728x90 AdSpace

Smiley face
  • Latest News

    TRANG THƠ QUÝ THI SĨ 25-7-2020

    TRANG THƠ QUÝ THI SĨ 25-7-2020
     
    QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
    *PHẠM THIÊN THƯ *TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN *
    * ĐẶNG QUANG CHÍNH * KIỀU PHONG * HUY VĂN *
    *LÊ TẤN DƯƠNG * TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO *
    * PHẠM T MINH HƯNG * SA CHI LỆ * Á NGHI *
    *ĐỨC HÙNG *
    ***
    *THI SĨ PHẠM THIÊN THƯ
     
    *Sớm Tếch Bến Hồng

    Bên nhau tơ tóc duyên đầu
    Ba năm- trăng dãi hoa dầu thế thôi
    Ý người – sông nổi mây trôi
    Chốn xa tìm đến, đến rồi – lại đi
    Hiên thu lần lữa cầm kỳ
    Chén quỳnh lạnh rượu câu thi biến vần
    Trước còn nể nguyệt ươm xuân
    Kể từ hương lửa một nhà
    Phôi pha - thì nhớ, đậm đà thì quên
    Kiều xưa như núi hoa triền
    Rêu khô lệ đợi, trăng phiền dâng theo
    **
    Ngựa dong, phố sớm, thôn chiều
    Lang thang vó rụng, tiêu điều bụi bay
    Chàng kim dường tỉnh, dường say
    Mây xuôi nhớ tóc, hoa lay nhớ người
    Mười lăm năm năm lại ươm tươi
    Duyên may, bọt sóng chim trời gặp nhau
    Lan xưa in đáy lòng sầu
    Trách chi con suối nhạt mầu thời gian
    Trang sao man mác tơ đàn
    Chừ nghe hờ hững đôi làn khói bay
    Lò trầm ai chửa ngừng tay
    Mà sao hơi lạnh mưa ngày lưa thưa
    Vui giờ nuối cái buồn xưa
    Chút gì để nhớ, để chờ, để không
    Tưởng đàn nối nhịp tơ đồng
    Thuyền trăng sớm tếch bến hồng bay lên
    Chơi vơi trong cõi diệu huyền
    Đời Kiều dệt một trường thiên tuyệt vời.

    Phạm thiên thư
    (Hậu Kiều-Đoạn Trường Vô Thanh)

     

    *THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
     
    HUẾ TÔI Thơ Trần Quốc Bảo

    Huế Tôi
    Huế tôi xưa rất mộng mơ,
    Trường tiền nghiêng nón bài thơ qua cầu.
    Trăng vàng gác Phú văn Lâu,
    Sông Hương Núi Ngự nối câu khoan hò.

    Huế tôi lả lướt con đò,
    Huế tôi đặc sản bún bò giò heo.
    Dao tre xắt miếng bánh bèo,
    Quán cơm Âm phủ, xóm nghèo mà vui.

    Tuyệt vời Cơm hến Xứ tôi,
    Món ăn độc đáo của người Thần kinh.
    Hến từ Cồn Hến, tròn mình,
    Gạo Nàng Hương, ngát thơm tình Thừa Thiên!

    Huế tôi, thục nữ đẹp hiền,
    Thanh nam phong nhã hồn nhiên, siêng làm.
    Huế tôi, có chùa Từ Đàm,
    Có Tháp Thiên Mụ ; Phú Cam Thánh đường.

    Thần Kinh, xứ của yêu đương,
    Tịnh Tâm, sen trắng đưa hương ngọt ngào!
    Ai chờ ai, dốc Nam Giao...
    Ai về Vỹ Dạ, rạt rào mưa đêm!

    Xưa rầy ... Huế sống êm đềm
    Miếng ăn thanh đạm, đời thêm hiền hòa
    Ai ngờ dấy cuộc can qua
    Cộng quân tàn ác như là quỉ vương!

    Huế tôi, dân chết thảm thương!

    Mậu Thân, biến cố tai ương ngút trời

    Hỡi ơi! … Thương quá … Huế ơi !!!

    Còn đâu xứ Huế của thời mộng mơ!

    Trần Quốc Bảo

    Richmond, Virginia

    Địa chỉ điện thư của tác giả:

    quocbao_30@yahoo.com

    ***
    *THI SĨ TRẦM VÂN ***THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH
     
    Dã tràng xe cát sẽ xong
    Mấy năm trước đây hai ta cùng trao đổi
    Mail đi mail lại nhưng không thấy mặt nhau
    Rồi tiếp đến sau một lần gặp mặt
    Kẻ vội vàng người lo việc của mình
    Người ra đi tha phương chưa dừng bước
    Sáu năm qua người lại gặp lại người
    Cũng vội vàng lo xong việc rồi đi
    Chia tay nhau chỉ một tập thơ gửi tặng
    Người đọc rồi thông cảm kẻ kia hơn
    Hai thế hệ nhưng cùng nỗi đau đất nước
    Gánh nặng cha ông rồi em cháu phải mang ...?!
    Gánh nặng đó, bất công, nhân cách người bị xóa!
    Em là kẻ không vô tâm anh biết được
    Nhưng đừng hỏi ai là người sẽ chia vai gánh nặng
    Thời buổi này không ai muốn làm "bà Nữ Oa đội đá vá trời"
    Gánh nặng lương tâm mọi con người đều phải cùng chia xẻ
    Cứ làm đi mọi người sẽ động lòng, sẽ hiểu
    Lương tâm này gió bão khó chuyển xoay
    Đường đi tới, cứ bước đi, đi hoài sẽ tới
    Sóng dạt bờ, phù sa tạo đất mới, rồi rốt ráo sẽ xong ...!
    Đặng Quang Chính
    **
    Thắp sáng niềm tin
    Gặp lại nhau hai ta mừng sao kể
    Đời bể dâu đời cùng cực làm sao
    Người dân tôi vẫn còn say giấc mộng
    Đến hôm nay ta dệt giấc mơ này!
    Gấm vóc non sông cha ông xây dựng
    Nước mắt, mồ hôi, xương máu vun bồi
    Thiên nhiên đẹp lòng người càng thêm đẹp
    Sao nỡ nào để bọn chúng dập vùi
    Bọn Hán gian tay sai quân Tàu cộng
    Bòn rút tài nguyên hút máu đồng bào
    Lấy vật chất làm mục tiêu cuộc sống
    Đạo đức rớt đài, con người suy thoái
    Nhân dân ta đã ngủ lâu chưa tỉnh
    Xiềng xích kia thân phận cứ lưu đày
    Cứ mê mãi tưởng sống trong hạnh phúc
    Nào ngờ đâu nô lệ tận thân tâm
    Giấc mơ này thắp niềm tin trở lại
    Tình yêu thương, nhân ái rọi muôn nơi
    Đuổi Hán gian, diệt Tàu kia gian ác
    Vai sánh vai cùng sánh bước năm châu
    Đặng Quang Chính
    ***
    *NỮ SĨ Á NGHI
     
    ÁO TÌNH ĐÀ MỤC NÁT

    Viết tặng M.

    Cuộc tình vá nhíp đã lắm đường khâu

    Lành lặn ở đâu mà như mạng nhện?

    Chị khóc, anh cười với người tình mới

    Đường đi không tới, chới với qua cầu.

    Bao năm áo não chịu đựng gian lao
    “Lấy” phải anh chồng tánh tình hung bạo,
    Chộn rộn lắm đào, đủ thứ lếu láo
    Ai “cho” mà “lấy” rồi nuốt nghẹn ngào?

    Càng đi càng gió, leo núi thật cao
    Ai bảo thông minh? Rõ ràng khờ khạo!
    Đôi tay run run, đôi chân lảo đảo
    Gió bay! Gió bay! Chị về phương nào?

    Em thương chị lắm, nhưng biết làm sao?

    Muốn lệ ngưng trào chị phải tỉnh táo

    (Nhà tu cũng buông mới mong ngộ đạo)

    Níu chi áo tình nát ngứu, bạc màu?

    Á Nghi, 24.7.2020

    **
    *THI SĨ ĐỨC HÙNG***'
    THƠ SONG NGỮ
     

    BOB DYLAN & TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO

     
    "BLOWIN' IN THE WIND"

    How many roads must a man walk down

    Before you call him a man?

    How many seas must a white dove sail

    Before she sleeps in the sand?

    Yes, and how many times must the cannon balls fly

    Before they're forever banned?

    The answer, my friend, is blowin' in the wind

    The answer is blowin' in the wind

    Yes, and how many years can a mountain exist
    Before it's washed to the sea?
    Yes, and how many years can some people exist
    Before they're allowed to be free?
    Yes, and how many times can a man turn his head
    And pretend that he just doesn't see?
    The answer, my friend, is blowin' in the wind
    The answer is blowin' in the wind

    Yes, and how many times must a man look up
    Before he can see the sky?
    Yes, and how many ears must one man have
    Before he can hear people cry?
    Yes, and how many deaths will it take 'till he knows
    That too many people have died?
    The answer, my friend, is blowin' in the wind
    The answer is blowin' in the wind

    BOB DYLAN

    “THỔI BAY THEO GIÓ”
    Người bao nhiêu dặm đường trần phải bước
    Để thiên hạ gọi là được thành nhân?
    Bao biển xa bồ câu cần bay lướt
    Mới về được cồn cát mượt ngủ yên?
    Vâng! Đại bác bắn bao viên tàn phá
    Rồi người ta mới lệnh cấm ban ra?
    Câu trả lời, bạn ơi, hòa trong gió
    Câu trả lời theo gió thổi bay xa!

    Ngọn núi kia tồn tại được bao đời
    Trước khi bị nước cuốn trôi ra biển?
    Kiếp người phải sống thêm bao năm tháng
    Rồi mới được xếp vào hàng tự do?
    Vâng! Bao lần ta chỉ lo ngoảnh mặt
    Và làm ngơ như mắt chẳng thấy gì?
    Câu trả lời, bạn ơi, mờ trong gió
    Câu trả lời, bay theo gió còn chi!

    Biết bao lần ta phải ngước mắt lên
    Mới nhìn thấy trời cao ngất phía trên?
    Ta cần phải có thêm bao tai nữa
    Mới nghe được ai nức nở canh trường?
    Vâng! Phải thấy nhiều cái chết thảm thương
    Mới nhận ra sinh mạng chỉ vô thường!
    Câu trả lời, bạn ơi, vương trong gió
    Câu trả lời, theo gió lượn muôn phương!

    TÂM MINH NGÔ TẰNG GIAO
    (Đặc San Lâm Viên)
    ***

     *THI SĨ LÊ TẤN DƯƠNG

    Đêm Nhớ Trăng Sông Trà
    Thursday, July 23, 2020 ĐSLV , Lê Tấn Dương , Thơ

    Đọc:

     

    Bao nhiêu năm rồi thương nhớ Trà giang,

    Dòng sông tuổi thơ, dòng sông tuổi vàng.

    Mây nước lao xao soi nghiêng bóng núi,

    Mùa thu gọi ngàn, mùa thu mênh mang.

    Nhớ bước chân ai một thời áo lụa,
    Hoa nắng đong đưa trên cánh phượng tàn.
    Ta chạy hụt chân về vùng kỷ niệm,
    Thấy nụ cười em trong bóng chiều hoang.

    Ta chạy theo em về miền Cổ Lũy
    Khan cổ gọi em suốt cả đêm trường.
    Gọi đến Thu Xà, gọi qua Sơn Tịnh
    Sông của lòng ta, ơi mãi nhớ thương.

    Nhớ những mùa hoa, nắng nhạt lưa thưa,
    Mùa của tình yêu, nhớ mấy cho vừa.
    Rồi giữa mùa xuân, ai gây oan nghiệt
    Trăng nước đau buồn, thương tiếc ngày xưa.

    Tóc đã bạc phai, mấy mùa trăng nước,
    Từng sợi buồn tênh theo nỗi mong chờ.
    Còn lại bên em khung trời kỷ niệm,
    Và còn riêng ta nửa mảnh hồn thơ.

    Trăng sông Trà, soi nghiêng mờ đỉnh núi.
    Bóng thuyền trôi, chết lặng giữa giang hà.
    Đêm nguyệt cầm vang điệu nhạc thu ca.
    Vọng tiếng hát ngàn xa theo gió thổi.

    Đêm yên lặng nhạt nhòa chìm bóng tối,
    Sương lạnh đầy khuất nẻo ánh sao đêm
    Trăng trên sông như một dải lụa mềm,
    Hay mây trắng lênh đênh miền vô thức.

    Thuyền ai trôi trên dòng sông rã mục.
    Chở ta về tìm lại những ngày thơ,
    Có rượu nồng thơm nức một chiều mơ,
    Đã hiu hắt giữa bến bờ nghiệt ngã.

    Giọt sầu nào tơi tả,
    Rớt theo ánh trăng buồn.
    Chìm vào cỏi mù sương,
    Trên sông đời mộ khúc.
    Như thuyền xưa rã mục,
    Trôi từng mảnh hồn hoang.

    Bao nhiêu năm rồi thương nhớ Trà giang
    Ta tương tư em một thuở trăng vàng.
    Mắt biếc đong đưa những chiều hoang dại
    Áo lụa em về theo gió mùa sang.

    Ta đang muộn phiền trên vùng sương trắng,
    Lạnh buốt rừng hoang nhớ nắng quê nhà.
    Nhớ tiếng sáo buồn trên dòng sông vắng,
    Dòng sông êm đềm sáng những mùa hoa.

    Bao nhiêu năm rồi thương nhớ Trà giang,
    Rượu chưa mềm môi đã vỡ cung đàn.
    Trăng sáng chơi vơi lung linh sóng nhạc,
    Thu buồn rớt rụng - Thu buồn mênh mang.

    Lê Tấn Dương

    (Đặc San Lâm Viên)

    ***
    *THI SĨ HUY VĂN
    **NỮ SĨ PHẠM THỊ MINH HƯNG**THI SĨ KIỀU PHONG
    ***SA CHI LỆ
     
    MỘT NGÀY

    Người ta nói với anh chuyện tương lai Việt Nam
    Chuyện tương lai Việt Nam sẽ có nhiều thắng lợi
    Mỗi người có một vuông đất riêng
    Dùng để nằm nghĩ khi nào thấy mệt

    Phần ăn của mỗi người có đầy đủ mỗi ngày
    Buổi sáng điểm tâm bằng lựu đạn cay
    Với một tách cà phê nước mắt
    Buổi trưa thì nhiều hơn bằng hai

    Những biểu ngữ và cảnh tăng ni tuyệt thực
    Đôi đũa là gậy sắt đập chết người
    Cơm là những khuôn mặt cộng sản

    Chạy cùng đường xách động biểu tình
    Thị kho như những bàn thờ
    giữa đường tranh đấu
    Cuối cùng tráng miệng là sự chạy trốn của đám ăn xin

    Buổi chiều ăn phải tốn kém.
    Trên đường phố xe cứu thương hú từng hồi
    Bàn ăn bày ra một chiến trường đau thương
    Từng đống thây người như những con vật cố sát
    Thôi còn gì nữa – Mẹ Việt Nam ơi!...

    **
    MỘT NĂM

    mùa xuân

    Khung trời thanh thanh có những tơ mây
    Từ hừng sáng chim đã reo như hội
    Những bông hoa lan thơm phức suốt ngày
    Pháo nổ tiển anh ra ngoài mặt trận
    Em rưng rưng trao anh mảnh khăn tay.

    mùa hạ

    Nắng xám cả kỷ niệm trong mắt em
    Loài ve nằm trên đỉnh cây ngó xuống
    Em viết thư bằng hình vẽ con tim
    Anh đi vào rừng tìm loài dã thú

    mùa thu

    Mưa tương tư nghe ngọt ngào cô độc
    Lá vàng rơi bay đỉnh tháp sương mù
    Khúc hát du dương lạc vào đất lạ
    Bẽn lẽn dị thường hôn em phiêu du.

    mùa đông

    Buổi sáng gió buốt nhà chưa mở cửa
    Chiếc xe tang chầm chậm bóng người đi
    Anh ở trong đó muôn đời than thở
    Em ngậm ngùi nước mắt đọng vành ly.

    *SA CHI LỆ ( thời chinh chiến)

    https://hangoc2020.blogspot.com/
    ***
    *THI SĨ THA HƯƠNG: BIẾM THI
     
    ĐẦM LẦY

    Mèn ui, tưởng chỉ cúm Tàu
    Mới lây, làm cả năm châu mệt nhoài
    Ngờ đâu một ngài xài bạc giả
    Tiền án đeo cả tá bên người
    Gặp anh cảnh sát trắng tươi
    Qúa tay, ngài vội trút hơi cuối cùng
    Giá ngài trắng thì không có chuyện
    Sẽ êm ru từ huyện đến phường
    Như người da trắng vẫn thường
    Bị da đen giết trên đường Cờ Hoa !
    Nhưng khốn nỗi ngài là hắc ín
    Nên Deep State vội vịn lấy ngài
    Hung hăng, mướn lũ quái thai
    Biểu tình, thực hiện ván bài đả Trump
    Đòi công lý cho ông bạc giả
    Mà giết người, cướp phá là sao?
    Thế thì chính nghĩa chỗ nào?
    Khi cướp của lại lửa cao đốt nhà ?
    Khi cảnh sát, người mà gây tội
    Đã bị giam, chờ lối ra toà
    Chẳng ai binh vực anh ta
    Sao còn vẽ chuyện để mà đóng phim !?
    Tài tử chính nổi chìm chẳng lạ
    Pelosi, Bamá, Biden
    Bấy lâu trí trá, mị dân
    Đã làm lắm chuyện phong thần gớm ghê
    Chúng ăn đã đẫy mề tiền Chệt
    Nên lây nhau mê mệt bịnh qùy
    Để thêm tình tiết lâm ly
    Tiễn ngài bạc giả huyền vi xuống mồ
    Họ bèn diễn cả trò qùy gối
    Hết Biden rồi tới (Pe)lôsi
    Cùng vài giáo sĩ...từ bi
    Qùy tôn vinh kẻ hành vi gian tà ! (*)
    Đặt bạc gỉa trên toà ...Thượng Đế
    Rồi Biden mắt lệ não nùng
    Xót xa qùy gối tôn sùng
    Cúi đầu tưởng niệm anh hùng...tuyệt chưa!
    Thêm bà chủ viện lừa sôi nổi
    Diễn kịch Tàu qùy gối...oai phong
    Đẻ ra một trự anh hùng
    Dù đầy tội phạm rồi cùng suy tôn
    Ai đạo diễn ác ôn dường ấy ?
    Và diễn viên, dân thấy thế nào?
    Cựu tông tông phó mà sao
    Đi vùi nhân cách làm bao trò hèn???
    Cái ngữ ấy mà lên chức Tổng
    Sẽ gian manh xảo độc ra gì !
    Vinh danh bạc giả, ông qùy
    Hỏi thì đáng phục? hỏi thì quang minh ?
    Khi cả nước oằn mình hoạn nạn
    Trăm ngàn người dịch Hán giết đi
    Thì không chia xẻ sầu bi
    Lại đi thương xót lâm ly một người !
    Kẻ giấu mặt dựng đời tạo phản
    Kích động người bạo loạn là Ma?
    Nếu không, sao ANTIFA
    Mưu đồ để biến Cờ Hoa thành Tàu ?
    *
    Cờ Hoa hỡi, hãy mau cứu nước
    ANTIFA đã rước chệt vào
    Đồng lòng, ta với Trump nào
    Giữ cho nước mãi tự hào, Cờ Hoa !
    Bọn cộng sản do Ma dẫn lối
    Muốn cầm đầu cả khối năm châu
    Cờ Hoa mà để cộng Tàu
    Cướp ngôi bá chủ hoàn cầu, Cờ tiêu !
    *
    Đầm lầy, bịnh dịch quá nhiều
    Cùng Trump, ta tát cho tiêu đầm lầy !

    Tha Hương


    **

    • Blogger Comments
    • Facebook Comments
    Item Reviewed: TRANG THƠ QUÝ THI SĨ 25-7-2020 Rating: 5 Reviewed By: SA CHI LỆ
    Scroll to Top