*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*PHẠM THIÊN THƯ * TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN * THANH THANH * ĐỖ CÔNG LUẬN * ĐẶNG QUANG CHÍNH * KIỀU PHONG * HÀN THIÊN LƯƠNG * TRỊNH QUANG CHIẾU * NGUYỄN NAM AN * SA CHI LỆ *
**
*THI SĨ PHẠM THIÊN THƯ
1 Xưa Là Giọt Lệ
Lòng như bát ngát mây xanh
Thân như sương tụ trên cành đông mai
Cuộc đời- chớp lóe mưa bay
Càng đi càng thấy dặm dài nỗi không
Thân Tâm Bệnh - nghiệp trần hồng
Lênh đênh trầm nguyệt, bềnh bồng phù vân
Giam trong Tài, Mệnh, Giả. Chân
Trăm năm hồ dễ một lần bay cao
Đau lòng chuốt tiếng đàn nao
Năm cung nước chảy lại chao phận mình
Đời Kiều trải mấy nhục vinh
Ngã nhân đã vượt, thế tình đã qua
Đoạn Trường sổ gói tên HOA
Xưa là Giọt Lệ, nay là giọt châu
(Hậu Kiều Đoạn Trường Vô Thanh)
**
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

Tích Đức Tại Gia
- Thơ Trần Quốc Bảo
Rằng nghe bên xứ Bhutan,
Có Chùa danh tiếng, Cao Tăng trụ trì.
Vợ tôi bèn dẫn tôi đi,
Đến Chùa, xin được qui y, bỏ ghiền.
(Bởi tôi, ưa nhậu liên miên,
Làm Thơ, họp Bạn, gây phiền vợ tôi! )
Chắp tay, Sư Cụ mời ngồi,
Tôi quì đảnh lễ, bạch Ngài tâm tư.
Sư nhìn tôi rất hiền từ,
Hỏi rằng: - Uống rượu thấy như thế nào?
Tôi thưa: - Rượu rất ngọt ngào,
Làm đôi ba chén, Rượu vào Thơ ra!
Sư rằng: - Ngươi có bê tha,
Say sưa sắc dục, hoặc là đỏ đen?
- Bẩm...xưa, cũng có nhiều phen,
Con ham Xì-phé lại quen Nhảy đầm!
Nay già, rũ bỏ sai lầm,
Chỉ còn nhậu nhẹt hà rầm mà thôi!
Hỏi rằng: - khi nhậu xỉn rồi,
Thì ngươi cảm thấy cuộc đời ra sao?
- Bẩm, khi Men rượu thấm vào,
Tâm hồn con thấy thanh cao tuyệt vời!
Con yêu thương hết mọi người!
Mở lòng độ lượng, vui tươi vô cùng!
Gọi phône mời bạn khắp vùng,
Tới nhà cụng chén, trùng phùng hân hoan!
Rồi Thơ, rồi Nhạc râm ran,
Phiêu diêu cảnh giới,Thiên đàng khác chi!
Sư rằng: - Ngươi hãy về đi!
Tầm Sư, học Đạo làm gì, mất công!
- Bẩm... Thầy đuổi con... phải không?
Sư rằng: - Chớ nói lông bông, hồ đồ!
Ta, năm mươi năm Tu chùa,
Ước mơ Cảnh Giới ngươi vừa tả ra.
Thuyền Từ ta vẫn còn xa,
Mà ngươi “Tích Đức tại gia” tới rồi!
Thiện Tâm Đắc Đạo, con ơi!
- Phất cây thiền trượng, Sư rời vô trong.
Vợ tôi, coi bộ hài lòng,
Dắt tôi về lại thư phòng ủi an,
Rằng: ...mình cứ nhậu thả dàn!
Cứ Thơ thẩn, cứ hát đàn chia lia,
Muốn vui, cứ mời Bạn về,
Ngày mai, em lại mua Bia cho mình! (*)
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
(*) - Diễn ý thơ từ đoản văn”Đắc Ngộ” (khuyết danh)
***
*THI SĨ TRẦM VÂN
*THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH
* NẮNG
tặng Như Trị
Từ khi trời đất kết uyên-ương,
Nắng đã reo cười khắp bốn phương;
Nắng dệt ngày xanh bằng ánh nhạc,
Huy-hoàng như giấc mộng yêu-đương.
Sáng nay, nắng lại bừng sông núi;
Men dậy nồng như rượu ái-ân.
Muôn sợi tơ đan thành gấm lụa,
Dáng-duyên như áng phấn-hương xuân.
Ta đi trong nắng, bước trong mơ;
Nắng rắc vàng trên mái tóc tơ;
Nắng nhuộm son quanh gò má mịn;
Nắng phơi hồng dưới gót non thơ.
Nắng ơi! Em đã qua muôn xứ,
Khắp những sơn-thôn, những thị-thành,
Những chốn u-trầm hay tráng-lệ
Phô-bày trong ánh nắng mông-mênh.
-- Kể đi! Nào những ánh vàng son:
Trí-óc lao-lung, thể-xác mòn;
Những kiếp thiêu-thân cuồng-dại ấy,
Buông xuôi cho đọa-lạc tâm-hồn!
-- Kể đi! Nào những hẻm u-âm:
Sống cỗi-cằn bao kiếp tối-tăm;
Lao khổ vì lưng cơm, mảnh áo,
Đói nghèo đày-đọa đến trăm năm!
-- Kể đi! Nào những bãi sa-trường:
Biển lệ và sông máu, núi xương;
Nhân-loại tranh nhau quyền với lợi,
Muôn đời chưa dứt cảnh tang-thương!
Và đây: một kẻ siết hai tay
Đẩy bánh thời-gian vùn-vụt quay,
Một kẻ chỉa chân ra ngáng lại;
Nắng nhìn mà nắng chán buồn thay!
Nhưng, kia! Có kẻ khuân vôi đá,
Có kẻ đào sông, kẻ bắc cầu;
Tất cả chen vai thành thế-hệ,
Đắp xây nền-móng: một ngày sau...
Hôm nay, ta khát mộng bình-yên...
Nắng! thí cho ta chút dịu-hiền!
Nắng! sưởi giùm ta mùa gió lạnh
Cho lòng ráo tạnh giữa hoa-niên!
THANH-THANH
1950
Thanh-Thanh
**
*THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH
*Tình cờ
Tình cờ ngày đó ... ôi đã xa!
Quen biết một người thoát nhanh qua
Bao nhiêu mây gió trôi năm tháng
Nhớ lại làm gì chuyện đã qua
Tình cờ trên mạng quen người ấy
Má thắm môi son rực nắng hồng
Băng tóc cùng màu ôi sáng quá
Áo đỏ trông như ráng mặt trời
(Hình minh họa)
Ngày đó em vào Nam đi học
Anh vừa đúng tuổi thuở sinh viên
Quen nhau một độ về quê cũ
Anh khoác chinh y đất nước cần
Em viết quê em gánh non sông
Có phố Hội An không xa lắm
Trước nhà bãi biển bao thương nhớ
Lời mẹ ru con sóng vỗ bờ
Tình em một thuở giạt vào Nam
Tưởng bờ đã đến neo thuyền lại
Sóng gió tơi bời giạt chốn xa
Tình em không trọn bơ vơ lắm ...!

Tình cờ chuyện cũ xem chừng khớp
Ngày tháng qua rồi nhắc lại thôi
Chuyện cũ "Ồ!... ra như giấc mộng"
Ván đã đóng thuyền biết nói sao ...!
Đặng Quang Chính
**
*Say, sầu, nhớ
Rượu nồng không uống sao say
Tình nồng không thử biết sao ngọt bùi
Tình đầu dù chẳng đi tìm
Tình đầu không rủ cũng tìm đến nhau
Rượu nồng đã uống không say
Tình đầu dù biết thương đau chẳng sầu
Chim bay mất dấu đã lâu
Không sầu tình có ngất ngây chẳng màng
Chim bay đã bấy lâu nay
Không buồn nhưng nhớ và say làm gì
Cuộc tình thật lạ thật kỳ
Ai yêu nên dệt truyện tình mộng mơ...!
Đặng Quang Chính
***
*THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN
THI SĨ HÀN THIÊN LƯƠNG
THI SĨ KIỀU PHONG

***
*THI SĨ TRỊNH QUANG CHIẾU
*THI SĨ NGUYỄN NAM AN
*SA CHI LỆ
ĐIỆP KHÚC ĐƯỜNG MÔ
Em chửa lớn có con
Anh chửa lớn bỏ học đi hoang
Bạn bè chửa lớn đã chết
Ôi! Quê hương chửa nhiều bom!
TRÌNH DIỆN
ĐỊNH NGHĨA chiến tranh
Ôi chấm than! với chấm hỏi?
Đốt họng cho câm
Đóng đinh lỗ tai cho điếc
Đập vỡ óc cho điên
Đâm thủng mắt cho mù
Đó trình diện con người!
Nói với VÔ THƯỜNG
Ngút trời đổ xuống hố bom
Thiên thu bãi cỏ ngồi ôm hận thù
Thà làm thân phận phù du
Hơn con người chửa thương như con người!
Ngồi tập tành khóc như là đứa bé
Miệng rêu rao tôi đây: đưa bán đời!
Anh trở về hư vô
Tôi ngược đường lâm chiến…
CHỢ ĐỜI NAY
Thằng ăn trộm đứng đó
Con mãi dâm nằm ngó
Thằng du đảng ra tay
Bọn ăn mày vỡ sọ!
LỜI TRẺ
Xin được ngày yên lặng
Tế trời nổi lửa đốt trần gian
Chiến tranh còn ai thắng?
QUỲ XUỐNG
Một mặt trời hồng
Một bầu trời trong
Cánh đồng ruộng lúa
Nụ cười nhà nông
Khẩn cầu Thượng Đế
Thà làm thằng điên
Trái mìn bật hỏi
Bạn bè còn không?
Một mặt trời ngông
Nhảy nhót khệnh khạng
Tuổi trẻ chống nạng
Đi tìm vợ con!
Là thời quỷ dữ?
Lên ngôi thiên đường
Ta quỳ xuống thét
Còn gì mà mong!
*SA CHI LỆ
***
*DÒNG THƠ XƯỚNG HỌA, QUÝ THI SĨ:
*HỒ CÔNG TÂM * THÚY M * CHU HÀ * KIỀU MỘNG HÀ * TRẠNG PHÉT * TƯỜNG THÚY * VI VÂN * TIỂU BẢO * CAO QUANG SAU * LÝ ĐỨC QUỲNH * KHA TIỆM LY * TÍM * KHÊ KINH KHA * MAI XUÂN THANH * CẢM TÚ * TRƯƠNG TRỌNG KIÊN * LÊ THÀNH VÂN * SONGQUANG *
**
*Thơ Xướng Hoạ: Hồ Công Tâm, Thuý M, Chu Hà,
Kiều Mộng Hà, Trạng Phét, Tường Thuý, Vi Vân, Tiểu Bảo.
-
[1]
GIẬN HỜN ?!!!
Đừng giận hờn nhau lúc xế chiều,
Ngàn lần xin lỗi nhé em yêu.
Thời gian vùn vụt ngoài song cửa,
Tuổi hạc mong manh tựa cánh diều!
Gió lạnh trăng khuya hình ảo não,
Đèn lu nến lụn bóng liêu xiêu.
Chung vui gắn bó thêm bền chặt,
Hạnh phúc chúng mình há bấy nhiêu?!!!
July 15th 2020
Hồ Công Tâm
[2]
TÌNH YÊU BÓNG XẾ
Tình ta nồng thắm buổi về chiều
Tương kính trọn đời mãi luyến yêu
Thuở trẻ quay cuồng khanh, bá, tử
Tuổi già nhàn hưởng bướm, hoa, diều
Đêm đêm thủ thỉ lòng vơi khổ
Sáng sáng dựa kề bước đỡ xiêu
Cảm tạ ơn Trời ta có bậu
Tình này trân quí biết bao nhiêu
Thúy M
7/15/20
[3]
HƯƠNG CŨ
Sương xám hoàng hôn ráng buổi chiều
Chuồn chuồn vướng nhện tuổi vào yêu
Ai xui ai thả lời hoa bướm
Mình thở mình than sợi chỉ diều
Bạc trắng lửa hồng duyên chẳng thắm
Tro tàn bếp lạnh khói đâu xiêu
Đời vui thoáng chốc tình lưu mãi
Hương cũ gom đầy gọp mấy nhiêu !
Chu Hà
July 15th 2020
[4]
ẤM LẠNH
Bởi chẳng quan tâm, giống chợ chiều
Chân thành chung thuỷ mới là yêu
Bọc đường độc dược sao lành bệnh
Lời ngọt lòng chua, gió rách diều
Thời trẻ tình nồng thương chẳng giận
Khi già nghĩa nặng hận đành xiêu
Bên nhau chưa hẳn cùng chung hướng
Ấm lạnh xem kia hiển hiện nhiêu?
Kiều Mộng Hà
[5]
CHẲNG DỄ GÌ ĐÂU !
Một nụ hôn thôi, cũng chẳng chiều
Tuổi già tình tứ vẫn còn yêu
Xưa sao ngọt lịm hơn đường mật
Nay lại hung hăng tựa cú diều
Khổ nỗi ngậm ngùi cho vó xếp
Dễ gì năn nỉ để lòng xiêu
Chợt nghe mụ vợ la the thé:
Đừng có eo xèo bấy với nhiêu !
Trạng Phét
7-16-20
[6]
MẢNH ĐẤT TÌNH YÊU
Hoàng hôn nắng đã ngả màu chiều
Nhoà nhạt soi hình hai kẻ yêu
Đắm đuối không còn như lúc trẻ
Nồng nàn vẫn đẹp tựa con diều
Nhớ nhung, chờ đợi khi xa cách
Kề cận, dắt dìu lúc bước xiêu
Đoạn cuối tình yêu là hạnh phúc
Trời ban mảnh đất quá phì nhiêu.
Tường Thuý
Tucson-AZ-July/16/2020
[7]
TẠ TÌNH
Người ơi, tan hợp tựa mây chiều
Quên hết rồi sao những dấu yêu?
Thuở ấy bên nhau nhìn cánh bướm
Bây giờ cô độc ngắm con diều
Men nồng cay buốt, chân lê lết
Rượu đắng bờ môi, bước xỉn, xiêu
Tiễn biệt không còn mong gặp gỡ
Xa rồi, kỷ niệm có bao nhiêu???
July 16th 2020
Vi Vân
[8]
TUỔI HẠC TÌNH THU
Cảnh thu tuổi hạc chợ về chiều
Hỏi nghĩa gì đây một chữ yêu ...
Hờ-hững mây bay tìm ngạch cửa
Đong-đua trăng khuyết nhớ dây diều
Mong-manh kiếp số sương vây não
Tản-mạn bườm tình gió thổi xiêu
Nhân-quả, phận duyên thường khó chặt
Thất tình gói ghém phước bao nhiêu ?
Tiểu Bảo
16-7-2020
***
*BÚT CONG-Thơ Cao Quang Sau và Thơ Họa
BÚT CONG
Chổi viết lông mềm, ngọn chẳng cong
Ngòi nung sắt cứng lại xoay vòng
Văn nhân thưở trước mang thiên mệnh
Kẻ sĩ bây giờ học địa long (giun)
Múa bút vài chiêu cây đậu quả
Hành văn mấy đoạn nước thay dòng
Ông nghè tháng tám nên kỳ lạ
Chút mật bu đầy một đám ong
Cao Quang Sau
Thơ Họa:
BÚT NÔ
Bút thẳng sao lời nỡ bẻ cong?
Đường ngay tránh mặt,lén đi vòng
Trò đùa trước rộn chàng Công Lý*
Tiếng cợt nay ầm bác Tự Long**
Thương bởi dân đen,mà gắng sức
Sướng chi nước đục,lại chia dòng
Nhân văn truyền thống khôi hài rứa
Miệng lưỡi om sòm hệt lũ ong !
Lý Đức Quỳnh
13/7/2020
*&** Công Lý và Tự Long,2 danh hài của VN.
***
*CƯỜI
Nhếch mép cười coi chuyện méo,tròn.
Cười người luôn tính chuyện thua,hơn.
Cười ba năm bảy đường vinh,nhục,
Cười tám chín mười chuyện dại,khôn.
Cười chúng tranh từng xu bất nghĩa,
Cười ta ôm đống sách vô hồn!
Cười khì, cười khẩy, không cười nịnh,
Quyết đứng ngay lưng chẳng cúi lòn.
Kha Tiệm Ly
Thơ Họa:
THẤY
Thấy méo thì hay có chỗ tròn
Thấy người thua hẳn có người hơn
Thấy vinh,trước đã bao lần nhục
Thấy dại,sau còn lắm bận khôn
Thấy khổ lùng bùng đau quẫn trí
Thấy vui nhẹ nhõm sướng tê hồn
Thấy đời vạn trạng dòng nhân quả
Cúi gập đầu nên mãi sống lòn.
Lý Đức Quỳnh
8/7/2020
CHUNG VÔ DIỆM
CƯỜI khoái trá nhìn cặp chảo tròn
CƯỜI ra nước mắt vợ ghen hơn
CƯỜI rầu khú đế tâm khờ dại
CƯỜI gượng già khằn trí mất khôn
CƯỜI hận trên thèm, em bất lực
CƯỜI đau dưới lắc, nhỏ không hồn
CƯỜI buồn lớn tuổi "chung vô diệm"
CƯỜI khổ đêm về kiếm chổ lòn
Tím July/17/2020
Họa vần:
KHÓC
Khóc vì cái của ghệ tui tròn
Khóc bởi vì mình chậm bước hơn
Khóc kẻ đi sau nên rõ dại
Khóc người đến trước mới là khôn
Khóc buồn đợt nhất hoa còn nhụy
Khóc tủi tua hai xác chẳng hồn!
Khóc bởi ai nong mà hết méo
Khóc sao mụ vợ nỡ tiêu lòn
Khê Kinh Kha
THẤY
Thấy méo thì hay có chỗ tròn
Thấy người thua hẳn có người hơn
Thấy vinh,trước đã bao lần nhục
Thấy dại,sau còn lắm bận khôn
Thấy khổ lùng bùng đau quẫn trí
Thấy vui nhẹ nhõm sướng tê hồn
Thấy đời vạn trạng dòng nhân quả
Cúi gập đầu nên mãi sống lòn
Lý Đức Quỳnh
8/7/2020
Họa từ vần của bài orginal:
NGHE
Nghe anh cải tạo chẳng vuông tròn
Chắc muốn ra tù được sớm hơn
Bởi vậy làm điều không được khéo
Cho nên để tiếng đếch ra khôn
Là thân học vấn thua còn khí
Bị đứa chăn trâu nạt hết hồn
Những bạn trung tâm Trần Quốc Toản
Khinh you kẽ sĩ lại khom lòn
Khê Kinh Kha
July 16, 2020
Họa vận:
CƯỜI GÌ ?
Cười tươi tính chuyện thật vuông tròn
Cười phá mưu toan chịu thiệt, hơn... ?
Cười mát hôm sau chê bị nhục
Cười gằn bữa trước nhạo rằng khôn ?
Cười đau... cảm thấy hờn vong quốc
Cười khổ...đoái nhìn giận mất hồn !
Cười mũi lương tâm luôn cắn rức
Cười ruồi nịnh hót cúi lưng lòn !
Mai Xuân Thanh
Ngày 16/07/2020
HẠ CỜ MÁU (thơ cổ phong – một vần)
Bọn Cộng bữa nay thật chẳng may
Bellaire chúng giở thói ăn mày
Đê hèn Vẹm tạo trò dơ dáy
Đểu cáng Đỏ ôm quả đắng cay
Chiến hữu quốc gia dù phải chạy
Đồng hương tị nạn quyết không thay
Cờ Vàng vĩnh viễn bay nồng cháy
Giẻ đỏ đừng mong tới chốn này
Trương Trọng Kiên (July 16, 2020)
Họa vần:
VINH DANH CỜ VÀNG
Phất phới cờ vàng phất phới bay
Ngày ta lấy lại núi sông này
Quân thù vẹm cộng thua ù chạy
Cả nước, toàn dân đuổi chúng mày
Trọng Phúc Kim Ngân quỳ xuống lạy
Đồng bào nổi dậy sẽ lên thay
Tàu nô chệt hủi phường ma quái
Cướp nước xâm loàn hảy cút ngay
Lê Thành Vân (July 17, 2020
Họa vần:
CỜ TA DỰNG LẠI NÚI SÔNG
Trời xui vận mạt số không may
Thất thủ miền nam bởi chúng mày
Mất mát quê hương, buồn súng gãy
Điêu tàn đất nước, uống men cay
Sa cơ thất thế đành như vậy
Hợp phố hoàn châu sẽ có ngày
Cán chính quân dân mừng được thấy
Cờ ta dựng lại núi sông này
Khê Kinh Kha
July 17, 2020
Khôi hài đen (thơ cổ phong)
Ngủ thông vận, âm hộ thanh
Thất ngôn cửu cú, trung ngôn nghịch nhĩ :
Bứt gân
Nghèo đốn cây to chẳng kẻ lân
Giàu cưa gổ bự khối người gần
"Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại thâm sơn hữu viễn thân"(*)
ĐẠO NGHĨA QUỐC GIA LUÔN ĐẠO NGHĨA
VÔ THẦN VIỆT CỘNG MÃI VÔ THẦN
Mùa Xuân thắng đại lòi ra hết
Đĩnh cao trí tuệ thua cầm thú
Thế thái nhơn tình thiệt bứt gân
Tím July/16/2020
***
*THAO THỨC
Trông vầng nguyệt khuyết trải lưng đồi
Đêm đã dần tàn mộng xẻ đôi
Nửa mảnh trăng gầy soi sắc lạnh
Một làn gió nhẹ thả buông lơi
Niềm thương riêng gởi qua đầu núi
Nỗi nhớ ngầm trao đến cuối trời
Thoảng tiếng côn trùng sương sáng rõ
Sao mình thao thức mãi không thôi ?!
Songquang
Họa vần :
THAO THỨC
Cải tạo người đi chốn núi đồi
Vầng trăng ai nỡ xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc thương nào vợi
Nửa rọi cô phòng nhớ chẳng lơi
Đập đá chàng gian nan góc núi
Nuôi con em vất vả chân trời
Mua lùi bán lậu tìm sinh kế
Bị lũ bò vàng bắt mãi thôi
Cẩm Tú San Jose
July 15, 2020
Kính họa:
Cựa Mình
Nửa mảnh đèn trăng gác đỉnh đồi
Xuyên cành đối ảnh kết làm đôi
Mờ sương khói tỏa bờ hiu quạnh
Nhạc dế đều ru thả nhịp lơi
Nước vẫn mơ màng ôm bóng núi
Người còn vương mộng gửi mây trời
Gà xa giục giã nghe văng vẳng
Ngư lão cựa mình … tỉnh ngủ thôi.
Chu Hà
Cô quạnh (thơ cổ phong)
Bóng nguyệt nửa phần khuất đĩnh đồi
Giống như nở xẻ nó làm đôi(*)
Mưa rơi lất phất vang êm ái
Gió thổi vi vu nhẹ lả lơi
Biệt xứ liên tu buồn giận đất
Ly hương bất tận bực hờn trời
Cùng đường đất khách sầu cô quạnh
Cố quốc ngày về đợi "quãi" thôi
Tím July/15/2020
(*)
"Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa soi dặn trường".Trong Đoạn Trường Tân Thanh của Đại Thi Hào Nguyễn Du lúc Thúc Sinh từ biệt Thúy Kiều
From: Songquang
Date: Wed, Jul 15, 2020 at 6:15 PM
Subject: Re: Kính Mời Xem: THAO THỨC-Thơ Xướng Họa:SONG QUANG
THAO THỨC
Trông vầng nguyệt khuyết trải lưng đồi,
Đêm đã dần tàn mộng xẻ đôi.
Nửa mảnh trăng gầy soi sắc lạnh,
Một làn gió nhẹ thả buông lơi.
Niềm thương riêng gởi qua đầu núi,
Nỗi nhớ ngầm trao đến cuối trời.
Thoảng tiếng côn trùng sương sáng rõ,
Sao mình thao thức mãi không thôi ?!
Songquang
***
*
https://hangoc2020.blogspot.com/
https://www.facebook.com/1sachile
https://www.facebook.com/Sachile-561905583845573/
sachilchannel:
https://www.youtube.com/channel/UCB2ncWMzJ2-URzgn3wnIfTQ?view_as=subscriber
*PHẠM THIÊN THƯ * TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN * THANH THANH * ĐỖ CÔNG LUẬN * ĐẶNG QUANG CHÍNH * KIỀU PHONG * HÀN THIÊN LƯƠNG * TRỊNH QUANG CHIẾU * NGUYỄN NAM AN * SA CHI LỆ *
**
*THI SĨ PHẠM THIÊN THƯ

1 Xưa Là Giọt Lệ
Lòng như bát ngát mây xanh
Thân như sương tụ trên cành đông mai
Cuộc đời- chớp lóe mưa bay
Càng đi càng thấy dặm dài nỗi không
Thân Tâm Bệnh - nghiệp trần hồng
Lênh đênh trầm nguyệt, bềnh bồng phù vân
Giam trong Tài, Mệnh, Giả. Chân
Trăm năm hồ dễ một lần bay cao
Đau lòng chuốt tiếng đàn nao
Năm cung nước chảy lại chao phận mình
Đời Kiều trải mấy nhục vinh
Ngã nhân đã vượt, thế tình đã qua
Đoạn Trường sổ gói tên HOA
Xưa là Giọt Lệ, nay là giọt châu
(Hậu Kiều Đoạn Trường Vô Thanh)
**
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO

Tích Đức Tại Gia
- Thơ Trần Quốc Bảo
Rằng nghe bên xứ Bhutan,
Có Chùa danh tiếng, Cao Tăng trụ trì.
Vợ tôi bèn dẫn tôi đi,
Đến Chùa, xin được qui y, bỏ ghiền.
(Bởi tôi, ưa nhậu liên miên,
Làm Thơ, họp Bạn, gây phiền vợ tôi! )
Chắp tay, Sư Cụ mời ngồi,
Tôi quì đảnh lễ, bạch Ngài tâm tư.
Sư nhìn tôi rất hiền từ,
Hỏi rằng: - Uống rượu thấy như thế nào?
Tôi thưa: - Rượu rất ngọt ngào,
Làm đôi ba chén, Rượu vào Thơ ra!
Sư rằng: - Ngươi có bê tha,
Say sưa sắc dục, hoặc là đỏ đen?
- Bẩm...xưa, cũng có nhiều phen,
Con ham Xì-phé lại quen Nhảy đầm!
Nay già, rũ bỏ sai lầm,
Chỉ còn nhậu nhẹt hà rầm mà thôi!
Hỏi rằng: - khi nhậu xỉn rồi,
Thì ngươi cảm thấy cuộc đời ra sao?
- Bẩm, khi Men rượu thấm vào,
Tâm hồn con thấy thanh cao tuyệt vời!
Con yêu thương hết mọi người!
Mở lòng độ lượng, vui tươi vô cùng!
Gọi phône mời bạn khắp vùng,
Tới nhà cụng chén, trùng phùng hân hoan!
Rồi Thơ, rồi Nhạc râm ran,
Phiêu diêu cảnh giới,Thiên đàng khác chi!
Sư rằng: - Ngươi hãy về đi!
Tầm Sư, học Đạo làm gì, mất công!
- Bẩm... Thầy đuổi con... phải không?
Sư rằng: - Chớ nói lông bông, hồ đồ!
Ta, năm mươi năm Tu chùa,
Ước mơ Cảnh Giới ngươi vừa tả ra.
Thuyền Từ ta vẫn còn xa,
Mà ngươi “Tích Đức tại gia” tới rồi!
Thiện Tâm Đắc Đạo, con ơi!
- Phất cây thiền trượng, Sư rời vô trong.
Vợ tôi, coi bộ hài lòng,
Dắt tôi về lại thư phòng ủi an,
Rằng: ...mình cứ nhậu thả dàn!
Cứ Thơ thẩn, cứ hát đàn chia lia,
Muốn vui, cứ mời Bạn về,
Ngày mai, em lại mua Bia cho mình! (*)
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
(*) - Diễn ý thơ từ đoản văn”Đắc Ngộ” (khuyết danh)
***
*THI SĨ TRẦM VÂN













* NẮNG
tặng Như Trị
Từ khi trời đất kết uyên-ương,
Nắng đã reo cười khắp bốn phương;
Nắng dệt ngày xanh bằng ánh nhạc,
Huy-hoàng như giấc mộng yêu-đương.
Sáng nay, nắng lại bừng sông núi;
Men dậy nồng như rượu ái-ân.
Muôn sợi tơ đan thành gấm lụa,
Dáng-duyên như áng phấn-hương xuân.
Ta đi trong nắng, bước trong mơ;
Nắng rắc vàng trên mái tóc tơ;
Nắng nhuộm son quanh gò má mịn;
Nắng phơi hồng dưới gót non thơ.
Nắng ơi! Em đã qua muôn xứ,
Khắp những sơn-thôn, những thị-thành,
Những chốn u-trầm hay tráng-lệ
Phô-bày trong ánh nắng mông-mênh.
-- Kể đi! Nào những ánh vàng son:
Trí-óc lao-lung, thể-xác mòn;
Những kiếp thiêu-thân cuồng-dại ấy,
Buông xuôi cho đọa-lạc tâm-hồn!
-- Kể đi! Nào những hẻm u-âm:
Sống cỗi-cằn bao kiếp tối-tăm;
Lao khổ vì lưng cơm, mảnh áo,
Đói nghèo đày-đọa đến trăm năm!
-- Kể đi! Nào những bãi sa-trường:
Biển lệ và sông máu, núi xương;
Nhân-loại tranh nhau quyền với lợi,
Muôn đời chưa dứt cảnh tang-thương!
Và đây: một kẻ siết hai tay
Đẩy bánh thời-gian vùn-vụt quay,
Một kẻ chỉa chân ra ngáng lại;
Nắng nhìn mà nắng chán buồn thay!
Nhưng, kia! Có kẻ khuân vôi đá,
Có kẻ đào sông, kẻ bắc cầu;
Tất cả chen vai thành thế-hệ,
Đắp xây nền-móng: một ngày sau...
Hôm nay, ta khát mộng bình-yên...
Nắng! thí cho ta chút dịu-hiền!
Nắng! sưởi giùm ta mùa gió lạnh
Cho lòng ráo tạnh giữa hoa-niên!
THANH-THANH
1950
Thanh-Thanh
**
*THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH

*Tình cờ
Tình cờ ngày đó ... ôi đã xa!
Quen biết một người thoát nhanh qua
Bao nhiêu mây gió trôi năm tháng
Nhớ lại làm gì chuyện đã qua
Tình cờ trên mạng quen người ấy
Má thắm môi son rực nắng hồng
Băng tóc cùng màu ôi sáng quá
Áo đỏ trông như ráng mặt trời

(Hình minh họa)
Ngày đó em vào Nam đi học
Anh vừa đúng tuổi thuở sinh viên
Quen nhau một độ về quê cũ
Anh khoác chinh y đất nước cần
Em viết quê em gánh non sông
Có phố Hội An không xa lắm
Trước nhà bãi biển bao thương nhớ
Lời mẹ ru con sóng vỗ bờ
Tình em một thuở giạt vào Nam
Tưởng bờ đã đến neo thuyền lại
Sóng gió tơi bời giạt chốn xa
Tình em không trọn bơ vơ lắm ...!

Tình cờ chuyện cũ xem chừng khớp
Ngày tháng qua rồi nhắc lại thôi
Chuyện cũ "Ồ!... ra như giấc mộng"
Ván đã đóng thuyền biết nói sao ...!
Đặng Quang Chính
**
*Say, sầu, nhớ

Rượu nồng không uống sao say
Tình nồng không thử biết sao ngọt bùi
Tình đầu dù chẳng đi tìm
Tình đầu không rủ cũng tìm đến nhau
Rượu nồng đã uống không say
Tình đầu dù biết thương đau chẳng sầu
Chim bay mất dấu đã lâu
Không sầu tình có ngất ngây chẳng màng
Chim bay đã bấy lâu nay
Không buồn nhưng nhớ và say làm gì
Cuộc tình thật lạ thật kỳ
Ai yêu nên dệt truyện tình mộng mơ...!
Đặng Quang Chính
***
*THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN










*THI SĨ TRỊNH QUANG CHIẾU


*SA CHI LỆ

ĐIỆP KHÚC ĐƯỜNG MÔ
Em chửa lớn có con
Anh chửa lớn bỏ học đi hoang
Bạn bè chửa lớn đã chết
Ôi! Quê hương chửa nhiều bom!
TRÌNH DIỆN
ĐỊNH NGHĨA chiến tranh
Ôi chấm than! với chấm hỏi?
Đốt họng cho câm
Đóng đinh lỗ tai cho điếc
Đập vỡ óc cho điên
Đâm thủng mắt cho mù
Đó trình diện con người!
Nói với VÔ THƯỜNG
Ngút trời đổ xuống hố bom
Thiên thu bãi cỏ ngồi ôm hận thù
Thà làm thân phận phù du
Hơn con người chửa thương như con người!
Ngồi tập tành khóc như là đứa bé
Miệng rêu rao tôi đây: đưa bán đời!
Anh trở về hư vô
Tôi ngược đường lâm chiến…
CHỢ ĐỜI NAY
Thằng ăn trộm đứng đó
Con mãi dâm nằm ngó
Thằng du đảng ra tay
Bọn ăn mày vỡ sọ!
LỜI TRẺ
Xin được ngày yên lặng
Tế trời nổi lửa đốt trần gian
Chiến tranh còn ai thắng?
QUỲ XUỐNG
Một mặt trời hồng
Một bầu trời trong
Cánh đồng ruộng lúa
Nụ cười nhà nông
Khẩn cầu Thượng Đế
Thà làm thằng điên
Trái mìn bật hỏi
Bạn bè còn không?
Một mặt trời ngông
Nhảy nhót khệnh khạng
Tuổi trẻ chống nạng
Đi tìm vợ con!
Là thời quỷ dữ?
Lên ngôi thiên đường
Ta quỳ xuống thét
Còn gì mà mong!
*SA CHI LỆ
***

*HỒ CÔNG TÂM * THÚY M * CHU HÀ * KIỀU MỘNG HÀ * TRẠNG PHÉT * TƯỜNG THÚY * VI VÂN * TIỂU BẢO * CAO QUANG SAU * LÝ ĐỨC QUỲNH * KHA TIỆM LY * TÍM * KHÊ KINH KHA * MAI XUÂN THANH * CẢM TÚ * TRƯƠNG TRỌNG KIÊN * LÊ THÀNH VÂN * SONGQUANG *
**
*Thơ Xướng Hoạ: Hồ Công Tâm, Thuý M, Chu Hà,
Kiều Mộng Hà, Trạng Phét, Tường Thuý, Vi Vân, Tiểu Bảo.
-
[1]
GIẬN HỜN ?!!!
Đừng giận hờn nhau lúc xế chiều,
Ngàn lần xin lỗi nhé em yêu.
Thời gian vùn vụt ngoài song cửa,
Tuổi hạc mong manh tựa cánh diều!
Gió lạnh trăng khuya hình ảo não,
Đèn lu nến lụn bóng liêu xiêu.
Chung vui gắn bó thêm bền chặt,
Hạnh phúc chúng mình há bấy nhiêu?!!!
July 15th 2020
Hồ Công Tâm
[2]
TÌNH YÊU BÓNG XẾ
Tình ta nồng thắm buổi về chiều
Tương kính trọn đời mãi luyến yêu
Thuở trẻ quay cuồng khanh, bá, tử
Tuổi già nhàn hưởng bướm, hoa, diều
Đêm đêm thủ thỉ lòng vơi khổ
Sáng sáng dựa kề bước đỡ xiêu
Cảm tạ ơn Trời ta có bậu
Tình này trân quí biết bao nhiêu
Thúy M
7/15/20
[3]
HƯƠNG CŨ
Sương xám hoàng hôn ráng buổi chiều
Chuồn chuồn vướng nhện tuổi vào yêu
Ai xui ai thả lời hoa bướm
Mình thở mình than sợi chỉ diều
Bạc trắng lửa hồng duyên chẳng thắm
Tro tàn bếp lạnh khói đâu xiêu
Đời vui thoáng chốc tình lưu mãi
Hương cũ gom đầy gọp mấy nhiêu !
Chu Hà
July 15th 2020
[4]
ẤM LẠNH
Bởi chẳng quan tâm, giống chợ chiều
Chân thành chung thuỷ mới là yêu
Bọc đường độc dược sao lành bệnh
Lời ngọt lòng chua, gió rách diều
Thời trẻ tình nồng thương chẳng giận
Khi già nghĩa nặng hận đành xiêu
Bên nhau chưa hẳn cùng chung hướng
Ấm lạnh xem kia hiển hiện nhiêu?
Kiều Mộng Hà
[5]
CHẲNG DỄ GÌ ĐÂU !
Một nụ hôn thôi, cũng chẳng chiều
Tuổi già tình tứ vẫn còn yêu
Xưa sao ngọt lịm hơn đường mật
Nay lại hung hăng tựa cú diều
Khổ nỗi ngậm ngùi cho vó xếp
Dễ gì năn nỉ để lòng xiêu
Chợt nghe mụ vợ la the thé:
Đừng có eo xèo bấy với nhiêu !
Trạng Phét
7-16-20
[6]
MẢNH ĐẤT TÌNH YÊU
Hoàng hôn nắng đã ngả màu chiều
Nhoà nhạt soi hình hai kẻ yêu
Đắm đuối không còn như lúc trẻ
Nồng nàn vẫn đẹp tựa con diều
Nhớ nhung, chờ đợi khi xa cách
Kề cận, dắt dìu lúc bước xiêu
Đoạn cuối tình yêu là hạnh phúc
Trời ban mảnh đất quá phì nhiêu.
Tường Thuý
Tucson-AZ-July/16/2020
[7]
TẠ TÌNH
Người ơi, tan hợp tựa mây chiều
Quên hết rồi sao những dấu yêu?
Thuở ấy bên nhau nhìn cánh bướm
Bây giờ cô độc ngắm con diều
Men nồng cay buốt, chân lê lết
Rượu đắng bờ môi, bước xỉn, xiêu
Tiễn biệt không còn mong gặp gỡ
Xa rồi, kỷ niệm có bao nhiêu???
July 16th 2020
Vi Vân
[8]
TUỔI HẠC TÌNH THU
Cảnh thu tuổi hạc chợ về chiều
Hỏi nghĩa gì đây một chữ yêu ...
Hờ-hững mây bay tìm ngạch cửa
Đong-đua trăng khuyết nhớ dây diều
Mong-manh kiếp số sương vây não
Tản-mạn bườm tình gió thổi xiêu
Nhân-quả, phận duyên thường khó chặt
Thất tình gói ghém phước bao nhiêu ?
Tiểu Bảo
16-7-2020
***
*BÚT CONG-Thơ Cao Quang Sau và Thơ Họa

BÚT CONG
Chổi viết lông mềm, ngọn chẳng cong
Ngòi nung sắt cứng lại xoay vòng
Văn nhân thưở trước mang thiên mệnh
Kẻ sĩ bây giờ học địa long (giun)
Múa bút vài chiêu cây đậu quả
Hành văn mấy đoạn nước thay dòng
Ông nghè tháng tám nên kỳ lạ
Chút mật bu đầy một đám ong
Cao Quang Sau
Thơ Họa:
BÚT NÔ
Bút thẳng sao lời nỡ bẻ cong?
Đường ngay tránh mặt,lén đi vòng
Trò đùa trước rộn chàng Công Lý*
Tiếng cợt nay ầm bác Tự Long**
Thương bởi dân đen,mà gắng sức
Sướng chi nước đục,lại chia dòng
Nhân văn truyền thống khôi hài rứa
Miệng lưỡi om sòm hệt lũ ong !
Lý Đức Quỳnh
13/7/2020
*&** Công Lý và Tự Long,2 danh hài của VN.
***
*CƯỜI
Nhếch mép cười coi chuyện méo,tròn.
Cười người luôn tính chuyện thua,hơn.
Cười ba năm bảy đường vinh,nhục,
Cười tám chín mười chuyện dại,khôn.
Cười chúng tranh từng xu bất nghĩa,
Cười ta ôm đống sách vô hồn!
Cười khì, cười khẩy, không cười nịnh,
Quyết đứng ngay lưng chẳng cúi lòn.
Kha Tiệm Ly
Thơ Họa:
THẤY
Thấy méo thì hay có chỗ tròn
Thấy người thua hẳn có người hơn
Thấy vinh,trước đã bao lần nhục
Thấy dại,sau còn lắm bận khôn
Thấy khổ lùng bùng đau quẫn trí
Thấy vui nhẹ nhõm sướng tê hồn
Thấy đời vạn trạng dòng nhân quả
Cúi gập đầu nên mãi sống lòn.
Lý Đức Quỳnh
8/7/2020
CHUNG VÔ DIỆM
CƯỜI khoái trá nhìn cặp chảo tròn
CƯỜI ra nước mắt vợ ghen hơn
CƯỜI rầu khú đế tâm khờ dại
CƯỜI gượng già khằn trí mất khôn
CƯỜI hận trên thèm, em bất lực
CƯỜI đau dưới lắc, nhỏ không hồn
CƯỜI buồn lớn tuổi "chung vô diệm"
CƯỜI khổ đêm về kiếm chổ lòn
Tím July/17/2020
Họa vần:
KHÓC
Khóc vì cái của ghệ tui tròn
Khóc bởi vì mình chậm bước hơn
Khóc kẻ đi sau nên rõ dại
Khóc người đến trước mới là khôn
Khóc buồn đợt nhất hoa còn nhụy
Khóc tủi tua hai xác chẳng hồn!
Khóc bởi ai nong mà hết méo
Khóc sao mụ vợ nỡ tiêu lòn
Khê Kinh Kha
THẤY
Thấy méo thì hay có chỗ tròn
Thấy người thua hẳn có người hơn
Thấy vinh,trước đã bao lần nhục
Thấy dại,sau còn lắm bận khôn
Thấy khổ lùng bùng đau quẫn trí
Thấy vui nhẹ nhõm sướng tê hồn
Thấy đời vạn trạng dòng nhân quả
Cúi gập đầu nên mãi sống lòn
Lý Đức Quỳnh
8/7/2020
Họa từ vần của bài orginal:
NGHE
Nghe anh cải tạo chẳng vuông tròn
Chắc muốn ra tù được sớm hơn
Bởi vậy làm điều không được khéo
Cho nên để tiếng đếch ra khôn
Là thân học vấn thua còn khí
Bị đứa chăn trâu nạt hết hồn
Những bạn trung tâm Trần Quốc Toản
Khinh you kẽ sĩ lại khom lòn
Khê Kinh Kha
July 16, 2020
Họa vận:
CƯỜI GÌ ?
Cười tươi tính chuyện thật vuông tròn
Cười phá mưu toan chịu thiệt, hơn... ?
Cười mát hôm sau chê bị nhục
Cười gằn bữa trước nhạo rằng khôn ?
Cười đau... cảm thấy hờn vong quốc
Cười khổ...đoái nhìn giận mất hồn !
Cười mũi lương tâm luôn cắn rức
Cười ruồi nịnh hót cúi lưng lòn !
Mai Xuân Thanh
Ngày 16/07/2020
HẠ CỜ MÁU (thơ cổ phong – một vần)
Bọn Cộng bữa nay thật chẳng may
Bellaire chúng giở thói ăn mày
Đê hèn Vẹm tạo trò dơ dáy
Đểu cáng Đỏ ôm quả đắng cay
Chiến hữu quốc gia dù phải chạy
Đồng hương tị nạn quyết không thay
Cờ Vàng vĩnh viễn bay nồng cháy
Giẻ đỏ đừng mong tới chốn này
Trương Trọng Kiên (July 16, 2020)
Họa vần:
VINH DANH CỜ VÀNG
Phất phới cờ vàng phất phới bay
Ngày ta lấy lại núi sông này
Quân thù vẹm cộng thua ù chạy
Cả nước, toàn dân đuổi chúng mày
Trọng Phúc Kim Ngân quỳ xuống lạy
Đồng bào nổi dậy sẽ lên thay
Tàu nô chệt hủi phường ma quái
Cướp nước xâm loàn hảy cút ngay
Lê Thành Vân (July 17, 2020
Họa vần:
CỜ TA DỰNG LẠI NÚI SÔNG
Trời xui vận mạt số không may
Thất thủ miền nam bởi chúng mày
Mất mát quê hương, buồn súng gãy
Điêu tàn đất nước, uống men cay
Sa cơ thất thế đành như vậy
Hợp phố hoàn châu sẽ có ngày
Cán chính quân dân mừng được thấy
Cờ ta dựng lại núi sông này
Khê Kinh Kha
July 17, 2020
Khôi hài đen (thơ cổ phong)
Ngủ thông vận, âm hộ thanh
Thất ngôn cửu cú, trung ngôn nghịch nhĩ :
Bứt gân
Nghèo đốn cây to chẳng kẻ lân
Giàu cưa gổ bự khối người gần
"Bần cư náo thị vô nhân vấn
Phú tại thâm sơn hữu viễn thân"(*)
ĐẠO NGHĨA QUỐC GIA LUÔN ĐẠO NGHĨA
VÔ THẦN VIỆT CỘNG MÃI VÔ THẦN
Mùa Xuân thắng đại lòi ra hết
Đĩnh cao trí tuệ thua cầm thú
Thế thái nhơn tình thiệt bứt gân
Tím July/16/2020
***
*THAO THỨC
Trông vầng nguyệt khuyết trải lưng đồi
Đêm đã dần tàn mộng xẻ đôi
Nửa mảnh trăng gầy soi sắc lạnh
Một làn gió nhẹ thả buông lơi
Niềm thương riêng gởi qua đầu núi
Nỗi nhớ ngầm trao đến cuối trời
Thoảng tiếng côn trùng sương sáng rõ
Sao mình thao thức mãi không thôi ?!
Songquang
Họa vần :
THAO THỨC
Cải tạo người đi chốn núi đồi
Vầng trăng ai nỡ xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc thương nào vợi
Nửa rọi cô phòng nhớ chẳng lơi
Đập đá chàng gian nan góc núi
Nuôi con em vất vả chân trời
Mua lùi bán lậu tìm sinh kế
Bị lũ bò vàng bắt mãi thôi
Cẩm Tú San Jose
July 15, 2020
Kính họa:
Cựa Mình
Nửa mảnh đèn trăng gác đỉnh đồi
Xuyên cành đối ảnh kết làm đôi
Mờ sương khói tỏa bờ hiu quạnh
Nhạc dế đều ru thả nhịp lơi
Nước vẫn mơ màng ôm bóng núi
Người còn vương mộng gửi mây trời
Gà xa giục giã nghe văng vẳng
Ngư lão cựa mình … tỉnh ngủ thôi.
Chu Hà
Cô quạnh (thơ cổ phong)
Bóng nguyệt nửa phần khuất đĩnh đồi
Giống như nở xẻ nó làm đôi(*)
Mưa rơi lất phất vang êm ái
Gió thổi vi vu nhẹ lả lơi
Biệt xứ liên tu buồn giận đất
Ly hương bất tận bực hờn trời
Cùng đường đất khách sầu cô quạnh
Cố quốc ngày về đợi "quãi" thôi
Tím July/15/2020
(*)
"Vầng trăng ai xẻ làm đôi
Nửa in gối chiếc nửa soi dặn trường".Trong Đoạn Trường Tân Thanh của Đại Thi Hào Nguyễn Du lúc Thúc Sinh từ biệt Thúy Kiều
From: Songquang
Date: Wed, Jul 15, 2020 at 6:15 PM
Subject: Re: Kính Mời Xem: THAO THỨC-Thơ Xướng Họa:SONG QUANG
THAO THỨC
Trông vầng nguyệt khuyết trải lưng đồi,
Đêm đã dần tàn mộng xẻ đôi.
Nửa mảnh trăng gầy soi sắc lạnh,
Một làn gió nhẹ thả buông lơi.
Niềm thương riêng gởi qua đầu núi,
Nỗi nhớ ngầm trao đến cuối trời.
Thoảng tiếng côn trùng sương sáng rõ,
Sao mình thao thức mãi không thôi ?!
Songquang
***
*

https://hangoc2020.blogspot.com/
https://www.facebook.com/1sachile
https://www.facebook.com/Sachile-561905583845573/
sachilchannel:
https://www.youtube.com/channel/UCB2ncWMzJ2-URzgn3wnIfTQ?view_as=subscriber