Vạn Dặm Vô Thường -
Tình Khúc Tế Luân
Vạn Dặm Vô Thường là
một khúc ca trữ tình, triết lý, viết lên từ tâm thức của người lữ khách.
Sau vạn dặm phong
sương và những cuộc bể dâu nhân thế. Từ bài thơ cùng tên của Tế Luân, ca khúc
vang lên như tiếng vọng từ cõi xa xăm,
nơi con người soi lại
chính mình giữa vô thường, giữa những mất còn của tình, của đời.
Giai điệu mang âm hưởng
ballad lãng đãng và sâu thẳm, đôi lúc pha chút folk cổ điển, như tiếng đàn buồn
giữa đêm sương gió.
Trong từng lời ca, là
khát vọng tìm tri âm, là nỗi cô đơn của kẻ phiêu du trên đường đời, và cũng là
lời chiêm nghiệm nhẹ nhàng
về cõi vô thường, nơi
mọi thương đau rồi cũng hóa thành mây khói.
Vạn Dặm Vô Thường không
chỉ là một bản nhạc, mà là hành trình nội tâm, nơi người nghe thấy chính mình
trong mỗi nốt buồn của kiếp nhân sinh.
Tình Khúc Tế Luân, là
ca khúc phổ nhạc từ bài thơ của thi sĩ Tế Luân.
Bài thơ nói lên tâm
trang của một lãng tử. Video Editor Louis Tuấn Lê.
Với hình ảnh 4K đẹp
nhất, âm thanh tuyệt vời, qua hai giọng ca Nam + Nữ hát bè.
Xin mời thưởng thức.
Lê Tuấn
Vạn Dặm Vô Thường.
Vạn dặm phong trần, vạn
dặm đau
Tri âm tìm mãi giữa bể
dâu.
Người xưa thoáng
bóng, trôi nhân thế,
Chỉ bóng ta thôi, gối
lệ sầu.
Qua hết đường đời, bước
đoạn trường,
Gió cuồng, bụi đỏ, trận
sa trường.
Sau lưng bỏ lại ngàn
chinh chiến,
Trước mặt vô thường,
kiếp tha hương.
Chén rượu cay nồng,
say chẳng tỉnh,
Bạn xưa đâu nữa, rượu
không cùng.
Câu thơ rớt giữa miền
quên lãng,
Chỉ thấy trong tim, mộng
bão bùng.
Vạn lý phong sương,
tiếng vọng sầu,
Hồn người lãng tử biết
đi đâu?
Tình tan theo gió
ngoài muôn dặm,
Chỉ thấy trong ta nỗi
thẳm sâu.
Năm tháng cuộn về như
khúc hát,
Ký ức rưng rưng giữa
cõi thiền.
Có ai đợi phía trời
xa lắm,
Hay chỉ mình ta đợi hữu
duyên?
Chiếc áo phong sương
còn bụi bám,
Rũ sạch nhân gian
khói mịt mù.
Người xưa nằm dưới hồn
sương khói,
Ta chạm thương đau, mộng
kiếp tu.
Vạn dặm phong sương,
vạn dặm buồn,
Tìm đâu tri kỷ giữa
vô thường.
Tìm đâu? chỉ thấy ta
già quá,
Chỉ thấy mình ta giữa
đoạn trường.
Ơi hỡi! người đi, em ở
đâu?
Sao để ta đây giữa vạn
sầu.
Trời đất bao la, hồn
ly khách,
Lưu lại trong ta,
tình ở đâu?
Tế Luân
Xin mời thưởng thức
ca khúc Vạn Dặm Vô Thường
https://www.youtube.com/watch?v=Qr3Ap_bHoPM
16-10-2025
Tình Khúc Vạn Dặm Vô
Thường qua hai giọng (Nam + Nữ) hát bè, nghe rất hay, nhưng vẫn chưa thấm sấu
vào lòng người.
Tôi đã thực hiện
(Version 2) cho tình khúc này qua phong cách trình bày của Nam ca sĩ.
Nghe rất hay, dường
như thấm sấu hơn bản đầu.
hình mẫu tôi nhờ Ai thực hiện
Trong từng lời ca, là
khát vọng tìm tri âm, là nỗi cô đơn của kẻ phiêu du trên đường đời, và cũng là
lời chiêm nghiệm nhẹ nhàng
về cõi vô thường, nơi
mọi thương đau rồi cũng hóa thành mây khói.
Vạn Dặm Vô Thường
không chỉ là một bản nhạc, mà là hành trình nội tâm,
nơi người nghe thấy
chính mình trong mỗi nốt buồn của kiếp nhân sinh.
Tình Khúc Tế Luân, là
ca khúc phổ nhạc từ bài thơ của thi sĩ Tế Luân.
Bài thơ nói lên tâm
trang của một lãng tử.
Video Editor Louis Tuấn
Lê.
Với hình ảnh 4K đẹp
nhất, âm thanh tuyệt vời, qua phong cách trình bày của Nam ca sĩ.
Trân trọng
Lê Tuấn
https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/10/van-dam-vo-thuong-tinh-khuc-te-luan.html
https://www.youtube.com/watch?v=T0L7VXxemoo
Đi Tìm Chiếc Lá Rơi -
Thơ Mùa Thu
Mùa Thu – Bản Tình Ca
Dịu Dàng
hình minh họa tôi nhờ
Gemini Ai vẽ
Mùa thu về nhẹ như một
hơi thở. Gió khẽ lay cành, lá khẽ chao rơi, và không gian như phủ một lớp sương
mỏng mơ màng.
Mỗi buổi sớm, mặt hồ
tĩnh lặng in bóng hàng cây đang ngả màu vàng úa. Hương cỏ mới, hương hoa dại
thoảng qua trong nắng hanh vàng
làm lòng người bỗng
thấy dịu lại, như vừa tìm được chút bình yên giữa những xô bồ của cuộc sống.
Thu không ồn ào,
không rực rỡ như mùa hạ, cũng chẳng buồn lặng như mùa đông. Thu là khoảng lặng
mênh mang giữa hai bờ thời gian,
nơi con người dễ nhận
ra nhịp đập của trái tim mình. Trong sắc lá úa, có những nỗi nhớ chợt ùa về, có
những kỷ niệm xưa bỗng sống dậy,
có bước chân ai từng
đi qua mà hương thơm còn vương trong gió.
Mùa thu luôn gợi
tình, va mang theo chút mộng mị. Dưới bầu trời trong xanh, một cánh chim bay xa
như mang theo lời nhắn gửi.
Tiếng chuông chùa
ngân nga cuối chiều nghe như bản tình ca của đất trời. Và giữa không gian ấy,
ta thấy lòng mình bỗng chùng xuống mềm lại,
muốn viết một vần
thơ, muốn giữ lấy chút hương thu mong manh đang tan trong gió…
Từ nhịp điệu của mùa
thu mà tôi cảm nhận, tôi đã viết một vài
bài thơ cho mùa thu.
Xin mời thưởng thức
Tế Luân
Chúc Anh Chị Em, một
tâm nghệ sĩ hòa nhập cùng mùa thu.
******
Đi Tìm Chiếc Lá Thu
Rơi
(Thơ ngũ ngôn – vần bằng)
Sáng nay sương phủ trắng,
Lá rụng ngập vườn
thu.
Tiếng chim vang thánh
thót,
Giấc ngủ còn mơ ru.
Chợt nghe thu khe khẽ,
Gọi gió về xa xôi.
Tiếng đàn buồn vọng lại,
Theo giấc mộng chơi
vơi.
Mây chiều giăng xuống
thấp,
Che nửa cội tùng già.
Như em về khoe sắc,
Tóc biếc gió bay xa.
Áo em màu thu tím,
Thoảng hương cỏ dại
hoa.
Tình xưa còn in dấu,
Không nhạt giữa sương
pha.
Anh đi tìm chiếc lá,
Lá rơi cạnh lối xưa.
Nơi ấy em từng đến,
Hương còn vướng trong
mưa.
Tế Luân
(Ngẫu hứng viết mấy bài thơ thất ngôn (7 chữ) cho vui)
Mắt Buồn Mùa Thu
Ánh mắt thu buồn ngắm
lá bay,
Chiều rơi gió lạnh nhớ
ai đây.
Mây trôi lặng lẽ sầu
xa ngút,
Sương phủ mờ sương
bóng nhạt đầy.
Một thoáng tình xưa hồn
vẫn đợi,
Bao mùa trăng khuyết
mộng còn say.
Thu sang, lá úa buồn
chia nửa,
Giữ mãi trong tim
dáng mắt này.
Tế Luân
*******
Lá Thu Chết
Chiếc lá thu sầu rụng
chốn đây,
Mùa xưa vàng úa vẫn
còn đầy.
Cành khô lặng lẽ hồn
sa mộng,
Gió cuốn tàn phai
bóng nhạt bay.
Cội rễ niềm đau vùi
ký ức,
Màu thu còn đọng nét
heo gầy.
Cầm lên xác lá mùa
xưa cũ,
Chợt thấy trong tim
sương phủ dày.
Tế Luân
Vọng Cố Nhân Về
Lá sớm thay màu gọi
bóng ai,
Chiều thu giăng phủ mảnh
sương phai.
Rừng phong lặng lẽ hồn
thương nhớ,
Mây tím giang hồ gió
cuốn dài.
Ngọn gió vô tình ru
khúc cũ,
Hồ thu lặng sóng vọng
tàn mai.
Một khối tình riêng sầu
chẳng dứt,
Vọng cố nhân về, mộng
chốn đài.
Tế Luân
*******
Vàng Úa Lá Thu
Lá úa vàng hơn thu
trước nay,
Trời buồn sương phủ
trắng heo gầy.
Chiều rơi lặng lẽ hồn
cô quạnh,
Gió cuốn mơ hồ bóng
ngả bay.
Em nhóm lửa hồng xua
giá lạnh,
Tình khơi tro cũ cháy
mê say.
Đời như lá úa trong
vô định,
Chỉ giữ trong tim
chút tháng ngày.
Tế Luân
Lời Thì Thầm Mùa Thu
Chiều cũ trở về lối
ngõ xa,
Lá vàng rơi phủ bước
em qua.
Gió thu khe khẽ hồn
như thở,
Mây tím lưng trời nắng
nhạt pha.
Quán vắng hương xưa
còn sót lại,
Cà phê đắng ngấm nỗi
chan hòa.
Thì thầm thu gọi
trong hoài niệm,
Người cũ đâu rồi giữa
bóng tà.
Tế Luân.
Mùa Thu Bản Tình Ca Dịu Dàng
https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/10/mua-thu-ban-tinh-ca-diu-dang.html
24-10-2025
Những Bức Tranh Khỏa
Thân thế kỷ 19 - những bài viết hay
(Bức La Maja Desnuda của Goya 1797-1800. Là một trong những tác phẩm tiên phong
mở đường cho nghệ thuật
nude hiện đại)
Là một họa sĩ nghiệp
dư, tôi luôn bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của hình thể con người, đặc biệt là những bức
tranh nude trong hội họa thế kỷ 19.
Có lẽ vì ở đó, tôi
nhìn thấy không chỉ da thịt, mà là ánh sáng của sự sống, vẻ đẹp của tự nhiên và
sự tự do tinh thần của nghệ sĩ.
Jean-Auguste-Dominique
Ingres hay Pierre-Auguste Renoir đã để lại những tác phẩm nude bất hủ.
Mỗi bức tranh là một
cách nhìn khác nhau về vẻ đẹp của người phụ nữ, vừa gần gũi, vừa vượt thoát khỏi
mọi ràng buộc của hiện thực.
Bức La Maja Desnuda của Goya là một trong những tác phẩm tiên phong mở đường cho nghệ thuật nude hiện đại.
Nhân vật khỏa thân
trong tranh không còn là vị thần trong thần thoại, mà là một người phụ nữ thực
sự bằng xương bằng thịt,
nhìn thẳng vào người
xem với ánh mắt tự tin, thách thức. Goya đã khẳng định: người phụ nữ trần thế
cũng xứng đáng được
ngợi ca như một biểu
tượng của cái đẹp.
Bức tranh Olympia của Édouard Manet (1863)
Tiếp đến, Olympia của
Édouard Manet (1863) từng gây chấn động khi ra mắt tại Paris.
Hình ảnh người mẫu nằm
khỏa thân trên giường, nhìn thẳng vào khán giả với vẻ điềm nhiên, khiến công
chúng thời bấy giờ choáng váng.
Nhưng chính sự “phá
cách” đó đã khai sinh cho nghệ thuật hiện đại – nơi con người dám đối diện với
sự thật, với thân thể và khát vọng của chính mình.
Cơ thể Venus được vẽ
bằng những nét mềm mại, tinh tế đến hoàn hảo, như một bản ca ngợi vẻ đẹp thuần
khiết,
trong sáng và thần
thánh của người phụ nữ. Cùng thời đó, những bức tranh của Ingres hay Renoir
cũng tiếp tục khẳng định
vẻ đẹp nữ giới là nguồn
cảm hứng vĩnh cửu của nghệ thuật.
Khiêu dâm hướng tới dục
vọng, còn nghệ thuật hướng tới cái đẹp và chân lý.
Trong bàn tay người họa
sĩ, thân thể người phụ nữ trở thành một ngôn ngữ thẩm mỹ, nơi ánh sáng, hình khối
và cảm xúc hòa làm một.
Thực ra, đó là cách
con người đối thoại với chính sự sống, với cái đẹp tự nhiên mà tạo hóa đã ban tặng.
Vẽ hay chiêm ngưỡng
tranh nude, với tôi, là một trải nghiệm tâm linh: nhìn thấy trong hình thể trần
trụi kia một vẻ đẹp nhân bản,
sâu sắc và đầy xúc cảm.
Và có lẽ, đó mới chính là điều mà nghệ thuật hướng tới, sự tôn vinh cái đẹp, chứ
không phải sự kích thích giác quan.
đây chỉ là một bức tranh tượng trưng, hãy vào trang blog sẽ khám phá vài chục bức tranh rất đẹp
https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/10/nhung-buc-tranh-thieu-nu-khoa-than-cua.html
.
https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/10/van-dam-vo-thuong-tinh-khuc-te-luan.html
Tưởng Niệm Nhà Văn Doãn Quốc Sỹ
https://cuocsongthica.blogspot.com/2025/10/tuong-niem-nha-van-doan-quoc-sy.html





