TRANG THƠ QUÝ THI SĨ 30-7-2020
*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*PHẠM THIÊN THƯ *THANH THANH * SỸ QUỲ ** TRẦN QUỐC BẢO *Ý NGA *KIỀU PHONG * NGUYÊN TRẦN * TÍM * VƯƠNG THANH * MAI XUÂN THANH * SÔNG THU *THANH SONG KIM PHÚ * ANH NGUYÊN * TDN *BẢO TRÂM * VĂN THANH TRƯƠNG * NHƯ THI * TRẦN NHƯ TÙNG * MINH THÚY * *SA CHI LỆ ****
*NHÀ THƠ PHẠM THIÊN THƯ
MÙA XUÂN
Mùa xuân mặc lá lên ngàn
Mùa thu mặc chú bướm vàng tương tư
Động nam hoa có thiền sư
Đổi kinh lấy rượu tâm hư uống tràn
Nến khuya lửa hắt hiu vàng
Trang kinh lác đác đôi hàng nhạn sa
Ý nào hóa hiện ngàn hoa
Chữ nào cẩn nguyệt trên tà áo ni
Dỗ non suối giọng thầm thì
Độ tam thế mộng sá gì vóc hoa
Ni cô hiện giũa ta bà
Búp tay hồng ngọc nâng tà áo trăng
Tiếng chim trong cõi vô cùng
Nở ra bát ngát trên rừng quế hương
Tiếng em hát giữa giáo đường
Chúa về trong những thánh chuowgn bàng hoàng
PHẠM THIÊN THƯ
(động hoa vàng)
***
*THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH & SỸ QUỲ
THANH THANH

Ta lại về với HUẾ
Ta lại về với Huế
Với Tràng Tiền, Hương Giang
Với non xanh, nước biếc
Lồng lộng bóng mây, trời…
Ngự Bình sơn , muôn thủa
Hùng thiêng dáng rồng bay
Mấy trăm năm triều Nguyễn
Mở mang nước non này
Muôn đời Huế trong ta
Phu Vân Lâu còn đó
Thế sự dẫu vần xoay
Dân còn, nước còn mãi
Vạn đại Cố Đô này
Phải giữ biển, giữ trời
Giữ đảo chìm, đảo nổi…
Nhắn người về ngoài tê
Nhắc ai vô trong nớ
Đừng quên cha, ông xưa
Đã dạy lời sinh tử
Huế ta ơi!
Mỗi lần về quê Mẹ
Lại gọi thầm Phú Xuân
Lại gọi thầm Thuận Hóa
Đất Thần thiêng Cố Đô
Muôn đời non nước Việt...
Sỹ Quỳ
I HAVE RETURNED TO HUE
I have again returned to Hué City
With Trang Tien Bridge the pretty
And Huong Giang River the alluring
With clouds and sky to invite touring.
And Ngu Binh Mountain a high prize
Ever sacred like a dragon that flies,
The Nguyen kings over a hundred years
Raised the land so with others it pears.
Forever and ever Hué dwells in me
Phu Van Lau the solemn there to be.
Tho’ unfavorable the world may grow
This people can elude any blow
In this state the Old Capital will exist.
Defense of our sky and sea is urged
Even islands apparent or submerged...
Send word to those who come north
As well as go south from now forth
Not to forget our ancestors long ago
Taught us life or death to end any woe.
Oh! My so beloved Hué City
Each time I come back to you to see
I don’t fail to whisper, Phu Xuan dear
Thuan Hoa the much treasured sphere
The famous old holy Imperial Capital
Of Vietnam always remembered by all.
Translation by THANH-THANH
***
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
ĐỀN TRẤN VÕ – Trần Quốc Bảo dịch thơ Cao Bá Quát
Trấn Võ Tự
Cao Bá Quát
鎮 武 寺
惜 遊 無 計 復 登 樓
斜 倚 欄 桿 望 碧 流
君 亦 多 情 到 煙 水
我 猶 遺 恨 滿 汀 州
日 斜 天 地 雙 蓬 滿
春 凈 江 湖 一 白 鷗
遙 想 當 年 行 樂 處
殘 花 猶 自 故 宮 頭
高 伯 適
Trấn Võ Tự
(Thơ tức cảnh)
Tích du vô kế phục đăng lâu
Tà ỷ lan can vọng bích lưu
Quân diệc đa tình đào yên thủy
Ngã do di hận mãn thinh châu
Nhật tà thiên địa song bồng mấn
Xuân tịnh giang hồ nhất bạch âu
Dao tưởng đương nhiên hành lạc xứ (*)
Tàn hoa do tự cố cung đầu.
Cao Bá Quát (**)
Bản dịch của Trần Quốc Bảo
Đền Trấn Võ
Viễn du chưa được phải ngồi nhà
Lưng tựa lan can ngắm suối xa
Khói nước mênh mang tình ý bạn
Bãi hoang vắng vẻ hận lòng ta
Chiều buông tóc bạc che trời đất
Xuân vắng chim âu lướt hải hà
Nhớ trước chốn kia nơi lạc thú
Cung xưa mấy độ đã tàn hoa.
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
quocbao_30@yahoo.com
(*) Đền Trấn Võ tọa lạc trên mảnh đất xưa gọi là Cung Trường Xuân, nơi ăn chơi, trà đình tửu điếm, của giới phú quí,vương tôn công tử.
(**) Cao Bá Quát (? - 1851) hiệu là Chu Thần, quê làng Phù Thị, huyện Gia Lâm, tỉnh Bắc Ninh. đậu Cử Nhân. Được lãnh chức Giáo thụ, phủ Quốc Oai (Sơn Tây) vào đởi nhà Nguyễn (Thiệu Trị - Tự Đức) . Ông là người tài giỏi nổi tiếng về thơ văn. Đương thời có câu: “Văn như Siêu Quát vô tiền Hán – Thi đáo Tùng Tuy thất thịnh Đường”. Cũng vì được đề cao, xưng tụng thi tài, Ông bị các quan chức ganh ghét.
- Thuở ấy có người tên Lê Duy Cự, nổi lên tại Sơn Tây, chống Triều đình nhà Nguyễn. Cao Bá Quát theo, làm Quốc sư cho bọn ấy. Triều đình sai Lãnh binh Lê Thuận dẹp giặc, Thuận đánh bắt được Cao Bá Quát, đem về chém tại làng Phù Thị (chánh quán)
{ Lời bàn: Vào thời Quân chủ, Vua là nhất, trên cả Nước (Trung quân, ái quốc) Cao Bá Quát làm quân sư cho Lê Duy Cự, chống Triều đình, sau bị chém đầu, Quát bị gọi là “giặc”. Nhưng nay, xét tài liệu văn học lưu truyền của Cao Bá Quát, ta thấy Ông có tư tưởng cấp tiến đáng ngạc nhiên. Tư tưởng ấy là “Phế Đế” ( xóa bỏ chế độ Quân chủ). Điều đó biểu lộ rõ rệt khi bị giam, Ông làm đôi câu đối: “Một chiếc cùm lim chân có đế. Hai vòng giây sắt bước thì vương” (Đế Vương đặt xuống dưới chân, tỏ ý muốn đạp đổ chế độ phong kiến). Thậm chí, ra pháp trường, trước khi trảm quyết, Ông không hề sợ hãi, còn ngang tàng đọc câu đối chót cuộc đởi “Ba hồi trống dục, (đ.?) mồ cha kiếp! Một lát gươm đưa (đ.?) bỏ mẹ đời!” – Lời chửi thô tục, ai cũng hiểu là ý thóa mạ đế vương.” Tư tưởng phế đế” của các nhà Cách mạng trên thế giới, chưa dễ đã ai mạnh mẽ hơn Cao Bá Quát!. Khi Ông dấy binh, miền ấy bị châu chấu phá mùa màng, nên trong sử gọi Cao Bá Quát là Giặc Châu Chấu. Đáng tiếc cho Ông! - Phải chăng Ông sinh bất phùng thời! } TQB.
***
*NỮ SĨ Ý NGA
CÁM ƠN NGƯỜI TIẾP LỬA
Bạn đồng hành tự nhiên dừng lại ngủ
Ta một mình rong ruổi ngược dốc leo
Rừng vắng teo, lách lắm nẻo ngoằn ngoèo
Đang lạnh lẽo chợt có người tiếp lửa!
Ý Nga, 28.7.2020
ĐÁP NGHĨA TIỀN NHÂN
Muốn góp lửa phải kiên trì ý chí
Có mấy người được chồng vợ sẻ chia?
Cô đơn đi, tay mỏi vẫn không lìa
Giữ trận địa, quyết không lìa chính nghĩa!
Ý Nga, 28.7.2020
HỌC GIẢ
Hộc giả chứa toàn “học giả đỏ”.
*
“Học giả” Vi Xi lắm người học… giả
Cả đảng của “bác, chú kiết, cha căng”*
Mượn người đi thi, mướn người cấp bằng
Cha “chủ nhà băng”, con “phó tiến sĩ”*.
Từ người xuống vượn, từ vượn lên khỉ?
Ôi trí thức đỏ quả “chẳng bằng phân”*
Hộc giả chứa vàng bán nước, hại dân?
Chưa chi đã mục, gỗ rừng cũng giả?
Ý Nga, 28.7.2020
***
*THI SĨ NGUYÊN TRẦN
HOÀNG HÔN CUỘC ĐỜI
Cuộc đời không chỉ có màu hồng
Nhiều lúc gập ghềnh trên nhánh sông
Số kiếp long đong mây rẽ khúc
Duyên phần tốt đẹp nước xuôi dòng
Vô thường lẽ sống dò hay dở
Hư ảo cuộc đời gạn đục trong
Bút lộng mười phương ghi rõ nét
Cái thân hiu quạnh chỉ đau lòng.
Toronto 26/7/2020
Nguyên Trần
***
VỀ THĂM BẾN LẠC HỒNG
Một buổi về thăm bến Lạc Hồng
Vườn hoa xứ Mỹ cạnh ven sông
Tân Long đảo nổi đò xuôi mái
Rạch Miễu thuyền theo nước thuận dòng
Hạ đến cây xanh màu ráng đỏ
Thu về gió mát sắc trời trong
Quê nhà ký ức thời thơ ấu
Trở lại giờ đây bỗng chạnh lòng
Anh Nguyen
July 28, 2020
***
*THI SĨ SÔNG THU
*BÌNH MINH TRÊN SÔNG HẬU
Một khoảng trời đông ửng sắc hồng
Thoắt làm sáng rực cả màu sông
Mây như lửa tóe dâng bùng ngọn
Nước tựa rượu loang tỏa thắm dòng
Lấp lánh ngàn sao trên sóng bạc
Lung linh vạn ánh khắp màn trong
Bừng lên sức sống cho ngày mới
Rạng rỡ niềm vui choáng ngợp lòng
Sông Thu
***
*THI SĨ MAI XUÂN THANH
Vô Thường
[1]
Thương hải biến thiên hóa ruộng dâu (1)
Cạn lời bày tỏ cỏ xanh màu
Vương tơ toại ý mà trong sáng
Vấn dạ thành tâm mới khổ đau
Thường thất lạc đàn âu đám rã
Lại còn trông cánh nhạn lông nhàu
Phương đông rực sáng vầng dương đỏ
Nương rẫy sắn khoai, Đạo nghĩa sâu
[2]
Sâu nghĩa Đạo, khoai sắn rẫy nương
Đỏ dương vầng, sáng rực Đông phương
Nhàu lông nhạn cánh trông còn lại
Rã đám âu đàn lạc thất thường
Đau khổ mới tâm thành dạ vấn
Sáng trong mà ý toại tơ vương
Màu xanh cỏ tỏ bày lời cạn
Dâu ruộng hóa thiên biến hải thương
Mai Xuân Thanh
Ngày 27/07/2020
***
**CHIỀU NAO CHỢT NHỚ TIỀN NHÂN
Chiều nao chợt nhớ tiền nhân
Trích Tiên ai kẻ muôn vần thơ say
Phượng hoàng vút cánh thiên thai
Ngàn năm đài vắng vẫn hoài chờ trông (1)
Thư sinh dệt mộng bên song
Dưới hoa tình tự đôi lòng vào thơ
Hồng hoang đôi mắt xanh mơ
Trăm năm gác nguyệt cung tơ tuyệt vời (2)
Trường giang sương tỏa đầy trời
Bên dòng sông vắng ngậm ngùi từ ly
Sầu mây vời vợi đường thi
Sóng lòng theo bước người đi nghẹn ngào (3)
Cuộc đời lắm nỗi thương đau
Ba trăm năm nữa ai nào khóc ta (4)
Mấy vần đêm vắng ngâm nga
Mà nghe xao xuyến, xót xa thế tình
Hồng nhan bạc phận lênh đênh
Chữ tài, chữ mệnh nổi chìm kiếp hoa (5)
Hào tình, “đối tửu đương ca”
Mang mang trời đất biết là về đâu
Tứ phương gió loạn mưa gào
Vỗ gươm mà hát, nghiêng bầu mà ngâm
Ðời người được mấy tri âm
Nào ai tri kỷ, xin nâng chén cùng (6)
Trượng phu trót hẹn tang bồng
Kinh luân đầy túi, anh hùng dọc ngang
Một mai bầu rượu, cung đàn
Hẹn ngày toại chí non ngàn thảnh thơi (7)
Trăng lên tỏa sáng khung trời
Kìa nàng Tố nữ đang ngồi soi gương
Trăng nhà ai sáng một phương
Lòng Hoàng bao nỗi đoạn trường, Tố ơi ... (8)
Tơ tằm nhả mãi một đời
Khúc ngâm sầu lụy khóc người chinh phu
Ngàn dâu xa cách mịt mù
Từng ngày dài tựa ba thu khuê phòng (9)
Nghệ An, thuyền ngược xuôi dòng
Câu thơ thi xã đậm nguồn dấm hương
Xích xiềng bước bước thì vương
Ngông cuồng lưu lại thoại chương để đời (10)
"Nắng mưa là bệnh của trời" (11)
Thơ chàng bình dị như lời ca dao
Hương đồng cỏ nội ngọt ngào
Thơm vần lục bát đẹp sầu tương tư
Tình vào xứ mộng, bến mơ
Thuyền trăng ai thả bên bờ sông Ngân
Trời đêm sáng ánh trăng rằm
Chị Hằng dạo gót cõi trần vui chơi (12)
Sông dài cuồn cuộn biển khơi
Quân binh thuở trước chôn vùi nơi đâu
Bờ lau gió thổi xạc xào
Thoảng trong mặt sóng, kiếm đao trùng trùng
Thoảng trong ánh lửa bập bùng
Trống chiêng nổi dậy, đùng đùng quân oai
Tiếng rên la suốt dặm dài
Xưa nay chiến trận mấy ai còn toàn
Lặng lờ nước Bạch Đằng Giang
Bao phen máu nhuộm đỏ tràn mặt sông
Nghìn thu oanh liệt chiến công
Vạn lòng như một, con rồng cháu tiên (13)
Quê hương khói lửa triền miên
Nhớ người liệt nữ trầm mình Hát giang
Trống Mê Linh mãi còn vang
Gọi Hồn Dân Tộc dẹp tan giặc thù
Rạng ngời Anh Khí Nghìn Thu
Tâm nhang thắp kính anh thư hai Bà (14)
Này đây núi Tản, sông Đà
Năm dài tháng rộng, rượu chè say sưa
Núi sông còn vọng tiếng thơ
Nước đi, đi mãi sao chưa thấy về
Lá đào rơi rắc sơn khê
Mịt mờ tiên cảnh, đường về nơi nao ? (15)
Tầm Dương vẳng khúc tiêu tao
Thuở nào hoa lệ, má đào thướt tha
Sắc tài vang tiếng gần xa
Ngày đêm yến tiệc cầm ca vui đùa
Giòng đời trôi mãi ơ thờ
Biển dâu mấy độ lu mờ nét xuân
Thời gian phai nhạt sắc trần
Tiếng đàn đêm vắng buồn ngân nỗi lòng (16)
Chợt nghe tiếng gọi núi sông
Trường ca Chính Khí ngút tầng mây xanh
Lòng son chẳng thẹn trăng rằm
Ðời người ai chẳng một lần tử sinh (17)
Hồ, ao nào đặng cá kình
Lồng son nào đặng cánh bằng bay cao
Làm cho rõ mặt anh hào
Danh thơm muôn thuở ghi vào sử xanh ...
Vương Thanh
(dslamvien)
***
*PHẬN MÁ HỒNG
Nghiệp dĩ quần thoa phận má hồng
Sơn hà cẩm tú núi liền sông
Trưng Vương, Triệu Ẩu lưu danh, tiếng
Lạc Việt, Âu Cơ giữ giống, dòng
Đánh đuổi hung tàn quân cướp ngoại
Bình an phiến loạn lũ giành trong
Minh châu chói rạng thân bồ liễu
Tiếp bước tiền nhân há đổi lòng?
Thanh Song Kim Phú
July 28/2020
EM ĐI
Em đi bỏ lại mảnh khăn hồng
Bỏ mái tranh nghèo bỏ bến sông
Núi cách mây ngăn đường vạn nẻo
Đời chia lối rẽ nước đôi dòng
Quê người chẳng biết điều may rủi
Đất khách không tường phận đục trong
Cất bước vu quy là vĩnh biệt
Còn chăng tâm sự ở trong lòng
Anh Nguyen
July 28, 2020
***
*PHỐ NÚI PLEIKU
Súng trận ba lô giã biệt nàng
Mưa buồn lất phất tiết thu sang
Âm u cuối phố sương mờ đục
Lác đác trên cây lá úa vàng
Ngắm cặp nai tơ đùa dưới suối
Nhìn đôi thỏ trắng giỡn trong hang
Pleiku khói núi ngày binh lửa
Biết có ai lau ngấn lệ nàng
TDN
***
*NỮ SĨ TÍM
Bấy nhầy
Hải ngoại cộng đồng nát bấy nhầy
Làm sao cứu nước Việt Nam đây
Sĩ phu lớn tuổi thành khờ quậy
Trí thức cao niên trở dại đầy
Nhả bẫn từa lưa lời đất quấy
Phun dơ tá lả nói trời mây
Bạn bè khuyên nhủ la tầm bậy
Vô tình chia rẻ tình khai ngấy
Hải ngoại cộng đồng nát bấy nhầy
Tím July/28/2020
***
*THI SĨ KIỀU PHONG


***
*THI SĨ BẢO TRÂM & THƠ HỌA NHIỀU THI SĨ

*SA CHI LỆ
*BỨC TRANH CAY ĐẮNG
Tôi vẽ chân dung con gái
Có đôi mắt cẩm thạch
Ngồi khoe tóc rũ
Bên cửa nhà vắng thưa
Tôi vẽ một búp bê
Với cổ thật tròn
Mười ngón tay lúa mạch
Đang tập đi trên sân
Tôi đặt tên con gái
Như nỗi buồn dòng sông
Ngân hồi chuông kết cuộc
Ôi vỡ kịch Việt Nam!
Tôi đặt tên búp bê
Một loài cỏ thành khói
Để nhớ ngày cha nó
Về nhân danh giải phóng
Giờ ăn năn ngôi thờ!
Tôi nhìn chân dung con gái
Mỗi lần hành quân đi qua
Nhà thưa cửa vắng
Tôi thèm bồng búp bê
Hôn thật nhiều cay đắng!
**
ĐIỆP KHÚC CỦA TÊN HỀ
Lũ chúng mình ngổ ngáo
Lũ đạn đồng khùng điên
Trên đôi mắt lặng yên
Lũ quạ cười nhầy nhụa
Ta buồn tập tành khóc
Như đứa bé chào đời
Định nghĩa được cô độc
Thấy ngoằn nghèo tương lai
Ta há thật to miệng
Kêu gọi lời yêu thương
Con trâu nằm dưới mương
Van xin từng giọt nước
Ta siết chặt tay cò
Thấy quê hương ròng máu
Lớp lớp duỗi chân co
Múa men mùa hỏa ngục!
Ta đâu hề câm điếc
Ta đâu hề mắng nhiếc
Bây đâu rồi bây ơi!
Sao hoài hoài khinh miệt
Ngõ hẽm chiều hở hang
Khuôn mặt đêm sám hối
Thành phố đầy phạm tội
Đồng ruộng cười lầm than
Lũ chúng mình ngổ ngáo
Lũ đạn đồng khùng điên
Lũ quạ cười nhầy nhụa
Khi ta khóc hai miền!
**
TÌM EM
Trăng sao không đủ sáng để anh có thể tìm thấy em,
nơi mà con người phải chịu chung
một số mệnh đau buồn,
anh thắp thêm nến soi huyễn hoặc xuống con đường,
đưa anh đi vào truyền thuyết lung linh tha ngã
Anh cố sức lật những người nằm xấp lại,
Để nhìn rõ những người vong thân
nhưng anh phát sợ hãi vì những người này,
toàn là trá hình,
Anh đứng lên và vụt chạy như bay miệng la cầu cứu,
đằng sau những trái lựu đạn nối đuôi nhau đuổi theo,
anh quýnh quá vội chui xuống hầm chông nằm trốn.
Bất chợt như thế này anh mới gặp em đây?
Sao em lại giận anh ? Sao không nói? Lạ quá!
Em có thấy anh yêu em thật sự không?
Yêu em bằng cái chân bị cưa ngang đầu gối…
SA CHI LỆ
( THỜI KAKI)
TRANG THƠ QUÝ THI SĨ 30-7-2020