TRANG THƠ GIỚI THIỆU SÁNG TÁC THÁNG SÁU 2024 QUÝ THI SĨ THỜI DANH
*Gửi hương theo gió mây ngàn bay
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
Can Trường Trong Chiến
Bại Thơ Trần Quốc Bảo
Can Trường Trong Chiến
Bại (*)
Bài thơ Tưởng Niệm
Cố Phó Đề Đốc Hồ
Văn Kỳ Thoại
Nhưng Anh không chấp
nhận lệnh đầu hàng,
Nhắc đến tên Anh,
quân thù sợ hãi,
Pháp trường Cần Thơ,
Anh đã chết hiên ngang!
Thì đành lẽ, các Anh
người chiến bại,
Nhưng can trường,
hùng khí ngất trời cao!
Hôn Quốc Kỳ, chào anh
em ở lại,
Viên Đạn cuối cùng …
dâng Tổ Quốc Đồng Bào!
Ngậm căm hờn trong tù
ngục yêu ma,
Lò cải tạo, bày con
đường ngang trái,
Son sắt hồn Anh, vẫn
Việt Nam Cộng Hòa!
Thì đành lẽ, các Anh
người chiến bại,
Nhưng quyết không ở lại
với cộng nô,
Vượt biển, băng rừng
thoát ra hải ngoại,
Can trường kinh qua
“nỗi chết”, tìm tự do!
Thì đành lẽ, các Anh
người chiến bại,
Thắng thua này, áp đặt
bởi ngoại bang!
Đoàn chiến hạm đã hải
hành quốc ngoại,
Đến bờ tự do, mới thực
sự tan hàng.
Thì đành lẽ, đoàn quân
Anh chiến bại,
Thế trận này, âu chỉ
tạm thời gian,
Hồn Tổ Quốc Việt Nam,
rồi sống lại!
Bóng Cờ Thiêng sẽ
vàng rực, khắp Giang san!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của
tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
Sách do cố Thiếu
Tá Phạm Thành, HạmTrưởng HQ-14 chuyển tặng TQB.
Đêm Không Gió
Phố không xanh. bởi
vì đâu?
Hàng cây không gió gục
đầu. ngẩn ngơ
Ngọn buồn lén viết
tâm thư
Vách tường thin thít
bóng mờ mờ câm
Bỗng đâu vụt nhẹ âm cầm
Loang không gian rỗng
muôn âm tơ chùng
Trăng non nghiêng mớ
tóc hồng
Lặng nghe tơ mỏng
lay rung. nhẹ hều…
Hư không chiếc lá bay
vèo
Cho ai ngơ ngẩn trong
theo. thoáng buồn
Tim thôi không chút
tơ vương
Cớ gì khơi gợi niềm
thương. hỡi đàn…
Ghé môi hôn những lỡ
làng
Chút tình dễ vỡ
mơ hàn huyên chi
Đêm ơi! đêm thật nhu
mì
Trà hoa đọng dưới đáy
ly. khát lòng …
Theo ta- em có buồn
không
Hãy cùng ta hát hoà
dòng âm giai…
Thiên Di Sg 15.6.2024
***
*THI SĨ ĐÔNG THIÊN TRIẾT
Hứng Đề
Hứng Đề
Hạc vàng ríu rít
ruổi mây tuôn,
Gió hát reo vui trỗi nhạc cuồng.
Nắng sớm ngựa lồng nghe điếc ráy,
Kệ chiều mõ nhịp ngỡ bung chuông.
Bồn chồn nhớ bậu tuôn bầu thảm,
Thất thểu bước chân đếm chuỗi buồn.
Vẳng tiếng ve sầu hòa sáo trúc,
Dưới sông trăng rụng nguyệt đầy xuồng.
San Jose –
April/20/2024
ĐÔNG THIÊN TRIẾT
***
THI SĨ ĐẶNG QUANG CHÍNH
Hương quê nhà
Xa rồi đất nước thân yêu quá
Một độ ra đi tưởng chẳng
về
Nhà tù chật kín người
đói kém
Đói cả nhân quyền lẫn
cái ăn
Xứ người cuộc sống
khá bình an
Chẳng phải xa hoa phù
phiếm quá
Tôi cần tôi nói mệt
thì thôi
Quê nhà được thế đến
bao giờ
Có người nói hoa
hương mỗi sắc thái
Hoa người dù thắm hoa
nước khác
Hoa của quê ta thật
ngát hương
Giờ đậy mọi điều đã đổi
khác
Hương ngát phải hương
mùi nhân tạo
Lá xanh lá nhựa có gì
hay
Tôi đi mãi kiếm mùi
chân thật
Mùi của đồng chua nước
mặn phèn !...
Đặng Quang Chính
Thuyền neo bến đỗ
Giòng sông ấy bên
làng tôi ngày trước
Bao nhiêu mùa mưa nắng
đã trôi qua
Bờ sông ấy cứ bên bồi
bên lỡ
Như tình người vén
khéo gửi cho nhau
Trời như bất bình mưa
như trút nước
Nước tuôn tràn bồi đắp
bao phù sa
Nơi đó cầu tre dẫn người
vào xóm
Nơi đó con đò hai bến
nối nhau
Người chèo thuyền khi
xưa còn nhỏ lắm
Vụng tay chèo thuyền
có lúc ngã nghiêng
Khi cứng tay chèo
thuyền tình vẫy gọi
Người qua sông rồi tiếp
tục đi xa
Thỉnh thoảng quay về
tình lại nở hoa
Như bãi bến chỗ đắp bồi
chỗ lỡ
Nhưng người đi nặng
ân tình viễn xứ
Như nước ròng ghe bám
đất người đi
Thòi gian trôi ai nói
tiếng biệt ly
Ghe còn đó nhưng tay
chèo đổi khác
Cô lái đò chuyện nhà
nay gánh vác
Người viễn xứ có bao
giờ trở lại ?!..
Say tỉnh
Say tỉnh là trò của
thế nhân
Tôi say tình cảm với
người thân
Tỉnh khi đất nước lầm
than quá
Tỉnh lúc khử trừ bọn
tham quan
Tỉnh lúc đuổi Tàu khỏi
giang san
Say với đồng bào nỗi
hân hoan
Say với nàng thơ khi
gần cạnh
Tỉnh khi thấy được thế
gian cười !...
TRUYEN THUYET TINH
YEU
Đầu năm 2024 ... sáng tinh khôi
Anh đón chào bạn mới
Nàng đi lên chùa
Hương
Gặp ông lão hỏi tình
yêu đâu đến
Ông lão nói ...
Có thấy không lâu đài
xa xa đó
Ngõ đi vào đường khúc
khủy quanh co
Có hố sâu vực thẳm có
quỉ ma
Xô té xuống những người
không cảnh giác
Rồi ông tiếp ...
Khi đến nơi nếu cổng
vẫn khép kín
Phải tìm ra chìa khóa
mở cổng vào
Lão không nói công
nương tự tìm lấy
Rồi nói thêm ...
Hoàng tử kia tuy vui
nhưng khó tính
Thấy giai nhân cũng sẽ
đẹp lòng thôi
Nhưng thông minh phải
trả lời câu hỏi
Giai nhân kia nàng
thơ hay tiên nữ
Tiên nữ tiên nam hợp
nhau mới được
Nhưng nàng thơ mà gặp
chàng thơ thẩn
Sẽ hay hơn gặp ông kẹ
ven đường
Nàng thơ đó thông
minh và tinh tế
Nhưng đôi khi bực tức
chuyện không hay
Mờ nhận xét và vô tư
quá đỗi
Yêu thương người mất
cảnh giác cuộc đời
Sự thử thách thật ra
không dễ vượt
Lâu đài tình yêu cửa
chốt then cài
Không mật mã làm sao
mà vô được
Nàng giải mã chữ
"tình yêu" rất khớp
Bước vào trong nàng
thấy có hai người
Nghe tiếng hỏi nàng
biết ai chăng tá
Hai người gần nhau
lung linh mờ ảo
Giải đáp sao đây ai
đó hai người
Chợt trong đầu lóe ra
như tia chớp
Chuyện ông kẹ có tình
với bà kẹ
Gió tầng nầo gặp mây
nơi tầng đó
Chuyện nàng thơ gặp
thơ thẩn là duyên
Câu trả lời như hợp với
ông tiên
Hình hài lão trở
thành người yêu dấu
Ôi ... người thơ ...
nơi đây chàng đã đợi
Có đúng đây nơi chớm
nở tình yêu !...
Chiếc lá xuân tình
"Chiếc lá cuối
cùng" chiếc lá của ai ...?
Của cô gái nhỏ tôi
quen một thuở …?
Của người nào tôi mới
gặp tình cờ …?
Lá cây rụng báo mùa
thu vàng tới
Chim nỉ non tiếc mùa
hạ qua nhanh
Mây đi trốn đợi mùa
đông sẽ đến
Người nhớ người héo
úa cả tim gan ...!
Nhìn lá rụng lòng người
tê tái lắm
Nghe chim kêu buồn lại
chợt lên ngôi
Mây ủ dột lòng người
vui sao được
Bạn ta đâu ... ngày
vui ấy xa rồi …!
Người con gái nằm bên
trong phòng bệnh
Nhìn lá rơi chợt gắn
chặt đời mình
Chiếc lá cuối rơi … đời
mình kết thúc
Thật điên rồ!... trời
cướp tuổi thanh xuân…!
Người quay về thật
quay quắt niềm thương
Đông chưa đến nhưng
xuân tràn khắp chốn
Tình xuân về trời trỗi
khúc hoan ca ...!
**
Sắc không
Tuồng như mặc áo thấy
như không
Không thì không đó
nhưng trời nắng
Nắng cực làm sao để
mát lòng
Chuyện có như không,
không như có
Nói đi nói lại có như
không
Sắc có như không,
không như có
Cõi ta bà chuyện có
như không !...
Cầu qua xóm vắng
Có ai vương vấn một
trời thương
Có ai nhung nhớ khung
trời cũ
Có nhớ khi về sóng bước
đôi
Nay cây cầu ấy vẫn đi
qua
Lặng lẽ êm trôi một mối
tình
Nước không dồn dập
nơi sông cũ
Nhưng mối ân tình cứ
sục sôi !...
Tình cũ phôi pha vẫn
cứ vương
Đường trần vẫn vướng
hình bóng cũ
Tâm trạng băn khoăn lạc
lối về
Trời mộng giờ đây hết
chất thơ
Áo màu tím đó thuở
ngây thơ
Bây giờ đường cũ ai
quên lối
Nhớ để thương ai … nhớ
làm gì ?!…
Đặng Quang Chính
***
THẦY MINH TUỆ 13 HẠNH ĐẦU ĐÀ
*Sa Chi Lệ
Ba y phấn tảo dệt gió sương
Đội trời chân đất trải
dặm trường
Ngàn năm có một sư
Minh Tuệ
Lây đi nước mắt triệu
người thương
Độc hành trêu nắng hạnh đầu đà
Không nằm thiền định
nở sen hoa
Bình bát thay nồi ôm
khất thực
Triền đồi nghĩa địa
muỗi mưa sa
Thầy chỉ xưng con
không phải sư
Máu mồm bị đánh vẫn
nhân từ
Cầu chúc người bình
an hạnh phúc
Hạnh từ bi tỏa sáng
chân như
Sáu năm dong ruỗi tìm
giải thoát
Nghị lực niềm tin đạo
phi thường
Tâm soi khiêm nhẫn âm
thầm bước
Hào quang sáng rực
phước đông phương
Con đường vô ngã bẫy
chông gai
Bủa vây cay đắng
thách thức ngài
Mây bay ngũ sắc tùy
duyên khởi
Khơi chuyển tim người
sớm đổi thay
Tấm thân cát bụi sư
buông bỏ
Nào ngờ thế tục mãi không
tha
Kiếp nạn ngài cười
xin chúc thọ
Nguyện cầu thiên sứ xóa
can qua…
Nam mô a di đà phật…
SA CHI LỆ Toronto 18-6-2024