TRANG THƠ NHIỀU THI SĨ 05-8-2020
*PHẠM THIÊN THƯ *THANH THANH * TRẦM VÂN *
* Ý NGA *KIỀU PHONG * * TÍM * THY AN *
* TRẦN GÒ CÔNG/LÃO MÃ SƠN* THA HƯƠNG *
* ĐẶNG QUANG CHÍNH * NGUYỄN MINH THANH *
*NHẤT HÙNG * CHÚC ANH * SA CHI LỆ *
*TRẦN VĂN LƯƠNG* LƯU HOÀI * HUY LINH - HUỲNH THANH XUÂN *
*THI SĨ PHẠM THIÊN THƯ

NGỢI KINH
Thân như sương đầu cỏ
Tụ mười cõi trăng sao
Nhập dòng thơ thâm diệu
Mộng thức dưới goa đào
DÂNG KINH
Cành lan ngọc cong cong
Mười viền trăng thu khuyết
Hoa khép tay trầm hương
Quy y tôn kinh Phật
MỞ KINH
Giấy cỏ hoa mây trắng
Chép đôi dòng kinh thơ
Suối nào vi diệu tụng
Trang nghiêm cõi Phật thừa
(KINH NGỌC) còn tiếp
***


*THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH

Thu-Vân & Xuân-Hạnh
Bỗng dưng chị thấy nhớ em vô cùng...
Hôm chị ra đi theo chồng:
Bánh ngon, áo đẹp, người đông, quà nhiều,
Hẳn em chưa buồn bao nhiêu
Trước khi tiệc mãn, trời chiều, đêm khuya .
Nhưng sau khi chị đã đi
Thì em mới thấy buồn chi là buồn...
Nỗi trống vắng ngập cả hồn thơ-ngây .
Hơi-hám của chị còn đây,
Thói quen ngày cũ... ngày nay đổi dời ...!
Cho em ngon giấc trong lời hát ru ...
Bắt chị kể chuyện ngày xưa
Cho em dệt đẹp giấc mơ nhi-đồng;
Khỏe chị dắt, mệt chị bồng;
Chị kèm em học, chị cùng em chơi ...
Khác người kể chuyện, khác lời hát ru .
Biết em đã quen hay chưa,
Hay còn nhớ chị ngẩn-ngơ sớm chiều ...
"Chớ sờ dây điện! Chớ leo thành hồ!
"Tới trường chớ quá nghịch đùa!
"Ra đường chớ có đuổi xô bạn-bè!..."
Biết em còn nhớ, còn nghe kỹ-càng?
Chị thương em, út muộn-màng,
Thiên-thần lạc mất thiên-đàng rồi, em!
Mẹ cha đầy-đủ, chị em sum-vầy ...
Nhưng, từ cha bị tù đày,
Nỗi thiếu vắng phủ rứt-ray cả nhà ...
Chị càng thương em thiết-tha
Để bù nỗi vắng xa cha giữa đời ...
Bây giờ, chính chị tách rời:
Đã một người, lại một người xa em!
Em giữ thật kỹ con tem, cái bì ...
Quà chị: me bảo ăn đi,
Em sợ hết, gậm tí ti mỗi lần...
Chị lại đọc lại từng vần thư em;
Ảnh em, chị lại lấy xem,
Tưởng như có chị bên em mãi hoài ...
Một người làm việc mà nuôi cả nhà :
Trẻ thì tha-hồ bánh quà,
Lớn lên đại-học, thi ra thành-tài !...
Thi vào đại-học: không ai cho vào!
Thị-trường hàng hiếm, giá cao,
Lương anh ít, chị khổ-lao góp phần.
Cưới xong phải trả nợ-nần,
Quà em... sợ sẽ... giảm dần, em ơi !
Nhớ em, chị khẽ ôn lời hát ru:
"Chiều chiều ra đứng ngõ sau,
Thương em, nhớ mẹ, ruột đau chín chiều!"
1975-80
Cơn Ác-Mộng
www.ThanhThanh.us
***
*THI SĨ TRẦN GÒ CÔNG/LÃO MÃ SƠN

Nghĩ thương cho hoàng cảnh cô dâu
Từ nay, đời biết sẽ về đâu ?
Cất bước theo người trai xa lạ.
Phận làm con, nghĩa Mẹ công Cha
Chưa đền đáp đành cam bất hiếu.
Chú chó yêu chạy theo bận bịu
Chồm cửa xe tiễn chủ lên đường.
Chủ ngậm ngùi từ giã ra đi
Buồn nỗi buồn của cảnh Vu Quy.
Tức cảnh thành thơ.
***
*THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH

Anh hơi ốm em trọc đầu thấy rõ
Mái tóc dài đã cắt trọc khi nào
Nay lún phún như lời nguyền mới ngỏ

Khi buông lơi câu hát ngọt trên môi
Lúc vén gọn cuộc hành trình tình tứ
Bím ngang vai lí lắc bước đường về
Sống tảo tần nuôi cha yếu, mẹ già
Đời tiết kiệm sống cho đàn em nhỏ
Tóc chẳng cài trâm cũng bỏ quên rồi ...!
Tóc lún phún tình sẽ nồng hơn trước
Mắt sáng ngời sức sống lại quay về
Mặt rạng rỡ như tình yêu bén lại

Đã xa rồi thời ôm cặp đến trường
Nay mái ấm hai ta cùng xây đắp
Tóc bây giờ tóc lún phún của anh ...!
***
*Ồ!... sự sống
Khi tấm lòng trải rộng thương yêu
Khi bàn tay nâng niu chăm sócTình yêu thương nhân loại đó thôi ...!

Dấu hiệu kia sự sống vươn lên
là sức sống lan tràn khắp chốn
là hương thơm tỏa khắp nơi nơi
Một khóm hoa trước mặt người yêu
Bao đàn ong, bướm lợn vờn qua
là sức sống triền miên bát ngát

là phép màu diễm ảo trần gian
là trần thế sẽ như vầy mãi mãi
là nơi đây có địa ngục, thiên đường ...!
***
*NỮ SĨ Ý NGA




Trí nhớ lại mỏng đi
Ông làm đâu quên đó,
Bà chẳng nhớ điều chi.
Thiếu vững chãi trăm bề
Kẻ vụng về, ngạo nghễ,
Người nhút nhát, rụt rè.
❉
Hoa nở rồi hoa héo
Tùy chịu đựng gió mưa,
Mà khoe: hương, đẹp, khéo
Cho lòng người ghét, ưa.
Trường đời lắm thắng thua
Vượt qua bao nghịch cảnh
Là chuyện chẳng phải đùa!
Ý Nga, 31.7.2020
*
Chia sẻ với quý Chị trong nước bị con dâu đuổi ra khỏi nhà
*
Khen ai mặt hoa, da phấn;
Chê mẹ bại liệt nửa thân
Bảo sao bà con nổi giận
Không ai thích mi đến gần.
Ăn mặc hàng hiệu khoe giàu,
Ăn chơi nơi khó ai với
Bỏ lại mẹ già đớn đau.
Mua sắm Nam, Bắc, Tây, Đông
Đuổi mẹ khỏi nhà, có xót?
Nhẫn tâm ác với mẹ chồng!
Hành xử như bọn vô thần
Đằng này học hành thành đạt
Sao hành xử quá bất nhân?
**
CÀNG NGÀY CÀNG ĐƠN ÂM
“Có! Không!” cộc lốc, khinh bần đa âm
Đơn âm trọng phú? Gần câm!
Sợ chi uốn lưỡi? Quai hàm trẹo sao?
Nuốt âm gió, khó thều thào
Nên em vẽ chữ đem giao lưng rùa?
Van bà Tòa: xử anh thua
(Hay là anh xử Tòa thua cho rồi?)
Nhường em thắng chức bà trời
Ham chi ông chúa, ngọt lời chẳng nghe!
Hay là anh vót thẻ tre
Núi leo, lụa dệt: em đề thơ yêu;
Phố ra, mua hết thơ Kiều
Tặng Nhà Ngôn Ngữ Học nhiều câu hay?
“Họa sư” vẽ chữ vung tay,
Múa chân điêu luyện, cọ bay? Vẫn chờ!
Hỡi cô Em Đó thờ ơ
Ta Đây khổ sở, bơ phờ có lo?
Thịnh hành nay, “mode”* gầy gò
Nhường em mũm mĩm đủ no cân bằng.
Lưng em thẳng, chửa da nhăn
Lúc nào em cũng trẻ măng an toàn;
Mình anh nguy hiểm: già khằn,
Mất ăn, khó ngủ, khô khan… sá gì!
💕
Quý cô thanh nhã: thiếu chi,
Dịu dàng, chuẩn mực đang si anh gầy
Hẹn rày, họ lại hẹn mai
Chờ anh giới thiệu chị Hai kia kìa
(Toàn là em út, tía lia
Nói năng mát ruột, đòi chia chung nhà)
Nhưng anh chung thủy, thật thà:
-Nhà xinh đã có bà Tòa: Nhà Tôi!
Á Nghi, 3.8.2020
*MODE: kiểu, mốt, thời trang
*MŨM MĨM (dấu ngã): mập (không phải MŨM MỈM (dấu hỏi): cười múm mím
*
Tưởng niệm những CHIẾN SĨ QL VNCH đã hy sinh lúc còn rất trẻ.
*
Thuyền em bến lạ ghé qua
Anh còn mỏi bước đường xa quân hành
Tam Giang, Mỹ Chánh, Cổ Thành…
Nhớ em biết mấy cũng đành sinh ly.
💕
Ai ngờ tử biệt kinh kỳ
Hồn về bến lạ, ước gì em hay!
Á Nghi, 3.8.2020
Nhớ ơi ánh mắt nồng nàn
Như soi thấu ruột, tim, gan người khờ
Từng lời xin lỗi như thơ
Mỗi khi em giận vì chờ quá lâu.
Thu nào mình cũng đưa nhau
Vào rừng cắm trại, qua cầu ngắm hoa
Cúc vàng, trắng, tím… chói lòa
Chụp hình, xem ảnh, bông đùa: -Thu du!
💕
Thu này ai cũng ở tù
Sợ chê “mắc dịch”* em hù năm canh:
Chung lưng chia sẻ, ở lành!” Dọa anh.
Anh cười: -“Sát cánh tử sinh
Mạng ai nấy tính, thiện lành phân minh.
U minh là kẻ bạc tình
Nay thương bô lão, mai mình phúc dư.
Tuổi xuân rời! Sẽ tuổi thu!
Không ai thường trụ chu lưu* xuân hoài.
Chẳng chi bất biến đường dài
Cụ nào cần giúp? Trổ tài ngay thôi!”
Á Nghi, 3.8.2020
*Dịch viêm phổi Wuhan.
***
*THI SĨ TRẦN VĂN LƯƠNG


*

*THI SĨ NGUYỄN MINH THANH
*Người Đi Lòng Dính Lại Quê Nhà
Lời ca dao đồng vọng gió ru ngàn
Ngắm phi cơ đường mây tung cánh rẽ
Dạ bồi hồi... phương cũ nhớ miên man..!!
Vẳng tiếng gà giục giã mắt rưng rưng
Bước lên xe, lắng... sợi dây tình cảm
Trải dài theo... nghìn dặm quấn đôi chân..!!
Cũng gục đầu lã chã... trước chia xa
Núi rừng ơi dùm ta xin làm chứng
Rằng người đi lòng dính lại quê nhà..!!
Mà con đây mường tượng mới hôm qua
Thương dáng Mẹ nghiêng nghiêng ngùi... buồn bã
Đứng nhìn theo... xe chạy mút tầm xa..!!
Tóc vừa xanh chinh chiến gọi ra đi...
Hòa Bình về, chim lồng... trong hốc đá..!!
Giờ cuối đời, chim làm chuyện biệt ly..!!
Bên Mẹ gìà kể lại nỗi nhớ thương
Việt Nam ơi... ôm niềm đau thế kỷ
Biết bao giờ Mai nở chốn quê hương...?!
***
*THI SĨ THY AN
Nỗi Buồn Chứa Đầy Phức Tạpthy an

kêu hai tiếng hòa bình làm tim đau nhói
từ lâu không nghe loại âm thanh này
vì tâm trí bị giam sau bức tường dày kín
có ai đến sau lưng đâm thêm nhát dao
không cứng, không mềm, nhưng thật đau
vết đau làm máu chảy
máu khô nhanh như mưa mùa đông rơi bên thềm
gạo lúa không đủ nuôi bầy ngựa ký ức
rong ruổi bao năm vẫn chưa kiệt lực
bờm ngựa đẹp hơn tóc rối
gió thổi bên rừng nghe xôn xao
nỗi buồn chứa đầy những phức tạp
mong chút lửa trên ngọn đồi ghi dấu sử thi
nhiều khi trong bất tận miếu đền nấc tiếng
nhớ tráng sĩ năm xưa ôm kiếm rỉ buồn buồn
như hạt bụi ven đường nằm trên rơm rạ
tiếng nói cười chung quanh khi lạ khi quen
con đường góc phố đã quá nhiều dị dạng
tìm mãi không ra buổi cụng ly hào sảng năm nào
ừ về đó đi qua khu chợ nhỏ
ngôi nhà màu xanh với khung cửa mọc rêu
còn chút gì đó vấn vương đời mệt lả
cất tiếng kêu như con chim đen ngã quỵ chân tường.
(Đặc San Lâm Viên)
***
*THI SĨ NHẤT HÙNG


Tự thán (thơ cổ phong)
"Ngủ" thông vận
Mình ên lủi thủi bước chân ngà
Biển vắng không người chỉ có ta
Góc mắt nhìn chân trời nhạt nắng
Bên tai nghe sóng vỗ chiều tà
Hàng dương gió thổi vi vu hát
Bãi cát sóng tràn thánh thót ca
Mạt lộ ly hương thân viễn xứ
Chừng nào mới được trở về nhà ?!
Tím August/03/2020
***
*THI SĨ CHÚC ANH







*BIẾM THI

Viết câu thơ lại thấy mình cô đơn !
Nó vùi, nó dập, nó sai, nó hành
Khoẻ đến mấy cũng thành sợ nó
Vì không tiền dễ có hàm oan !
Tiền sai gian dối, làm càn
Óc tim, liêm sỉ cũng tan vì tiền !
Tiền oai lắm, mua tiên cũng được
Nên chệt mua đất nước Việt Nam
Từ Cà Mau đến Nam Quan
Nơi nào chệt cũng được làm chủ thôi !
Tiền mua được giọng cười tiếng khóc
Mới hôm qua hằn học đả Hồ
Hôm nay đã thấy đội bô
Cờ vàng cờ đỏ, hai cờ hai tay !!!
Tiền mua được cả bày cây đảng
Trụ diễn đàn, mỗi toán dăm ngoe
Cứ người chống cộng, cây ghè
Cứ ai lương hảo, chia phe, cây...bề !
Rồi cây lại khoe nghề đánh trống
Sau những màn phun độc gớm ghê
Đồng tiền nó có bùa mê
Nó mua trọn lũ hành nghề Việt Gian
*
Tưởng chỉ có da vàng mũi tẹt
Tiền mới làm cho toét mắt ra
Nào ngờ ở xứ Cờ Hoa
Tiền còn mua được các nhà truyền thông !!!
Họ quăng ráo lương tâm nghề nghiệp
Cúi đầu cho tiền khiến tiền sai
Đồng tiền là giấy mà oai
Nó cầm đầu được lắm ngài lắm ông
Nó bảo được truyền thông phải viết
Phao những tin thất thiệt lâm ly
Nào là im peach Trump đi
Nào Trump kỳ thị, ngu si, gian hùng
Chỉ mợ Hill vô cùng nhơn đạo
Và chú Ba không xạo, chú khôn
Không cần bảo vệ xóm thôn
Nhập cư, chẳng xét cội nguồn như Trump
Benghazi tại lầm cửa tử
Bị tấn công, Đại sứ qua đời
Là do số mệnh đấy thôi
Hill, Ba không phải là người ác tâm !
*
Ra tiền khiến kẻ câm người điếc
Khiến bất lương làm xiếc tuyệt vời
Những lòng chẳng đất chẳng trời
Không ghê tội ác mới thời nhúng tay
Xem danh sách dưới đây thì rõ
Nhóm truyền thông chỉ có biết tiền
Mặc cho xã hội ngửa nghiêng
Mặ cho khủng bố đảo điên lộng hành
Ai chết kệ, miễn mình lắm bạc
Ăn cho ngon, hưởng lạc cho đầy
Cầm tiền hãm hại người ngay
Lừa ơi, quả báo là ngày chẳng xa !
***

Nay thêm ông Bush, cả ba đại tồi !!!
Nghe ông nói mà tôi chán ngán
Khi quốc gia bạo loạn thế này
Nếu không nói được lời ngay
Thì ông nên nín mới tày người khôn
Nhưng ông lại dại mồm nói sảng
Ông binh bày làm loạn quốc gia !
"Biểu Tình" ? là biểu đó a ?
Hay đi cướp của, đốt nhà hở ông ?
Họ cướp hết đồ trong cửa tiệm
Họ đập cho bể kiếng tan tường
Nhà, xe, cháy đỏ hiện trường
Bao nhiêu cảnh sát bị thương nữa mà !
Thưa, ông gọi rứa là chi nhỉ ?
Tang thương kia ông nghĩ thế nào ?
Ông cho họ đúng hay sao?
Đạp lên hiến pháp, ôn ào ông binh?
Ông gạt đổ công bình, lẽ phải
Để nói lời vừa trái vừa ngang
Nếu không nói được lời vàng
Thì xin ông chớ nói quàng nghe không !
Lỡ thế giới mấy ông ruột ngựa
Họ "khen" rằng ông bựa giống ...Ma
Thì rồi "đẹp" cả Cờ Hoa
Chớ nào có đẹp riêng nhà của ông
Tội cho nước Cờ Bông qúa lẽ
Đã có Ma còn ké ông vào
Thêm êng kèn thổi, tài cao
Rứa là đủ mặt anh hào bộ ba
Phá cho nước Cờ Hoa nát bấy
Rước Chệt vào Chệt thấy Chệt ... thương
Chệt mà nắm được dây cương
Thì bầy ngựa cứ một đường mà đi
Không còn nước Hoa Kỳ giàu mạnh
Không còn Ma còn mãnh chi chi
Cờ Lon Ton cũng hết chì
Không Hill, không Bush, Lô Sì̀ cũng không !!!
Ông có thấy và ông có biết
Rằng Cờ Hoa oan nghiệt đang đầy ?
Nếu Trump không tát đầm lầy
Thì bày Chệt cộng sẽ đầy Cờ Hoa!
Chệt sẽ bảo là nhà của Chệt
Và Cờ Hoa sẽ hết đường binh
Bởi vì trăm nẻo đường tình
Đô la Chệt rải, lộ trình Chệt mua
Rằng ông biết hay hùa, chẳng biết
Tát đầm lầy rắn rết sợ run
Sợ teo nên chúng lấy bùn
Cứ Trump chúng ném mong chùn bước chân
Khốn cho chúng, Trump gân hết biết
Cứ oai hùng mài miệt Trump đi
Nếu ông không giúp được gì
Thì đừng với bọn bất nghì, tiếp tay...
Kẻo lịch sử rồi đây phê phán
Ông cùng phe phá nát Cờ Hoa
Thì bao danh ngọc giá ngà
Mấy đời làm tổng cháy bà nó luôn !!!
***
*SA CHI LỆ

nửa điên khùng câm điếc cúi đầu đi
những nóc nhà cao bỗng dưng sụp đổ
chợt nhớ lên men ngai ngái lạ kỳ
cuốn trần gian tỏa ánh sáng thiên thần
dưới lũng sương mù gái Miên nhảy múa
vọng biên thùy thôi thúc lũy môi em
ghì chặt cầu vòng lướt thướt sau lưng
thổi gió điểm trang mơn tình lặng lẽ
anh vo tròn viên sỏi thở không suông
lùa giấc mơ còn gậm nhấm rã dần
tình yêu bỗng lên cơn trừng hy vọng
đốt khói tình phơi ký ức vàng sân…
(Viết trong hầm trú ẩn)




Rồi quay trở lại chốn ban đầu
Một vòng trái đất bao non thẳm
Những chặng đường trần lắm biển sâu
U uẩn cuộc đời đầy bất trắc
Não nề cõi thế ngập thương đau
Thôi thà tiếp tục đi, đi mãi
Chẳng phải giam thân chốn não sầu.
( 01/08/2020 )
Vi trùng Vũ Háng chửa tàn đâu
Lây bịnh lần hai lại bắt đầu
Xấc bấc năm châu buồn khổ nặng
Xang bang bốn biển thảm sầu sâu
Muôn nơi thành thị vương mầm dịch
Khắp chốn thôn quê dính đớn đau
Rượu uống mềm môi quên tất cả
Cần phê mút chỉ mất tiêu sầu ...
Tím July/31/2020
LỜI GIÓ
Làm thơ chỉ nói chuyện không đâu
Luận tới bàn lui lại nhức đầu
Viêm phổi do hà mà bới rộng
Cúm tàu bất tất phải “đào sâu”
Treo giò bá phát nào lo bệnh
Cấm túc trăm phần khỏi sợ đau
Lấy mask mang vào cho chắc cú
Vào đây xướng họa giải niềm sầu
Mộc Uyển Thanh
Australia, 8/1/2020
Người nơi góc biển kẻ giang đầu
Gặp thời đại dịch gieo tang tóc
Đúng lúc phân kỳ rắc nỗi đau
Không biết dòng trong hay nước đục
Khó ngờ bến cạn hoặc bờ sâu
Mà lòng cứ mãi còn vương vấn
Khiến dạ đeo mang khối nặng sầu
Biết Tìm Đâu?
Chẳng dám làm quen cả phút đầu!
Em múa dịu dàng yêu gót nhỏ
Trăng tàn khắc khoải dệt niềm sâu
Thương người tủi phận hoài chua xót
Tội kẻ si tình mải đớn đau!
Nẫu dạ đêm về luôn tỉnh giấc
Lòng ai nào hiểu khó vơi sầu!
01/08/2020
Dang dỡ tình duyên khúc dạo đầu
Vượt núi băng ngàn ra biển mặn
Theo mây cởi gió lại sông sâu
Luân hồi lẩn quẩn luôn đeo đuổi
Nghiệp chướng loanh quanh mãi đớn đau
Giọt nước vô thường dù quấy nhiễu
Nhưng mà mưa muộn, thế gian sầu.
Thanh Trương
> Cứ ngỡ tâm tư giống thuở đầu
> Suy tận thì phôi pha dạ cảm
> Nghĩ cùng lại buốt nhói tim sâu
> Ngày lên vờ thản nhiên trầm lắng
> Đêm xuống riêng thờ thẫn nhuộm đau
> Có lúc buông xuôi, quăng bỏ cả
> Tìm quên… khỏi bận bịu ưu sầu…
> TRỊNH CƠ
LỜI GIÓ
Làm thơ chỉ nói chuyện không đâu
Luận tới bàn lui lại nhức đầu
Viêm phổi do hà mà bới rộng
Cúm tàu bất tất phải “đào sâu”
Treo giò bá phát nào lo bệnh
Cấm túc trăm phần khỏi sợ đau
Lấy mask mang vào cho chắc cú
Vào đây xướng họa giải niềm sầu
Mộc Uyển Thanh
Australia, 8/1/2020
Người nơi góc biển kẻ giang đầu
Gặp thời đại dịch gieo tang tóc
Đúng lúc phân kỳ rắc nỗi đau
Không biết dòng trong hay nước đục
Khó ngờ bến cạn hoặc bờ sâu
Mà lòng cứ mãi còn vương vấn
Khiến dạ đeo mang khối nặng sầu
20200801
Chẳng dám làm quen cả phút đầu!
Em múa dịu dàng yêu gót nhỏ
Trăng tàn khắc khoải dệt niềm sâu
Thương người tủi phận hoài chua xót
Tội kẻ si tình mải đớn đau!
Nẫu dạ đêm về luôn tỉnh giấc
Lòng ai nào hiểu khó vơi sầu!
01/08/2020
Dang dỡ tình duyên khúc dạo đầu
Vượt núi băng ngàn ra biển mặn
Theo mây cởi gió lại sông sâu
Luân hồi lẩn quẩn luôn đeo đuổi
Nghiệp chướng loanh quanh mãi đớn đau
Giọt nước vô thường dù quấy nhiễu
Nhưng mà mưa muộn, thế gian sầu.
Thanh Trương
**
SEN SÚNG TRONG HỒ
Vẫn thì quanh quẩn ở hồ,ao
Sen tìm súng hỏi thăm triều nước
Súng trả lời không rõ sóng đào
Bùn đã tràn dâng tàn tích cổ
Lầy đang chùm lấp phế hưng cao
Tháng năm lơ đãng nhìn nhau hỏi
Sắc cũ, hương nay khổ luỵ tào ...*
Hawrhorne 27 - 7 – 2020
CAO MỴ NHÂN
Thời gian thấm thoát nhớ năm nào
Gãy súng tan hàng bị nốc ao
Vượt biển mênh mông trời bão tố
Ra khơi bát ngát sóng ba đào
Đường Miên hỗn độn triền truông thấp
Nẻo Thái xô bồ chóp núi cao
Xửng vửng xơ vơ người hốc hác
Y như Lưu Bị lúc thua Tào
Mộc Uyển Thanh
Madelaine, Australia
July 31/2020
Cứ cố vươn lên tới cõi nào,
Vẫn thì quanh quẩn ở hồ, ao.
Sen tìm súng hỏi thăm triều nước,
Súng trả lời không rõ sóng đào.
Bùn đã tràn dâng tàn tích cổ,
Lầy đang chùm lấp phế hưng cao.
Tháng năm lơ đãng nhìn nhau hỏi
Sắc cũ, hương nay khổ luỵ tào ...*
CAO MỴ NHÂN (Hawrhorne 27 - 7 – 2020)
Dù sen xinh xắn kiểu kiêu nào,
Cũng mãi chôn mình ở chốn ao.
Bùn thối bủa quanh hôi bến thắm,
Đỉa ghê đeo bám ngột sông đào.
Hương thơm rán tỏa lên xa vút,
Mùi bẩn cố dồn dập hướng cao.
Nở búp khoe màu bung nét đẹp,
Cũng không thoát khỏi sổ ông Tào..
Thương nhà nhập cuộc cứu đi nào
Hồ thĩ tang bồng vẫn ước ao
Trí thức cùng đường thêm thẹn mặt
Sĩ phu mạt lộ hứng ba đào
Quê người lạc nghiệp thân ngon bự
Đất khách an cư phận bảnh cao
VIỆT TỘC ba Tàu ĐỒNG HÓA chậm
Cộng đồng hải ngoại chịu "thua tào"(*)
Tím July/31/2020
**
THẮC MẮC
Chống cộng mà sao lại ghét Trâm?
Thoạt tiên cứ tưởng đã nghe lầm
Chắc do tẩy não nên thiên tả
Hay tại truyền thông bị ó đâm
Kinh nghiệm miền Nam còn uất hận
Tương lai nước Mỹ sợ suy trầm
Chỉ lo tị nạn thêm lần nữa
Nếu chú SAM sẽ bị Chệt xâm!
Hà Thượng Thủ
27/7/2020
BẦU CHO TRUMP!
Là người chống cộng phải bầu Trâm
Đã chọn thì không sợ bị lầm
Tự lúc Tàu phù: quân chó chết
Từ ngày Chệt hủi: lũ trâu đâm
Xen vào chính trị làm điêu đứng
Xía đến thương buôn khiến bổng trầm
Dân chủ nhún nhường mê đút lót
Ngoài thì Tập Cận chực chờ xâm
Mộc Uyển Thanh
Australia, 8/1/2020TRANG THƠ NHIỀU THI SĨ 05-8-2020
"Ngủ"thông vận trung ngôn nghịch nhĩ
Diễn tuồng chính trị giỏi ghê Trâm(Trump)
Bao trái hỏa mù dể lắm lầm
Nói dối từa lưa phe ót chém
Fake news tá lã nhóm lưng đâm
Nàng Lừa dử tợn khôn liền lặng
Chú Tượng hung hăng làm tốt trầm
Ngang ngửa nè kỳ phùng địch thủ
Thắng, thua nước Mỹ khó ai xâm
Tím July/30/2020
**
30/07/2020
HỌA THƠ KẾT BẠN
(họa một vần đủ 8 chữ)
Gởi thơ kết bạn với thi nhân .
Không biết nhau nhưng chẳng ngại ngần ..
Giới thiệu vài hàng mong cố vấn .
Đáp lời dăm chữ chắc thành thân ..
Năm xưa chiến trận bao gay cấn .
Thuở đó tung hoành lắm khổ truân .
Có lẽ anh em chung mối hận .
Thù nhà nợ nước hết còn xuân !
Trương Trọng Kiên
**
* Xin phụng họa bài thơ "Tranh hai tố nữ" của nữ sĩ Hô Xuân Hương.
MTPhát
Độc Hành
Mặc cánh hoa kia nụ thắm xinh
Sân trước rộn ràng chùm phượng đỏ
Vườn sau dịu mát lũy tre xanh
Một đời lận đận lê chân đất
Trọn kiếp truân chuyên ngủ chiế́u manh
Một giấc mộng con đời lãng tử
Tìm đâu tri kỷ để tâm tình./.
Nguyên Trần
Hai ả "lesbien"(*)ỏng ẹo mình
Tay sờ mắt liếc khoe ta xinh
Nhìn đôi luyến ái duyên hồng thắm
Thấy cặp đồng tình lứa tuổi xanh
Tay bụm che môn làng lộ mối
Bảy ba tóc hớt ngắn lòi manh
Cô thầy hổng biết sao kỳ thiệt
Kinh nghiệm trường đời hiểu quá tình
Tím August/01/2020
(*) Trung ngôn nghịch nhĩ nhìn hai mái tóc con hiểu ngay là một cặp Đồng tình luyến ái (lesbien)
Kính mời Anh Chị xem
Hỏi bao nhiêu tuổi hỡi cô mình,
Chị cũng xinh mà em cũng xinh.
Đôi lứa như in tờ giấy trắng,
Nghìn năm còn mãi cái xuân xanh.
Phiếu mai chi dám tình trăng gió,
Bồ liễu thôi đành phận mỏng manh.
Còn thú vui kia sao chẳng thấy,
Trách ông thợ vẽ khéo vô tình!
HỒ XUÂN HƯƠNG
Chẳng ngại nắng mưa đứng một mình,
Khen người khéo nặn giấc mơ xinh.
Vườn xuân bướm lượn vờn hoa trắng,
Ngỏ trúc thu cười trải áo xanh.
Những khách đa tình mê yểu điệu,
Nhiều chàng lãng mạn khoái mong manh.
Cầu trời nổi gió tung hê cả…
Để lộ cái duyên thật hữu tình.
Đức Hạnh
01 08 2020
Khéo khen cho cảnh lỏa thân mình
Lồng lộng cong tròn vóc ngọc xinh
Vọng nguyệt suối reo hồng mọng tuyết
Ngưỡng hoa bướm lượn trắng trong xanh
Dáng xuân lồ lộ trông mơn mỡn
Yếm lụa le te thật mỏng manh
Dung ảnh ai bày trông rõ nét
Ngẫn ngơ bao gả mộng hương tình
Vetra Tho
Kìa ai phô diễn tấm thân mình
Lồng lộng giữa trời vẻ kiêu xinh
Gò nổi ươm tròn làn da trắng
Suối ròng thẳng giữa mộng mơ xanh
Thân ngà ngọc thả hồn trăng gió
Gót nhỏ sen chờ bước mỏng manh
Thung lũng yêu đương mường tượng thấy
Hỏi sao không vướng giấc ru tình !!!
Tuan Nguyen
Họa sĩ tài nghề vẽ giống kinh !
Chân dài eo thắt ngực to xinh
Mịn màng dáng mảnh làn da trắng
Trơn láng hình dày cặp mắt xanh
Mặt mũi ưa nhìn phơi mập mạp
Mông đùi khoái ngắm lộ mong manh
Ông quên không tạo cho đầy đủ
Chỗ rẽ chìm sâu chẳng phỉ tình !
Lưu Xuân Cảnh
.
TRANH TỐ NỮ
Tố Nga hai ả đứng khoe mình
Tủm tỉm cười vui, dáng quá xinh
Người đẹp thì sao làm ảnh ảo
Hoa khôi chẳng chịu ngắm trời xanh
Ngàn năm giữ mãi màn trinh trắng
Vạn kiếp lưu hoài bóng tuổi xanh
Hoạ sỉ khéo bày tranh tố nữ
Cô đành dang dở mối duyên tình !
Thanh Trương
01 08 2020
**