toà, ngai,
Bích-chương, biểu-ngữ, loa, chiêng, trống
(Tội-nghiệp “Đàng Trong” tưởng “Miệt Ngoài”...)!
Vách, mái lâu năm... nứt, dột rồi!
Tróc sơn bảng hiệu, ố màu vôi!
Có nhà xiêu, vẹo: người còn ở
(Nhiều mái: tranh, rơm, mo, lá thôi)!
Hoa chẳng bồn chăm; nhãn chẳng lồng;
Nước vòi đỏ đục tự nguồn sông;
Cá: nguyên vi, vảy, kho không mỡ;
Rau muống quê chàng, có phải không?
Nóng bức, môi khô, mắt đổ quàng;
Inh tai, nhức óc tiếng đài vang;
Bỗng như điện chạm, da-gà nổi:
Có tiếng buồng bên hát “nhạc vàng”!
Có cái gì như ứ nghẹn hơi;
Mây vây, khí uất tự lưng trời...
Người ta chờ đợi cơn giông tới...
Hà-Nội trân mình – Hà-Nội ơi!
Tôi ngó trừng-trừng miếng bánh khô:
Kiến Nam lơ lảng, Bắc chui vô!
– Hôm nay có một tên tù “ngụy”
Tới “thủ-đô” mà... tiếc “thủ-đô”!
Trại Thanh-Liệt (Hà-Nội) 15-7-1981
THANH-THANH
Cơn Ác-Mộng
***
*THI SĨ NGUYỄN MINH THANH
ĐÔI MẮT MẸ HIỀN
Tâm từ ái biển xanh... đôi mắt Mẹ
Bé vừa sinh, âu yếm ngẩng nhìn, xem...
Hằng mong mỏi... con mình cho tròn vẹn
Mắt hân hoan... ngắm bé ngủ ngoan hiền...!!
Mẹ dạy nói... à... ơi... lời cổ tích
Mắt mẹ cười... dìu bé khẽ tập đi
Vào tuổi học sắm đủ điều...vở, sách...
Mắt mẹ mừng con đậu mỗi kỳ thi !
Con dần lớn, Mẹ, cội mai dần cỗi
Mắt mẹ chờ... con trẻ chóng thành đôi
Đời bận rộn... ngược, xuôi đường muôn lối
Mắt Mẹ buồn... trông bóng nhạn nổi trôi...!!
Con đi xa rầu lo... tràn mắt mẹ !
Khi con về, Mẹ, mắt ánh, ấm niềm vui...
Con ốm đau hay có điều hờn tủi...
Trải tâm can, Mẹ, mắt trĩu ngậm ngùi...!!
Ôi, cao cả trời cao... Đôi Mắt Mẹ
Dõi theo con tấm bé...đến thành nhân
Đi chập chững... ngại chim non ngã té
Con trưởng thành lòng mẹ vẫn bâng khuâng...!!
Mãi danh lợi tháng ngày quay... lần lữa
Con hững hờ lơ đãng... mẫu tình thâm
Rồi, một mai... Mẹ yêu không còn nữa
Ôi, tìm đâu dịu mát, rượi mát ánh trăng rằm...?!!
NGUYỄN - MINH - THANH
( Ngày Lễ Mẹ )
**
* BẠCH ĐẰNG GIANG*
Bạch - Đằng hỡi Bạch - Đằng
Ba phen chống giặc xâm lăng dãi dầu
Gương sông chói rạng ngàn sau
Nước sông nuốt trững quân Tàu ngàn xưa
Bờ lau thoang thoảng gió đưa
Xuyên qua kẻ lá lời vừa đổi trao:
Ngô - Vương chém Hán Hoàng - Thao( 938 )
Chiến công hiển hách đi vào sử xanh
Nam quân chủ soái Đại - Hành
Đánh cho quân Tống tan tành cân đai
Lưu - Trừng thục mạng chạy dài( 981 )
Đằng giang lặn sóng chờ ngày huân công
Sau lần chui chạy ống đồng ( 1285 )
Thoát - Hoan phục hận binh rồng Nam xâm
Dương oai sát khí đằng đằng
Lệnh truyền thủy bộ ầm ầm xông pha
Tinh kỳ gươm giáo sáng lòa
Quyết tâm thôn tính san hà Lạc - Long
Quân Nam cắm cọc giữa dòng
Thủy triều vừa rút hợp đồng chống ngăn
Quân Nguyên đại bại Bạch - Đằng ( 1288 )
Thoát - Hoan Vương mộng theo làn khói bay
Đại - Vương Hưng - Đạo kỳ tài
Hai lần đánh đuổi giặc ngoài lao đao
Trời xanh mây trắng giăng cao
Long lanh ánh nước điểm màu thời gian
Tà dương rừng biếc chen vàng
Rừng nghiêng nghiêng lá họa trang sử hùng
Người xưa tăm dạng mịt mùng
Còn đây dòng nước lạnh lùng triền miên ...!
Ngang qua cổ sử hiện tiền
Chạnh lòng tưởng niệm hồn thiêng mấy lời ...!!
* NGUYỄN - MINH - THANH
* BĐG: phụ lưu của sông Thái Bình,nằm ở 2 tỉnh Quảng Ninh & Hải Phòng,dài 32Km, chiến trường khốc liệt 3 lần thảm bại của giặcTàu.Và ĐẰNG GIANG TỰ CỔ HUYÉT DO HỒNG.
***
*NỮ SĨ Ý NGA & THI SĨ LƯU HOÀI





*THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH

*Sao tình trong mắt
Rời cuộc chơi ta đi sâu rừng vắng
Tìm mê cung tình ái cứ đong đầy
Tìm thiên đường một cõi đẹp trong mơ
Tình thanh thoát nơi trần gian ai thấy...!

Đi đi mãi rừng càng sâu hun hút
Tiếng chim kêu vượn hú cảnh hoang vu
Suối róc rách nghe sao xa diệu vợi
Rừng âm u như vây chặt đường về
Em đuổi chim, chim không thèm ngoái cổ
Bướm kia bay như vờn lợn bên anh
Tiếng côn trùng như rên rĩ xung quanh
Tầm nhìn hẹp cây vươn trời cao ngất
Anh chợt thấy em như tiên ẩn hiện
Em trông anh như thể thấy thiên thần
Cả hai ta, xa gần xa như một
Bỗng thiên đường hạ giới nhập vào nhau

Rời cõi lạ ta quay về thực tại
Rừng âm u nguyên thủy vẫn còn đây
Tâm hồn ai thơ thẩn bóng trăng gầy
Ta chỉ thấy tình sao trong ánh mắt...!
Đặng Quang Chính
***
*NỮ SĨ MAI HUYỀN NGA
Hà-mai-Nguyên.
CHIỀU MƯA NHỚ QUÊ.
KHI THẤY CHIỀU MƯA LẠI NHỚ QUÊ,
NỖI BUỒN VÔ CỚ KÉO NHAU VỀ.
HÀNG CÂY KHÉP KÍN CHE ĐAU KHỔ,
GHẾ ĐÁ IM LÌM DẤU TÁI TÊ.
HOA CỎ GỤC ĐẦU ÔM THẤT VỌNG,
THỜI GIAN DÌU GIÓ KÉO LÊ THÊ.
MAI-HUYỀN-NGA.
***
* NỮ SĨ TÍM
Chấp nhận
Xuân, Hạ, Thu, Đông mãi đổi quanh
Già thêm một tuổi chán riêng mình
Dầm mưa đánh cá quần dơ thối
Dãi nắng cào tôm áo bẫn tanh
Mạt lộ ly hương tiêu số tốt
Cùng đường biệt xứ mất duyên lành
Gót hồng sỏi đá thân chùm gởi
Chấp nhận thương đau mộng chẳng thành
Tím August/15/2020
***
*TỨC CẢNH SINH TÌNH
Nhà anh đã mãn nhiệm rồi
Đô la đầy bị, cứ ngồi mà ăn
Ăn rồi giặt váy nâng khăn
Cho Michelle nhé mà nhăn miệng cười
Biết chi ngoài "cái sự đời"
Mà ti toe nói những lời vô duyên !
Chính anh giúp bọn tà quyền
Chính anh ôm mộng xô nghiêng Hoa Kỳ
Biết điều, anh hãy câm đi
Để ông Trump giúp, cứu nguy sơn hà
Nghe chưa hả Obama ?
Bởi lời anh nói toàn là ác ôn !
Bác Tha Hương
***
*NỮ SĨ NGUYỄN PHƯƠNG THÚY

*THI SĨ KIỀU PHONG




*NÓI VỚI MÀU TÍM
Anh xin làm mắt em hoàng hôn
Anh xin làm tóc em dỗi hờn
Anh xin làm áo em buổi sáng
Có mùa xuân bay tình tứ ngập hồn
Đêm đen ngủ trên bao lơn tượng đá
Sao em không về gọi tiếng chim non
Cho anh thức thầm thì trong hang động
Rủ rê em dù nửa giấc mưa hồng
ĐI DẠO
Đường ngang nhà em hương thơm hoa nhài
Phảng phất mùi bình nguyên con gái
Có mặt trời bốc lửa trong mây
Hai đứa xôn xao mùa vú sửa
Trổ nụ mùa đông trái chín má hồng
VÀY VÒ CỦA EM
Rõ ràng trăng cưỡng hiếp em
Giường xuân giãy giụa rồi thiêm thiếp hồng
Bàng hoàng một vũng long đong
Em nhìn sợ hãi mắt ròng ròng đau!
TIỄN MÌNH
Đêm nay trời thấp mù lòa
Guốc ai gõ nhịp ra ga một mình
Quê hương đánh cuộc tử sinh
Rồi đây mộ khói hay bình minh reo
Tay không lần chuỗi mốc meo
Thôi về chốn cũ ta chèo thương vay!
MỘNG DỮ
Hở hang cồn đảo căng buồm
Mùi da ngái ngủ đợi chồng sang khuya
Canh hai nước lụt mưa sa
Cơn đau hấp hối trong nhà mồ côi
Giường rên nhạc điệu giao bôi
Ngửa tay tức tưởi ngậm trời mọt sâu
Con tim đập nát giọt sầu
Chim qua mộng dữ gọi cầu cứu em
NỖI BUỒN XE CÁT
Buồn nhai đôi núm vú ngầu
Chênh vênh dáng nguyệt úa nhầu xiêm y
Tay cong mó máy cửa đời
Sao trèo lên tóc mệt nhoài đôi chân
Bão bùng gãy nhịp cầu ngân
Nước đâu lồng lộng vỡ tràn cô đơn
Hai mươi xe cát tuổi hờn
Xuống sông phận gái gánh buồn sớm khuya!
SA CHI LỆ
*Thơ tình thời chiến
***

*BƯNG BIỀN
Một thời lánh giặc ở trong bưng
Sống giữa ngàn lau ngỡ giữa rừng.
Hừng sáng mặt trời lên rực rỡ
Bình minh chim chóc hót tưng bừng.
Lưa thưa chợ búa gần sông cái
Tấp nập xuồng ghe tận rạch cùng.
Đẹp lắm tình người chia mắm muối
Bồi hồi kỷ niệm mãi không ngưng.
Mailoc
8-13-2020
[2]
BƯNG BIỀN
Cải tạo về quê ở giữa bưng
Mòng ve muỗi vắt ngỡ trong rừng
Chiều nhô ánh nguyệt trời hôn ám
Sáng lố vầng dương mắt mở bừng
Tiệm bán đơn sơ đầu Ấp Miễu
Đò đưa nhộn nhịp bến Ông Cùng
Bà con cám cảnh luôn thương mến
Những mối thâm tình nhớ chẳng ngưng
Gia Cát Mỗ
8-13-2020
[3]
BƯNG BIỀN
Bến chợ Gò Quao tiếp giáp bưng
Con sông Cái Tắc bọc quanh rừng
Chàng hiu ếch nhái kêu inh ỏi
Cúm núm chìa vôi hót dậy bừng
Bần mắm ô rô ken lạch cuối
Cóc kèn, đọt chạy kín vàm cùng
Cò ma sáo sậu xưa hoang vắng
Nay rợp bầy dơi chẳng ngớt ngưng…
Thanh Song Kim Phú
August 13, 2020
[4]
BƯNG BIỀN
Cách chợ Cà Mau một khoảng bưng
Nhà tranh lẫn khuất cạnh ven rừng
Cu chim cò cưỡng đông vang dậy
Cỏ lát bàng năng hạ cháy bừng
Rẽ phía Năm Căn về Đất Mũi
Vòng qua Ngọc Hiển đến Đầm Cùng
Triền sông Ông Đốc biền hoang dã
Vẹt đước um tùm mọc khó ngưng…
Anh Nguyen
August 13, 2020
[5]
BƯNG, RỪNG
Ruộng nơi chỗ trũng ấy là bưng
Nương ở vùng cao gọi rẫy rừng
Tháng bấc cày trâu môi lặp cặp
Mùa nồm cuốc đất má bừng bừng
Cha lên xứ thượng đầu buôn vắng
Mẹ xuống miền xuôi cuối lạch cùng
Con học thành đô hè mới gặp
Cuồn phim ký ức kiếp nào ngưng
SongThanh KimPhú
CA-8/13/2020
[6]
BƯNG BIỀN
Biệt Cách Dù đưaToán nhảy bưng
Trời đêm tối mịt ngỡ trong rừng
Mương bò vũng lội ba lô ướt
Mõ đánh thùng khua ngọn đuốc bừng
Du kích neo ghe Vàm Nước đục
Dân công tải đạn Bến Kinh cùng
Trận này được lệnh về Lôi Hổ
Những buổi quân hành nhớ chẳng ngưng
TDN
8/13/2020
[7]
NÚI RỪNG
Từ ngày thuyên chuyển đã rời bưng
Lôi Hổ thường xuyên lội suối rừng
Đông đến Đam B’ri môi buốt buốt
Hè sang Đạ Tẻh má bừng bừng
Đêm bò thám thính vùng tranh chấp
Sáng rút về ngơi điểm cuối cùng
Đúng hẹn phi cơ rà xuống bốc
Cuộc đời cứ thế chẳng hề ngưng
TDN
August 13/2020
[8]
Lơ đễnh
Rong chơi lơ đễnh lạc trong rừng
Mò mẫm tìm đường ra khỏi bưng
Khỉ đột rung cây la chẳng dứt
Ễnh ương hòa tấu nhạc không ngưng
Băng lùm rách áo thân tơi tả
Vượt suối ướt quần xác khốn cùng
Hên quá bình minh vừa ló dạng
Hết lo rắn cắn bụng vui bừng
Tím August/14/2020
[9]
BƯNG BIỀN
Mấy lượt săn mồi ở giữa bưng
Tin A giặc họp kế bìa rừng
Dăm cô hộ lý mày xanh thắm
Chục trự ngà say mặt đỏ bừng
Rút nhíp xông vô thù ngõ cụt
Vung lê sấn tới địch đường cùng
Yên hùng ngang dọc đời Lôi Hổ
Đến tháng tư buồn nghiệp lính ngưng
TDN
Aug 14, 2020
**********
BẾN MƠ
Ngồi buồn họa vận một bài thơ
Ngó áng mây trời nghĩ vẩn vơ
Dưới biển Tàu xơi tiêu mất xác
Trên rừng Chệt xực chỉ còn xơ
Luồn kim kết nút ta cần chỉ
Dệt vải thì mình phải có tơ
Bỏ nước ra đi từ tấm bé
Ngày về cố quận chỉ nằm mơ
Lâm Hoài Văn
13/08/2020
SÁNG RỪNG-Thơ Xướng Họa SONG QUANG & THI HỮU
Lơ đễnh (thơ cổ phong)
Rong chơi lơ đễnh lạc trong rừng
Mò mẫm tìm đường ra khỏi bưng
Khỉ đột rung cây la chẳng dứt
Ễnh ương hòa tấu nhạc không ngưng
Băng lùm rách áo thân tơi tả
Vượt suối ướt quần xác khốn cùng
Hên quá bình minh vừa ló dạng
Hết lo rắn cắn bụng vui bừng
Tím August/14/2020
SÁNG RỪNG
Hửng sáng chim kêu dậy núi rừng
Ta nghe vượn hú điếc tai bưng
La đà sương sớm lan không dứt
Róc rách suối nguồn chảy chẳng ngưng
Bóng tối còn vương trên cánh nõn
Màn đêm vẫn đọng cuối đường cùng
Vầng dương vừa ló chân trời thẫm
Ánh nắng bình minh thoắt chiếu bừng
Songquang
20200813
Thơ Họa:
RỪNG ĐÊM
Đêm trải màn đen phủ khắp rừng
Tàn cây che kín tối như bưng
Xạc xào ngọn gió không dừng nghỉ
Ra rả côn trùng chẳng dứt ngưng
Một chú nai tơ chùn bước lẻ
Dăm con thỏ trắng sải chân cùng
Lập lòe đom đóm khi mờ tỏ
Mỗi phút từng giây,sức sống bừng....
Sông Thu
(13/08/2020)
ẨN DẬT
Bỏ cả thành đô về mép rừng
Thăm dò đời sống ở trong bưng
Có còn yên ắng ngày liên tục
Hay cứ om xòm tối khỏi ngưng
Cố gắng tìm vui nơi thủy tận
Đua chen trốn lánh chỗ sơn cùng
Thì đây có lẽ niềm mong ước
Đền đáp cho ta ngọn lửa bừng…
Paris, 13/08/2020
TRỊNH CƠ
BƯNG BIỀN
Một thời lánh giặc ở trong bưng
Sống giữa ngàn lau ngỡ giữa rừng.
Hừng sáng mặt trời lên rực rỡ
Bình minh chim chóc hót tưng bừng.
Lưa thưa chợ búa gần sông cái
Tấp nập xuồng ghe tận rạch cùng.
Đẹp lắm tình người chia mắm muối
Bồi hồi kỷ niệm mãi không ngưng.
Mailoc
8-13-2020
LÂM NGOẠN
Dã ngoạn lang thang lạc giữa rừng
Bao điều bí ẩn đợ trong bưng ?
“Bắt cô trói cột” la gào dọa
“Giết nó chôn thây” hét họa cùng (*)
Cảnh đẹp thạch hang,thôi dạ hãi
Mắt huyền sơn nữ,ngỡ tim …ngưng
Suối reo róc rách,mời chân nghỉ
Chào khách,đồi sim tím nở bừng.
CAO BỒI GIÀ
13-08-2020
(*): “Bắt cô trói cột” và “Giết nó chôn thây” là tiếng kêu của hai loại chim rừng.
NÚI RỪNG ĐẤT KHÁCH
Đọc Xuôi :
Màu đen xậm đá núi xanh rừng,
Lượn gió mây trời nắng sáng bưng.
Rào rạt bướm ong hoa nở đợi,
Cạn khô dòng nước suối buồn ngưng.
Nao nao dạ cảm tình thương khổ,
Thảm thảm lòng đau mộng vỡ cùng !
Xao xuyến mãi hờn thân đất khách…
Chao ôi lệ hận tức căm bừng !
Đọc Ngược :
Bừng cắm tức hận lệ ôi chao !
Khách đất thân hờn mãi xuyến xao.
Cùng vỡ mộng đau lòng thảm thảm,
Khổ thương tình cảm dạ nao nao !
Ngưng buồn suối nước dòng khô cạn,
Đợi nở hoa ong bướm rạt rào.
Bưng sáng nắng trời mây gió lượn…
Rừng xanh núi đá xạm đen màu !
Liêu Xuyên
CẮM TRẠI ĐÊM
Cả đêm trằn trọc thức trong rừng
Gai góc chọt đâm đến sáng bưng
Giọng hú u u không chịu dứt
Tiếng kêu xào xạc chẳng khi ngưng
Phố thành sáng rực như ngày hội
Rừng rậm âm u tựa ngõ cùng
Cũng ráng dẫn con đi cắm trại
Chiều nay cuốn gói, dạ tưng bừng
Thúy M
8/13/20
ĐÊM LỬA TRẠI
Bếp lửa hừng đêm đỏ góc rừng
Quây quần họp mặt hát đàn bưng
Cà phê uống tiếp nào ưa nghỉ
Bánh kẹo ăn hoài chẳng muốn ngưng
Đám bạn bày trò chơi nhộn thể
Thầy Cô nhập cuộc giỡn vui cùng
Sương mờ phủ mộng quanh đồi núi
Kỷ niệm trường xưa gợi sống bừng
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 8/13/2020
SAU ĐÊM LŨ LỤT
Vách tây quê Việt toàn là rừng
Tiếng núi gầm khi bão kín bưng
Cứ tưởng vài giờ nguồn nước đổ
Nào hay cả buổi trận mưa ngưng
Nhưng rồi lũ xuống tràn đêm lạnh
Để lại lụt dâng ngập đất cùng
Tảng sáng mặt trời còn ướt sũng
Hoang liêu đồng vỡ nắng san bừng ...
Hawthorne 13 - 8 – 2020
CAO MỴ NHÂN
TIẾNG RỪNG
Gặp lúc bão dông ập xuống rừng
Váng đầu chói nhĩ khó mà bưng
Sương rơi bồm bộp buồn khi ngớt
Lá động xạc xào khó lúc ngưng
Vang giọng tắc kè tìm bạn gấp
Rền hơi bíp bịp gọi nhau cùng
Khỉ bầy khèng khẹc trêu nai tác
Ríu rít ngàn chim mỗi sớm bừng.
Trần Như Tùng
BÌNH MINH.
Sớm mai ríu rít tiếng chim rừng,
Trăng lặn sao mờ cảnh tối bưng.
Thác đổ suối đầy trôi bất tận.
Thông reo gió nhẹ thổi không ngừng.
Mây mù bao phủ vùng non đỉnh,
Sương khói vẩn vơ dưới lũng cùng.
Tia sáng đầu tiên vừa ló dạng,
Trời quang đất ấm đẹp tưng bừng.
Mỹ Ngọc.
Aug. 14/2020.
CẮM TRẠI
Chiều nay cắm trại ở ven rừng
Dạ thấy an lòng dẫu tối bưng
Kẻ phụ giăng lều ai cũng thích
Anh đàn trỗi nhạc tiếng nào ngưng
Gạo vo đổ nước, pha trà đượm
Củi nhặt chuyền tay, nhóm lửa cùng
Một bữa sum vầy yêu đám bạn
Ngày sau từ giã chúc tưng bừng!
Như Thu
08/13/2020
MỘT MÌNH-Thơ Hồ Nguyễn và Thơ Họa2
Sông Thu xin góp họa
LÒNG GIÀ
Buổi chiều trời bỗng nổi cơn giông
Nhà vắng mình ta sợ nhói lòng
Cửa nát ngoài sân còn vững nổi ?
Tôn mòn trên mái có yên không ?
Cháu chưa ai đón nơi trường vắng ?
Con vẫn xe ùn giữa phố đông ?
Rét bưốt nhưng tâm dường lửa đốt
Ra vào run rẩy, mắt mờ trông.
Sông Thu
(16/08/2020 )
Đâu ngờ ?! (thơ cổ phong)
Biển động hôm nay nặng gió giông
Làm nghề ngư phủ nhói đau lòng
Ngồi nhìn mưa đổ mờ trời đất
Đứng ngắm mây bay tối khoảng không
Ngộ lạ cuồng phong ngay giửa Hạ ?!
Kỳ ghê bảo tố vẫn chưa Đông ?!
Đổi thay khí hậu đâu ngờ được ?!
"Quải" đợi đại dương lặng ngóng trông
Tím August/16/2020
SQ xin nối tiếp có bài họa cùng bạn Hồ Nguyễn
LỠ DỠ
Chạnh nghĩ cuộc đời trước bão giông
Thân mình đất khách xót xa lòng
Như cây thiếu nước khi vào hạ
Tựa hạt ươm mầm lúc chớm đông
Lặng lẽ ngày qua sao mãi đợi ?
Âm thầm tháng lại cứ hoài trông !
Đã đem chí cả gìn non nước
Hỏi mộng một thời lỡ dỡ không ?
songquang
20200816
Vào 15:43:54 GMT+7, Chủ Nhật, 16 tháng 8, 2020, Xua Ho <ho_xua@yahoo.com> đã viết:
HỌA: ĐÊM MƯA
Thức lắng bên ngoài kéo bão giông,
Mưa rơi nặng hạt buốt se lòng.
Im lìm gối nệm cô đơn bóng,
Quạnh quẽ gian phòng lạnh lẽo đông.
Khoảng nhớ âm thầm anh mất biệt,
Dòng chờ lặng lẽ kẻ hoài không.
Muôn ngàn giọt lệ trời đang khóc,
Quặn buốt tim này nỗi đợi trông.
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 7/23/2020
HỌA: TÌNH THƠ
Nghĩa cử nồng nàn chẳng ngại giông…
Vườn thơ nụ nở ngát hương lòng.
Khai nguồn sáng tỏ ngời hoa mộng,
Thả vận tươi cười thắm biển đông.
Quý hữu giao hòa duyên lắng đọng,
Tâm hồn cảm mến bạn chờ trông…
Khung trời kỷ niệm bao hình bóng,
Ước vọng vui vầy chẳng lẽ không!?
Đức Hạnh (16/08/2020)
HỌA: THIÊN TAI.
Đã từng đứng trước một cơn giông,
Khi đó mưa chưa dột ướt lòng.
Bỗng thấy trời gầm loang chớp lửa,
Chợt nghe đất lở sập bờ đông.
Sóng xô biển động tung mù cát,
Người trốn phong cuồng phá cõi không.
Sợ hãi lẻ mình lo bão tới,
Thiên tai ập xuống bốn bề trông...
Hawthorne (15-8-2020)
CAO MỴ NHÂN
**
Bi bắt
Từ ngày bị bắt ở Tri Tôn
Dẫn giải về đem nhốt Thiện ngôn
Phá trảng trồng rau trên xóm bản
Đào hầm thả cá dưới làng thôn
Nhiều anh lựu đạp banh thân xác
Lắm bạn mìn vương lạc vía hồn
Bắp sắn không no người đói lã
Từ ngày bị bắt ở Tri Tôn
Năm Xà Tón
8/15/2020
Biên giới
Rừng Cao Bắc Lạng lối quanh quanh
Chệt chiếm giờ không phải của mình
Trận quánh Việt Trung hồi bảy chín
Tàu phù chó má giống hôi tanh
Chúng quằm phụ nữ điều không khá
Nó bắn em thơ chuyện chẳng lành
Có Nguyễn Văn Linh nhường biên giới
Hai bên ký ở Tứ Xuyên thành
Sáu Thời Sự
8/15/2020
Quánh cá
Tui đi quánh cá ở Hòn Chồng
Có mấy căn nhà bến Rạch Ông
Sóng bạc lăn tăn trên biển vắng
Bên kia Chệt cộng súng dương nòng
Con còn nhỏ xíu thì đang ẳm
Vợ mới mười lăm ngủ phải bồng
Tháng tám trời trong mây lãng đãng
Mưa đêm tầm tã nước ròng ròng
Tám Khỏe
8/15/2020
THƠ MỘT VẦN
Nằm nghe đọc truyện Tám Tình Tang
Chổng cẳng khi mà đã rảnh rang
Quánh trận Khe Sanh thua chẳng đáng
Hành quân Trảng Sụp thắng không màng
Quần tơ áo lụa trông hào nhoáng
Long Khánh Dầu Dây một nẻo đàng
Định Quán Phương Lâm xe hào nhoáng
Ai buồn lặng lẽ đẩy xe tang
Nam Xà Tón
8/15/2020
NGU DẠI (thơ một vần)
Thơ như chó mửa cũng khoe tài
Thú sỉ cho rằng chẳng có ai
Đụng Cụ Cọp Rằn mặt đỏ tái
Chạm Ngài Biệt Động mõm đen phai
Khoe khoang lối đó là ngu dại
Khoác lác thế này quả khôi hài
Họ Đặng nhục vì tên bại hoại
Tổ tiên dẫu chết khó đầu thai
Cụ Cử Cali (Aug 15, 2020)


https://hangoc2020.blogspot.com/
https://www.facebook.com/1sachile
https://www.facebook.com/Sachile-561905583845573/
sachilchannel:
https://www.youtube.com/channel/UCB2ncWMzJ2-URzgn3wnIfTQ?view_as=subscriber