TRANG THƠ ĐẶC BIỆT QUÝ THI SĨ 15-9-2020
*GỬI HƯƠNG THEO GIÓ MÂY NGÀY BAY...
*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
* PHẠM THIÊN THƯ * TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN
*THANH THANH * THU MINH * BS TRẦN XUÂN DŨNG
* HỒ THỤY MỸ HẠNH * TÍM * NHƯ NHIÊN * Ý NGA *
* ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN * KIỀU PHONG * SA CHI LỆ
**
*-DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA, QUÝ THI SĨ:
*TÍM * HẢI RỪNG * ANH NGUYÊN * HỒ NGUYỄN *
*THẢO CHƯƠNG TRẦN QUỐC VIỆT * NGƯỜI QUA ĐƯỜNG *
***
*THI SĨ ĐA TÀI PHẠM THIÊN THƯ

*PHẠM THIÊN THƯ
HUYỀN NGÔN XANH
Ta ngồi đợi đóa hoa
Trổ vàng nơi vách đá
Ta nghe suốt mùa thu
Chờ tiếng chim trời lạ
Chờ cái gì trong ta
Ôm bạn cười ha hả
Kẻ ngâm mình dưới suối
Chẳng thấy nước qua mình
Kẻ lên núi buồn tình
Chẳng thấy áo mây trắng
Con Từ Qui thầm lặng
Có biết tại sao kêu
Hạt mưa thu rơi đều
Nào hay từ đâu đến
Biết bao đều mầu nhiệm
Kỳ thú đơm trong ta
Nước sông còn đọng đó
Sao anh đã vội về
Đầu cầu giăng sương bụi
Khoác nón – tà dương đi
Tiễn bạn cầu cỏ biếc
Giờ lối cỏ còn xanh
Ba chục năm biền biệt
Ngó nước xuôi sao đành?
*PHẠM THIÊN THƯ
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

*SANG MÙA
Thơ Trần Quốc Bảo
Mùa Hạ qua, như cô nàng khó tánh,
Giận đùng đùng !!!... rồi đỏng đảnh ra đi!
Suốt Tuần nay, khí hậu nóng lạ kỳ,
San Jose lên 104 độ F !
Đành chấp nhận! chuyển vần theo thời tiết,
Tạm chia tay với Hạ nhé, em ơi!
Rồi sang năm, sẽ gặp lại nhau thôi,
Đã vĩnh biệt em đâu, mà tiếc luyến!
Ba tháng Hạ... ối chao ôi, nhiều chuyện!
Đổ mồ hôi! vẫn phải bịt khẩu trang!
Cháy rừng Cali, khủng khiếp kinh hoàng!
Louisiana thời bão giông càn quét!
Mùa Bầu Cử, mùa Bạo Hành... hò hét!
Thế đủ rồi !!! Tạm biệt Hạ, nghe em!
Đợi sang Thu, cho khí hậu êm đềm,
Ta với Thu, vốn mộng mơ hò hẹn!
Chiều vàng Thu, chập chờn đôi cánh én,
Triền National Parks lá ửng Thu hồng!
Có phải Thu, ngoài song cửa đó không?
Ta mong chờ, làn gió Thu dịu mát!
Dáng Thu diệu huyền, mây trời bát ngát,
Sương Thu mơ màng, như cảnh Bồng Lai,
Dưới trăng Thu, êm ả chuốc men say.
Mong Thu tới, rộng vòng tay Nhân Ái!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
*THI SĨ TRẦM VÂN
****THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH
*THƠ SONG NGỮ THU MINH & THANH THANH
NHỚ CHỊ GIỮA
MÙA THU LÁ VÀNG
Chiếc lá vàng rơi hay cánh bướm
Ðến đậu vai em một sớm Thu
Mình em trở lại con đường cũ
Kỷ niệm ─ xua đi lớp sương mù
Thương em cách trở miền quê ấm
Chẳng quản đường xa chị đến thăm
Quê hương là chị, là Hà Nội
Trà sen, hương cốm thắm ân tình
Chị chải suối tóc thời con gái
Nhẹ bay trong chiều nắng lung linh
Em ngồi ngắm chị qua khung cửa
Ấm lòng ngỡ tưởng... giữa quê mình
Chị đến ─ ngày Thu mới chớm vàng
Giờ đây Thu đổ lá mênh mang
Dòng sông nhớ chị đìu hiu chảy
Mới đấy... đã xa, thật ngỡ ngàng
Thời gian xếp lá vàng muôn lối
Nhớ chị lòng em lại bồi hồi
Những ngày bên chị ─ trăng Thu tỏ
Hỡi người chị giá mến thương ơi
THU MINH
(Pháp)
I MISS YOU
IN THE YELLOW FALL
A yellow leaf – or, is it a butterfly? –
Has alighted on my shoulder this autumn morn.
I am going back, by myself, to the old path
And my remembrance dispels the haze lorn.
Pitying me, separated from the cosy abode,
You passed long distances to visit me here:
Our mother country is you, Ha Noi City –
Lotus tea, green rice flavor – loves so dear.
In the shimmering afternoon sun, you combed
Your hair that fluttered – the light girlish strand.
Thru the doorframe, I sat contemplating you,
So heart-warming as back in our homeland.
You came – those days just grew yellowish;
Now, fall has dropped dead leaves all around.
Missing you, even the river flow is desolate:
Then there, now far-away – just to confound.
Time spreads yellow leaves on every side;
Thinking of you I feel by sadness seared.
How I remember – in the clear moonlight
Being beside you, sister, my very endeared!
Translation by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
NGOẠI ĐỀ:
***
*BS TRẦN XUÂN DŨNG

***
*Thơ Hồ Thuỵ Mỹ Hạnh: Đêm Nhớ Anh
- Đà Lạt Chiều Phai
Thursday, September 10, 2020 ĐSLV , Hồ Thụy Mỹ Hạnh , Thơ
Đêm Nhớ Anh
Đêm nhớ anh
Cây đàn buồn im tiếng
Lược gương lười biếng
Rời xa tay em
Đêm nhớ anh
Gió tạt qua thềm
Lay thêm niềm nhớ
Có một vì sao vỡ
lạc vào mắt ai…
Đêm nhớ anh
Em xõa tóc dài
Tương tư từng sợi
Đêm nhớ anh
Trăng buồn mong đợi
Trên ngọn thông gầy
Chiếc lá thu bay
Nhẹ rơi ngoài ngõ
Em ngỡ là ai đó
Đường xa chợt về…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh Đà Lạt Chiều Phai
Hôm nao em về Đà lạt
Chiều nghiêng bóng trên mặt hồ
Thành phố luôn được điểm tô
Quanh năm với ngàn hoa nở.
Ra đi mang theo nỗi nhớ
Về miền cao nguyên thân thương
Sớm mai đẫm mờ hơi sương
Giăng ngang qua tim lạnh giá.
Khi mà chỉ một chiếc lá
Cũng đánh thức nỗi cô đơn
Mùa thu ngỡ như dài hơn
Trong những buổi chiều ngơ ngác.
Hôm nao em về Đà Lạt
Hoàng hôn tím mờ chân mây
Lá vàng theo gió bay bay
Rơi vào tâm tư để ngõ…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
(Đặc San Lâm Viên)
***
*NỮ SĨ Ý NGA

*THU NÀO CŨNG NHỚ BA MÁ
Đường này vàng lá sáng trưng,
Lối kia cam, đỏ tưng bừng sắc khoe
Hồn thơ những tưởng phai nhòe
Nào dè khe khẻ vuốt ve, lạ tề?
Hạ đi hẹn sẽ quay về
Tuổi đi chẳng hẹn, đất quê vẫn chờ
Còn hơi thở, nhớ hơi thơ
Trái tim yêu chữ mơ mơ màng màng.
Thế gian mấy tỷ chàng nàng
Yêu thơ đến thể lá vàng cũng yêu?
Tuổi nào tuổi chập choạng chiều,
Thu nào thơ bớt chắt chiu thu à?
Má ơi! Má biết chăng là
Nhờ thơ con thấy chưa già như thu,
Mượn thu ngọn gió vi vu
Gửi về phương cũ xa mù: nhớ thương!
Ý Nga, 11.9.2020.

***
*NỮ SĨ ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN
Mệnh Trời

Ông ngồi ghế Tổng thống
Sắp sửa tròn bốn năm
Tâm ông trong trời đất
Sáng tỏ như trăng Rằm
Người nói ông: Đại Ngốc
Làm việc không ăn lương
Những kẻ tham tiền bạc
Thù ông đến tận xương
Người nói ông: Đại Dũng
Chính trường như chiến trường
Không giáp sắt, mũ sắt
Hàng ngày, ông tiến lên
Người nói ông: Đại Trí
Những cải cách tuyệt vời
Vì virus Vũ Hán
Đành chững lại, chờ thời
Người nói ông: Đại Nhẫn
Nan nhẫn quá đi thôi
Gán tội rồi luận tội
Chẳng có ngày nào vơi
Kẻ thù ông ác hiểm
Lắm chước quỷ mưu ma
Có kẻ trong Tam giới
Có kẻ ngoài Thiên hà
Một liên minh ma quỷ
Ngày đêm dòm và rình
Đứa vung rìu trước mặt
Đứa ném bùn sau lưng
Ông tu thân từ nhỏ
Nhân – Trí – Dũng vẹn toàn
Muốn dân mình hạnh phúc
Ông chẳng hề từ nan
Làm tiếp bốn năm nữa
Khổ nạn đấy ông ơi
Giải thể hết tà ác
Ấy là xong mệnh Trời
Ngày 09 – 11/09/2020
Đoàn Thị Lam Luyến
***
*NHƯ NHIÊN - TT TUỆ
**
Về
Người về khép lại biển dâu
Quẳng manh áo đã bạc màu phong sương
Tình tan dưới cội vô thường
Soi gương... bỗng hiện một vầng trăng xưa.
Nghìn thu đời vẫn nắng, mưa.. .
Hai bờ huyễn thực say sưa giấc đời!
Gửi đôi dép tặng luân hồi
Chừ không đi nữa.. xin rời mộng du.
Như Nhiên
***
*THI SĨ KIỀU PHONG

***
*SA CHI LỆ
*VIÊN ĐẠN
Lỡ hò hẹn nên trèo rào thật sớm
Ra Gò Dầu đón xe lên Tây Ninh
Sáng chủ nhật sao ai cũng rộn thế?
Vui như ta hay đi tránh bom rơi!
Gặp em mới nghe đau ran rát
Bởi kẽm gai cũng biết làm tình
Em xúc động tuổi vừa chập chửng
Ôm vuốt ve nhầu áo nhà binh
Em hỏi ta làm sao tìm định mệnh?
Buộc hai đứa mình để khỏi mất nhau
Ta bảo rằng cuộc đời như viên đạn
Rất vô tình khi tống thật đau…
Ta bảo rằng cuộc đời như viên đạn
Rất vô tình khi được tống thật đau
Tống thật đau nên thường không trúng đích
Trúng đích rồi tan vỡ cả trăng sao!....
*UỐNG RƯỢU
Muôn nghìn ma khóc lu bù
Vây quanh sét đánh đời tư ta nhầu
Nửa đêm phát ghét binh đao
Ta bèn chĩa súng bắn sao trên trời
Bạn ơi! Hãy đến đây chơi
Cà cưa uống rượu mà nhơi hòa bình!
*LÍNH DÙ
Đêm nay đại bác bắn hoài
Không sao chợp mắt sớm mai nhảy dù
Dù năm bảy bữa vào tù
Ngâm thơ thời chiến gầm gừ tương lai
Đứng ngồi trông chẳng giống ai
Quá thương bè bạn ngủ vùi cỏ cây…
* XUÔI VỀ KHIÊM HANH
Hỡi đăm chiêu đọng vành tai tóc non
Săm soi trên đường khua hồn huyền thoại
Phủ bụi mịt mù che khuất bóng câu
Lời ẩn dụ mỉm cười sau lưng hy vọng
Gió trên đồi rộn ràng thúc hối bước âu cơ
Ôm tà áo bạch thượt liếm môi ngày tháng chập chờn
Khiêm Hanh ơi! Kỷ niệm nào bay xa và trở lại?
Luyến bóng chim hoang phế lảo đảo về dấu mặt dễ thương
Vầng trăng ngủ bên chòi xiêu tình tự
bó gối nhìn hư vô té vội bên lề
Gặm ảo tưởng, vò tình yêu giãy chết
xuống dốc tìm thổi những cánh hoa rơi
Những cánh hoa rơi một màu tím ngắt.
Tựa hòn đá cuội vỗ về chơi vơi
Ta ngẩn ngơ thấy mình chết thật rồi!
Làm sao? Mai này dìu em ra phố?
Thơm mùi áo rừng trấn đóng biên khu
Chim vò vẽ mổ hoài câu lỡ hẹn
Thơ ta bay thành khói đợi em về…
* KHÔNG NÓI MÀ SAO…
Ta thất thế nên mang nhiều thương tích
Ngẩn mặt lên hào khí đụng chân mây
Ta xua tay nuốt nghẹn đôi dòng lệ
Tự dỗ dành không thẹn chí nam nhi
Ta đã nói nhiều cũng như không nói
Không nói mà sao đến ứ tràn?
Trăm năm chắc cũng không bằng nửa
Cái mĩm cười ta hận trăm năm…
ĐƯỜNG RA MẶT TRẬN
Chiều sủi cát đứng trước trường Nguyễn Kim
Ta tự hỏi yêu ai mà cứ đợi?
Đường vào Khiêm Hanh vạn nỗi buồn tênh
Sẽ hóa thân chim kêu đời độc dược
Ta hiên ngang ra mặt trận bưng biền
Tiễn đưa ai hay một mình đưa tiễn
Súng đạn hờn, gió ngược, dáng xiêu xiêu
Mai trở lại ai biết mình lâm chiến?...
SA CHI LỆ *thơ thời chiến 1972
***
*Chân thành giới thiệu với quý vị trên diễn đàn:
*Tạp Chí VĂN HỌC MỚI SỐ 8 vừa phát hành tại Hoa Kỳ
& khắp nơi trên thế giới qua AMAZON.
• Điều hành: HÀ NGUYÊN DU
• Đại diện phát hành tại Toronto: NGUYỄN VY KHANH
• Liên Lạc: vanhocmoi68@gmail.com
• hanguyendu@gmail.com
• https://vanhocmoi.com
*

**
*myhan245@gmail.com
***
*NỮ SĨ TÍM
*Gấp nè ...
"Đỉnh cao trí tuệ" đám VÔ THẦN
Phản bội Rồng Tiên khỉ giả nhân
Nhận lịnh chồn Bình(*)bầy dốt nát
Nghe lời cáo Chệt lũ ngu đần
Tham quyền giử ghế Ngân buôn đất
Cố vị ôm ngôi Trọng bán dân
Chú phĩnh gian tà hành VIỆT TỘC
Tức nước vỡ bờ nhanh đứng dậy
Đuổi Tàu diệt cộng, gấp nè ... cần
Tím Sept/11/2020
***
*CON SÔNG QUÊ
Con sông nước chảy cứ lình bình
Cô lái đò xưa bóng dáng xinh
Trong ký ức đời tôi thuở nhỏ
Để giờ tuổi hạc vẫn bên mình
Quê hương trắc ẩn trăm ngàn mối
Tâm thức vấn vương chỉ một tình
Dâu bể chẳng phai màu đất Mẹ
Tiếng lòng thôi thúc cuộc tồn sinh.
Hải Rừng
Bà Rịa, 12/9/2020
Bài họa:
CON SÔNG QUÊ
Ngày qua tháng lại vẫn bồng bình
Chiếc áo bà ba ánh mắt xinh
Cô lái đưa đò bên rạch xóm
Chàng trai đi học cạnh thôn mình
Sông xưa vạn thuở còn soi bóng
Chốn cũ ngàn năm vẫn năng tình
Nước loạn lên đường ngăn chống giặc
Tin về bạn cũ đã hy sinh
Tin về bạn cũ đã hy sinh
Cô lái đò xưa khóc tuyệt tình
Trọn kiếp đơn thân hờn số phận
Trăm năm chiếc bóng tùi duyên mình
Đành đau đớn liệm làn môi thắm
Để đắng cay vùi giấc mộng xinh
Một đóa hoa thơm cài trước mộ
Người đi để đất nước thanh bình
Anh Nguyen
Baton Rouge, 12/9/2020
* Khôi hài đen (thơ cổ phong)
VIỆT TỘC
Mùa Xuân thắng đại ló bầy bư
Lũ khỉ rừng xanh tưởng bảnh cừ
Thống nhứt lòi ra nòi cáo hại
Thanh bình lộ rỏ giống chồn hư
Kiêu căng trở điếc đôi tai điếc
Tự đại nên mù cặp mắt mù
Chất xám không dùng đem nhốt giết
Mùa Xuân thắng đại lộ bầy bư
*
Mùa Xuân thắng đại ló bầy bư
"Làm tốt" là hay biết nhiển nhừ
Ngộ ớn gian tà tài óc cẩu
Kỳ ghê ác độc giỏi đầu trư
Tham quyền bán nước khù khờ ngốc
Cố vị buôn dân dại dột ngu
VIỆT TỘC chồn Tàu đầu độc sắp
HỒNG BÀNG xóa sổ mất thiên thu
Tím Sept/12/2020
Xin góp bài họa
GIẤY RÁCH - XIN GIỮ LẤY LỀ
1
Lề giấy còn nguyên... giữ nếp nhà;
Chống mưu “đồng hoá” cả quê cha!
Quyết tâm hiệp lực ngăn “nguy” cận;
Bền chí chung lưng cản “họa” xa.
Huyết thống Việt Nam cần bảo vệ;
Giống giòng Đại Hán cố truyền qua.
Nghìn năm Bắc thuộc đau thương ấy!
Con cháu Rồng Tiên chớ để nhòa!
BỎ TRUYỀN THỐNG LẠC HỒNG GIỮ LẤY ĐẢNG RÁCH NÁT
2.
Sơn thủy tương liên...chuyện láng giềng;
Đứng chung giặc Hán dưới hàng hiên.
Núi sông đất Việt - Tàu gôm...bạc!
Biển đảo phương Nam - Chệt hốt...tiền!
Mộng ước xâm lăng mang vĩnh viễn;
Âm mưu đồng hóa giữ triền miên.
“Chữ Vàng” “Bốn Tốt” sao ca tụng???
Bán đứng quê nhà, giữ “đảng" riêng.
Thảo Chương Trần Quốc Việt
September 12, 2020
MÙA XUÂN và EM BÉ BÁN VÉ SỐ
1
Xuân đến hân hoan viếng khắp nhà,
Buồn vì chẳng có mẹ cùng cha.
Tay mang vé số rao vang xóm,
Mắt đảo quanh nhìn ngóng chốn xa.
Phố chợ đông người đi tấp nập,
Đường xe nhộn nhịp né băng qua.
“Mua vô, vé số!” kêu khan tiếng,
Chẳng thấy người mua- mắt lệ nhòa.
2
Bé sống cô đơn với xóm giềng,
Đêm về ủ rủ dưới hàng hiên.
Bán đôi cọc số nuôi thân đỡ,
Rữa bát làm thêm kiếm chút tiền.
Áo rách nhiều khi không có mặc,
Cơm khê thiếu thốn đói triền miên.
Xuân ai pháo nổ vang khu xóm,
Bé ước mong tìm có tổ riêng.
HỒ NGUYỄN
GIỮ LẤY LỀ
1
Thơ không chỉnh đối viết đầy nhà
Mẹ đọc rồi bàn luận với cha
Tiếc bấy tiền nhân thường sợ trước
Thương thay tổ phụ vẫn phòng xa
Thân già cẩn thận nên gìn giữ
Tuổi trẻ luông tuồng cứ vượt qua
Phép tắc người xưa hồn cốt cũ
Ôi thôi mẫu mực đã phai nhòa
2.
Đi quanh lối xóm, viếng chòm giềng
Ghé lại ngôi nhà, đứng dưới hiên
Thấy một bài thơ, nghèo chẳng đối
Nhìn hai túi áo, rỗng không tiền
Linh hồn Thi Luật khôn trường cửu
Cốt lõi Thơ Đường khó viễn miên
Tưởng nhớ người xưa mà nhỏ lệ
Ngậm ngùi cố nén nỗi niềm riêng
Người Qua Đường
September 11, 2020
***
*
*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
* PHẠM THIÊN THƯ * TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN
*THANH THANH * THU MINH * BS TRẦN XUÂN DŨNG
* HỒ THỤY MỸ HẠNH * TÍM * NHƯ NHIÊN * Ý NGA *
* ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN * KIỀU PHONG * SA CHI LỆ
**
*-DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA, QUÝ THI SĨ:
*TÍM * HẢI RỪNG * ANH NGUYÊN * HỒ NGUYỄN *
*THẢO CHƯƠNG TRẦN QUỐC VIỆT * NGƯỜI QUA ĐƯỜNG *
***
*THI SĨ ĐA TÀI PHẠM THIÊN THƯ

*PHẠM THIÊN THƯ
HUYỀN NGÔN XANH
Ta ngồi đợi đóa hoa
Trổ vàng nơi vách đá
Ta nghe suốt mùa thu
Chờ tiếng chim trời lạ
Chờ cái gì trong ta
Ôm bạn cười ha hả
Kẻ ngâm mình dưới suối
Chẳng thấy nước qua mình
Kẻ lên núi buồn tình
Chẳng thấy áo mây trắng
Con Từ Qui thầm lặng
Có biết tại sao kêu
Hạt mưa thu rơi đều
Nào hay từ đâu đến
Biết bao đều mầu nhiệm
Kỳ thú đơm trong ta
Nước sông còn đọng đó
Sao anh đã vội về
Đầu cầu giăng sương bụi
Khoác nón – tà dương đi
Tiễn bạn cầu cỏ biếc
Giờ lối cỏ còn xanh
Ba chục năm biền biệt
Ngó nước xuôi sao đành?
*PHẠM THIÊN THƯ
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

*SANG MÙA
Thơ Trần Quốc Bảo
Mùa Hạ qua, như cô nàng khó tánh,
Giận đùng đùng !!!... rồi đỏng đảnh ra đi!
Suốt Tuần nay, khí hậu nóng lạ kỳ,
San Jose lên 104 độ F !
Đành chấp nhận! chuyển vần theo thời tiết,
Tạm chia tay với Hạ nhé, em ơi!
Rồi sang năm, sẽ gặp lại nhau thôi,
Đã vĩnh biệt em đâu, mà tiếc luyến!

Ba tháng Hạ... ối chao ôi, nhiều chuyện!
Đổ mồ hôi! vẫn phải bịt khẩu trang!
Cháy rừng Cali, khủng khiếp kinh hoàng!
Louisiana thời bão giông càn quét!
Mùa Bầu Cử, mùa Bạo Hành... hò hét!
Thế đủ rồi !!! Tạm biệt Hạ, nghe em!
Đợi sang Thu, cho khí hậu êm đềm,
Ta với Thu, vốn mộng mơ hò hẹn!

Chiều vàng Thu, chập chờn đôi cánh én,
Triền National Parks lá ửng Thu hồng!
Có phải Thu, ngoài song cửa đó không?
Ta mong chờ, làn gió Thu dịu mát!
Dáng Thu diệu huyền, mây trời bát ngát,
Sương Thu mơ màng, như cảnh Bồng Lai,
Dưới trăng Thu, êm ả chuốc men say.
Mong Thu tới, rộng vòng tay Nhân Ái!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
***
*THI SĨ TRẦM VÂN


*THƠ SONG NGỮ THU MINH & THANH THANH

NHỚ CHỊ GIỮA
MÙA THU LÁ VÀNG
Chiếc lá vàng rơi hay cánh bướm
Ðến đậu vai em một sớm Thu
Mình em trở lại con đường cũ
Kỷ niệm ─ xua đi lớp sương mù
Thương em cách trở miền quê ấm
Chẳng quản đường xa chị đến thăm
Quê hương là chị, là Hà Nội
Trà sen, hương cốm thắm ân tình
Chị chải suối tóc thời con gái
Nhẹ bay trong chiều nắng lung linh
Em ngồi ngắm chị qua khung cửa
Ấm lòng ngỡ tưởng... giữa quê mình
Chị đến ─ ngày Thu mới chớm vàng
Giờ đây Thu đổ lá mênh mang
Dòng sông nhớ chị đìu hiu chảy
Mới đấy... đã xa, thật ngỡ ngàng
Thời gian xếp lá vàng muôn lối
Nhớ chị lòng em lại bồi hồi
Những ngày bên chị ─ trăng Thu tỏ
Hỡi người chị giá mến thương ơi
THU MINH
(Pháp)
I MISS YOU
IN THE YELLOW FALL
A yellow leaf – or, is it a butterfly? –
Has alighted on my shoulder this autumn morn.
I am going back, by myself, to the old path
And my remembrance dispels the haze lorn.
Pitying me, separated from the cosy abode,
You passed long distances to visit me here:
Our mother country is you, Ha Noi City –
Lotus tea, green rice flavor – loves so dear.
In the shimmering afternoon sun, you combed
Your hair that fluttered – the light girlish strand.
Thru the doorframe, I sat contemplating you,
So heart-warming as back in our homeland.
You came – those days just grew yellowish;
Now, fall has dropped dead leaves all around.
Missing you, even the river flow is desolate:
Then there, now far-away – just to confound.
Time spreads yellow leaves on every side;
Thinking of you I feel by sadness seared.
How I remember – in the clear moonlight
Being beside you, sister, my very endeared!
Translation by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
NGOẠI ĐỀ:

*BS TRẦN XUÂN DŨNG



***
*Thơ Hồ Thuỵ Mỹ Hạnh: Đêm Nhớ Anh

- Đà Lạt Chiều Phai
Thursday, September 10, 2020 ĐSLV , Hồ Thụy Mỹ Hạnh , Thơ
Đêm Nhớ Anh
Đêm nhớ anh
Cây đàn buồn im tiếng
Lược gương lười biếng
Rời xa tay em
Đêm nhớ anh
Gió tạt qua thềm
Lay thêm niềm nhớ
Có một vì sao vỡ
lạc vào mắt ai…
Đêm nhớ anh
Em xõa tóc dài
Tương tư từng sợi
Đêm nhớ anh
Trăng buồn mong đợi
Trên ngọn thông gầy
Chiếc lá thu bay
Nhẹ rơi ngoài ngõ
Em ngỡ là ai đó
Đường xa chợt về…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh Đà Lạt Chiều Phai
Hôm nao em về Đà lạt
Chiều nghiêng bóng trên mặt hồ
Thành phố luôn được điểm tô
Quanh năm với ngàn hoa nở.
Ra đi mang theo nỗi nhớ
Về miền cao nguyên thân thương
Sớm mai đẫm mờ hơi sương
Giăng ngang qua tim lạnh giá.
Khi mà chỉ một chiếc lá
Cũng đánh thức nỗi cô đơn
Mùa thu ngỡ như dài hơn
Trong những buổi chiều ngơ ngác.
Hôm nao em về Đà Lạt
Hoàng hôn tím mờ chân mây
Lá vàng theo gió bay bay
Rơi vào tâm tư để ngõ…
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
(Đặc San Lâm Viên)
***
*NỮ SĨ Ý NGA

*THU NÀO CŨNG NHỚ BA MÁ
Đường này vàng lá sáng trưng,
Lối kia cam, đỏ tưng bừng sắc khoe
Hồn thơ những tưởng phai nhòe
Nào dè khe khẻ vuốt ve, lạ tề?
Hạ đi hẹn sẽ quay về
Tuổi đi chẳng hẹn, đất quê vẫn chờ
Còn hơi thở, nhớ hơi thơ
Trái tim yêu chữ mơ mơ màng màng.
Thế gian mấy tỷ chàng nàng
Yêu thơ đến thể lá vàng cũng yêu?
Tuổi nào tuổi chập choạng chiều,
Thu nào thơ bớt chắt chiu thu à?
Má ơi! Má biết chăng là
Nhờ thơ con thấy chưa già như thu,
Mượn thu ngọn gió vi vu
Gửi về phương cũ xa mù: nhớ thương!
Ý Nga, 11.9.2020.





***
*NỮ SĨ ĐOÀN THỊ LAM LUYẾN
Mệnh Trời

Ông ngồi ghế Tổng thống
Sắp sửa tròn bốn năm
Tâm ông trong trời đất
Sáng tỏ như trăng Rằm
Người nói ông: Đại Ngốc
Làm việc không ăn lương
Những kẻ tham tiền bạc
Thù ông đến tận xương
Người nói ông: Đại Dũng
Chính trường như chiến trường
Không giáp sắt, mũ sắt
Hàng ngày, ông tiến lên
Người nói ông: Đại Trí
Những cải cách tuyệt vời
Vì virus Vũ Hán
Đành chững lại, chờ thời
Người nói ông: Đại Nhẫn
Nan nhẫn quá đi thôi
Gán tội rồi luận tội
Chẳng có ngày nào vơi
Kẻ thù ông ác hiểm
Lắm chước quỷ mưu ma
Có kẻ trong Tam giới
Có kẻ ngoài Thiên hà
Một liên minh ma quỷ
Ngày đêm dòm và rình
Đứa vung rìu trước mặt
Đứa ném bùn sau lưng
Ông tu thân từ nhỏ
Nhân – Trí – Dũng vẹn toàn
Muốn dân mình hạnh phúc
Ông chẳng hề từ nan
Làm tiếp bốn năm nữa
Khổ nạn đấy ông ơi
Giải thể hết tà ác
Ấy là xong mệnh Trời
Ngày 09 – 11/09/2020
Đoàn Thị Lam Luyến
***
*NHƯ NHIÊN - TT TUỆ

Về

Người về khép lại biển dâu
Quẳng manh áo đã bạc màu phong sương
Tình tan dưới cội vô thường
Soi gương... bỗng hiện một vầng trăng xưa.
Nghìn thu đời vẫn nắng, mưa.. .
Hai bờ huyễn thực say sưa giấc đời!
Gửi đôi dép tặng luân hồi
Chừ không đi nữa.. xin rời mộng du.
Như Nhiên
***
*THI SĨ KIỀU PHONG


*SA CHI LỆ
*VIÊN ĐẠN
Lỡ hò hẹn nên trèo rào thật sớm
Ra Gò Dầu đón xe lên Tây Ninh
Sáng chủ nhật sao ai cũng rộn thế?
Vui như ta hay đi tránh bom rơi!
Gặp em mới nghe đau ran rát
Bởi kẽm gai cũng biết làm tình
Em xúc động tuổi vừa chập chửng
Ôm vuốt ve nhầu áo nhà binh
Em hỏi ta làm sao tìm định mệnh?
Buộc hai đứa mình để khỏi mất nhau
Ta bảo rằng cuộc đời như viên đạn
Rất vô tình khi tống thật đau…
Ta bảo rằng cuộc đời như viên đạn
Rất vô tình khi được tống thật đau
Tống thật đau nên thường không trúng đích
Trúng đích rồi tan vỡ cả trăng sao!....
*UỐNG RƯỢU
Muôn nghìn ma khóc lu bù
Vây quanh sét đánh đời tư ta nhầu
Nửa đêm phát ghét binh đao
Ta bèn chĩa súng bắn sao trên trời
Bạn ơi! Hãy đến đây chơi
Cà cưa uống rượu mà nhơi hòa bình!
*LÍNH DÙ
Đêm nay đại bác bắn hoài
Không sao chợp mắt sớm mai nhảy dù
Dù năm bảy bữa vào tù
Ngâm thơ thời chiến gầm gừ tương lai
Đứng ngồi trông chẳng giống ai
Quá thương bè bạn ngủ vùi cỏ cây…
* XUÔI VỀ KHIÊM HANH
Hỡi đăm chiêu đọng vành tai tóc non
Săm soi trên đường khua hồn huyền thoại
Phủ bụi mịt mù che khuất bóng câu
Lời ẩn dụ mỉm cười sau lưng hy vọng
Gió trên đồi rộn ràng thúc hối bước âu cơ
Ôm tà áo bạch thượt liếm môi ngày tháng chập chờn
Khiêm Hanh ơi! Kỷ niệm nào bay xa và trở lại?
Luyến bóng chim hoang phế lảo đảo về dấu mặt dễ thương
Vầng trăng ngủ bên chòi xiêu tình tự
bó gối nhìn hư vô té vội bên lề
Gặm ảo tưởng, vò tình yêu giãy chết
xuống dốc tìm thổi những cánh hoa rơi
Những cánh hoa rơi một màu tím ngắt.
Tựa hòn đá cuội vỗ về chơi vơi
Ta ngẩn ngơ thấy mình chết thật rồi!
Làm sao? Mai này dìu em ra phố?
Thơm mùi áo rừng trấn đóng biên khu
Chim vò vẽ mổ hoài câu lỡ hẹn
Thơ ta bay thành khói đợi em về…
* KHÔNG NÓI MÀ SAO…
Ta thất thế nên mang nhiều thương tích
Ngẩn mặt lên hào khí đụng chân mây
Ta xua tay nuốt nghẹn đôi dòng lệ
Tự dỗ dành không thẹn chí nam nhi
Ta đã nói nhiều cũng như không nói
Không nói mà sao đến ứ tràn?
Trăm năm chắc cũng không bằng nửa
Cái mĩm cười ta hận trăm năm…
ĐƯỜNG RA MẶT TRẬN
Chiều sủi cát đứng trước trường Nguyễn Kim
Ta tự hỏi yêu ai mà cứ đợi?
Đường vào Khiêm Hanh vạn nỗi buồn tênh
Sẽ hóa thân chim kêu đời độc dược
Ta hiên ngang ra mặt trận bưng biền
Tiễn đưa ai hay một mình đưa tiễn
Súng đạn hờn, gió ngược, dáng xiêu xiêu
Mai trở lại ai biết mình lâm chiến?...
SA CHI LỆ *thơ thời chiến 1972
***
*Chân thành giới thiệu với quý vị trên diễn đàn:
*Tạp Chí VĂN HỌC MỚI SỐ 8 vừa phát hành tại Hoa Kỳ
& khắp nơi trên thế giới qua AMAZON.
• Điều hành: HÀ NGUYÊN DU
• Đại diện phát hành tại Toronto: NGUYỄN VY KHANH
• Liên Lạc: vanhocmoi68@gmail.com
• hanguyendu@gmail.com
• https://vanhocmoi.com
*



*myhan245@gmail.com
***
*NỮ SĨ TÍM
*Gấp nè ...
"Đỉnh cao trí tuệ" đám VÔ THẦN
Phản bội Rồng Tiên khỉ giả nhân
Nhận lịnh chồn Bình(*)bầy dốt nát
Nghe lời cáo Chệt lũ ngu đần
Tham quyền giử ghế Ngân buôn đất
Cố vị ôm ngôi Trọng bán dân
Chú phĩnh gian tà hành VIỆT TỘC
Tức nước vỡ bờ nhanh đứng dậy
Đuổi Tàu diệt cộng, gấp nè ... cần
Tím Sept/11/2020
***

Con sông nước chảy cứ lình bình
Cô lái đò xưa bóng dáng xinh
Trong ký ức đời tôi thuở nhỏ
Để giờ tuổi hạc vẫn bên mình
Quê hương trắc ẩn trăm ngàn mối
Tâm thức vấn vương chỉ một tình
Dâu bể chẳng phai màu đất Mẹ
Tiếng lòng thôi thúc cuộc tồn sinh.
Hải Rừng
Bà Rịa, 12/9/2020
Bài họa:
CON SÔNG QUÊ
Ngày qua tháng lại vẫn bồng bình
Chiếc áo bà ba ánh mắt xinh
Cô lái đưa đò bên rạch xóm
Chàng trai đi học cạnh thôn mình
Sông xưa vạn thuở còn soi bóng
Chốn cũ ngàn năm vẫn năng tình
Nước loạn lên đường ngăn chống giặc
Tin về bạn cũ đã hy sinh
Tin về bạn cũ đã hy sinh
Cô lái đò xưa khóc tuyệt tình
Trọn kiếp đơn thân hờn số phận
Trăm năm chiếc bóng tùi duyên mình
Đành đau đớn liệm làn môi thắm
Để đắng cay vùi giấc mộng xinh
Một đóa hoa thơm cài trước mộ
Người đi để đất nước thanh bình
Anh Nguyen
Baton Rouge, 12/9/2020
* Khôi hài đen (thơ cổ phong)
VIỆT TỘC
Mùa Xuân thắng đại ló bầy bư
Lũ khỉ rừng xanh tưởng bảnh cừ
Thống nhứt lòi ra nòi cáo hại
Thanh bình lộ rỏ giống chồn hư
Kiêu căng trở điếc đôi tai điếc
Tự đại nên mù cặp mắt mù
Chất xám không dùng đem nhốt giết
Mùa Xuân thắng đại lộ bầy bư
*
Mùa Xuân thắng đại ló bầy bư
"Làm tốt" là hay biết nhiển nhừ
Ngộ ớn gian tà tài óc cẩu
Kỳ ghê ác độc giỏi đầu trư
Tham quyền bán nước khù khờ ngốc
Cố vị buôn dân dại dột ngu
VIỆT TỘC chồn Tàu đầu độc sắp
HỒNG BÀNG xóa sổ mất thiên thu
Tím Sept/12/2020
Xin góp bài họa
GIẤY RÁCH - XIN GIỮ LẤY LỀ
1
Lề giấy còn nguyên... giữ nếp nhà;
Chống mưu “đồng hoá” cả quê cha!
Quyết tâm hiệp lực ngăn “nguy” cận;
Bền chí chung lưng cản “họa” xa.
Huyết thống Việt Nam cần bảo vệ;
Giống giòng Đại Hán cố truyền qua.
Nghìn năm Bắc thuộc đau thương ấy!
Con cháu Rồng Tiên chớ để nhòa!
BỎ TRUYỀN THỐNG LẠC HỒNG GIỮ LẤY ĐẢNG RÁCH NÁT
2.
Sơn thủy tương liên...chuyện láng giềng;
Đứng chung giặc Hán dưới hàng hiên.
Núi sông đất Việt - Tàu gôm...bạc!
Biển đảo phương Nam - Chệt hốt...tiền!
Mộng ước xâm lăng mang vĩnh viễn;
Âm mưu đồng hóa giữ triền miên.
“Chữ Vàng” “Bốn Tốt” sao ca tụng???
Bán đứng quê nhà, giữ “đảng" riêng.
Thảo Chương Trần Quốc Việt
September 12, 2020
MÙA XUÂN và EM BÉ BÁN VÉ SỐ
1
Xuân đến hân hoan viếng khắp nhà,
Buồn vì chẳng có mẹ cùng cha.
Tay mang vé số rao vang xóm,
Mắt đảo quanh nhìn ngóng chốn xa.
Phố chợ đông người đi tấp nập,
Đường xe nhộn nhịp né băng qua.
“Mua vô, vé số!” kêu khan tiếng,
Chẳng thấy người mua- mắt lệ nhòa.
2
Bé sống cô đơn với xóm giềng,
Đêm về ủ rủ dưới hàng hiên.
Bán đôi cọc số nuôi thân đỡ,
Rữa bát làm thêm kiếm chút tiền.
Áo rách nhiều khi không có mặc,
Cơm khê thiếu thốn đói triền miên.
Xuân ai pháo nổ vang khu xóm,
Bé ước mong tìm có tổ riêng.
HỒ NGUYỄN
GIỮ LẤY LỀ
1
Thơ không chỉnh đối viết đầy nhà
Mẹ đọc rồi bàn luận với cha
Tiếc bấy tiền nhân thường sợ trước
Thương thay tổ phụ vẫn phòng xa
Thân già cẩn thận nên gìn giữ
Tuổi trẻ luông tuồng cứ vượt qua
Phép tắc người xưa hồn cốt cũ
Ôi thôi mẫu mực đã phai nhòa
2.
Đi quanh lối xóm, viếng chòm giềng
Ghé lại ngôi nhà, đứng dưới hiên
Thấy một bài thơ, nghèo chẳng đối
Nhìn hai túi áo, rỗng không tiền
Linh hồn Thi Luật khôn trường cửu
Cốt lõi Thơ Đường khó viễn miên
Tưởng nhớ người xưa mà nhỏ lệ
Ngậm ngùi cố nén nỗi niềm riêng
Người Qua Đường
September 11, 2020
***
*
