TRANG THƠ ĐẶC BIỆT QUÝ THI SĨ 21-11-2020
GỬI HƯƠNG THEO GIÓ MÂY NGÀN BAY...
*QUÝ THI SĨ GÓP MẶT HÔM NAY:
*
*PHẠM THIÊN THƯ *TRẦN QUỐC BẢO * TRẦM VÂN *
* THANH THANH * BẢO ĐỊNH GIANG * KIỀU PHONG *
* TRẦN QUỐC * THY AN * BỬU TÙNG * SƯƠNG LAM *
*TÍM * DƯƠNG THỤY * THANH SONG KIM PHÚ *
*SA CHI LỆ *
***
*PHẠM THIÊN THƯ THI SĨ ĐA TÀI
*RUỔI RONG NHẬT NGUYỆT
Nửa thu nhân tiết đẹp trời
Non nghiêng-bút dựng-mây dời-mực sa
Thênh thang cáng gấm tàn hoa
Chàng Kim ngựa trước áo nhòa sắc cây
Một nhà lên núi xem mây
Rèm thưa hoa động, dấu giầy sương đơm
Kiệu dừng bãi núi cỏ thơm
Lên cao mới biết là đường quanh co
Giải sông xanh vẳng câu hò
Lau vàng thấp thoáng cánh cò về trưa
Bà Vương chỉ áng mây đưa
Chân trời mờ mịt, mây xưa chốn nào
Cuối thu hẳn chớm bông đào
Vường xưa-ai biết giờ vào tay ai
Thân già như hạt sương mai
Cố thôn liệu có còn vài đêm huyên
Rừng vàng hiu hắt hơi thu
Ngàn hoa vắng tiếng chim gù thiết tha
Đầu sông dằng dặc sóng xa
Chèo ai nhẹ lướt la đà khói giăng
Đá triền tựa ngó mây tuôn
Bông may cỏ úa nẻo buồn hắt hiu
Lưng non nhàn nhạt nắng chiều
Trông hài minh-nhớ bao nhiêu dặm trường.
PTT (Hậu Kiều Đoạn Trường Vô Thanh)...
**
*THI SĨ & DỊCH GIẢ TRẦN QUỐC BẢO
* Tạ Ơn Rừng Thơ Trần Quốc Bảo
Tạ Ơn Rừng
Tạ ơn rừng cho ta nguồn tâm sự,
Cội rễ muôn trùng thăm thẳm hoang vu.
Suối nỉ non bản trường ca tình tự,
Vách đá vang lời vọng cổ thiên thu.
Trăng cô đơn vẫn nằm nghiêng cửa động.
Đỉnh hồng hoang còn e ấp sương mù,
Tóc liễu buông dài thướt tha gió lộng,
Tiếng thì thầm trong lòng núi âm u.
Tạ ơn rừng cho ta đường cổ tích,
Dáng xuân sơn kiều diễm tự ngàn xưa.
Nét sử vàng chói lòa sườn thạch bích!
Hồn muôn năm uy liệt chẳng phai mờ!
Rừng trải bạt ngàn, tay rừng mở rộng,
Ôm giang sơn trong lòng Mẹ Âu Cơ.
Đứng hiên ngang giữa mưa trào gió lộng,
Ru hồn thiêng từ những buổi hoang sơ
Tạ ơn rừng cho hương hoa nguồn sống,
Muôn giải đường đèo, mây lướt thênh thang.
Ánh lửa bập bùng, tiếng cồng khua động,
Hồn núi oai hùng, hồn nước mênh mang!
Ta ở nơi đây nhớ rừng nhớ núi,
Năm tháng kéo dài cuộc sống lê thê...
Một mai hoa vàng nở bên bờ suối,
Rừng thiêng ơi, ta sẽ trở về!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
**
*THI SĨ TRẦM VÂN
**
*THI SĨ ĐA TÀI THANH THANH
*I HAVE LEFT BEHIND
Published in the anthology "Best New Poems"
(New York: Poets Guild, 1994)
I have left my children to save my own hide
While I could not have prepared them for life
With their kids nobody knows what would betide
To their future and towards which how to strive.
I have left my property that from sweat flowed,
But the thugs appropriated and refused to return.
They claimed over my body, the debt never-owed
And the sharp practices they forced me to learn.
I have left my poor people unfortunate and unable,
Wiped out of intelligence and wise scrutiny,
In a war-torn country which the traitors disable,
Squandering resources and missing any opportunity.
I have left behind my past but not for it to pass
Because I never forget or deny its persistence.
To head for a better tomorrow I have to amass
All experiences that are part of my existence.
I have left them for this Land of Promises full
And advantageous for my dreams to come true,
Not only to free myself, out of misery to pull,
But also to claim for my compatriots their due.
THANH-THANH
Thanh-Thanh.us
TÔI CÒN BỎ LẠI
Trong tuyển-tập “Những Áng Thơ Mới Tuyệt-Tác”
do “Poets Guild” ở New York, USA, ấn-hành năm 1994
Tôi còn bỏ lại: một đàn con trẻ dại
Chưa kịp sẵn-sàng chuẩn-bị cho tương-lai;
Với con của chúng, cũng mù-mịt ngày mai
Chưa biết ra sao, về đâu trong bão-táp.
Tôi còn bỏ lại: một ngôi nhà ấm-áp
Mà bọn cướp ngày chiếm-đoạt không ngơi tay.
Chúng bắt tôi trả: món nợ không hề vay,
Và bắt tôi học những trò ma, thói mãnh.
Tôi còn bỏ lại: những đồng-bào bất-hạnh
Bị chúng tẩy não, cho mất hết lương-tri.
Quê-hương dấu-yêu, mà trí-óc ngu-si,
Phí-phạm tài-nguyên, buông trôi từng vận-hội.
Tôi còn bỏ lại: một thời-kỳ sáng-dội,
Nhưng không lãng-xao hay phủ-nhận kỳ-công.
Tôi phải thu-gom kinh-nghiệm từ cha+ông
Và của chính mình, làm hành-trang cuộc sống.
Tuy bỏ lại nhiều, nhưng không quên nòi-giống,
Trên bước viễn-hành thực-hiện giấc mơ hoa:
Ta không lo riêng cho mỗi một mình ta,
Mà phải nghĩ đến đồng-bào đang ngóng đợi.
Bản tiếng Việt của THANH-THANH
Thanh-Thanh.com
**
*NỮ SĨ SƯƠNG LAM
**
*THI SĨ BẢO ĐỊNH GIANG
* ĐÃ XA XĂM
Tung hoành một thuở chúa sơn lâm
Núi thẳm rừng sâu dội tiếng gầm
Lũ sói nghe hơi đều tán đởm
Bầy lang thấy bóng thảy kinh tâm
Thông reo tiếng nhạc hồn ngây ngất
Gió dệt lời thơ điệu bổng trầm
Thất thế sa chân vào rọ sắt
Chôn vùi chí cả hận trăm năm
Chôn vùi chí cả hận trăm năm
Khắc khoải từng đêm rối ruột tằm
Nghe tiếng trái tai dằn phẫn nộ
Nhìn điều gai mắt nuốt hờn căm
Chim lồng nhớ cội luôn thương cảm
Cá chậu lìa sông luống tiếc thầm
Hổ lạc đồng bằng cam chịu nhục
Ôi thời oanh liệt đã xa xăm
Bảo Định Giang
November 18, 2020
**
*THI SĨ THY AN
* Hư Vô Của Tháng Mười
Friday, November 20, 2020 ĐSLV , Thơ , thy an
trong hỗn mang của văn và thơ
có tiếng thở dài sách vở
chữ nghĩa dư thừa không nói được
tháng mười dường như chôn sâu trong tiềm thức
những tiếng gọi lạ lùng không định nghĩa
như tiếng của lá và mưa rơi ngoài kia
em hụt hẫng trong lời tỏ tình
ta nghiêng ngã bước lên đồi cỏ
con chim nào của Phạm Thiên Thư giấu mỏ
trên ngực nóng nát nhầu
ngày đầu thu nhìn qua ô của đục
thấy áo màu xanh Tuệ Sỹ đồi hoang
nghe thoang thoảng hương trầm
len vào từng nhịp thở
oOo
bàn tay run run trên quyển kinh
giọt sương bát nhã rụng xuống hồng trần
gió mùa thu thì thầm tịnh độ
sắc không, không sắc, chảy dài trên đường phố
buổi chợ chiều gom lại hư vô
đi, về, đến, ở
còn lại những ai bên bờ tử sinh
vẫy tay nức nở tiếng lòng ?
oOo
vẽ lên những tượng hình ẩn hiện
tâm thức trôi đi thật xa
tà huy lặng lẽ bước chân quỵ mỏi
đóa hoa nở muộn như lời mỉm cười của kẻ xế chiều
biển và rừng nhớ nhau
Lạc Long Quân, Âu Cơ nhìn trong bóng mờ
trăm con đùa giỡn xem thường câu hiếu để
oOo
đê mê của tháng mười bỗng ngàn cân đè nặng
lời của Phi Khanh ngoài ải bắc
kiếm của Đặng Dung mài dưới trăng
Trần Hưng Đạo cưỡi sóng Bạch Đằng
Quang Trung voi trận Đống Đa
Bình Trọng ngực trần chết chém
văng vẳng bên tai
tiếng anh hùng hề hà nhân thế
tử sinh nhẹ như mây khói
trong nỗi buồn có giọt sương trắng
rơi xuống đời trên con đường độc đạo viễn phương
oOo
tháng mười có kẻ lữ hành bước lên đồi
chân dính bùn non
như nỗi nhọc nhằn của mẹ
như giọt mồ hôi của cha
bài học thương cha thương mẹ ẩn mình trong lá
giấu trong ngụ ngôn mờ cũ
những ngày thiên thu gió hú
trên con đường trôi ra biển có lửa mặt trời nhen nhúm
bài ca chung thủy
gửi về phương Nam và bằng hữu
tay đã hư hao
mắt đã hoen mờ
hẹn nhau về trong cõi mộng từ tâm…
thy an
(Đặc San Lâm Viên)
tháng 10 viết lại
**
*THI SĨ BỬU TÙNG
*
* Phiếu Từ Cõi Âm
Đếm phiếu âm ty máy lão ghiền
Điều từng dãy số nhảy kinh thiên
Khi không tượng đỏ dừng chân lại
Tức tốc lừa xanh lướt mặt liền
Đánh mẻ ăn gian đầy ám muội
La làng thắng cử quá ngang nhiên
Còn đây Hiến Pháp nền Dân Chủ
Quật ngã mưu toan kẻ lắm tiền
Bửu Tùng
16/11/2020
**
*THI SĨ TRẦN QUỐC
*
**
*THI SĨ DƯƠNG THỤY
* BẠN TÔI
Anh vẫn là anh giống thuở nào
Mặc người yêu ghét bởi vì đâu
Căng tay đón lấy đời cơ cực
Bó gối nhìn xem cuộc bể dâu.
Chén rượu câu thơ cho tỉnh trí
Miếng cơm manh áo cũng điên đầu
Tóc sương nay đã hoa râm bạc
Đeo đẳng còng lưng những muộn sầu
Dương Thụy
THI SĨ THANH SONG KIM PHÚ
* CHẠNH LÒNG
Biết khổ nào hơn cái khổ nào
Đời còn nghiệt ngã hỏi do đâu
Sông sâu mấy khắc thành nương sắn
Biển thẳm đôi giờ hóa rẫy dâu
Cảnh chuyển đời thay nhìn nhức óc
Sao dời vật đổi nghĩ đau đầu
Thời gian thoắt đã hai màu tóc
Cảm khái càng thêm chạnh nổi sầu
Thanh Song Kim Phú
CA Nov/19/2020
**
*NỮ SĨ TÍM
* NHANH LÊN
Học buông biết bỏ hết đau nào
Chậm trể đừng nên hỏi tại đâu
Biển rộng mai kia thành ruộng lúa (*)
Sông dài mốt nọ hóa nương dâu ?!
Năm châu luân chuyển thầy đau óc ?!
Thế giái tuần hoàn mợ nhức đầu ?!
Quẳng gánh lo đi mau hưởng thụ
Nhanh lên dụng tửu phá thành sầu(1)
Tím Nov/20/2020
**
*THI SĨ KIỀU PHONG
**
SA CHI LỆ
*
* Mây Hoang
Yêu em ta nuốt sao rơi
Trắng đêm chảy máu đẫm lời quỳnh lan
Tay khua gõ nhịp thiều quang
Run theo hơi thở dỗi hờn tóc xanh
Đợi nhau hơn nửa vành trăng
Cuồng điên vỗ cánh ngút ngàn cơn say
Gật gù mi ngủ trên tay
Ngập hồn cỏ dại ngả dài lối đi
Kỳ thư bốc khói huyền di
Hòa cung tuyệt đỉnh đêm ghì mây hoang...
SA CHI LỆ