GỬI HƯƠNG THEO GIÓ MÂY NGÀN BAY...
*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
* PHẠM THIÊN THƯ *TRẦM VÂN * THANH THANH * *TÍM *SONG LINH *ĐỖ TRÍ DÃ * Ý NGA * *ĐỊNH QUÁN * HOÀNG CÔNG THIẾC * VIỄN KHÁCH * KIỀU PHONG * SA CHI LỆ *
**
*LIÊU XUYÊN * CAO MỊ NHÂN * MỸ NGỌC
* HẢI RỪNG * VIỄN KHÁCH * HƯƠNG THỀM MÂY *
* THA NHÂN * SONGQUANG* MAI XUÂN THANH *
*ĐỨC HẠNH * TRẦN NHƯ TÙNG * HỒNG VÂN *
* MINH THÚY THÀNH NỘI * HỒ NGUYỄN *
***
*THI SĨ ĐA TÀI PHẠM THIÊN THƯ
PHẠM THIÊN THƯ
Chuông ngân chiều lặng trầm tư
tiếng lơi đẫm hạt thiên thư bềnh bồng
điệu về tay giấu chùm bông
gót chân đất Phạt trổ hồng hằng sa
Bóng trăng tịch mặc hiên nhà
thành đàn nẩy hạt tỳ bà nguyện hương
gió thu từ độ tha phương
về trên hốc gỗ bên đường lặng im
Áo em vạt tím ngàn sim
nửa nao nức gọi nửa im lặng chờ
yêu nhau từ độ bao giờ
gặp đây giả bộ hững hờ khói bay
Tình cờ như núi gặp mây
như sương đậu cánh hoa gầy tiêu dao
tỉnh ra thì giấc chiêm bao
chuyện mười năm cũ lại nao nao lòng
PTT (Động hoa vàng)
***
*THI SĨ TRẦM VÂN
***
THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH & SONG LINH
NGÀY THÁNG TÁM
Ngày tháng tám mùa thu về rất lạ
Em mắt buồn theo cỏ lá heo may
Đường thở dài vàng nắng áng mây bay
Tình cúi mặt để sầu rêu nhánh lá
Ngày tháng tám mùa thu xanh biển cả
Cánh chim về hong ấm nụ môi hôn
Bài thơ yêu nhung nhớ lại gần hơn
Căn gác nhỏ mở lòng vui đất lạnh
Ngày tháng tám mùa thu vàng đất trắng
Tay em mềm gối mộng ngát trùng dương
Con sóng vỗ thềm trăng mòn vách đá
Gió thu về mây trắng đẹp trời hương
Ngày tháng tám mùa thu trùng xuống thấp
Đất khóc thầm tan vỡ mối tình hoa
Em nói dối ta buồn như muốn khóc
Con thuyền nào chở hết cõi lòng ta
Ngày tháng tám mùa thu về thêm tuổi
Đất mẹ nghèo mọc cánh vỗ trời hoang
Và tình ta từ đó cũng lang thang
Khi trước mặt cuộc đởi chưa đáp số
SONG LINH
A DAY IN AUGUST
That day in August, Autumn seemed so strange;
Your eyes grew sad like in grass blades a change.
The road sighed in the yellow cloudy sun,
Love faced down, anxiety got leaves moss dun.
Also a day in August, Autumn had been sea blue;
The birds had returned to warm their kiss due;
The romantic poem of each other helping take hold;
The small attic opening its heart on the land tho cold.
On that day in August, Fall had gilded the white earth;
Your soft arms as dreamy pillows in an ocean mirth;
Crashed by the waves in the moon the cliff worn;
The fall wind bringing back a clear perfumed morn.
Then, that day in August, Autumn sank abruptly low,
The ground silently cried, broken the love glow.
You lied to me so that I felt I wanted to weep,
No vessel could transport my soul in sorrow deep.
Yes, that day in August returned adding a year in age,
My poor maternal place grew wings to a wild stage;
And my love too since then got adrift dilution
While my immediate existence had not yet a solution.
Translation by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
***
*NỮ SĨ Ý NGA *
THI SĨ ĐỊNH QUÁN
*THI SĨ HOÀNG CÔNG THIẾC***
*NHỚ QUÊ XƯA
(Phóng tác theo ý thơ NHỚ QUÊ của Hồ Nguyễn)
Đất khách bồi hồi thương đất mẹ
Thôn nghèo nhớ lắm những bờ tre
Đồng xa nhổ mạ nông phu gánh
Lối nhỏ lùa trâu mục tử về
Xuân đó xôn xao ngàn cánh nhạn
Hè nào nức nở vạn lời ve
Đêm buồn trở giấc lau dòng lệ
Gác vắng canh thâu lạnh bốn bề
Tha hương vọng tưởng trời quê mẹ
Có mái tranh nghèo với lũy tre
Nắng tắt đàn trâu thong thả bước
Chiều buông lũ trẻ nhởn nhơ về
Thu vàng điệu sáo vang lời nhạc
Hạ đỏ hàng cây rộn tiếng ve
Cố lý xa xôi sầu ứa lệ
Đêm đông gió lạnh thổi tư bề
Viễn Khách
September 28, 2020
*NỮ SĨ TÍM
XÉ RÀO
Nghị quyết(1)bao người nỡ xé rào
Cộng đồng hải ngoại bổng xôn xao
Thầy kia đổi dạ thèm danh hảo
Mợ nọ thay lòng thích tiếng chào
Bát nháo tài ghê tài bát nháo
Tào lao giỏi ớn giỏi tào lao
Cái tôi tổ chảng hay nổ xạo
Hung hăng chống cộng lòi ra láo
Bảo vệ cờ Vàng(*)dủng mảnh gào
Tím Oct/05/2020
**
*THI SĨ KIỀU PHONG.
*SA CHI LỆ
*TU KHỔ HẠNH
Ta ngồi im lặng đến nghìn năm
Nhìn giòng gange nằm thao thức
Nắng đợi chờ trôi bặt tiếng tăm
Thuyền ảo giác neo bờ mộng dữ
Ta đứng lên rụng từng ngón chân
Nên trái tim bay khỏi lồng ngực
Ta điềm tỉnh tụng lời cảm ơn
Thấy tiền kiếp biến thành man trá
Ta khom lưng qua miền nhân ái
Người đàn bà Á Đông mỉm cười
Nàng vẽ một hình vuông định mệnh
Thản nhiên đi về phía cuối trời
Ta ngửng mặt giữa lòng vị tha
Người đàn bà Á Đông lạnh lùng
Nàng say ngủ trong vườn cảm hóa
Sóng Gange rờn rợn nét mộ dung…
Ta ân cần vuốt ve tủi nhục
Cơn chịu đựng bốc khói nghẹn ngào
Ta thèm thuồng quên mất khổ đau
Nàng vẫn đi quanh dòng Thánh Ý
Ta quỳ xuống, vâng, thưa định mệnh
Trái đất xoay cũng có chu kỳ
Nàng thơ ngây hài lòng kỳ lạ
Tay vỗ đều rực bóng từ bi
Sáng nhai ngon chiến tranh oan nghiệt
Bên giòng Gange nàng thơm phấn son
Ta bơi qua biển mê tàn khốc
Ôm mặt trời chân lý rưng rưng…
**
*Viết trong Quân Y Viện Tây Ninh
HẤP HỐI
Ta giãy giụa trên giường
Kêu la như ác thú
Những hung thần kinh sợ
Phủ phục rất dễ thương
Ta chết đói tình người
Quơ quào lòng thương hại
Ngốn ngấu thói đời cay
Đã thưa dần hơi thở…
MẸ VÀ CON
Mẹ ngồi khuya tóc rụng
Xuân bạc trên nụ hồng
Hơi thở chờ nắng mọc
Dòng thổn thức mênh mông…
MỘNG
Ta phá thai tư tưởng
Giao hoan cùng tử thần
Suốt mùa đông ấp trứng
Nở ra toàn hổ mang….
**
NGƯỜI HAY TA
Guốc khuya đau hồn dã
Ta nằm chết cong queo
Y viện buồn sụp đổ
Đôi tay người hư vô
Đêm vỗ trán khao khát
Một giọt sương lạc loài
Xin hôn hoài ngây dại
Cúi đầu chạm tương lai
Côn trùng chợt vỗ cánh
Ta giật mình rơi nhanh
Người ơi còn gì nữa
Đời mặc áo vô tình…
Guốc khuya dòn cô độc
Ngồi nhai thời gian ngon
Dường như mình đang khóc
Hay ta đào huyệt chôn…
Vì sao nào ngu muội
Làm kẻ chứng nhân điên
Vò đầu từng con muỗi
Hỏi thăm chuyện tình riêng
Ta xới nhầu giấc ngủ
Xem có gì lạ không
Thế sao lừng khừng mãi
Ta hay người qua sông?...
**
*Viết trong Quân Y Viện Tây Ninh
LÃNG TRÍ
Ta cắn nát hòa bình
Bằng hàm răng bén ngọt
Bằng quỉ quái hiện hình
Lưng lằn roi bom đạn
Thoát thai làm sói hoang
Chạy trốn rừng thuốc độc
Dù bỏ lại đàn con
Trái phá nằm khả ố!
Suối không còn ngả ngớn
Trăng không còn phơi thân
Nai tơ về thành phố
Nước mắt nồng phân vân
Tra khảo từng cỏ cây
Ôm mặt trời múa hát
Đá tung bầy thiên thai
Và cuối cùng quỳ lạy…
SA CHI LỆ *Thơ Thời Chiến*
*Viết trong Quân Y Viện Tây Ninh
**
*Thơ viết trong hầm trú ẩn
NÍU KÉO TÌNH YÊU KHÔNG TRĂNG SAO
Lỡ rớt xuống trần gian không lối thoát
điếu thuốc trên môi thoi thóp gục đầu
Gió rít ngoài song dường như ray rức
Nghe đu đưa tiếng độc thoại trăng sao
Công viên ảm đạm ghế chừ than thở
Vì trong ta lạnh ngắt dáng em cười
Yêu một lần để làm quen tiếng khóc
Mai mốt buồn khỏi bỡ ngỡ phân vân
Em mãi trong ta tháng năm mòn mỏi
như hoa như nắng như mưa bên cầu
ta gặp nhau giữa thời mưa kinh dị
chia sẻ đời nuôi mộng dữ thương đau
đôi cánh ngại ngùng bay hoài không ngủ
để rồi chiều ngang nhà em nao nao
lòng thấp thỏm xây thành nguồn giông bão
ta ngu ngơ ngồi đếm sóng lao xao
Buồn quá em ơi ! Hai bàn tay trắng
Níu kéo tình yêu không có trăng sao…
*SA CHI LỆ
LÌA QUÊ…-Thơ Liêu Xuyên và Thơ Họa
LÌA QUÊ…
Lìa quê trăn trở bước ly hương,
Lữ khách hờn đau mỗi dặm đường.
Lạnh gió buồn mưa sầu nắng sớm,
Lỡ đời dở mộng thảm chiều sương !
Lòng lo non nước đành dâu bể,
Lệ hận trần ai rũ chiến trường !
Lần lựa tuổi đời nay bạc tóc…
Lời thơ mỗi lúc một bi thương !
Liêu Xuyên
Thơ Họa:
CỐ LÝ "2"
C ách biệt lâu rồi đất cố hương
C hốn xưa từng ngỡ ở thiên đường
C hợt nghe tin nhạn chìm mưa bão
C òn thấy đường chim bạt khói sương
C ứ tưởng xa quê chôn chiến tích
C àng hay lưu xứ vọng sa trường
C ô đơn đâu phải vì ngăn cách
C hính tại mơ hồ lẽ nhớ thương
Utah 25 - 9 – 2020
CAO MỴ NHÂN
LẠC BƯỚC QUÊ NGƯỜI.
Lạc bước quê người biệt cố hương,
Lạ từ góc phố đến con đường.
Lòng buồn những buổi trời đầy tuyết,
Lệ chảy bao chiều đất ngập sương.
Lập chuyện an cư cùng xứ rộng
Lo mưu sinh kế suốt canh trường.
Làm thơ vọng quốc khi đầu bạc,
Lặng lẽ mơ về cõi nhớ thương.
Mỹ Ngọc.
Sep. 25/2020.
VỀ QUÊ
Về đây sướng khổ ở quê hương
Viễn xứ thôi đành lỡ bước đường
Vui sống non ngàn đời lữ thứ
Vun tình đất mẹ mộng miên trường
Vời trông ký ức ngày mưa nắng
Vợi cảm tâm hồn thuở gió sương
Vướng víu sao còn chưa định hướng
Vùi chôn quá khứ xót yêu thương...
Hải Rừng
Bà Rịa, 25/9/2020
VỀ QUÊ
Đất khách sao bằng được cố hương
Đừng nên nghĩ đó chốn thiên đường
Đi không toại nguyện sầu ly khách
Đến chẳng toàn mơ luống đoạn trường
Đông khổ lao đao vì nắng gió
Đoài buồn lận đận bởi phong sương
Đời già chiếc lá rơi về cội
Độc giả tương đồng cũng cảm thương
Viễn Khách
September 26, 2020
NHỚ QUÊ
Lam chiều gợi nhớ cảnh gia hương
Lắm nỗi niềm vương những ngõ đường
Lỡ chốn quê người: - lòng mãi nhớ
Lầm nơi đất khách: - dạ hoài thương
Long đong vất vưởng đời mưa nắng
Lóng ngóng vằn vèo kiếp gió sương
Lạnh nóng bao thu đầu chớm bạc
Lang thang vạn nẻo khổ sinh trường.
Hương Thềm Mây
26.9.2020
XA XỨ
Xa xứ lâu nay nhớ cố hương
Xót niềm lạc lõng kẻ cùng đường
Xé tan chính nghĩa thời hoa mộng
Xoáy nát cuộc đời lúc gió sương
Xoa nỗi hận thù vùi chiến tích
Xoay lòng hãnh diện lấp sa trường
Xây nền dân chủ nay đầu bạc
Xoá sạch cộng nô sạch vết thương!!
Camthành Sept 25, 2020
ThaNhân
NHỚ QUÊ
Nhớ mãi tình quê chạnh cố hương
Người xưa tình cũ dấu con đường
Ngó ra đầu ngõ còn nhung nhớ
Nhìn lại cuối vườn vẫn luyến thương
Ngơ ngẩn cuộc đời thời chiến trận
Ngỡ ngàng tâm sự buổi sa trường
Ngấn sầu non nước còn dang dở
Nghiệt ngã tóc giờ đã nhuốm sương
Songquang
20200925
THÔI CŨNG ĐÀNH...!
Tạm biệt nhau rồi cách cố hương
Tình ta gián đoạn chẳng chung đường
Thế cô ắt hẳn thua thời vận
Thất thủ đành cam trải gió sương
Tủi phận lẻ đôi mà cải tạo
Thân anh chiếc bóng bỏ sa trường
Tình yêu mô nữa đầu đen bạc
Thân tín đâu còn mới thảm thương !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 25/09/2020
QUYẾT CHIẾN
[Thbtt]
Thương nhớ sơn hà, nhớ cố hương
Hương quê kỷ niệm thắm muôn đường
Đường gìn lãnh thổ khai binh tướng
Tướng giữ biên cương có lập trường
Trường vọng anh hùng ngời những hướng
Hướng vào trận chiến thật phong sương
Sương tràn quyết liệt xua bành trướng
Trướng chiếm tham tàn sẽ tử thương…
Đức Hạnh
27 09 2020
LẬP QUÊ
Lập nền quê mới chốn thơm hương
Là chuyện đương nhiên buổi loạn đường
Lợi dụng tu nghề vương mái tóc
La đà du lịch mắc làn sương
Lenh đênh thành phố trời siêu đẹp
Lận đận thôn làng đất khó thương
Lưu luyến nơi nào đời dễ thở
Lơ thơ tơ liễu dệt thi trường.
Trần Như Tùng
NHỚ CỐ HƯƠNG
Đã mấy mươi mùa, biệt cố hương
Đèo cao gió núi, cách ngăn đường
Đếm bao, khắc khoải, nhìn mưa tuyết
Đợi, lắm, ưu sầu, ngắm gió sương
Đánh mất, ngày xanh, thời áo trắng
Để quên, ký ức thuở sân trường
Đời trai tứ hải bao niềm nhớ
Đất khách, sông hồ, nỗi luyến thương !
Bạc Liêu/27/9/2020
Hồng Vân
RA ĐI
Lặng lẽ xa rời bỏ cố hương
Liều thân vượt biển để tìm đường
Lê người khổ ải trong chiều lạnh
Lết gối nguy nàn giữa tối sương
Lẹ quá nhìn lui buồn cảnh đoạn
Lanh ghê ngó lại tủi đêm trường
Lay hồn mỏi mệt nhìn non nước
Lạc lõng nơi này mãi nhớ thương
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 9/27/2020
HỒI ỨC
Lỡ bước phong trần ly cách hương,
Lang thang nhớ nước hút xa đường.
Luồn âm ỉ cháy sầu than gió,
Lê lết ngậm ngùi xót phủi sương.
Lòng nghĩ hận sầu khi cải tạo,
Lệ tràn ký ức lúc rời trường.
Lời nay còn chỉ câu than thở,
Lão hạc tuổi về luyến nhớ thương.
HỒ NGUYỄN
(28-9-2020)
***
KÍNH
**
*LIÊU XUYÊN * CAO MỊ NHÂN * MỸ NGỌC
* HẢI RỪNG * VIỄN KHÁCH * HƯƠNG THỀM MÂY *
* THA NHÂN * SONGQUANG* MAI XUÂN THANH *
*ĐỨC HẠNH * TRẦN NHƯ TÙNG * HỒNG VÂN *
* MINH THÚY THÀNH NỘI * HỒ NGUYỄN *
***
*THI SĨ ĐA TÀI PHẠM THIÊN THƯ
PHẠM THIÊN THƯ
Chuông ngân chiều lặng trầm tư
tiếng lơi đẫm hạt thiên thư bềnh bồng
điệu về tay giấu chùm bông
gót chân đất Phạt trổ hồng hằng sa
Bóng trăng tịch mặc hiên nhà
thành đàn nẩy hạt tỳ bà nguyện hương
gió thu từ độ tha phương
về trên hốc gỗ bên đường lặng im
Áo em vạt tím ngàn sim
nửa nao nức gọi nửa im lặng chờ
yêu nhau từ độ bao giờ
gặp đây giả bộ hững hờ khói bay
Tình cờ như núi gặp mây
như sương đậu cánh hoa gầy tiêu dao
tỉnh ra thì giấc chiêm bao
chuyện mười năm cũ lại nao nao lòng
PTT (Động hoa vàng)
***
*THI SĨ TRẦM VÂN
***
THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH & SONG LINH
NGÀY THÁNG TÁM
Ngày tháng tám mùa thu về rất lạ
Em mắt buồn theo cỏ lá heo may
Đường thở dài vàng nắng áng mây bay
Tình cúi mặt để sầu rêu nhánh lá
Ngày tháng tám mùa thu xanh biển cả
Cánh chim về hong ấm nụ môi hôn
Bài thơ yêu nhung nhớ lại gần hơn
Căn gác nhỏ mở lòng vui đất lạnh
Ngày tháng tám mùa thu vàng đất trắng
Tay em mềm gối mộng ngát trùng dương
Con sóng vỗ thềm trăng mòn vách đá
Gió thu về mây trắng đẹp trời hương
Ngày tháng tám mùa thu trùng xuống thấp
Đất khóc thầm tan vỡ mối tình hoa
Em nói dối ta buồn như muốn khóc
Con thuyền nào chở hết cõi lòng ta
Ngày tháng tám mùa thu về thêm tuổi
Đất mẹ nghèo mọc cánh vỗ trời hoang
Và tình ta từ đó cũng lang thang
Khi trước mặt cuộc đởi chưa đáp số
SONG LINH
A DAY IN AUGUST
That day in August, Autumn seemed so strange;
Your eyes grew sad like in grass blades a change.
The road sighed in the yellow cloudy sun,
Love faced down, anxiety got leaves moss dun.
Also a day in August, Autumn had been sea blue;
The birds had returned to warm their kiss due;
The romantic poem of each other helping take hold;
The small attic opening its heart on the land tho cold.
On that day in August, Fall had gilded the white earth;
Your soft arms as dreamy pillows in an ocean mirth;
Crashed by the waves in the moon the cliff worn;
The fall wind bringing back a clear perfumed morn.
Then, that day in August, Autumn sank abruptly low,
The ground silently cried, broken the love glow.
You lied to me so that I felt I wanted to weep,
No vessel could transport my soul in sorrow deep.
Yes, that day in August returned adding a year in age,
My poor maternal place grew wings to a wild stage;
And my love too since then got adrift dilution
While my immediate existence had not yet a solution.
Translation by THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
***
*NỮ SĨ Ý NGA *
THI SĨ ĐỊNH QUÁN
*THI SĨ HOÀNG CÔNG THIẾC***
*NHỚ QUÊ XƯA
(Phóng tác theo ý thơ NHỚ QUÊ của Hồ Nguyễn)
Đất khách bồi hồi thương đất mẹ
Thôn nghèo nhớ lắm những bờ tre
Đồng xa nhổ mạ nông phu gánh
Lối nhỏ lùa trâu mục tử về
Xuân đó xôn xao ngàn cánh nhạn
Hè nào nức nở vạn lời ve
Đêm buồn trở giấc lau dòng lệ
Gác vắng canh thâu lạnh bốn bề
Tha hương vọng tưởng trời quê mẹ
Có mái tranh nghèo với lũy tre
Nắng tắt đàn trâu thong thả bước
Chiều buông lũ trẻ nhởn nhơ về
Thu vàng điệu sáo vang lời nhạc
Hạ đỏ hàng cây rộn tiếng ve
Cố lý xa xôi sầu ứa lệ
Đêm đông gió lạnh thổi tư bề
Viễn Khách
September 28, 2020
*NỮ SĨ TÍM
XÉ RÀO
Nghị quyết(1)bao người nỡ xé rào
Cộng đồng hải ngoại bổng xôn xao
Thầy kia đổi dạ thèm danh hảo
Mợ nọ thay lòng thích tiếng chào
Bát nháo tài ghê tài bát nháo
Tào lao giỏi ớn giỏi tào lao
Cái tôi tổ chảng hay nổ xạo
Hung hăng chống cộng lòi ra láo
Bảo vệ cờ Vàng(*)dủng mảnh gào
Tím Oct/05/2020
**
*THI SĨ KIỀU PHONG.
*SA CHI LỆ
*TU KHỔ HẠNH
Ta ngồi im lặng đến nghìn năm
Nhìn giòng gange nằm thao thức
Nắng đợi chờ trôi bặt tiếng tăm
Thuyền ảo giác neo bờ mộng dữ
Ta đứng lên rụng từng ngón chân
Nên trái tim bay khỏi lồng ngực
Ta điềm tỉnh tụng lời cảm ơn
Thấy tiền kiếp biến thành man trá
Ta khom lưng qua miền nhân ái
Người đàn bà Á Đông mỉm cười
Nàng vẽ một hình vuông định mệnh
Thản nhiên đi về phía cuối trời
Ta ngửng mặt giữa lòng vị tha
Người đàn bà Á Đông lạnh lùng
Nàng say ngủ trong vườn cảm hóa
Sóng Gange rờn rợn nét mộ dung…
Ta ân cần vuốt ve tủi nhục
Cơn chịu đựng bốc khói nghẹn ngào
Ta thèm thuồng quên mất khổ đau
Nàng vẫn đi quanh dòng Thánh Ý
Ta quỳ xuống, vâng, thưa định mệnh
Trái đất xoay cũng có chu kỳ
Nàng thơ ngây hài lòng kỳ lạ
Tay vỗ đều rực bóng từ bi
Sáng nhai ngon chiến tranh oan nghiệt
Bên giòng Gange nàng thơm phấn son
Ta bơi qua biển mê tàn khốc
Ôm mặt trời chân lý rưng rưng…
**
*Viết trong Quân Y Viện Tây Ninh
HẤP HỐI
Ta giãy giụa trên giường
Kêu la như ác thú
Những hung thần kinh sợ
Phủ phục rất dễ thương
Ta chết đói tình người
Quơ quào lòng thương hại
Ngốn ngấu thói đời cay
Đã thưa dần hơi thở…
MẸ VÀ CON
Mẹ ngồi khuya tóc rụng
Xuân bạc trên nụ hồng
Hơi thở chờ nắng mọc
Dòng thổn thức mênh mông…
MỘNG
Ta phá thai tư tưởng
Giao hoan cùng tử thần
Suốt mùa đông ấp trứng
Nở ra toàn hổ mang….
**
NGƯỜI HAY TA
Guốc khuya đau hồn dã
Ta nằm chết cong queo
Y viện buồn sụp đổ
Đôi tay người hư vô
Đêm vỗ trán khao khát
Một giọt sương lạc loài
Xin hôn hoài ngây dại
Cúi đầu chạm tương lai
Côn trùng chợt vỗ cánh
Ta giật mình rơi nhanh
Người ơi còn gì nữa
Đời mặc áo vô tình…
Guốc khuya dòn cô độc
Ngồi nhai thời gian ngon
Dường như mình đang khóc
Hay ta đào huyệt chôn…
Vì sao nào ngu muội
Làm kẻ chứng nhân điên
Vò đầu từng con muỗi
Hỏi thăm chuyện tình riêng
Ta xới nhầu giấc ngủ
Xem có gì lạ không
Thế sao lừng khừng mãi
Ta hay người qua sông?...
**
*Viết trong Quân Y Viện Tây Ninh
LÃNG TRÍ
Ta cắn nát hòa bình
Bằng hàm răng bén ngọt
Bằng quỉ quái hiện hình
Lưng lằn roi bom đạn
Thoát thai làm sói hoang
Chạy trốn rừng thuốc độc
Dù bỏ lại đàn con
Trái phá nằm khả ố!
Suối không còn ngả ngớn
Trăng không còn phơi thân
Nai tơ về thành phố
Nước mắt nồng phân vân
Tra khảo từng cỏ cây
Ôm mặt trời múa hát
Đá tung bầy thiên thai
Và cuối cùng quỳ lạy…
SA CHI LỆ *Thơ Thời Chiến*
*Viết trong Quân Y Viện Tây Ninh
**
*Thơ viết trong hầm trú ẩn
NÍU KÉO TÌNH YÊU KHÔNG TRĂNG SAO
Lỡ rớt xuống trần gian không lối thoát
điếu thuốc trên môi thoi thóp gục đầu
Gió rít ngoài song dường như ray rức
Nghe đu đưa tiếng độc thoại trăng sao
Công viên ảm đạm ghế chừ than thở
Vì trong ta lạnh ngắt dáng em cười
Yêu một lần để làm quen tiếng khóc
Mai mốt buồn khỏi bỡ ngỡ phân vân
Em mãi trong ta tháng năm mòn mỏi
như hoa như nắng như mưa bên cầu
ta gặp nhau giữa thời mưa kinh dị
chia sẻ đời nuôi mộng dữ thương đau
đôi cánh ngại ngùng bay hoài không ngủ
để rồi chiều ngang nhà em nao nao
lòng thấp thỏm xây thành nguồn giông bão
ta ngu ngơ ngồi đếm sóng lao xao
Buồn quá em ơi ! Hai bàn tay trắng
Níu kéo tình yêu không có trăng sao…
*SA CHI LỆ
LÌA QUÊ…-Thơ Liêu Xuyên và Thơ Họa
LÌA QUÊ…
Lìa quê trăn trở bước ly hương,
Lữ khách hờn đau mỗi dặm đường.
Lạnh gió buồn mưa sầu nắng sớm,
Lỡ đời dở mộng thảm chiều sương !
Lòng lo non nước đành dâu bể,
Lệ hận trần ai rũ chiến trường !
Lần lựa tuổi đời nay bạc tóc…
Lời thơ mỗi lúc một bi thương !
Liêu Xuyên
Thơ Họa:
CỐ LÝ "2"
C ách biệt lâu rồi đất cố hương
C hốn xưa từng ngỡ ở thiên đường
C hợt nghe tin nhạn chìm mưa bão
C òn thấy đường chim bạt khói sương
C ứ tưởng xa quê chôn chiến tích
C àng hay lưu xứ vọng sa trường
C ô đơn đâu phải vì ngăn cách
C hính tại mơ hồ lẽ nhớ thương
Utah 25 - 9 – 2020
CAO MỴ NHÂN
LẠC BƯỚC QUÊ NGƯỜI.
Lạc bước quê người biệt cố hương,
Lạ từ góc phố đến con đường.
Lòng buồn những buổi trời đầy tuyết,
Lệ chảy bao chiều đất ngập sương.
Lập chuyện an cư cùng xứ rộng
Lo mưu sinh kế suốt canh trường.
Làm thơ vọng quốc khi đầu bạc,
Lặng lẽ mơ về cõi nhớ thương.
Mỹ Ngọc.
Sep. 25/2020.
VỀ QUÊ
Về đây sướng khổ ở quê hương
Viễn xứ thôi đành lỡ bước đường
Vui sống non ngàn đời lữ thứ
Vun tình đất mẹ mộng miên trường
Vời trông ký ức ngày mưa nắng
Vợi cảm tâm hồn thuở gió sương
Vướng víu sao còn chưa định hướng
Vùi chôn quá khứ xót yêu thương...
Hải Rừng
Bà Rịa, 25/9/2020
VỀ QUÊ
Đất khách sao bằng được cố hương
Đừng nên nghĩ đó chốn thiên đường
Đi không toại nguyện sầu ly khách
Đến chẳng toàn mơ luống đoạn trường
Đông khổ lao đao vì nắng gió
Đoài buồn lận đận bởi phong sương
Đời già chiếc lá rơi về cội
Độc giả tương đồng cũng cảm thương
Viễn Khách
September 26, 2020
NHỚ QUÊ
Lam chiều gợi nhớ cảnh gia hương
Lắm nỗi niềm vương những ngõ đường
Lỡ chốn quê người: - lòng mãi nhớ
Lầm nơi đất khách: - dạ hoài thương
Long đong vất vưởng đời mưa nắng
Lóng ngóng vằn vèo kiếp gió sương
Lạnh nóng bao thu đầu chớm bạc
Lang thang vạn nẻo khổ sinh trường.
Hương Thềm Mây
26.9.2020
XA XỨ
Xa xứ lâu nay nhớ cố hương
Xót niềm lạc lõng kẻ cùng đường
Xé tan chính nghĩa thời hoa mộng
Xoáy nát cuộc đời lúc gió sương
Xoa nỗi hận thù vùi chiến tích
Xoay lòng hãnh diện lấp sa trường
Xây nền dân chủ nay đầu bạc
Xoá sạch cộng nô sạch vết thương!!
Camthành Sept 25, 2020
ThaNhân
NHỚ QUÊ
Nhớ mãi tình quê chạnh cố hương
Người xưa tình cũ dấu con đường
Ngó ra đầu ngõ còn nhung nhớ
Nhìn lại cuối vườn vẫn luyến thương
Ngơ ngẩn cuộc đời thời chiến trận
Ngỡ ngàng tâm sự buổi sa trường
Ngấn sầu non nước còn dang dở
Nghiệt ngã tóc giờ đã nhuốm sương
Songquang
20200925
THÔI CŨNG ĐÀNH...!
Tạm biệt nhau rồi cách cố hương
Tình ta gián đoạn chẳng chung đường
Thế cô ắt hẳn thua thời vận
Thất thủ đành cam trải gió sương
Tủi phận lẻ đôi mà cải tạo
Thân anh chiếc bóng bỏ sa trường
Tình yêu mô nữa đầu đen bạc
Thân tín đâu còn mới thảm thương !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 25/09/2020
QUYẾT CHIẾN
[Thbtt]
Thương nhớ sơn hà, nhớ cố hương
Hương quê kỷ niệm thắm muôn đường
Đường gìn lãnh thổ khai binh tướng
Tướng giữ biên cương có lập trường
Trường vọng anh hùng ngời những hướng
Hướng vào trận chiến thật phong sương
Sương tràn quyết liệt xua bành trướng
Trướng chiếm tham tàn sẽ tử thương…
Đức Hạnh
27 09 2020
LẬP QUÊ
Lập nền quê mới chốn thơm hương
Là chuyện đương nhiên buổi loạn đường
Lợi dụng tu nghề vương mái tóc
La đà du lịch mắc làn sương
Lenh đênh thành phố trời siêu đẹp
Lận đận thôn làng đất khó thương
Lưu luyến nơi nào đời dễ thở
Lơ thơ tơ liễu dệt thi trường.
Trần Như Tùng
NHỚ CỐ HƯƠNG
Đã mấy mươi mùa, biệt cố hương
Đèo cao gió núi, cách ngăn đường
Đếm bao, khắc khoải, nhìn mưa tuyết
Đợi, lắm, ưu sầu, ngắm gió sương
Đánh mất, ngày xanh, thời áo trắng
Để quên, ký ức thuở sân trường
Đời trai tứ hải bao niềm nhớ
Đất khách, sông hồ, nỗi luyến thương !
Bạc Liêu/27/9/2020
Hồng Vân
RA ĐI
Lặng lẽ xa rời bỏ cố hương
Liều thân vượt biển để tìm đường
Lê người khổ ải trong chiều lạnh
Lết gối nguy nàn giữa tối sương
Lẹ quá nhìn lui buồn cảnh đoạn
Lanh ghê ngó lại tủi đêm trường
Lay hồn mỏi mệt nhìn non nước
Lạc lõng nơi này mãi nhớ thương
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 9/27/2020
HỒI ỨC
Lỡ bước phong trần ly cách hương,
Lang thang nhớ nước hút xa đường.
Luồn âm ỉ cháy sầu than gió,
Lê lết ngậm ngùi xót phủi sương.
Lòng nghĩ hận sầu khi cải tạo,
Lệ tràn ký ức lúc rời trường.
Lời nay còn chỉ câu than thở,
Lão hạc tuổi về luyến nhớ thương.
HỒ NGUYỄN
(28-9-2020)
***
KÍNH